Tiên Quốc Đại Đế
Chương 833: Chém Tận Giết Tuyệt (Hạ)
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đúng vậy. Thực lực của ba người họ thậm chí không bằng Doãn Hận Thiên, nhưng mới nãy ta phát hiện Đông Phương Chính Phái, gã, Nhâm Thử có một thứ mà nhiều người không có.
Mặc Vũ Hề tò mò hỏi:
- Là thứ gì?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Phúc duyên, hai người có phúc duyên sâu, trong biển người mênh mông có thể liên tục tìm đến thập nhị địa chi huyết mạch hậu duệ, phúc duyên này sẽ khiến họ bình an quay về Đại Trăn thánh đình.
Miêu Miêu quái dị nói:
- Meo! Phúc duyên?
Mặc Vũ Hề quái dị hỏi:
- Chàng bắt lấy Bạo Tạc thú, cũng tính kế Võ Chiếu sao?
Diêm Xuyên cười nói:
- Không thể cứ luôn để nàng ta tính kế ta. Bạo Tạc thú đã chết trong chiến đấu rồi, không liên quan đến ta, ha ha.
Mặc Vũ Hề cười cười, cuối cùng không nói câu nào.
Bên dưới chiến đấu vẫn hỗn loạn, giết chóc nổi lên bốn phía, cát bay đá chạy, rất nhiều cuộc đấu. Dù Bạo Tạc thú biến mất cũng không dẫn đến nhiều xáo động.
Đại Chu thiên đình, Lạc Dương.
Bên ngoài Lạc Dương, cả hư không bị phá vỡ, chiến đấu ngày càng kịch liệt.
Đặc biệt là cuộc chiến giữa Võ Chiếu và Ngô Thiên thánh nhân.
Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu xông lên trời sao, thật nhiều tinh thần vỡ nát. Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu chiến đấu toát ra ánh sáng rực rỡ.
Y phục của Ngô Thiên thánh nhân rách rưới, Võ Chiếu càng đấu càng hung mãnh.
Võ Chiếu rống to:
- Thánh nhân điều động thiên địa đại thế chi lực, ha ha, càng tiếp tục thì thân thể gánh nặng càng lớn. Thánh nhân? Chỉ có như thế!
Võ Chiếu đánh ra một chưởng, một luồng sáng vàng bắn hướng Ngô Thiên thánh nhân.
Ầm ầm ầm!
Ngô Thiên thánh nhân điều động thiên địa đại thế chi lực ở cánh tay phải bị đánh vặn vẹo, đạo kế của thánh nhân tản ra, tóc tai bù xù, chật vật cực kỳ.
Ngô Thiên thánh nhân không thể tin hét to:
- Không!
- Ngu xuẩn cứng đầu, đây là kết cuộc ngỗ nghịch trẫm!
Võ Chiếu điên cuồng tấn công.
Lại là đấu một ngày, Ngô Thiên thánh nhân chật vật, tóc tai bù xù, người đầy vết thương.
Ngô Thiên thánh nhân rống to:
- Grao!
Ba trăm thiên đạo quanh thân Ngô Thiên thánh nhân nổ tung.
Thiên đạo nổ, lực lượng trùng kích mạnh mẽ đẩy lùi Võ Chiếu ra trăm trượng.
Ngô Thiên thánh nhân không dám hiếu chiến, người đầy vết thương bay hướng giáo tràng của mình ở hướng tây nam.
Vù vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân chạy trốn.
Võ Chiếu lạnh lùng nhìn Ngô Thiên thánh nhân rời đi. Giờ phút này, Võ Chiếu không định truy kích, nhìn xng quanh. Xung quanh, cường giả Đại Chu thiên đình đang đối địch với đám Tổ Tiên.
Võ Chiếu tức giận hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Dám đến chịu chết, các ngươi đừng hòng rời đi được!
Ngô Thiên thánh nhân hốt hoảng chạy trốn, trên bầu trời tóc tai gã bù xù, xương cốt toàn thân vỡ nát.
Két két két két két két két két két
Ngô Thiên thánh nhân không ngừng tu sửa xương cốt của mình.
- Khụ khụ, phụt.
Trong khi Ngô Thiên thánh nhân tu sửa thì ho ra ngụm máu.
Ngô Thiên thánh nhân kinh sợ nói:
- Võ Chiếu? Võ Chiếu thật quái dị, nàng ta không hề điều động Đại Chu thiên hạ chi thế? Khụ khụ.
Vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân vừa tu sửa thân hình vừa nhanh chóng lao đi.
Ngô Thiên thánh nhân càng bay, nắm tay dần siết chặt.
- Là ai hủy giáo tràng của ta? Công đức trong giáo tràng của ta ngày càng yêu, rốt cuộc là ai? Cương vực của ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ngô Thiên thánh nhân càng nghĩ càng sốt ruột, tốc độ tăng vọt.
Bên ngoài quảng trường Vô Thiên điện.
Chiến đấu đã gần đến cuối, còn lại vài trăm đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân khổ sở giãy dụa.
Đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân gào thét:
- Đám ma quỷ các ngươi, các ngươi sẽ bị trời phạt!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Ma quỷ? Lúc trước muốn giết trẫm thì các ngươi không phải là ma quỷ sao? Ngô Thiên không là ma quỷ?
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Giết!
Mấy vạn đao cương chém xống.
Trăm tên đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân không thể ngăn cản.
Ầm ầm ầm!
Bao gồm Vô Thiên điện chớp mắt bị chém nát.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Trên trời cao, công đức vân hải tan vỡ, hoàn toàn tán đi.
Mặc dù Ngô Thiên thánh nhân chưa chết nhưng đệ tử trong giáo tràng bị chém tận giết tuyệt, giáo tràng cũng tan vỡ.
Giờ phút này, bên trên địa hải khu vực biên duyên Ngô Thiên cương vực bỗng vang tiếng gầm giận dữ.
- Grao!
Ngô Thiên thánh nhân hóa thành luồng sáng rống to, chớp mắt xông vào Ngô Thiên cương vực.
Nơi Ngô Thiên thánh nhân đi qua hư không dấy lên bão tố cuồn cuộn. Không lâu sau, Ngô Thiên thánh nhân đi tới quảng trường Vô Thiên điện vỡ nát.
Ngô Thiên thánh nhân dừng lại.
Ầm ầm ầm!
Bão tố cuốn toàn giáo tràng, vô số mảnh vụn, xác chết bị đánh bay lên trời, mặt đát bị san bằng.
Địch Nhân Kiệt, còn lại số ít Thiên Ngưu Vệ đều đứng sau lưng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đứng đằng trước nhất, hung ác, lạnh lùng nhìn Ngô Thiên thánh nhân cực kỳ chật vật.
Đồ tử đồ tôn, toàn bộ tử tuyệt?
Trong lòng Ngô Thiên thánh nhân dấy lên lửa giận ngập trời.
Diêm Xuyên lộ nụ lạnh lùng cười:
- Người đã chết hết, muốn cứu thì đi âm phu tìm hồn phách của họ đi.
Ngô Thiên thánh nhân rống to:
- Diêm Xuyên!
Khí thế hung ác bức hướng Diêm Xuyên.
Mặt Diêm Xuyên dữ tợn, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Trong tiếng hừ, Diêm Xuyên cũng phát ra khí thế, tựa như trước đó, khí thế giữa hắn và Ngô Thiên thánh nhân va chạm nhau. Chẳng qua lần này thì khí thế của Diêm Xuyên, Ngô Thiên thánh nhân càng hung mãnh hơn.
Ầm ầm ầm!
Hai khí thế hung hãn của Diêm Xuyên, Ngô Thiên thánh nhân va nhau.
Ầm ầm ầm!
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân bỗng nhiên kéo mây đen dày đặc, cả bầu trời âm u. Từ trong mây đen mơ hồ thấy từng thiên đạo đứng thẳng trong thiên địa, có hơn hai ngàn thiên đạo.
Đây là thiên đạo của toàn thiên địa, tiếc rằng các thiên đạo quá ảm đạm, Ngô Thiên thánh nhân chỉ có thể tác động chứ không khống chế được.
Trong có chỉ có ba trăm thiên đạo là cực kỳ rõ ràng, xung quanh ba trăm thiên đạo dấy lên cuồng phong, dẫn đồng lực lượng thiên đạo của thiên đạo.
Thánh nhân có thể điều động thiên địa đại thế chi lực!
lực lượng khủng bố toát ra, hư không sau lưng Ngô Thiên thánh nhân thậm chí vặn vẹo xuất hiện nhiều vết nứt không gian. Khe nứt chớp động như vô số cự xà cuồng vũ.
Đây chính là lĩnh vực của thánh nhân.
Diêm Xuyên cũng đã mài gươm sẵn, con ngươi biến đỏ rực, tóc đỏ tung bay, mặt đất bên dưới là Huyết Hải kéo dài, to lớn vô cùng. Đó chính là lĩnh vực của Huyết Hải của Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Lĩnh vực của thánh nhân và lĩnh vực của Huyết Hải va chạm vào nhau. Lĩnh vực của Huyết Hải của Diêm Xuyên bị áp chế.
Nhưng khí thế của Diêm Xuyên không hề giảm bớt, Ngô Thiên thánh nhân cảm thấy khí thế càng hung ác hơn nhiều.
Ngô Thiên thánh nhân giọng lạnh băng nói:
- Diêm Xuyên, ta đã đánh giá thấp ngươi, Huyết Hải thần thông sao? Là Tổ Tiên tiên tam trọng thiên vậy mà có thể phát huy ra lực lượng Tổ Tiên thất trọng thiên, hay cho Huyết Hải thần thông. Đáng tiếc, ngươi quá tự kiêu. Diệt giáo tràng của ngươi? Các ngươi đừng hòng có ai đi được!
Diêm Xuyên nhe răng cười nói:
- Tiếc là bây giờ trẫm không có điều kiện lập thiên đình, nếu không thì đồ ngươi lập thiên đình cũng là lựa chọn không tệ.
- Đúng vậy. Thực lực của ba người họ thậm chí không bằng Doãn Hận Thiên, nhưng mới nãy ta phát hiện Đông Phương Chính Phái, gã, Nhâm Thử có một thứ mà nhiều người không có.
Mặc Vũ Hề tò mò hỏi:
- Là thứ gì?
Diêm Xuyên chắc chắn nói:
- Phúc duyên, hai người có phúc duyên sâu, trong biển người mênh mông có thể liên tục tìm đến thập nhị địa chi huyết mạch hậu duệ, phúc duyên này sẽ khiến họ bình an quay về Đại Trăn thánh đình.
Miêu Miêu quái dị nói:
- Meo! Phúc duyên?
Mặc Vũ Hề quái dị hỏi:
- Chàng bắt lấy Bạo Tạc thú, cũng tính kế Võ Chiếu sao?
Diêm Xuyên cười nói:
- Không thể cứ luôn để nàng ta tính kế ta. Bạo Tạc thú đã chết trong chiến đấu rồi, không liên quan đến ta, ha ha.
Mặc Vũ Hề cười cười, cuối cùng không nói câu nào.
Bên dưới chiến đấu vẫn hỗn loạn, giết chóc nổi lên bốn phía, cát bay đá chạy, rất nhiều cuộc đấu. Dù Bạo Tạc thú biến mất cũng không dẫn đến nhiều xáo động.
Đại Chu thiên đình, Lạc Dương.
Bên ngoài Lạc Dương, cả hư không bị phá vỡ, chiến đấu ngày càng kịch liệt.
Đặc biệt là cuộc chiến giữa Võ Chiếu và Ngô Thiên thánh nhân.
Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu xông lên trời sao, thật nhiều tinh thần vỡ nát. Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu chiến đấu toát ra ánh sáng rực rỡ.
Y phục của Ngô Thiên thánh nhân rách rưới, Võ Chiếu càng đấu càng hung mãnh.
Võ Chiếu rống to:
- Thánh nhân điều động thiên địa đại thế chi lực, ha ha, càng tiếp tục thì thân thể gánh nặng càng lớn. Thánh nhân? Chỉ có như thế!
Võ Chiếu đánh ra một chưởng, một luồng sáng vàng bắn hướng Ngô Thiên thánh nhân.
Ầm ầm ầm!
Ngô Thiên thánh nhân điều động thiên địa đại thế chi lực ở cánh tay phải bị đánh vặn vẹo, đạo kế của thánh nhân tản ra, tóc tai bù xù, chật vật cực kỳ.
Ngô Thiên thánh nhân không thể tin hét to:
- Không!
- Ngu xuẩn cứng đầu, đây là kết cuộc ngỗ nghịch trẫm!
Võ Chiếu điên cuồng tấn công.
Lại là đấu một ngày, Ngô Thiên thánh nhân chật vật, tóc tai bù xù, người đầy vết thương.
Ngô Thiên thánh nhân rống to:
- Grao!
Ba trăm thiên đạo quanh thân Ngô Thiên thánh nhân nổ tung.
Thiên đạo nổ, lực lượng trùng kích mạnh mẽ đẩy lùi Võ Chiếu ra trăm trượng.
Ngô Thiên thánh nhân không dám hiếu chiến, người đầy vết thương bay hướng giáo tràng của mình ở hướng tây nam.
Vù vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân chạy trốn.
Võ Chiếu lạnh lùng nhìn Ngô Thiên thánh nhân rời đi. Giờ phút này, Võ Chiếu không định truy kích, nhìn xng quanh. Xung quanh, cường giả Đại Chu thiên đình đang đối địch với đám Tổ Tiên.
Võ Chiếu tức giận hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Dám đến chịu chết, các ngươi đừng hòng rời đi được!
Ngô Thiên thánh nhân hốt hoảng chạy trốn, trên bầu trời tóc tai gã bù xù, xương cốt toàn thân vỡ nát.
Két két két két két két két két két
Ngô Thiên thánh nhân không ngừng tu sửa xương cốt của mình.
- Khụ khụ, phụt.
Trong khi Ngô Thiên thánh nhân tu sửa thì ho ra ngụm máu.
Ngô Thiên thánh nhân kinh sợ nói:
- Võ Chiếu? Võ Chiếu thật quái dị, nàng ta không hề điều động Đại Chu thiên hạ chi thế? Khụ khụ.
Vù vù!
Ngô Thiên thánh nhân vừa tu sửa thân hình vừa nhanh chóng lao đi.
Ngô Thiên thánh nhân càng bay, nắm tay dần siết chặt.
- Là ai hủy giáo tràng của ta? Công đức trong giáo tràng của ta ngày càng yêu, rốt cuộc là ai? Cương vực của ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Ngô Thiên thánh nhân càng nghĩ càng sốt ruột, tốc độ tăng vọt.
Bên ngoài quảng trường Vô Thiên điện.
Chiến đấu đã gần đến cuối, còn lại vài trăm đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân khổ sở giãy dụa.
Đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân gào thét:
- Đám ma quỷ các ngươi, các ngươi sẽ bị trời phạt!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói:
- Ma quỷ? Lúc trước muốn giết trẫm thì các ngươi không phải là ma quỷ sao? Ngô Thiên không là ma quỷ?
Bạch Khởi hét to một tiếng:
- Giết!
Mấy vạn đao cương chém xống.
Trăm tên đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân không thể ngăn cản.
Ầm ầm ầm!
Bao gồm Vô Thiên điện chớp mắt bị chém nát.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Trên trời cao, công đức vân hải tan vỡ, hoàn toàn tán đi.
Mặc dù Ngô Thiên thánh nhân chưa chết nhưng đệ tử trong giáo tràng bị chém tận giết tuyệt, giáo tràng cũng tan vỡ.
Giờ phút này, bên trên địa hải khu vực biên duyên Ngô Thiên cương vực bỗng vang tiếng gầm giận dữ.
- Grao!
Ngô Thiên thánh nhân hóa thành luồng sáng rống to, chớp mắt xông vào Ngô Thiên cương vực.
Nơi Ngô Thiên thánh nhân đi qua hư không dấy lên bão tố cuồn cuộn. Không lâu sau, Ngô Thiên thánh nhân đi tới quảng trường Vô Thiên điện vỡ nát.
Ngô Thiên thánh nhân dừng lại.
Ầm ầm ầm!
Bão tố cuốn toàn giáo tràng, vô số mảnh vụn, xác chết bị đánh bay lên trời, mặt đát bị san bằng.
Địch Nhân Kiệt, còn lại số ít Thiên Ngưu Vệ đều đứng sau lưng Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên đứng đằng trước nhất, hung ác, lạnh lùng nhìn Ngô Thiên thánh nhân cực kỳ chật vật.
Đồ tử đồ tôn, toàn bộ tử tuyệt?
Trong lòng Ngô Thiên thánh nhân dấy lên lửa giận ngập trời.
Diêm Xuyên lộ nụ lạnh lùng cười:
- Người đã chết hết, muốn cứu thì đi âm phu tìm hồn phách của họ đi.
Ngô Thiên thánh nhân rống to:
- Diêm Xuyên!
Khí thế hung ác bức hướng Diêm Xuyên.
Mặt Diêm Xuyên dữ tợn, hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Trong tiếng hừ, Diêm Xuyên cũng phát ra khí thế, tựa như trước đó, khí thế giữa hắn và Ngô Thiên thánh nhân va chạm nhau. Chẳng qua lần này thì khí thế của Diêm Xuyên, Ngô Thiên thánh nhân càng hung mãnh hơn.
Ầm ầm ầm!
Hai khí thế hung hãn của Diêm Xuyên, Ngô Thiên thánh nhân va nhau.
Ầm ầm ầm!
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân bỗng nhiên kéo mây đen dày đặc, cả bầu trời âm u. Từ trong mây đen mơ hồ thấy từng thiên đạo đứng thẳng trong thiên địa, có hơn hai ngàn thiên đạo.
Đây là thiên đạo của toàn thiên địa, tiếc rằng các thiên đạo quá ảm đạm, Ngô Thiên thánh nhân chỉ có thể tác động chứ không khống chế được.
Trong có chỉ có ba trăm thiên đạo là cực kỳ rõ ràng, xung quanh ba trăm thiên đạo dấy lên cuồng phong, dẫn đồng lực lượng thiên đạo của thiên đạo.
Thánh nhân có thể điều động thiên địa đại thế chi lực!
lực lượng khủng bố toát ra, hư không sau lưng Ngô Thiên thánh nhân thậm chí vặn vẹo xuất hiện nhiều vết nứt không gian. Khe nứt chớp động như vô số cự xà cuồng vũ.
Đây chính là lĩnh vực của thánh nhân.
Diêm Xuyên cũng đã mài gươm sẵn, con ngươi biến đỏ rực, tóc đỏ tung bay, mặt đất bên dưới là Huyết Hải kéo dài, to lớn vô cùng. Đó chính là lĩnh vực của Huyết Hải của Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Lĩnh vực của thánh nhân và lĩnh vực của Huyết Hải va chạm vào nhau. Lĩnh vực của Huyết Hải của Diêm Xuyên bị áp chế.
Nhưng khí thế của Diêm Xuyên không hề giảm bớt, Ngô Thiên thánh nhân cảm thấy khí thế càng hung ác hơn nhiều.
Ngô Thiên thánh nhân giọng lạnh băng nói:
- Diêm Xuyên, ta đã đánh giá thấp ngươi, Huyết Hải thần thông sao? Là Tổ Tiên tiên tam trọng thiên vậy mà có thể phát huy ra lực lượng Tổ Tiên thất trọng thiên, hay cho Huyết Hải thần thông. Đáng tiếc, ngươi quá tự kiêu. Diệt giáo tràng của ngươi? Các ngươi đừng hòng có ai đi được!
Diêm Xuyên nhe răng cười nói:
- Tiếc là bây giờ trẫm không có điều kiện lập thiên đình, nếu không thì đồ ngươi lập thiên đình cũng là lựa chọn không tệ.