Tiên Quốc Đại Đế
Chương 783: Trên Đông Hải
Thất Sát ở một bên an ủi:
- Mọi chuyện đều là thiên ý, ai kêu ngươi ngu như vậy? yên tâm, sau này có ta che chở ngươi!
Man Long ở một bên liếc Đại Hỏa một cái rồi nhắm mắt lại.
…
Dương gian, Hàm Dương, thượng thư phòng.
Lưu Cương cung kính đứng trước bàn, Diêm Xuyên nhìn tư liệu mới chỉnh lý xong.
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Vạn long tập kích vây công Đông Hải long cung?
Lưu Cương gật đầu, nói:
- Còn có Thiên Ngưu Vệ Địch Nhân Kiệt dẫn dắt tụ tập ở Đông Hải long cung.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Võ Chiếu muốn thống nhất Long tộc tại dương gian.
Lưu Cương nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Hơn nữa thuộc hạ mới nhận được tin, Hoàn Đông Nam Châu Công Dương gia tộc cũng có tu giả tụ tập hướng Đông Hải long cung.
Diêm Xuyên trầm ngâm nói:
- Công Dương gia tộc cũng đến tham gia náo nhiệt? Xem ra đây không chỉ là cuộc chiến Long tộc.
Lưu Cương không nói tiếng nào, để Diêm Xuyên suy tư.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Bãi giá, trẫm phải đi Đông Hải!
- Tuân lệnh!
Đông Hải long cung.
Từ ngày hôm đó Long Ngũ nói chuyện với Long Hoàng xong, các Đông Hải Long Vương nghe Long Hoàng dặn không được quấy rầy ý chí của Long Ngũ, thời hạn một tháng qua đi gã sẽ trở về Hàm Dương.
Nhưng đám Đông Hải Long Vương không biết rõ tình huống, ánh mắt quái dị nhìn Long Ngũ suốt mấy ngày trời.
Ngày hôm nay, trong Thủy Tinh cung, Long Hoàng kêu gọi tất cả Đông Hải Long Vương. Biểu tình của Long Hoàng cực kỳ trầm trọng.
Long Ngũ khó hiểu nhìn Long Hoàng:
- Long Hoàng, làm sao vậy?
Long Hoàng lắc đầu, nói:
- Long Ngũ, ngươi quay về Hàm Dương đi.
Long Ngũ kinh ngạc hỏi:
- Về Hàm Dương? Long Hoàng, ta còn chưa nghỉ xong một tháng, vẫn còn mấy ngày.
Long Hoàng trầm giọng nói:
- Sắp không kịp rồi, Long Ngũ, ngươi hãy mau trở về!
Long Ngũ chợt nhận ra điều gì.
Long Ngũ hơi lo lắng hỏi:
- Có phải là đến rồi không?
Đám Đông Hải Long Vương biểu tình nghiêm túc.
Long Hoàng gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Ngươi đi mau, nếu chúng ta xảy ra chuyện gì thì ngươi có thể tế bái cho chúng ta.
Long Ngũ sốt ruột nói:
- Không, ta không đi! Long Hoàng, ta đã nói rồi, ngươi có thể kết minh với Đại Trăn thánh đình, tại sao ngươi không chịu?
Long Hoàng lắc đầu cười khổ.
Long Ngũ hét to:
- Không, muốn chết thì cùng chết, sống thì cùng nhau sống, ta không trở về!
Một Đông Hải Long Vương khác khuyên nhủ:
- Tiểu Ngũ, ngươi trở về đi!
Long Ngũ nghẹn ngào nói:
- Ta không đi! Ta cũng là một thành viên của Đông Hải long cung, huynh đệ chúng ta đồng sinh cộng tử!
Bên ngoài bỗng vang giọng của Quy thừa tướng:
- Báo!
Quy thừa tướng xông vào đại điện:
- Bẩm Long Hoàng, Bắc Hải Long Hoàng một mình cầu kiến!
Đám Đông Hải Long Vương hơi thay đổi sắc mặt:
- Bắc Hải Long Hoàng sao?
Long Hoàng vốn là vẻ mặt trầm trọng bỗng biến phức tạp:
- Tại sao..nàng đến?
Không lâu sau, Quy thừa tướng dẫn theo một nữ nhân trung niên ăn mặc hoa lệ đi tới. Trông nữ nhân có dấu vết năm tháng nhưng phong vận còn đó.
Bắc Hải Long Hoàng.
Đám Đông Hải Long Vương đứng một bên, Đông Hải Long Hoàng thì vẻ mặt phức tạp.
Nữ nhân trung niên cười nói:
- Ngao Đông đại ca, nhiều năm không gặp.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông biểu tình nhu hòa, lộ nụ cười khổ nói:
- Bao nhiêu năm rồi? Cũng đã năm mươi vạn năm. Ta đã già, Miên Nhu thì vẫn như trước kia.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu tò mò hỏi:
- Những người này là Đông Hải tiểu long ngươi thu nhận? A, ta nghe nói Đông Hải long cung thu Long tộc trong thiên hạ rất gắt gao, thậm chí ngươi bỏ qua mấy Tổ Tiên Long tộc, cuối cùng đầu vào tây hải?
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông trầm giọng nói:
- Đông Hải long cung thu lấy Long tộc chỉ thu người trọng tình trọng nghĩa.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu cười nói:
- Chỉ thu người trọng tình trọng nghĩa? Ha ha, bao nhiêu năm rồi mà tính tình của ngươi vẫn cứng như vậy, không hề thay đổi.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông hít sâu một hơi, mắt lóe tia thống khổ, hỏi:
- Tại sao là nàng, hắn đâu?
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nghiêm túc nói:
- Ta đến là vì không muốn khiến sự việc quá căng thẳng. Ngao Đông đại ca, khi thượng cổ đại kiếp nạn, Long tộc ta bị đại nạn thì là bốn long chúng ta chống đỡ Long tộc thiên hạ ở dương gian. Hiện tại là lúc Long tộc lại trỗi dậy rồi, xin Ngao Đông đại ca lấy đại cục làm trọng, duy trì chúng ta, cùng nhau xây dựng lại huy hoàng thượng cổ Long tộc!
Mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lóe tia không cam lòng:
- Lấy đại cục làm trọng? Ha ha, chỉ bằng hắn? Hắn cũng xứng sao?
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nhíu mày nói:
- Ngao Đông đại ca, hắn là phu quân của ta, xin ngươi đừng nói như vậy. Huống chi phu quân của ta hùng tài đại lược, ngươi luôn hiểu lầm hắn. Nam Hải long cung, Tây Hải long cung, Bắc Hải long cung đã thống nhất, hiện tại chỉ còn lại có Đông Hải.
- A!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, mắt lóe tia thống khổ.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu trầm giọng nói:
- Long tộc tán loạn đang có cơ hội tụ tập lại, Ngao Đông đại ca, không lẽ ngươi không muốn thấy long tộc tái hiện huy hoàng sao?
Mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lóe tia kiên quyết nói:
- Ta chỉ là không muốn thấy hắn tiểu nhân đắc chí. Long tộc đã không còn là Long tộc năm xưa, Đông Hải long cung của ta, Ngao Đông ta càng không có khả năng thần phục hắn!
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu khẽ thở dài:
- Ngao Đông đại ca, ngươi cần gì khổ như vậy? Các ngươi... năm đó các ngươi là bằng hữu tốt nhất!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, mắt lóe tia đau lòng.
- Bằng hữu tốt nhất? Ha ha ha ha ha, bằng hữ tốt nhất sao?
Trong giọng nói của Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông chất chứa oán hận vô tận.
Đám Đông Hải Long Vương kinh ngạc nhìn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, Long Hoàng chưa từng mất bình tĩnh như vậy.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nhìn biểu tình của Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, mắt lóe tia lo âu.
Chính lúc này bên ngoài vọng vào một thanh âm.
Thanh âm hùng hậu truyền đến:
- Miên Nhu, nàng không cần khuyên nữa, tên Ngao Đông ngu ngốc cứng đầu, cứ làm theo quy tắc đi!
Mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lóe tia lạnh lùng nói:
- Đến rồi?
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu khẽ thở dài:
- Ài.
Ầm ầm!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông đạp bước ra khỏi Thủy Tinh cung, xông hướng mặt biển.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, đám Đông Hải Long Vương nhanh chóng đi theo.
Không chỉ có thế, bên trong Đông Hải còn có một số Long tộc, binh tôm tướng cua thực lực hơi yếu cũng lao ra khỏi mặt biển.
Ầm ầm!
Trên Đông Hải dấy sóng to.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông dẫn theo binh lực Đông Hải ra khỏi Đông Hải.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông đứng trên mặt biển, tó tới mười vạn long tộc, binh tôm tướng cua.
Bên kia đều là Long tộc, có vạn cự long nổi trên mặt biển, một nam nhân cực kỳ uy vũ đứng đằng trước nhất. nam nhân có mặt chữ điền, mắt toát ra anh khí nhiếp người.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu lao ra khỏi mặt biển, bay hướng nam nhân uy vũ.
Nam nhân uy vũ cười nói:
- Ngao Đông đại ca!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lạnh lùng nói:
- Hừ! Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, ta không phải là đại ca của ngươi!
- Mọi chuyện đều là thiên ý, ai kêu ngươi ngu như vậy? yên tâm, sau này có ta che chở ngươi!
Man Long ở một bên liếc Đại Hỏa một cái rồi nhắm mắt lại.
…
Dương gian, Hàm Dương, thượng thư phòng.
Lưu Cương cung kính đứng trước bàn, Diêm Xuyên nhìn tư liệu mới chỉnh lý xong.
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Vạn long tập kích vây công Đông Hải long cung?
Lưu Cương gật đầu, nói:
- Còn có Thiên Ngưu Vệ Địch Nhân Kiệt dẫn dắt tụ tập ở Đông Hải long cung.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Võ Chiếu muốn thống nhất Long tộc tại dương gian.
Lưu Cương nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Hơn nữa thuộc hạ mới nhận được tin, Hoàn Đông Nam Châu Công Dương gia tộc cũng có tu giả tụ tập hướng Đông Hải long cung.
Diêm Xuyên trầm ngâm nói:
- Công Dương gia tộc cũng đến tham gia náo nhiệt? Xem ra đây không chỉ là cuộc chiến Long tộc.
Lưu Cương không nói tiếng nào, để Diêm Xuyên suy tư.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Bãi giá, trẫm phải đi Đông Hải!
- Tuân lệnh!
Đông Hải long cung.
Từ ngày hôm đó Long Ngũ nói chuyện với Long Hoàng xong, các Đông Hải Long Vương nghe Long Hoàng dặn không được quấy rầy ý chí của Long Ngũ, thời hạn một tháng qua đi gã sẽ trở về Hàm Dương.
Nhưng đám Đông Hải Long Vương không biết rõ tình huống, ánh mắt quái dị nhìn Long Ngũ suốt mấy ngày trời.
Ngày hôm nay, trong Thủy Tinh cung, Long Hoàng kêu gọi tất cả Đông Hải Long Vương. Biểu tình của Long Hoàng cực kỳ trầm trọng.
Long Ngũ khó hiểu nhìn Long Hoàng:
- Long Hoàng, làm sao vậy?
Long Hoàng lắc đầu, nói:
- Long Ngũ, ngươi quay về Hàm Dương đi.
Long Ngũ kinh ngạc hỏi:
- Về Hàm Dương? Long Hoàng, ta còn chưa nghỉ xong một tháng, vẫn còn mấy ngày.
Long Hoàng trầm giọng nói:
- Sắp không kịp rồi, Long Ngũ, ngươi hãy mau trở về!
Long Ngũ chợt nhận ra điều gì.
Long Ngũ hơi lo lắng hỏi:
- Có phải là đến rồi không?
Đám Đông Hải Long Vương biểu tình nghiêm túc.
Long Hoàng gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Ngươi đi mau, nếu chúng ta xảy ra chuyện gì thì ngươi có thể tế bái cho chúng ta.
Long Ngũ sốt ruột nói:
- Không, ta không đi! Long Hoàng, ta đã nói rồi, ngươi có thể kết minh với Đại Trăn thánh đình, tại sao ngươi không chịu?
Long Hoàng lắc đầu cười khổ.
Long Ngũ hét to:
- Không, muốn chết thì cùng chết, sống thì cùng nhau sống, ta không trở về!
Một Đông Hải Long Vương khác khuyên nhủ:
- Tiểu Ngũ, ngươi trở về đi!
Long Ngũ nghẹn ngào nói:
- Ta không đi! Ta cũng là một thành viên của Đông Hải long cung, huynh đệ chúng ta đồng sinh cộng tử!
Bên ngoài bỗng vang giọng của Quy thừa tướng:
- Báo!
Quy thừa tướng xông vào đại điện:
- Bẩm Long Hoàng, Bắc Hải Long Hoàng một mình cầu kiến!
Đám Đông Hải Long Vương hơi thay đổi sắc mặt:
- Bắc Hải Long Hoàng sao?
Long Hoàng vốn là vẻ mặt trầm trọng bỗng biến phức tạp:
- Tại sao..nàng đến?
Không lâu sau, Quy thừa tướng dẫn theo một nữ nhân trung niên ăn mặc hoa lệ đi tới. Trông nữ nhân có dấu vết năm tháng nhưng phong vận còn đó.
Bắc Hải Long Hoàng.
Đám Đông Hải Long Vương đứng một bên, Đông Hải Long Hoàng thì vẻ mặt phức tạp.
Nữ nhân trung niên cười nói:
- Ngao Đông đại ca, nhiều năm không gặp.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông biểu tình nhu hòa, lộ nụ cười khổ nói:
- Bao nhiêu năm rồi? Cũng đã năm mươi vạn năm. Ta đã già, Miên Nhu thì vẫn như trước kia.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu tò mò hỏi:
- Những người này là Đông Hải tiểu long ngươi thu nhận? A, ta nghe nói Đông Hải long cung thu Long tộc trong thiên hạ rất gắt gao, thậm chí ngươi bỏ qua mấy Tổ Tiên Long tộc, cuối cùng đầu vào tây hải?
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông trầm giọng nói:
- Đông Hải long cung thu lấy Long tộc chỉ thu người trọng tình trọng nghĩa.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu cười nói:
- Chỉ thu người trọng tình trọng nghĩa? Ha ha, bao nhiêu năm rồi mà tính tình của ngươi vẫn cứng như vậy, không hề thay đổi.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông hít sâu một hơi, mắt lóe tia thống khổ, hỏi:
- Tại sao là nàng, hắn đâu?
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nghiêm túc nói:
- Ta đến là vì không muốn khiến sự việc quá căng thẳng. Ngao Đông đại ca, khi thượng cổ đại kiếp nạn, Long tộc ta bị đại nạn thì là bốn long chúng ta chống đỡ Long tộc thiên hạ ở dương gian. Hiện tại là lúc Long tộc lại trỗi dậy rồi, xin Ngao Đông đại ca lấy đại cục làm trọng, duy trì chúng ta, cùng nhau xây dựng lại huy hoàng thượng cổ Long tộc!
Mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lóe tia không cam lòng:
- Lấy đại cục làm trọng? Ha ha, chỉ bằng hắn? Hắn cũng xứng sao?
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nhíu mày nói:
- Ngao Đông đại ca, hắn là phu quân của ta, xin ngươi đừng nói như vậy. Huống chi phu quân của ta hùng tài đại lược, ngươi luôn hiểu lầm hắn. Nam Hải long cung, Tây Hải long cung, Bắc Hải long cung đã thống nhất, hiện tại chỉ còn lại có Đông Hải.
- A!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, mắt lóe tia thống khổ.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu trầm giọng nói:
- Long tộc tán loạn đang có cơ hội tụ tập lại, Ngao Đông đại ca, không lẽ ngươi không muốn thấy long tộc tái hiện huy hoàng sao?
Mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lóe tia kiên quyết nói:
- Ta chỉ là không muốn thấy hắn tiểu nhân đắc chí. Long tộc đã không còn là Long tộc năm xưa, Đông Hải long cung của ta, Ngao Đông ta càng không có khả năng thần phục hắn!
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu khẽ thở dài:
- Ngao Đông đại ca, ngươi cần gì khổ như vậy? Các ngươi... năm đó các ngươi là bằng hữu tốt nhất!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, mắt lóe tia đau lòng.
- Bằng hữu tốt nhất? Ha ha ha ha ha, bằng hữ tốt nhất sao?
Trong giọng nói của Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông chất chứa oán hận vô tận.
Đám Đông Hải Long Vương kinh ngạc nhìn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, Long Hoàng chưa từng mất bình tĩnh như vậy.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nhìn biểu tình của Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, mắt lóe tia lo âu.
Chính lúc này bên ngoài vọng vào một thanh âm.
Thanh âm hùng hậu truyền đến:
- Miên Nhu, nàng không cần khuyên nữa, tên Ngao Đông ngu ngốc cứng đầu, cứ làm theo quy tắc đi!
Mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lóe tia lạnh lùng nói:
- Đến rồi?
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu khẽ thở dài:
- Ài.
Ầm ầm!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông đạp bước ra khỏi Thủy Tinh cung, xông hướng mặt biển.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, đám Đông Hải Long Vương nhanh chóng đi theo.
Không chỉ có thế, bên trong Đông Hải còn có một số Long tộc, binh tôm tướng cua thực lực hơi yếu cũng lao ra khỏi mặt biển.
Ầm ầm!
Trên Đông Hải dấy sóng to.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông dẫn theo binh lực Đông Hải ra khỏi Đông Hải.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông đứng trên mặt biển, tó tới mười vạn long tộc, binh tôm tướng cua.
Bên kia đều là Long tộc, có vạn cự long nổi trên mặt biển, một nam nhân cực kỳ uy vũ đứng đằng trước nhất. nam nhân có mặt chữ điền, mắt toát ra anh khí nhiếp người.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu lao ra khỏi mặt biển, bay hướng nam nhân uy vũ.
Nam nhân uy vũ cười nói:
- Ngao Đông đại ca!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lạnh lùng nói:
- Hừ! Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, ta không phải là đại ca của ngươi!