Tiên Quốc Đại Đế
Chương 851: Thân Bại Danh Liệt
Các tu giả nhìn chằm chằm vào Hóa Tôn Thiên thánh nhân.
Cấu kết với Liên Thần?
Trong phút chốc, các tu giả lộ vẻ nghi ngờ.
Thánh nhân nhận được thương sinh kính ngưỡng vậy mà đi cấu kết với Liên Thần, là tai họa khiến thương thiên chết, thiên đạo băng, thương sinh gặp nạn?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân phun ra ngụm máu dường như đỡ hơn nhiều, sự hối hận nghẹn ở trong lòng trăm vạn năm.
Tây Môn thánh nhân lại quát hỏi:
- Hóa Tôn Thiên, ta hỏi ngươi, có thật sự là ngươi không?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân quay đầu nhìn Tây Môn thánh nhân, chua xót nói:
- Đúng vậy. Là ta, là ta, là ta khiến thiên hạ tan vỡ.
Tây Môn thánh nhân hét to:
- Tại sao? Tại sao?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân lắc đầu, thở dài nói:
- Ta không biết hắn là Liên Thần, trò chuyện với ta rất hợp, cho rằng tri kỷ. Hơn nữa kiến thức, thực lực của Liên Thần cao hơn ta. Ngày hôm đó Doãn gia được thương thiên lệnh, bố trí đại trận. Ngày đó, ta được chỉ điểm, hiểu rất nhiều. Ngày nào đó, ta được ích lợi không nhỏ, ta có đại đột phá.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân bi thương nói:
- Liên Thần chủ động thay thế ta, khi đó ta không quá quan tâm, dù sao Liên Thần cao minh hơn ta nhiều, có hắn thì sẽ tốt hơn ta. Liên Thần thay thế ta, còn ta thì bế quan tu luyện. Nhưng chờ ta xuất quan, hết thảy, hết thảy đã là cảnh còn người mất, hết thảy hết thảy đều là cảnh còn người mất.
Tây Môn thánh nhân tức giận quát:
- Quả nhiên là ngươi, quả nhiên là ngươi, là ngươi khiến Doãn gia thân bại danh liệt, khiến thiên địa gặp tai nạn lớn như vậy?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân bi thương nói:
- Nín nhịn trăm vạn năm, mỗi ngày sợ bị người khác biết, mỗi ngày chìm trong tự trách, lòng ta rất khổ. Có khi, ta thậm chí muốn nói ra, để người trong thiên hạ nhục mạ. Nhưng rốt cuộc ta không dám, rốt cuộc thì không dám. Bây giờ nói ra lòng ta nhẹ nhàng, rồi, ha ha ha!
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng hỏi:
- Lòng ngươi cực khổ? Ngươi có biết là có rất nhiều người khổ hơn ngươi không? Không nói thương sinh gặp nạn, Doãn gia bị truy sát không khổ bằng lòng ngươi sao? Hóa Tôn Thiên, ngươi ích kỷ!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân khẽ thở dài:
- Nếu đã lộ rồi thì huỵch toẹt ra đi, chửi đi, mọi người mắng ta đi!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân lắc đầu nhìn gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu, nói:
- Chuyện đã làm sai, lần này cũng vậy. Tả Xuân Thu, ngươi rất mạnh, nhưng ta muốn nói cho ngươi là ác giả ác báo! Tự giải quyết cho tốt!
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu lạnh lùng nói:
- Hừ! Tự lo cho mình đi!
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu nhìn Tây Môn thánh nhân, lại xem Hóa Tôn Thiên thánh nhân.
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu vung tay áo, mang theo đệ tử của Tả gia quay đầu bay hướng nam.
Chuyến đi này hai bàn tay trắng.
Đám người tử tôn Hóa gia xông lên, kinh kêu:
- Lão tổ tông, lão tổ tông, sao có thể như vậy?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân nhìn tử tôn của mình, xem đám đệ tử, chua xót nói:
- Đã làm sai, khiến con cháu hậu đại hổ thẹn muôn đời, có lẽ đến đây về sau, các ngươi không ngẩng đầu lên được nữa. Ta có lỗi với các ngươi!
Mọi người bi thương nói:
- Không, không, lão tổ tông, chúng ta hiểu mà, mấy năm nay ngươi giấu chuyện này vào lòng là vì chúng ta!
Không khó tưởng tượng, hôm nay qua đi, người trong thiên hạ nhìn những đệ tử của Hóa Tôn Thiên thánh nhân sẽ không tôn trọng nữa, mọi người khinh bỉ.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân chua xót nói:
- Chúng ta trở về đi.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân mang theo tử tôn rời đi, thân hình biến suy sút.
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng quát:
- Hóa Tôn Thiên!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân quay đầu nhìn hướng Diêm Xuyên cương thi, nói:
- Diêm đế, lần này đã xúc phạm?
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng quát:
- Xúc phạm? Một câu xúc phạm, một lời sám hối là đủ rồi sao? Trẫm mặc kệ năm đó ngươi đã làm sai cái gì, trẫm chỉ nhớ hôm nay Hóa Tôn Thiên ngươi xâm nhập vào Đại Tần của ta. Hãy ở Tôn Thiên cương vực chờ đi, không lâu sau quân đội của Đại Trăn sẽ cất bước lên Tôn Thiên cương vực, hủy giáo tràng của ngươi!
Hóa Băng mất kiên nhẫn quát:
- Ngươi....!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân vung tay cản loại.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân cười khổ nói:
- Ta chờ ngươi ở Tôn Thiên cương vực.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân nói rồi mang theo đám tử tôn bay hướng nam.
Trên quảng trường Trung Ương điện, Hóa Thê Lương ngồi bệch ra đất, lẩm bẩm:
- Lão tổ tông, trước khi ta đến Đại Trăn thánh đình đã đoán được ngươi sẽ có đại nạn, nhưng không ngờ tai nạn của ngươi lớn như vậy, gây thù với thiên hạ.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên cương thi, Tây Môn thánh nhân nhìn Hóa Tôn Thiên thánh nhân ủ rũ rời đi.
Bên dưới trong một sơn cốc, Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn mỉm cười nói:
- Hóa Tôn Thiên không chỉ bị trọng thương mà giờ tinh lực đã sa sút.
Một thuộc hạ nói:
- Thiên Đế, giờ phút này chính là thời cơ cực tốt!
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn lạnh lùng nói:
- Đúng vậy. Đi, theo sau, theo trẫm bắt giữ đệ nhị thánh nhân!
Đám thuộc hạ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Vù vù vù!
Đám người đuổi theo Hóa Tôn Thiên thánh nhân.
Tây Môn thánh nhân trầm giọng nói:
- Diêm đế, trong lòng ta rất khó chịu, cáo từ trước, sau này có duyên sẽ gặp lại.
Lòng Tây Môn thánh nhân rối loạn, gã và Hóa Tôn Thiên thánh nhân xem như là hão hữu, bỗng nhiên Hóa Tôn Thiên thánh nhân biến thành đối tượng gã căm thù, trong phút chốc Tây Môn thánh nhân cần bình tĩnh lại.
Diêm Xuyên cương thi gật đầu, nói:
- Được, lần này Tây Môn thánh nhân tiến đến trợ giúp, Diêm Xuyên xin ghi nhớ.
Tây Môn thánh nhân gật đầu, nhấc chân biến mất tại chỗ. Giờ phút này, Tây Môn thánh nhân không rảnh khách sáo với Diêm Xuyên cương thi, gã cần mau chóng rời đi.
Tây Môn thánh nhân đi rồi.
Diêm Xuyên cương thi đứng trên trời cao quan sát quan viên cả triều.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Khô Hải giáo chủ, Quỷ Kiến Sầu, Tam Âm giáo chủ mang theo chiến thư ba cương vực tiến đến, làm loạn Đại Tần của ta, phải diệt!
Diêm Xuyên cương thi hét to:
- Mông Điềm!
- Có thần!
- Ban cho ngươi điểm binh đệ nhất quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Khô Hải cương vực, bắt giữ Khô Hải giáo chủ!
- Thần tuân chỉ!
- Kim Đại Vũ, ban cho ngươi điểm binh đệ tam quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Tam Âm cương vực, bắt giữ Tam Âm giáo chủ!
- Thần tuân chỉ!
- Vương Tiễn, ban cho ngươi điểm binh đệ lục quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Ngược Quỷ cương vực, bắt giữ Quỷ Kiến Sầu!
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên cương thi nhìn Hóa Thê Lương ở quảng trường Trung Ương điện, nheo mắt, suy tư một lúc.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng quát:
- Hóa Thê Lương!
Hóa Thê Lương đau đớn đứng dậy, nói:
- Có thần!
Diêm Xuyên cương thi quát:
- Ban cho ngươi lĩnh đệ bát quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Tôn Thiên cương vực, hủy diệt giáo tràng của Hóa Tôn Thiên thánh nhân!
- A?
Hóa Thê Lương vụt ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên cương thi.
Các thần tử xung quanh mờ mịt nghe mệnh lệnh này.
Hóa Thê Lương chính là tử tôn của Hóa Tôn Thiên thánh nhân, kêu gã mang theo binh Đại Trăn thánh đình tiêu diệt giáo tràng của Hóa Tôn Thiên thánh nhân, lấy tôn nghịch tổ?
Cấu kết với Liên Thần?
Trong phút chốc, các tu giả lộ vẻ nghi ngờ.
Thánh nhân nhận được thương sinh kính ngưỡng vậy mà đi cấu kết với Liên Thần, là tai họa khiến thương thiên chết, thiên đạo băng, thương sinh gặp nạn?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân phun ra ngụm máu dường như đỡ hơn nhiều, sự hối hận nghẹn ở trong lòng trăm vạn năm.
Tây Môn thánh nhân lại quát hỏi:
- Hóa Tôn Thiên, ta hỏi ngươi, có thật sự là ngươi không?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân quay đầu nhìn Tây Môn thánh nhân, chua xót nói:
- Đúng vậy. Là ta, là ta, là ta khiến thiên hạ tan vỡ.
Tây Môn thánh nhân hét to:
- Tại sao? Tại sao?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân lắc đầu, thở dài nói:
- Ta không biết hắn là Liên Thần, trò chuyện với ta rất hợp, cho rằng tri kỷ. Hơn nữa kiến thức, thực lực của Liên Thần cao hơn ta. Ngày hôm đó Doãn gia được thương thiên lệnh, bố trí đại trận. Ngày đó, ta được chỉ điểm, hiểu rất nhiều. Ngày nào đó, ta được ích lợi không nhỏ, ta có đại đột phá.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân bi thương nói:
- Liên Thần chủ động thay thế ta, khi đó ta không quá quan tâm, dù sao Liên Thần cao minh hơn ta nhiều, có hắn thì sẽ tốt hơn ta. Liên Thần thay thế ta, còn ta thì bế quan tu luyện. Nhưng chờ ta xuất quan, hết thảy, hết thảy đã là cảnh còn người mất, hết thảy hết thảy đều là cảnh còn người mất.
Tây Môn thánh nhân tức giận quát:
- Quả nhiên là ngươi, quả nhiên là ngươi, là ngươi khiến Doãn gia thân bại danh liệt, khiến thiên địa gặp tai nạn lớn như vậy?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân bi thương nói:
- Nín nhịn trăm vạn năm, mỗi ngày sợ bị người khác biết, mỗi ngày chìm trong tự trách, lòng ta rất khổ. Có khi, ta thậm chí muốn nói ra, để người trong thiên hạ nhục mạ. Nhưng rốt cuộc ta không dám, rốt cuộc thì không dám. Bây giờ nói ra lòng ta nhẹ nhàng, rồi, ha ha ha!
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng hỏi:
- Lòng ngươi cực khổ? Ngươi có biết là có rất nhiều người khổ hơn ngươi không? Không nói thương sinh gặp nạn, Doãn gia bị truy sát không khổ bằng lòng ngươi sao? Hóa Tôn Thiên, ngươi ích kỷ!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân khẽ thở dài:
- Nếu đã lộ rồi thì huỵch toẹt ra đi, chửi đi, mọi người mắng ta đi!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân lắc đầu nhìn gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu, nói:
- Chuyện đã làm sai, lần này cũng vậy. Tả Xuân Thu, ngươi rất mạnh, nhưng ta muốn nói cho ngươi là ác giả ác báo! Tự giải quyết cho tốt!
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu lạnh lùng nói:
- Hừ! Tự lo cho mình đi!
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu nhìn Tây Môn thánh nhân, lại xem Hóa Tôn Thiên thánh nhân.
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Gia chủ của Tả gia, Tả Xuân Thu vung tay áo, mang theo đệ tử của Tả gia quay đầu bay hướng nam.
Chuyến đi này hai bàn tay trắng.
Đám người tử tôn Hóa gia xông lên, kinh kêu:
- Lão tổ tông, lão tổ tông, sao có thể như vậy?
Hóa Tôn Thiên thánh nhân nhìn tử tôn của mình, xem đám đệ tử, chua xót nói:
- Đã làm sai, khiến con cháu hậu đại hổ thẹn muôn đời, có lẽ đến đây về sau, các ngươi không ngẩng đầu lên được nữa. Ta có lỗi với các ngươi!
Mọi người bi thương nói:
- Không, không, lão tổ tông, chúng ta hiểu mà, mấy năm nay ngươi giấu chuyện này vào lòng là vì chúng ta!
Không khó tưởng tượng, hôm nay qua đi, người trong thiên hạ nhìn những đệ tử của Hóa Tôn Thiên thánh nhân sẽ không tôn trọng nữa, mọi người khinh bỉ.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân chua xót nói:
- Chúng ta trở về đi.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân mang theo tử tôn rời đi, thân hình biến suy sút.
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng quát:
- Hóa Tôn Thiên!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân quay đầu nhìn hướng Diêm Xuyên cương thi, nói:
- Diêm đế, lần này đã xúc phạm?
Diêm Xuyên cương thi lạnh lùng quát:
- Xúc phạm? Một câu xúc phạm, một lời sám hối là đủ rồi sao? Trẫm mặc kệ năm đó ngươi đã làm sai cái gì, trẫm chỉ nhớ hôm nay Hóa Tôn Thiên ngươi xâm nhập vào Đại Tần của ta. Hãy ở Tôn Thiên cương vực chờ đi, không lâu sau quân đội của Đại Trăn sẽ cất bước lên Tôn Thiên cương vực, hủy giáo tràng của ngươi!
Hóa Băng mất kiên nhẫn quát:
- Ngươi....!
Hóa Tôn Thiên thánh nhân vung tay cản loại.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân cười khổ nói:
- Ta chờ ngươi ở Tôn Thiên cương vực.
Hóa Tôn Thiên thánh nhân nói rồi mang theo đám tử tôn bay hướng nam.
Trên quảng trường Trung Ương điện, Hóa Thê Lương ngồi bệch ra đất, lẩm bẩm:
- Lão tổ tông, trước khi ta đến Đại Trăn thánh đình đã đoán được ngươi sẽ có đại nạn, nhưng không ngờ tai nạn của ngươi lớn như vậy, gây thù với thiên hạ.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên cương thi, Tây Môn thánh nhân nhìn Hóa Tôn Thiên thánh nhân ủ rũ rời đi.
Bên dưới trong một sơn cốc, Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn mỉm cười nói:
- Hóa Tôn Thiên không chỉ bị trọng thương mà giờ tinh lực đã sa sút.
Một thuộc hạ nói:
- Thiên Đế, giờ phút này chính là thời cơ cực tốt!
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn lạnh lùng nói:
- Đúng vậy. Đi, theo sau, theo trẫm bắt giữ đệ nhị thánh nhân!
Đám thuộc hạ đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Vù vù vù!
Đám người đuổi theo Hóa Tôn Thiên thánh nhân.
Tây Môn thánh nhân trầm giọng nói:
- Diêm đế, trong lòng ta rất khó chịu, cáo từ trước, sau này có duyên sẽ gặp lại.
Lòng Tây Môn thánh nhân rối loạn, gã và Hóa Tôn Thiên thánh nhân xem như là hão hữu, bỗng nhiên Hóa Tôn Thiên thánh nhân biến thành đối tượng gã căm thù, trong phút chốc Tây Môn thánh nhân cần bình tĩnh lại.
Diêm Xuyên cương thi gật đầu, nói:
- Được, lần này Tây Môn thánh nhân tiến đến trợ giúp, Diêm Xuyên xin ghi nhớ.
Tây Môn thánh nhân gật đầu, nhấc chân biến mất tại chỗ. Giờ phút này, Tây Môn thánh nhân không rảnh khách sáo với Diêm Xuyên cương thi, gã cần mau chóng rời đi.
Tây Môn thánh nhân đi rồi.
Diêm Xuyên cương thi đứng trên trời cao quan sát quan viên cả triều.
Diêm Xuyên lạnh lùng quát:
- Khô Hải giáo chủ, Quỷ Kiến Sầu, Tam Âm giáo chủ mang theo chiến thư ba cương vực tiến đến, làm loạn Đại Tần của ta, phải diệt!
Diêm Xuyên cương thi hét to:
- Mông Điềm!
- Có thần!
- Ban cho ngươi điểm binh đệ nhất quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Khô Hải cương vực, bắt giữ Khô Hải giáo chủ!
- Thần tuân chỉ!
- Kim Đại Vũ, ban cho ngươi điểm binh đệ tam quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Tam Âm cương vực, bắt giữ Tam Âm giáo chủ!
- Thần tuân chỉ!
- Vương Tiễn, ban cho ngươi điểm binh đệ lục quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Ngược Quỷ cương vực, bắt giữ Quỷ Kiến Sầu!
- Thần tuân chỉ!
Diêm Xuyên cương thi nhìn Hóa Thê Lương ở quảng trường Trung Ương điện, nheo mắt, suy tư một lúc.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng quát:
- Hóa Thê Lương!
Hóa Thê Lương đau đớn đứng dậy, nói:
- Có thần!
Diêm Xuyên cương thi quát:
- Ban cho ngươi lĩnh đệ bát quân đoàn Đại Trăn, binh phạt Tôn Thiên cương vực, hủy diệt giáo tràng của Hóa Tôn Thiên thánh nhân!
- A?
Hóa Thê Lương vụt ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên cương thi.
Các thần tử xung quanh mờ mịt nghe mệnh lệnh này.
Hóa Thê Lương chính là tử tôn của Hóa Tôn Thiên thánh nhân, kêu gã mang theo binh Đại Trăn thánh đình tiêu diệt giáo tràng của Hóa Tôn Thiên thánh nhân, lấy tôn nghịch tổ?