Tiên Quốc Đại Đế
Chương 945: Điệp Hậu Và Miêu Miêu (2)
- Meo, chuyện đó liên quan tới muội ngươi à!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Miêu Miêu nói xong, dường như đã hoàn toàn dẫn cháy ngọn lửa tức giận trong lòng Điệp Hậu.
- Hừ, chuyện có liên quan đến ta hay không ta mặc kệ. Huyền Diệu, ngày hôm nay ta đến chính là để báo thù. Ta nhất định phải báo được thù!
Điệp Hậu có chút tức giận kêu lên.
- Điệp Hậu...
Diêm Xuyên còn muốn lên tiếng nhưng Điệp Hậu căn bản không để ý tới hắn.
- Huyền Diệu, ngươi trả giá đắt đi. Vận rủi thiên quang!
Điệp Hậu nhất thời kêu lên.
Chỉ thấy con ngươi của Điệp Hậu đột nhiên biến thành màu xanh lam. Quanh thân còn phóng ra vô số lam quang. Nàng vung tay lên trời.
Lúc trước thiên địa vốn đang là ban ngày, bỗng nhiên hoàn toàn biến thành màu lam. Màu lam nhuộm cả bầu trời. Trong lúc nhất thời, tất cả thiên địa đều là lam quang vận rủi.
- A? A!...
Giờ phút này tất cả Ngũ long đều trợn tròn mắt.
Ngũ long đã từng nhìn thấy loại ánh sáng vận rủi này. Dù sao đi nữa Triệu A Phòng tùy ý phóng ra loại lam quang này quá nhiều lần. Nhưng bọn họ chưa từng thấy cảnh tượng nào khủng bố như vậy. Nhuộm kín cả bầu trời, căn bản không có chút điểm mù nào, hoàn toàn không có chỗ nào để trốn tránh.
- Ngang!
Ngũ long rên rỉ.
Sắc mặt Diêm Xuyên cũng trầm xuống. Tất nhiên hắn biết về sự khủng bố của ánh sáng vận rủi này.
Mình, Miêu Miêu, thậm chí Triệu A Phòng bế quan bên trong xe rồng cũng phải gặp lam quang tùy ý đến này.
Diêm Xuyên đã từng nghe Doãn Hận Thiên nói Điệp Hậu có tính cách tuỳ tiện. Hẳn đây cũng là tùy tiện đi.
- Meo!
Miêu Miêu muốn xông lên tranh cãi.
Diêm Xuyên lại giơ tay vồ một cái, nắm lấy Miêu Miêu, không cho Miêu Miêu tiến lên.
Ầm!
Táng thiên đồng quan đột nhiên xông lên trời.
Táng thiên đồng quan biến thành cực kỳ hùng hậu. Nắp quan tài mở ra, nhất thời bao vây xe rồng ở bên trong.
- Lại là một cái táng thiên đồng quan? Hừ!
Thần sắc Điệp Hậu thoáng động.
Rào!
lam quang cuồn cuộn tùy ý chiếu qua, nhất thời đánh vào bên trên táng thiên đồng quan.
Táng thiên đồng quan ngăn cản lam quang quỷ dị kia.
- Hốt long!
Diêm Xuyên vung tay lên.
Trong nháy mắt xe rồng giống như con thoi lướt qua biến mất bên trên biển rộng.
Cõi âm, Đại Tần Thành. Cương thi Diêm Xuyên cũng sử dụng một cái táng thiên đồng quan.
Két!
Xe rồng hạ xuống bên trên quảng trường.
- A? Thánh Vương!
Ngũ Long bái lạy nói.
Cương thi Diêm Xuyên lại cũng không để ý tới Ngũ Long, mà phân tích thực lực của Điệp Hậu.
Bên trên biển rộng tại dương gian, một cái quan tài lớn rơi vào trong biển rộng.
- Hi hi hi, năm xưa Thương Thiên Huyền Diệu ngông cuồng tự đại. Hiện tại lại muốn làm con rùa đen rút đầu sao?
- Meo, Diêm Xuyên, ta liều mạng với nàng!
Miêu Miêu kêu lên.
- Không được, Miêu Miêu, ngươi lập tức đi tới đầu kia đi. Ngươi không phải là đối thủ của nàng. Thực lực của Điệp Hậu quá cao!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Không đi, không đi. Ta sẽ không bỏ ngươi lại một mình!
Miêu Miêu lập tức cự tuyệt nói.
- Hi hi. Vô dụng. Ánh sáng vận rủi của ta không chỉ có thể từ trên trời giáng xuống, thậm chí có thể chiếu tới tận đáy biển!
Điệp Hậu cười nói.
Sau đó liền thấy Điệp Hậu vung tay lên. Nhất thời, từ phía dưới biển rộng, từ trên bầu trời, từ bốn phương tám hướng, không hề có góc chết nào chiếu về phía táng thiên đồng quan.
- Không tốt!
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Ầm!
Ngay lập tức, một biển máu cuộn trào khuếch tán ra.
Siêu cấp thần thông xuất hiện. Vô số biển máu cuồn cuộn, trong chớp mắt đã bao vây táng thiên đồng quan.
Trên không trung của biển máu, Diêm Xuyên lướt sóng đứng chờ.
Ầm!
Lam quang cuồn cuộn xông thẳng tới chỗ Diêm Xuyên. Trong chớp mắt, lam quang đã tiến hết vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
Bộp!
Thân thể Diêm Xuyên ầm ầm nổ tung trở thành một vũng máu. Rõ ràng, đây chỉ là một Huyết Thần Tử.
Rất nhanh, cách đó không xa, lại có một Diêm Xuyên khác nhô lên phía mặt trên biển máu.
- Ồ? Biển máu?
Thần sắc Điệp Hậu thoáng động.
- Điệp Hậu, Huyền Diệu đã thành quá khứ. Hiện tại chỉ là một con mèo nhỏ mất trí nhớ. Ngươi tội gì phải dây dưa như vậy?
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Diêm Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng về thực lực của Điệp Hậu. Ngày xưa bộ tộc hồ điệp dẫn động thiên địa. Nàng ít nhất phải là Tổ tiên thập nhị trọng trời. Thực lực quá hung hãn. Diêm Xuyên không muốn va chạm quá nhiều!
- Con mèo nhỏ mất trí nhớ? Ta mặc kệ. Diêm Xuyên, giao Huyền Diệu ra!
Điệp Hậu lắc đầu nói.
- Nếu như ta không giao ra thì sao?
Diêm Xuyên cũng lạnh lùng nói.
- Meo, Diêm Xuyên, để ta ra ngoài. Ta muốn liều mạng với nàng. Meo, đại hồ điệp thì ghê gớm lắm sao?
Miêu Miêu ở sâu bên trong biển máu bị bản thể của Diêm Xuyên ngăn cản.
- Biển máu? Được lắm, ta phá biển máu cho ngươi xem. Tới lúc đó ngươi còn trốn được ở chỗ nào!
Điệp Hậu cười nói.
Nói xong, Điệp Hậu bỗng nhiên vung tay lên. Một chưởng cương lớn với hình dáng hồ điệp từ trên trời giáng xuống.
- Thập nhị trọng lực?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Lực lượng Tổ tiên thập nhị trọng. Dưới một chưởng bàt, so với một chưởng của Độc Cô Phá Thiên thánh nhân ngày xưa còn hung mãnh hơn. Một chưởng vừa ra, hư không đột nhiên bị nghiền nát xuất hiện vô số vết nứt.
Chưởng còn chưa tới, chưởng thế hình thành trùng kích, đã oanh kích một Huyết Thần Tử đang đứng trên biển máu, khiến Huyết Tử Thần sụp đổ.
Ầm!
Huyết Thần Tử mới lại nổ tung.
Chưởng lực khổng lồ thậm chí phong tỏa hư không xung quanh. Thậm chí biển máu cũng không tiện di chuyển, chỉ có thể cảm nhận được cỗ lực lượng khổng lồ trùng kích vọt tới.
Sâu trong biển máu, Diêm Xuyên một tay đỡ táng thiên đồng quan, một tay nắm lấy Miêu Miêu.
- Meo!
Miêu Miêu cực kỳ lo lắng.
- Miêu Miêu, nàng muốn đối phó chính là ngươi. Ngươi đi mau, ta có thể chạy trốn!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Không được, meo, ngươi sẽ bị nguy hiểm!
Miêu Miêu giãy dụa nói.
Có lúc thần kinh Miêu Miêu lớn, nhưng giờ phút này nó cũng hiểu được, Diêm Xuyên căn bản không đối phó được với Điệp Hậu trước mắt. Điệp Hậu trước mắt quá mạnh mẽ. Mình sao có thể vứt bỏ Diêm Xuyên lại một mình bỏ trốn được?
- Được rồi, tin tưởng ta!
Nói xong, Diêm Xuyên ném Miêu Miêu về phía táng thiên đồng quan, sau đó nhanh chóng đóng nắp táng thiên đồng quan lại.
- Meo, ta không muốn!
Miêu Miêu lo lắng gào thét.
Bởi vì sau khi tiến vào táng thiên đồng quan, Miêu Miêu liền thấy được, tất cả biển máu đều nổ tung về bốn phía. Một lực lượng hủy diệt khổng lồ xông thẳng đến tất cả mọi thứ.
Két!
Táng thiên đồng quan khép lại, Miêu Miêu bị truyền đến cõi âm.
Diêm Xuyên lại xoay tay thu hồi táng thiên đồng quan. Sau đó hắn đưa tay lấy ra Đại Định Thiên Tỳ ném về phía đối phương.
Uy lực một chưởng này quá mạnh mẽ, thật sự đã vượt qua giới hạn của biển máu. Diêm Xuyên không thể ngồi chờ chết, chỉ có thể cố gắng phản kháng.
Ầm!
Một tiếng động khủng bố vang lên. Trên khắp mặt biển nổ vang.
Ngoại trừ biển máu ra, khu vực biển rộng xung quanh dâng lên một đợt sóng thần ngập trời. Sóng thần xông thẳng tới va chạm vào tất cả mọi thứ xung quanh.
Ầm!
Dưới một chưởng mạnh mẽ như vậy, nước trong biển rộng cạn sạch, để lại một cái hố lớn.
Điệp Hậu đứng ở trên không, khẽ nhíu mày.
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Miêu Miêu nói xong, dường như đã hoàn toàn dẫn cháy ngọn lửa tức giận trong lòng Điệp Hậu.
- Hừ, chuyện có liên quan đến ta hay không ta mặc kệ. Huyền Diệu, ngày hôm nay ta đến chính là để báo thù. Ta nhất định phải báo được thù!
Điệp Hậu có chút tức giận kêu lên.
- Điệp Hậu...
Diêm Xuyên còn muốn lên tiếng nhưng Điệp Hậu căn bản không để ý tới hắn.
- Huyền Diệu, ngươi trả giá đắt đi. Vận rủi thiên quang!
Điệp Hậu nhất thời kêu lên.
Chỉ thấy con ngươi của Điệp Hậu đột nhiên biến thành màu xanh lam. Quanh thân còn phóng ra vô số lam quang. Nàng vung tay lên trời.
Lúc trước thiên địa vốn đang là ban ngày, bỗng nhiên hoàn toàn biến thành màu lam. Màu lam nhuộm cả bầu trời. Trong lúc nhất thời, tất cả thiên địa đều là lam quang vận rủi.
- A? A!...
Giờ phút này tất cả Ngũ long đều trợn tròn mắt.
Ngũ long đã từng nhìn thấy loại ánh sáng vận rủi này. Dù sao đi nữa Triệu A Phòng tùy ý phóng ra loại lam quang này quá nhiều lần. Nhưng bọn họ chưa từng thấy cảnh tượng nào khủng bố như vậy. Nhuộm kín cả bầu trời, căn bản không có chút điểm mù nào, hoàn toàn không có chỗ nào để trốn tránh.
- Ngang!
Ngũ long rên rỉ.
Sắc mặt Diêm Xuyên cũng trầm xuống. Tất nhiên hắn biết về sự khủng bố của ánh sáng vận rủi này.
Mình, Miêu Miêu, thậm chí Triệu A Phòng bế quan bên trong xe rồng cũng phải gặp lam quang tùy ý đến này.
Diêm Xuyên đã từng nghe Doãn Hận Thiên nói Điệp Hậu có tính cách tuỳ tiện. Hẳn đây cũng là tùy tiện đi.
- Meo!
Miêu Miêu muốn xông lên tranh cãi.
Diêm Xuyên lại giơ tay vồ một cái, nắm lấy Miêu Miêu, không cho Miêu Miêu tiến lên.
Ầm!
Táng thiên đồng quan đột nhiên xông lên trời.
Táng thiên đồng quan biến thành cực kỳ hùng hậu. Nắp quan tài mở ra, nhất thời bao vây xe rồng ở bên trong.
- Lại là một cái táng thiên đồng quan? Hừ!
Thần sắc Điệp Hậu thoáng động.
Rào!
lam quang cuồn cuộn tùy ý chiếu qua, nhất thời đánh vào bên trên táng thiên đồng quan.
Táng thiên đồng quan ngăn cản lam quang quỷ dị kia.
- Hốt long!
Diêm Xuyên vung tay lên.
Trong nháy mắt xe rồng giống như con thoi lướt qua biến mất bên trên biển rộng.
Cõi âm, Đại Tần Thành. Cương thi Diêm Xuyên cũng sử dụng một cái táng thiên đồng quan.
Két!
Xe rồng hạ xuống bên trên quảng trường.
- A? Thánh Vương!
Ngũ Long bái lạy nói.
Cương thi Diêm Xuyên lại cũng không để ý tới Ngũ Long, mà phân tích thực lực của Điệp Hậu.
Bên trên biển rộng tại dương gian, một cái quan tài lớn rơi vào trong biển rộng.
- Hi hi hi, năm xưa Thương Thiên Huyền Diệu ngông cuồng tự đại. Hiện tại lại muốn làm con rùa đen rút đầu sao?
- Meo, Diêm Xuyên, ta liều mạng với nàng!
Miêu Miêu kêu lên.
- Không được, Miêu Miêu, ngươi lập tức đi tới đầu kia đi. Ngươi không phải là đối thủ của nàng. Thực lực của Điệp Hậu quá cao!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Không đi, không đi. Ta sẽ không bỏ ngươi lại một mình!
Miêu Miêu lập tức cự tuyệt nói.
- Hi hi. Vô dụng. Ánh sáng vận rủi của ta không chỉ có thể từ trên trời giáng xuống, thậm chí có thể chiếu tới tận đáy biển!
Điệp Hậu cười nói.
Sau đó liền thấy Điệp Hậu vung tay lên. Nhất thời, từ phía dưới biển rộng, từ trên bầu trời, từ bốn phương tám hướng, không hề có góc chết nào chiếu về phía táng thiên đồng quan.
- Không tốt!
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Ầm!
Ngay lập tức, một biển máu cuộn trào khuếch tán ra.
Siêu cấp thần thông xuất hiện. Vô số biển máu cuồn cuộn, trong chớp mắt đã bao vây táng thiên đồng quan.
Trên không trung của biển máu, Diêm Xuyên lướt sóng đứng chờ.
Ầm!
Lam quang cuồn cuộn xông thẳng tới chỗ Diêm Xuyên. Trong chớp mắt, lam quang đã tiến hết vào trong cơ thể Diêm Xuyên.
Bộp!
Thân thể Diêm Xuyên ầm ầm nổ tung trở thành một vũng máu. Rõ ràng, đây chỉ là một Huyết Thần Tử.
Rất nhanh, cách đó không xa, lại có một Diêm Xuyên khác nhô lên phía mặt trên biển máu.
- Ồ? Biển máu?
Thần sắc Điệp Hậu thoáng động.
- Điệp Hậu, Huyền Diệu đã thành quá khứ. Hiện tại chỉ là một con mèo nhỏ mất trí nhớ. Ngươi tội gì phải dây dưa như vậy?
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Diêm Xuyên có thể cảm nhận rõ ràng về thực lực của Điệp Hậu. Ngày xưa bộ tộc hồ điệp dẫn động thiên địa. Nàng ít nhất phải là Tổ tiên thập nhị trọng trời. Thực lực quá hung hãn. Diêm Xuyên không muốn va chạm quá nhiều!
- Con mèo nhỏ mất trí nhớ? Ta mặc kệ. Diêm Xuyên, giao Huyền Diệu ra!
Điệp Hậu lắc đầu nói.
- Nếu như ta không giao ra thì sao?
Diêm Xuyên cũng lạnh lùng nói.
- Meo, Diêm Xuyên, để ta ra ngoài. Ta muốn liều mạng với nàng. Meo, đại hồ điệp thì ghê gớm lắm sao?
Miêu Miêu ở sâu bên trong biển máu bị bản thể của Diêm Xuyên ngăn cản.
- Biển máu? Được lắm, ta phá biển máu cho ngươi xem. Tới lúc đó ngươi còn trốn được ở chỗ nào!
Điệp Hậu cười nói.
Nói xong, Điệp Hậu bỗng nhiên vung tay lên. Một chưởng cương lớn với hình dáng hồ điệp từ trên trời giáng xuống.
- Thập nhị trọng lực?
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
Lực lượng Tổ tiên thập nhị trọng. Dưới một chưởng bàt, so với một chưởng của Độc Cô Phá Thiên thánh nhân ngày xưa còn hung mãnh hơn. Một chưởng vừa ra, hư không đột nhiên bị nghiền nát xuất hiện vô số vết nứt.
Chưởng còn chưa tới, chưởng thế hình thành trùng kích, đã oanh kích một Huyết Thần Tử đang đứng trên biển máu, khiến Huyết Tử Thần sụp đổ.
Ầm!
Huyết Thần Tử mới lại nổ tung.
Chưởng lực khổng lồ thậm chí phong tỏa hư không xung quanh. Thậm chí biển máu cũng không tiện di chuyển, chỉ có thể cảm nhận được cỗ lực lượng khổng lồ trùng kích vọt tới.
Sâu trong biển máu, Diêm Xuyên một tay đỡ táng thiên đồng quan, một tay nắm lấy Miêu Miêu.
- Meo!
Miêu Miêu cực kỳ lo lắng.
- Miêu Miêu, nàng muốn đối phó chính là ngươi. Ngươi đi mau, ta có thể chạy trốn!
Diêm Xuyên kêu lên.
- Không được, meo, ngươi sẽ bị nguy hiểm!
Miêu Miêu giãy dụa nói.
Có lúc thần kinh Miêu Miêu lớn, nhưng giờ phút này nó cũng hiểu được, Diêm Xuyên căn bản không đối phó được với Điệp Hậu trước mắt. Điệp Hậu trước mắt quá mạnh mẽ. Mình sao có thể vứt bỏ Diêm Xuyên lại một mình bỏ trốn được?
- Được rồi, tin tưởng ta!
Nói xong, Diêm Xuyên ném Miêu Miêu về phía táng thiên đồng quan, sau đó nhanh chóng đóng nắp táng thiên đồng quan lại.
- Meo, ta không muốn!
Miêu Miêu lo lắng gào thét.
Bởi vì sau khi tiến vào táng thiên đồng quan, Miêu Miêu liền thấy được, tất cả biển máu đều nổ tung về bốn phía. Một lực lượng hủy diệt khổng lồ xông thẳng đến tất cả mọi thứ.
Két!
Táng thiên đồng quan khép lại, Miêu Miêu bị truyền đến cõi âm.
Diêm Xuyên lại xoay tay thu hồi táng thiên đồng quan. Sau đó hắn đưa tay lấy ra Đại Định Thiên Tỳ ném về phía đối phương.
Uy lực một chưởng này quá mạnh mẽ, thật sự đã vượt qua giới hạn của biển máu. Diêm Xuyên không thể ngồi chờ chết, chỉ có thể cố gắng phản kháng.
Ầm!
Một tiếng động khủng bố vang lên. Trên khắp mặt biển nổ vang.
Ngoại trừ biển máu ra, khu vực biển rộng xung quanh dâng lên một đợt sóng thần ngập trời. Sóng thần xông thẳng tới va chạm vào tất cả mọi thứ xung quanh.
Ầm!
Dưới một chưởng mạnh mẽ như vậy, nước trong biển rộng cạn sạch, để lại một cái hố lớn.
Điệp Hậu đứng ở trên không, khẽ nhíu mày.