Tiên Quốc Đại Đế
Chương 675: Quan Sát
Thấy Từ Phúc quỳ xuống, đám đệ tử nhanh chóng lạy theo.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên phát ra tiếng rồng ngâm tòn một nén nhanh mới ngừng.
Long cốt cánh to lớn nhẹ vỗ, nhìn xuống.
Vô tận quỷ binh kinh ngạc nhìn lên trời.
- Cương thi kia, ngươi là ai?
- Cương thi vương, ta là đệ nhất quân đoàn trưởng của U Thần thánh đình, U Vô Tà!
- Cương thi vương, ta là đệ nhất quân đoàn trưởng của Hồn Nộ thánh đình, Trần Cửu, ngươi là ai?
Hai chủ soái cùng lên tiếng quát.
Diêm Xuyên nhìn xuống bình nguyên, không thèm để ý hai quỷ, mắt đỏ rực, bắn ra tia sáng đỏ.
- Ục!
Diêm Xuyên há mồm hút khí.
Lực hút mạnh mẽ phủ lên toàn bình nguyên.
Một ngạ quỷ sợ hãi rống to:
- A, a, cứu mạng!
Lực hút này kéo ngạ quỷ lên cao, vào trong miệng cương thi vương.
Không chỉ một ngạ quỷ đó mà là vô số quỷ binh, vô số quỷ binh không kềm chế được bị hút lên trời.
- Cứu ta!
- Chủ soái, cứu mạng!
- A!
- Đừng!
.........
Vô cùng vô tận quỷ binh bị hút lên trời, vào miệng của cương thi vương.
Vốn những quỷ binh này muốn ăn thịt người, giờ lại bị ăn, chúng sợ hãi la hét.
Miệng của cương thi vương Diêm Xuyên như là cái hang không đáy, quỷ binh cuồn cuộn tựa sông lớn lao nhanh đều vào trong miệng của hắn.
Ầm ầm!
Lực hút khiến vô số quỷ binh không chạy trốn được, bao trùm lên khắp bình nguyên. Hơn một ngàn vạn quỷ binh của hai triều không có quỷ có thể may mắn thoát khỏi, dù là hai chủ soái cũng sợ hãi la hét, không nừng chống lại lực hút này.
- Không, không thể nào!
- Sao có thể như vậy
Hai chủ soái kinh dị la hét.
Phía xa, bạch y công tử hút ngụm khí lạnh:
- Cự ma xuất thế, hút ngàn vạn quỷ binh? Thật là ma đầu lợi hại!
…
Bạch y công tử hút ngụm khí lạnh, nhíu mày nhìn.
Một thuộc hạ nói:
- U Tuyền sinh ra cương thi vương?
Bạch y công tử nghiêm túc nói:
- Không chỉ như vậy, bổn công tử thấy nhiều U Tuyền sinh ra cương thi vương, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy có ma tính như vậy.
Một thuộc hạ hỏi:
- Công tử, chúng ta có bắt hắn không?
Bạch y công tử lắc đầu nói:
- Không cần, lão tổ tông kêu ta đến chỉ để nhìn rồi quay về báo cáo là được.
Phía xa.
Ầm ầm!
Quỷ binh rậm rạp bị cương thi vương Diêm Xuyên nuốt vào miệng.
Hai chủ soái sợ hãi không ngừng giãy dụa lực hút, khó khăn lắm mới chống lại được.
Các quỷ binh thì không may mắn như vậy, một ngàn sáu trăm vạn quỷ binh đều bị hút vào miệng cương thi vương Diêm Xuyên.
Khi cương thi vương Diêm Xuyên hút quỷ binh thì mắt đỏ rực chậm rãi tỉnh táo lại, một hồi lâu sau mới thôi không hút nữa.
- Grao!
Cương thi vương Diêm Xuyên rút lại hai răng nanh, nhìn bốn phía.
Bình nguyên to lớn ban đầu đầy rẫy quỷ binh giờ trống trải, chỉ để lại chủ soái hai quân mờ mịt, kinh khủng nhìn cương thi vương Diêm Xuyên lưng có cánh rồng.
Trong mắt Từ Phúc đầy kích động, tình cảnh này thật quen thuộc.
Đệ tử của Từ Phúc thì kinh sợ.
Cương thi vương Diêm Xuyên chợt mở miệng hỏi:
- U Thần thánh đình? Hồn Nộ thánh đình?
Đệ nhất quân đoàn trưởng của hai triều biểu tình cực kỳ khó xem.
- Tại hạ là U Vô Tà, kính chào tiền bối!
- Tại hạ là Trần Cửu, kính chào tiền bối!
Hai người không còn sự kiêu ngạo trước đó, họ hiểu là nếu không phải cương thi vương Diêm Xuyên nương tay thì chính họ cũng bị nuốt vào bụng của hắn rồi.
Cương thi vương Diêm Xuyên nhìn hai người, trầm giọng nói:
- Trở về nói cho thánh vương của các ngươi, phạm vi năm ức dặm này là lãnh thổ của trẫm, ai dám xâm phạm biên giới, chết!
Hai đệ nhất quân đoàn trưởng cơ mặt co giật.
Năm ức dặm? Cái này là cưỡng bức đoạt lãnh thổ của hai triều, rõ ràng xâm lược!
Mặc dù hai đệ nhất quân đoàn trưởng ở hai triều nhưng giờ không dám phản bác:
- Ta nhất định sẽ chuyển lời của tiền bối đến thánh vương, xin hỏi quý danh?
Cương thi vương Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên!
- Đại Trăn thánh đình? Diêm Xuyên? Hai đệ nhất quân đoàn trưởng nghe ngu ngơ, chưa từng nghe nói, lịch sử vạn Quỷ cương vực có cái tên Đại Trăn thánh đình sao?
Hai đệ nhất quân đoàn trưởng nói ngay:
- Cáo từ!
Hai đệ nhất quân đoàn trưởng nói xong nhanh chóng bay đi, không chút do dự. Hơn một ngàn vạn quỷ binh, vậy mà bị cương thi vương Diêm Xuyên một hơi nuốt sạch, ở lại đi chết sao?
Cương thi vương Diêm Xuyên không để ý hai đệ nhất quân đoàn trưởng rời đi, nheo mắt nhìn phía xa.
Bạch y công tử biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, hắn phát hiện ra chúng ta!
Hai thuộc hạ biến sắc mặt, vội siết chặt vũ khí đề phòng.
Ba người cực kỳ cảnh giác, dù sao xung quanh họ có bố trí trận pháp, trong loại tình huống này mà bị cương thi vương Diêm Xuyên liếc mắt nhìn thấu?
Đệ nhất quân đoàn trưởng đúng là có thấy bạch y công tử, nhưng rất nhanh hắn mặc kệ họ.
Ầm ầm!
Cương thi vương Diêm Xuyên vỗ cánh, cánh co rút lại.
Cương thi vương Diêm Xuyên từ trên trời chậm rãi đáp xuống Khẩu U tuyền.
Từ Phúc kích động nói:
- Thiên Đế, Từ Phúc chúc mừng Thiên Đế trùng sinh!
Từ Phúc quỳ lạy, đám đệ tử nhanh chóng lạy theo, tò mò nhìn Diêm Xuyên. Thiên Đế? Không phải là thánh thượng sao? Tại sao biến thành Thiên Đế? Sư phụ kích động quá nên hồ đồ?
Phía xa, bạch y công tử không biết nói gì.
- Chúng ta bị hắn coi thường?
Bạch y công tử có cảm giác mùa thu lá bay, thật lạnh.
- Đúng là trong mắt không có ai!
- Hắn không coi chúng ta ra gì?
.........
......
...
Ba người biểu tình quái dị.
Bạch y công tử thay đổi sắc mặt, nói:
- Ta biết rồi, cự ma này bất phàm, hắn chỉ liếc mắt liền nhìn thấu thái độ của chúng ta!
- A?
Bạch y công tử nhíu mày nói:
- Chúng ta không có địch ý với hắn nên cự ma không quan tâm chúng ta. Ánh mắt thật sắc bén, cự ma? Diêm Xuyên?
Một thuộc hạ hỏi:
- Công tử, tiếp theo chúng ta làm sao?
Bạch y công tử phe phẩy quạt, nói:
- Cự ma xuất thế sẽ không đơn giản như vậy, chắc chắn tiếp đến vạn Quỷ cương vực sẽ xảy ra chuyện lớn. Một người đối địch với hai triều? Ha ha, tiếp theo có trò hay nhìn rồi. Có thể nhìn thấu trận pháp 'Hóa Thê Lương' của ta, cự ma này thật thú vị. Đi, đi về trước, chậm rãi chờ phản ứng của hai triều.
- Tuân lệnh!
Ba người cất bước lao đi một hướng.
Đám Từ Phúc quỳ lạy.
Diêm Xuyên dịu lại sắc mặt, nói:
- Từ Phúc, mấy năm nay đã vất vả cho ngươi.
Từ Phúc kích động nói:
- Thiên Đế trở về là tốt rồi, thần chết muôn lần không hối hận!
Diêm Xuyên nói:
- Đứng dậy đi, Quỷ Cốc Tử đã xuống dưới, rất nhanh sẽ tìm đến chúng ta!
Từ Phúc kích động nói:
- Tiên sinh xuống dưới? Vậy là tốt rồi!
Diêm Xuyên gật đầu, vung tay hướng U Tuyền.
Ầm ầm!
Táng Thiên Đồng Quan bay ra khỏi U Tuyền.
Từ Phúc kính ngưỡng nhìn Táng Thiên Đồng Quan bay ra.
Diêm Xuyên không thu lại Táng Thiên Đồng Quan mà nhìn nắp quan tài, nói:
- Ra đi!
Vù vù!
Vù vù!
Vù vù!
Bỗng có ba luồng kiếm quang bắn ra từ Táng Thiên Đồng Quan, bay tới trước mặt Diêm Xuyên.
Vù vù!
Tiếng kiếm ngân vang bốn phía, hư không khẽ run. Trước mặt Diêm Xuyên là ba thanh trường kiếm, Thái Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thượng Đế kiếm.
Một thanh vàng đen, một thanh đỏ đen, một thanh trắng tinh khiết.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên phát ra tiếng rồng ngâm tòn một nén nhanh mới ngừng.
Long cốt cánh to lớn nhẹ vỗ, nhìn xuống.
Vô tận quỷ binh kinh ngạc nhìn lên trời.
- Cương thi kia, ngươi là ai?
- Cương thi vương, ta là đệ nhất quân đoàn trưởng của U Thần thánh đình, U Vô Tà!
- Cương thi vương, ta là đệ nhất quân đoàn trưởng của Hồn Nộ thánh đình, Trần Cửu, ngươi là ai?
Hai chủ soái cùng lên tiếng quát.
Diêm Xuyên nhìn xuống bình nguyên, không thèm để ý hai quỷ, mắt đỏ rực, bắn ra tia sáng đỏ.
- Ục!
Diêm Xuyên há mồm hút khí.
Lực hút mạnh mẽ phủ lên toàn bình nguyên.
Một ngạ quỷ sợ hãi rống to:
- A, a, cứu mạng!
Lực hút này kéo ngạ quỷ lên cao, vào trong miệng cương thi vương.
Không chỉ một ngạ quỷ đó mà là vô số quỷ binh, vô số quỷ binh không kềm chế được bị hút lên trời.
- Cứu ta!
- Chủ soái, cứu mạng!
- A!
- Đừng!
.........
Vô cùng vô tận quỷ binh bị hút lên trời, vào miệng của cương thi vương.
Vốn những quỷ binh này muốn ăn thịt người, giờ lại bị ăn, chúng sợ hãi la hét.
Miệng của cương thi vương Diêm Xuyên như là cái hang không đáy, quỷ binh cuồn cuộn tựa sông lớn lao nhanh đều vào trong miệng của hắn.
Ầm ầm!
Lực hút khiến vô số quỷ binh không chạy trốn được, bao trùm lên khắp bình nguyên. Hơn một ngàn vạn quỷ binh của hai triều không có quỷ có thể may mắn thoát khỏi, dù là hai chủ soái cũng sợ hãi la hét, không nừng chống lại lực hút này.
- Không, không thể nào!
- Sao có thể như vậy
Hai chủ soái kinh dị la hét.
Phía xa, bạch y công tử hút ngụm khí lạnh:
- Cự ma xuất thế, hút ngàn vạn quỷ binh? Thật là ma đầu lợi hại!
…
Bạch y công tử hút ngụm khí lạnh, nhíu mày nhìn.
Một thuộc hạ nói:
- U Tuyền sinh ra cương thi vương?
Bạch y công tử nghiêm túc nói:
- Không chỉ như vậy, bổn công tử thấy nhiều U Tuyền sinh ra cương thi vương, nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy có ma tính như vậy.
Một thuộc hạ hỏi:
- Công tử, chúng ta có bắt hắn không?
Bạch y công tử lắc đầu nói:
- Không cần, lão tổ tông kêu ta đến chỉ để nhìn rồi quay về báo cáo là được.
Phía xa.
Ầm ầm!
Quỷ binh rậm rạp bị cương thi vương Diêm Xuyên nuốt vào miệng.
Hai chủ soái sợ hãi không ngừng giãy dụa lực hút, khó khăn lắm mới chống lại được.
Các quỷ binh thì không may mắn như vậy, một ngàn sáu trăm vạn quỷ binh đều bị hút vào miệng cương thi vương Diêm Xuyên.
Khi cương thi vương Diêm Xuyên hút quỷ binh thì mắt đỏ rực chậm rãi tỉnh táo lại, một hồi lâu sau mới thôi không hút nữa.
- Grao!
Cương thi vương Diêm Xuyên rút lại hai răng nanh, nhìn bốn phía.
Bình nguyên to lớn ban đầu đầy rẫy quỷ binh giờ trống trải, chỉ để lại chủ soái hai quân mờ mịt, kinh khủng nhìn cương thi vương Diêm Xuyên lưng có cánh rồng.
Trong mắt Từ Phúc đầy kích động, tình cảnh này thật quen thuộc.
Đệ tử của Từ Phúc thì kinh sợ.
Cương thi vương Diêm Xuyên chợt mở miệng hỏi:
- U Thần thánh đình? Hồn Nộ thánh đình?
Đệ nhất quân đoàn trưởng của hai triều biểu tình cực kỳ khó xem.
- Tại hạ là U Vô Tà, kính chào tiền bối!
- Tại hạ là Trần Cửu, kính chào tiền bối!
Hai người không còn sự kiêu ngạo trước đó, họ hiểu là nếu không phải cương thi vương Diêm Xuyên nương tay thì chính họ cũng bị nuốt vào bụng của hắn rồi.
Cương thi vương Diêm Xuyên nhìn hai người, trầm giọng nói:
- Trở về nói cho thánh vương của các ngươi, phạm vi năm ức dặm này là lãnh thổ của trẫm, ai dám xâm phạm biên giới, chết!
Hai đệ nhất quân đoàn trưởng cơ mặt co giật.
Năm ức dặm? Cái này là cưỡng bức đoạt lãnh thổ của hai triều, rõ ràng xâm lược!
Mặc dù hai đệ nhất quân đoàn trưởng ở hai triều nhưng giờ không dám phản bác:
- Ta nhất định sẽ chuyển lời của tiền bối đến thánh vương, xin hỏi quý danh?
Cương thi vương Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Đại Trăn thánh đình, Diêm Xuyên!
- Đại Trăn thánh đình? Diêm Xuyên? Hai đệ nhất quân đoàn trưởng nghe ngu ngơ, chưa từng nghe nói, lịch sử vạn Quỷ cương vực có cái tên Đại Trăn thánh đình sao?
Hai đệ nhất quân đoàn trưởng nói ngay:
- Cáo từ!
Hai đệ nhất quân đoàn trưởng nói xong nhanh chóng bay đi, không chút do dự. Hơn một ngàn vạn quỷ binh, vậy mà bị cương thi vương Diêm Xuyên một hơi nuốt sạch, ở lại đi chết sao?
Cương thi vương Diêm Xuyên không để ý hai đệ nhất quân đoàn trưởng rời đi, nheo mắt nhìn phía xa.
Bạch y công tử biến sắc mặt nói:
- Nguy rồi, hắn phát hiện ra chúng ta!
Hai thuộc hạ biến sắc mặt, vội siết chặt vũ khí đề phòng.
Ba người cực kỳ cảnh giác, dù sao xung quanh họ có bố trí trận pháp, trong loại tình huống này mà bị cương thi vương Diêm Xuyên liếc mắt nhìn thấu?
Đệ nhất quân đoàn trưởng đúng là có thấy bạch y công tử, nhưng rất nhanh hắn mặc kệ họ.
Ầm ầm!
Cương thi vương Diêm Xuyên vỗ cánh, cánh co rút lại.
Cương thi vương Diêm Xuyên từ trên trời chậm rãi đáp xuống Khẩu U tuyền.
Từ Phúc kích động nói:
- Thiên Đế, Từ Phúc chúc mừng Thiên Đế trùng sinh!
Từ Phúc quỳ lạy, đám đệ tử nhanh chóng lạy theo, tò mò nhìn Diêm Xuyên. Thiên Đế? Không phải là thánh thượng sao? Tại sao biến thành Thiên Đế? Sư phụ kích động quá nên hồ đồ?
Phía xa, bạch y công tử không biết nói gì.
- Chúng ta bị hắn coi thường?
Bạch y công tử có cảm giác mùa thu lá bay, thật lạnh.
- Đúng là trong mắt không có ai!
- Hắn không coi chúng ta ra gì?
.........
......
...
Ba người biểu tình quái dị.
Bạch y công tử thay đổi sắc mặt, nói:
- Ta biết rồi, cự ma này bất phàm, hắn chỉ liếc mắt liền nhìn thấu thái độ của chúng ta!
- A?
Bạch y công tử nhíu mày nói:
- Chúng ta không có địch ý với hắn nên cự ma không quan tâm chúng ta. Ánh mắt thật sắc bén, cự ma? Diêm Xuyên?
Một thuộc hạ hỏi:
- Công tử, tiếp theo chúng ta làm sao?
Bạch y công tử phe phẩy quạt, nói:
- Cự ma xuất thế sẽ không đơn giản như vậy, chắc chắn tiếp đến vạn Quỷ cương vực sẽ xảy ra chuyện lớn. Một người đối địch với hai triều? Ha ha, tiếp theo có trò hay nhìn rồi. Có thể nhìn thấu trận pháp 'Hóa Thê Lương' của ta, cự ma này thật thú vị. Đi, đi về trước, chậm rãi chờ phản ứng của hai triều.
- Tuân lệnh!
Ba người cất bước lao đi một hướng.
Đám Từ Phúc quỳ lạy.
Diêm Xuyên dịu lại sắc mặt, nói:
- Từ Phúc, mấy năm nay đã vất vả cho ngươi.
Từ Phúc kích động nói:
- Thiên Đế trở về là tốt rồi, thần chết muôn lần không hối hận!
Diêm Xuyên nói:
- Đứng dậy đi, Quỷ Cốc Tử đã xuống dưới, rất nhanh sẽ tìm đến chúng ta!
Từ Phúc kích động nói:
- Tiên sinh xuống dưới? Vậy là tốt rồi!
Diêm Xuyên gật đầu, vung tay hướng U Tuyền.
Ầm ầm!
Táng Thiên Đồng Quan bay ra khỏi U Tuyền.
Từ Phúc kính ngưỡng nhìn Táng Thiên Đồng Quan bay ra.
Diêm Xuyên không thu lại Táng Thiên Đồng Quan mà nhìn nắp quan tài, nói:
- Ra đi!
Vù vù!
Vù vù!
Vù vù!
Bỗng có ba luồng kiếm quang bắn ra từ Táng Thiên Đồng Quan, bay tới trước mặt Diêm Xuyên.
Vù vù!
Tiếng kiếm ngân vang bốn phía, hư không khẽ run. Trước mặt Diêm Xuyên là ba thanh trường kiếm, Thái Đế kiếm, Ngọc Đế kiếm, Thượng Đế kiếm.
Một thanh vàng đen, một thanh đỏ đen, một thanh trắng tinh khiết.