Tiên Quốc Đại Đế
Chương 760: Thái Độ Của Khổng Hạt Tử
Ngón trỏ tay phải của Diêm Xuyên vô sự.
Trong tay Khổng Ma Vương thôi thúc lực lượng lớn nhất. Vẻ mặt hắn không tin, cúi đầu nhìn trường kiếm trong tay, lại nhìn ngón trỏ của Diêm Xuyên một chút.
Điều này, không thể nào như vậy được!
Thanh trường kiếm này đi theo Khổng Ma Vương nhiều năm. Uy thế của một kiếm, Khổng Ma Vương tự nhiên biết có bao nhiêu khủng bố. Cho dù là Tổ tiên khí ít nhất cũng phải lưu lại một dấu vết.
Nhưng ngón trỏ Diêm Xuyên có thể ngăn cản?
Hơn nữa, Diêm Xuyên căn bản không sử dụng pháp lực, chỉ có thân thể?
Bộ tộc Bàn Thạch? Không, bộ tộc Bàn Thạch cũng không có khả năng có thân thể kiên cố như vậy?
- Ta nói đi!
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, đột nhiên dùng chút lực vào đầu ngón tay.
Ầm!
Trường kiếm của Khổng Ma Vương ầm ầm nổ nát, hóa thành vô số mảnh nhỏ, bắn mạnh khắp nơi.
Người chịu lực lớn nhất chính là Khổng Ma Vương. Hắn bị Diêm Xuyên chỉ tay, nhất thời ép lui ra ngoài.
....
Sau khi lui ra bảy, tám bước, thân hình hắn mới đứng vững được.
- Không thể nào, tại sao lại như vậy?
Khổng Ma Vương cả kinh kêu lên.
Đại Tinh Tinh Khổng Ngạo Thiên cũng ngạc nhiên há hốc miệng.
Chỉ tay, một đầu ngón tay?
- Cổ tiên đỉnh phong? Chung quy chỉ là Cổ tiên! Lời ta nói ra chưa bao giờ không thực hiện được!
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
- Không thể nào. Mới năm ngàn năm, lúc này mới năm ngàn năm!
Khổng Ma Vương cả kinh kêu lên.
- Ma Vương, lui ra!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Trưởng lão?
Khổng Ma Vương vẫn có chút kinh hãi nói.
- Ngươi không phải là đối thủ của Diêm đế. Diêm đế đã Tổ tiên. Hơn nữa, nếu ta đoán không sai, thần tử bên cạnh hắn hẳn cũng đã là Tổ tiên rồi!
Khổng Hạt Tử thản nhiên nói.
- Cái gì?
Đại Tinh Tinh cả kinh kêu lên.
Khổng Ma Vương càng kinh ngạc hơn.
Tổ tiên?
Lúc này mới bao nhiêu năm? Hắn đã trở thành Tổ tiên sao?
Tuy rằng Khổng Ma Vương không mấy tin, nhưng cũng không dám phản bác lời trưởng lão nói.
- Diêm đế vận đạo rất tốt!
Khổng Hạt Tử cười nói.
- Khổng Hạt Tử? A, ngươi cũng có nhãn lực thông thấu rất tốt!
Diêm Xuyên cười nhạt nói.
Nếu như Khổng Ma Vương không biết chuyện ở cương vực Thương Thiên, Khổng Hạt Tử trước mắt khẳng định cũng không biết. Nhưng Khổng Hạt Tử lại có thể cảm thấy mình và Quỷ Cốc Tử là Tổ tiên. Đây cũng không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
- Diêm đế quá khen. Ma Vương và Ngạo Thiên không hiểu chuyện, mong Diêm đế không trách!
Khổng Hạt Tử khẽ mỉm cười nói.
Khổng Ma Vương đứng bên cạnh không còn gì để nói. Nếu xét về vai vế, Diêm Xuyên này phải là vãn bối của mình. Hắn lại xem mình là tiểu bối như thế.
Diêm Xuyên nhìn Đại Tinh Tinh và Khổng Ma Vương gật đầu nói:
- Chung quy có duyên liên kết về huyết mạch, ta cũng không hẹp hòi như vậy. Không biết Khổng Hạt Tử ngươi lần này tới tìm ta là chuyện gì?
- Diêm đế thẳng thắn sảng khoái. Như vậy, Hạt Tử ta cũng không nói quanh co nữa. Ta hi vọng Diêm đế có thể nể tình duyên liên kết huyết mạch, giải trừ nguyền rủa trên người Khổng Ngạo Thiên!
Khổng Hạt Tử nói thẳng.
- Ồ?
Hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại nhìn Đại Tinh Tinh.
Đại Tinh Tinh và Khổng Ma Vương vẫn không hiểu, vì sao trưởng lão không đề cập tới Vấn Thiên Lệnh.
Khổng Hạt Tử kiên nhẫn chờ đợi, Diêm Xuyên lại lắc đầu nói:
- Đã làm sai chuyện, đương nhiên phải chịu trừng phạt. Thứ lỗi ta không thể ra sức!
- Cái gì không thể ra sức? Nguyền rủa này chính là do các ngươi tạo ra. Muốn giải nó chỉ là một câu nói của các ngươi!
Đại Tinh Tinh nhất thời lo lắng nói.
- Ngạo Thiên, câm miệng!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Trưởng lão, Diêm Xuyên hắn...!
Đại Tinh Tinh nhất thời không hiểu nói.
- Ta bảo ngươi câm miệng!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Ách, vâng!
Đại Tinh Tinh nhất thời không dám nhiều lời.
Khổng Hạt Tử lại đối mặt với Diêm Xuyên nói:
- Diêm đế nói có lý. Tuy nhiên, con người không phải là thánh hiền. Có người nào không có lúc phạm sai lầm? Huống hồ, thánh hiền cũng có thời điểm phạm sai lầm. Ngạo Thiên có sai, Diêm đế nể tình huyết mạch có thể cho hắn một cơ hội sửa đổi hay không?
- Ồ?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nhìn về phía Đại Tinh Tinh.
Vẻ mặt Đại Tinh Tinh tức giận, cũng không dám xen mồm.
Diêm Xuyên càng tỏ ra cổ quái nhìn Khổng Hạt Tử.
Khổng Hạt Tử có tu vi thế nào? Tuy rằng Diêm Xuyên không rõ ràng, nhưng có thể đoán được. Người có thể liếc mắt một cái nhìn ra tu vi của mình, tất nhiên là Tổ tiên. Tổ tiên này còn là cường giả trong những Tổ tiên. Không một Tổ tiên tầm thường nào có thể so sánh với hắn.
Đã có thể một người như vậy, vì sao lại năm lần bảy lượt ra sức vì Khổng Ngạo Thiên?
- Khổng Hạt Tử, xem ra ngươi cực kỳ để bụng đối với Khổng Ngạo Thiên này?
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi.
Khổng Hạt Tử khẽ mỉm cười nói:
- Không có cách nào, Khổng gia có một chuyện lớn, cần đạo thần mới có thể làm được. Lúc này Khổng Ngạo Thiên bị nguyền rủa cầm cố. Tuy hắn vẫn là đạo thần, nhưng cũng không đủ hoàn mỹ!
- Trưởng lão!
Khổng Ma Vương cả kinh kêu lên.
Việc này có thể nói ra sao? Huống hồ còn là Diêm Xuyên.
- Chuyện lớn?
Diêm Xuyên thoáng hiếu kỳ.
Hắn không chỉ hiếu kỳ về chuyện này, còn cảm thấy hiếu kỳ trước thái độ của Khổng Hạt Tử.
- Là việc lớn, một hy vọng có thể khiến Khổng gia ta một lần nữa quật khởi. Không chỉ cần đạo thần, còn cần phải có Vấn Thiên Lệnh!
Khổng Hạt Tử cực kỳ thẳng thắn nói.
Đại Tinh Tinh và Khổng Ma Vương đứng bên cạnh mờ mịt nhìn Khổng Hạt Tử. Điều này có thể nói sao? Một khi nói ra, chẳng phải Diêm Xuyên càng không muốn giải nguyền rủa này sao?
Sở dĩ Diêm Xuyên là Diêm Xuyên, tất nhiên Khổng Ma Vương và Khổng Ngạo Thiên không có khả năng suy đoán được.
Hơn nữa, từ trong thái độ của Khổng Hạt Tử, Diêm Xuyên không chỉ nghe được một tia thỉnh cầu, còn nghe ra một sự kiên quyết!
Không đạt mục đích, thề không bỏ qua!
Đây là một thái độ đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng, lại là một sự đối lập thẳng thắn.
Diêm Xuyên nhìn Khổng Hạt Tử. Không hổ danh là cố vấn của Khổng gia.
Diêm Xuyên lắc đầu cười nói:
- Khổng Ngạo Thiên gieo gió gặt bão. Muốn sửa đổi? A, làm sao sửa đổi, ta còn chưa nghĩ ra. Không bằng, ngươi giúp ta suy nghĩ một chút?
Khổng Hạt Tử gật đầu một cái, tâm bình khí hòa nói:
- Diêm đế nói có lý, trong thời gian ngắn, thật sự khó có thể nghĩ ra được. Tuy nhiên, ta đã có một chủ ý!
- Ồ?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Bên ngoài có lời đồn, Diêm đế lấy 'Táng thiên đồng quan' của Tả gia. Rõ ràng Diêm đế thích thứ này. Vừa vặn, Hạt Tử ta cũng biết vị trí của một cái táng thiên đồng quan. Vậy để ta bảo Ngạo Thiên đi lấy nó tới, chuộc lại tội lỗi ngày xưa. Diêm đế thấy thế nào?
Khổng Hạt Tử cười nói.
Thần sắc Diêm Xuyên thoáng động. Cuối cùng hắn khẽ mỉm cười nói:
- Hạt Tử mắt mù, nhưng tâm không mù. Được, tạm thời coi như là thứ để chuộc tội đi. Lúc nào tìm được táng thiên đồng quan, đưa đến cương vực Chân Long dương gian!
- Ha ha ha ha, Diêm đế sảng khoái. Hạt Tử đa tạ!
Khổng Hạt Tử đứng dậy chào nói.
Diêm Xuyên cũng đứng dậy, gật đầu một cái.
Tuy rằng lời nói của Khổng Hạt Tử mới rồi rất nhu hòa, nhưng Diêm Xuyên lại nghe ra sự bất phàm của hắn.
Trong tay Khổng Ma Vương thôi thúc lực lượng lớn nhất. Vẻ mặt hắn không tin, cúi đầu nhìn trường kiếm trong tay, lại nhìn ngón trỏ của Diêm Xuyên một chút.
Điều này, không thể nào như vậy được!
Thanh trường kiếm này đi theo Khổng Ma Vương nhiều năm. Uy thế của một kiếm, Khổng Ma Vương tự nhiên biết có bao nhiêu khủng bố. Cho dù là Tổ tiên khí ít nhất cũng phải lưu lại một dấu vết.
Nhưng ngón trỏ Diêm Xuyên có thể ngăn cản?
Hơn nữa, Diêm Xuyên căn bản không sử dụng pháp lực, chỉ có thân thể?
Bộ tộc Bàn Thạch? Không, bộ tộc Bàn Thạch cũng không có khả năng có thân thể kiên cố như vậy?
- Ta nói đi!
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, đột nhiên dùng chút lực vào đầu ngón tay.
Ầm!
Trường kiếm của Khổng Ma Vương ầm ầm nổ nát, hóa thành vô số mảnh nhỏ, bắn mạnh khắp nơi.
Người chịu lực lớn nhất chính là Khổng Ma Vương. Hắn bị Diêm Xuyên chỉ tay, nhất thời ép lui ra ngoài.
....
Sau khi lui ra bảy, tám bước, thân hình hắn mới đứng vững được.
- Không thể nào, tại sao lại như vậy?
Khổng Ma Vương cả kinh kêu lên.
Đại Tinh Tinh Khổng Ngạo Thiên cũng ngạc nhiên há hốc miệng.
Chỉ tay, một đầu ngón tay?
- Cổ tiên đỉnh phong? Chung quy chỉ là Cổ tiên! Lời ta nói ra chưa bao giờ không thực hiện được!
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
- Không thể nào. Mới năm ngàn năm, lúc này mới năm ngàn năm!
Khổng Ma Vương cả kinh kêu lên.
- Ma Vương, lui ra!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Trưởng lão?
Khổng Ma Vương vẫn có chút kinh hãi nói.
- Ngươi không phải là đối thủ của Diêm đế. Diêm đế đã Tổ tiên. Hơn nữa, nếu ta đoán không sai, thần tử bên cạnh hắn hẳn cũng đã là Tổ tiên rồi!
Khổng Hạt Tử thản nhiên nói.
- Cái gì?
Đại Tinh Tinh cả kinh kêu lên.
Khổng Ma Vương càng kinh ngạc hơn.
Tổ tiên?
Lúc này mới bao nhiêu năm? Hắn đã trở thành Tổ tiên sao?
Tuy rằng Khổng Ma Vương không mấy tin, nhưng cũng không dám phản bác lời trưởng lão nói.
- Diêm đế vận đạo rất tốt!
Khổng Hạt Tử cười nói.
- Khổng Hạt Tử? A, ngươi cũng có nhãn lực thông thấu rất tốt!
Diêm Xuyên cười nhạt nói.
Nếu như Khổng Ma Vương không biết chuyện ở cương vực Thương Thiên, Khổng Hạt Tử trước mắt khẳng định cũng không biết. Nhưng Khổng Hạt Tử lại có thể cảm thấy mình và Quỷ Cốc Tử là Tổ tiên. Đây cũng không phải là chuyện người bình thường có thể làm được.
- Diêm đế quá khen. Ma Vương và Ngạo Thiên không hiểu chuyện, mong Diêm đế không trách!
Khổng Hạt Tử khẽ mỉm cười nói.
Khổng Ma Vương đứng bên cạnh không còn gì để nói. Nếu xét về vai vế, Diêm Xuyên này phải là vãn bối của mình. Hắn lại xem mình là tiểu bối như thế.
Diêm Xuyên nhìn Đại Tinh Tinh và Khổng Ma Vương gật đầu nói:
- Chung quy có duyên liên kết về huyết mạch, ta cũng không hẹp hòi như vậy. Không biết Khổng Hạt Tử ngươi lần này tới tìm ta là chuyện gì?
- Diêm đế thẳng thắn sảng khoái. Như vậy, Hạt Tử ta cũng không nói quanh co nữa. Ta hi vọng Diêm đế có thể nể tình duyên liên kết huyết mạch, giải trừ nguyền rủa trên người Khổng Ngạo Thiên!
Khổng Hạt Tử nói thẳng.
- Ồ?
Hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại nhìn Đại Tinh Tinh.
Đại Tinh Tinh và Khổng Ma Vương vẫn không hiểu, vì sao trưởng lão không đề cập tới Vấn Thiên Lệnh.
Khổng Hạt Tử kiên nhẫn chờ đợi, Diêm Xuyên lại lắc đầu nói:
- Đã làm sai chuyện, đương nhiên phải chịu trừng phạt. Thứ lỗi ta không thể ra sức!
- Cái gì không thể ra sức? Nguyền rủa này chính là do các ngươi tạo ra. Muốn giải nó chỉ là một câu nói của các ngươi!
Đại Tinh Tinh nhất thời lo lắng nói.
- Ngạo Thiên, câm miệng!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Trưởng lão, Diêm Xuyên hắn...!
Đại Tinh Tinh nhất thời không hiểu nói.
- Ta bảo ngươi câm miệng!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Ách, vâng!
Đại Tinh Tinh nhất thời không dám nhiều lời.
Khổng Hạt Tử lại đối mặt với Diêm Xuyên nói:
- Diêm đế nói có lý. Tuy nhiên, con người không phải là thánh hiền. Có người nào không có lúc phạm sai lầm? Huống hồ, thánh hiền cũng có thời điểm phạm sai lầm. Ngạo Thiên có sai, Diêm đế nể tình huyết mạch có thể cho hắn một cơ hội sửa đổi hay không?
- Ồ?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nhìn về phía Đại Tinh Tinh.
Vẻ mặt Đại Tinh Tinh tức giận, cũng không dám xen mồm.
Diêm Xuyên càng tỏ ra cổ quái nhìn Khổng Hạt Tử.
Khổng Hạt Tử có tu vi thế nào? Tuy rằng Diêm Xuyên không rõ ràng, nhưng có thể đoán được. Người có thể liếc mắt một cái nhìn ra tu vi của mình, tất nhiên là Tổ tiên. Tổ tiên này còn là cường giả trong những Tổ tiên. Không một Tổ tiên tầm thường nào có thể so sánh với hắn.
Đã có thể một người như vậy, vì sao lại năm lần bảy lượt ra sức vì Khổng Ngạo Thiên?
- Khổng Hạt Tử, xem ra ngươi cực kỳ để bụng đối với Khổng Ngạo Thiên này?
Diêm Xuyên trầm giọng hỏi.
Khổng Hạt Tử khẽ mỉm cười nói:
- Không có cách nào, Khổng gia có một chuyện lớn, cần đạo thần mới có thể làm được. Lúc này Khổng Ngạo Thiên bị nguyền rủa cầm cố. Tuy hắn vẫn là đạo thần, nhưng cũng không đủ hoàn mỹ!
- Trưởng lão!
Khổng Ma Vương cả kinh kêu lên.
Việc này có thể nói ra sao? Huống hồ còn là Diêm Xuyên.
- Chuyện lớn?
Diêm Xuyên thoáng hiếu kỳ.
Hắn không chỉ hiếu kỳ về chuyện này, còn cảm thấy hiếu kỳ trước thái độ của Khổng Hạt Tử.
- Là việc lớn, một hy vọng có thể khiến Khổng gia ta một lần nữa quật khởi. Không chỉ cần đạo thần, còn cần phải có Vấn Thiên Lệnh!
Khổng Hạt Tử cực kỳ thẳng thắn nói.
Đại Tinh Tinh và Khổng Ma Vương đứng bên cạnh mờ mịt nhìn Khổng Hạt Tử. Điều này có thể nói sao? Một khi nói ra, chẳng phải Diêm Xuyên càng không muốn giải nguyền rủa này sao?
Sở dĩ Diêm Xuyên là Diêm Xuyên, tất nhiên Khổng Ma Vương và Khổng Ngạo Thiên không có khả năng suy đoán được.
Hơn nữa, từ trong thái độ của Khổng Hạt Tử, Diêm Xuyên không chỉ nghe được một tia thỉnh cầu, còn nghe ra một sự kiên quyết!
Không đạt mục đích, thề không bỏ qua!
Đây là một thái độ đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng, lại là một sự đối lập thẳng thắn.
Diêm Xuyên nhìn Khổng Hạt Tử. Không hổ danh là cố vấn của Khổng gia.
Diêm Xuyên lắc đầu cười nói:
- Khổng Ngạo Thiên gieo gió gặt bão. Muốn sửa đổi? A, làm sao sửa đổi, ta còn chưa nghĩ ra. Không bằng, ngươi giúp ta suy nghĩ một chút?
Khổng Hạt Tử gật đầu một cái, tâm bình khí hòa nói:
- Diêm đế nói có lý, trong thời gian ngắn, thật sự khó có thể nghĩ ra được. Tuy nhiên, ta đã có một chủ ý!
- Ồ?
Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
- Bên ngoài có lời đồn, Diêm đế lấy 'Táng thiên đồng quan' của Tả gia. Rõ ràng Diêm đế thích thứ này. Vừa vặn, Hạt Tử ta cũng biết vị trí của một cái táng thiên đồng quan. Vậy để ta bảo Ngạo Thiên đi lấy nó tới, chuộc lại tội lỗi ngày xưa. Diêm đế thấy thế nào?
Khổng Hạt Tử cười nói.
Thần sắc Diêm Xuyên thoáng động. Cuối cùng hắn khẽ mỉm cười nói:
- Hạt Tử mắt mù, nhưng tâm không mù. Được, tạm thời coi như là thứ để chuộc tội đi. Lúc nào tìm được táng thiên đồng quan, đưa đến cương vực Chân Long dương gian!
- Ha ha ha ha, Diêm đế sảng khoái. Hạt Tử đa tạ!
Khổng Hạt Tử đứng dậy chào nói.
Diêm Xuyên cũng đứng dậy, gật đầu một cái.
Tuy rằng lời nói của Khổng Hạt Tử mới rồi rất nhu hòa, nhưng Diêm Xuyên lại nghe ra sự bất phàm của hắn.