Tiên Quốc Đại Đế
Chương 923: Đi Về Phía Nam
Diêm Xuyên cười nói:
- Không sao, các vị đến đây là vinh hạnh cho Đại Trăn, mời vào trong!
Khổng Hạt Tử hít sâu, nói:
- Không được, ta phải vội vàng trở về, đến đây chỉ vì muốn nói mấy câu với Diêm đế, ta lập tức đi ngay.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Có chuyện gì?
Khổng Hạt Tử khẽ thở dài:
- Lúc trước ta có nói với Diêm đế là đại thời đại đã tới. Ha ha ha ha ha ha! Khổng Hạt Tử ta đã quá coi thường Thông Thiên giáo chủ này, nó đến nhanh hơn ta tưởng tượng, cũng lớn hơn nhiều.
- Nói vậy là sao?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Thế giới thứ nhất của chúng ta, ba cái sau là đại ác thế giới, đại thiện thế giới, đại thế giới đều chém ra từ thế giới thứ nhất của chúng ta, không biết Diêm đế có nghe nói về chuyện này không?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Đúng là có nghe thấy.
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Bốn thế giới có đại biến động, bởi vậy lần lượt xuất hiện nhiều cường giả, bổ đủ thiên đạo anhnh hơn tưởng tượng. Rất có thể thiên địa sẽ lại trải qua đại thanh tẩy, không biết sẽ có bao nhiêu người chết trong cuộc tẩy rửa này, sẽ có bao nhiêu gia tộc, chủng tộc chết đi.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Sao ngươi biết được?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Từ chỗ Bàn Thạch nhất tộc.
- Như thế nào?
Khổng Hạt Tử nghiêm túc nói:
- Đối diện cuộc đại thanh tẩy này, dù là tộc trưởng của Bàn Thạch nhất tộc cũng run sợ, lo lắng sẽ bị diệt tộc chứ nói gì đến Khổng gia ta? Lần này ta đến vì muốn xin Diêm đế hãy mau chóng đi Khổng gia một chuyến.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Là vì Vấn Thiên lệnh?
Khổng Hạt Tử nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Tốt nhất là Diêm đế mang theo Vấn Thiên lệnh, đó là kho báu lớn của Khổng gia, kho báu khiến Khổng gia hưng thịnh lên. Vấn Thiên lệnh là một cái chìa khóa, càng mở ra sớm càng chịu ân nhiều. Diêm đế, kho báu này rốt cuộc vẫn là của Khổng gia, xin Diêm đế đừng nghĩ tới hưởng một mình. Khổng gia ta bảo đảm nếu mở ra kho báu của toàn tộc, nếu có chuyện gì làm được thì chúng ta nhất định sẽ báo đáp cho Thiên Đế!
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn Khổng Hạt Tử, im lặng.
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Ta nghĩ Diêm đế không phải là người không phân phải trái, hơn nữa Diêm đế có sự kiêu ngạo của Diêm đế.
Diêm Xuyên im lặng một lúc, cuối cùng gật đầu, nói:
- Trẫm sắp đi về phía nam, không bao lâu sau sẽ đến Khổng gia.
Khổng Hạt Tử trịnh trọng hành lễ:
- Đa tạ Diêm đế thành toàn!
Diêm Xuyên gật đầu.
Khổng Hạt Tử tiếp tục bảo:
- Chúng ta đi về trước để sắp xếp, chờ Diêm đế tới, cóa từ!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Khổng Hạt Tử mang theo đám người rút đi.
Diêm Xuyên nhìn theo một đám người rời đi.
Doãn Hận Thiên đứng một bên nhíu mày nói:
- Kho báu của Khổng gia sao?
Diêm Xuyên hỏi:
- Doãn Hận Thiên, ngươi hiểu bao nhiêu về Khổng gia?
Dù sao trong số người ở đây chỉ mình Doãn Hận Thiên có được ký ức kỷ đệ tam, dù ít ỏi nhưng vẫn có quyền lên tiếng hơn mấy người khác.
Doãn Hận Thiên nhíu mày, suy tư một lúc, dường như nhớ lại cái gì.
Qua một lúc sau Doãn Hận Thiên mới nói:
- Có chút ký ức nhưng không nhiều.
- Như thế nào?
Doãn Hận Thiên trầm giọng nói:
- Khổng gia, ở kỷ đệ tam, đoạn thời gian tiên tổ phong ấn ký ức vào huyết mạch của ta thì Khổng gia cực kỳ cường đại, là gia tộc đệ nhất thiên hạ.
Diêm Xuyên nhướng mày nói:
- Gia tộc đệ nhất thiên hạ?
Doãn Hận Thiên nhíu mày nói:
- Đúng vậy. Gia tộc này có vô số cường giả, cũng có nhiều chi nhánh, trong đó có một chi nhánh mở ra Thiên Hạ Đệ Nhất thiên đình, một chi nhánh khác thì sáng lập Thiên Hạ Đệ Nhất đạo tràng.
Diêm Xuyên hơi bất ngờ hỏi:
- Thiên Hạ Đệ Nhất thiên đình, Thiên Hạ Đệ Nhất đạo tràng?
Doãn Hận Thiên cảm thán rằng:
- Đúng vậy. Thần có được tin tức về kỷ đệ tam hữu hạn, nhưng sự thật đúng là như vậy. Khổng gia truy cầu trác việt, và gia tộc không thể xóa nhòa trong kỷ đệ tam, gia tộc này quá mạnh.
Miêu Miêu khó hiểu hỏi:
- Meo! Khổng gia cường đại như vậy? Thế thì tại sao nó suy sụp đến nông nỗi này?
Doãn Hận Thiên nghiêm túc nói:
- Cái này thì ta không biết, nhưng nếu là kho báu của Khổng gia thì tất nhiên là không tầm thường.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Khổng gia sao?
Miêu Miêu như bỗng nhớ ra cái gì, la hét:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi lập tức đi Nam Ngoại Châu rồi đi Khổng gia đúng không? Ta muốn đi, ta muốn đi, ta muốn đi!
Triệu A Phòng nhìn Diêm Xuyên, cũng lộ vẻ mặt mong chờ.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Miêu Miêu tùy giá, ngày sau khởi hành đi Nam Ngoại Châu!
Đám mãnh tướng hưng phấn kêu lên:
- Tuân lệnh!
Miêu Miêu cũng vui vẻ kêu lên:
- Meo!
Trong vòng ba ngày này, Diêm Xuyên nhanh chóng xử lý hết công chuyện, tới ngày thứ ba thì một đám người bước lên long liễn.
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Khởi giá!
Ngũ long rống to:
- Grao!
Ngũ long bay hướng nam.
Còn Độc Cô Vô Địch thì lặng lẽ đi trước, sẽ hội hợp với long liễn tại Nam Ngoại Châu.
Dương gian, Nam Ngoại Châu.
Long liễn của Diêm Xuyên đi mấy tháng, rốt cuộc đến nơi.
Ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ chấn động Ầm ầm ầm ầm!, có vô tận Tường Vân vòng quanh, thụy khí ngập trời cùng với tiên nhạc, mùi thơm lạ lùng. Mọi người đều hiểu là lại một thiên đạo đã bổ.
Miêu Miêu đứng trên vai Diêm Xuyên, nhíu chân mày nhỏi:
- Meo! Lại là một thiên đạo? Còn có mười thiên đạo!
Triệu A Phòng ở một bên hít sâu, nói:
- Mỗi khi thiên đạo bổ xong một cái là số trời lại càng phức tạp, thôi diễn cũng càng gian nan!
Bạch Khởi trầm giọng nói:
- Thánh vương, hư không ngày càng lúc càng rắn, muốn phá vỡ hư không cần có lực lượng sẽ càng lớn hơn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mười thiên đạo, nếu dựa theo tốc độ hiện tại thì tối đa một năm, một năm sau sẽ bổ xong thiên địa.
Doãn Hận Thiên tò mò hỏi:
- Thánh vương, đằng trước chính là Độc Cô thế gia, chúng ta đi theo làm gì?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Quan chiến!
Mọi người nghi hoặc hỏi:
- Quan chiến?
Độc Cô thế gia.
Đó là vô số hòn đảo trong biển xanh mênh mông.
Cách cự ly xa đều thấy được từng tu giả cõng kiếm bay vào bay ra.
Trung tâm một hòn đảo to có hình kiếm, ở phần chiêu kiếm có vô số cung điện.
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Ngừng!
- Grao!
- Grao!
Ngũ long gầm rống, ngừng lại.
Bởi vì phía trước ngũ long liễn xuất hiện hàng loạt bóng người ngăn chặn mọi người, đều mặc áo đen, rất là bí ẩn.
Mọi người cung bái:
- Bái kiến thánh vương!
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Chuẩn bị xong chưa?
Người áo đen dẫn đầu nghiêm túc nói:
- Rồi!
Diêm Xuyên nói thẳng:
- Vậy thì bắt đầu đi.
Người áo đen dẫn đầu lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Người áo đen dẫn đầu vung tay, một thuộc hạ người áo đen nhanh chóng bay hướng cự đảo ở phía xa trên đại hải.
Diêm Xuyên mang theo mọi người đáp xuống một ngọn núi cách không xa, ngũ long liễn để ở sơn cốc.
Mọi người cùng nhìn hướng hòn đảo lớn phía xa.
Độc Cô thế gia, gia tộc đệ nhất kiếm đạo.
Không phải nói người trong gia tộc này mạnh bao nhiêu, mà dường như gia tộc này trời sinh biết dùng kiếm, như là sinh ra vì kiếm.
- Không sao, các vị đến đây là vinh hạnh cho Đại Trăn, mời vào trong!
Khổng Hạt Tử hít sâu, nói:
- Không được, ta phải vội vàng trở về, đến đây chỉ vì muốn nói mấy câu với Diêm đế, ta lập tức đi ngay.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Có chuyện gì?
Khổng Hạt Tử khẽ thở dài:
- Lúc trước ta có nói với Diêm đế là đại thời đại đã tới. Ha ha ha ha ha ha! Khổng Hạt Tử ta đã quá coi thường Thông Thiên giáo chủ này, nó đến nhanh hơn ta tưởng tượng, cũng lớn hơn nhiều.
- Nói vậy là sao?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Thế giới thứ nhất của chúng ta, ba cái sau là đại ác thế giới, đại thiện thế giới, đại thế giới đều chém ra từ thế giới thứ nhất của chúng ta, không biết Diêm đế có nghe nói về chuyện này không?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Đúng là có nghe thấy.
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Bốn thế giới có đại biến động, bởi vậy lần lượt xuất hiện nhiều cường giả, bổ đủ thiên đạo anhnh hơn tưởng tượng. Rất có thể thiên địa sẽ lại trải qua đại thanh tẩy, không biết sẽ có bao nhiêu người chết trong cuộc tẩy rửa này, sẽ có bao nhiêu gia tộc, chủng tộc chết đi.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Sao ngươi biết được?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói:
- Từ chỗ Bàn Thạch nhất tộc.
- Như thế nào?
Khổng Hạt Tử nghiêm túc nói:
- Đối diện cuộc đại thanh tẩy này, dù là tộc trưởng của Bàn Thạch nhất tộc cũng run sợ, lo lắng sẽ bị diệt tộc chứ nói gì đến Khổng gia ta? Lần này ta đến vì muốn xin Diêm đế hãy mau chóng đi Khổng gia một chuyến.
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Là vì Vấn Thiên lệnh?
Khổng Hạt Tử nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Tốt nhất là Diêm đế mang theo Vấn Thiên lệnh, đó là kho báu lớn của Khổng gia, kho báu khiến Khổng gia hưng thịnh lên. Vấn Thiên lệnh là một cái chìa khóa, càng mở ra sớm càng chịu ân nhiều. Diêm đế, kho báu này rốt cuộc vẫn là của Khổng gia, xin Diêm đế đừng nghĩ tới hưởng một mình. Khổng gia ta bảo đảm nếu mở ra kho báu của toàn tộc, nếu có chuyện gì làm được thì chúng ta nhất định sẽ báo đáp cho Thiên Đế!
Diêm Xuyên nhíu mày nhìn Khổng Hạt Tử, im lặng.
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Ta nghĩ Diêm đế không phải là người không phân phải trái, hơn nữa Diêm đế có sự kiêu ngạo của Diêm đế.
Diêm Xuyên im lặng một lúc, cuối cùng gật đầu, nói:
- Trẫm sắp đi về phía nam, không bao lâu sau sẽ đến Khổng gia.
Khổng Hạt Tử trịnh trọng hành lễ:
- Đa tạ Diêm đế thành toàn!
Diêm Xuyên gật đầu.
Khổng Hạt Tử tiếp tục bảo:
- Chúng ta đi về trước để sắp xếp, chờ Diêm đế tới, cóa từ!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Khổng Hạt Tử mang theo đám người rút đi.
Diêm Xuyên nhìn theo một đám người rời đi.
Doãn Hận Thiên đứng một bên nhíu mày nói:
- Kho báu của Khổng gia sao?
Diêm Xuyên hỏi:
- Doãn Hận Thiên, ngươi hiểu bao nhiêu về Khổng gia?
Dù sao trong số người ở đây chỉ mình Doãn Hận Thiên có được ký ức kỷ đệ tam, dù ít ỏi nhưng vẫn có quyền lên tiếng hơn mấy người khác.
Doãn Hận Thiên nhíu mày, suy tư một lúc, dường như nhớ lại cái gì.
Qua một lúc sau Doãn Hận Thiên mới nói:
- Có chút ký ức nhưng không nhiều.
- Như thế nào?
Doãn Hận Thiên trầm giọng nói:
- Khổng gia, ở kỷ đệ tam, đoạn thời gian tiên tổ phong ấn ký ức vào huyết mạch của ta thì Khổng gia cực kỳ cường đại, là gia tộc đệ nhất thiên hạ.
Diêm Xuyên nhướng mày nói:
- Gia tộc đệ nhất thiên hạ?
Doãn Hận Thiên nhíu mày nói:
- Đúng vậy. Gia tộc này có vô số cường giả, cũng có nhiều chi nhánh, trong đó có một chi nhánh mở ra Thiên Hạ Đệ Nhất thiên đình, một chi nhánh khác thì sáng lập Thiên Hạ Đệ Nhất đạo tràng.
Diêm Xuyên hơi bất ngờ hỏi:
- Thiên Hạ Đệ Nhất thiên đình, Thiên Hạ Đệ Nhất đạo tràng?
Doãn Hận Thiên cảm thán rằng:
- Đúng vậy. Thần có được tin tức về kỷ đệ tam hữu hạn, nhưng sự thật đúng là như vậy. Khổng gia truy cầu trác việt, và gia tộc không thể xóa nhòa trong kỷ đệ tam, gia tộc này quá mạnh.
Miêu Miêu khó hiểu hỏi:
- Meo! Khổng gia cường đại như vậy? Thế thì tại sao nó suy sụp đến nông nỗi này?
Doãn Hận Thiên nghiêm túc nói:
- Cái này thì ta không biết, nhưng nếu là kho báu của Khổng gia thì tất nhiên là không tầm thường.
Diêm Xuyên hít sâu, nói:
- Khổng gia sao?
Miêu Miêu như bỗng nhớ ra cái gì, la hét:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi lập tức đi Nam Ngoại Châu rồi đi Khổng gia đúng không? Ta muốn đi, ta muốn đi, ta muốn đi!
Triệu A Phòng nhìn Diêm Xuyên, cũng lộ vẻ mặt mong chờ.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Triệu A Phòng, Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Mông Điềm, Vương Tiễn, Kim Đại Vũ, Miêu Miêu tùy giá, ngày sau khởi hành đi Nam Ngoại Châu!
Đám mãnh tướng hưng phấn kêu lên:
- Tuân lệnh!
Miêu Miêu cũng vui vẻ kêu lên:
- Meo!
Trong vòng ba ngày này, Diêm Xuyên nhanh chóng xử lý hết công chuyện, tới ngày thứ ba thì một đám người bước lên long liễn.
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Khởi giá!
Ngũ long rống to:
- Grao!
Ngũ long bay hướng nam.
Còn Độc Cô Vô Địch thì lặng lẽ đi trước, sẽ hội hợp với long liễn tại Nam Ngoại Châu.
Dương gian, Nam Ngoại Châu.
Long liễn của Diêm Xuyên đi mấy tháng, rốt cuộc đến nơi.
Ầm ầm ầm ầm!
Một tiếng nổ chấn động Ầm ầm ầm ầm!, có vô tận Tường Vân vòng quanh, thụy khí ngập trời cùng với tiên nhạc, mùi thơm lạ lùng. Mọi người đều hiểu là lại một thiên đạo đã bổ.
Miêu Miêu đứng trên vai Diêm Xuyên, nhíu chân mày nhỏi:
- Meo! Lại là một thiên đạo? Còn có mười thiên đạo!
Triệu A Phòng ở một bên hít sâu, nói:
- Mỗi khi thiên đạo bổ xong một cái là số trời lại càng phức tạp, thôi diễn cũng càng gian nan!
Bạch Khởi trầm giọng nói:
- Thánh vương, hư không ngày càng lúc càng rắn, muốn phá vỡ hư không cần có lực lượng sẽ càng lớn hơn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mười thiên đạo, nếu dựa theo tốc độ hiện tại thì tối đa một năm, một năm sau sẽ bổ xong thiên địa.
Doãn Hận Thiên tò mò hỏi:
- Thánh vương, đằng trước chính là Độc Cô thế gia, chúng ta đi theo làm gì?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Quan chiến!
Mọi người nghi hoặc hỏi:
- Quan chiến?
Độc Cô thế gia.
Đó là vô số hòn đảo trong biển xanh mênh mông.
Cách cự ly xa đều thấy được từng tu giả cõng kiếm bay vào bay ra.
Trung tâm một hòn đảo to có hình kiếm, ở phần chiêu kiếm có vô số cung điện.
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Ngừng!
- Grao!
- Grao!
Ngũ long gầm rống, ngừng lại.
Bởi vì phía trước ngũ long liễn xuất hiện hàng loạt bóng người ngăn chặn mọi người, đều mặc áo đen, rất là bí ẩn.
Mọi người cung bái:
- Bái kiến thánh vương!
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi:
- Chuẩn bị xong chưa?
Người áo đen dẫn đầu nghiêm túc nói:
- Rồi!
Diêm Xuyên nói thẳng:
- Vậy thì bắt đầu đi.
Người áo đen dẫn đầu lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Người áo đen dẫn đầu vung tay, một thuộc hạ người áo đen nhanh chóng bay hướng cự đảo ở phía xa trên đại hải.
Diêm Xuyên mang theo mọi người đáp xuống một ngọn núi cách không xa, ngũ long liễn để ở sơn cốc.
Mọi người cùng nhìn hướng hòn đảo lớn phía xa.
Độc Cô thế gia, gia tộc đệ nhất kiếm đạo.
Không phải nói người trong gia tộc này mạnh bao nhiêu, mà dường như gia tộc này trời sinh biết dùng kiếm, như là sinh ra vì kiếm.