Tiên Quốc Đại Đế
Chương 491: Nơi Này Giao Cho Ta Đi!
Đại trận ầm ầm vỡ vụn. Hơn một trăm thần tử Đại Phật ổn định đại trận, ầm ầm bị lực phản chấn nghịch lưu chấn động đến mức bay ngược ra. Miệng mỗi người đều phun máu tươi.
Phụt! Phụt!......
Tất cả ngã trên mặt đất. Đại trận ầm ầm bị phá tan.
- Tiên nhân? Chỉ có tiên nhân mới có thể phá tan đại trận từ phía bên ngoài. Đây là do tiên nhân ra tay sao?
Một tu giả ngã xuống đất kêu lên sợ hãi.
Đại trận vừa vỡ ra, một đả kích cường liệt xông thẳng vào trong đại trận.
Ầm!
Mọi người đang chiến đấu bên trong bị cỗ khí thế mạnh mẽ này ầm ầm trùng kích vào hộ thân của từng người. Tất cả mọi người đều tách ra.
Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một cảm giác cực kì không cam lòng.
Bạch Đế Thiên mắt thấy có thể giết thêm một người, nhưng không nhịn được vẫn phải tự bảo vệ mình né tránh.
Ầm!
Trong nháy mắt Đằng yêu cũng thả một thượng Hư Cảnh ra, nhanh chóng vờn quanh Thiên Nữ và Đông Phương Chính Phái, đề phòng hai người bị thương tổn.
Vù vù!
Một trận gió lớn thổi qua, cát bụi biến mất.
Trong không trung xuất hiện một lão già mặc đạo bào màu trắng, tay cầm phất trần, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Đó chính là Tông chủ Thiên Cơ Tông, Vân Tâm!
Phía sau Vân Tâm có mấy chục người nhanh chóng tụ tập. Trong số đó, Diêm Xuyên nhận ra Tư Mã Vân Thiên, hiện tại cũng chính là Lý Tư.
Lý Tư đứng ở bên cạnh Mạnh Lăng Thiên, có chút tò mò nhìn cảnh tượng bên trong.
Bên cạnh còn có một người nữa. Đó chính là Khổng Đạo Khâu của thư viện Khổng Lỗ. Giờ phút này hắn nhíu mày nhìn xuống cảnh tượng phía dưới.
Hai người đã chết. Ba người bị thương! Ngoại trừ Khổng Ma Kha có chút chật vật, những người khác đều chịu đả kích đau đớn thê thảm. Text được lấy tại Truyện FULL
Càng ngày càng nhiều tu giả từ khắp nơi tụ tập tới. Không chỉ có đệ tử Thiên Cơ Tông, còn có cường giả từ khắp nơi tới.
Vân Tâm nhíu mày, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Tiên nhân? Vân Tâm có thể là tiên nhân sao?
Diêm Xuyên thu hồi Đằng yêu, kinh ngạc nhìn về phía Vân Tâm.
- Thiên Nữ, ngươi không sao chứ?
Vân Tâm trịnh trọng nhìn về phía Triệu A Phòng nói.
Triệu A Phòng lắc đầu một cái.
Vân Tâm nhất thời nhìn về phía một đám người ngã dưới đất đang kêu rên. Đó là hơn một trăm người bị một chưởng của mình chấn thương. Tiếp đó hắn lại nhìn về phía Khổng Ma Kha.
Hai mắt Vân Tâm thoáng nheo lại, đang muốn đặt câu hỏi. Nhưng Khổng Đạo Khâu đứng bên cạnh đã tiến lên hét lớn.
- Khổng Ma Kha, ngươi làm gì vậy? Ngươi có biết nơi này là chỗ nào không hả?
Khổng Đạo Khâu khiển trách.
Khổng Đạo Khâu quát mắng, Vân Tâm nhất thời không tiếp tục mở miệng nữa.
Khổng Ma Kha nhìn Khổng Đạo Khâu, sắc mặt vô cùng khó coi. Sau đó hắn nhìn lại đám người Diêm Xuyên một chút, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.
- Thiên Nữ, Vân tông chủ, đã đắc tội rồi!
Khổng Ma Kha khe khẽ thở dài nói.
Giờ phút này, rõ ràng hắn không thể tiêu diệt Diêm Xuyên được nữa.
- Đế vương Đại Phật? Ta muốn biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Vân Tâm trầm giọng nói.
Khổng Ma Kha hít sâu một cái nói:
- Đây là ân oán cá nhân giữa ta và Diêm Xuyên. Ta không nghĩ tới lại kinh động mọi người như vậy!
- Ân oán cá nhân với Diêm Xuyên nhất định phải giải quyết tại Thiên Nữ Điện sao?
Sắc mặt Vân Tâm lạnh trầm nói.
Khổng Ma Kha nhíu nhíu mày.
- Khổng Ma Kha, nơi này không hoan nghênh ngươi. Vẫn mong ngươi lập tức rời đi!
Triệu A Phòng lạnh lùng nói.
- Khổng Ma Kha, còn không trở lại?
Khổng Đạo Khâu nhất thời quát lên.
Tuy rằng đang quát tháo Khổng Ma Kha, nhưng bất kỳ ai cũng nghe ra được, hắn đang che chở cho Khổng Ma Kha. Hắn không muốn sự tình sẽ tiếp tục có chuyển biến xấu, quấy rối kế hoạch của mình.
Vô số tu giả đứng xung quanh đều lộ vẻ tò mò.
Khổng Ma Kha vừa bị đánh vào mặt! Giờ phút này trong lòng hết sức hoảng loạn. Hiện tại hắn lại bị quát mắng, nhất thời trong lòng khó chịu.
Hắn thù hận nhìn Diêm Xuyên, lại căm hận nhìn một đám thần tử gặp xui xẻo do mình mang đến. Cuối cùng hắn hừ lạnh một tiếng:
- Đi!
Khổng Ma Kha dẫn theo một đám thần tử nhanh chóng rời đi.
Vân Tâm rõ ràng không muốn dừng lại ở đó, nhưng Khổng Đạo Khâu đứng ben cạnh lại mở miệng nói:
- Vân tông chủ, lần này có đã đắc tội, ta nhất định sẽ quản giáo thật nghiêm. Sau khi trở lại sẽ bảo Ma Kha tới bồi tội với Thiên Cơ Tông!
Vân Tâm nhìn Khổng Đạo Khâu, nhíu nhíu mày, cuối cùng gật đầu một cái, không tiếp tục truy cứu nữa.
- Thiên Nữ, ngươi không sao chứ?
Vân Tâm nhìn về phía Triệu A Phòng.
Triệu A Phòng lắc đầu nói:
- Không có chuyện gì, các ngươi bận cứ đi đi. Chỗ này ta sẽ tự mình thu thập!
Vân Tâm gật đầu một cái.
Xem như nể mặt Khổng Đạo Khâu, Vân Tâm dẫn theo mọi người chậm rãi rời đi.
Lúc gần đi, Khổng Đạo Khâu bất ngờ liếc mắt nhìn Diêm Xuyên một cái.
Lý Tư và Mạnh Lăng Thiên cũng thoáng kinh ngạc, nhưng bọn họ vẫn theo Vân Tâm rời đi.
Xung quanh chỉ còn lại cường giả của các tông môn, các đại tông chủ.
- Thiên Nữ, mới vừa xảy ra chuyện gì vậy?
Một Tông chủ kêu lên.
Những người khác thi nhau nhìn lại.
Triệu A Phòng nhíu nhíu mày, rõ ràng không muốn nhiều lời.
- Nàng đi về trước đi. Nơi này cứ giao cho ta đi!
Diêm Xuyên nhẹ giọng nói.
- Được!
Triệu A Phòng gật đầu một cái, sau đó đi về phía một cung điện vẫn còn nguyên vẹn bên cạnh.
Một đám Tông chủ khác nhất thời nhíu mày, đồng thời nhìn về phía nhóm người Diêm Xuyên mà bọn họ cũng không quen biết.
Diêm Xuyên đang muốn tiến lên, Đông Phương Chính Phái bỗng nhiên nói:
- Diêm Xuyên, các ngươi đánh hơn nửa ngày rồi, nơi này giao cho ta đi!
- Sao?
- Nói như thế nào, ta cũng là Xử trưởng Đặc Sự Xử. Chút việc nhỏ thế này còn không thể xử lý được hay sao?
Đông Phương Chính Phái chớp chớp mắt nói.
Nhìn Đông Phương Chính Phái một lát, Diêm Xuyên gật đầu. Nơi đây cứ giao cho Đông Phương Chính Phái vậy.
Dù sao, đối với Diêm Xuyên mà nói, mình không cần thiết giải thích với những người này. Nhưng Đông Phương Chính Phái lại cảm thấy là một cơ hội biểu hiện.
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn tiến về phía một đại điện còn nguyên vẹn, chỉ để lại Đông Phương Chính Phái.
- Ngươi là người của thư viện Cự Lộc kia...
Có một Tông chủ nhất thời nhận ra được.
- Không sai, ta chính là đại nho, Đông Phương Chính Phái!
Đông Phương Chính Phái gật đầu một cái.
- Vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy? Còn nữa, tại sao bọn họ có thể ở lại khu vực gần Thiên Nữ Điện?
Có một Tông chủ khác cau mày nói.
- Vừa nãy xảy ra chuyện gì lẽ nào các vị còn không nhìn ra được sao? Kế hoạch tạo thần của Thiên Cơ Tông là cuộc tỷ thí công bình, do Thiên Nữ và Vân tông chủ làm trọng tài. Có thể có tiểu nhân lại muốn tìm lối đi tắt, muốn phá hoại sự công chính này!
Đông Phương Chính Phái há mồm nói bậy.
- Cái gì? Khổng Ma Kha muốn phá hoại quy củ sao?
Một Tông chủ nhất thời giận dữ nói.
- Không phải. Trong kế hoạch tạo thần lần này, mọi người đều có cơ hội. Nhưng, Khổng Ma Kha tiểu nhân hèn hạ, lại đánh tới chủ ý lên người Thiên Nữ, còn âm mưu thiết lập đại trận, bao vây nơi này lại!
Đông Phương Chính Phái nói.
- Thật sao?
Có người nghi ngờ nói.
Phụt! Phụt!......
Tất cả ngã trên mặt đất. Đại trận ầm ầm bị phá tan.
- Tiên nhân? Chỉ có tiên nhân mới có thể phá tan đại trận từ phía bên ngoài. Đây là do tiên nhân ra tay sao?
Một tu giả ngã xuống đất kêu lên sợ hãi.
Đại trận vừa vỡ ra, một đả kích cường liệt xông thẳng vào trong đại trận.
Ầm!
Mọi người đang chiến đấu bên trong bị cỗ khí thế mạnh mẽ này ầm ầm trùng kích vào hộ thân của từng người. Tất cả mọi người đều tách ra.
Trong mắt Diêm Xuyên chợt hiện lên một cảm giác cực kì không cam lòng.
Bạch Đế Thiên mắt thấy có thể giết thêm một người, nhưng không nhịn được vẫn phải tự bảo vệ mình né tránh.
Ầm!
Trong nháy mắt Đằng yêu cũng thả một thượng Hư Cảnh ra, nhanh chóng vờn quanh Thiên Nữ và Đông Phương Chính Phái, đề phòng hai người bị thương tổn.
Vù vù!
Một trận gió lớn thổi qua, cát bụi biến mất.
Trong không trung xuất hiện một lão già mặc đạo bào màu trắng, tay cầm phất trần, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Đó chính là Tông chủ Thiên Cơ Tông, Vân Tâm!
Phía sau Vân Tâm có mấy chục người nhanh chóng tụ tập. Trong số đó, Diêm Xuyên nhận ra Tư Mã Vân Thiên, hiện tại cũng chính là Lý Tư.
Lý Tư đứng ở bên cạnh Mạnh Lăng Thiên, có chút tò mò nhìn cảnh tượng bên trong.
Bên cạnh còn có một người nữa. Đó chính là Khổng Đạo Khâu của thư viện Khổng Lỗ. Giờ phút này hắn nhíu mày nhìn xuống cảnh tượng phía dưới.
Hai người đã chết. Ba người bị thương! Ngoại trừ Khổng Ma Kha có chút chật vật, những người khác đều chịu đả kích đau đớn thê thảm. Text được lấy tại Truyện FULL
Càng ngày càng nhiều tu giả từ khắp nơi tụ tập tới. Không chỉ có đệ tử Thiên Cơ Tông, còn có cường giả từ khắp nơi tới.
Vân Tâm nhíu mày, lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
Tiên nhân? Vân Tâm có thể là tiên nhân sao?
Diêm Xuyên thu hồi Đằng yêu, kinh ngạc nhìn về phía Vân Tâm.
- Thiên Nữ, ngươi không sao chứ?
Vân Tâm trịnh trọng nhìn về phía Triệu A Phòng nói.
Triệu A Phòng lắc đầu một cái.
Vân Tâm nhất thời nhìn về phía một đám người ngã dưới đất đang kêu rên. Đó là hơn một trăm người bị một chưởng của mình chấn thương. Tiếp đó hắn lại nhìn về phía Khổng Ma Kha.
Hai mắt Vân Tâm thoáng nheo lại, đang muốn đặt câu hỏi. Nhưng Khổng Đạo Khâu đứng bên cạnh đã tiến lên hét lớn.
- Khổng Ma Kha, ngươi làm gì vậy? Ngươi có biết nơi này là chỗ nào không hả?
Khổng Đạo Khâu khiển trách.
Khổng Đạo Khâu quát mắng, Vân Tâm nhất thời không tiếp tục mở miệng nữa.
Khổng Ma Kha nhìn Khổng Đạo Khâu, sắc mặt vô cùng khó coi. Sau đó hắn nhìn lại đám người Diêm Xuyên một chút, sắc mặt âm trầm đến cực điểm.
- Thiên Nữ, Vân tông chủ, đã đắc tội rồi!
Khổng Ma Kha khe khẽ thở dài nói.
Giờ phút này, rõ ràng hắn không thể tiêu diệt Diêm Xuyên được nữa.
- Đế vương Đại Phật? Ta muốn biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
Vân Tâm trầm giọng nói.
Khổng Ma Kha hít sâu một cái nói:
- Đây là ân oán cá nhân giữa ta và Diêm Xuyên. Ta không nghĩ tới lại kinh động mọi người như vậy!
- Ân oán cá nhân với Diêm Xuyên nhất định phải giải quyết tại Thiên Nữ Điện sao?
Sắc mặt Vân Tâm lạnh trầm nói.
Khổng Ma Kha nhíu nhíu mày.
- Khổng Ma Kha, nơi này không hoan nghênh ngươi. Vẫn mong ngươi lập tức rời đi!
Triệu A Phòng lạnh lùng nói.
- Khổng Ma Kha, còn không trở lại?
Khổng Đạo Khâu nhất thời quát lên.
Tuy rằng đang quát tháo Khổng Ma Kha, nhưng bất kỳ ai cũng nghe ra được, hắn đang che chở cho Khổng Ma Kha. Hắn không muốn sự tình sẽ tiếp tục có chuyển biến xấu, quấy rối kế hoạch của mình.
Vô số tu giả đứng xung quanh đều lộ vẻ tò mò.
Khổng Ma Kha vừa bị đánh vào mặt! Giờ phút này trong lòng hết sức hoảng loạn. Hiện tại hắn lại bị quát mắng, nhất thời trong lòng khó chịu.
Hắn thù hận nhìn Diêm Xuyên, lại căm hận nhìn một đám thần tử gặp xui xẻo do mình mang đến. Cuối cùng hắn hừ lạnh một tiếng:
- Đi!
Khổng Ma Kha dẫn theo một đám thần tử nhanh chóng rời đi.
Vân Tâm rõ ràng không muốn dừng lại ở đó, nhưng Khổng Đạo Khâu đứng ben cạnh lại mở miệng nói:
- Vân tông chủ, lần này có đã đắc tội, ta nhất định sẽ quản giáo thật nghiêm. Sau khi trở lại sẽ bảo Ma Kha tới bồi tội với Thiên Cơ Tông!
Vân Tâm nhìn Khổng Đạo Khâu, nhíu nhíu mày, cuối cùng gật đầu một cái, không tiếp tục truy cứu nữa.
- Thiên Nữ, ngươi không sao chứ?
Vân Tâm nhìn về phía Triệu A Phòng.
Triệu A Phòng lắc đầu nói:
- Không có chuyện gì, các ngươi bận cứ đi đi. Chỗ này ta sẽ tự mình thu thập!
Vân Tâm gật đầu một cái.
Xem như nể mặt Khổng Đạo Khâu, Vân Tâm dẫn theo mọi người chậm rãi rời đi.
Lúc gần đi, Khổng Đạo Khâu bất ngờ liếc mắt nhìn Diêm Xuyên một cái.
Lý Tư và Mạnh Lăng Thiên cũng thoáng kinh ngạc, nhưng bọn họ vẫn theo Vân Tâm rời đi.
Xung quanh chỉ còn lại cường giả của các tông môn, các đại tông chủ.
- Thiên Nữ, mới vừa xảy ra chuyện gì vậy?
Một Tông chủ kêu lên.
Những người khác thi nhau nhìn lại.
Triệu A Phòng nhíu nhíu mày, rõ ràng không muốn nhiều lời.
- Nàng đi về trước đi. Nơi này cứ giao cho ta đi!
Diêm Xuyên nhẹ giọng nói.
- Được!
Triệu A Phòng gật đầu một cái, sau đó đi về phía một cung điện vẫn còn nguyên vẹn bên cạnh.
Một đám Tông chủ khác nhất thời nhíu mày, đồng thời nhìn về phía nhóm người Diêm Xuyên mà bọn họ cũng không quen biết.
Diêm Xuyên đang muốn tiến lên, Đông Phương Chính Phái bỗng nhiên nói:
- Diêm Xuyên, các ngươi đánh hơn nửa ngày rồi, nơi này giao cho ta đi!
- Sao?
- Nói như thế nào, ta cũng là Xử trưởng Đặc Sự Xử. Chút việc nhỏ thế này còn không thể xử lý được hay sao?
Đông Phương Chính Phái chớp chớp mắt nói.
Nhìn Đông Phương Chính Phái một lát, Diêm Xuyên gật đầu. Nơi đây cứ giao cho Đông Phương Chính Phái vậy.
Dù sao, đối với Diêm Xuyên mà nói, mình không cần thiết giải thích với những người này. Nhưng Đông Phương Chính Phái lại cảm thấy là một cơ hội biểu hiện.
Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên, Lưu Cẩn tiến về phía một đại điện còn nguyên vẹn, chỉ để lại Đông Phương Chính Phái.
- Ngươi là người của thư viện Cự Lộc kia...
Có một Tông chủ nhất thời nhận ra được.
- Không sai, ta chính là đại nho, Đông Phương Chính Phái!
Đông Phương Chính Phái gật đầu một cái.
- Vừa nãy xảy ra chuyện gì vậy? Còn nữa, tại sao bọn họ có thể ở lại khu vực gần Thiên Nữ Điện?
Có một Tông chủ khác cau mày nói.
- Vừa nãy xảy ra chuyện gì lẽ nào các vị còn không nhìn ra được sao? Kế hoạch tạo thần của Thiên Cơ Tông là cuộc tỷ thí công bình, do Thiên Nữ và Vân tông chủ làm trọng tài. Có thể có tiểu nhân lại muốn tìm lối đi tắt, muốn phá hoại sự công chính này!
Đông Phương Chính Phái há mồm nói bậy.
- Cái gì? Khổng Ma Kha muốn phá hoại quy củ sao?
Một Tông chủ nhất thời giận dữ nói.
- Không phải. Trong kế hoạch tạo thần lần này, mọi người đều có cơ hội. Nhưng, Khổng Ma Kha tiểu nhân hèn hạ, lại đánh tới chủ ý lên người Thiên Nữ, còn âm mưu thiết lập đại trận, bao vây nơi này lại!
Đông Phương Chính Phái nói.
- Thật sao?
Có người nghi ngờ nói.