Tiên Quốc Đại Đế
Chương 668: Tiến Vào Tiên Giới
Giáo chủ Chu Thiên Thư híp mắt.
Giáo chủ Chu Thiên Thư lạnh lùng nói:
- Cổ Tiên? Cổ Tiên thì sao? Chỉ là hai Cổ Tiên mới sinh. Ngươi không có tư cách lấy Đạo Ấn!
Ầm ầm!
Đất nơi mọi người đứng rung lắc kịch liệt.
Trong khi rung động, chỗ trung tâm mặt đất chợt nứt ra, nhanh chóng lan tứ phía.
Hình như là từ tâm điểm chậm rãi lan ra khu vực to lớn.
Ầm ầm!
Chỗ trung tâm, ánh sáng trắng tận trời, bích lũy Phong Ấn giới tan vỡ.
Cùng lúc đó, Phong Ấn giới chính thức nắm giữ Chân Long cương vực, mở rộng nó.
Bốn phương tám hướng Chân Long cương vực liên với biển rộng, cùng với Chân Long cương vực rung động, bốn phương biển dấy lên sóng biển ngập trời.
Ầm ầm!
Phong Ấn giới bị phá.
Giáo chủ Chu Thiên Thư hét to một tiếng:
- Đạo Ấn là của bổn giáo chủ! Chu Thiên thánh quyển!
Trong tiếng rống, giáo chủ Chu Thiên Thư vung tay, mang theo hơn một ức giáo chúng bay đi bốn phương, bao vây lãnh thổ Phong Ấn giới mới mở rộng.
Vù vù!
Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo tự lấy ra một quyển trục, nhanh chóng bố trận.
Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo nhìn lại khiến người kinh sợ.
Đại Sở thánh vương quát:
- Giáo chủ Chu Thiên Thư, ngươi muốn làm cái gì?
Rõ ràng giáo chủ Chu Thiên Thư muốn tranh đoạt Đạo Ấn, tất cả mọi người đều nhìn ra được nhưng không ai ngờ gã vênh váo như vậy, không nói một tiếng đã chuẩn bị ra tay.
Đại Sở thánh vương bước ra một bước.
Vù vù!
Một bóng người bỗng xuất hiện ở trước mặt Đại Sở thánh vương.
- A?
Đại Sở thánh vương biến sắc mặt, vung đại đao chém.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thân hình Đại Sở thánh vương lùi ra.
Ở trước mặt Đại Sở thánh vương là Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không.
Một côn trấn thế lực các phương, đó chính là Đại Sở thánh vương, vậy mà bị một côn bức lùi?
Đại Sở thánh vương trầm giọng hỏi:
- Đại Tề thánh vương? Ngươi muốn làm cái gì?
Mấy người khác cũng nhìn hướng Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Các vị, giáo chủ Chu Thiên Thư muốn cướp Đạo Ấn thì cứ để hắn lấy đi, giới này không như mới đầu chúng ta phỏng đoán.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nói vậy, Đại Sở thánh vương nét mặt sa sầm, nhìn phía xa giáo chủ Chu Thiên Thư đang bố trận, nhướng mày.
Đại Sở thánh vương nhìn kỹ Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không, bởi vì gã hiểu ngày xưa Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không và giáo chủ Chu Thiên Thư không có giao tình gì, cũng không thể nói Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không bi gì tiền mua chuộc.
Đại Sở thánh vương trầm giọng nói:
- Được, ta nể mặt Đại Tề thánh vương!
Đại Sở thánh vương nói rồi dẫn theo đám thần tử lùi ra ngọn núi xa nhất.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nhìn hai thánh vương, hai giáo chủ khác.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không cười hỏi:
- Các vị chậm rãi chút được không?
Đám kiêu hùng nheo mắt, cuối cùng lạnh nhạt cười nói:
- Được!
Vù vù!
Thế lực các phương nhanh chóng bay trở lại ngọn núi ban đầu, mặc kệ mặt đất nhúc nhích bốn phía.
Trung tâm, giáo chủ Chu Thiên Thư phái toàn giáo bố trận, Chu Thiên Thánh Quyển đại trận. Trên trời một mảnh vân hải khí vận to lớn.
Quốc tích khí vận, tông tích công đức, vạn Nho thánh giáo nên là tích lũy công đức mới đúng. Nhưng giáo chủ Chu Thiên Thư lại muốn tích lũy khí vận chẳng ra cái gì này. Một tông giáo mà đi tích khí vận? Bởi vậy cường giả tứ phương ít qua lại với giáo chủ Chu Thiên Thư.
Giáo chủ Chu Thiên Thư không thèm để ý mọi người.
Ầm ầm!
Điều động lực lượng khí vận, bố trí Chu Thiên Thánh Quyển đại trận xong hết.
Cùng với Phong Ấn giới tan vỡ kết giới, Chu Thiên Thánh Quyển đại trận nhanh chóng phủ lên toàn Phong Ấn giới, Thánh Hỏa Viêm Viêm chuẩn bị đốt cháy cả Phong Ấn giới.
Trong Phong Ấn giới, Diêm Xuyên lấy Đạo Ấn, bắt nó trong tay, cẩn thận đánh giá. Diêm Xuyên sớm sắp xếp những chuyện khác, không cần quá lo.
Lúc trước vô số tu giả chia bốn phương thiên hạ độ kiếp là vì sợ thiên hạ hỗn loạn. Các cường giả độ kiếp xong trú động các thành trì trong thiên hạ, bảo hộ dân chúng.
Đương nhiên Hàm Dương có nhiều cường giả nhất.
Vù vù!
Diêm Xuyên lấy được Đạo Ấn, bầu trời Phong Ấn giới bị phá ra, toàn Phong Ấn giới chín thức tiến vào Tiên giới.
Phong Ấn giới rốt cuộc là Phong Ấn giới, nguyên khí thiên địa kém xa Tiên giới.
Phong Ấn giới phá mở, nguyên khí thiên địa cuồn cuộn tuôn trào. Dân chúng mừng rỡ nhìn bầu trời, muốn xem bầu trời Tiên giới có khác trời của mình không?
Nhưng dân chúng trông thấy không phải là thiên địa Tiên giới. Theo thời gian trôi qua, mọi người trông từng ngọn lửa trắng to lớn, như sao phủ lên cả bầu trời.
Mạnh Lăng Thiên biến sắc mặt, giật mình kêu lên:
- Thánh Quyển đại trận?
Một tiên nhân kêu lên:
- Không, còn khủng bố hơn cả Thánh Quyển đại trận. Thánh Quyển đại trận chỉ có thể phủ lên Cự Lộc thư viện, còn đại trận này dường như bao trùm toàn thiên hạ.
Chính lúc này, bầu trời vang tiếng rống.
- Đệ tử của vạn Nho thánh giáo nghe lệnh, Phong Ấn giới mở ra, lãnh thổ mở rộng. Chu Thiên Thánh Quyển đại trận co lại hướng trung tâm, theo bổn giáo chủ hỏa luyện Hàm Dương!
Trên bầu trời vang tiếng ứng hòa như sấm:
- Grao!
Ben đầu thánh hỏa nhiều như trời sao mau chóng tập trung vào trung tâm, bao phủ Hàm Dương.
Uy thế to lớn phô thiên cái địa.
Hàm Dương
Đám Mông Điềm, Mông Nghị, Lý Tư, Lã Bất Vi, Vương Tiễn lộ nụ cười nhạt.
Miêu Miêu lạnh lùng cười:
- Vạn Nho thánh giáo giáo chủ Chu Thiên Thư?
Vương Tiễn khinh thường nói:
- Chu Thiên Thánh Quyển đại trận thì sao? Trận pháp nho nhỏ cũng mơ làm loạn Hàm Dương ta?
Diêm Xuyên nhìn Đạo Ấn trong tay, chậm rãi ngẩng đầu nhìn trời. Diêm Xuyên thấy một đại trận từ trên trời giáng xuống, ánh mắt của hắn không chút dao động, dường như bầu trời không có đại trận mà là một khối khăn tay chậm rãi rơi xuống.
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Miêu Miêu, Vương Tiễn!
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Có!
Vương Tiễn bay lên trời, tay nắm trường kiếm chém hướng trời.
Vương Tiễn biểu tình dữ tợn, trường kiếm toát ra sát khí ngập trời. Sát khí phóng ra, bầu trời Hàm Dương bị nhuộm đỏ.
Ầm ầm!
Một sát khí cương kiếm rạch phá chân trời. Chu Thiên Thánh Quyển đại trận thật giống như khối khăn tay bị Vương Tiễn cho một nhát xé rách.
Ầm ầm!
Trận pháp mênh mông bị Vương Tiễn một kiếm xé tan.
Trên bầu trời, giáo chủ Chu Thiên Thư đang bố trận mặt ngơ ngác, không kịp phản ứng.
Vương Tiễn một kiếm xé trời rạch đất, sát ý mãnh liệt có hung tính như kiếp trước. Một kiếm này chém phá Chu Thiên Thánh Quyển đại trận.
Trăm vạn đệ tử của vạn Nho thánh giáo lập tức nổ tung thành huyết vụ.
Giáo chủ Chu Thiên Thư vốn đang khống chế đại trận bị tình cảnh này làm ngây ngốc.
Chu Thiên Thánh Quyển đại trận bị phá?
Bốn phương các đại kiêu hùng cũng trừng mắt nhìn tình cảnh này.
Đám kiêu hùng biết Chu Thiên Thánh Quyển đại trận mạnh mẽ thế nào, ngày xưa dùng đại trận này luyện hóa mấy Cổ Tiên.
Nhưng trước mắt, Chu Thiên Thánh Quyển đại trận bị phá?
Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo mờ mịt.
Hư không vang tiếng rống:
- Toái!
Một cương thương to lớn đâm lên tời, cắm vào nửa bên đại trận.
Ầm ầm!
Nửa bên đại trận nổ tung.
Giáo chủ Chu Thiên Thư lạnh lùng nói:
- Cổ Tiên? Cổ Tiên thì sao? Chỉ là hai Cổ Tiên mới sinh. Ngươi không có tư cách lấy Đạo Ấn!
Ầm ầm!
Đất nơi mọi người đứng rung lắc kịch liệt.
Trong khi rung động, chỗ trung tâm mặt đất chợt nứt ra, nhanh chóng lan tứ phía.
Hình như là từ tâm điểm chậm rãi lan ra khu vực to lớn.
Ầm ầm!
Chỗ trung tâm, ánh sáng trắng tận trời, bích lũy Phong Ấn giới tan vỡ.
Cùng lúc đó, Phong Ấn giới chính thức nắm giữ Chân Long cương vực, mở rộng nó.
Bốn phương tám hướng Chân Long cương vực liên với biển rộng, cùng với Chân Long cương vực rung động, bốn phương biển dấy lên sóng biển ngập trời.
Ầm ầm!
Phong Ấn giới bị phá.
Giáo chủ Chu Thiên Thư hét to một tiếng:
- Đạo Ấn là của bổn giáo chủ! Chu Thiên thánh quyển!
Trong tiếng rống, giáo chủ Chu Thiên Thư vung tay, mang theo hơn một ức giáo chúng bay đi bốn phương, bao vây lãnh thổ Phong Ấn giới mới mở rộng.
Vù vù!
Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo tự lấy ra một quyển trục, nhanh chóng bố trận.
Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo nhìn lại khiến người kinh sợ.
Đại Sở thánh vương quát:
- Giáo chủ Chu Thiên Thư, ngươi muốn làm cái gì?
Rõ ràng giáo chủ Chu Thiên Thư muốn tranh đoạt Đạo Ấn, tất cả mọi người đều nhìn ra được nhưng không ai ngờ gã vênh váo như vậy, không nói một tiếng đã chuẩn bị ra tay.
Đại Sở thánh vương bước ra một bước.
Vù vù!
Một bóng người bỗng xuất hiện ở trước mặt Đại Sở thánh vương.
- A?
Đại Sở thánh vương biến sắc mặt, vung đại đao chém.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thân hình Đại Sở thánh vương lùi ra.
Ở trước mặt Đại Sở thánh vương là Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không.
Một côn trấn thế lực các phương, đó chính là Đại Sở thánh vương, vậy mà bị một côn bức lùi?
Đại Sở thánh vương trầm giọng hỏi:
- Đại Tề thánh vương? Ngươi muốn làm cái gì?
Mấy người khác cũng nhìn hướng Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không cười nói:
- Ha ha ha ha ha! Các vị, giáo chủ Chu Thiên Thư muốn cướp Đạo Ấn thì cứ để hắn lấy đi, giới này không như mới đầu chúng ta phỏng đoán.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nói vậy, Đại Sở thánh vương nét mặt sa sầm, nhìn phía xa giáo chủ Chu Thiên Thư đang bố trận, nhướng mày.
Đại Sở thánh vương nhìn kỹ Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không, bởi vì gã hiểu ngày xưa Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không và giáo chủ Chu Thiên Thư không có giao tình gì, cũng không thể nói Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không bi gì tiền mua chuộc.
Đại Sở thánh vương trầm giọng nói:
- Được, ta nể mặt Đại Tề thánh vương!
Đại Sở thánh vương nói rồi dẫn theo đám thần tử lùi ra ngọn núi xa nhất.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không nhìn hai thánh vương, hai giáo chủ khác.
Đại Tề thánh vương, Tôn Ngộ Không cười hỏi:
- Các vị chậm rãi chút được không?
Đám kiêu hùng nheo mắt, cuối cùng lạnh nhạt cười nói:
- Được!
Vù vù!
Thế lực các phương nhanh chóng bay trở lại ngọn núi ban đầu, mặc kệ mặt đất nhúc nhích bốn phía.
Trung tâm, giáo chủ Chu Thiên Thư phái toàn giáo bố trận, Chu Thiên Thánh Quyển đại trận. Trên trời một mảnh vân hải khí vận to lớn.
Quốc tích khí vận, tông tích công đức, vạn Nho thánh giáo nên là tích lũy công đức mới đúng. Nhưng giáo chủ Chu Thiên Thư lại muốn tích lũy khí vận chẳng ra cái gì này. Một tông giáo mà đi tích khí vận? Bởi vậy cường giả tứ phương ít qua lại với giáo chủ Chu Thiên Thư.
Giáo chủ Chu Thiên Thư không thèm để ý mọi người.
Ầm ầm!
Điều động lực lượng khí vận, bố trí Chu Thiên Thánh Quyển đại trận xong hết.
Cùng với Phong Ấn giới tan vỡ kết giới, Chu Thiên Thánh Quyển đại trận nhanh chóng phủ lên toàn Phong Ấn giới, Thánh Hỏa Viêm Viêm chuẩn bị đốt cháy cả Phong Ấn giới.
Trong Phong Ấn giới, Diêm Xuyên lấy Đạo Ấn, bắt nó trong tay, cẩn thận đánh giá. Diêm Xuyên sớm sắp xếp những chuyện khác, không cần quá lo.
Lúc trước vô số tu giả chia bốn phương thiên hạ độ kiếp là vì sợ thiên hạ hỗn loạn. Các cường giả độ kiếp xong trú động các thành trì trong thiên hạ, bảo hộ dân chúng.
Đương nhiên Hàm Dương có nhiều cường giả nhất.
Vù vù!
Diêm Xuyên lấy được Đạo Ấn, bầu trời Phong Ấn giới bị phá ra, toàn Phong Ấn giới chín thức tiến vào Tiên giới.
Phong Ấn giới rốt cuộc là Phong Ấn giới, nguyên khí thiên địa kém xa Tiên giới.
Phong Ấn giới phá mở, nguyên khí thiên địa cuồn cuộn tuôn trào. Dân chúng mừng rỡ nhìn bầu trời, muốn xem bầu trời Tiên giới có khác trời của mình không?
Nhưng dân chúng trông thấy không phải là thiên địa Tiên giới. Theo thời gian trôi qua, mọi người trông từng ngọn lửa trắng to lớn, như sao phủ lên cả bầu trời.
Mạnh Lăng Thiên biến sắc mặt, giật mình kêu lên:
- Thánh Quyển đại trận?
Một tiên nhân kêu lên:
- Không, còn khủng bố hơn cả Thánh Quyển đại trận. Thánh Quyển đại trận chỉ có thể phủ lên Cự Lộc thư viện, còn đại trận này dường như bao trùm toàn thiên hạ.
Chính lúc này, bầu trời vang tiếng rống.
- Đệ tử của vạn Nho thánh giáo nghe lệnh, Phong Ấn giới mở ra, lãnh thổ mở rộng. Chu Thiên Thánh Quyển đại trận co lại hướng trung tâm, theo bổn giáo chủ hỏa luyện Hàm Dương!
Trên bầu trời vang tiếng ứng hòa như sấm:
- Grao!
Ben đầu thánh hỏa nhiều như trời sao mau chóng tập trung vào trung tâm, bao phủ Hàm Dương.
Uy thế to lớn phô thiên cái địa.
Hàm Dương
Đám Mông Điềm, Mông Nghị, Lý Tư, Lã Bất Vi, Vương Tiễn lộ nụ cười nhạt.
Miêu Miêu lạnh lùng cười:
- Vạn Nho thánh giáo giáo chủ Chu Thiên Thư?
Vương Tiễn khinh thường nói:
- Chu Thiên Thánh Quyển đại trận thì sao? Trận pháp nho nhỏ cũng mơ làm loạn Hàm Dương ta?
Diêm Xuyên nhìn Đạo Ấn trong tay, chậm rãi ngẩng đầu nhìn trời. Diêm Xuyên thấy một đại trận từ trên trời giáng xuống, ánh mắt của hắn không chút dao động, dường như bầu trời không có đại trận mà là một khối khăn tay chậm rãi rơi xuống.
Diêm Xuyên thản nhiên nói:
- Miêu Miêu, Vương Tiễn!
Hai người đồng thanh kêu lên:
- Có!
Vương Tiễn bay lên trời, tay nắm trường kiếm chém hướng trời.
Vương Tiễn biểu tình dữ tợn, trường kiếm toát ra sát khí ngập trời. Sát khí phóng ra, bầu trời Hàm Dương bị nhuộm đỏ.
Ầm ầm!
Một sát khí cương kiếm rạch phá chân trời. Chu Thiên Thánh Quyển đại trận thật giống như khối khăn tay bị Vương Tiễn cho một nhát xé rách.
Ầm ầm!
Trận pháp mênh mông bị Vương Tiễn một kiếm xé tan.
Trên bầu trời, giáo chủ Chu Thiên Thư đang bố trận mặt ngơ ngác, không kịp phản ứng.
Vương Tiễn một kiếm xé trời rạch đất, sát ý mãnh liệt có hung tính như kiếp trước. Một kiếm này chém phá Chu Thiên Thánh Quyển đại trận.
Trăm vạn đệ tử của vạn Nho thánh giáo lập tức nổ tung thành huyết vụ.
Giáo chủ Chu Thiên Thư vốn đang khống chế đại trận bị tình cảnh này làm ngây ngốc.
Chu Thiên Thánh Quyển đại trận bị phá?
Bốn phương các đại kiêu hùng cũng trừng mắt nhìn tình cảnh này.
Đám kiêu hùng biết Chu Thiên Thánh Quyển đại trận mạnh mẽ thế nào, ngày xưa dùng đại trận này luyện hóa mấy Cổ Tiên.
Nhưng trước mắt, Chu Thiên Thánh Quyển đại trận bị phá?
Hơn một ức đệ tử của vạn Nho thánh giáo mờ mịt.
Hư không vang tiếng rống:
- Toái!
Một cương thương to lớn đâm lên tời, cắm vào nửa bên đại trận.
Ầm ầm!
Nửa bên đại trận nổ tung.