Tiên Quốc Đại Đế
Chương 863: Thuật Soán Mệnh Bách Gia
Vù vù vù vù!
Trên người Thiên Cơ Tử, Vương Anh toát ra nhiều ánh sáng trăng, mơ hồ thấy trong ánh sáng như có sợi tơ như là võng tu lưới lớn.
Miêu Miêu kinh ngạc hỏi:
- Meo! Chắc đó là lưới số trời?
Triệu A Phòng nhíu mày nói:
- Quyết đấu giữa Soán Mệnh Sư, hơi sơ sảy là sẽ thất bại trong gang tấc! Vương Anh không đấu lại tông chủ, tông chủ đã lay chuyển vạn mệnh của Vương Anh.
Vương Anh chợt kinh kêu:
- Không, không, tông chủ, đừng, đừng, ta sai rồi!
Nhưng võng tu xung quanh Vương Anh nhanh chóng di chuyển, như là quỹ tích vận mệnh của gã điên cuồng rút lui.
Mai Cao Quật thánh nhân nghiêm túc nhìn:
- Như thế nào?
Thiên Cơ Tử không định làm bị thương Vương Anh, nhưng gã vẫn kinh hoàng la hét.
Hình như Vương Anh bị lực lượng nâng lên, không thể nhúc nhích.
Vương Anh hét chói tai:
- Không, tông chủ, đừng!
Vù vù vù vù!
Xung quanh Vương Anh, hư không dần vặn vẹo, hình như là từng luồng sáng bảy sắc vòng quanh gã.
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Tu vi của Vương Anh rút lui?
Phía xa, hai người Yêu Thiên Thương và Quyết trợn to mắt.
Ánh mắt Quyết nghiêm túc nói:
- Không phải tu vi, là tất cả.
Trên mặt Quyết tràn đầy kinh ngạc nói:
- Nghịch chuyển lưu quang? Tinh nguyên lại có lực lượng như vậy? Không ngờ có thể nghịch chuyển nhân sinh của một người, nghịch mệnh quay về?
Vương Anh hét chói tai:
- Không, không!
Doãn Hận Thiên nhíu mày nói:
- Thiên Tiên, Địa Tiên, phàm nhân, Thần Cảnh, Khí Cảnh, Tinh Cảnh, Lực Cảnh?
Miêu Miêu giật mình kêu lên:
- Meo! Hắn biến trẻ lại!
Giờ phút này, thời gian xung quanh Vương Anh như đảo ngược, mọi thứ đều rút lui, dù là ký ức hay tu vi, vẻ mặt gã dần biến mờ mịt.
Vù vù vù vù!
Ánh sáng tung bay, thân hình Vương Anh ngày càng nhỏ, nhỏ dần.
Vương Anh từ người lớn biến thành con nít, thậm chí là trẻ sơ sinh.
- Oa, oa, oa.
Trẻ sơ sinh phát ra tiếng khóc vang vọng quảng trường của Thiên Cơ điện.
Vù vù vù vù!
Ánh sáng quanh thân Thiên Cơ Tử thu lại, vô số tiểu tinh thần nháy mắt biến mất không còn bóng dáng.
Thiên Cơ Tử vung phất trần, ánh mắt dần biến trở lại bình thường.
Trên quảng trường của Thiên Cơ điện chỉ còn lại trẻ sơ sinh nằm trong đống quần áo người lớn, phát ra tiếng khóc.
- Oa!
- Oa!
Bốn phía im lặng.
Quyết vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Vận mệnh của Vương Anh bị đảo ngược trở về lúc còn nhỏ?
Yêu Thiên Thương nhíu mày nói:
- Đảo ngược? Không phải xóa ký ức mà là nghịch chuyển? Tất cả điều Vương Anh học, có ký ức về Thiên Cơ Tông đều không xuất hiện nữa, Vương Anh bị chuyển trở về lúc còn nhỏ?
Mai Cao Quật thánh nhân kinh ngạc nhìn trẻ sơ sinh ở chính giữa quảng trường của Thiên Cơ điện.
Thần hồn chưa bị tổn hại nhưng thụt lùi, một Soán Mệnh Sư cường đại chớp mắt biến thành trẻ sơ sinh không có tài học gì?
Thiên Cơ Tử lạnh nhạt cười nói:
- Mai Cao Quật thánh nhân, mọi thứ của Vương Anh đã bị thu lại, nếu hắn đã là đệ tử của ngươi thì xin mời thu lấy.
Mai Cao Quật thánh nhân vung tay, trẻ sơ sinh bay tới.
Mai Cao Quật thánh nhân điểm ngón tay vào đầu trẻ sơ sinh.
Vù vù vù vù!
Trẻ sơ sinh lập tức nín khóc.
Yêu Thiên Thương trầm giọng hỏi:
- Đây là khai ngộ cho trẻ sơ sinh, để hắn dễ nhớ đến kiếp trước kiếp này?
Trẻ sơ sinh ngơ ngác nhìn Mai Cao Quật thánh nhân.
Trẻ sơ sinh kinh kêu:
- Sao ta biến thành trẻ sơ sinh thế nào? Phụ thân, mẫu thân cứu ta với!
Mai Cao Quật thánh nhân trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Trẻ sơ sinh kinh ngạc nói:
- Ta, tên của ta là Vương Vận, thôn dân đến từ Phúc thôn. Ta, ta còn nhớ có ngày mình đốn củi té từ trên núi xuống, a, ta chết rồi sao? Ta đầu thai chuyển thế?
Mai Cao Quật thánh nhân im lặng.
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Meo! Đây là nghịch sinh trưởng sao? Toàn bộ trở lại? Đây là quyết đấu giữa Soán Mệnh Sư? Thật đáng sợ!
Triệu A Phòng lộ vẻ lo lắng.
Diêm Xuyên nắm tay Triệu A Phòng, khiến nàng yên lòng.
Doãn Hận Thiên nói:
- Thánh vương, hơi khó giải quyết, thuật soán mệnh của Thiên Cơ Tử quá mạnh mẽ.
Triệu A Phòng cười khổ nói:
- Đúng vậy. Nhưng chắc ta không sao, nếu như ta lùi lại thì vẫn còn ký ức tám mươi kiếp với chàng, chẳng qua chàng phải nuôi ta lớn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Có ta ở thì không ai được sửa đổi vận mệnh của nàng!
…
Soán Mệnh Sư Vương Anh chớp mắt ngược trở về thời kỳ trẻ sơ sinh.
Quảng trường của Thiên Cơ điện, đệ tử của Thiên Cơ Tông đều kính sợ.
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết nhíu mày, họ không nói một lời, lạnh lùng nhìn.
Mai Cao Quật thánh nhân nhìn Vương Anh bị điểm tỉnh ký ức kiếp trước kiếp này, thấy khó chịu.
Hồn phách còn đó nhưng đã mất hết tất cả về Thiên Cơ Tông.
Mai Cao Quật thánh nhân cứng rắn muốn thu Vương Anh là bởi vì gã biết bí mật, bây giờ ký ức đã mất, muốn gã làm cái gì?
Trẻ sơ sinh nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi là ai? Ngươi là thân nhân kiếp này của ta sao?
Mai Cao Quật thánh nhân giao trẻ sơ sinh cho đệ tử đứng sau lưng mình, không nói một lời.
Thiên Cơ Tử nhìn Mai Cao Quật thánh nhân, mỉm cười.
Thiên Cơ Tử xoay sang nhìn thẳng vào Diêm Xuyên.
Thiên Cơ Tử mỉm cười nói:
- Diêm đế, ta đã xử lý xong chuyện trong tông, bây giờ đến lượt nói chuyện với Diêm đế. Diêm đế nói là muốn mang thiên nữ làm gì?
Mặc dù vẻ mặt của Thiên Cơ Tử thân thiện nhưng mọi người hiểu gã đối đầu với Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Muốn mang thê tử Triệu A Phòng của ta về nhà.
Thiên Cơ Tử lắc đầu, nói:
- A? Chỗ này chính là nhà của thiên nữ.
Diêm Xuyên lắc đầu, chắc chắn nói:
- Không, nơi này không phải!
Thiên Cơ Tử trầm giọng hỏi:
- Vậy là Diêm đế muốn mang thiên nữ trở về Đại Trăn thánh đình của ngươi, vĩnh viễn không trở về?
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm nói:
- Như thế nào? Ngươi cũng muốn thu lại tất cả của Triệu A Phòng sao?
Thiên Cơ Tử nghiêm túc nói:
- Đây là quy tắc của Thiên Cơ Tông, xin Diêm đế thứ lỗi.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Có ta ở đây, ai cũng đừng hòng đụng vào Triệu A Phòng!
Triệu A Phòng nắm lấy tay áo của Diêm Xuyên.
- Meo!
Miêu Miêu phát hiện không khí khác lạ, khuôn mặt nhỏ xíu tức giận trừng Thiên Cơ Tử.
Thiên Cơ Tử mỉm cười, không nói thêm.
Thiên Cơ Tử không sợ Diêm Xuyên cưỡng ép mang Triệu A Phòng cùng đi, bởi vì vô dụng. Tinh nguyên trên đầu Thiên Cơ Tử liên kết với mệnh cách của Triệu A Phòng, dù cách ức vạn dặm thì ở mức độ có hạn gã có thể ảnh hưởng mệnh cách của nàng.
Triệu A Phòng nhỏ giọng nói với Diêm Xuyên:
- Vương, có lẽ ta có thể thử một phen.
- A?
Triệu A Phòng nhỏ giọng nói:
- Mặc dù ta học thuật soán mệnh của Thiên Cơ Tông nhưng sau khi hồi phục ký ức kiếp thứ nhất thì trong đầu ta còn một phần thuật soán mệnh khác. Năm đó ở Đại Tần, Quỷ Cốc Tử tiên sinh truyền thụ cho ta thuật soán mệnh đến từ Bách thị tộc.
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Thuật soán mệnh của Bách gia?
Triệu A Phòng lắc đầu, nói:
- Chưa chắc ta không chống nổi qua một ngày, huống chi nếu ta thật sự trở về thời kỳ trẻ sơ sinh giống như Vương Anh thì mệnh cách của ta không liên quan gì đến tinh nguyên nữa.
Diêm Xuyên nhìn Triệu A Phòng, nhíu mày.
Trên người Thiên Cơ Tử, Vương Anh toát ra nhiều ánh sáng trăng, mơ hồ thấy trong ánh sáng như có sợi tơ như là võng tu lưới lớn.
Miêu Miêu kinh ngạc hỏi:
- Meo! Chắc đó là lưới số trời?
Triệu A Phòng nhíu mày nói:
- Quyết đấu giữa Soán Mệnh Sư, hơi sơ sảy là sẽ thất bại trong gang tấc! Vương Anh không đấu lại tông chủ, tông chủ đã lay chuyển vạn mệnh của Vương Anh.
Vương Anh chợt kinh kêu:
- Không, không, tông chủ, đừng, đừng, ta sai rồi!
Nhưng võng tu xung quanh Vương Anh nhanh chóng di chuyển, như là quỹ tích vận mệnh của gã điên cuồng rút lui.
Mai Cao Quật thánh nhân nghiêm túc nhìn:
- Như thế nào?
Thiên Cơ Tử không định làm bị thương Vương Anh, nhưng gã vẫn kinh hoàng la hét.
Hình như Vương Anh bị lực lượng nâng lên, không thể nhúc nhích.
Vương Anh hét chói tai:
- Không, tông chủ, đừng!
Vù vù vù vù!
Xung quanh Vương Anh, hư không dần vặn vẹo, hình như là từng luồng sáng bảy sắc vòng quanh gã.
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Tu vi của Vương Anh rút lui?
Phía xa, hai người Yêu Thiên Thương và Quyết trợn to mắt.
Ánh mắt Quyết nghiêm túc nói:
- Không phải tu vi, là tất cả.
Trên mặt Quyết tràn đầy kinh ngạc nói:
- Nghịch chuyển lưu quang? Tinh nguyên lại có lực lượng như vậy? Không ngờ có thể nghịch chuyển nhân sinh của một người, nghịch mệnh quay về?
Vương Anh hét chói tai:
- Không, không!
Doãn Hận Thiên nhíu mày nói:
- Thiên Tiên, Địa Tiên, phàm nhân, Thần Cảnh, Khí Cảnh, Tinh Cảnh, Lực Cảnh?
Miêu Miêu giật mình kêu lên:
- Meo! Hắn biến trẻ lại!
Giờ phút này, thời gian xung quanh Vương Anh như đảo ngược, mọi thứ đều rút lui, dù là ký ức hay tu vi, vẻ mặt gã dần biến mờ mịt.
Vù vù vù vù!
Ánh sáng tung bay, thân hình Vương Anh ngày càng nhỏ, nhỏ dần.
Vương Anh từ người lớn biến thành con nít, thậm chí là trẻ sơ sinh.
- Oa, oa, oa.
Trẻ sơ sinh phát ra tiếng khóc vang vọng quảng trường của Thiên Cơ điện.
Vù vù vù vù!
Ánh sáng quanh thân Thiên Cơ Tử thu lại, vô số tiểu tinh thần nháy mắt biến mất không còn bóng dáng.
Thiên Cơ Tử vung phất trần, ánh mắt dần biến trở lại bình thường.
Trên quảng trường của Thiên Cơ điện chỉ còn lại trẻ sơ sinh nằm trong đống quần áo người lớn, phát ra tiếng khóc.
- Oa!
- Oa!
Bốn phía im lặng.
Quyết vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Vận mệnh của Vương Anh bị đảo ngược trở về lúc còn nhỏ?
Yêu Thiên Thương nhíu mày nói:
- Đảo ngược? Không phải xóa ký ức mà là nghịch chuyển? Tất cả điều Vương Anh học, có ký ức về Thiên Cơ Tông đều không xuất hiện nữa, Vương Anh bị chuyển trở về lúc còn nhỏ?
Mai Cao Quật thánh nhân kinh ngạc nhìn trẻ sơ sinh ở chính giữa quảng trường của Thiên Cơ điện.
Thần hồn chưa bị tổn hại nhưng thụt lùi, một Soán Mệnh Sư cường đại chớp mắt biến thành trẻ sơ sinh không có tài học gì?
Thiên Cơ Tử lạnh nhạt cười nói:
- Mai Cao Quật thánh nhân, mọi thứ của Vương Anh đã bị thu lại, nếu hắn đã là đệ tử của ngươi thì xin mời thu lấy.
Mai Cao Quật thánh nhân vung tay, trẻ sơ sinh bay tới.
Mai Cao Quật thánh nhân điểm ngón tay vào đầu trẻ sơ sinh.
Vù vù vù vù!
Trẻ sơ sinh lập tức nín khóc.
Yêu Thiên Thương trầm giọng hỏi:
- Đây là khai ngộ cho trẻ sơ sinh, để hắn dễ nhớ đến kiếp trước kiếp này?
Trẻ sơ sinh ngơ ngác nhìn Mai Cao Quật thánh nhân.
Trẻ sơ sinh kinh kêu:
- Sao ta biến thành trẻ sơ sinh thế nào? Phụ thân, mẫu thân cứu ta với!
Mai Cao Quật thánh nhân trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Trẻ sơ sinh kinh ngạc nói:
- Ta, tên của ta là Vương Vận, thôn dân đến từ Phúc thôn. Ta, ta còn nhớ có ngày mình đốn củi té từ trên núi xuống, a, ta chết rồi sao? Ta đầu thai chuyển thế?
Mai Cao Quật thánh nhân im lặng.
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Meo! Đây là nghịch sinh trưởng sao? Toàn bộ trở lại? Đây là quyết đấu giữa Soán Mệnh Sư? Thật đáng sợ!
Triệu A Phòng lộ vẻ lo lắng.
Diêm Xuyên nắm tay Triệu A Phòng, khiến nàng yên lòng.
Doãn Hận Thiên nói:
- Thánh vương, hơi khó giải quyết, thuật soán mệnh của Thiên Cơ Tử quá mạnh mẽ.
Triệu A Phòng cười khổ nói:
- Đúng vậy. Nhưng chắc ta không sao, nếu như ta lùi lại thì vẫn còn ký ức tám mươi kiếp với chàng, chẳng qua chàng phải nuôi ta lớn.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Có ta ở thì không ai được sửa đổi vận mệnh của nàng!
…
Soán Mệnh Sư Vương Anh chớp mắt ngược trở về thời kỳ trẻ sơ sinh.
Quảng trường của Thiên Cơ điện, đệ tử của Thiên Cơ Tông đều kính sợ.
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết nhíu mày, họ không nói một lời, lạnh lùng nhìn.
Mai Cao Quật thánh nhân nhìn Vương Anh bị điểm tỉnh ký ức kiếp trước kiếp này, thấy khó chịu.
Hồn phách còn đó nhưng đã mất hết tất cả về Thiên Cơ Tông.
Mai Cao Quật thánh nhân cứng rắn muốn thu Vương Anh là bởi vì gã biết bí mật, bây giờ ký ức đã mất, muốn gã làm cái gì?
Trẻ sơ sinh nhỏ giọng hỏi:
- Ngươi là ai? Ngươi là thân nhân kiếp này của ta sao?
Mai Cao Quật thánh nhân giao trẻ sơ sinh cho đệ tử đứng sau lưng mình, không nói một lời.
Thiên Cơ Tử nhìn Mai Cao Quật thánh nhân, mỉm cười.
Thiên Cơ Tử xoay sang nhìn thẳng vào Diêm Xuyên.
Thiên Cơ Tử mỉm cười nói:
- Diêm đế, ta đã xử lý xong chuyện trong tông, bây giờ đến lượt nói chuyện với Diêm đế. Diêm đế nói là muốn mang thiên nữ làm gì?
Mặc dù vẻ mặt của Thiên Cơ Tử thân thiện nhưng mọi người hiểu gã đối đầu với Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Muốn mang thê tử Triệu A Phòng của ta về nhà.
Thiên Cơ Tử lắc đầu, nói:
- A? Chỗ này chính là nhà của thiên nữ.
Diêm Xuyên lắc đầu, chắc chắn nói:
- Không, nơi này không phải!
Thiên Cơ Tử trầm giọng hỏi:
- Vậy là Diêm đế muốn mang thiên nữ trở về Đại Trăn thánh đình của ngươi, vĩnh viễn không trở về?
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm nói:
- Như thế nào? Ngươi cũng muốn thu lại tất cả của Triệu A Phòng sao?
Thiên Cơ Tử nghiêm túc nói:
- Đây là quy tắc của Thiên Cơ Tông, xin Diêm đế thứ lỗi.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Có ta ở đây, ai cũng đừng hòng đụng vào Triệu A Phòng!
Triệu A Phòng nắm lấy tay áo của Diêm Xuyên.
- Meo!
Miêu Miêu phát hiện không khí khác lạ, khuôn mặt nhỏ xíu tức giận trừng Thiên Cơ Tử.
Thiên Cơ Tử mỉm cười, không nói thêm.
Thiên Cơ Tử không sợ Diêm Xuyên cưỡng ép mang Triệu A Phòng cùng đi, bởi vì vô dụng. Tinh nguyên trên đầu Thiên Cơ Tử liên kết với mệnh cách của Triệu A Phòng, dù cách ức vạn dặm thì ở mức độ có hạn gã có thể ảnh hưởng mệnh cách của nàng.
Triệu A Phòng nhỏ giọng nói với Diêm Xuyên:
- Vương, có lẽ ta có thể thử một phen.
- A?
Triệu A Phòng nhỏ giọng nói:
- Mặc dù ta học thuật soán mệnh của Thiên Cơ Tông nhưng sau khi hồi phục ký ức kiếp thứ nhất thì trong đầu ta còn một phần thuật soán mệnh khác. Năm đó ở Đại Tần, Quỷ Cốc Tử tiên sinh truyền thụ cho ta thuật soán mệnh đến từ Bách thị tộc.
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Thuật soán mệnh của Bách gia?
Triệu A Phòng lắc đầu, nói:
- Chưa chắc ta không chống nổi qua một ngày, huống chi nếu ta thật sự trở về thời kỳ trẻ sơ sinh giống như Vương Anh thì mệnh cách của ta không liên quan gì đến tinh nguyên nữa.
Diêm Xuyên nhìn Triệu A Phòng, nhíu mày.