Tiên Quốc Đại Đế
Chương 727: Tiến Quân Vào Tử Thanh Cương Vực
Bạch Đế Thiên đứng một bên kinh ngạc nhìn. Bạch Khởi? Võ An Hầu? Không hề kiến công lập nghiệp đã được phong hầu ngày? Tại Đại Trăn thánh đình thì Bạch Khởi trước mắt là người đầu tiên.
Còn nữa, Bạch Khởi gọi Diêm Xuyên là Thiên Đế, đây là nhi tử kiếp trước của mình, Bạch Đồ Thế sao?
…
Bên ngoài Đồ Thế tông.
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, Quỷ Cốc Tử trở lại Long liễn.
Tống Thiên Nhân, Tôn Ngộ Không tò mò nhìn mười một người đứng ở cửa đại điện.
Mười một người đều mặc áo giáp, ai nấy ngửa đầu nhìn trời.
Người dẫn đầu trên mặt có một vết sẹo, trông rất dữ tợn.
Trên bầu trời kiếp vân cuồn cuộn.
Tống Thiên Nhân kinh ngạc nói:
- Cổ Tiên kiếp?
Mười một người này sắp thành tựu Cổ Tiên?
kiếp vân lăn lộn, thiên hôn địa ám.
Bạch Khởi dẫn đầu trừng mắt.
- Grao!
Một tiếng rống to, đất dưới chân Bạch Khởi run lên, gã vung trường đao lên trời, đao mang to lớn mang theo sát khí ngập trời xông hướng kiếp vân.
Sát khí ngưng tụ thành từng đóa huyết liên cùng với đao mang.
Tống Thiên Nhân nét mặt sa sầm:
- Sát nghiệt tụ liên?
Ầm!
Kiếp vân mênh mông bị Bạch Khởi một đao chém thành hai nửa. Kiếp vân đen thui như bị một đao của Bạch Khởi nhuộm đỏ.
Nhất đao phá kiếp? Mặt của Tống Thiên Nhân đen như than.
Bạch Khởi trầm giọng nói:
- Còn lại giao cho các ngươi!
Mười người đồng thanh kêu lên:
- Vâng thưa đại nhân!
Mười người cùng giơ đao hướng trời, kiếp vân đã tách đôi lập tức bị chém nát.
Ầm ầm!
Giây lát sau kiếp vân hoàn toàn tan biết.
Tống Thiên Nhân không biết nói gì:
- Cái này là độ Cổ Tiên kiếp sao? Tổ cha nó, các ngươi đang xắt dựa leo sao?
Đây chính là Cổ Tiên kiếp! Sao trông dễ quá vậy?
Chém thiên kiếp xong, Bạch Khởi mang theo mười thuộc hạ lại đi tới trước mặt Diêm Xuyên.
Bạch Khởi cười hỏi:
- Thánh vương, đã kết thúc, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?
Tống Thiên Nhân đứng một bên hận không thể cởi giày đập vào mặt Bạch Khởi. 'đã kết thúc, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?' giọng điệu gì thế này? Cho rằng độ kiếp là món ăn chơi sao?
Tống Thiên Nhân nhớ tới lúc trước độ Cổ Tiên kiếp thì thừa sống thiếu chết, gã nhìn đoàn người Bạch Khởi như thấy quái vật.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Chờ một tháng nữa, một tháng sau, bình diệt Tử Thanh cương vực!
Bạch Khởi gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Bạch Khởi quay đầu nhìn Bạch Đế Thiên, nhíu mày, cuối cùng thở dài.
Bạch Khởi nói:
- Thánh vương, thần muốn giết Thanh Thần Vương!
Tống Thiên Nhân đứng bên cạnh không biết nói gì. Cái gì mà muốn giết Thanh Thần Vương? Thanh Thần Vương là Tổ Tiên, ngươi cùng lắm là một Cổ Tiên, ngươi muốn giết Thanh Thần Vương? Muốn giết là được sao?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Được, Thanh Thần Vương sẽ giao cho phụ tử các ngươi!
Bạch Khởi, Bạch Đế Thiên đồng thanh kêu lên:
- Vâng!
Bạch Đồ Thế, nếu đã hồi phục ký ức kiếp trước thì Bạch Khởi muốn dùng cái tên vốn có, Bạch Đồ Thế chí là quá khứ.
Đối với Bạch Đế Thiên, ngày xưa Bạch Đồ Thế có oán, có hạn nhưng trải qua nhiều chuyện, gã đã nghĩ thông. Có lẽ Bạch Đế Thiên không là phụ thân của gã nhưng thê tử của Bạch Đế Thiên là mẫu thân của gã, vậy gã đành chấp nhận phụ thân như vậy.
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Mông Nghị, chia một nửa binh mã dũng quân đoàn cho Bạch Khởi!
Mông Nghị lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Bạch Khởi cười nói:
- Mông tướng quân, ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng giảm thiểu tổn thất binh của ngươi!
Mông Nghị cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Năng lực lãnh binh của Võ An Hầu thì tất nhiên là Mông Nghị tin tưởng. Trong các tướng Đại Trăn thánh đình ta thì ngươi là đệ nhất.
Bạch Khởi mỉm cười.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Tử Thanh cương vực, Tử Thần cung, Thanh Thần cung, một đông một tây. Bạch Khởi, Bạch Đế Thiên, các ngươi phụ trách Thanh Thần cung!
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên nhìn hướng Tôn Ngộ Không, nói:
- Đại Tề thánh vương, làm phiền Tru Tiên kiếm trận đi theo đến Thanh Thần cung!
Tôn Ngộ Không gật đầu, nói:
- Được!
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Trẫm và Quỷ Cốc Tử, Mông Nghị đi Tử Thần cung tru sát Tổ Tiên, cướp đoạt.
Quỷ Cốc Tử, Mông Nghị đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Giờ phút này, Tống Thiên Nhân con ngươi co rút.
Hiện tại Tống Thiên Nhân rốt cuộc hiểu tại sao Diêm Xuyên sốt ruột muốn hủy diệt Tử Thanh cương vực.
Vì Tổ Tiên, vì tủ sát 'cướp đoạt' Tổ Tiên, vì mục đích này?
Tống Thiên Nhân mờ mịt nhìn tình hình trước mắt, bỗng tăng một phần hiểu biết về Đại Trăn thánh đình cường thế, bá đạo.
Đại Trăn thánh đình rốt cuộc có lai lịch gì? Đệ tử thu thập tình báo kia đã thu thập tin tức quái quỷ gì vậy?
Hơi yếu? Hơi yếu cái đầu ngươi!
Đông Hải long cung, Thủy Tinh cung.
Long Hoàng ngồi trên ghế chính, một bên đứng tám Long Vương, trước mặt đứng một Long Vương áo xanh.
Một Long Vương sốt ruột hỏi:
- Có phải là Diêm Xuyên đã chết? Hàm Dương bị hủy diệt? Long Ngũ sao rồi? Long Hoàng như thế nào?
Long Vương áo xanh vẻ mặt rối rắm nói:
- Thanh Thần Vương. Tử Thần Vương và mười Đạo Thần đến Hàm Dương.
Long Nhất nói:
- Tử Thần Vương cũng tới? Còn có mười Đạo Thần? Đại Trăn thánh đình thật sự tiêu đời.
- Long Ngũ ra sao rồi?
- Nói mau!
Đám Long Vương sốt ruột gặn hỏi.
Long Vương mặc áo xanh vẻ mặt rối rắm.
Long Hoàng quát:
- Đừng ồn ào, nghe hắn nói!
- Tuân lệnh!
Mọi người cùng nhìn chằm chằm vào Long Vương mặc áo xanh.
- Kết quả khác với chúng ta đã tưởng.
Đám Long Vương kinh ngạc bật thốt:
- A?
Long Vương mặc áo xanh nói:
- Mười Đạo Thần toàn quân bị diệt, Tử Thần Vương bị thương, Thanh Thần Vương bi Diêm Xuyên xé một cánh tay, hai người chạy trốn. Đại Trăn thánh đình không có ai bị thương vong!
Long Hoàng:
-...
Đám Long Vương:
-....
- Sao có thể như vậy? Thanh Thần Vương cực kỳ bá đạo!
- Đúng vậy. Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương là hai Tổ Tiên có thể nói là cực kỳ hung hãn, trước giờ chỉ có bọn họ khi dễ người ta chứ chưa từng nghe có ai khi dễ họ thảm như vậy.
- Lão lục, có phải ngươi đã nhìn lầm rồi không?
......
...
Đám Long Vương chất vấn.
Long Vương mặc áo xanh cũng nghĩ mình nhìn lầm, nhưng kết quả nhìn qua là biết, làm sao nhầm được?
Long Hoàng trầm giọng nói:
- Điều này không bình thường, Diêm Xuyên chỉ mới tới Tổ Tiên, sao có thể đại bại Thanh Thần Vương? Ta hỏi ngươi, sau đại chiến thì Diêm Xuyên làm cái gì? Có bế quan chữa thương không? Không, hắn sẽ không nói ra, chắc Diêm Xuyên lo lộ mặt mà âm thầm trị thương?
Long Vương mặc áo xanh nói:
- Không phải, Diêm Xuyên điểm danh mười vạn binh mã giết hướng Tử Thanh cương vực, nói là muốn tiêu diệt Tử Thanh cương vực!
Long Hoàng:
-....
Đám Long Vương:
-....
Diệt Tử Thanh cương vực?
Ta nghe thấy cái gì? Đám Long Vương không biết nói gì nhìn Long Vương mặc áo xanh.
Long Hoàng vẻ mặt cười khổ, gã nói là lời thật lòng, nhưng cái này quá tà môn.
Một tháng rất nhanh đã đến.
Thiên Đao đạo tràng.
Hai huynh đệ Tống Thiên Tông, Tống Thiên Nhân trò chuyện với nhau.
Tống Thiên Nhân nét mặt sa sầm:
- Đại ca, tại sao ngươi có thể như vậy?
Tống Thiên Tông gật đầu, nói:
- Không phải ta bất nhân nghĩa, mà là ta nhất định phải lo lắng cho Thiên Đao đạo tràng.
Biểu tình Tống Thiên Nhân phức tạp:
- Vậy còn bảy cương vực khác thì sao?
Còn nữa, Bạch Khởi gọi Diêm Xuyên là Thiên Đế, đây là nhi tử kiếp trước của mình, Bạch Đồ Thế sao?
…
Bên ngoài Đồ Thế tông.
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, Quỷ Cốc Tử trở lại Long liễn.
Tống Thiên Nhân, Tôn Ngộ Không tò mò nhìn mười một người đứng ở cửa đại điện.
Mười một người đều mặc áo giáp, ai nấy ngửa đầu nhìn trời.
Người dẫn đầu trên mặt có một vết sẹo, trông rất dữ tợn.
Trên bầu trời kiếp vân cuồn cuộn.
Tống Thiên Nhân kinh ngạc nói:
- Cổ Tiên kiếp?
Mười một người này sắp thành tựu Cổ Tiên?
kiếp vân lăn lộn, thiên hôn địa ám.
Bạch Khởi dẫn đầu trừng mắt.
- Grao!
Một tiếng rống to, đất dưới chân Bạch Khởi run lên, gã vung trường đao lên trời, đao mang to lớn mang theo sát khí ngập trời xông hướng kiếp vân.
Sát khí ngưng tụ thành từng đóa huyết liên cùng với đao mang.
Tống Thiên Nhân nét mặt sa sầm:
- Sát nghiệt tụ liên?
Ầm!
Kiếp vân mênh mông bị Bạch Khởi một đao chém thành hai nửa. Kiếp vân đen thui như bị một đao của Bạch Khởi nhuộm đỏ.
Nhất đao phá kiếp? Mặt của Tống Thiên Nhân đen như than.
Bạch Khởi trầm giọng nói:
- Còn lại giao cho các ngươi!
Mười người đồng thanh kêu lên:
- Vâng thưa đại nhân!
Mười người cùng giơ đao hướng trời, kiếp vân đã tách đôi lập tức bị chém nát.
Ầm ầm!
Giây lát sau kiếp vân hoàn toàn tan biết.
Tống Thiên Nhân không biết nói gì:
- Cái này là độ Cổ Tiên kiếp sao? Tổ cha nó, các ngươi đang xắt dựa leo sao?
Đây chính là Cổ Tiên kiếp! Sao trông dễ quá vậy?
Chém thiên kiếp xong, Bạch Khởi mang theo mười thuộc hạ lại đi tới trước mặt Diêm Xuyên.
Bạch Khởi cười hỏi:
- Thánh vương, đã kết thúc, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?
Tống Thiên Nhân đứng một bên hận không thể cởi giày đập vào mặt Bạch Khởi. 'đã kết thúc, tiếp theo chúng ta nên làm cái gì?' giọng điệu gì thế này? Cho rằng độ kiếp là món ăn chơi sao?
Tống Thiên Nhân nhớ tới lúc trước độ Cổ Tiên kiếp thì thừa sống thiếu chết, gã nhìn đoàn người Bạch Khởi như thấy quái vật.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Chờ một tháng nữa, một tháng sau, bình diệt Tử Thanh cương vực!
Bạch Khởi gật đầu, nói:
- Tuân lệnh!
Bạch Khởi quay đầu nhìn Bạch Đế Thiên, nhíu mày, cuối cùng thở dài.
Bạch Khởi nói:
- Thánh vương, thần muốn giết Thanh Thần Vương!
Tống Thiên Nhân đứng bên cạnh không biết nói gì. Cái gì mà muốn giết Thanh Thần Vương? Thanh Thần Vương là Tổ Tiên, ngươi cùng lắm là một Cổ Tiên, ngươi muốn giết Thanh Thần Vương? Muốn giết là được sao?
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Được, Thanh Thần Vương sẽ giao cho phụ tử các ngươi!
Bạch Khởi, Bạch Đế Thiên đồng thanh kêu lên:
- Vâng!
Bạch Đồ Thế, nếu đã hồi phục ký ức kiếp trước thì Bạch Khởi muốn dùng cái tên vốn có, Bạch Đồ Thế chí là quá khứ.
Đối với Bạch Đế Thiên, ngày xưa Bạch Đồ Thế có oán, có hạn nhưng trải qua nhiều chuyện, gã đã nghĩ thông. Có lẽ Bạch Đế Thiên không là phụ thân của gã nhưng thê tử của Bạch Đế Thiên là mẫu thân của gã, vậy gã đành chấp nhận phụ thân như vậy.
Diêm Xuyên ra lệnh:
- Mông Nghị, chia một nửa binh mã dũng quân đoàn cho Bạch Khởi!
Mông Nghị lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Bạch Khởi cười nói:
- Mông tướng quân, ngươi yên tâm, ta sẽ cố gắng giảm thiểu tổn thất binh của ngươi!
Mông Nghị cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Năng lực lãnh binh của Võ An Hầu thì tất nhiên là Mông Nghị tin tưởng. Trong các tướng Đại Trăn thánh đình ta thì ngươi là đệ nhất.
Bạch Khởi mỉm cười.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Tử Thanh cương vực, Tử Thần cung, Thanh Thần cung, một đông một tây. Bạch Khởi, Bạch Đế Thiên, các ngươi phụ trách Thanh Thần cung!
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Diêm Xuyên nhìn hướng Tôn Ngộ Không, nói:
- Đại Tề thánh vương, làm phiền Tru Tiên kiếm trận đi theo đến Thanh Thần cung!
Tôn Ngộ Không gật đầu, nói:
- Được!
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Trẫm và Quỷ Cốc Tử, Mông Nghị đi Tử Thần cung tru sát Tổ Tiên, cướp đoạt.
Quỷ Cốc Tử, Mông Nghị đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Giờ phút này, Tống Thiên Nhân con ngươi co rút.
Hiện tại Tống Thiên Nhân rốt cuộc hiểu tại sao Diêm Xuyên sốt ruột muốn hủy diệt Tử Thanh cương vực.
Vì Tổ Tiên, vì tủ sát 'cướp đoạt' Tổ Tiên, vì mục đích này?
Tống Thiên Nhân mờ mịt nhìn tình hình trước mắt, bỗng tăng một phần hiểu biết về Đại Trăn thánh đình cường thế, bá đạo.
Đại Trăn thánh đình rốt cuộc có lai lịch gì? Đệ tử thu thập tình báo kia đã thu thập tin tức quái quỷ gì vậy?
Hơi yếu? Hơi yếu cái đầu ngươi!
Đông Hải long cung, Thủy Tinh cung.
Long Hoàng ngồi trên ghế chính, một bên đứng tám Long Vương, trước mặt đứng một Long Vương áo xanh.
Một Long Vương sốt ruột hỏi:
- Có phải là Diêm Xuyên đã chết? Hàm Dương bị hủy diệt? Long Ngũ sao rồi? Long Hoàng như thế nào?
Long Vương áo xanh vẻ mặt rối rắm nói:
- Thanh Thần Vương. Tử Thần Vương và mười Đạo Thần đến Hàm Dương.
Long Nhất nói:
- Tử Thần Vương cũng tới? Còn có mười Đạo Thần? Đại Trăn thánh đình thật sự tiêu đời.
- Long Ngũ ra sao rồi?
- Nói mau!
Đám Long Vương sốt ruột gặn hỏi.
Long Vương mặc áo xanh vẻ mặt rối rắm.
Long Hoàng quát:
- Đừng ồn ào, nghe hắn nói!
- Tuân lệnh!
Mọi người cùng nhìn chằm chằm vào Long Vương mặc áo xanh.
- Kết quả khác với chúng ta đã tưởng.
Đám Long Vương kinh ngạc bật thốt:
- A?
Long Vương mặc áo xanh nói:
- Mười Đạo Thần toàn quân bị diệt, Tử Thần Vương bị thương, Thanh Thần Vương bi Diêm Xuyên xé một cánh tay, hai người chạy trốn. Đại Trăn thánh đình không có ai bị thương vong!
Long Hoàng:
-...
Đám Long Vương:
-....
- Sao có thể như vậy? Thanh Thần Vương cực kỳ bá đạo!
- Đúng vậy. Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương là hai Tổ Tiên có thể nói là cực kỳ hung hãn, trước giờ chỉ có bọn họ khi dễ người ta chứ chưa từng nghe có ai khi dễ họ thảm như vậy.
- Lão lục, có phải ngươi đã nhìn lầm rồi không?
......
...
Đám Long Vương chất vấn.
Long Vương mặc áo xanh cũng nghĩ mình nhìn lầm, nhưng kết quả nhìn qua là biết, làm sao nhầm được?
Long Hoàng trầm giọng nói:
- Điều này không bình thường, Diêm Xuyên chỉ mới tới Tổ Tiên, sao có thể đại bại Thanh Thần Vương? Ta hỏi ngươi, sau đại chiến thì Diêm Xuyên làm cái gì? Có bế quan chữa thương không? Không, hắn sẽ không nói ra, chắc Diêm Xuyên lo lộ mặt mà âm thầm trị thương?
Long Vương mặc áo xanh nói:
- Không phải, Diêm Xuyên điểm danh mười vạn binh mã giết hướng Tử Thanh cương vực, nói là muốn tiêu diệt Tử Thanh cương vực!
Long Hoàng:
-....
Đám Long Vương:
-....
Diệt Tử Thanh cương vực?
Ta nghe thấy cái gì? Đám Long Vương không biết nói gì nhìn Long Vương mặc áo xanh.
Long Hoàng vẻ mặt cười khổ, gã nói là lời thật lòng, nhưng cái này quá tà môn.
Một tháng rất nhanh đã đến.
Thiên Đao đạo tràng.
Hai huynh đệ Tống Thiên Tông, Tống Thiên Nhân trò chuyện với nhau.
Tống Thiên Nhân nét mặt sa sầm:
- Đại ca, tại sao ngươi có thể như vậy?
Tống Thiên Tông gật đầu, nói:
- Không phải ta bất nhân nghĩa, mà là ta nhất định phải lo lắng cho Thiên Đao đạo tràng.
Biểu tình Tống Thiên Nhân phức tạp:
- Vậy còn bảy cương vực khác thì sao?