Tiên Quốc Đại Đế
Chương 830: Rốt Cuộc Phát Hiện Âm Mưu
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Mười vạn mưa tên từ hai chỗ trong rừng núi xông hướng giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân, như mười vạn mưa sao băng, chớp mắt xông vào trong đám người.
- A!
Trong phút chốc tử thương vô số.
Mông Nghị hét to một tiếng:
- Mọi người nghe đây, còn có chín Tổ Tiên! Các ngươi có rất nhiều Cổ Tiên, giết chết Tổ Tiên, tăng cấp lên Tổ Tiên dựa vào bản lĩnh của chính người!
- Grao!
Một đám binh mã dũng quân đoàn hưng phấn xông lên.
Quân đội của Diêm Xuyên lộ ra trước mặt mọi người.
Giờ phút này, Bạch Khởi nheo mắt, nhìn chằm chằm Bạo Tạc thú.
Tay Doãn Hận Thiên cầm một khối mệnh bài.
Cạch!
Mệnh bài vỡ ra.
Doãn Hận Thiên hơi lo lắng nói:
- Thánh vương, có lẽ không hay rồi, tin tức từ Phượng Đế cương vực nói là Phượng Đế bỗng rời khỏi Phượng Đế cương vực, rất có thể xông hướng chúng ta. Tiếp theo thánh vương đối mặt sẽ không chỉ là Ngô Thiên thánh nhân, còn có một Phượng Đế!
Mặc Vũ Hề lộ vẻ sốt ruột nói:
- A? Cùng lúc chiến đấu với Ngô Thiên thánh nhân, Phượng Đế? Vậy không phải là....?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Không sao, trẫm đã nghĩ tới từ trước rồi.
- Vâng!
Doãn Hận Thiên, Mặc Vũ Hề không nói gì nữa, suy đoán Diêm Xuyên còn có lá bài úp nào không.
Giờ phút này, phía xa giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân, trong một sơn cốc.
Công Dương Tiên kinh ngạc nhìn tình cảnh.
Công Dương Tiên kinh ngạc nói:
- Thật to gan, Diêm Xuyên này không muốn sống nữa sao?
- Lão tổ tông, Diêm Xuyên là tự tìm chết!
Công Dương Tiên hưng phấn nói:
- Tìm chết? Chúng ta cũng không thể xuất thủ, Thánh nhân, ta đã thuyết phục Tây Môn thánh nhân. Mau lên, nhanh chóng thông báo cho Tây Môn thánh nhân, khiến hắn tru sát Diêm Xuyên!
- Tuân lệnh!
Các đại sơn mạch xung quanh Ngô Thiên giáo tràng đều là đồ tử, đồ tôn của Thánh nhân.
Trải qua trận liều đấu với Thiên Ngưu Vệ, đám đồ tử, đồ tôn của Ngô Thiên thánh nhân có nhiều người đã chết. Đương nhiên hiện tại Thiên Ngưu Vệ không còn sót lại bao nhiêu người, chiến đấu cực kỳ thảm liệt.
Giờ phút này, quân đội của Đại Trăn mạnh nhất xuất hiện, tăng thêm phần chiến đấu khốc liệt.
- Khốn kiếp, tằng tổ của ta là thánh nhân, ngươi dám giết ta, a!
- Sao có thể như vậy? Tại sao lại có nhiều Cổ Tiên đến vậy?
- A!
............
........
....
Tiếng hét thảm liên tục, binh mã dũng quân đoàn lộ ra mặt hung hãn, giết chóc.
Xung quanh khói lửa nổi lên bốn phía, cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy. Trong phút chốc chiến trường mông lung sương khói, phía xa, bốn phương tám hướng tụ tập đồ tử, tồ tôn của Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc càng lúc càng nhiều. Nhưng binh mã dũng quân đoàn quá hung mãnh.
Nhiều tu giả xông vào chiến trường, thấy binh mã dũng quân đoàn khát máu, trong đầu có ý nghĩ duy nhất là quay đầu bỏ chạy. Nhưng mệnh lệnh của Mông Nghị, Bạch Khởi là một chứa một tên, chém tận giết tuyệt.
Thế thì làm sao binh mã dũng quân đoàn sẽ để họ chạy trốn?
Giết chóc vẫn còn đó, cực kỳ tàn khốc.
Trong đó, thậm chí có rất nhiều người không phải là đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân, nhưng nếu đã tới rồi thì binh mã dũng quân đoàn không cho họ đi.
Trên bầu trời chiến trường thổi gió to, thổi trường bào của Diêm Xuyên bay phần phật.
Diêm Xuyên đứng đằng trước nhất, bên cạnh là Mặc Vũ Hề, Doãn Hận Thiên. Miêu Miêu ngồi trên vai Diêm Xuyên.
Sau lưng ba người Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Doãn Hận Thiên là mấy chục cường giả, trí giả Tây Ngoại Châu mới chiêu an.
Vốn mấy người Tây Ngoại Châu mới được chiêu an hơi ngưỡng một Đại Trăn thánh đình, nhưng không lâu trước thấy Diêm Xuyên bỗng nhiên 'nổi điên' đối đầu với Ngô Thiên thánh nhân, có mấy chục cường giả có chút bất mãn.
Đây chính là thánh nhân, đây chính là tuyệt thế cường giả gần như hơn phân nửa Tây Ngoại Châu!
Diêm Xuyên dùng sức một mình đối kháng với Ngô Thiên thánh nhân? Khi bị Ngô Thiên thánh nhân dùng công đức nhốt trong 'lồng' thì ai nấy tuyệt vọng.
Nhưng mấy ngày qua đi, mọi người bỗng có cảm giác như nằm mơ.
Thánh vương không phải 'Nổi điên', mà là thánh vương sớm có dự mưu? Hết thảy đều nằm trong sự tính toán của thánh vương?
Dám ở trong giáo tràng đối kháng với người của Ngô Thiên thánh nhân? Đây, mình đi theo đế vương gì thế này?
Mọi người mờ mịt, nhưng càng nhiều là kích động.
Tây Ngoại Châu, Đại Chu thiên đình, đô triều, Lạc Dương.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời Lạc Dương thiên hôn địa ám, hư không rung động, trên mặt đất phạm vi trăm vạn dặm đều là khe rãnh khổng lồ.
Trăm tên Tổ Tiên, số lượng khổng lồ như vậy thậm chí có thể giết chết Thánh nhân.
Nhưng hôm nay trăm tên Tổ Tiên đi theo đệ nhất thánh nhân đối kháng với toàn Lạc Dương thành.
Vô số đại trận bảo hộ Lạc Dương thành, bên ngoài Lạc Dương thành, hư không vỡ ra từng tấc.
Xung quanh hư không tan vỡ có từng đồ án Thái Cực âm dương ngư khổng lồ vòng quanh.
Thái Cực âm dương ngư vòng xung quanh như phong tỏa hư không.
Một nơi tối tăm.
Mặt Võ Chiếu vặn vẹo, sau lưng có một thiên đạo màu vàng to lớn đâm lên trời.
Không, dường như đây không phải là thiên đạo, bởi vì trên thiên đạo màu vàng có hai loại động vật trông như phù điêu, một long một phượng lượn lờ quanh thiên đạo, đây là đại đạo của Võ Chiếu!
Bên dưới đại đạo, lực lượng của lkt như thiên uy mạnh mẽ trùng kích Ngô Thiên thánh nhân phái đối diện.
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân, ba trăm thiên đạo xông lên trời.
Thiên đạo vòng quanh, từng đợt lực lượng khủng bố bị Ngô Thiên thánh nhân điều động, thiên đạo đi qua đâu là hư không càng vặn vẹo dữ hơn.
Võ Chiếu ánh mắt lạnh lùng nói:
- Thánh nhân, điều động thiên địa đại thế chi lực? Ha ha, đáng tiếc, thiên địa này không hoàn toàn, thánh nhân như ngươi cũng giống vậy!
Ầm ầm ầm!
Hai người va chạm.
Ngô Thiên thánh nhân không hề yếu thế nói:
- Đại đạo? Ngươi lại có thể sáng tạo ra đại đạo của mình? Hèn chi ngươi dám vênh váo với ta? Hừ!
Trong lúc Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu đấu với nhau thì....
Ngô Thiên thánh nhân con ngươi co rút.
Ngô Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Không đúng, giáo tràng của ta xảy ra chuyện! Có người hủy Vô Thiên điện của ta!
Võ Chiếu lạnh lùng nói:
- Bây giờ mới biết sao? Muộn rồi, ngươi là khối u của Tây Ngoại Châu, trẫm đã cho ngươi rất nhiều cơ hội nhưng ngươi vẫn luôn ngu xuẩn không nghe. Lần này, trẫm không thể không xuất thủ, nếu trẫm đã ra tay thì ngươi phải lăn ra khỏi Tây Ngoại Châu, căn cơ của ngươi dĩ nhiên phải bị hủy hoàn toàn!
Ngô Thiên thánh nhân lạnh lùng nói:
- Thật ác độc, Võ Chiếu, ta sẽ không cho ngươi thành công!
Võ Chiếu lạnh lùng nói:
- Ngươi không có lựa chọn. Thiên hạ này sớm không phải là thiên hạ của Thánh nhân, vậy mà ngươi vẫn cuồng vọng đến 'vô thiên'? Vô Thiên điện? Coi thường thương thiên? Ha ha, không có thương thiên che chở, thánh nhân các ngươi chỉ là súc vật cho chúng ta làm thịt!
Ngô Thiên thánh nhân bị chọc giận:
- Khốn kiếp!
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Hai tuyệt thế cường giả chiến đấu càng hung mãnh hơn.
...
Ngô Thiên cương vực.
Dưới lòng đất, Nhâm Thử đang đào hang, mặt sau là Đông Phương Chính Phái, gã đi theo, còn có ba ngàn đạo tặc rất là hung ác. Đám đạo tặc không còn hung hãn như ngày trước.
Vù vù vù!
Vù vù vù!
Mười vạn mưa tên từ hai chỗ trong rừng núi xông hướng giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân, như mười vạn mưa sao băng, chớp mắt xông vào trong đám người.
- A!
Trong phút chốc tử thương vô số.
Mông Nghị hét to một tiếng:
- Mọi người nghe đây, còn có chín Tổ Tiên! Các ngươi có rất nhiều Cổ Tiên, giết chết Tổ Tiên, tăng cấp lên Tổ Tiên dựa vào bản lĩnh của chính người!
- Grao!
Một đám binh mã dũng quân đoàn hưng phấn xông lên.
Quân đội của Diêm Xuyên lộ ra trước mặt mọi người.
Giờ phút này, Bạch Khởi nheo mắt, nhìn chằm chằm Bạo Tạc thú.
Tay Doãn Hận Thiên cầm một khối mệnh bài.
Cạch!
Mệnh bài vỡ ra.
Doãn Hận Thiên hơi lo lắng nói:
- Thánh vương, có lẽ không hay rồi, tin tức từ Phượng Đế cương vực nói là Phượng Đế bỗng rời khỏi Phượng Đế cương vực, rất có thể xông hướng chúng ta. Tiếp theo thánh vương đối mặt sẽ không chỉ là Ngô Thiên thánh nhân, còn có một Phượng Đế!
Mặc Vũ Hề lộ vẻ sốt ruột nói:
- A? Cùng lúc chiến đấu với Ngô Thiên thánh nhân, Phượng Đế? Vậy không phải là....?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Không sao, trẫm đã nghĩ tới từ trước rồi.
- Vâng!
Doãn Hận Thiên, Mặc Vũ Hề không nói gì nữa, suy đoán Diêm Xuyên còn có lá bài úp nào không.
Giờ phút này, phía xa giáo tràng của Ngô Thiên thánh nhân, trong một sơn cốc.
Công Dương Tiên kinh ngạc nhìn tình cảnh.
Công Dương Tiên kinh ngạc nói:
- Thật to gan, Diêm Xuyên này không muốn sống nữa sao?
- Lão tổ tông, Diêm Xuyên là tự tìm chết!
Công Dương Tiên hưng phấn nói:
- Tìm chết? Chúng ta cũng không thể xuất thủ, Thánh nhân, ta đã thuyết phục Tây Môn thánh nhân. Mau lên, nhanh chóng thông báo cho Tây Môn thánh nhân, khiến hắn tru sát Diêm Xuyên!
- Tuân lệnh!
Các đại sơn mạch xung quanh Ngô Thiên giáo tràng đều là đồ tử, đồ tôn của Thánh nhân.
Trải qua trận liều đấu với Thiên Ngưu Vệ, đám đồ tử, đồ tôn của Ngô Thiên thánh nhân có nhiều người đã chết. Đương nhiên hiện tại Thiên Ngưu Vệ không còn sót lại bao nhiêu người, chiến đấu cực kỳ thảm liệt.
Giờ phút này, quân đội của Đại Trăn mạnh nhất xuất hiện, tăng thêm phần chiến đấu khốc liệt.
- Khốn kiếp, tằng tổ của ta là thánh nhân, ngươi dám giết ta, a!
- Sao có thể như vậy? Tại sao lại có nhiều Cổ Tiên đến vậy?
- A!
............
........
....
Tiếng hét thảm liên tục, binh mã dũng quân đoàn lộ ra mặt hung hãn, giết chóc.
Xung quanh khói lửa nổi lên bốn phía, cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy. Trong phút chốc chiến trường mông lung sương khói, phía xa, bốn phương tám hướng tụ tập đồ tử, tồ tôn của Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc càng lúc càng nhiều. Nhưng binh mã dũng quân đoàn quá hung mãnh.
Nhiều tu giả xông vào chiến trường, thấy binh mã dũng quân đoàn khát máu, trong đầu có ý nghĩ duy nhất là quay đầu bỏ chạy. Nhưng mệnh lệnh của Mông Nghị, Bạch Khởi là một chứa một tên, chém tận giết tuyệt.
Thế thì làm sao binh mã dũng quân đoàn sẽ để họ chạy trốn?
Giết chóc vẫn còn đó, cực kỳ tàn khốc.
Trong đó, thậm chí có rất nhiều người không phải là đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân, nhưng nếu đã tới rồi thì binh mã dũng quân đoàn không cho họ đi.
Trên bầu trời chiến trường thổi gió to, thổi trường bào của Diêm Xuyên bay phần phật.
Diêm Xuyên đứng đằng trước nhất, bên cạnh là Mặc Vũ Hề, Doãn Hận Thiên. Miêu Miêu ngồi trên vai Diêm Xuyên.
Sau lưng ba người Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Doãn Hận Thiên là mấy chục cường giả, trí giả Tây Ngoại Châu mới chiêu an.
Vốn mấy người Tây Ngoại Châu mới được chiêu an hơi ngưỡng một Đại Trăn thánh đình, nhưng không lâu trước thấy Diêm Xuyên bỗng nhiên 'nổi điên' đối đầu với Ngô Thiên thánh nhân, có mấy chục cường giả có chút bất mãn.
Đây chính là thánh nhân, đây chính là tuyệt thế cường giả gần như hơn phân nửa Tây Ngoại Châu!
Diêm Xuyên dùng sức một mình đối kháng với Ngô Thiên thánh nhân? Khi bị Ngô Thiên thánh nhân dùng công đức nhốt trong 'lồng' thì ai nấy tuyệt vọng.
Nhưng mấy ngày qua đi, mọi người bỗng có cảm giác như nằm mơ.
Thánh vương không phải 'Nổi điên', mà là thánh vương sớm có dự mưu? Hết thảy đều nằm trong sự tính toán của thánh vương?
Dám ở trong giáo tràng đối kháng với người của Ngô Thiên thánh nhân? Đây, mình đi theo đế vương gì thế này?
Mọi người mờ mịt, nhưng càng nhiều là kích động.
Tây Ngoại Châu, Đại Chu thiên đình, đô triều, Lạc Dương.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Trên bầu trời Lạc Dương thiên hôn địa ám, hư không rung động, trên mặt đất phạm vi trăm vạn dặm đều là khe rãnh khổng lồ.
Trăm tên Tổ Tiên, số lượng khổng lồ như vậy thậm chí có thể giết chết Thánh nhân.
Nhưng hôm nay trăm tên Tổ Tiên đi theo đệ nhất thánh nhân đối kháng với toàn Lạc Dương thành.
Vô số đại trận bảo hộ Lạc Dương thành, bên ngoài Lạc Dương thành, hư không vỡ ra từng tấc.
Xung quanh hư không tan vỡ có từng đồ án Thái Cực âm dương ngư khổng lồ vòng quanh.
Thái Cực âm dương ngư vòng xung quanh như phong tỏa hư không.
Một nơi tối tăm.
Mặt Võ Chiếu vặn vẹo, sau lưng có một thiên đạo màu vàng to lớn đâm lên trời.
Không, dường như đây không phải là thiên đạo, bởi vì trên thiên đạo màu vàng có hai loại động vật trông như phù điêu, một long một phượng lượn lờ quanh thiên đạo, đây là đại đạo của Võ Chiếu!
Bên dưới đại đạo, lực lượng của lkt như thiên uy mạnh mẽ trùng kích Ngô Thiên thánh nhân phái đối diện.
Sau lưng Ngô Thiên thánh nhân, ba trăm thiên đạo xông lên trời.
Thiên đạo vòng quanh, từng đợt lực lượng khủng bố bị Ngô Thiên thánh nhân điều động, thiên đạo đi qua đâu là hư không càng vặn vẹo dữ hơn.
Võ Chiếu ánh mắt lạnh lùng nói:
- Thánh nhân, điều động thiên địa đại thế chi lực? Ha ha, đáng tiếc, thiên địa này không hoàn toàn, thánh nhân như ngươi cũng giống vậy!
Ầm ầm ầm!
Hai người va chạm.
Ngô Thiên thánh nhân không hề yếu thế nói:
- Đại đạo? Ngươi lại có thể sáng tạo ra đại đạo của mình? Hèn chi ngươi dám vênh váo với ta? Hừ!
Trong lúc Ngô Thiên thánh nhân, Võ Chiếu đấu với nhau thì....
Ngô Thiên thánh nhân con ngươi co rút.
Ngô Thiên thánh nhân trầm giọng nói:
- Không đúng, giáo tràng của ta xảy ra chuyện! Có người hủy Vô Thiên điện của ta!
Võ Chiếu lạnh lùng nói:
- Bây giờ mới biết sao? Muộn rồi, ngươi là khối u của Tây Ngoại Châu, trẫm đã cho ngươi rất nhiều cơ hội nhưng ngươi vẫn luôn ngu xuẩn không nghe. Lần này, trẫm không thể không xuất thủ, nếu trẫm đã ra tay thì ngươi phải lăn ra khỏi Tây Ngoại Châu, căn cơ của ngươi dĩ nhiên phải bị hủy hoàn toàn!
Ngô Thiên thánh nhân lạnh lùng nói:
- Thật ác độc, Võ Chiếu, ta sẽ không cho ngươi thành công!
Võ Chiếu lạnh lùng nói:
- Ngươi không có lựa chọn. Thiên hạ này sớm không phải là thiên hạ của Thánh nhân, vậy mà ngươi vẫn cuồng vọng đến 'vô thiên'? Vô Thiên điện? Coi thường thương thiên? Ha ha, không có thương thiên che chở, thánh nhân các ngươi chỉ là súc vật cho chúng ta làm thịt!
Ngô Thiên thánh nhân bị chọc giận:
- Khốn kiếp!
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Hai tuyệt thế cường giả chiến đấu càng hung mãnh hơn.
...
Ngô Thiên cương vực.
Dưới lòng đất, Nhâm Thử đang đào hang, mặt sau là Đông Phương Chính Phái, gã đi theo, còn có ba ngàn đạo tặc rất là hung ác. Đám đạo tặc không còn hung hãn như ngày trước.