Tiên Quốc Đại Đế
Chương 651: Thời Cục Thiên Hạ Năm Nghìn Năm (Thượng)
Bên ngoài.
Mười vạn núi to chôn Hàm Dương địa cung, hình thành từng ngọn núi mới, xung quanh núi tràn ngập âm khí, vô số độc vật sinh ra trên mặt đất, khiến người nhìn từ xa đều muốn đi đường vòng.
Trong mắt quần tiên nhân lóe tia kinh thán.
Mạnh Lăng Thiên cảm thán:
- Phụng Âm Dương? Thuật phong thủy thật là lợi hại. Địa giới Hàm Dương cung này giống như là một đại hình âm địa, không hề nhìn ra quy mô hùng vĩ trước đó.
Quần tiên nhân gật đầu, nói:
- Ừm!
Một tiên nhân nói:
- Đại Trăn thiên triều bế quan ngủ đông, chúng ta lo chuyện Cự Lộc thư viện của mình trước đi.
Mạnh Lăng Thiên gật đầu.
Quần tiên nhân nhìn nhìn, cuối cùng rời đi.
Giờ phút này toàn thiên hạ, vô số dân chúng nhìn khí vận trên đỉnh đầu tách ra, hiểu là thánh thượng mang theo đám người được chọn đã đi rồi.
Chờ thánh thượng trở về mất mấy ngàn năm.
- Ta không được chọn trúng, nhưng ta tin tưởng mình không kém hơn mấy thiên tài này. Thánh thượng để cho ta thiên cấp công pháp, trước khi thánh thượng trở về thì ta chắc chắn sẽ trở thành cường giả, gia nhập Đại Trăn thiên triều!
- Ta phải biến mạnh!
- Thiên hạ đại khải lần thứ ba, ta nhất định phải trúng tuyển!
.........
......
...
Khắp thiên hạ, vô số dân chúng ước ao.
Nhưng năm ngàn năm? Tròn năm ngàn năm!
Lúc trước thời gian ngàn năm thiên hạ xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, lại thêm năm ngàn năm, không biết thiên hạ này sẽ biến thành bộ dạng gì đây.
…
Diêm Xuyên vào Tiên giới năm thứ hai mươi.
Dân chúng thiên hạ rốt cuộc có cảm giác mất mát, tựa như núi lớn che mưa chắn gió bỗng nhiên biến mất, lòng vắng vẻ.
Ngày xưa Diêm Xuyên cũng vào Tiên giới mấy trăm năm, nhưng khác với lần này.
Ngày xưa mọi người đều cho rằng Diêm Xuyên còn ở Yến Kinh, cơ quan quốc gia Đại Trăn thiên triều nhanh chóng vận chuyển, địa vị thần thánh của Yến Kinh còn đó. Vì vậy dù nhiều năm Diêm Xuyên không tảo triều nhưng trong lòng mọi người tồn tại bóng hình hắn.
Nhưng bây giờ không có, thánh thượng mang hơn một ngàn vạn người rời đi.
Dân chúng bỗng có cảm giác vắng vẻ, nhưng không bùng phát ra.
Năm thứ năm mươi năm.
Rốt cuộc Nam Thần châu xuất hiện chút rối loạn, một cường giả có dã tâm sau khi tu luyện công pháp trên thiên bia thì tu vi tăng vọt, triệu tập toàn gia tộc muốn đoạt thành, cướp một thành trì.
Nhưng may là uy nghiêm Đại Trăn thiên triều còn đó, chút rối loạn này rất nhanh bị dập tắt. Nhưng giờ phút này đốt lên ngọn lửa dã tâm trong lòng nhiều người.
Một trăm năm.
Thiên hạ mất đi Diêm Xuyên đã một trăm năm.
Bắc Thần châu uấn nhưỡng chính biến đã lâu nay mở mãn.
Mười tòa thành trì Bắc Thần châu trong một đêm mất đi.
Tin tức truyền ra, phút chốc thiên hạ náo động.
Cự Lộc thư viện, Mạnh Lăng Thiên đích thân tới, khí thế sét đánh không kịp bưng tai chém mọi kẻ phản nghịch, uy danh Cự Lộc thư viện truyền khắp thiên hạ.
Năm thứ ba trăm năm.
Tây Thần châu xuất hiện nhiều dư nghiệt của Đạt Phật thiên triều ngày xưa, đánh cờ hiệu phản Trăn phục Phật, liên lạc một đám phản quân dựng cờ khởi nghĩa.
Mạnh Lăng Thiên lại nổi lên, kêu gọi, vô số tu giả nhận ơn huệ thiên bia cùng nhau lao ra, diệt phản quân này.
Năm thứ bốn trăm năm.
Cự Lộc thư viện uy danh cái thế, tổ chức đệ nhất giới, thiên hạ nhập học đại khảo, rộng rãi chiêu sinh anh tài thiên hạ.
Năm thứ năm trăm, sáu trăm, bảy trăm, tám trăm năm.
Thời gian bốn trăm năm Cự Lộc thư viện do tiên nhân tọa trấn, khuất phục thiên hạ.
Ơn huệ thiên bia còn trong tâm người thế hệ trước, nhưng lòng người mới thì chậm rãi nhạt đi.
Năm thứ chín trăm năm.
Đó cũng là năm hỗn loạn nhất.
Đông Thần châu, Nam Thần châu, Tây Thần châu, Bắc Thần châu, bốn thần châu gần như cùng lúc phản loạn, phút chốc thiên hạ gió rền mưa giông.
Thật nhiều cao thủ tu luyện thiên cấp công pháp, tu vi tăng vọt.
Phong cảnh ngày xưa của Đại Trăn thiên triều khiến người người hâm mộ, cũng muốn lập quốc lập triều.
Khói lửa nổi lên bốn phía, quần tiên nhân Cự Lộc thư viện lo lắng phát ra một phần sách bình Định Công Lao.
Sách bình Định Công Lao bình định công lao của Đại Trăn thiên triều ghi chép lại công tích những người bình định Đại Trăn thiên triều, chờ Diêm Xuyên trở về luận công ban thưởng.
Mưu nghịch bốn phương không cảm thấy có gì.
Nhưng một số đại gia tộc ngủ đông trong thiên hạ khi thấy sách bình Định Công Lao thì cùng ra mặt.
Gần ngàn năm không có bóng dáng, chỉ là sách bình Định Công Lao như sóng to biển rộng gột rửa gió lửa bốn phương, một năm ngắn ngủi đã trừ phản loạn.
Cự Lộc thư viện.
Mạnh Lăng Thiên nghe đệ tử mang về tin tức bốn phương, rất là chua xót.
Quần tiên nhân mờ mịt.
Một tiên nhân cười khổ nói:
- Phản loạn như vậy chúng ta chịu bó tay, không ngờ sách bình Định Công Lao của Đại Trăn thiên triều đã gọi ra nhiều cao thủ ẩn nấp như vậy.
Mạnh Lăng Thiên cười khổ:
- Gần ngàn năm Cự Lộc thư viện uy chấn thiên hạ, ta cho rằng danh vọng của Cự Lộc thư viện đã vượt qua Đại Trăn thiên triều, nhưng không ngờ, không ngờ vẫn không sánh bằng một bộ sách bình Định Công Lao của Đại Trăn thiên triều.
- Lòng dân thiên hạ vẫn còn ở Đại Trăn thiên triều.
Quần tiên nhân gật đầu.
Sau một lần sách bình Định Công Lao.
Lại qua hơn một ngàn năm, toàn thiên hạ cực kỳ bình tĩnh, không có đại hình phản loạn nổi dậy.
Diêm Xuyên tiến vào Tiên giới thứ hai ngàn năm trăm năm!
Rốt cuộc trong Phong Ấn giới có tiên nhân độ kiếp.
Không ngừng có tiên nhân độ kiếp, nhưng nhiều người lựa chọn ở lại tiếp, chờ Diêm Xuyên trở về.
Nhưng luôn có người lựa chọn phi thăng, tìm kiếm tiêu dao tự tại.
Tiên nhân phi thăng không được tiêu dao, khoảnh khắc phi thăng Tiên giới đã bị người tu giả bắt giữ.
Tổng cộng ba tiên nhân phi thăng, tất cả đều bị cưỡng bức bắt đi, ai nấy cực kỳ kinh ngạc, vô cùng hối hận.
Phía xa Phong Ấn giới, một quần thể cung điện to lớn.
Trong mộg gian đại điện.
Đại Tề thánh vương nhìn một đám thần tử đứng trước điện.
Thiên Nhất Đại Tiên Đại Tiên ngày xưa bị Diêm Xuyên bức đi.
Thiên Nhất Đại Tiên vo cùng đau khổ nói:
- Thánh vương, đã ép hỏi ra hết, chắc không có tin gì khác, nhưng, nhưng cái này...
Một đại thần kêu lên:
- Diêm Xuyên mang hơn một ngàn vạn người phi thăng? Đùa giỡn cái gì? Nếu thật là vậy thì tại sao chúng ta không biết? Còn hơn một ngàn vạn người!
Đại Tề thánh vương suy tư, gật đầu, nói:
- Một mình Diêm Xuyên vào tu giả thì có lẽ có thể thoát khỏi tai mắt của ta, nhưng mang theo hơn một ngàn vạn ngươi thì tuyệt không có khả năng!
Thiên Nhất Đại Tiên nhíu mày nói:
- Nhưng người mới phi thăng đã thề thốt chắc chắn.
Đại Tề thánh vương trầm giọng nói:
- Tuyệt đối không có khả năng, trừ phi, Diêm Xuyên lừa toàn thiên hạ!
Thiên Nhất Đại Tiên mờ mịt hỏi:
- Lừa toàn thiên hạ? Thánh vương, ý của ngươi là Diêm Xuyên còn ở tại Phong Ấn giới, chẳng qua mang hơn một ngàn vạn người mai danh ẩn tính, tìm chỗ tu luyện?
Đại Tề thánh vương gật đầu.
Có kẻ kêu lên:
- Nhưng tại sao bọn họ làm như vậy? Diêm Xuyên bị ngu sao?
Thiên Nhất Đại Tiên gãi tóc, nghĩ không ra:
- Đúng vậy. Thánh vương, âm phủ Phong Ấn giới đã tan vỡ, bọn họ không thể vào âm phủ được.
Mười vạn núi to chôn Hàm Dương địa cung, hình thành từng ngọn núi mới, xung quanh núi tràn ngập âm khí, vô số độc vật sinh ra trên mặt đất, khiến người nhìn từ xa đều muốn đi đường vòng.
Trong mắt quần tiên nhân lóe tia kinh thán.
Mạnh Lăng Thiên cảm thán:
- Phụng Âm Dương? Thuật phong thủy thật là lợi hại. Địa giới Hàm Dương cung này giống như là một đại hình âm địa, không hề nhìn ra quy mô hùng vĩ trước đó.
Quần tiên nhân gật đầu, nói:
- Ừm!
Một tiên nhân nói:
- Đại Trăn thiên triều bế quan ngủ đông, chúng ta lo chuyện Cự Lộc thư viện của mình trước đi.
Mạnh Lăng Thiên gật đầu.
Quần tiên nhân nhìn nhìn, cuối cùng rời đi.
Giờ phút này toàn thiên hạ, vô số dân chúng nhìn khí vận trên đỉnh đầu tách ra, hiểu là thánh thượng mang theo đám người được chọn đã đi rồi.
Chờ thánh thượng trở về mất mấy ngàn năm.
- Ta không được chọn trúng, nhưng ta tin tưởng mình không kém hơn mấy thiên tài này. Thánh thượng để cho ta thiên cấp công pháp, trước khi thánh thượng trở về thì ta chắc chắn sẽ trở thành cường giả, gia nhập Đại Trăn thiên triều!
- Ta phải biến mạnh!
- Thiên hạ đại khải lần thứ ba, ta nhất định phải trúng tuyển!
.........
......
...
Khắp thiên hạ, vô số dân chúng ước ao.
Nhưng năm ngàn năm? Tròn năm ngàn năm!
Lúc trước thời gian ngàn năm thiên hạ xảy ra biến đổi nghiêng trời lệch đất, lại thêm năm ngàn năm, không biết thiên hạ này sẽ biến thành bộ dạng gì đây.
…
Diêm Xuyên vào Tiên giới năm thứ hai mươi.
Dân chúng thiên hạ rốt cuộc có cảm giác mất mát, tựa như núi lớn che mưa chắn gió bỗng nhiên biến mất, lòng vắng vẻ.
Ngày xưa Diêm Xuyên cũng vào Tiên giới mấy trăm năm, nhưng khác với lần này.
Ngày xưa mọi người đều cho rằng Diêm Xuyên còn ở Yến Kinh, cơ quan quốc gia Đại Trăn thiên triều nhanh chóng vận chuyển, địa vị thần thánh của Yến Kinh còn đó. Vì vậy dù nhiều năm Diêm Xuyên không tảo triều nhưng trong lòng mọi người tồn tại bóng hình hắn.
Nhưng bây giờ không có, thánh thượng mang hơn một ngàn vạn người rời đi.
Dân chúng bỗng có cảm giác vắng vẻ, nhưng không bùng phát ra.
Năm thứ năm mươi năm.
Rốt cuộc Nam Thần châu xuất hiện chút rối loạn, một cường giả có dã tâm sau khi tu luyện công pháp trên thiên bia thì tu vi tăng vọt, triệu tập toàn gia tộc muốn đoạt thành, cướp một thành trì.
Nhưng may là uy nghiêm Đại Trăn thiên triều còn đó, chút rối loạn này rất nhanh bị dập tắt. Nhưng giờ phút này đốt lên ngọn lửa dã tâm trong lòng nhiều người.
Một trăm năm.
Thiên hạ mất đi Diêm Xuyên đã một trăm năm.
Bắc Thần châu uấn nhưỡng chính biến đã lâu nay mở mãn.
Mười tòa thành trì Bắc Thần châu trong một đêm mất đi.
Tin tức truyền ra, phút chốc thiên hạ náo động.
Cự Lộc thư viện, Mạnh Lăng Thiên đích thân tới, khí thế sét đánh không kịp bưng tai chém mọi kẻ phản nghịch, uy danh Cự Lộc thư viện truyền khắp thiên hạ.
Năm thứ ba trăm năm.
Tây Thần châu xuất hiện nhiều dư nghiệt của Đạt Phật thiên triều ngày xưa, đánh cờ hiệu phản Trăn phục Phật, liên lạc một đám phản quân dựng cờ khởi nghĩa.
Mạnh Lăng Thiên lại nổi lên, kêu gọi, vô số tu giả nhận ơn huệ thiên bia cùng nhau lao ra, diệt phản quân này.
Năm thứ bốn trăm năm.
Cự Lộc thư viện uy danh cái thế, tổ chức đệ nhất giới, thiên hạ nhập học đại khảo, rộng rãi chiêu sinh anh tài thiên hạ.
Năm thứ năm trăm, sáu trăm, bảy trăm, tám trăm năm.
Thời gian bốn trăm năm Cự Lộc thư viện do tiên nhân tọa trấn, khuất phục thiên hạ.
Ơn huệ thiên bia còn trong tâm người thế hệ trước, nhưng lòng người mới thì chậm rãi nhạt đi.
Năm thứ chín trăm năm.
Đó cũng là năm hỗn loạn nhất.
Đông Thần châu, Nam Thần châu, Tây Thần châu, Bắc Thần châu, bốn thần châu gần như cùng lúc phản loạn, phút chốc thiên hạ gió rền mưa giông.
Thật nhiều cao thủ tu luyện thiên cấp công pháp, tu vi tăng vọt.
Phong cảnh ngày xưa của Đại Trăn thiên triều khiến người người hâm mộ, cũng muốn lập quốc lập triều.
Khói lửa nổi lên bốn phía, quần tiên nhân Cự Lộc thư viện lo lắng phát ra một phần sách bình Định Công Lao.
Sách bình Định Công Lao bình định công lao của Đại Trăn thiên triều ghi chép lại công tích những người bình định Đại Trăn thiên triều, chờ Diêm Xuyên trở về luận công ban thưởng.
Mưu nghịch bốn phương không cảm thấy có gì.
Nhưng một số đại gia tộc ngủ đông trong thiên hạ khi thấy sách bình Định Công Lao thì cùng ra mặt.
Gần ngàn năm không có bóng dáng, chỉ là sách bình Định Công Lao như sóng to biển rộng gột rửa gió lửa bốn phương, một năm ngắn ngủi đã trừ phản loạn.
Cự Lộc thư viện.
Mạnh Lăng Thiên nghe đệ tử mang về tin tức bốn phương, rất là chua xót.
Quần tiên nhân mờ mịt.
Một tiên nhân cười khổ nói:
- Phản loạn như vậy chúng ta chịu bó tay, không ngờ sách bình Định Công Lao của Đại Trăn thiên triều đã gọi ra nhiều cao thủ ẩn nấp như vậy.
Mạnh Lăng Thiên cười khổ:
- Gần ngàn năm Cự Lộc thư viện uy chấn thiên hạ, ta cho rằng danh vọng của Cự Lộc thư viện đã vượt qua Đại Trăn thiên triều, nhưng không ngờ, không ngờ vẫn không sánh bằng một bộ sách bình Định Công Lao của Đại Trăn thiên triều.
- Lòng dân thiên hạ vẫn còn ở Đại Trăn thiên triều.
Quần tiên nhân gật đầu.
Sau một lần sách bình Định Công Lao.
Lại qua hơn một ngàn năm, toàn thiên hạ cực kỳ bình tĩnh, không có đại hình phản loạn nổi dậy.
Diêm Xuyên tiến vào Tiên giới thứ hai ngàn năm trăm năm!
Rốt cuộc trong Phong Ấn giới có tiên nhân độ kiếp.
Không ngừng có tiên nhân độ kiếp, nhưng nhiều người lựa chọn ở lại tiếp, chờ Diêm Xuyên trở về.
Nhưng luôn có người lựa chọn phi thăng, tìm kiếm tiêu dao tự tại.
Tiên nhân phi thăng không được tiêu dao, khoảnh khắc phi thăng Tiên giới đã bị người tu giả bắt giữ.
Tổng cộng ba tiên nhân phi thăng, tất cả đều bị cưỡng bức bắt đi, ai nấy cực kỳ kinh ngạc, vô cùng hối hận.
Phía xa Phong Ấn giới, một quần thể cung điện to lớn.
Trong mộg gian đại điện.
Đại Tề thánh vương nhìn một đám thần tử đứng trước điện.
Thiên Nhất Đại Tiên Đại Tiên ngày xưa bị Diêm Xuyên bức đi.
Thiên Nhất Đại Tiên vo cùng đau khổ nói:
- Thánh vương, đã ép hỏi ra hết, chắc không có tin gì khác, nhưng, nhưng cái này...
Một đại thần kêu lên:
- Diêm Xuyên mang hơn một ngàn vạn người phi thăng? Đùa giỡn cái gì? Nếu thật là vậy thì tại sao chúng ta không biết? Còn hơn một ngàn vạn người!
Đại Tề thánh vương suy tư, gật đầu, nói:
- Một mình Diêm Xuyên vào tu giả thì có lẽ có thể thoát khỏi tai mắt của ta, nhưng mang theo hơn một ngàn vạn ngươi thì tuyệt không có khả năng!
Thiên Nhất Đại Tiên nhíu mày nói:
- Nhưng người mới phi thăng đã thề thốt chắc chắn.
Đại Tề thánh vương trầm giọng nói:
- Tuyệt đối không có khả năng, trừ phi, Diêm Xuyên lừa toàn thiên hạ!
Thiên Nhất Đại Tiên mờ mịt hỏi:
- Lừa toàn thiên hạ? Thánh vương, ý của ngươi là Diêm Xuyên còn ở tại Phong Ấn giới, chẳng qua mang hơn một ngàn vạn người mai danh ẩn tính, tìm chỗ tu luyện?
Đại Tề thánh vương gật đầu.
Có kẻ kêu lên:
- Nhưng tại sao bọn họ làm như vậy? Diêm Xuyên bị ngu sao?
Thiên Nhất Đại Tiên gãi tóc, nghĩ không ra:
- Đúng vậy. Thánh vương, âm phủ Phong Ấn giới đã tan vỡ, bọn họ không thể vào âm phủ được.