Tiên Quốc Đại Đế
Chương 897: Chuyển Thủ Thành Công, Diêm Xuyên Trở Về
- Phải rồi, hoàng hậu Đại Trăn thánh đình, chỉ cần bắt được hoàng hậu là chúng ta sẽ an toàn!
- Ta đi bắt, các ngươi hãy chặn lại!
Ba Tổ Tiên sốt ruột.
Có hai Tổ Tiên liều mạng bị thương ngăn cản Bạch Đế Thiên, Cẩu Thần, Trĩ Hậu.
Tổ Tiên cuối cùng lao hướng Tử Tử ở phía xa.
Bạch Đế Thiên thất thanh kinh kêu:
- Dừng tay!
Đám cường giả Hổ tộc có nhiều Cổ Tiên nhất, làm sao đỡ được Tổ Tiên hung mãnh giết tới. Chớp mắt Tổ Tiên sắp đến chỗ Tử Tử.
Đang lúc Tổ Tiên hưng phấn thì trong não dâng lên nỗi sợ hãi, cảm giác chết chóc tràn ngập toàn thân gã.
Tổ Tiên kinh kêu:
- Cái gì?
Ầm vang, thật nhiều thiên đạo mau chóng vòng quanh Tổ Tiên kia, trong nháy mắt thân hợp thiên đạo, nghênh tiếp dự cảm không may này.
Một tiếng gầm vang lên:
- Chết đi!
Tổ Tiên ngoái đầu nhìn, trông thấy một cương đao to lớn chém xuống thiên đạo của gã. Xung quanh cương đao lượn lờ vô số Hồng Liên nghiệp hỏa.
- A?
Ầm ầm ầm ầm!
Thiên đạo to lớn bị đao kia oanh kích nổ tung.
Tổ Tiên chỉ biết kinh khủng há hốc mồm.
Bùm bùm bùm bùm!
Một đao chém nát Tổ Tiên, thịt vụn bay đầy trời, bị đao khí xung quanh nghiền thành bột phấn tan theo gió.
Bên kia, năm Tổ Tiên đang chiến đấu thấy vậy thì trợn tròn mắt.
Đó là Tổ Tiên, là Tổ Tiên, vậy mà bị một đao chém nát?
- Không!
- Nhị ca!
Hai Tổ Tiên kinh khủng hét lên, nhưng dù có la bể họng thì Tổ Tiên lúc trước không thể sống lại.
Bạch Đế Thiên vui mừng kêu lên:
- Bạch Khởi!
Bạch Khởi nhìn chiến trường bên Bạch Đế Thiên, Cẩu Thần, Trĩ Hậu nhưng rất nhanh chuyển hướng hoàng hậu. Bây giờ Tử Tử đã rất suy yếu.
Bạch Khởi không có đuổi theo giết bất cứ người nào, nhanh chóng đứng bên cạnh Tử Tử, đề phòng xảy ra bất trắc.
Bạch Khởi nghiêm túc nói:
- Hoàng hậu, thánh vương lập tức quay lại, sắp rồi!
Táng Thiên Đồng Quan là chí bảo của Diêm Xuyên, cần có hắn thúc đẩy mới truyền tống tới Táng Thiên Đồng Quan đã luyện hóa khác, có thể truyền tống người khác nhưng bản thân hắn thì không được.
Tử Tử nghe nói Diêm Xuyên sắp trở lại thì lộ nụ cười, nhẹ gật đầu.
Bạch Khởi nhìn chiến trường khắp nơi, mặt mày hung ác.
Phía xa, Hàm Dương được cứu vớt, thật nhiều quan viên vọt ra.
Chớp mắt, quần thần Đại Trăn thánh đình vây quanh.
Từ Phúc xông lên trước nhất.
Cung nữ sốt ruột nói:
- Từ đại nhân, ngươi là đệ nhất đan sư của Đại Trăn thánh đình, mau lên, hãy xem hoàng hậu!
Từ Phúc mau chóng lấy ra một viên kim đan, nói:
- Đây là cửu chuyển kim đan! Trước tu phục vết thương thân thể, hồn phách đã!
Cung nữ nhanh chóng đút cửu chuyển kim đan cho Tử Tử.
Tử Tử không từ chối, lập tức nuốt xuống, rất nhanh vết thương trên người nàng biến mất, mặt cũng hồng hào, nhưng vẫn rất suy yếu.
Cung nữ sốt ruột nói:
- Sao có thể như vậy? Tại sao hoàng hậu vẫn yếu ớt? Từ đại nhân còn có đan dược gì không? Xin hãy mau cứu hoàng hậu đi!
Mặt Từ Phúc lộ vẻ chua xót nói:
- Đây là 'Tử ngọ tán phách chưởng' của Quỷ Cốc Tử, chưởng lực trọng thương mệnh cách. Cửu chuyển kim đan, chỉ có thể tu phục thân thể, hồn phách, đối với mệnh cách tihf ta bất lực.
Mọi người sốt ruột nói:
- Sao có thể như vậy?
Lã Bất Vi nén giận nhìn bốn phía:
- Bắt hết mọi người, ai dám phản kháng, giết không tha!
- Grao!
Quân đội cũng tản ra bốn phía.
Bên ngoài Hàm Dương lại rơi vào chiến tranh, nhưng hiện tại hoàn toàn khác với lúc trước, Đại Trăn thánh đình chuyển thù sang công, cực kỳ hung bạo.
- - - - - - - - - - - - - - - - - -
Cách xa Hàm Dương, trong một sơn cốc.
Một nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn đứng ở cửa cốc, sau lưng nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn có mười cường giả đi theo.
- Ui, đó là Bạch Khởi? Hình như không bá đạo bao nhiêu?
- Bạch Khởi không hề ra hết sức, thậm chí không sử dụng thiên đạo.
- Thần Kiếm sơn trang thất bại trong gang tấc.
.........
......
...
Mười cường giả xì xầm, nếu họ đến Hàm Dương thì sẽ có nhiều người biết, chính là các cường giả Tuyệt cung ngày xưa vây công Hàm Dương.
Một người cung kính nói:
- Cung chủ, may mà ngươi không đồng ý với Thần Kiếm sơn trang.
Nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn gật đầu.
Nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình? Tiếp theo sẽ là đợt phản công hung mãnh của Đại Trăn thánh đình, chúng ta rời khỏi đây trước đi.
- Tuân lệnh!
Mọi người lên tiếng, nhanh chóng rời đi.
Chỗ Hàm Dương.
Binh mã dũng quân đoàn xuất hiện khiến đám người chưa kịp chạy trốn giờ không còn cơ hội. Thiên Đế Hàm Dương cũng ôm tức giận mau chóng vọt ra, bắt hết mọi người.
- Meo! Nhìn hướng đông, nhíu mày.
Lã Bất Vi la lên:
- Mông đại nhân không cần đuổi theo, chờ thánh vương trở về. Lần này Thần Kiếm sơn trang đến xâm phạm Đại Trăn thánh đình của ta, chắc chắn thánh vương sẽ không nhường nhịn!
Mông Nghị gật đầu, nói:
- Ừm!
Mông Nghị nhìn hướng Bạo Tạc Thú đã hồi phục như cũ cách không xa.
Mông Nghị vương tay dùng Táng Thiên Đồng Quan lúc trước Đông Phương Chính Phái mang về chụp xuống Bạo Tạc Thú.
Vù vù vù vù!
Bạo Tạc Thú lập tức bị hút vào trong.
Bạo Tạc Thú tuyệt vọng hét to:
- Không!
Nhưng mọi chuyện vô dụng, Bạo Tạc Thú lần nữa bị cầm tù.
Xung quanh áp giải nhiều tù phạm.
Tất cả bình tĩnh, lại chờ hai canh giờ.
Ầm ầm ầm ầm!
Gió mạnh thổi quét bốn phía Hàm Dương.
Một bóng người xông tới, đáp xuống trước mặt mọi người.
Đám người đồng thanh kêu lên:
- Bái kiến thánh vương!
Là Diêm Xuyên dùng tốc độ cực nhanh quay về, vì quá nhanh nên y phục hơi mòn, tóc đỏ rực xõa tung.
Diêm Xuyên vội chạy tới trước mặt Tử Tử.
Diêm Xuyên ôm Tử Tử, sốt ruột nói:
- Tử Tử!
Tử Tử chậm rãi mở to mắt, lộ ra nụ cười thê mỹ:
- Phu quân, ta rốt cuộc đợi đến lúc chàng trở về, nhìn chàng lần cuối. Hoàng Tuyền lộ không còn, xin lỗi!
Diêm Xuyên cảm thấy mũi cay cay, hốc mắt đỏ rực:
- Không, không, ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì, ta sẽ không!
Tử Tử chỉ mỉm cười nhìn chăm chú vào Diêm Xuyên, như muốn khắc sâu vào đầu.
Diêm Xuyên hít sâu, ánh mắt kiên quyết nói:
- Tử Tử, có ta ở đây, nàng sẽ không có việc gì, tin tưởng ta!
Diêm Xuyên ôm Tử Tử, trầm giọng nói:
- Miêu Miêu, lại đây!
Vù vù vù vù!
Không gian xung quanh Diêm Xuyên bỗng lắc lư, hư không xuất hiện một vòng tròn phù văn. Miêu Miêu lập tức xuất hiện ở trước mặt Diêm Xuyên.
Miêu Miêu ngẩn ra, sau đó kinh kêu:
- Meo! Diêm Xuyên, xảy ra chuyện gì? A, Tử Tử tỷ tỷ làm sao vậy?
Miêu Miêu vội nhảy tới trước mặt Tử Tử.
Tử Tử suy yếu kêu lên:
- Là Miêu Miêu?
Miêu Miêu khóc nói:
- Tử Tử tỷ tỷ làm sao vậy? Ai khi dễ ngươi?
Diêm Xuyên hơi lo lắng hỏi:
- Được rồi, Miêu Miêu đừng khóc nữa, ngươi nhìn xem có thể cứu được không. Mệnh cách của Tử Tử bị tổn hại, dù gì ngươi cũng là... Ngươi nhìn thử đi!
Miêu Miêu nhìn xem, lắc đầu, mắt ngấn lệ nói:
- Ta cũng không có cách, bó tay!
Miêu Miêu cũng chịu thua, Diêm Xuyên nhíu chặt mày.
Miêu Miêu khóc kêu lên:
- Diêm Xuyên, ngươi hãy cứu Tử Tử tỷ tỷ, cứu Tử Tử tỷ tỷ đi!
Diêm Xuyên nhíu chặt mày nhìn Tử Tử.
- Ta đi bắt, các ngươi hãy chặn lại!
Ba Tổ Tiên sốt ruột.
Có hai Tổ Tiên liều mạng bị thương ngăn cản Bạch Đế Thiên, Cẩu Thần, Trĩ Hậu.
Tổ Tiên cuối cùng lao hướng Tử Tử ở phía xa.
Bạch Đế Thiên thất thanh kinh kêu:
- Dừng tay!
Đám cường giả Hổ tộc có nhiều Cổ Tiên nhất, làm sao đỡ được Tổ Tiên hung mãnh giết tới. Chớp mắt Tổ Tiên sắp đến chỗ Tử Tử.
Đang lúc Tổ Tiên hưng phấn thì trong não dâng lên nỗi sợ hãi, cảm giác chết chóc tràn ngập toàn thân gã.
Tổ Tiên kinh kêu:
- Cái gì?
Ầm vang, thật nhiều thiên đạo mau chóng vòng quanh Tổ Tiên kia, trong nháy mắt thân hợp thiên đạo, nghênh tiếp dự cảm không may này.
Một tiếng gầm vang lên:
- Chết đi!
Tổ Tiên ngoái đầu nhìn, trông thấy một cương đao to lớn chém xuống thiên đạo của gã. Xung quanh cương đao lượn lờ vô số Hồng Liên nghiệp hỏa.
- A?
Ầm ầm ầm ầm!
Thiên đạo to lớn bị đao kia oanh kích nổ tung.
Tổ Tiên chỉ biết kinh khủng há hốc mồm.
Bùm bùm bùm bùm!
Một đao chém nát Tổ Tiên, thịt vụn bay đầy trời, bị đao khí xung quanh nghiền thành bột phấn tan theo gió.
Bên kia, năm Tổ Tiên đang chiến đấu thấy vậy thì trợn tròn mắt.
Đó là Tổ Tiên, là Tổ Tiên, vậy mà bị một đao chém nát?
- Không!
- Nhị ca!
Hai Tổ Tiên kinh khủng hét lên, nhưng dù có la bể họng thì Tổ Tiên lúc trước không thể sống lại.
Bạch Đế Thiên vui mừng kêu lên:
- Bạch Khởi!
Bạch Khởi nhìn chiến trường bên Bạch Đế Thiên, Cẩu Thần, Trĩ Hậu nhưng rất nhanh chuyển hướng hoàng hậu. Bây giờ Tử Tử đã rất suy yếu.
Bạch Khởi không có đuổi theo giết bất cứ người nào, nhanh chóng đứng bên cạnh Tử Tử, đề phòng xảy ra bất trắc.
Bạch Khởi nghiêm túc nói:
- Hoàng hậu, thánh vương lập tức quay lại, sắp rồi!
Táng Thiên Đồng Quan là chí bảo của Diêm Xuyên, cần có hắn thúc đẩy mới truyền tống tới Táng Thiên Đồng Quan đã luyện hóa khác, có thể truyền tống người khác nhưng bản thân hắn thì không được.
Tử Tử nghe nói Diêm Xuyên sắp trở lại thì lộ nụ cười, nhẹ gật đầu.
Bạch Khởi nhìn chiến trường khắp nơi, mặt mày hung ác.
Phía xa, Hàm Dương được cứu vớt, thật nhiều quan viên vọt ra.
Chớp mắt, quần thần Đại Trăn thánh đình vây quanh.
Từ Phúc xông lên trước nhất.
Cung nữ sốt ruột nói:
- Từ đại nhân, ngươi là đệ nhất đan sư của Đại Trăn thánh đình, mau lên, hãy xem hoàng hậu!
Từ Phúc mau chóng lấy ra một viên kim đan, nói:
- Đây là cửu chuyển kim đan! Trước tu phục vết thương thân thể, hồn phách đã!
Cung nữ nhanh chóng đút cửu chuyển kim đan cho Tử Tử.
Tử Tử không từ chối, lập tức nuốt xuống, rất nhanh vết thương trên người nàng biến mất, mặt cũng hồng hào, nhưng vẫn rất suy yếu.
Cung nữ sốt ruột nói:
- Sao có thể như vậy? Tại sao hoàng hậu vẫn yếu ớt? Từ đại nhân còn có đan dược gì không? Xin hãy mau cứu hoàng hậu đi!
Mặt Từ Phúc lộ vẻ chua xót nói:
- Đây là 'Tử ngọ tán phách chưởng' của Quỷ Cốc Tử, chưởng lực trọng thương mệnh cách. Cửu chuyển kim đan, chỉ có thể tu phục thân thể, hồn phách, đối với mệnh cách tihf ta bất lực.
Mọi người sốt ruột nói:
- Sao có thể như vậy?
Lã Bất Vi nén giận nhìn bốn phía:
- Bắt hết mọi người, ai dám phản kháng, giết không tha!
- Grao!
Quân đội cũng tản ra bốn phía.
Bên ngoài Hàm Dương lại rơi vào chiến tranh, nhưng hiện tại hoàn toàn khác với lúc trước, Đại Trăn thánh đình chuyển thù sang công, cực kỳ hung bạo.
- - - - - - - - - - - - - - - - - -
Cách xa Hàm Dương, trong một sơn cốc.
Một nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn đứng ở cửa cốc, sau lưng nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn có mười cường giả đi theo.
- Ui, đó là Bạch Khởi? Hình như không bá đạo bao nhiêu?
- Bạch Khởi không hề ra hết sức, thậm chí không sử dụng thiên đạo.
- Thần Kiếm sơn trang thất bại trong gang tấc.
.........
......
...
Mười cường giả xì xầm, nếu họ đến Hàm Dương thì sẽ có nhiều người biết, chính là các cường giả Tuyệt cung ngày xưa vây công Hàm Dương.
Một người cung kính nói:
- Cung chủ, may mà ngươi không đồng ý với Thần Kiếm sơn trang.
Nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn gật đầu.
Nữ nhân áo đen đội mặt nạ dữ tợn trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình? Tiếp theo sẽ là đợt phản công hung mãnh của Đại Trăn thánh đình, chúng ta rời khỏi đây trước đi.
- Tuân lệnh!
Mọi người lên tiếng, nhanh chóng rời đi.
Chỗ Hàm Dương.
Binh mã dũng quân đoàn xuất hiện khiến đám người chưa kịp chạy trốn giờ không còn cơ hội. Thiên Đế Hàm Dương cũng ôm tức giận mau chóng vọt ra, bắt hết mọi người.
- Meo! Nhìn hướng đông, nhíu mày.
Lã Bất Vi la lên:
- Mông đại nhân không cần đuổi theo, chờ thánh vương trở về. Lần này Thần Kiếm sơn trang đến xâm phạm Đại Trăn thánh đình của ta, chắc chắn thánh vương sẽ không nhường nhịn!
Mông Nghị gật đầu, nói:
- Ừm!
Mông Nghị nhìn hướng Bạo Tạc Thú đã hồi phục như cũ cách không xa.
Mông Nghị vương tay dùng Táng Thiên Đồng Quan lúc trước Đông Phương Chính Phái mang về chụp xuống Bạo Tạc Thú.
Vù vù vù vù!
Bạo Tạc Thú lập tức bị hút vào trong.
Bạo Tạc Thú tuyệt vọng hét to:
- Không!
Nhưng mọi chuyện vô dụng, Bạo Tạc Thú lần nữa bị cầm tù.
Xung quanh áp giải nhiều tù phạm.
Tất cả bình tĩnh, lại chờ hai canh giờ.
Ầm ầm ầm ầm!
Gió mạnh thổi quét bốn phía Hàm Dương.
Một bóng người xông tới, đáp xuống trước mặt mọi người.
Đám người đồng thanh kêu lên:
- Bái kiến thánh vương!
Là Diêm Xuyên dùng tốc độ cực nhanh quay về, vì quá nhanh nên y phục hơi mòn, tóc đỏ rực xõa tung.
Diêm Xuyên vội chạy tới trước mặt Tử Tử.
Diêm Xuyên ôm Tử Tử, sốt ruột nói:
- Tử Tử!
Tử Tử chậm rãi mở to mắt, lộ ra nụ cười thê mỹ:
- Phu quân, ta rốt cuộc đợi đến lúc chàng trở về, nhìn chàng lần cuối. Hoàng Tuyền lộ không còn, xin lỗi!
Diêm Xuyên cảm thấy mũi cay cay, hốc mắt đỏ rực:
- Không, không, ta sẽ không để nàng xảy ra chuyện gì, ta sẽ không!
Tử Tử chỉ mỉm cười nhìn chăm chú vào Diêm Xuyên, như muốn khắc sâu vào đầu.
Diêm Xuyên hít sâu, ánh mắt kiên quyết nói:
- Tử Tử, có ta ở đây, nàng sẽ không có việc gì, tin tưởng ta!
Diêm Xuyên ôm Tử Tử, trầm giọng nói:
- Miêu Miêu, lại đây!
Vù vù vù vù!
Không gian xung quanh Diêm Xuyên bỗng lắc lư, hư không xuất hiện một vòng tròn phù văn. Miêu Miêu lập tức xuất hiện ở trước mặt Diêm Xuyên.
Miêu Miêu ngẩn ra, sau đó kinh kêu:
- Meo! Diêm Xuyên, xảy ra chuyện gì? A, Tử Tử tỷ tỷ làm sao vậy?
Miêu Miêu vội nhảy tới trước mặt Tử Tử.
Tử Tử suy yếu kêu lên:
- Là Miêu Miêu?
Miêu Miêu khóc nói:
- Tử Tử tỷ tỷ làm sao vậy? Ai khi dễ ngươi?
Diêm Xuyên hơi lo lắng hỏi:
- Được rồi, Miêu Miêu đừng khóc nữa, ngươi nhìn xem có thể cứu được không. Mệnh cách của Tử Tử bị tổn hại, dù gì ngươi cũng là... Ngươi nhìn thử đi!
Miêu Miêu nhìn xem, lắc đầu, mắt ngấn lệ nói:
- Ta cũng không có cách, bó tay!
Miêu Miêu cũng chịu thua, Diêm Xuyên nhíu chặt mày.
Miêu Miêu khóc kêu lên:
- Diêm Xuyên, ngươi hãy cứu Tử Tử tỷ tỷ, cứu Tử Tử tỷ tỷ đi!
Diêm Xuyên nhíu chặt mày nhìn Tử Tử.