Tiên Quốc Đại Đế
Chương 407: Cái chuông bá đạo!
Thánh Địa Đại Chiêu, bên cạnh Thiên Tượng Trì!
Ngoại trừ Mặc Vũ Hề, trong nháy mắt gần như mọi người đều há hốc miệng! Đặc biệt là Mão Nhật Đạo Quân.
- Không thể nào như vậy được. Đây là pháp bảo gì vậy?
Mão Nhật Đạo Quân cả kinh kêu lên.
Tiếng chuông vàng vừa vang lên, một đợt sóng âm hoàng sắc lan ra. Ba ngàn tu giả đều trọng thương mà rơi xuống. Một đám hôn mê bất tỉnh. Một đám ôm đầu khóc rống. Năm cường giả trung Hư Cảnh cònt trở nên ngây dại, trong lúc nhất thời mất đi lực chống cự.
Tiếng chuông vang lên? Chỉ một tiếng chuông vang?
Mọi người đã nhìn thấy các loại chuông pháp bảo lớn, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy cái chuông nào quỷ dị như vậy!
Đặc biệt là Mão Nhật Đạo Quân.
Cái chuông lớn hoàng kim kia vốn là của mình. Tuy rằng lúc đó chỉ là một toà Thái Dương Sơn, nhưng chung quy nó vẫn vốn là của mình. Bắt đầu từ khi Kinh Chiếu ban thưởng xuống, Mão Nhật Đạo Quân đã nghĩ đến rất nhiều phương pháp, cũng không biết phải chế luyện loại pháp bảo thế nào cho thỏa đáng. Bởi vì chế luyện thành các loại pháp bảo cũng không thể đạt được hiệu quả cao như vậy.
Mão Nhật Đạo Quân cho rằng loại vật liệu này căn bản không có cách nào chế luyện thành pháp bảo. Nhưng cảnh tượng trước mắt đã nói rõ tất cả. Không phải không có cách nào luyện, mà là vật liệu quá cao cấp. Pháp bảo bình thường căn bản không thể chịu đựng được.
Chuông?
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đều là tham lam và hối hận! Nhất định phải nhận được, nhất định phải nhận được nó!
Chân mày Thượng Quan Uyển Nhi thoáng nhíu lại. Nàng nhìn chằm chằm vào chiếc chuông kia, trong mắt loé ra một tia nghi hoặc.
Hình ảnh trong Thiên Tượng Trì!
Sau khi Kim Đại Vũ rung chuông, ba ngàn tu giả gần như đã mất hết năng lực tái chiến. Lúc này năm trung Hư Cảnh trong sự ngây dại mới xuất hiện một tia tỉnh táo. Nhưng Kim Đại Vũ sao có thể buông tha cho bọn họ?
Ầm! Ầm!
Kim Đại Vũ ra tay, nhanh chóng khống chế năm người còn chìm trong sự ngây dại kia. Hắn dùng bí pháp đặc biệt khống chế tu vi của năm người. Hắn đá mỗi người một cước, đến chỗ đám người kia.
- Cánh cửa Thiên Giới? Rất tốt, trẫm chờ mong nó ở trong tay ngươi, có thể càng ngày càng mạnh hơn!
Diêm Xuyên thở dài nói.
Kim Đại Vũ nhìn thấy trong mắt Diêm Xuyên không có một tia tham lam nào, chỉ có tán thưởng. Kim Đại Vũ nhất thời cảm thấy yên tâm.
Hai người quay đầu nhìn về phía không trung.
Ầm ầm ầm!
Biển sợi mây che kín bầu trời, quấn lấy Lam U Chân Quân ở giữa.
Biển sợi mây giống như một quả cầu lớn, bao lấy Lam U Chân Quân. Mọi người chỉ có thể nhìn thấy quả cầu lớn vặn vẹo mãnh liệt. Hẳn cuộc chiến đấu bên trong cực kỳ ác liệt!
Ầm! Ầm! Ầm!......
Ước chừng nửa canh giờ sau.
- Không tốt!
Từ bên trong chợt truyền ra tiếng kêu sợ hãi của Lam U Chân Quân!
Ầm!
Quả cầu mây kia đột nhiên dừng lại.
Từ từ một thân ảnh bị sợi mây quấn chặt chồi lên khỏi biển sợi mấy kia, lộ ra một cái đầu. Đó chính là đầu của Lam U Chân Quân.
Lam U Chân Quân đã bị nhốt chỉ lộ ra một cái đầu. Trên mặt co rút, dường như vẫn không tin được.
Thánh Địa Đại Chiêu, Thiên Tượng Trì..
- Lam U Chân Quân, hắn là thượng Hư Cảnh. Tuy rằng hắn vừa đạt tới thượng Hư Cảnh, tuy chỉ là thượng Hư Cảnh nhất trọng, hắn vẫn là thượng Hư Cảnh!
Dậu Nguyệt Đạo Quân kinh ngạc nói.
- Yêu ma kia lợi hại như vậy sao? Yêu ma kia hoàn toàn chờ đợi mệnh lệnh của Diêm Xuyên sao?
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân biến đổi.
Mặc Vũ Hề lại nở nụ cười:
- Thượng Quan cô nương, ta nghĩ cô nương đã có được điều cô nương muốn. Không cần phải tra xét nữa chứ? Text được lấy tại Truyện FULL
Thượng Quan Uyển Nhi nhíu chặt lông mày, nhìn chăm chú vào hình ảnh Diêm Xuyên bên trong Thiên Tượng Trì.
Không cần tra xét? Thượng Quan Uyển Nhi phát hiện, cho đến bây giờ, Diêm Xuyên dường như vẫn còn chưa ra tay. Hắn vẫn chưa ra tay, Lam U Chân Quân và tất cả những người được dẫn tới đều bị tiêu diệt hoàn toàn?
Xem ra Diêm Xuyên này càng lúc càng thần bí.
Hình ảnh bên trong Thiên Tượng Trì.
Diêm Xuyên nhìn bị vô số dây leo lớn quấn quanh Lam U Chân Quân, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:
- Lam U Chân Quân, ngươi còn muốn tìm nữa sao?
Bị dây leo lớn quấn quanh, trên mặt Lam U Chân Quân khó coi đến cực điểm.
- Lam U Công Đức, Pháp tướng thiên địa!
Lam U Chân Quân quật cường rống lên một tiếng.
Vù!
Từ trên trời đột nhiên có một cột sáng màu vàng kim giáng xuống. Trong nháy mắt cột sáng chiếu thẳng vào biển sợi mây kia, rót vào trong thân thể của Lam U Chân Quân. Lam U Chân Quân lập tức phát ra kim quang mãnh liệt.
Ầm!
Lam U Chân Quân đột nhiên vọt ra. Tất nhiều dây leo lớn nổ nát.
- Điều động công đức của Lam U Tông sao?
Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi.
Lam U Chân Quân rống to dưới, điều động lực lượng công đức. Trong nháy mắt tay trái của hắn vung ra. Rất nhiều dây leo lớn ầm ầm nổ tung.
Biển sợi mây nhất thời không có cách nào nhốt Lam U Chân Quân lại được nữa.
- Hoàng thượng, thần đến đây!
Kim Đại Vũ nói.
Nói xong, chiếc chuông lớn lại hiện lên. Hắn lại rung mạnh một cái.
- Cửa Thiên Giới mở, vạn pháp diệt!
Lại là một tiếng chuông vang lên. Chỉ có điều lần này lại là một gợn sóng âm thanh màu tím lan ra.
Vù!
Trong nháy mắt gợn sóng âm thanh màu tím vọt tới chỗ Lam U Chân Quân, bao phủ công đức vô tận của Lam U Chân Quân. Tất cả đột nhiên ầm ầm sụp đổ tan đi.
Nhìn thấy công đức được mình điều động tới bị đánh tan trong nháy mắt, Lam U Chân Quân sợ hãi không ngừng rống lên.
- Không, không thể nào!
Dây leo lớn lại mọc ra, bao bọc chặt lấy thân thể của Lam U Chân Quân. So với lúc trước, lần này lực đạo còn mạnh hơn, bao bọc kín hơn nhiều!
Đằng yêu xuất hiện bên cạnh, lộ vẻ phẫn nộ.
- A!
Lam U Chân Quân bị Đằng yêu dằn vặt đau khổ kêu to.
Giờ phút này, Lam U Chân Quân đã không còn lực để tiếp tục ra tay nữa. Chỗ dựa lớn nhất cũng không có, hiện tại đánh nhau bằng cái gì được?
Lam U Chân Quân đã hoàn toàn bị tiêu diệt!
Tại Thánh Địa Đại Chiêu, Thiên Tượng Trì.
Mọi người kinh ngạc nhìn hình ảnh bên trong.
- Tại sao lại như vậy được?
- Lam U Chân Quân lại điều động công đức. Tuy rằng nơi đó ở bên ngoài Lam U Tông, tuy nhiên khoảng cách không xa lắm. Cái chuông kia thật sự quá bá đạo!
- Đúng là cái chuông bá đạo!
Mọi người bàn luận sôi nổi. Trong lòng Mão Nhật Đạo Quân đang reo hò. Cái này vốn phải là của mình! Vốn phải là của mình!
- Cái chuông này có tiếng động uy phong như vậy, xứng đáng với Tiên khí!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Tiên khí?
Mọi người đồng thời nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi.
- Không thể tưởng tượng được, một trung Hư Cảnh nho nhỏ cũng có thể chế luyện được Tiên khí? Mặc dù là Tiên khí cấp thấp nhất, nhưng vẫn là Tiên khí!
Thượng Quan Uyển Nhi nhíu mày.
- Làm sao bây giờ? Thượng Quan cô nương, Lam U Chân Quân đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
Có một người kêu lên.
- Đúng vậy, Diêm Xuyên sắp giết chết Lam U Chân Quân. Làm sao bây giờ?
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Nha đầu, ngươi xem thế nào?
Thượng Quan Uyển Nhi nhíu mày nhìn về phía Mặc Vũ Hề.
Ngoại trừ Mặc Vũ Hề, trong nháy mắt gần như mọi người đều há hốc miệng! Đặc biệt là Mão Nhật Đạo Quân.
- Không thể nào như vậy được. Đây là pháp bảo gì vậy?
Mão Nhật Đạo Quân cả kinh kêu lên.
Tiếng chuông vàng vừa vang lên, một đợt sóng âm hoàng sắc lan ra. Ba ngàn tu giả đều trọng thương mà rơi xuống. Một đám hôn mê bất tỉnh. Một đám ôm đầu khóc rống. Năm cường giả trung Hư Cảnh cònt trở nên ngây dại, trong lúc nhất thời mất đi lực chống cự.
Tiếng chuông vang lên? Chỉ một tiếng chuông vang?
Mọi người đã nhìn thấy các loại chuông pháp bảo lớn, nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy cái chuông nào quỷ dị như vậy!
Đặc biệt là Mão Nhật Đạo Quân.
Cái chuông lớn hoàng kim kia vốn là của mình. Tuy rằng lúc đó chỉ là một toà Thái Dương Sơn, nhưng chung quy nó vẫn vốn là của mình. Bắt đầu từ khi Kinh Chiếu ban thưởng xuống, Mão Nhật Đạo Quân đã nghĩ đến rất nhiều phương pháp, cũng không biết phải chế luyện loại pháp bảo thế nào cho thỏa đáng. Bởi vì chế luyện thành các loại pháp bảo cũng không thể đạt được hiệu quả cao như vậy.
Mão Nhật Đạo Quân cho rằng loại vật liệu này căn bản không có cách nào chế luyện thành pháp bảo. Nhưng cảnh tượng trước mắt đã nói rõ tất cả. Không phải không có cách nào luyện, mà là vật liệu quá cao cấp. Pháp bảo bình thường căn bản không thể chịu đựng được.
Chuông?
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đều là tham lam và hối hận! Nhất định phải nhận được, nhất định phải nhận được nó!
Chân mày Thượng Quan Uyển Nhi thoáng nhíu lại. Nàng nhìn chằm chằm vào chiếc chuông kia, trong mắt loé ra một tia nghi hoặc.
Hình ảnh trong Thiên Tượng Trì!
Sau khi Kim Đại Vũ rung chuông, ba ngàn tu giả gần như đã mất hết năng lực tái chiến. Lúc này năm trung Hư Cảnh trong sự ngây dại mới xuất hiện một tia tỉnh táo. Nhưng Kim Đại Vũ sao có thể buông tha cho bọn họ?
Ầm! Ầm!
Kim Đại Vũ ra tay, nhanh chóng khống chế năm người còn chìm trong sự ngây dại kia. Hắn dùng bí pháp đặc biệt khống chế tu vi của năm người. Hắn đá mỗi người một cước, đến chỗ đám người kia.
- Cánh cửa Thiên Giới? Rất tốt, trẫm chờ mong nó ở trong tay ngươi, có thể càng ngày càng mạnh hơn!
Diêm Xuyên thở dài nói.
Kim Đại Vũ nhìn thấy trong mắt Diêm Xuyên không có một tia tham lam nào, chỉ có tán thưởng. Kim Đại Vũ nhất thời cảm thấy yên tâm.
Hai người quay đầu nhìn về phía không trung.
Ầm ầm ầm!
Biển sợi mây che kín bầu trời, quấn lấy Lam U Chân Quân ở giữa.
Biển sợi mây giống như một quả cầu lớn, bao lấy Lam U Chân Quân. Mọi người chỉ có thể nhìn thấy quả cầu lớn vặn vẹo mãnh liệt. Hẳn cuộc chiến đấu bên trong cực kỳ ác liệt!
Ầm! Ầm! Ầm!......
Ước chừng nửa canh giờ sau.
- Không tốt!
Từ bên trong chợt truyền ra tiếng kêu sợ hãi của Lam U Chân Quân!
Ầm!
Quả cầu mây kia đột nhiên dừng lại.
Từ từ một thân ảnh bị sợi mây quấn chặt chồi lên khỏi biển sợi mấy kia, lộ ra một cái đầu. Đó chính là đầu của Lam U Chân Quân.
Lam U Chân Quân đã bị nhốt chỉ lộ ra một cái đầu. Trên mặt co rút, dường như vẫn không tin được.
Thánh Địa Đại Chiêu, Thiên Tượng Trì..
- Lam U Chân Quân, hắn là thượng Hư Cảnh. Tuy rằng hắn vừa đạt tới thượng Hư Cảnh, tuy chỉ là thượng Hư Cảnh nhất trọng, hắn vẫn là thượng Hư Cảnh!
Dậu Nguyệt Đạo Quân kinh ngạc nói.
- Yêu ma kia lợi hại như vậy sao? Yêu ma kia hoàn toàn chờ đợi mệnh lệnh của Diêm Xuyên sao?
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân biến đổi.
Mặc Vũ Hề lại nở nụ cười:
- Thượng Quan cô nương, ta nghĩ cô nương đã có được điều cô nương muốn. Không cần phải tra xét nữa chứ? Text được lấy tại Truyện FULL
Thượng Quan Uyển Nhi nhíu chặt lông mày, nhìn chăm chú vào hình ảnh Diêm Xuyên bên trong Thiên Tượng Trì.
Không cần tra xét? Thượng Quan Uyển Nhi phát hiện, cho đến bây giờ, Diêm Xuyên dường như vẫn còn chưa ra tay. Hắn vẫn chưa ra tay, Lam U Chân Quân và tất cả những người được dẫn tới đều bị tiêu diệt hoàn toàn?
Xem ra Diêm Xuyên này càng lúc càng thần bí.
Hình ảnh bên trong Thiên Tượng Trì.
Diêm Xuyên nhìn bị vô số dây leo lớn quấn quanh Lam U Chân Quân, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói:
- Lam U Chân Quân, ngươi còn muốn tìm nữa sao?
Bị dây leo lớn quấn quanh, trên mặt Lam U Chân Quân khó coi đến cực điểm.
- Lam U Công Đức, Pháp tướng thiên địa!
Lam U Chân Quân quật cường rống lên một tiếng.
Vù!
Từ trên trời đột nhiên có một cột sáng màu vàng kim giáng xuống. Trong nháy mắt cột sáng chiếu thẳng vào biển sợi mây kia, rót vào trong thân thể của Lam U Chân Quân. Lam U Chân Quân lập tức phát ra kim quang mãnh liệt.
Ầm!
Lam U Chân Quân đột nhiên vọt ra. Tất nhiều dây leo lớn nổ nát.
- Điều động công đức của Lam U Tông sao?
Sắc mặt Diêm Xuyên biến đổi.
Lam U Chân Quân rống to dưới, điều động lực lượng công đức. Trong nháy mắt tay trái của hắn vung ra. Rất nhiều dây leo lớn ầm ầm nổ tung.
Biển sợi mây nhất thời không có cách nào nhốt Lam U Chân Quân lại được nữa.
- Hoàng thượng, thần đến đây!
Kim Đại Vũ nói.
Nói xong, chiếc chuông lớn lại hiện lên. Hắn lại rung mạnh một cái.
- Cửa Thiên Giới mở, vạn pháp diệt!
Lại là một tiếng chuông vang lên. Chỉ có điều lần này lại là một gợn sóng âm thanh màu tím lan ra.
Vù!
Trong nháy mắt gợn sóng âm thanh màu tím vọt tới chỗ Lam U Chân Quân, bao phủ công đức vô tận của Lam U Chân Quân. Tất cả đột nhiên ầm ầm sụp đổ tan đi.
Nhìn thấy công đức được mình điều động tới bị đánh tan trong nháy mắt, Lam U Chân Quân sợ hãi không ngừng rống lên.
- Không, không thể nào!
Dây leo lớn lại mọc ra, bao bọc chặt lấy thân thể của Lam U Chân Quân. So với lúc trước, lần này lực đạo còn mạnh hơn, bao bọc kín hơn nhiều!
Đằng yêu xuất hiện bên cạnh, lộ vẻ phẫn nộ.
- A!
Lam U Chân Quân bị Đằng yêu dằn vặt đau khổ kêu to.
Giờ phút này, Lam U Chân Quân đã không còn lực để tiếp tục ra tay nữa. Chỗ dựa lớn nhất cũng không có, hiện tại đánh nhau bằng cái gì được?
Lam U Chân Quân đã hoàn toàn bị tiêu diệt!
Tại Thánh Địa Đại Chiêu, Thiên Tượng Trì.
Mọi người kinh ngạc nhìn hình ảnh bên trong.
- Tại sao lại như vậy được?
- Lam U Chân Quân lại điều động công đức. Tuy rằng nơi đó ở bên ngoài Lam U Tông, tuy nhiên khoảng cách không xa lắm. Cái chuông kia thật sự quá bá đạo!
- Đúng là cái chuông bá đạo!
Mọi người bàn luận sôi nổi. Trong lòng Mão Nhật Đạo Quân đang reo hò. Cái này vốn phải là của mình! Vốn phải là của mình!
- Cái chuông này có tiếng động uy phong như vậy, xứng đáng với Tiên khí!
Thượng Quan Uyển Nhi trầm giọng nói.
- Tiên khí?
Mọi người đồng thời nhìn về phía Thượng Quan Uyển Nhi.
- Không thể tưởng tượng được, một trung Hư Cảnh nho nhỏ cũng có thể chế luyện được Tiên khí? Mặc dù là Tiên khí cấp thấp nhất, nhưng vẫn là Tiên khí!
Thượng Quan Uyển Nhi nhíu mày.
- Làm sao bây giờ? Thượng Quan cô nương, Lam U Chân Quân đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
Có một người kêu lên.
- Đúng vậy, Diêm Xuyên sắp giết chết Lam U Chân Quân. Làm sao bây giờ?
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Nha đầu, ngươi xem thế nào?
Thượng Quan Uyển Nhi nhíu mày nhìn về phía Mặc Vũ Hề.