Tiên Quốc Đại Đế
Chương 483: Đàm Đạo Mấy Tháng?
- Xin hỏi, phụ thân ngài làm sao nhận được vật ấy?
Vân Tâm lại hỏi.
- Gia phụ nhặt được!
Diêm Xuyên cười nói.
Nhặt được?
Đám người Vân Tâm lại là nhíu mày một hồi lâu. Vậy bọn họ phải hỏi tiếp như thế nào?
Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không nói đúng sự thật. Nhìn thấy đám người bọn họ bối rối như vậy, Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
- Không nói dối gì Diêm đế, vật ấy tên là Thế giới cành. Đó chính là tín vật của Tông chủ Thiên Cơ Tông ta. Tông chủ Thiên Cơ Tông đời trước là Vân Nghĩa đã sở hữu...
Vân Tâm lập tức nói.
- Vân tông chủ, tông chủ đã hiểu lầm rồi. Đó là vật của ta, cũng không phải là thứ do Thiên Cơ Tông sở hữu!
Diêm Xuyên nhất thời ngắt lời nói.
- Lớn mật!
- Đó là vật của Thiên Cơ Tông ta!
- Đám tiểu tặc các ngươi!
...
Một đám đệ tử phía sau Vân Tâm nhất thời giận dữ nói.
Sắc mặt Diêm Xuyên lại lạnh xuống.
Vân Tâm vung tay lên, yêu cầu mọi người ngừng hét loạn. Hắn lập tức quay đầu lại nói:
- Diêm đế, là do tại hạ quản giáo không nghiêm. Mong ngài đừng trách!
Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt Diêm Xuyên mới hoà hoãn lại.
- Diêm đế, vật ấy chỉ có soán mạng sư chúng ta tu vận mới có thể dùng được. Những người khác căn bản không có cách nào sử dụng!
Vân Tâm lại nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Ta thích cất nó! Vân tông chủ không nên tiếp tục có ý đồ với nó!
Không nên có ý đồ với nó? Sao có thể như vậy được?
- Diêm đế, cái này thật sự là thế giới cành của Thiên Cơ Tông ta. Bạch Đế Thiên có thể làm chứng. Vì Tông chủ đời trước Thiên Cơ Tông vô ý đánh mất!
Lão già cười khổ nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Ta hiểu rõ, ta cũng tin tưởng. Nhưng chung quy là Thiên Cơ Tông đánh mất. Giống như tông chủ trong lúc vô tình trong một nơi rừng núi hoang tàn vắng vẻ đào được một tiên khí. Lẽ nào tông chủ sẽ tìm chủ nhân đời trước của tiên khí này, đưa lại Tiên khí cho hắn hay sao? Các vị đều cao thượng như vậy sao?
Mọi người:...!
Vân Tâm cười khổ một hồi nói:
- Diêm đế, thế giới cành này đối với Thiên Cơ Tông ta thật sự hết sức quan trọng. Vẫn xin Diêm đế thành toàn. Đương nhiên, nếu như Diêm đế có gì cần, chỉ cần không vi phạm niềm tin, quy tắc chuẩn của Thiên Cơ Tông ta, chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn!
Mọi người đồng thời nhìn về phía Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên trầm mặc một chút, cuối cùng hít sâu một cái, gật đầu.
- Muốn ta đưa lại thế giới cành cho Thiên Cơ Tông cũng không phải là không thể. Nhưng chỉ cần các ngươi đáp ứng ta hai điều kiện. Đến khi đó ta sẽ dâng thế giới cành bằng hai tay!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Trên mặt mọi người đều vui vẻ.
- Có chuyện thỉnh thứ lỗi. Lần này Thiên Cơ Tông lập kế hoạch tạo thần. Chúng ta không thể vì thế mà thỏa hiệp...
Vân tâm cau mày nói.
- Yên tâm, sẽ không vi phạm niềm tin, quy tắc chuẩn của các ngươi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Diêm đế rất cao thượng!
Vân Tâm cười nói.
- Chuyện thứ nhất, ta hi vọng trong thời gian trước khi mở ra kế hoạch tạo thần này, ta có thể sống nhờ tại khu vực gần thiên nữ, để thiên nữ theo ta cùng ngồi đàm đạo mấy tháng!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Cùng ngồi đàm đạo?
Mọi người cảm thấy mờ mịt nhìn Diêm Xuyên.
- Vâng, ta sẽ không quấy rầy thiên nữ. Ta chỉ muốn mời thiên nữ nghe ta nói về một vài chuyện xưa. Cho dù một ngày một canh giờ cũng được!
Diêm Xuyên nhìn về phía thiên nữ nói.
- Kể chuyện xưa?
Một đám soán mạng sư:...!
Một đám soán mạng sư đều mờ mịt nhìn Diêm Xuyên.
Đây tính là điều kiện gì? Nghe ngươi nói chuyện xưa mấy tháng sao?
Nhất thời vẻ mặt một đám soán mạng sư lại trở nên vô cùng hưng phấn.
Ngược lại, bọn họ đồng thời nhìn về phía Triệu A Phòng.
- Thiên nữ, thế giới cành không phải là chuyện nhỏ. Thiên nữ cũng i biết, cho dù tại Tiên giới, Thiên Cơ Tông ta cũng chỉ có mấy cây như thế mà thôi!
Vân Tâm nhìn về phía Triệu A Phòng đầy chờ mong.
Triệu A Phòng trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, nàng gật đầu.
- Tốt, đa tạ thiên nữ!
Vân Tâm nhất thời hưng phấn nói.
Diêm Xuyên đứng bên cạnh cũng thoả mãn nở nụ cười.
- Diêm đế, điều kiện thứ nhất, thiên nữ đã đáp ứng. Ngài hãy nói điều kiện thứ hai đi!
Vân Tâm lại nói.
- Điều kiện thứ hai, ta còn chưa nghĩ ra. Cho ta thêm thời gian suy nghĩ được không?
Diêm Xuyên cười nói.
- Sao?
Một đám soán mạng sư nhíu mày.
- Đương nhiên. Trước khi kế hoạch tạo thần lần này bắt đầu, ta nhất định sẽ nói ra! Đồng thời vào lúc này, sẽ dâng thế giới cành bằng cả hai tay!
Diêm Xuyên cười nói.
Một đám soán mạng sư cau mày. Cuối cùng, mọi người gật đầu một cái.
Mấy ngày sau, tại một lầu các cực kỳ tinh xảo trong biển mây mù.
Trên sân thượng của lầu các, mấy nha hoàn đang hầu hạ. Tại một bàn ngọc ở giữa, Diêm Xuyên, Triệu A Phòng đang uống trà.
- Diêm đế, ta đã từng nói, ta không phải là Chân Nhu. Đồng thời đối với kiếp trước, ta cũng đã khai ngộ. Ta biết kiếp trước của ta là ai. Tuyệt đối không phải là Chân Nhu!
Triệu A Phòng vừa uống trà vừa nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Nàng biết không. Giờ phút này tuy rằng con mắt nàng không nhìn thấy, nhưng với dáng dấp này thật sự giống với Chân Nhu năm đó như đúc!
Triệu A Phòng cau mày.
- Yên tâm, ta sẽ không buộc nàng phải thừa nhận. Ta chỉ muốn trong khoảng thời gian này, nói cho nàng nghe quá trình ta quen biết với Chân Nhu!
Diêm Xuyên cười nói.
Lúc này Triệu A Phòng mới cảm thấy yên lòng.
- Ta giống Chân Nhu lắm sao?
Triệu A Phòng tỏ ra hiếu kỳ nói.
- Đông Phương Chính Phái đã từng nói với ta, nàng từng thi triển Tha tâm thông với ta, có đúng không?
Diêm Xuyên cười nói.
Triệu A Phòng thoáng nhướng mày. Rõ ràng nàng không ngờ được Đông Phương Chính Phái lại bán đứng mình. Nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu nói:
- Không sai. Ngày ấy, ta nhìn thấy ngươi đuổi theo ta gấp như vậy, còn hỏi tin tức của ta khắp nơi. Khi ta quay lại tìm ngươi, lúc đó, ngươi đã hôn mê. Bất đắc dĩ...
Thấy Triệu A Phòng tỏ ra xấu hổ, Diêm Xuyên cũng không trách nữa nói:
- Bởi vậy nàng nhìn thấy được hình dáng của Chân Nhu trong lòng ta. Vậy hẳn nàng đã biết dung mạo của mình không khác Chân Nhu một chút nào. Thậm chí, vị trí và số lượng lông mi của nàng cũng giống Chân Nhu như đúc!
- Trên đời thật sự có chuyện như vậy sao?
Triệu A Phòng kinh ngạc nói.
Triệu A Phòng không tin mình là Chân Nhu. Nhưng Diêm Xuyên lại kiên quyết khẳng định nàng chính là Chân Nhu.
Hai người trò chuyện với nhau, Diêm Xuyên bắt đầu từ việc miêu tả Chân Nhu!
Cứ như vậy, mỗi ngày Diêm Xuyên đều nói chuyện về Chân Nhu. Mỗi ngày hắn lại nói về những chuyện khác nhau. Dường như chỉ cần để Diêm Xuyên nói, thì sẽ có vô số chuyện xưa vậy.
———...
Đông Thần Châu, thư viện Cự Lộc!
Tại quang minh giới, Mạnh Lăng Thiên nhìn một nam tử áo bào lam đang đứng trước mắt.
Tư Mã Vân Thiên!
Ngày xưa tại đại hội Thiên Thụ, Tư Mã Vân Thiên cùng Diêm Xuyên đấu văn trong Phong thần bảng.
Giờ phút này, đứng phía sau Tư Mã Vân Thiên chính là bảy mươi hai đệ tử. So với mấy chục năm trước, mỗi người đều có rất nhiều mạch văn, khí chất cũng trầm ổn hơn rất nhiều.
Vân Tâm lại hỏi.
- Gia phụ nhặt được!
Diêm Xuyên cười nói.
Nhặt được?
Đám người Vân Tâm lại là nhíu mày một hồi lâu. Vậy bọn họ phải hỏi tiếp như thế nào?
Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không nói đúng sự thật. Nhìn thấy đám người bọn họ bối rối như vậy, Diêm Xuyên khẽ mỉm cười.
- Không nói dối gì Diêm đế, vật ấy tên là Thế giới cành. Đó chính là tín vật của Tông chủ Thiên Cơ Tông ta. Tông chủ Thiên Cơ Tông đời trước là Vân Nghĩa đã sở hữu...
Vân Tâm lập tức nói.
- Vân tông chủ, tông chủ đã hiểu lầm rồi. Đó là vật của ta, cũng không phải là thứ do Thiên Cơ Tông sở hữu!
Diêm Xuyên nhất thời ngắt lời nói.
- Lớn mật!
- Đó là vật của Thiên Cơ Tông ta!
- Đám tiểu tặc các ngươi!
...
Một đám đệ tử phía sau Vân Tâm nhất thời giận dữ nói.
Sắc mặt Diêm Xuyên lại lạnh xuống.
Vân Tâm vung tay lên, yêu cầu mọi người ngừng hét loạn. Hắn lập tức quay đầu lại nói:
- Diêm đế, là do tại hạ quản giáo không nghiêm. Mong ngài đừng trách!
Nghe hắn nói như vậy, sắc mặt Diêm Xuyên mới hoà hoãn lại.
- Diêm đế, vật ấy chỉ có soán mạng sư chúng ta tu vận mới có thể dùng được. Những người khác căn bản không có cách nào sử dụng!
Vân Tâm lại nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Ta thích cất nó! Vân tông chủ không nên tiếp tục có ý đồ với nó!
Không nên có ý đồ với nó? Sao có thể như vậy được?
- Diêm đế, cái này thật sự là thế giới cành của Thiên Cơ Tông ta. Bạch Đế Thiên có thể làm chứng. Vì Tông chủ đời trước Thiên Cơ Tông vô ý đánh mất!
Lão già cười khổ nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Ta hiểu rõ, ta cũng tin tưởng. Nhưng chung quy là Thiên Cơ Tông đánh mất. Giống như tông chủ trong lúc vô tình trong một nơi rừng núi hoang tàn vắng vẻ đào được một tiên khí. Lẽ nào tông chủ sẽ tìm chủ nhân đời trước của tiên khí này, đưa lại Tiên khí cho hắn hay sao? Các vị đều cao thượng như vậy sao?
Mọi người:...!
Vân Tâm cười khổ một hồi nói:
- Diêm đế, thế giới cành này đối với Thiên Cơ Tông ta thật sự hết sức quan trọng. Vẫn xin Diêm đế thành toàn. Đương nhiên, nếu như Diêm đế có gì cần, chỉ cần không vi phạm niềm tin, quy tắc chuẩn của Thiên Cơ Tông ta, chúng ta sẽ tận lực thỏa mãn!
Mọi người đồng thời nhìn về phía Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên trầm mặc một chút, cuối cùng hít sâu một cái, gật đầu.
- Muốn ta đưa lại thế giới cành cho Thiên Cơ Tông cũng không phải là không thể. Nhưng chỉ cần các ngươi đáp ứng ta hai điều kiện. Đến khi đó ta sẽ dâng thế giới cành bằng hai tay!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Trên mặt mọi người đều vui vẻ.
- Có chuyện thỉnh thứ lỗi. Lần này Thiên Cơ Tông lập kế hoạch tạo thần. Chúng ta không thể vì thế mà thỏa hiệp...
Vân tâm cau mày nói.
- Yên tâm, sẽ không vi phạm niềm tin, quy tắc chuẩn của các ngươi!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Diêm đế rất cao thượng!
Vân Tâm cười nói.
- Chuyện thứ nhất, ta hi vọng trong thời gian trước khi mở ra kế hoạch tạo thần này, ta có thể sống nhờ tại khu vực gần thiên nữ, để thiên nữ theo ta cùng ngồi đàm đạo mấy tháng!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
- Cùng ngồi đàm đạo?
Mọi người cảm thấy mờ mịt nhìn Diêm Xuyên.
- Vâng, ta sẽ không quấy rầy thiên nữ. Ta chỉ muốn mời thiên nữ nghe ta nói về một vài chuyện xưa. Cho dù một ngày một canh giờ cũng được!
Diêm Xuyên nhìn về phía thiên nữ nói.
- Kể chuyện xưa?
Một đám soán mạng sư:...!
Một đám soán mạng sư đều mờ mịt nhìn Diêm Xuyên.
Đây tính là điều kiện gì? Nghe ngươi nói chuyện xưa mấy tháng sao?
Nhất thời vẻ mặt một đám soán mạng sư lại trở nên vô cùng hưng phấn.
Ngược lại, bọn họ đồng thời nhìn về phía Triệu A Phòng.
- Thiên nữ, thế giới cành không phải là chuyện nhỏ. Thiên nữ cũng i biết, cho dù tại Tiên giới, Thiên Cơ Tông ta cũng chỉ có mấy cây như thế mà thôi!
Vân Tâm nhìn về phía Triệu A Phòng đầy chờ mong.
Triệu A Phòng trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng dưới ánh mắt chờ mong của mọi người, nàng gật đầu.
- Tốt, đa tạ thiên nữ!
Vân Tâm nhất thời hưng phấn nói.
Diêm Xuyên đứng bên cạnh cũng thoả mãn nở nụ cười.
- Diêm đế, điều kiện thứ nhất, thiên nữ đã đáp ứng. Ngài hãy nói điều kiện thứ hai đi!
Vân Tâm lại nói.
- Điều kiện thứ hai, ta còn chưa nghĩ ra. Cho ta thêm thời gian suy nghĩ được không?
Diêm Xuyên cười nói.
- Sao?
Một đám soán mạng sư nhíu mày.
- Đương nhiên. Trước khi kế hoạch tạo thần lần này bắt đầu, ta nhất định sẽ nói ra! Đồng thời vào lúc này, sẽ dâng thế giới cành bằng cả hai tay!
Diêm Xuyên cười nói.
Một đám soán mạng sư cau mày. Cuối cùng, mọi người gật đầu một cái.
Mấy ngày sau, tại một lầu các cực kỳ tinh xảo trong biển mây mù.
Trên sân thượng của lầu các, mấy nha hoàn đang hầu hạ. Tại một bàn ngọc ở giữa, Diêm Xuyên, Triệu A Phòng đang uống trà.
- Diêm đế, ta đã từng nói, ta không phải là Chân Nhu. Đồng thời đối với kiếp trước, ta cũng đã khai ngộ. Ta biết kiếp trước của ta là ai. Tuyệt đối không phải là Chân Nhu!
Triệu A Phòng vừa uống trà vừa nói.
Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói:
- Nàng biết không. Giờ phút này tuy rằng con mắt nàng không nhìn thấy, nhưng với dáng dấp này thật sự giống với Chân Nhu năm đó như đúc!
Triệu A Phòng cau mày.
- Yên tâm, ta sẽ không buộc nàng phải thừa nhận. Ta chỉ muốn trong khoảng thời gian này, nói cho nàng nghe quá trình ta quen biết với Chân Nhu!
Diêm Xuyên cười nói.
Lúc này Triệu A Phòng mới cảm thấy yên lòng.
- Ta giống Chân Nhu lắm sao?
Triệu A Phòng tỏ ra hiếu kỳ nói.
- Đông Phương Chính Phái đã từng nói với ta, nàng từng thi triển Tha tâm thông với ta, có đúng không?
Diêm Xuyên cười nói.
Triệu A Phòng thoáng nhướng mày. Rõ ràng nàng không ngờ được Đông Phương Chính Phái lại bán đứng mình. Nhưng cuối cùng nàng vẫn gật đầu nói:
- Không sai. Ngày ấy, ta nhìn thấy ngươi đuổi theo ta gấp như vậy, còn hỏi tin tức của ta khắp nơi. Khi ta quay lại tìm ngươi, lúc đó, ngươi đã hôn mê. Bất đắc dĩ...
Thấy Triệu A Phòng tỏ ra xấu hổ, Diêm Xuyên cũng không trách nữa nói:
- Bởi vậy nàng nhìn thấy được hình dáng của Chân Nhu trong lòng ta. Vậy hẳn nàng đã biết dung mạo của mình không khác Chân Nhu một chút nào. Thậm chí, vị trí và số lượng lông mi của nàng cũng giống Chân Nhu như đúc!
- Trên đời thật sự có chuyện như vậy sao?
Triệu A Phòng kinh ngạc nói.
Triệu A Phòng không tin mình là Chân Nhu. Nhưng Diêm Xuyên lại kiên quyết khẳng định nàng chính là Chân Nhu.
Hai người trò chuyện với nhau, Diêm Xuyên bắt đầu từ việc miêu tả Chân Nhu!
Cứ như vậy, mỗi ngày Diêm Xuyên đều nói chuyện về Chân Nhu. Mỗi ngày hắn lại nói về những chuyện khác nhau. Dường như chỉ cần để Diêm Xuyên nói, thì sẽ có vô số chuyện xưa vậy.
———...
Đông Thần Châu, thư viện Cự Lộc!
Tại quang minh giới, Mạnh Lăng Thiên nhìn một nam tử áo bào lam đang đứng trước mắt.
Tư Mã Vân Thiên!
Ngày xưa tại đại hội Thiên Thụ, Tư Mã Vân Thiên cùng Diêm Xuyên đấu văn trong Phong thần bảng.
Giờ phút này, đứng phía sau Tư Mã Vân Thiên chính là bảy mươi hai đệ tử. So với mấy chục năm trước, mỗi người đều có rất nhiều mạch văn, khí chất cũng trầm ổn hơn rất nhiều.