Tiên Quốc Đại Đế
Chương 508: Tám Mươi Đời?
Diêm Xuyên nhất thời kêu lên.
- Ừm!
Triệu A Phòng gật đầu một cái.
Nói xong, bạch quang trong lòng bàn tay Triệu A Phòng phát ra càng thịnh hơn. Nàng xâm nhập vào từng vòng sáng.
- Thế nào?
Diêm Xuyên hỏi.
Sắc mặt Triệu A Phòng trở nên phức tạp:
- Ta thấy được, đời thứ nhất, ngươi và ta là con trai, con gái của hai tộc trường thù địch, lại tự định chung thân. Cuối cùng chúng ta bị hai gia tộc liên thủ tiêu diệt! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.
- Đời thứ hai, ngươi và ta đều là phàm nhân, làm bạn đến già sau đó chết!
- Đời thứ ba, vẫn là phàm nhân, ngươi là đồ đệ của ta, chúng ta kết hợp, làm thế nhân phỉ nhổ, cuối cùng cùng nhau tự sát vì tình!
- Đời thứ tư...
...
- Đời thứ tám mươi, ta là Chân Nhu!
Triệu A Phòng nhìn những hình ảnh mình đã tính toán ra được. Trong lúc nhất thời, cả người nàng có chút chết.
Khối băng trong lòng nàng không ngừng sụp đổ. Nhìn hình ảnh của từng đời này, nàng cảm giác dường như tự mình trải qua. Nước mắt Triệu A Phòng dần dần chảy xuống.
- Ta đã thấy được sắc thái. Ta hiểu rõ lời ngươi nói ngày đó rồi!
Triệu A Phòng nhìn Diêm Xuyên bỗng nhiên vẻ mặt phức tạp đến cực điểm nói.
- Chân Nhu!
Diêm Xuyên hài lòng cười.
Phu thê tám mươi đời? Liên tục suốt tám mươi đời! Tuy rằng Diêm Xuyên không có cách nào nhìn thấy được mấy chục kiếp trước kia, nhưng giờ phút này biết rõ là sự thực, vậy đã đủ rồi.
Vân Tâm đứng bên cạnh, sắc mặt phức tạp.
- Ngươi từ Tiên giới đến!
Vân Tâm khe khẽ thở dài.
- Không, ta vẫn là Triệu A Phòng!
Triệu A Phòng chảy nước mắt, lắc đầu một cái.
- Được rồi. Chỉ cần vẫn là nàng là được rồi. A Phòng theo ta trở về đi thôi! Đời này, chúng ta sẽ không tách ra nữa!
Diêm Xuyên tiến lên một bước.
Triệu A Phòng nhắm mắt lại, dường như đang giãy dụa, giẫy giụa giữa kiếp trước và kiếp này.
Ngay vào thời khắc Diêm Xuyên chờ mong, trên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang.
Ầm.
- A Phòng!
Sau tiếng nổ vang, trong hư không truyền tới một giọng nữ tử.
Triệu A Phòng giật mình một cái, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Vô số tu giả cũng ngạc nhiên nhìn lên bầu trời.
Sau khi nữ tử kia kêu lên, một khí tức khủng bố phát ra, nhất thời khiến vô số tu giả xung quanh phải giật mình.
- Tiên nhân? Hơn nữa còn là một cực kỳ tiên nhân mạnh mẽ?
Sắc mặt Mạnh Lăng Thiên biến đổi một hồi nói.
- Sư tôn!
Triệu A Phòng nhìn lên không trung.
Một đạo bạch quang xuất hiện, bao phủ lấy Triệu A Phòng.
- Trở về đi!
Bên trong bạch quang, giọng nói kia lại vang lên.
Vẻ mặt Triệu A Phòng nhất thời trở nên phức tạp, nàng lại nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Trở về đi!
Bên trong bạch quang, giọng nói kia vẫn không ngừng thúc giục.
- Sư tôn, đệ tử...
Thần sắc Triệu A Phòng phức tạp nói, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
- Chuyện của ngươi, sư phụ đã biết được. Nhưng muôn dân sắp bị diệt, hãy bỏ đi tư tình nhi nữ. Bỏ đi! Bỏ đi!
Trong giọng nói lộ ra sự bi thương.
Triệu A Phòng nhất thời khóc không thành tiếng.
Diêm Xuyên lại nhíu mày nhìn lên bầu trời:
- Ngươi là sư tôn của A Phòng sao? A Phòng là vợ của ta, là thê tử tám mươi đời. Trời định chúng ta là phu thê, ngươi có tư cách gì chia rẽ chúng ta?
- Giun dế như ngươi thì biết gì về thiên mệnh?
Trong bạch quang truyền tới một giọng nói phẫn nộ.
Diêm Xuyên đang muốn mắng tiếp, đột nhiên Triệu A Phòng lại mở miệng nói:
- Không, không nên nói sư tôn của ta!
Diêm Xuyên khẽ nhíu mày.
- Ngươi và ta chung quy vẫn có thể gặp lại. Sư tôn và sư tổ lại...
Triệu A Phòng lắc đầu nói.
Lúc này Diêm Xuyên mới không tiếp tục nói.
- Tám mươi đời. Ha ha, tám mươi đời!
Triệu A Phòng không ngừng rơi lệ.
- A Phòng!
Diêm Xuyên ôn nhu nói.
Triệu A Phòng cắn cắn môi, thoáng nức nở nói:
- Nếu như duyên không ngừng, đến Tiên giới nhận lại!
Nói xong, Triệu A Phòng thả thế giới cành ra, đạp không bay vút lên trời.
- A Phòng!
Diêm Xuyên kêu lên.
Trong mắt Triệu A Phòng, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Nhưng nàng cũng không dám quay đầu lại nhìn. Nàng bay vút lên trời, theo bạch quang kia, trong nháy mắt xông lên cửu tiêu. Trong chớp mắt đã không còn nhìn thấy hình bóng của nàng nữa.
Nàng đã vào Tiên giới.
Trong Tiên giới.
- A Phòng! Rất nhanh sẽ gặp lại thôi.
Một giọng nữ khuyên lơn.
- Sư tôn, trong lòng đệ tử rất khó chịu!
Triệu A Phòng gào khóc nói.
Triệu A Phòng đi rồi, chỉ lưu lại một mình Diêm Xuyên đầy vẻ thất vọng mất mát. Xung quanh hoàn toàn lặng lẽ. Qua một hồi lâu, Diêm Xuyên mới có phản ứng.
- Ha ha ha ha ha ha ha, thương thiên? Tiên giới? Giun dế sao biết thiên mệnh? Ta còn là giun dế? Ha ha ha ha!
Giọng nói của Diêm Xuyên đầy thê lương. Hắn cười lớn.
Trong tiếng cười, sắc mặt Diêm Xuyên càng ngày càng biến thành dữ tợn. Một lần đả kích, không những không đánh gục Diêm Xuyên, trái lại còn khiến dã tâm của Diêm Xuyên hung hăng dâng cao!
Vèo! Vèo!...
Từng thân ảnh nhanh chóng bay tới.
Mạnh Lăng Thiên, Lý Tư, Đông Phương Chính Phái, Lưu Cẩn, tất cả đều hạ xuống trước mặt Diêm Xuyên.
Giờ phút này, mệnh trận Tước Thần của Thiên Cơ Tông đã chậm rãi lui lại. Bởi vì kết quả đã có. Hiện tại không cần đại trận này nữa.
- Bệ hạ!
Lưu Cẩn thoáng lo lắng nói.
Sắc mặt Diêm Xuyên chậm rãi trở nên nghiêm túc, đồng thời trong mắt lộ ra hung quang trầm lạnh.
- Trẫm không có chuyện gì!
Diêm Xuyên áp chế nỗi lòng nặng nề của mình.
- Diêm đế, vô cùng xin lỗi. Ngươi không thể tham dự kế hoạch tạo thần. Đồng thời, vẫn xin thực hiện lời hứa ngày ấy, trao trả lại thế giới cành!
Vân Tâm tiến lên một bước nói.
Vân Tâm mở miệng, kết quả đã đi ra.
Diêm Xuyên mất đi tư cách, chỉ còn lại Quyết!
Mạnh Lăng Thiên đứng bên cạnh, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Lý Tư lại trầm mặc không nói.
Một đám thần tử Đại Trăn đều nhìn về phía Diêm Xuyên, nhất thời thần tình phức tạp.
Diêm Xuyên chậm rãi xoay người lại, bởi vì lúc trước khuôn mặt trở nên dữ tợn, giờ phút này vẫn hàm chứa một sát khí!
Vân Tâm khẽ nhíu mày.
- Vân tông chủ, lời ta đã nói, tự nhiên sẽ thực hiện. Ngươi thì sao?
Diêm Xuyên nhìn về phía Vân Tâm.
Trên mặt Vân Tâm nhăn lại, sau đó chậm rãi giãn ra. Hắn gật đầu nói:
- Diêm đế yên tâm! Mời nói ra điều kiện thứ hai!
Diêm Xuyên nhìn một đám đệ tử Thiên Cơ Tông, tiếp theo đưa thế giới cành ra nói:
- Điều kiện thứ hai, các đệ tử Thiên Cơ Tông, trong vòng một ngàn năm không được tiến hành bất kỳ suy tính nào đối với Đại Trăn ta!
- Ách?
Vân Tâm thoáng nhướng mày.
- Điều kiện này có thể làm trái với niềm tin của các ngươi không?
Diêm Xuyên hỏi.
Vân Tâm thoáng cười khổ một hồi, cuối cùng gật đầu nói:
- Vân Tâm ta bảo đảm!
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái, sau đó đưa thế giới cành ra.
Vân Tâm có chút kích động nhẹ nhàng tiếp nhận.
Vân Tâm kiểm tra một hồi, lập tức đưa cho lão già một Thiên Cơ Tông đứng phía sau. Một đám đệ tử Thiên Cơ Tông, kích động truyền lại cho nhau.
Vân Tâm lại nhìn Diêm Xuyên thoáng thi lễ nói:
- Đa tạ Diêm đế thành toàn!
Diêm Xuyên nhẹ nhàng gật đầu một cái. Tiếp đó, Diêm Xuyên nhìn về phía Quyết nói:
- Chúc mừng Yêu Đế!
Quyết khẽ mỉm cười, gật đầu nói:
- Đa tạ!
>[/LEFT]
- Ừm!
Triệu A Phòng gật đầu một cái.
Nói xong, bạch quang trong lòng bàn tay Triệu A Phòng phát ra càng thịnh hơn. Nàng xâm nhập vào từng vòng sáng.
- Thế nào?
Diêm Xuyên hỏi.
Sắc mặt Triệu A Phòng trở nên phức tạp:
- Ta thấy được, đời thứ nhất, ngươi và ta là con trai, con gái của hai tộc trường thù địch, lại tự định chung thân. Cuối cùng chúng ta bị hai gia tộc liên thủ tiêu diệt! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Chân mày Diêm Xuyên nhíu lại.
- Đời thứ hai, ngươi và ta đều là phàm nhân, làm bạn đến già sau đó chết!
- Đời thứ ba, vẫn là phàm nhân, ngươi là đồ đệ của ta, chúng ta kết hợp, làm thế nhân phỉ nhổ, cuối cùng cùng nhau tự sát vì tình!
- Đời thứ tư...
...
- Đời thứ tám mươi, ta là Chân Nhu!
Triệu A Phòng nhìn những hình ảnh mình đã tính toán ra được. Trong lúc nhất thời, cả người nàng có chút chết.
Khối băng trong lòng nàng không ngừng sụp đổ. Nhìn hình ảnh của từng đời này, nàng cảm giác dường như tự mình trải qua. Nước mắt Triệu A Phòng dần dần chảy xuống.
- Ta đã thấy được sắc thái. Ta hiểu rõ lời ngươi nói ngày đó rồi!
Triệu A Phòng nhìn Diêm Xuyên bỗng nhiên vẻ mặt phức tạp đến cực điểm nói.
- Chân Nhu!
Diêm Xuyên hài lòng cười.
Phu thê tám mươi đời? Liên tục suốt tám mươi đời! Tuy rằng Diêm Xuyên không có cách nào nhìn thấy được mấy chục kiếp trước kia, nhưng giờ phút này biết rõ là sự thực, vậy đã đủ rồi.
Vân Tâm đứng bên cạnh, sắc mặt phức tạp.
- Ngươi từ Tiên giới đến!
Vân Tâm khe khẽ thở dài.
- Không, ta vẫn là Triệu A Phòng!
Triệu A Phòng chảy nước mắt, lắc đầu một cái.
- Được rồi. Chỉ cần vẫn là nàng là được rồi. A Phòng theo ta trở về đi thôi! Đời này, chúng ta sẽ không tách ra nữa!
Diêm Xuyên tiến lên một bước.
Triệu A Phòng nhắm mắt lại, dường như đang giãy dụa, giẫy giụa giữa kiếp trước và kiếp này.
Ngay vào thời khắc Diêm Xuyên chờ mong, trên bầu trời đột nhiên phát ra một tiếng nổ vang.
Ầm.
- A Phòng!
Sau tiếng nổ vang, trong hư không truyền tới một giọng nữ tử.
Triệu A Phòng giật mình một cái, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Vô số tu giả cũng ngạc nhiên nhìn lên bầu trời.
Sau khi nữ tử kia kêu lên, một khí tức khủng bố phát ra, nhất thời khiến vô số tu giả xung quanh phải giật mình.
- Tiên nhân? Hơn nữa còn là một cực kỳ tiên nhân mạnh mẽ?
Sắc mặt Mạnh Lăng Thiên biến đổi một hồi nói.
- Sư tôn!
Triệu A Phòng nhìn lên không trung.
Một đạo bạch quang xuất hiện, bao phủ lấy Triệu A Phòng.
- Trở về đi!
Bên trong bạch quang, giọng nói kia lại vang lên.
Vẻ mặt Triệu A Phòng nhất thời trở nên phức tạp, nàng lại nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Trở về đi!
Bên trong bạch quang, giọng nói kia vẫn không ngừng thúc giục.
- Sư tôn, đệ tử...
Thần sắc Triệu A Phòng phức tạp nói, nước mắt không ngừng tuôn rơi.
- Chuyện của ngươi, sư phụ đã biết được. Nhưng muôn dân sắp bị diệt, hãy bỏ đi tư tình nhi nữ. Bỏ đi! Bỏ đi!
Trong giọng nói lộ ra sự bi thương.
Triệu A Phòng nhất thời khóc không thành tiếng.
Diêm Xuyên lại nhíu mày nhìn lên bầu trời:
- Ngươi là sư tôn của A Phòng sao? A Phòng là vợ của ta, là thê tử tám mươi đời. Trời định chúng ta là phu thê, ngươi có tư cách gì chia rẽ chúng ta?
- Giun dế như ngươi thì biết gì về thiên mệnh?
Trong bạch quang truyền tới một giọng nói phẫn nộ.
Diêm Xuyên đang muốn mắng tiếp, đột nhiên Triệu A Phòng lại mở miệng nói:
- Không, không nên nói sư tôn của ta!
Diêm Xuyên khẽ nhíu mày.
- Ngươi và ta chung quy vẫn có thể gặp lại. Sư tôn và sư tổ lại...
Triệu A Phòng lắc đầu nói.
Lúc này Diêm Xuyên mới không tiếp tục nói.
- Tám mươi đời. Ha ha, tám mươi đời!
Triệu A Phòng không ngừng rơi lệ.
- A Phòng!
Diêm Xuyên ôn nhu nói.
Triệu A Phòng cắn cắn môi, thoáng nức nở nói:
- Nếu như duyên không ngừng, đến Tiên giới nhận lại!
Nói xong, Triệu A Phòng thả thế giới cành ra, đạp không bay vút lên trời.
- A Phòng!
Diêm Xuyên kêu lên.
Trong mắt Triệu A Phòng, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Nhưng nàng cũng không dám quay đầu lại nhìn. Nàng bay vút lên trời, theo bạch quang kia, trong nháy mắt xông lên cửu tiêu. Trong chớp mắt đã không còn nhìn thấy hình bóng của nàng nữa.
Nàng đã vào Tiên giới.
Trong Tiên giới.
- A Phòng! Rất nhanh sẽ gặp lại thôi.
Một giọng nữ khuyên lơn.
- Sư tôn, trong lòng đệ tử rất khó chịu!
Triệu A Phòng gào khóc nói.
Triệu A Phòng đi rồi, chỉ lưu lại một mình Diêm Xuyên đầy vẻ thất vọng mất mát. Xung quanh hoàn toàn lặng lẽ. Qua một hồi lâu, Diêm Xuyên mới có phản ứng.
- Ha ha ha ha ha ha ha, thương thiên? Tiên giới? Giun dế sao biết thiên mệnh? Ta còn là giun dế? Ha ha ha ha!
Giọng nói của Diêm Xuyên đầy thê lương. Hắn cười lớn.
Trong tiếng cười, sắc mặt Diêm Xuyên càng ngày càng biến thành dữ tợn. Một lần đả kích, không những không đánh gục Diêm Xuyên, trái lại còn khiến dã tâm của Diêm Xuyên hung hăng dâng cao!
Vèo! Vèo!...
Từng thân ảnh nhanh chóng bay tới.
Mạnh Lăng Thiên, Lý Tư, Đông Phương Chính Phái, Lưu Cẩn, tất cả đều hạ xuống trước mặt Diêm Xuyên.
Giờ phút này, mệnh trận Tước Thần của Thiên Cơ Tông đã chậm rãi lui lại. Bởi vì kết quả đã có. Hiện tại không cần đại trận này nữa.
- Bệ hạ!
Lưu Cẩn thoáng lo lắng nói.
Sắc mặt Diêm Xuyên chậm rãi trở nên nghiêm túc, đồng thời trong mắt lộ ra hung quang trầm lạnh.
- Trẫm không có chuyện gì!
Diêm Xuyên áp chế nỗi lòng nặng nề của mình.
- Diêm đế, vô cùng xin lỗi. Ngươi không thể tham dự kế hoạch tạo thần. Đồng thời, vẫn xin thực hiện lời hứa ngày ấy, trao trả lại thế giới cành!
Vân Tâm tiến lên một bước nói.
Vân Tâm mở miệng, kết quả đã đi ra.
Diêm Xuyên mất đi tư cách, chỉ còn lại Quyết!
Mạnh Lăng Thiên đứng bên cạnh, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Lý Tư lại trầm mặc không nói.
Một đám thần tử Đại Trăn đều nhìn về phía Diêm Xuyên, nhất thời thần tình phức tạp.
Diêm Xuyên chậm rãi xoay người lại, bởi vì lúc trước khuôn mặt trở nên dữ tợn, giờ phút này vẫn hàm chứa một sát khí!
Vân Tâm khẽ nhíu mày.
- Vân tông chủ, lời ta đã nói, tự nhiên sẽ thực hiện. Ngươi thì sao?
Diêm Xuyên nhìn về phía Vân Tâm.
Trên mặt Vân Tâm nhăn lại, sau đó chậm rãi giãn ra. Hắn gật đầu nói:
- Diêm đế yên tâm! Mời nói ra điều kiện thứ hai!
Diêm Xuyên nhìn một đám đệ tử Thiên Cơ Tông, tiếp theo đưa thế giới cành ra nói:
- Điều kiện thứ hai, các đệ tử Thiên Cơ Tông, trong vòng một ngàn năm không được tiến hành bất kỳ suy tính nào đối với Đại Trăn ta!
- Ách?
Vân Tâm thoáng nhướng mày.
- Điều kiện này có thể làm trái với niềm tin của các ngươi không?
Diêm Xuyên hỏi.
Vân Tâm thoáng cười khổ một hồi, cuối cùng gật đầu nói:
- Vân Tâm ta bảo đảm!
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái, sau đó đưa thế giới cành ra.
Vân Tâm có chút kích động nhẹ nhàng tiếp nhận.
Vân Tâm kiểm tra một hồi, lập tức đưa cho lão già một Thiên Cơ Tông đứng phía sau. Một đám đệ tử Thiên Cơ Tông, kích động truyền lại cho nhau.
Vân Tâm lại nhìn Diêm Xuyên thoáng thi lễ nói:
- Đa tạ Diêm đế thành toàn!
Diêm Xuyên nhẹ nhàng gật đầu một cái. Tiếp đó, Diêm Xuyên nhìn về phía Quyết nói:
- Chúc mừng Yêu Đế!
Quyết khẽ mỉm cười, gật đầu nói:
- Đa tạ!
>[/LEFT]