Tiên Quốc Đại Đế
Chương 720: Tru Tiên Tứ Kiếm
Diêm Xuyên nhìn nam nhân, biểu tình dữ tợn dịu lại.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Đại Tề thánh vương? Tại sao ngươi đến đây?
Người đến chính là Tôn Ngộ Không, ngày xưa là một thánh vương của Chân Long cương vực, nhưng sau này nhường ra Chân Long cương vực, rời đi.
Tôn Ngộ Không nhìn Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương ở phía xa, khóe môi lộ nụ cười lạnh.
Tôn Ngộ Không nói:
- Ta trở lại bẩm báo với ân công, hắn nói là Thủy Long cự mạch ở thành trì xuất hiện, chắc chắn Đại Trăn thánh đình của ngươi sẽ đối diện bốn phương vây khốn, bởi vậy ân công nói muốn giúp ngươi một tay, kêu ta đưa kiếm của hắn cho ngươi. Cho ngươi mượn kiếm một năm, hỗ trợ ngươi thủ hộ lãnh thổ!
Tôn Ngộ Không nói rồi bay hướng quảng trường Triêu Thiên Điện.
Quỷ Cốc Tử thúc đẩy trận pháp, không cản trở Tôn Ngộ Không.
Chớp mắt Tôn Ngộ Không đã đến gần.
Kiếm?
Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương và Tống Thiên Tông ở phía xa lộ vẻ mờ mịt.
Keng Keng
Tôn Ngộ Không vung tay, bốn thanh trường kiếm nổi trên không trung.
Một tím, một đỏ, một lục, một đen.
Bốn thanh trường kiếm xuất hiện, khí giết chóc nhiếp hồn người toát ra.
Cực kỳ hung ác, khiến người ta xa nhìn lòng run lên.
Tống Thiên Tông đứng trong sơn cốc xa xa biến sắc mặt.
Tống Thiên Tông kinh ngạc nói:
- Kiếm thật hung ác!
Ở giữa không trung, Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương nét mặt sa sầm, cũng phát hiện bốn thanh kiếm hung ác đến mức nào. Bốn thanh kiếm hiện ra thì cả không trung lạnh thấu xương.
Đám thần tử của Đại Trăn thánh đình lộ vẻ kinh sợ.
Ân nhân của Tôn Ngộ Không rốt cuộc là ai?
Chỉ có cựu thần từ khi Đại Tần mới bắt đầu là hiểu ý nghĩa của bốn thanh kiếm này.
Trương Nghi nhướng mày nói:
- Tru Tiên Tứ Kiếm không phải lại đại thế giới rồi sao?
Lã Bất Vi nhướng mày nói:
- Không đúng, không đúng, cái này là tử kiếm!
Tử kiếm?
Đám thần tử lại nhìn kỹ hơn.
Lã Bất Vi hít sâu, nói:
- Không có kiếm hồn? Bốn thanh kiếm này không có kiếm hồn?
Quỷ Cốc Tử giật mình kêu lên:
- Đúng vậy. Bốn thanh kiếm của đại thế giới chỉ là kiếm hồn, kiếm thể nhưng chưa bao giờ xuất hiện, kiếm thể bị mang tới đây?
Tôn Ngộ Không cười nói:
- Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, ngày xưa đệ nhất hung kiếm tại đại thế giới tuy rằng không có kiếm hồn, nhưng tăng thêm khí tử vong!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ta hiểu, năm đó Thông Thiên Giả chết, bóc ra kiếm hồn và kiếm thể của bốn thanh kiếm. Thần hồn của hắn ký thác vào Tru Tiên Tứ Kiếm đi tới đây.
Đại Trăn thánh đình hơi bất ngờ, cười nói:
- Diêm đế quả nhiên trí tuệ!
Diêm Xuyên nhìn Tôn Ngộ Không:
- Nếu Thông Thiên đã kêu ngươi mang bốn thanh kiếm tới đây thì chắc cũng do ngươi bố trận?
Tôn Ngộ Không gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Diêm Xuyên nhìn Tôn Ngộ Không, đăm chiêu, như đang cân nhắc có nhận sự giúp đỡ của Thông Thiên. Dù sao nếu Diêm Xuyên nhận thì lại kéo một phần nhân quả với Thông Thiên.
Tôn Ngộ Không kinh ngạc bật thốt:
- Diêm đế?
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Tốt, vậy làm phiền!
Thông Thiên đã có thiện ý không lẽ hắn không dám nhận?
Tôn Ngộ Không cao giọng cười to bảo:
- Tốt, hôm nay hãy để ta ngăn cản địch tập giúp ngươi!
Tôn Ngộ Không đạp bước lại bay ra khỏi Hàm Dương.
Bốn thanh kiếm Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm theo sát phía sau Tôn Ngộ Không.
Trên bầu trời Thanh Thần Vương lộ nụ cười lạnh.
Thanh Thần Vương lạnh lùng nói:
- Kiếm đúng là hung kiếm nhưng chỉ là tử kiếm, một Cổ Tiên cũng dám tới đây xen vào?
Tử kiếm?
Diêm Xuyên lộ nụ cười nhạt.
Kiếm của Thông Thiên giáo chủ là như thế nào? Diêm Xuyên biết rất rõ về điều này. Tại đại thế giới, Hồng Quân truyền đạo tam thanh, trong tam thanh thì kiếm đạo lấy Thông Thiên giáo chủ là bá đạo nhất. Bá đạo đến Thái Thanh, Ngọc Thanh cuối cùng xấu hổ dùng kiếm, bởi vì thiên phú kiếm đạo của Thông Thiên giáo chủ quá kinh khủng.
Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm bày ra đệ nhất hung trận kiếm đạo, Tru Tiên kiếm trận.
Dùng kiếm ở thời đại tam thanh thì không ai sánh bằng Thông Thiên giáo chủ, Diêm Xuyên thậm chí suy đoán kiếm đạo của Thông Thiên giáo chủ có thể ngang ngửa với Hồng Quân.
Đến thiên địa này mà Thông Thiên giáo chủ còn không nỡ bỏ lại Tru Tiên Tứ Kiếm, do đó có thể thấy bốn thanh kiếm này mạnh cỡ nào.
Tử kiếm? Có lẽ tại thiên địa này, lần đầu tiên lộ ra sự khủng bố của Tru Tiên kiếm trận.
Quỷ Cốc Tử đứng một bên nhíu mày hỏi:
- Thánh vương?
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Ta hiểu tính toán của Thông Thiên giáo chủ, nhưng Đại Trăn thánh đình sẽ không thay đổi vì người nào, ai cũng không thể, Thông Thiên giáo chủ cũng không được!
Nghe Diêm Xuyên kiên quyết nói, Quỷ Cốc Tử mỉm cười:
- Là thần đã nghĩ nhiều.
Diêm Xuyên gật gù.
Quỷ Cốc Tử lùi trở về.
Ở phía xa, Tôn Ngộ Không mang theo Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm bay tới trước mặt đám cường giả.
Tử Thần Vương, Thanh Thần Vương nheo mắt.
Thanh Thần Vương lộ nụ lạnh lùng cười:
- Diêm Xuyên, ngươi chuẩn bị khiến người này chết vì ngươi sao?
Phía xa, Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn.
Tôn Ngộ Không trừng mắt:
- Chịu chết? Ha ha ha, ai chết còn chưa biết!
Tôn Ngộ Không nói rồi nắm Tuyệt Tiên Kiếm quăng hướng không trung mạn bắc.
Bùm!
Tuyệt Tiên Kiếm rung lên, Thanh Thần Vương ở trên bầu trời mạn bắc chợt không gian xuất hiện một màn trời đen.
Màn trời hiện ra, thông thiên triệt địa, cảm giác cách đoạn hư không làm Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương con ngươi co rút.
Cảm giác tim đập nhanh toát ra từ màn đen trước mặt hai người, liếc mắt nhìn như có vô tận kiếm ý xông vào óc.
Ầm ầm!
Hai Tổ Tiên biết mình có thể đỡ được kiếm ý này, nhưng cùng lúc đó lòng tràn ngập nguy hiểm.
Từ trong thanh kiếm đen này, hai Tổ Tiên Thanh Thần Vương. Tử Thần Vương chỉ có thể cảm nhận một ý cảnh duy nhất.
Giết, giết, giết!
Tuyệt Tiên Kiếm xuất hiện, ý giết chóc bá đạo xông bốn phương.
Bá ý sát đạo khiến Tống Thiên Tông ở phía xa hoàn toàn biến sắc mặt.
- Sao có thể như vậy? Sát ý này thế nhưng có thể sánh bằng A Tị Kiếm của Diêm Tự Tại?
Tống Thiên Tông sợ hãi.
Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương càng là tập trung tinh thần cao độ.
Hai người lần đầu tiên thấy hung kiếm như vậy.
Tôn Ngộ Không vung xong Tuyệt Tiên Kiếm, đạp bước bay hướng đám người ở phía tây, thanh kiếm thứ hai, Hãm Tiên Kiếm để ở đây.
Ầm ầm!
Thiên địa một mảnh xanh biếc, ý giết chóc giống Tuyệt Tiên Kiếm xông hướng mọi người.
Cùng là khí giết chóc, không, hai thanh kiếm treo ở đó có hiệu quả tăng vọt, ý giết chóc mạnh gấp mấy lần.
Tử Thần Vương nét mặt sa sầm:
- Không đúng, Thanh Thần Vương!
Thanh Thần Vương nhìn hướng một Đạo Thần, nói:
- Kiếm thật hung, đúng là lạ, ngươi, đi qua đó lấy nó xuống!
- Tuân lệnh!
Đạo Thần bước ra một bước, cực kỳ ẩn thận.
Đạo Thần cũng cảm nhận được sự khủng bố của Tuyệt Tiên Kiếm, không dám khinh thường, nhấc chân bước ra, thiên đạo ầm ầm va chạm.
Ầm ầm!
Thiên đạo to lớn đụng vào Tuyệt Tiên Kiếm.
Khi thiên đạo cách Tuyệt Tiên Kiếm còn có mười trượng thì dường như Tuyệt Tiên Kiếm cảm giác có kẻ địch đến, sát khí tăng vọt.
Ầm!
Xung quanh Tuyệt Tiên Kiếm dấy lên bão tố kiếm khí đen ngập trời.
Diêm Xuyên nghi hoặc hỏi:
- Đại Tề thánh vương? Tại sao ngươi đến đây?
Người đến chính là Tôn Ngộ Không, ngày xưa là một thánh vương của Chân Long cương vực, nhưng sau này nhường ra Chân Long cương vực, rời đi.
Tôn Ngộ Không nhìn Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương ở phía xa, khóe môi lộ nụ cười lạnh.
Tôn Ngộ Không nói:
- Ta trở lại bẩm báo với ân công, hắn nói là Thủy Long cự mạch ở thành trì xuất hiện, chắc chắn Đại Trăn thánh đình của ngươi sẽ đối diện bốn phương vây khốn, bởi vậy ân công nói muốn giúp ngươi một tay, kêu ta đưa kiếm của hắn cho ngươi. Cho ngươi mượn kiếm một năm, hỗ trợ ngươi thủ hộ lãnh thổ!
Tôn Ngộ Không nói rồi bay hướng quảng trường Triêu Thiên Điện.
Quỷ Cốc Tử thúc đẩy trận pháp, không cản trở Tôn Ngộ Không.
Chớp mắt Tôn Ngộ Không đã đến gần.
Kiếm?
Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương và Tống Thiên Tông ở phía xa lộ vẻ mờ mịt.
Keng Keng
Tôn Ngộ Không vung tay, bốn thanh trường kiếm nổi trên không trung.
Một tím, một đỏ, một lục, một đen.
Bốn thanh trường kiếm xuất hiện, khí giết chóc nhiếp hồn người toát ra.
Cực kỳ hung ác, khiến người ta xa nhìn lòng run lên.
Tống Thiên Tông đứng trong sơn cốc xa xa biến sắc mặt.
Tống Thiên Tông kinh ngạc nói:
- Kiếm thật hung ác!
Ở giữa không trung, Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương nét mặt sa sầm, cũng phát hiện bốn thanh kiếm hung ác đến mức nào. Bốn thanh kiếm hiện ra thì cả không trung lạnh thấu xương.
Đám thần tử của Đại Trăn thánh đình lộ vẻ kinh sợ.
Ân nhân của Tôn Ngộ Không rốt cuộc là ai?
Chỉ có cựu thần từ khi Đại Tần mới bắt đầu là hiểu ý nghĩa của bốn thanh kiếm này.
Trương Nghi nhướng mày nói:
- Tru Tiên Tứ Kiếm không phải lại đại thế giới rồi sao?
Lã Bất Vi nhướng mày nói:
- Không đúng, không đúng, cái này là tử kiếm!
Tử kiếm?
Đám thần tử lại nhìn kỹ hơn.
Lã Bất Vi hít sâu, nói:
- Không có kiếm hồn? Bốn thanh kiếm này không có kiếm hồn?
Quỷ Cốc Tử giật mình kêu lên:
- Đúng vậy. Bốn thanh kiếm của đại thế giới chỉ là kiếm hồn, kiếm thể nhưng chưa bao giờ xuất hiện, kiếm thể bị mang tới đây?
Tôn Ngộ Không cười nói:
- Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, ngày xưa đệ nhất hung kiếm tại đại thế giới tuy rằng không có kiếm hồn, nhưng tăng thêm khí tử vong!
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ta hiểu, năm đó Thông Thiên Giả chết, bóc ra kiếm hồn và kiếm thể của bốn thanh kiếm. Thần hồn của hắn ký thác vào Tru Tiên Tứ Kiếm đi tới đây.
Đại Trăn thánh đình hơi bất ngờ, cười nói:
- Diêm đế quả nhiên trí tuệ!
Diêm Xuyên nhìn Tôn Ngộ Không:
- Nếu Thông Thiên đã kêu ngươi mang bốn thanh kiếm tới đây thì chắc cũng do ngươi bố trận?
Tôn Ngộ Không gật đầu, nói:
- Đúng vậy.
Diêm Xuyên nhìn Tôn Ngộ Không, đăm chiêu, như đang cân nhắc có nhận sự giúp đỡ của Thông Thiên. Dù sao nếu Diêm Xuyên nhận thì lại kéo một phần nhân quả với Thông Thiên.
Tôn Ngộ Không kinh ngạc bật thốt:
- Diêm đế?
Diêm Xuyên biểu tình nghiêm túc nói:
- Tốt, vậy làm phiền!
Thông Thiên đã có thiện ý không lẽ hắn không dám nhận?
Tôn Ngộ Không cao giọng cười to bảo:
- Tốt, hôm nay hãy để ta ngăn cản địch tập giúp ngươi!
Tôn Ngộ Không đạp bước lại bay ra khỏi Hàm Dương.
Bốn thanh kiếm Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm theo sát phía sau Tôn Ngộ Không.
Trên bầu trời Thanh Thần Vương lộ nụ cười lạnh.
Thanh Thần Vương lạnh lùng nói:
- Kiếm đúng là hung kiếm nhưng chỉ là tử kiếm, một Cổ Tiên cũng dám tới đây xen vào?
Tử kiếm?
Diêm Xuyên lộ nụ cười nhạt.
Kiếm của Thông Thiên giáo chủ là như thế nào? Diêm Xuyên biết rất rõ về điều này. Tại đại thế giới, Hồng Quân truyền đạo tam thanh, trong tam thanh thì kiếm đạo lấy Thông Thiên giáo chủ là bá đạo nhất. Bá đạo đến Thái Thanh, Ngọc Thanh cuối cùng xấu hổ dùng kiếm, bởi vì thiên phú kiếm đạo của Thông Thiên giáo chủ quá kinh khủng.
Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm bày ra đệ nhất hung trận kiếm đạo, Tru Tiên kiếm trận.
Dùng kiếm ở thời đại tam thanh thì không ai sánh bằng Thông Thiên giáo chủ, Diêm Xuyên thậm chí suy đoán kiếm đạo của Thông Thiên giáo chủ có thể ngang ngửa với Hồng Quân.
Đến thiên địa này mà Thông Thiên giáo chủ còn không nỡ bỏ lại Tru Tiên Tứ Kiếm, do đó có thể thấy bốn thanh kiếm này mạnh cỡ nào.
Tử kiếm? Có lẽ tại thiên địa này, lần đầu tiên lộ ra sự khủng bố của Tru Tiên kiếm trận.
Quỷ Cốc Tử đứng một bên nhíu mày hỏi:
- Thánh vương?
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Ta hiểu tính toán của Thông Thiên giáo chủ, nhưng Đại Trăn thánh đình sẽ không thay đổi vì người nào, ai cũng không thể, Thông Thiên giáo chủ cũng không được!
Nghe Diêm Xuyên kiên quyết nói, Quỷ Cốc Tử mỉm cười:
- Là thần đã nghĩ nhiều.
Diêm Xuyên gật gù.
Quỷ Cốc Tử lùi trở về.
Ở phía xa, Tôn Ngộ Không mang theo Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm bay tới trước mặt đám cường giả.
Tử Thần Vương, Thanh Thần Vương nheo mắt.
Thanh Thần Vương lộ nụ lạnh lùng cười:
- Diêm Xuyên, ngươi chuẩn bị khiến người này chết vì ngươi sao?
Phía xa, Diêm Xuyên lạnh lùng nhìn.
Tôn Ngộ Không trừng mắt:
- Chịu chết? Ha ha ha, ai chết còn chưa biết!
Tôn Ngộ Không nói rồi nắm Tuyệt Tiên Kiếm quăng hướng không trung mạn bắc.
Bùm!
Tuyệt Tiên Kiếm rung lên, Thanh Thần Vương ở trên bầu trời mạn bắc chợt không gian xuất hiện một màn trời đen.
Màn trời hiện ra, thông thiên triệt địa, cảm giác cách đoạn hư không làm Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương con ngươi co rút.
Cảm giác tim đập nhanh toát ra từ màn đen trước mặt hai người, liếc mắt nhìn như có vô tận kiếm ý xông vào óc.
Ầm ầm!
Hai Tổ Tiên biết mình có thể đỡ được kiếm ý này, nhưng cùng lúc đó lòng tràn ngập nguy hiểm.
Từ trong thanh kiếm đen này, hai Tổ Tiên Thanh Thần Vương. Tử Thần Vương chỉ có thể cảm nhận một ý cảnh duy nhất.
Giết, giết, giết!
Tuyệt Tiên Kiếm xuất hiện, ý giết chóc bá đạo xông bốn phương.
Bá ý sát đạo khiến Tống Thiên Tông ở phía xa hoàn toàn biến sắc mặt.
- Sao có thể như vậy? Sát ý này thế nhưng có thể sánh bằng A Tị Kiếm của Diêm Tự Tại?
Tống Thiên Tông sợ hãi.
Thanh Thần Vương, Tử Thần Vương càng là tập trung tinh thần cao độ.
Hai người lần đầu tiên thấy hung kiếm như vậy.
Tôn Ngộ Không vung xong Tuyệt Tiên Kiếm, đạp bước bay hướng đám người ở phía tây, thanh kiếm thứ hai, Hãm Tiên Kiếm để ở đây.
Ầm ầm!
Thiên địa một mảnh xanh biếc, ý giết chóc giống Tuyệt Tiên Kiếm xông hướng mọi người.
Cùng là khí giết chóc, không, hai thanh kiếm treo ở đó có hiệu quả tăng vọt, ý giết chóc mạnh gấp mấy lần.
Tử Thần Vương nét mặt sa sầm:
- Không đúng, Thanh Thần Vương!
Thanh Thần Vương nhìn hướng một Đạo Thần, nói:
- Kiếm thật hung, đúng là lạ, ngươi, đi qua đó lấy nó xuống!
- Tuân lệnh!
Đạo Thần bước ra một bước, cực kỳ ẩn thận.
Đạo Thần cũng cảm nhận được sự khủng bố của Tuyệt Tiên Kiếm, không dám khinh thường, nhấc chân bước ra, thiên đạo ầm ầm va chạm.
Ầm ầm!
Thiên đạo to lớn đụng vào Tuyệt Tiên Kiếm.
Khi thiên đạo cách Tuyệt Tiên Kiếm còn có mười trượng thì dường như Tuyệt Tiên Kiếm cảm giác có kẻ địch đến, sát khí tăng vọt.
Ầm!
Xung quanh Tuyệt Tiên Kiếm dấy lên bão tố kiếm khí đen ngập trời.