Tiên Quốc Đại Đế
Chương 758: Thị Vệ Tội Tử
Sơn trang Tội Tử ồn ào một mảnh.
Đại trận đã được thiết lập. Lúc này tâm tình của các tu giả trong sơn trang Tội Tử cũng vô cùng xúc động.
Phía trước Tội Tử Điện, hai người mặt lạnh nhìn bên ngoài.
- Xem ra, là người của Tả gia phát tán tin tức. Không ngờ hắn lại truyền nhanh như vậy?
Quỷ Cốc Tử lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Là nhắm vào ta!
Doãn Hận Thiên cau mày nói.
Hai người nhìn Hóa Thê Lương.
Hai mắt Hóa Thê Lương híp lại nhìn ra bên ngoài.
- Hóa Thê Lương công tử. Công tử chính là tử tôn của thánh nhân, nên trừ ma bảo vệ công đạo. Cần phải lập tức giết chết Diêm Xuyên lão tặc!
- Hóa Thê Lương công tử, thánh nhân đại nghĩa. Công tử không nên bôi nhọ thánh nhân, thông đồng cùng Diêm lão ma làm bậy!
...
...
Bên ngoài truyền đến từng tiếng khuyên bảo.
Hóa Thê Lương lạnh lùng nói:
- Mọi người nghe đây!
Hóa Thê Lương quát to một tiếng. Những tiếng huyên náo bên ngoài chợt ngưng lại.
- Nơi này là cương vực Tôn Thiên, không phải là nơi để các ngươi giương oai. Nơi này còn là sơn trang Tội Tử của ta. Nếu có người nào dám lại sỉ nhục Thánh Vương nhà ta, chính là muốn đối địch với Hóa Thê Lương ta. Hiện tại, các ngươi lập tức lui đi. Bằng không, giết không tha!
Hóa Thê Lương quát lạnh một tiếng nói.
Một câu nói của Hóa Thê Lương khiến vô số tu giả bên ngoài cảm thấy ngỡ ngàng không hiểu.
- Hóa Thê Lương công tử, công tử đã bị Diêm Xuyên lừa rồi!
- Công tử là tử tôn của thánh nhân!
- Bảo Diêm lão ma giao thi quan ra!
......
...
Bên ngoài vẫn ồn ào huyên náo.
- Thị vệ Tội Tử!
Hóa Thê Lương quát lên.
- Có mặt!
Xung quanh nhất thời xuất hiện cả ngàn tu giả huyết y.
- Phàm những người không chịu lùi ra bên ngoài trăm dặm, giết hết!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói.
- Vâng!
Ngàn thị vệ Tội Tử quát lên.
Ầm!
Ngàn người bay ra khỏi đại trận, nhất thời giơ huyết đao lên tàn sát khắp nơi.
- Khốn kiếp, Hóa Thê Lương, không ngờ ngươi lại không biết hối cải!
Một tu giả quát.
Ầm!
Tu giả kia bị một đao chém thành huyết vụ.
- A, thật sự giết sao? Hóa Thê Lương hắn phát điên!
- Đây là thị vệ Tội Tử? Là đội thị vệ mạnh nhất do Thánh nhân tôi luyện. Bọn họ lại nghe theo lời của Hóa Thê Lương. Thánh nhân có biết chuyện này hay không?
- Danh tiếng của Thánh nhân đã bị Hóa Thê Lương hủy hoại rồi!
- Giết!
......
...
...
Bên ngoài sơn trang Tội Tử nhất thời huyên náo.
Thị vệ Tội Tử trắng trợn tàn sát đám tu giả ồn ào.
Trong lúc nhất thời, bên ngoài sơn trang Tội Tử, máu đã nhuốm đỏ trường không.
Hóa Thê Lương không chút lưu tình.
Phía xa bên ngoài, hai mắt Hóa Thiên Quân và Tả Thanh đều thoáng nheo lại.
- Hóa Thê Lương? Hắn quyết tâm đứng cùng một phía với Diêm Xuyên sao?
Tả Thanh lạnh lùng nói.
- Thị vệ Tội Tử? Lão tổ tông điều đến bảo hộ tiểu tiện nhân Hóa Thê Lương này, sao dự đoán được tiểu tiện nhân này lại tùy tiện như vậy, dùng thị vệ Tội Tử để đối phó với những người này. Như vậy không phải nói thánh nhân đang bảo hộ Diêm Xuyên sao?
Sắc mặt Hóa Thiên Quân khó coi nói.
- Thật ra ta thấy hay là ngươi đi nói với thánh nhân, để hắn ngăn cản Hóa Thê Lương tiếp tục 'Hồ đồ'.
Tả Thanh trầm giọng nói.
Hóa Thiên Quân gật đầu, sau đó nhanh chóng bay đến bên ngoài Tôn Thiên Điện.
Còn chưa nhìn thấy Hóa Tôn Thiên, lúc này bên trong đại điện có một nam tử áo bào lam đi ra. Khuôn mặt nam tử này lạnh lùng, trong mắt lộ ra một sự uy nghiêm.
- Hóa Băng Đại Tổ?
Trong mắt Hóa Thiên lập tức Quân sáng ngời.
- Hóa Thiên Quân? Vội vàng như vậy, có phải có chuyện gì quan trọng hay không?
Hóa Băng trầm giọng nói.
- Ta tới tìm lão tổ tông, cầu xin lão tổ tông rút thị vệ Tội Tử về!
Hóa Thiên Quân nói đúng theo sự thật.
- Ồ?
Tiếp theo, Hóa Thiên Quân nhắc loại lời đồn đại kia, còn cả chuyện thị vệ Tội Tử tàn sát những tu giả tới chúc mừng.
- Hóa Băng Đại Tổ, trừ lão tổ tông ra, ngài là một trong những người có tư cách nói nhất. Mặt mũi của giáo trường Tôn Thiên ta không thể để cho Hóa Thê Lương làm mất đi như vậy được. Hóa Băng Đại Tổ, ngài cũng khuyên nhủ lão tổ tông đi!
Hóa Thiên Quân nói.
- Hồ đồ!
Hóa Băng trừng mắt một cái.
- A?
- Chuyện của lão tổ tông còn cần ngươi đến giáo huấn sao?
Ánh mắt Hóa Băng lộ vẻ lạnh lẽo nói.
- Ách!
- Chuyện của cương vực Thương Thiên, ta vừa nhận được tin tức cũng đã bẩm báo với lão tổ tông. Hóa Thiên Quân, ngươi là tử tôn của thánh nhân, làm việc không nên vô duyên vô cớ làm mất mặt mũi của thánh nhân!
Hóa Băng lạnh lùng nói.
- A? Hóa Băng đại tổ, ta.. ta làm sai chỗ nào?
Hóa Thiên Quân kinh ngạc nói.
- Làm sai chỗ nào? Ngươi trở lại tự mình suy nghĩ thật kỹ đi. Bảo lão tổ tông rút thị vệ Tội Tử về? Ngươi là thánh nhân, hay lão tổ tông là thánh nhân?
Hóa Băng lạnh lùng nói.
Hóa Thiên Quân nhất thời giật mình một cái:
- Vâng! Thiên Quân biết sai!
Bên ngoài sơn trang Tội Tử, thị vệ Tội Tử tàn sát tu giả tới gây huyên náo, hiệu quả cực kỳ rõ ràng, nhanh chóng. Rất nhiều tu giả liền lùi lại bên ngoài trăm dặm.
Mỗi người chỉ có thể đứng ở bên ngoài trăm dặm không ngừng quở trách.
Mọi người không dám quở trách thánh nhân, chỉ có thể nói Diêm Xuyên đầu độc Hóa Thê Lương.
Cứ như vậy, lại qua mấy ngày, bên ngoài sơn trang Tội Tử có ba thân ảnh tiến đến. Đó là một Đại Tinh Tinh và hai vị nam tử.
Chính là đám người Khổng Ngạo Thiên.
- Diêm Xuyên lại đến cõi âm?
Thần sắc Khổng Ma Vương ngưng trọng nói.
Hắn còn nhớ rõ tại thời điểm ở phong ấn giới, Khổng Ma Vương và Diêm Xuyên từng đại chiến một lần. Lúc đó Diêm Xuyên điều động tư thế thiên hạ Đại Trăn, xé đứt cánh tay của Khổng Ma Vương. Khổng Ngạo Thiên lập tức bị biến thành Tinh Tinh.
Hơn năm ngàn năm trôi qua, Khổng Ma Vương vẫn canh cánh trong lòng. Lúc đó tuy nói bị trọng thương, nhưng chung quy vẫn là thất bại! Tuy rằng không cam lòng, nhưng kết quả lại không cách nào thay đổi.
Mắt Khổng Hạt Tử không nhìn thấy. Hắn đứng ở đàng xa, lấy tâm cảm ứng một hồi.
- Khổng Ma Vương, ngươi xác định, Diêm Xuyên có một nửa huyết mạch của Khổng gia ta sao?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Vâng, tuyệt đối không sai được. Chỉ tiếc...
Sắc mặt Khổng Ma Vương vô cùng khó coi.
- Trưởng lão, thê tử của Diêm Xuyên hại... ta thành như vậy. Hơn nữa có vẻ như Vấn Thiên Lệnh vẫn đang ở trong tay Diêm Xuyên!
Đại Tinh Tinh lo lắng nói.
Khổng Hạt Tử hít sâu một cái:
- Khổng gia xuất hiện một nhân vật không tầm thường. Nhưng đáng tiếc hắn lại là một ngoại thích!
- Trưởng lão. Gia chủ từng nói, sự kiện kia không chỉ cần Khổng Ngạo Thiên trở lại thân người, hơn nữa còn cần Vấn Thiên Lệnh! Rốt cuộc Vấn Thiên Lệnh này có tác dụng gì vậy?
Khổng Ma Vương hiếu kỳ nói.
- Vấn Thiên Lệnh? Ha ha, công dụng lớn nhất của nó chính là Vấn Thiên, hỏi trách Thương Thiên!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Ồ?
- Bây giờ tuy rằng Khổng gia đã suy tàn rất nhiều, nhưng ở thời kỳ thượng cổ, Khổng gia ta lại không thua bất kỳ người nào. Lúc đó, Doãn gia là người thay mặt Thương Thiên, uy lâm thiên hạ. Tuy rằng Khổng gia cùng Thương Thiên không mấy quan hệ, nhưng chỉ cần nhìn thấy Thương Thiên có chỗ nào không đúng, dựa vào Vấn Thiên Lệnh, Khổng gia ta có thể trách vấn Thương Thiên!
Đại trận đã được thiết lập. Lúc này tâm tình của các tu giả trong sơn trang Tội Tử cũng vô cùng xúc động.
Phía trước Tội Tử Điện, hai người mặt lạnh nhìn bên ngoài.
- Xem ra, là người của Tả gia phát tán tin tức. Không ngờ hắn lại truyền nhanh như vậy?
Quỷ Cốc Tử lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
- Là nhắm vào ta!
Doãn Hận Thiên cau mày nói.
Hai người nhìn Hóa Thê Lương.
Hai mắt Hóa Thê Lương híp lại nhìn ra bên ngoài.
- Hóa Thê Lương công tử. Công tử chính là tử tôn của thánh nhân, nên trừ ma bảo vệ công đạo. Cần phải lập tức giết chết Diêm Xuyên lão tặc!
- Hóa Thê Lương công tử, thánh nhân đại nghĩa. Công tử không nên bôi nhọ thánh nhân, thông đồng cùng Diêm lão ma làm bậy!
...
...
Bên ngoài truyền đến từng tiếng khuyên bảo.
Hóa Thê Lương lạnh lùng nói:
- Mọi người nghe đây!
Hóa Thê Lương quát to một tiếng. Những tiếng huyên náo bên ngoài chợt ngưng lại.
- Nơi này là cương vực Tôn Thiên, không phải là nơi để các ngươi giương oai. Nơi này còn là sơn trang Tội Tử của ta. Nếu có người nào dám lại sỉ nhục Thánh Vương nhà ta, chính là muốn đối địch với Hóa Thê Lương ta. Hiện tại, các ngươi lập tức lui đi. Bằng không, giết không tha!
Hóa Thê Lương quát lạnh một tiếng nói.
Một câu nói của Hóa Thê Lương khiến vô số tu giả bên ngoài cảm thấy ngỡ ngàng không hiểu.
- Hóa Thê Lương công tử, công tử đã bị Diêm Xuyên lừa rồi!
- Công tử là tử tôn của thánh nhân!
- Bảo Diêm lão ma giao thi quan ra!
......
...
Bên ngoài vẫn ồn ào huyên náo.
- Thị vệ Tội Tử!
Hóa Thê Lương quát lên.
- Có mặt!
Xung quanh nhất thời xuất hiện cả ngàn tu giả huyết y.
- Phàm những người không chịu lùi ra bên ngoài trăm dặm, giết hết!
Hóa Thê Lương trầm giọng nói.
- Vâng!
Ngàn thị vệ Tội Tử quát lên.
Ầm!
Ngàn người bay ra khỏi đại trận, nhất thời giơ huyết đao lên tàn sát khắp nơi.
- Khốn kiếp, Hóa Thê Lương, không ngờ ngươi lại không biết hối cải!
Một tu giả quát.
Ầm!
Tu giả kia bị một đao chém thành huyết vụ.
- A, thật sự giết sao? Hóa Thê Lương hắn phát điên!
- Đây là thị vệ Tội Tử? Là đội thị vệ mạnh nhất do Thánh nhân tôi luyện. Bọn họ lại nghe theo lời của Hóa Thê Lương. Thánh nhân có biết chuyện này hay không?
- Danh tiếng của Thánh nhân đã bị Hóa Thê Lương hủy hoại rồi!
- Giết!
......
...
...
Bên ngoài sơn trang Tội Tử nhất thời huyên náo.
Thị vệ Tội Tử trắng trợn tàn sát đám tu giả ồn ào.
Trong lúc nhất thời, bên ngoài sơn trang Tội Tử, máu đã nhuốm đỏ trường không.
Hóa Thê Lương không chút lưu tình.
Phía xa bên ngoài, hai mắt Hóa Thiên Quân và Tả Thanh đều thoáng nheo lại.
- Hóa Thê Lương? Hắn quyết tâm đứng cùng một phía với Diêm Xuyên sao?
Tả Thanh lạnh lùng nói.
- Thị vệ Tội Tử? Lão tổ tông điều đến bảo hộ tiểu tiện nhân Hóa Thê Lương này, sao dự đoán được tiểu tiện nhân này lại tùy tiện như vậy, dùng thị vệ Tội Tử để đối phó với những người này. Như vậy không phải nói thánh nhân đang bảo hộ Diêm Xuyên sao?
Sắc mặt Hóa Thiên Quân khó coi nói.
- Thật ra ta thấy hay là ngươi đi nói với thánh nhân, để hắn ngăn cản Hóa Thê Lương tiếp tục 'Hồ đồ'.
Tả Thanh trầm giọng nói.
Hóa Thiên Quân gật đầu, sau đó nhanh chóng bay đến bên ngoài Tôn Thiên Điện.
Còn chưa nhìn thấy Hóa Tôn Thiên, lúc này bên trong đại điện có một nam tử áo bào lam đi ra. Khuôn mặt nam tử này lạnh lùng, trong mắt lộ ra một sự uy nghiêm.
- Hóa Băng Đại Tổ?
Trong mắt Hóa Thiên lập tức Quân sáng ngời.
- Hóa Thiên Quân? Vội vàng như vậy, có phải có chuyện gì quan trọng hay không?
Hóa Băng trầm giọng nói.
- Ta tới tìm lão tổ tông, cầu xin lão tổ tông rút thị vệ Tội Tử về!
Hóa Thiên Quân nói đúng theo sự thật.
- Ồ?
Tiếp theo, Hóa Thiên Quân nhắc loại lời đồn đại kia, còn cả chuyện thị vệ Tội Tử tàn sát những tu giả tới chúc mừng.
- Hóa Băng Đại Tổ, trừ lão tổ tông ra, ngài là một trong những người có tư cách nói nhất. Mặt mũi của giáo trường Tôn Thiên ta không thể để cho Hóa Thê Lương làm mất đi như vậy được. Hóa Băng Đại Tổ, ngài cũng khuyên nhủ lão tổ tông đi!
Hóa Thiên Quân nói.
- Hồ đồ!
Hóa Băng trừng mắt một cái.
- A?
- Chuyện của lão tổ tông còn cần ngươi đến giáo huấn sao?
Ánh mắt Hóa Băng lộ vẻ lạnh lẽo nói.
- Ách!
- Chuyện của cương vực Thương Thiên, ta vừa nhận được tin tức cũng đã bẩm báo với lão tổ tông. Hóa Thiên Quân, ngươi là tử tôn của thánh nhân, làm việc không nên vô duyên vô cớ làm mất mặt mũi của thánh nhân!
Hóa Băng lạnh lùng nói.
- A? Hóa Băng đại tổ, ta.. ta làm sai chỗ nào?
Hóa Thiên Quân kinh ngạc nói.
- Làm sai chỗ nào? Ngươi trở lại tự mình suy nghĩ thật kỹ đi. Bảo lão tổ tông rút thị vệ Tội Tử về? Ngươi là thánh nhân, hay lão tổ tông là thánh nhân?
Hóa Băng lạnh lùng nói.
Hóa Thiên Quân nhất thời giật mình một cái:
- Vâng! Thiên Quân biết sai!
Bên ngoài sơn trang Tội Tử, thị vệ Tội Tử tàn sát tu giả tới gây huyên náo, hiệu quả cực kỳ rõ ràng, nhanh chóng. Rất nhiều tu giả liền lùi lại bên ngoài trăm dặm.
Mỗi người chỉ có thể đứng ở bên ngoài trăm dặm không ngừng quở trách.
Mọi người không dám quở trách thánh nhân, chỉ có thể nói Diêm Xuyên đầu độc Hóa Thê Lương.
Cứ như vậy, lại qua mấy ngày, bên ngoài sơn trang Tội Tử có ba thân ảnh tiến đến. Đó là một Đại Tinh Tinh và hai vị nam tử.
Chính là đám người Khổng Ngạo Thiên.
- Diêm Xuyên lại đến cõi âm?
Thần sắc Khổng Ma Vương ngưng trọng nói.
Hắn còn nhớ rõ tại thời điểm ở phong ấn giới, Khổng Ma Vương và Diêm Xuyên từng đại chiến một lần. Lúc đó Diêm Xuyên điều động tư thế thiên hạ Đại Trăn, xé đứt cánh tay của Khổng Ma Vương. Khổng Ngạo Thiên lập tức bị biến thành Tinh Tinh.
Hơn năm ngàn năm trôi qua, Khổng Ma Vương vẫn canh cánh trong lòng. Lúc đó tuy nói bị trọng thương, nhưng chung quy vẫn là thất bại! Tuy rằng không cam lòng, nhưng kết quả lại không cách nào thay đổi.
Mắt Khổng Hạt Tử không nhìn thấy. Hắn đứng ở đàng xa, lấy tâm cảm ứng một hồi.
- Khổng Ma Vương, ngươi xác định, Diêm Xuyên có một nửa huyết mạch của Khổng gia ta sao?
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Vâng, tuyệt đối không sai được. Chỉ tiếc...
Sắc mặt Khổng Ma Vương vô cùng khó coi.
- Trưởng lão, thê tử của Diêm Xuyên hại... ta thành như vậy. Hơn nữa có vẻ như Vấn Thiên Lệnh vẫn đang ở trong tay Diêm Xuyên!
Đại Tinh Tinh lo lắng nói.
Khổng Hạt Tử hít sâu một cái:
- Khổng gia xuất hiện một nhân vật không tầm thường. Nhưng đáng tiếc hắn lại là một ngoại thích!
- Trưởng lão. Gia chủ từng nói, sự kiện kia không chỉ cần Khổng Ngạo Thiên trở lại thân người, hơn nữa còn cần Vấn Thiên Lệnh! Rốt cuộc Vấn Thiên Lệnh này có tác dụng gì vậy?
Khổng Ma Vương hiếu kỳ nói.
- Vấn Thiên Lệnh? Ha ha, công dụng lớn nhất của nó chính là Vấn Thiên, hỏi trách Thương Thiên!
Khổng Hạt Tử trầm giọng nói.
- Ồ?
- Bây giờ tuy rằng Khổng gia đã suy tàn rất nhiều, nhưng ở thời kỳ thượng cổ, Khổng gia ta lại không thua bất kỳ người nào. Lúc đó, Doãn gia là người thay mặt Thương Thiên, uy lâm thiên hạ. Tuy rằng Khổng gia cùng Thương Thiên không mấy quan hệ, nhưng chỉ cần nhìn thấy Thương Thiên có chỗ nào không đúng, dựa vào Vấn Thiên Lệnh, Khổng gia ta có thể trách vấn Thương Thiên!