Tiên Quốc Đại Đế
Chương 839: Tru Sát Phượng Đế
Quả nhiên Ngô Thiên cương vực qua hỗn tạp, hỗn loạn đến mức đáng sợ. Đám người Công Dương Tiên núp ở nơi xa như vậy mà cũng bị chết?
Vù vù vù!
Tây Môn thánh nhân căng thẳng nhanh chóng bay ra khỏi Ngô Thiên cương vực.
Tây Môn thánh nhân bay tới đại hải, đứng bên trên một hải đảo, trong mắt đầy nghi ngờ nhìn Ngô Thiên cương vực.
Mặc dù không thể tham gia nhưng Tây Môn thánh nhân muốn xem kết quả cuối cùng.
- Grao!
Phượng Đế hóa thành một con phượng hoàng to lớn cỡ năm ngàn trượng, giương cánh thì biển lửa phô thiên cái địa. Trong biển lửa bay ra vô số tiểu phượng hoàng do năng lượng hỏa ngưng tụ thành.
Tiểu phượng hoàng xông hướng huyết thần tử.
Lửa to muốn đốt khô Huyết Hải, nhưng Huyết Hải liên miên bất tận.
Đằng sau lưng Phượng Đế có trăm thiên đạo, liên miên không dứt vận chuyển đến thiên đạo màu lửa đỏ. Trong phút chốc đại đạo bắn ra trăm vạn xiềng xích đỏ rực lao hướng Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Táng Thiên Đồng Quan lần lượt đụng bay xiềng xích đỏ rực.
Hai đại cường giả chiến đấu khó phân.
Diêm Xuyên là Tổ Tiên tứ trọng thiên, thực lực tăng vọt. Giờ phút này Phượng Đế gần như phải dốc hết sức lực, nhưng vẫn không thể làm gì Diêm Xuyên được, mắt gã lộ sốt ruột.
Phượng Đế hú dài:
- Grao! Ngô Thiên thánh nhân, mới đến giúp ta nữa đi!
Phía xa, Ngô Thiên thánh nhân bị trọng thương, Miêu Miêu thì chiến đấu càng lúc càng thành thạo, cứ thế kéo dài, thánh nhân chật vật.
Ngô Thiên thánh nhân gào thét:
- Nếu không phải bị Võ Chiếu trọng thương thì ngươi không làm gì được ta!
- Meo!
Miêu Miêu không cần quan tâm gã, miêu trảo giống như cuồng liên tục xuất ra cương trảo thiên địa đại thế chi lực.
Ngô Thiên thánh nhân nghe Phượng Đế kêu gọi thì hơi do dự.
Phượng Đế vừa chiến đấu vừa hét to:
- Một lần định thắng thua, ta điều động thiên đạo có hạn. Ngươi rót vào thiên địa đại thế chi lực vào đại đạo của ta, lực lượng đại đạo của ta tăng lên thì có thể lập tức nghiền nát Huyết Hải này!
Ngô Thiên thánh nhân do dự một lúc, cuối cùng kiên quyết nói:
- Được!
Vù vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân vọt tới chõ Phượng Đế.
- Trốn đi đâu, meo!
Miêu Miêu lập tức na di theo sát.
- Thiên địa đại thế chi lực, theo ta điều khiển!
Ngô Thiên thánh nhân vung tay, điều động lực lượng hơn hai ngàn thiên đạo của gã, ùa vào trong đại đạo của Phượng Đế.
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân xuất hiện một luân bàn to lớn màu trắng, luân bàn xoay tròn đón đỡ Miêu Miêu.
Phía xa, Địch Nhân Kiệt nhướng mày nói:
- Pháp bảo bản mệnh của Ngô Thiên thánh nhân, Vô Thiên Luân?
- Meo!
Ầm ầm ầm!
lực lượng cường đại của Miêu Miêu đều đụng vào Vô Thiên Luân.
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân lần nữa hộc máu, người run bần bật.
Trên Vô Thiên Luân xuất hiện từng vết rạn, Ngô Thiên thánh nhân thà bị thương nặng hơn cũng không chịu bỏ qua cơ hội giết chết Diêm Xuyên.
- Grao!
Ngô Thiên thánh nhân rống to, vô tận thiên địa đại thế chi lực ùa vào đại đạo của Phượng Đế.
Đại đạo của Phượng Đế biến đỏ rực, toàn thiên địa đều bị ánh sáng đám người nhuộm đỏ rực, giống như thiên địa biến thành hỏa lò lớn.
Ầm ầm ầm!
Đại đạo nổ ra ức vạn xiềng xích đỏ rực, thật nhiều xiềng xích đỏ rực phô thiên cái địa, nháy mắt vòng quanh Huyết Hải, trói lấy Huyết Hải.
Diêm Xuyên ở chính giữa cũng bị xiềng xích đỏ rực vòng quanh.
Huyết Hải hoàn toàn bị bao bọc, trong phút chốc Diêm Xuyên không thể nhúc nhích, sắp bị vô tận xiềng xích đỏ rực siết chét.
Phía xa đám người Mặc Vũ Hề nóng nảy la lên:
- Dừng tay!
Phượng Đế mang theo đại đạo đến gần Diêm Xuyên bị trói.
Phượng Đế lạnh lùng cười:
- Ha ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, ngươi thật khó giết, nhưng ngươi vẫn gục trong tay của ta. Chết đi, Hỏa Ngục Tỏa Liên!
Diêm Xuyên bị trói không thể nhúc nhích nhưng vẫn lạnh lùng cười:
- Không cần ngươi động thủ, tự trẫm đến!
Phượng Đế nhướng mày nói:
- A?
- Meo!
Miêu Miêu thấy Diêm Xuyên gặp nguy hiểm thì táo bạo trùng kích Vô Thiên Luân.
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Tự bạo!
Phượng Đế không kịp phản ứng:
- Tự bạo?
Trong chớp mắt thân hình Diêm Xuyên trướng lên, bao gồm toàn Huyết Hải bỗng phình to ra.
Ầm ầm ầm!
Diêm Xuyên tự bạo, Huyết Hải cũng nổ tung.
Trong khoảnh khắc Diêm Xuyên tự bạo, Phượng Đế trợn to mắt gào thét:
- Không, tại sao ngươi cương liệt như vậy?
Phượng Đế nghĩ đến nhiều khả năng nhưng chưa từng tưởng tượng Diêm Xuyên sẽ tự bạo.
Cái này.... Không muốn sống cũng đừng như vậy, bị giết còn có thể chuyển thế, nhưng Diêm Xuyên tự bạo nghĩa là thần hồn cũng nổ luôn.
Là nổ tung không còn gì nữa.
Tại sao Diêm Xuyên lựa chọn tự bạo?
Trên bầu trời, Miêu Miêu hai trào liên tục cào, cào nát Vô Thiên Luân.
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân lảo đảo, mặt trắng bệch, liên tục hộc máu.
Miêu Miêu, Ngô Thiên thánh nhân không chiến đấu nữa, kinh khủng nhìn trung tâm bạo tạc.
Diêm Xuyên tự bạo?
Miêu Miêu kinh khủng hét to:
- Meo!
Ngô Thiên thánh nhân hộc máu liên tục, mắt mờ mịt. Mới rồi Diêm Xuyên còn vẻ mặt kiêu ngạo tại sao lại chọn cách oanh liệt như vậy? Tự bạo?
- Diêm Xuyên!
Phía xa Mặc Vũ Hề khóc kêu, muốn nhào tới.
Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Mông Nghị kinh sợ kêu lên:
- Thánh vương!
Chỉ có Địch Nhân Kiệt lộ vẻ kinh ngạc., làm sao có thể? Tự bạo? Tại sao Diêm Xuyên tự bạo?
Diêm Xuyên mang theo lực lượng Huyết Hải, lực lượng cực kỳ khủng bố. Vô tận xiềng xích đỏ rực bao bọc Huyết Hải bị nổ đứt gãy ức vạn.
Phượng Đế đứng gần nhất bị ảnh hưởng.
- A!
Một tiếng hét thảm, cả người Phượng Đế, vô tận phượng vũ nổ tung. Phượng Đế bị trọng thương văng ra.
Đại đạo của Phượng Đế lắc lư kịch liệt, sau đó thu lại, dường như biến thành luồng sáng vàng chui vào người gã.
Hư không tạc nổ cái hố to.
Trong hố đen vô số năng lượng tiêu vong, còn có ức vạn mảnh vụn người Diêm Xuyên.
Bùm bùm bùm!
Phượng Đế té xuống đất, người cháy đen, cũng bị nổ chấn hộc máu liên tục.
- Phụt, phụt.
- Diêm Xuyên tự nhiên tự bạo? Khốn kiếp!
Phượng Đế vừa hộc máu vừa hưng phấn nói:
- Cũng tốt, dù bản tôn bị thương không thể nhúc nhích nhưng rốt cuộc Diêm Xuyên đã chết. Tên yêu nghiệt này, tên yêu nghiệt này, nếu hắn còn sống sẽ là tai nạn của Phượng Hoàng tộc ta. Phụt, rốt cuộc đã chết rồi, ha ha ha ha!
Trong khi mọi người kinh kêu thì trong hố đen, mảnh vụn Diêm Xuyên không biến mất mà nhúc nhích, nhanh chóng tụ lại một hướng, liền nhau.
Phượng Đế vừa hộc máu vừa kinh sợ nói:
- Cái gì? Phụt!
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân liên tục hộc máu, trợn to mắt.
Chỉ thấy mảnh vụn thịt nát toát ra ánh sáng vàng, vầng sáng lấp lánh, thịt nát hợp thành một thể, dần ngưng tụ ra hình người.
Vù vù vù!
Thịt nát liền lại, hồi phục hình dạng Diêm Xuyên.
Hố đen từ từ nhỏ đi rồi biến mất, Diêm Xuyên lắc cổ như đang duỗi gân.
Ngô Thiên thánh nhân giật mình lớn tiếng kêu lên:
- Diêm Xuyên?
Diêm Xuyên hoàn nguyên? Tự bạo hoàn nguyên?
Phượng Đế gào thét:
- Không!!!
Trong mắt Phượng Đế tràn ngập tuyệt vọng.
Miêu Miêu hưng phấn hét to:
- Meo!
Mặc Vũ Hề vọt tới gần.
Vù vù vù!
Mặc Vũ Hề ôm Diêm Xuyên, khóc nói:
- Chàng không sao, chàng không sao rồi!
Quân thần Đại Chu thiên đình hoan hô:
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Địch Nhân Kiệt há hốc mồm kinh ngạc, qua một lúc lâu mới phản ứng lại.
Vù vù vù!
Tây Môn thánh nhân căng thẳng nhanh chóng bay ra khỏi Ngô Thiên cương vực.
Tây Môn thánh nhân bay tới đại hải, đứng bên trên một hải đảo, trong mắt đầy nghi ngờ nhìn Ngô Thiên cương vực.
Mặc dù không thể tham gia nhưng Tây Môn thánh nhân muốn xem kết quả cuối cùng.
- Grao!
Phượng Đế hóa thành một con phượng hoàng to lớn cỡ năm ngàn trượng, giương cánh thì biển lửa phô thiên cái địa. Trong biển lửa bay ra vô số tiểu phượng hoàng do năng lượng hỏa ngưng tụ thành.
Tiểu phượng hoàng xông hướng huyết thần tử.
Lửa to muốn đốt khô Huyết Hải, nhưng Huyết Hải liên miên bất tận.
Đằng sau lưng Phượng Đế có trăm thiên đạo, liên miên không dứt vận chuyển đến thiên đạo màu lửa đỏ. Trong phút chốc đại đạo bắn ra trăm vạn xiềng xích đỏ rực lao hướng Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Táng Thiên Đồng Quan lần lượt đụng bay xiềng xích đỏ rực.
Hai đại cường giả chiến đấu khó phân.
Diêm Xuyên là Tổ Tiên tứ trọng thiên, thực lực tăng vọt. Giờ phút này Phượng Đế gần như phải dốc hết sức lực, nhưng vẫn không thể làm gì Diêm Xuyên được, mắt gã lộ sốt ruột.
Phượng Đế hú dài:
- Grao! Ngô Thiên thánh nhân, mới đến giúp ta nữa đi!
Phía xa, Ngô Thiên thánh nhân bị trọng thương, Miêu Miêu thì chiến đấu càng lúc càng thành thạo, cứ thế kéo dài, thánh nhân chật vật.
Ngô Thiên thánh nhân gào thét:
- Nếu không phải bị Võ Chiếu trọng thương thì ngươi không làm gì được ta!
- Meo!
Miêu Miêu không cần quan tâm gã, miêu trảo giống như cuồng liên tục xuất ra cương trảo thiên địa đại thế chi lực.
Ngô Thiên thánh nhân nghe Phượng Đế kêu gọi thì hơi do dự.
Phượng Đế vừa chiến đấu vừa hét to:
- Một lần định thắng thua, ta điều động thiên đạo có hạn. Ngươi rót vào thiên địa đại thế chi lực vào đại đạo của ta, lực lượng đại đạo của ta tăng lên thì có thể lập tức nghiền nát Huyết Hải này!
Ngô Thiên thánh nhân do dự một lúc, cuối cùng kiên quyết nói:
- Được!
Vù vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân vọt tới chõ Phượng Đế.
- Trốn đi đâu, meo!
Miêu Miêu lập tức na di theo sát.
- Thiên địa đại thế chi lực, theo ta điều khiển!
Ngô Thiên thánh nhân vung tay, điều động lực lượng hơn hai ngàn thiên đạo của gã, ùa vào trong đại đạo của Phượng Đế.
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân xuất hiện một luân bàn to lớn màu trắng, luân bàn xoay tròn đón đỡ Miêu Miêu.
Phía xa, Địch Nhân Kiệt nhướng mày nói:
- Pháp bảo bản mệnh của Ngô Thiên thánh nhân, Vô Thiên Luân?
- Meo!
Ầm ầm ầm!
lực lượng cường đại của Miêu Miêu đều đụng vào Vô Thiên Luân.
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân lần nữa hộc máu, người run bần bật.
Trên Vô Thiên Luân xuất hiện từng vết rạn, Ngô Thiên thánh nhân thà bị thương nặng hơn cũng không chịu bỏ qua cơ hội giết chết Diêm Xuyên.
- Grao!
Ngô Thiên thánh nhân rống to, vô tận thiên địa đại thế chi lực ùa vào đại đạo của Phượng Đế.
Đại đạo của Phượng Đế biến đỏ rực, toàn thiên địa đều bị ánh sáng đám người nhuộm đỏ rực, giống như thiên địa biến thành hỏa lò lớn.
Ầm ầm ầm!
Đại đạo nổ ra ức vạn xiềng xích đỏ rực, thật nhiều xiềng xích đỏ rực phô thiên cái địa, nháy mắt vòng quanh Huyết Hải, trói lấy Huyết Hải.
Diêm Xuyên ở chính giữa cũng bị xiềng xích đỏ rực vòng quanh.
Huyết Hải hoàn toàn bị bao bọc, trong phút chốc Diêm Xuyên không thể nhúc nhích, sắp bị vô tận xiềng xích đỏ rực siết chét.
Phía xa đám người Mặc Vũ Hề nóng nảy la lên:
- Dừng tay!
Phượng Đế mang theo đại đạo đến gần Diêm Xuyên bị trói.
Phượng Đế lạnh lùng cười:
- Ha ha ha ha ha ha! Diêm Xuyên, ngươi thật khó giết, nhưng ngươi vẫn gục trong tay của ta. Chết đi, Hỏa Ngục Tỏa Liên!
Diêm Xuyên bị trói không thể nhúc nhích nhưng vẫn lạnh lùng cười:
- Không cần ngươi động thủ, tự trẫm đến!
Phượng Đế nhướng mày nói:
- A?
- Meo!
Miêu Miêu thấy Diêm Xuyên gặp nguy hiểm thì táo bạo trùng kích Vô Thiên Luân.
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Tự bạo!
Phượng Đế không kịp phản ứng:
- Tự bạo?
Trong chớp mắt thân hình Diêm Xuyên trướng lên, bao gồm toàn Huyết Hải bỗng phình to ra.
Ầm ầm ầm!
Diêm Xuyên tự bạo, Huyết Hải cũng nổ tung.
Trong khoảnh khắc Diêm Xuyên tự bạo, Phượng Đế trợn to mắt gào thét:
- Không, tại sao ngươi cương liệt như vậy?
Phượng Đế nghĩ đến nhiều khả năng nhưng chưa từng tưởng tượng Diêm Xuyên sẽ tự bạo.
Cái này.... Không muốn sống cũng đừng như vậy, bị giết còn có thể chuyển thế, nhưng Diêm Xuyên tự bạo nghĩa là thần hồn cũng nổ luôn.
Là nổ tung không còn gì nữa.
Tại sao Diêm Xuyên lựa chọn tự bạo?
Trên bầu trời, Miêu Miêu hai trào liên tục cào, cào nát Vô Thiên Luân.
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân lảo đảo, mặt trắng bệch, liên tục hộc máu.
Miêu Miêu, Ngô Thiên thánh nhân không chiến đấu nữa, kinh khủng nhìn trung tâm bạo tạc.
Diêm Xuyên tự bạo?
Miêu Miêu kinh khủng hét to:
- Meo!
Ngô Thiên thánh nhân hộc máu liên tục, mắt mờ mịt. Mới rồi Diêm Xuyên còn vẻ mặt kiêu ngạo tại sao lại chọn cách oanh liệt như vậy? Tự bạo?
- Diêm Xuyên!
Phía xa Mặc Vũ Hề khóc kêu, muốn nhào tới.
Doãn Hận Thiên, Bạch Khởi, Mông Nghị kinh sợ kêu lên:
- Thánh vương!
Chỉ có Địch Nhân Kiệt lộ vẻ kinh ngạc., làm sao có thể? Tự bạo? Tại sao Diêm Xuyên tự bạo?
Diêm Xuyên mang theo lực lượng Huyết Hải, lực lượng cực kỳ khủng bố. Vô tận xiềng xích đỏ rực bao bọc Huyết Hải bị nổ đứt gãy ức vạn.
Phượng Đế đứng gần nhất bị ảnh hưởng.
- A!
Một tiếng hét thảm, cả người Phượng Đế, vô tận phượng vũ nổ tung. Phượng Đế bị trọng thương văng ra.
Đại đạo của Phượng Đế lắc lư kịch liệt, sau đó thu lại, dường như biến thành luồng sáng vàng chui vào người gã.
Hư không tạc nổ cái hố to.
Trong hố đen vô số năng lượng tiêu vong, còn có ức vạn mảnh vụn người Diêm Xuyên.
Bùm bùm bùm!
Phượng Đế té xuống đất, người cháy đen, cũng bị nổ chấn hộc máu liên tục.
- Phụt, phụt.
- Diêm Xuyên tự nhiên tự bạo? Khốn kiếp!
Phượng Đế vừa hộc máu vừa hưng phấn nói:
- Cũng tốt, dù bản tôn bị thương không thể nhúc nhích nhưng rốt cuộc Diêm Xuyên đã chết. Tên yêu nghiệt này, tên yêu nghiệt này, nếu hắn còn sống sẽ là tai nạn của Phượng Hoàng tộc ta. Phụt, rốt cuộc đã chết rồi, ha ha ha ha!
Trong khi mọi người kinh kêu thì trong hố đen, mảnh vụn Diêm Xuyên không biến mất mà nhúc nhích, nhanh chóng tụ lại một hướng, liền nhau.
Phượng Đế vừa hộc máu vừa kinh sợ nói:
- Cái gì? Phụt!
- Phụt.
Ngô Thiên thánh nhân liên tục hộc máu, trợn to mắt.
Chỉ thấy mảnh vụn thịt nát toát ra ánh sáng vàng, vầng sáng lấp lánh, thịt nát hợp thành một thể, dần ngưng tụ ra hình người.
Vù vù vù!
Thịt nát liền lại, hồi phục hình dạng Diêm Xuyên.
Hố đen từ từ nhỏ đi rồi biến mất, Diêm Xuyên lắc cổ như đang duỗi gân.
Ngô Thiên thánh nhân giật mình lớn tiếng kêu lên:
- Diêm Xuyên?
Diêm Xuyên hoàn nguyên? Tự bạo hoàn nguyên?
Phượng Đế gào thét:
- Không!!!
Trong mắt Phượng Đế tràn ngập tuyệt vọng.
Miêu Miêu hưng phấn hét to:
- Meo!
Mặc Vũ Hề vọt tới gần.
Vù vù vù!
Mặc Vũ Hề ôm Diêm Xuyên, khóc nói:
- Chàng không sao, chàng không sao rồi!
Quân thần Đại Chu thiên đình hoan hô:
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Địch Nhân Kiệt há hốc mồm kinh ngạc, qua một lúc lâu mới phản ứng lại.