Tiên Quốc Đại Đế
Chương 825: Cút Đi
Đông Phương Chính Phái, gã trầm giọng nói:
- Đại Hổ tiền bối, ngươi làm vậy là không đúng. Ta thành tâm thành ý đối với ngươi, vậy mà một chút chuyện nhỏ bé đó ngươi cũng không cho ta mặt mũi? Vậy thì làm sao ta có thể tin tưởng ngươi? Ngươi ra ngoài ròi chắc chắn không chịu gia nhập Đại Trăn thánh đình.
Đại Hổ tiền bối tức giận quát:
- Đại hổ ta nói là làm, ta nói Đại Trăn thánh đình thì chắc chắn sẽ gia nhập, nhưng để lại hình là đang sỉ nhục ta!
Đông Phương Chính Phái, gã thấm thía nói:
- Ta chính là người đọc sách, làm sao có thể làm những chuyện nhục nhã được? Ngươi lại hiểu lầm ta, chỗ này đều là nam nhân, ngươi sợ cái gì? Chờ ra ngoài sẽ đưa cho ngươi, mặt sau còn có nhiều người xếp hàng, chắc không phải ngươi muốn ở lại dây suốt chứ?
Đại Hổ tiền bối vẻ mặt căm giận trừng Đông Phương Chính Phái, gã:
- Ngươi là người đọc sách?
Đông Phương Chính Phái, gã nhíu mày nói:
- Không thể không nói Đại Hổ tiền bối đang nghi ngờ đạo đức của ta!
Cơ mặt Đại Hổ tiền bối co giật nói:
- Ngươi có đạo đức sao?
................
........
....
- Đại Hổ tiền bối, đừng có lấy tay che, đúng rồi, xoay người, để ta thêm tấm hình nửa bên.
................
........
....
Ngô Thiên cương vực.
Phái tây Tây Ngoại Châu, hai mươi cương vực, vô số cường giả tụ tập chuẩn bị nghe đệ nhất thánh nhân giảng đạo.
Đoàn người Diêm Xuyên cũng bay tới.
Diêm Xuyên bay trên trời, từ xa nhìn thấy vô tận công đức nổi trên trời cao.
Bên trên công đức vân hải đứng một pháp tướng thánh nhân to lớn.
trên pháp tướng thánh nhân chụp một đỉnh to màu xanh.
Xung quanh công đức vân hải hình như có nhiều khí vận lượn lờ.
Mặc Vũ Hề chỉ vào cự đỉnh phía xa, nói:
- Đó là tạo hóa chi đỉnh.
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Đỉnh này cũng xứng là tạo hóa chi đỉnh?
Mặc Vũ Hề nói:
- Đây là kiệt tác của Ngô Thiên thánh nhân, luyện vô số báu vật của thiên hạ, cuối cùng luyện ra đỉnh này. Tạo hóa chi đỉnh có thể trấn áp khí vận, công đức không mấy đi, là báu vật hiếm có.
Diêm Xuyên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Không, hậu thiên luyện chế pháp bảo, chỉ một vật có thể trấn áp khí vận, chính là ngự tỉ, đỉnh này chỉ là luyện vô số ngự tỉ. Còn trấn áp công đức? A, có thánh nhân ở thì sẽ tự động hội tụ, không cần trấn áp hoặc không. Công đức vân hải này cực kỳ bình tĩnh, đó là vì có một đồng quan của ta ở bên trong.
Mặc Vũ Hề kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên:
- A?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Cũng chính là Táng Thiên Đồng Quan, ta có thể cảm nhận được hơi thở của nó. Cự đỉnh màu xanh này chỉ là tài liệu đặc biệt, kiểu cách không mấy cao minh.
Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:
- Ừm!
Giờ phút này, đoàn người Diêm Xuyên có khoảng mấy chục người.
Dẫn đầu đương nhiên là Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Doãn Hận Thiên và Bạch Khởi, còn có mấy chục người, đều là nhân tài tướng lĩnh Doãn Hận Thiên mới chiêu tới gần đây.
Bên dưới công đức vân hải có một đám cung điện khổng lồ, chỗ lớn nhất tên là Vô Thiên điện.
Doãn Hận Thiên lạnh lùng cười:
- Vô Thiên điện? Ha ha ha ha ha! Ngô Thiên thánh nhân này thật to gan.
Quảng trường Vô Thiên điện hiện đã tụ tập nhiều tu giả, khách sáo chào nhau. Ngô Thiên thánh nhân chưa xuất hiện, các đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân chiêu đãi nhiều khách khứa.
Các cương vực tuyệt thế cường giả giờ phút này tụ tập một chỗ, hình như có ăn ý riêng. Còn có nhiều cường giả không rõ ràng, nhộn nhịp nhốn nhào.
Đoàn người Diêm Xuyên khiến vô số tu giả chú ý.
Một vài người không biết, nhưng mộ số thì đã tìm hiểu rõ ràng.
- Vũ Hề công chúa của Đại Chu thiên đình?
- Người kia là trượng phu của Vũ Hề công chúa?
- Hình như Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc có đi Đại Chu thiên đình cầu hôn, chắc muốn cưới Vũ Hề công chúa.
- Cái này, không phải chứ? Sao lại có chuyện như vậy?
- Hình như mới rồi ta có thấy Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc.
................
........
....
Nhiều người tìm khắp nơi, rất nhanh ở đằng trước Vô Thiên điện trông thấy Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc.
Sau lưng Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc đứng một đám Thuộc hạ.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc thấy đoàn người Diêm Xuyên nghênh ngang bay tới thì biểu tình cực kỳ khó xem.
Đoàn người Diêm Xuyên đáp xuống quảng trường Vô Thiên điện.
Diêm Xuyên cười nói:
- Quảng trường Vô Thiên điện hình như khí phái hơn quảng trường của Tôn Thiên điện.
Miêu Miêu oán trách:
- Meo! Lúc đó ngươi cũng không mang ta đi!
Diêm Xuyên cười nói:
- Chẳng phải bây giờ ngươi đã đến sao?
Phía không xa, sắc mặt Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc liên tục biến đổi.
Một thuộc hạ nói:
- Thái tử, Diêm Xuyên đến rồi.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc gật đầu, nhấc chân, mang teo đám thuộc hạ đi hướng Diêm Xuyên.
Xung quanh các tu giả tò mò nhìn.
Rất nhanh, Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc đã tới trước mặt Diêm Xuyên.
Mặc Vũ Hề đứng một bên mắt lóe tia chán ghét.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc cản đường của Diêm Xuyên, mắt lóe tia kiêu ngạo, không nói câu nào, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn.
Diêm Xuyên mỉm cười hỏi:
- Miêu Miêu, ngươi nhìn thấy cái gì?
Miêu Miêu phối hợp nói:
- Meo! Hai cái lỗ mũi to quá.
Xì xào!
Xung quanh ồ lên tiếng cười.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc trầm giọng nói:
- To gan, Diêm Xuyên, ngươi còn dám đến quảng trường Vô Thiên điện?
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Gan của trẫm trước giờ không nhỏ, ngươi là ai?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc lạnh lùng cười:
- Hừ! Tới bây giờ còn không biết ta là ai?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc quay đầu hỏi Mặc Vũ Hề:
- Vũ Hề công chúa, đây là người ngươi vừa ý?
Mặc Vũ Hề thản nhiên nói:
- Đây là trượng phu của ta, hơn nữa chuyện của ta không nhọc Nhị thái tử tốn sức quan tâm.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc cười nói:
- Tốn sức quan tâm? Vũ Hề công chúa nói sai rồi, nàng là nữ nhân ta nhìn trúng, ta phải cho nàng nhìn rõ một việc.
Mắt Diêm Xuyên lóe tia sáng lạnh.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc trầm giọng nói:
- Ta muốn nàng thấy trượng phu của nàng là thứ hèn nhát gì!
Mặc Vũ Hề lộ nụ cười trào phúng:
- Ha ha ha ha ha ha!
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc thấy Mặc Vũ Hề cười giễu cợt thì vẻ mặt khó chịu, lại nhìn Diêm Xuyên.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc cười to bảo:
- Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề còn biết ta thì chắc ngươi sẽ không vẫn chưa nhận ra ta là ai đi?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Có chút ấn tượng, chắc là nhị ca của kẻ đã chết nào đó?
Kẻ đã chết nào đó?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc nheo mắt nói:
- Hừ! Ngươi giết tam đệ của ta, mối thù này đừng mơ thoát được. Phượng Hoàng tộc ta đến bây giờ chưa tìm ngươi là vì còn cần kiếm hồn phách của tam đệ ta. Chờ khi tam đệ của ta trở về, tam đệ sẽ chém ngươi thành trăm mảnh.
- Ha ha ha ha ha ha! Trẫm sợ quá, tiếc rằng trẫm muốn nói cho ngươi biết....
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Người trẫm giờ không ai cứu sống được.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc bỗng biến sắc mặt nói:
- Ngươi có ý gì?
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Trẫm đến tìm Ngô Thiên thánh nhân, không có thời gian giải đố với ngươi, cút đi.
- Đại Hổ tiền bối, ngươi làm vậy là không đúng. Ta thành tâm thành ý đối với ngươi, vậy mà một chút chuyện nhỏ bé đó ngươi cũng không cho ta mặt mũi? Vậy thì làm sao ta có thể tin tưởng ngươi? Ngươi ra ngoài ròi chắc chắn không chịu gia nhập Đại Trăn thánh đình.
Đại Hổ tiền bối tức giận quát:
- Đại hổ ta nói là làm, ta nói Đại Trăn thánh đình thì chắc chắn sẽ gia nhập, nhưng để lại hình là đang sỉ nhục ta!
Đông Phương Chính Phái, gã thấm thía nói:
- Ta chính là người đọc sách, làm sao có thể làm những chuyện nhục nhã được? Ngươi lại hiểu lầm ta, chỗ này đều là nam nhân, ngươi sợ cái gì? Chờ ra ngoài sẽ đưa cho ngươi, mặt sau còn có nhiều người xếp hàng, chắc không phải ngươi muốn ở lại dây suốt chứ?
Đại Hổ tiền bối vẻ mặt căm giận trừng Đông Phương Chính Phái, gã:
- Ngươi là người đọc sách?
Đông Phương Chính Phái, gã nhíu mày nói:
- Không thể không nói Đại Hổ tiền bối đang nghi ngờ đạo đức của ta!
Cơ mặt Đại Hổ tiền bối co giật nói:
- Ngươi có đạo đức sao?
................
........
....
- Đại Hổ tiền bối, đừng có lấy tay che, đúng rồi, xoay người, để ta thêm tấm hình nửa bên.
................
........
....
Ngô Thiên cương vực.
Phái tây Tây Ngoại Châu, hai mươi cương vực, vô số cường giả tụ tập chuẩn bị nghe đệ nhất thánh nhân giảng đạo.
Đoàn người Diêm Xuyên cũng bay tới.
Diêm Xuyên bay trên trời, từ xa nhìn thấy vô tận công đức nổi trên trời cao.
Bên trên công đức vân hải đứng một pháp tướng thánh nhân to lớn.
trên pháp tướng thánh nhân chụp một đỉnh to màu xanh.
Xung quanh công đức vân hải hình như có nhiều khí vận lượn lờ.
Mặc Vũ Hề chỉ vào cự đỉnh phía xa, nói:
- Đó là tạo hóa chi đỉnh.
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Đỉnh này cũng xứng là tạo hóa chi đỉnh?
Mặc Vũ Hề nói:
- Đây là kiệt tác của Ngô Thiên thánh nhân, luyện vô số báu vật của thiên hạ, cuối cùng luyện ra đỉnh này. Tạo hóa chi đỉnh có thể trấn áp khí vận, công đức không mấy đi, là báu vật hiếm có.
Diêm Xuyên lắc đầu, trầm giọng nói:
- Không, hậu thiên luyện chế pháp bảo, chỉ một vật có thể trấn áp khí vận, chính là ngự tỉ, đỉnh này chỉ là luyện vô số ngự tỉ. Còn trấn áp công đức? A, có thánh nhân ở thì sẽ tự động hội tụ, không cần trấn áp hoặc không. Công đức vân hải này cực kỳ bình tĩnh, đó là vì có một đồng quan của ta ở bên trong.
Mặc Vũ Hề kinh ngạc nhìn Diêm Xuyên:
- A?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Cũng chính là Táng Thiên Đồng Quan, ta có thể cảm nhận được hơi thở của nó. Cự đỉnh màu xanh này chỉ là tài liệu đặc biệt, kiểu cách không mấy cao minh.
Mặc Vũ Hề gật đầu, nói:
- Ừm!
Giờ phút này, đoàn người Diêm Xuyên có khoảng mấy chục người.
Dẫn đầu đương nhiên là Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề, Doãn Hận Thiên và Bạch Khởi, còn có mấy chục người, đều là nhân tài tướng lĩnh Doãn Hận Thiên mới chiêu tới gần đây.
Bên dưới công đức vân hải có một đám cung điện khổng lồ, chỗ lớn nhất tên là Vô Thiên điện.
Doãn Hận Thiên lạnh lùng cười:
- Vô Thiên điện? Ha ha ha ha ha! Ngô Thiên thánh nhân này thật to gan.
Quảng trường Vô Thiên điện hiện đã tụ tập nhiều tu giả, khách sáo chào nhau. Ngô Thiên thánh nhân chưa xuất hiện, các đệ tử của Ngô Thiên thánh nhân chiêu đãi nhiều khách khứa.
Các cương vực tuyệt thế cường giả giờ phút này tụ tập một chỗ, hình như có ăn ý riêng. Còn có nhiều cường giả không rõ ràng, nhộn nhịp nhốn nhào.
Đoàn người Diêm Xuyên khiến vô số tu giả chú ý.
Một vài người không biết, nhưng mộ số thì đã tìm hiểu rõ ràng.
- Vũ Hề công chúa của Đại Chu thiên đình?
- Người kia là trượng phu của Vũ Hề công chúa?
- Hình như Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc có đi Đại Chu thiên đình cầu hôn, chắc muốn cưới Vũ Hề công chúa.
- Cái này, không phải chứ? Sao lại có chuyện như vậy?
- Hình như mới rồi ta có thấy Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc.
................
........
....
Nhiều người tìm khắp nơi, rất nhanh ở đằng trước Vô Thiên điện trông thấy Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc.
Sau lưng Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc đứng một đám Thuộc hạ.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc thấy đoàn người Diêm Xuyên nghênh ngang bay tới thì biểu tình cực kỳ khó xem.
Đoàn người Diêm Xuyên đáp xuống quảng trường Vô Thiên điện.
Diêm Xuyên cười nói:
- Quảng trường Vô Thiên điện hình như khí phái hơn quảng trường của Tôn Thiên điện.
Miêu Miêu oán trách:
- Meo! Lúc đó ngươi cũng không mang ta đi!
Diêm Xuyên cười nói:
- Chẳng phải bây giờ ngươi đã đến sao?
Phía không xa, sắc mặt Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc liên tục biến đổi.
Một thuộc hạ nói:
- Thái tử, Diêm Xuyên đến rồi.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc gật đầu, nhấc chân, mang teo đám thuộc hạ đi hướng Diêm Xuyên.
Xung quanh các tu giả tò mò nhìn.
Rất nhanh, Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc đã tới trước mặt Diêm Xuyên.
Mặc Vũ Hề đứng một bên mắt lóe tia chán ghét.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc cản đường của Diêm Xuyên, mắt lóe tia kiêu ngạo, không nói câu nào, chỉ nhìn chằm chằm vào hắn.
Diêm Xuyên mỉm cười hỏi:
- Miêu Miêu, ngươi nhìn thấy cái gì?
Miêu Miêu phối hợp nói:
- Meo! Hai cái lỗ mũi to quá.
Xì xào!
Xung quanh ồ lên tiếng cười.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc trầm giọng nói:
- To gan, Diêm Xuyên, ngươi còn dám đến quảng trường Vô Thiên điện?
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Gan của trẫm trước giờ không nhỏ, ngươi là ai?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc lạnh lùng cười:
- Hừ! Tới bây giờ còn không biết ta là ai?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc quay đầu hỏi Mặc Vũ Hề:
- Vũ Hề công chúa, đây là người ngươi vừa ý?
Mặc Vũ Hề thản nhiên nói:
- Đây là trượng phu của ta, hơn nữa chuyện của ta không nhọc Nhị thái tử tốn sức quan tâm.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc cười nói:
- Tốn sức quan tâm? Vũ Hề công chúa nói sai rồi, nàng là nữ nhân ta nhìn trúng, ta phải cho nàng nhìn rõ một việc.
Mắt Diêm Xuyên lóe tia sáng lạnh.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc trầm giọng nói:
- Ta muốn nàng thấy trượng phu của nàng là thứ hèn nhát gì!
Mặc Vũ Hề lộ nụ cười trào phúng:
- Ha ha ha ha ha ha!
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc thấy Mặc Vũ Hề cười giễu cợt thì vẻ mặt khó chịu, lại nhìn Diêm Xuyên.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc cười to bảo:
- Diêm Xuyên, Mặc Vũ Hề còn biết ta thì chắc ngươi sẽ không vẫn chưa nhận ra ta là ai đi?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Có chút ấn tượng, chắc là nhị ca của kẻ đã chết nào đó?
Kẻ đã chết nào đó?
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc nheo mắt nói:
- Hừ! Ngươi giết tam đệ của ta, mối thù này đừng mơ thoát được. Phượng Hoàng tộc ta đến bây giờ chưa tìm ngươi là vì còn cần kiếm hồn phách của tam đệ ta. Chờ khi tam đệ của ta trở về, tam đệ sẽ chém ngươi thành trăm mảnh.
- Ha ha ha ha ha ha! Trẫm sợ quá, tiếc rằng trẫm muốn nói cho ngươi biết....
Diêm Xuyên lạnh lùng cười:
- Người trẫm giờ không ai cứu sống được.
Nhị thái tử của Phượng Hoàng tộc bỗng biến sắc mặt nói:
- Ngươi có ý gì?
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Trẫm đến tìm Ngô Thiên thánh nhân, không có thời gian giải đố với ngươi, cút đi.