Tiên Quốc Đại Đế
Chương 861: Lại Trùng Phùng
Thiên Cơ Tử độc quyền nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Không cần chờ sau này, hôm nay đi. Các ngươi đi mời Diêm Xuyên tới đây, không thể vô lễ!
- Tuân lệnh!
Đám đệ tử của Thiên Cơ Tông lập tức đi.
Triệu A Phòng nhíu mày, biểu tình cực kỳ khó xem.
Trong đám người không ai nói chuyện.
Bên ngoài Thiên Cơ Tông.
Một đệ tử của Thiên Cơ Tông lễ phép nói:
- Tông chủ mời các vị đi quảng trường của Thiên Cơ điện, thiên nữ có mặt ở đó.
Diêm Xuyên nheo mắt nói:
- A?
Diêm Xuyên và Triệu A Phòng mặc dù không gặp nhau kiếp này nhưng đời trước nàng chính là Chân Nhu, hoàng hậu duy nhất của hắn. Hơn nữa ký ức của Diêm Xuyên đã hồi phục, không chỉ kiếp trước mà là tám mươi thế phu thê, cảm tình đậm như keo sơn.
Theo lý thì nên là Triệu A Phòng đến đón Diêm Xuyên mới đúng.
Diêm Xuyên nói:
- Dẫn đường đi.
Đệ tử của Thiên Cơ Tông lễ độ nói:
- Mời!
- Meo!
Miêu Miêu vô tâm vô phế, giờ phút này cực kỳ kích động, không có phát hiện dị thường.
Doãn Hận Thiên cảm giác ra có điều không bình thường, biểu tình nghiêm túc đi theo sau lưng Diêm Xuyên bước vào trong.
Doãn Hận Thiên, Diêm Xuyên, Miêu Miêu tiến vào trong, tháy vô số trận pháp vòng quanh.
Diêm Xuyên đi đường liên tục nhìn trận pháp xung quanh.
Diêm Xuyên thầm nghĩ.
"Có sửa đổi một ít nhưng chủ thể không thay đổi. Năm đó Bách Hoàng chính là thiên hạ kỳ tài, hắn thiết kế trận pháp cho Bách thị tộc đương nhiên là cao cấp nhất, không dễ thay thế."
Diêm Xuyên nhìn trận pháp quen thuộc, mỉm cười.
Rất nhanh mọi người đã tới quảng trường đằng trước Thiên Cơ điện.
Khoảnh khắc Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, Miêu Miêu bước vào quảng trường trước Thiên Cơ điện.
Triệu A Phòng nhanh chóng đi tới.
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết trịnh trọng đứng dậy.
Thiên Cơ Tử cũng đứng dậy.
Trong khoảnh khắc, tình hình biến cực kỳ quái dị.
Rất nhiều người khó hiểu tại sao tông chủ chú trọng Diêm Xuyên như vậy, thậm chí là hai người Yêu Thiên Thương và Quyết cũng rất xem trọng Diêm Xuyên.
Thấy tông chủ đứng dậy thì mấy người khác cũng đứng lên.
Chỉ một mình Mai Cao Quật thánh nhân ngồi.
Mai Cao Quật thánh nhân lấy làm lạ nhìn mọi người, lại nhìn hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên? Mai Cao Quật thánh nhân không thấy ra hắn có gì khác lạ, dựa theo tin tức ngày xưa có được thì chỉ là chủ một thánh đình.
- Trọng đồng? Tả Xuân Thu? Không đúng!
Mai Cao Quật thánh nhân kinh ngạc nhìn Hàm Dương.
Doãn Hận Thiên yên lặng đứng sau lưng Diêm Xuyên, không bắt mắt nhưng Mai Cao Quật thánh nhân rất mẫn cảm với trọng đồng.
Miêu Miêu tò mò đánh giá bốn phía:
- Meo!
Triệu A Phòng đi tới trước mặt Diêm Xuyên.
Giờ phút này, Triệu A Phòng đã hồi phục ký ức ngày xưa.
- Vương!
Mũi Triệu A Phòng cay cay, trong đôi mắt mù rơi lệ.
Diêm Xuyên không để ý tới người khác, ôm lấy Triệu A Phòng.
- Dừng tay!
- Khốn kiếp!
.........
......
...
Xung quanh vô số đệ tử của Thiên Cơ Tông kinh kêu, thiên nữ thánh khiết, bất cứ người nào cũng không được vấy bẩn!
Nhưng hiện tại Triệu A Phòng bị Diêm Xuyên ôm vào ngực?
Vô số đệ tử của Thiên Cơ Tông đều trừng mắt, nhưng Thiên Cơ Tử thì không, ngược lại mắt lóe tia sáng, khóe môi khẽ cong lên.
- Meo, meo!
Miêu Miêu nhảy từ vai trái của Diêm Xuyên sang vai phải, nói:
- Diêm Xuyên, ở trước mặt công chúng mà làm bậy!
Mặt Triệu A Phòng đỏ ửng, muốn đẩy ra nhưng lưu luyến vòng tay của phu quân, mặt đỏ rực.
Diêm Xuyên cười sang sảng:
- Ha ha ha ha ha ha!
Triệu A Phòng không có chuyện gì, mọi chuyện dĩ nhiên trôi chảy.
Bên kia, Mai Cao Quật thánh nhân nhìn Miêu Miêu nhảy tới nhảy lui trên vai Diêm Xuyên, người chượt cứng đời.
Một đôi thánh nhân chi nhãn lộ ra từ trong sương mù che phủ, con ngươi co rút nhìn chằm chằm con mèo nhỏ.
Mai Cao Quật thánh nhân lầm bầm kinh ngạc nói:
- Không thể nào! Sao có thể? Sao có thể là nàng?
Tay Mai Cao Quật thánh nhân run run siết tay vịn chiếc kết.
Két két két két két két két két két!
Tay vịn bị Mai Cao Quật thánh nhân bóp nứt ra, nhưng Mai Cao Quật thánh nhân như không phát hiện, chỉ nhìn chằm chằm vào Miêu Miêu.
Người khác không phát hiện ra Mai Cao Quật thánh nhân lạ lùng, chỉ có Quyết cách gần đó là nhận ra. Quyết nhìn Mai Cao Quật thánh nhân, nheo mắt lại. Nhưng Quyết làm bộ như không trôn thấy, dọc theo ánh mắt của Mai Cao Quật thánh nhân nhìn hướng Miêu Miêu ở phía xa.
…
Diêm Xuyên cùng Triệu A Phòng bước ra, nhìn bốn phía quảng trường.
Yêu Thiên Thương bỗng cười nói:
- Diêm đế, đã lâu không gặp.
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết có chút hảo cảm với Diêm Xuyên, dù sao lúc tại phong ấn giới mặc dù họ bị buộc rời đi nhưng hắn giúp ích rất lớn. Kim Đại Vũ còn từng cho ký lục yêu tộc thánh đình, khiến hai người Yêu Thiên Thương và Quyết thu hoạch được nhiều điều, đổi lại hai người thiếu Diêm Xuyên nhân tình.
Diêm Xuyên gật đầu, mỉm cười nói:
- Đã lâu không gặp.
Diêm Xuyên liếc mọi người một lần, trông thấy Mai Cao Quật thánh nhân.
Giờ phút này, Mai Cao Quật thánh nhân đã thu lại tầm mắt nhìn Miêu Miêu, nhưng nó vẫn cảm giác được.
Miêu Miêu nhỏ giọng nói vào tai Diêm Xuyên:
- Meo! Ta không thích cái tên không mặt kia.
Tên không mặt kia? Diêm Xuyên ngạc nhiên, nhưng lập tức hiểu ý của Miêu Miêu, thật là dở khóc dở cười. Người ta đường đường là thánh nhân, là thiên đạo chọn, không lộ mặt, đó là một loại thiên hạ tôn sùng, tới bên miệng Miêu Miêu lại biến thành không mặt?
Cuối dùng Diêm Xuyên đặt ánh mắt vào Thiên Cơ Tử tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt.
Triệu A Phòng nhỏ giọng giới thiệu với Diêm Xuyên:
- Đây là tông chủ, Thiên Cơ Tử.
Hai người làm phu thê nhiều kiếp, cửu biệt trùng phùng, trong phút chốc khó thể kiềm chế. Giờ phút này, Triệu A Phòng bình tâm lại, không thể ở trước mặt người ngoài quá khăng khít.
Diêm Xuyên cười nói:
- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên, kính chào tông chủ Thiên Cơ Tông.
- Thiên Cơ Tử kính chào Diêm đế!
Thiên Cơ Tử cười nói:
- Quý khách đến chơi, Thiên Cơ Tông rực rỡ hẳn lên.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Tông chủ Thiên Cơ Tông khách sáo rồi, ta chỉ là đến đón thê tử về nhà. Mấy năm nay nhờ an Thiên Cơ Tông chiếu cố, Diêm Xuyên vô cùng cảm kích.
Thiên Cơ Tử thản nhiên nói:
- Như thế nào?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Vì cảm tạ mấy năm nay Thiên Cơ Tông chiếu cố cho A Phòng, ta sẽ báo đáp hậu hĩnh.
Thiên Cơ Tử cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Chuyện này không vội, thánh vương không ngại chờ giây lát, đợi ta xử lý việc nhà đã?
Diêm Xuyên nhíu mày, cuối cùng gật đầu, nói:
- Cũng được.
- Quay đây đi.
Triệu A Phòng dẫn Diêm Xuyên tới chỗ mình ngồi.
Triệu A Phòng vẫy tay, có mấy thuộc hạ nhanh chóng khiêng một bảo tọa đến.
Diêm Xuyên, Triệu A Phòng ngồi xuống, Doãn Hận Thiên đứng một bên.
Mắt Miêu Miêu chớp chớp nhìn Triệu A Phòng:
- Meo!
Triệu A Phòng nói với Miêu Miêu:
- Là Miêu Miêu đúng không? Ta không nhìn thấy ngươi, dù tâm nhãn của ta mở nhưng ngươi rất quái lạ, 'Không thấy' ngươi được, không biết ngươi thích cái gì, ta có thể chiêu đãi ngươi.
Thế giới tâm nhãn của Triệu A Phòng có thể thấy bốn phía như thế giới trắng đen, có thể thấy mọi người nhưng không nhìn thấy Miêu Miêu được.
Diêm Xuyên cười nói:
- Nó chỉ biết ăn, hơn nữa rất kén ăn.
- Ha ha ha ha ha ha! Không cần chờ sau này, hôm nay đi. Các ngươi đi mời Diêm Xuyên tới đây, không thể vô lễ!
- Tuân lệnh!
Đám đệ tử của Thiên Cơ Tông lập tức đi.
Triệu A Phòng nhíu mày, biểu tình cực kỳ khó xem.
Trong đám người không ai nói chuyện.
Bên ngoài Thiên Cơ Tông.
Một đệ tử của Thiên Cơ Tông lễ phép nói:
- Tông chủ mời các vị đi quảng trường của Thiên Cơ điện, thiên nữ có mặt ở đó.
Diêm Xuyên nheo mắt nói:
- A?
Diêm Xuyên và Triệu A Phòng mặc dù không gặp nhau kiếp này nhưng đời trước nàng chính là Chân Nhu, hoàng hậu duy nhất của hắn. Hơn nữa ký ức của Diêm Xuyên đã hồi phục, không chỉ kiếp trước mà là tám mươi thế phu thê, cảm tình đậm như keo sơn.
Theo lý thì nên là Triệu A Phòng đến đón Diêm Xuyên mới đúng.
Diêm Xuyên nói:
- Dẫn đường đi.
Đệ tử của Thiên Cơ Tông lễ độ nói:
- Mời!
- Meo!
Miêu Miêu vô tâm vô phế, giờ phút này cực kỳ kích động, không có phát hiện dị thường.
Doãn Hận Thiên cảm giác ra có điều không bình thường, biểu tình nghiêm túc đi theo sau lưng Diêm Xuyên bước vào trong.
Doãn Hận Thiên, Diêm Xuyên, Miêu Miêu tiến vào trong, tháy vô số trận pháp vòng quanh.
Diêm Xuyên đi đường liên tục nhìn trận pháp xung quanh.
Diêm Xuyên thầm nghĩ.
"Có sửa đổi một ít nhưng chủ thể không thay đổi. Năm đó Bách Hoàng chính là thiên hạ kỳ tài, hắn thiết kế trận pháp cho Bách thị tộc đương nhiên là cao cấp nhất, không dễ thay thế."
Diêm Xuyên nhìn trận pháp quen thuộc, mỉm cười.
Rất nhanh mọi người đã tới quảng trường đằng trước Thiên Cơ điện.
Khoảnh khắc Diêm Xuyên, Doãn Hận Thiên, Miêu Miêu bước vào quảng trường trước Thiên Cơ điện.
Triệu A Phòng nhanh chóng đi tới.
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết trịnh trọng đứng dậy.
Thiên Cơ Tử cũng đứng dậy.
Trong khoảnh khắc, tình hình biến cực kỳ quái dị.
Rất nhiều người khó hiểu tại sao tông chủ chú trọng Diêm Xuyên như vậy, thậm chí là hai người Yêu Thiên Thương và Quyết cũng rất xem trọng Diêm Xuyên.
Thấy tông chủ đứng dậy thì mấy người khác cũng đứng lên.
Chỉ một mình Mai Cao Quật thánh nhân ngồi.
Mai Cao Quật thánh nhân lấy làm lạ nhìn mọi người, lại nhìn hướng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên? Mai Cao Quật thánh nhân không thấy ra hắn có gì khác lạ, dựa theo tin tức ngày xưa có được thì chỉ là chủ một thánh đình.
- Trọng đồng? Tả Xuân Thu? Không đúng!
Mai Cao Quật thánh nhân kinh ngạc nhìn Hàm Dương.
Doãn Hận Thiên yên lặng đứng sau lưng Diêm Xuyên, không bắt mắt nhưng Mai Cao Quật thánh nhân rất mẫn cảm với trọng đồng.
Miêu Miêu tò mò đánh giá bốn phía:
- Meo!
Triệu A Phòng đi tới trước mặt Diêm Xuyên.
Giờ phút này, Triệu A Phòng đã hồi phục ký ức ngày xưa.
- Vương!
Mũi Triệu A Phòng cay cay, trong đôi mắt mù rơi lệ.
Diêm Xuyên không để ý tới người khác, ôm lấy Triệu A Phòng.
- Dừng tay!
- Khốn kiếp!
.........
......
...
Xung quanh vô số đệ tử của Thiên Cơ Tông kinh kêu, thiên nữ thánh khiết, bất cứ người nào cũng không được vấy bẩn!
Nhưng hiện tại Triệu A Phòng bị Diêm Xuyên ôm vào ngực?
Vô số đệ tử của Thiên Cơ Tông đều trừng mắt, nhưng Thiên Cơ Tử thì không, ngược lại mắt lóe tia sáng, khóe môi khẽ cong lên.
- Meo, meo!
Miêu Miêu nhảy từ vai trái của Diêm Xuyên sang vai phải, nói:
- Diêm Xuyên, ở trước mặt công chúng mà làm bậy!
Mặt Triệu A Phòng đỏ ửng, muốn đẩy ra nhưng lưu luyến vòng tay của phu quân, mặt đỏ rực.
Diêm Xuyên cười sang sảng:
- Ha ha ha ha ha ha!
Triệu A Phòng không có chuyện gì, mọi chuyện dĩ nhiên trôi chảy.
Bên kia, Mai Cao Quật thánh nhân nhìn Miêu Miêu nhảy tới nhảy lui trên vai Diêm Xuyên, người chượt cứng đời.
Một đôi thánh nhân chi nhãn lộ ra từ trong sương mù che phủ, con ngươi co rút nhìn chằm chằm con mèo nhỏ.
Mai Cao Quật thánh nhân lầm bầm kinh ngạc nói:
- Không thể nào! Sao có thể? Sao có thể là nàng?
Tay Mai Cao Quật thánh nhân run run siết tay vịn chiếc kết.
Két két két két két két két két két!
Tay vịn bị Mai Cao Quật thánh nhân bóp nứt ra, nhưng Mai Cao Quật thánh nhân như không phát hiện, chỉ nhìn chằm chằm vào Miêu Miêu.
Người khác không phát hiện ra Mai Cao Quật thánh nhân lạ lùng, chỉ có Quyết cách gần đó là nhận ra. Quyết nhìn Mai Cao Quật thánh nhân, nheo mắt lại. Nhưng Quyết làm bộ như không trôn thấy, dọc theo ánh mắt của Mai Cao Quật thánh nhân nhìn hướng Miêu Miêu ở phía xa.
…
Diêm Xuyên cùng Triệu A Phòng bước ra, nhìn bốn phía quảng trường.
Yêu Thiên Thương bỗng cười nói:
- Diêm đế, đã lâu không gặp.
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết có chút hảo cảm với Diêm Xuyên, dù sao lúc tại phong ấn giới mặc dù họ bị buộc rời đi nhưng hắn giúp ích rất lớn. Kim Đại Vũ còn từng cho ký lục yêu tộc thánh đình, khiến hai người Yêu Thiên Thương và Quyết thu hoạch được nhiều điều, đổi lại hai người thiếu Diêm Xuyên nhân tình.
Diêm Xuyên gật đầu, mỉm cười nói:
- Đã lâu không gặp.
Diêm Xuyên liếc mọi người một lần, trông thấy Mai Cao Quật thánh nhân.
Giờ phút này, Mai Cao Quật thánh nhân đã thu lại tầm mắt nhìn Miêu Miêu, nhưng nó vẫn cảm giác được.
Miêu Miêu nhỏ giọng nói vào tai Diêm Xuyên:
- Meo! Ta không thích cái tên không mặt kia.
Tên không mặt kia? Diêm Xuyên ngạc nhiên, nhưng lập tức hiểu ý của Miêu Miêu, thật là dở khóc dở cười. Người ta đường đường là thánh nhân, là thiên đạo chọn, không lộ mặt, đó là một loại thiên hạ tôn sùng, tới bên miệng Miêu Miêu lại biến thành không mặt?
Cuối dùng Diêm Xuyên đặt ánh mắt vào Thiên Cơ Tử tay cầm phất trần, tiên phong đạo cốt.
Triệu A Phòng nhỏ giọng giới thiệu với Diêm Xuyên:
- Đây là tông chủ, Thiên Cơ Tử.
Hai người làm phu thê nhiều kiếp, cửu biệt trùng phùng, trong phút chốc khó thể kiềm chế. Giờ phút này, Triệu A Phòng bình tâm lại, không thể ở trước mặt người ngoài quá khăng khít.
Diêm Xuyên cười nói:
- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên, kính chào tông chủ Thiên Cơ Tông.
- Thiên Cơ Tử kính chào Diêm đế!
Thiên Cơ Tử cười nói:
- Quý khách đến chơi, Thiên Cơ Tông rực rỡ hẳn lên.
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Tông chủ Thiên Cơ Tông khách sáo rồi, ta chỉ là đến đón thê tử về nhà. Mấy năm nay nhờ an Thiên Cơ Tông chiếu cố, Diêm Xuyên vô cùng cảm kích.
Thiên Cơ Tử thản nhiên nói:
- Như thế nào?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Vì cảm tạ mấy năm nay Thiên Cơ Tông chiếu cố cho A Phòng, ta sẽ báo đáp hậu hĩnh.
Thiên Cơ Tử cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Chuyện này không vội, thánh vương không ngại chờ giây lát, đợi ta xử lý việc nhà đã?
Diêm Xuyên nhíu mày, cuối cùng gật đầu, nói:
- Cũng được.
- Quay đây đi.
Triệu A Phòng dẫn Diêm Xuyên tới chỗ mình ngồi.
Triệu A Phòng vẫy tay, có mấy thuộc hạ nhanh chóng khiêng một bảo tọa đến.
Diêm Xuyên, Triệu A Phòng ngồi xuống, Doãn Hận Thiên đứng một bên.
Mắt Miêu Miêu chớp chớp nhìn Triệu A Phòng:
- Meo!
Triệu A Phòng nói với Miêu Miêu:
- Là Miêu Miêu đúng không? Ta không nhìn thấy ngươi, dù tâm nhãn của ta mở nhưng ngươi rất quái lạ, 'Không thấy' ngươi được, không biết ngươi thích cái gì, ta có thể chiêu đãi ngươi.
Thế giới tâm nhãn của Triệu A Phòng có thể thấy bốn phía như thế giới trắng đen, có thể thấy mọi người nhưng không nhìn thấy Miêu Miêu được.
Diêm Xuyên cười nói:
- Nó chỉ biết ăn, hơn nữa rất kén ăn.