Tiên Quốc Đại Đế
Chương 379: Đại trấn giới bia
Khi Khổng Huyền Thủy khuyên nhủ nhi tử thì Diêm Xuyên chỉ huy đám Tử Tử,. Hoắc Quang không ngừng lên phi chu.
Khổng Huyền Thủy liếc mắt thấy, biểu tình tức giận nói:
- Ta đã nói rồi, không ai được đi!
*Vèo!*
Khí thế mạnh mẽ tỏa ra, thân hình gã chắn trước mũi tàu.
Diêm Xuyên đi ở cuối cùng, lạnh lùng nói:
- Khổng điện chủ, hiện tại ngươi đang ức chế bảo vật nào đó đúng không?
Khổng Huyền Thủy mặt trầm xuống:
- A?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mới rồi một kích của ngươi căn bản không đến tình độ thượng hư cảnh, không từ bỏ áp chế pháp bảo thì ngươi không thể ngăn được chúng ta. Tử Tử là thê tử của ta, không ai có thể ngăn cản ta mang đi nàng!
Khổng Huyền Thủy lạnh lùng nói:
- Nhảm nhí, ỷ vào được chuẩn tiên khí là mơ ngăn được ta sao? Chuẩn tiên khí thì sao chứ? Ngươi căn bản không thể khống chế nó!
Diêm Xuyên mắt lóe tia sáng lạnh, không chút lùi bước nói:
- Vậy ngươi cứ thử xem?
Khổng Huyền Thủy hét với chín Trung Hư cảnh:
- Ra tay đi!
Nói rồi Khổng Huyền Thủy vỗ một chưởng, không khí xuất hiện một thủ ấn đen đè ép hướng Diêm Xuyên.
Biển cát như bạo tạc, từ bên trong lao ra bụi mây khổng lồ hình giao long vung hướng thủ ấnc đen.
*Ầm!*
Bụi mây khổng lồ đập vỡ chưởng to, chém hướng Khổng Huyền Thủy.
- A?
Khổng Huyền Thủy con ngươi co rút, vươn tay đỡ lấy thiên trảo.
*Ầm!*
Một đại thủ ấn bắt lấy bụi mây khổng lồ hình rồng. Khoảnh khắc Khổng Huyền Thủy đã kiềm chế bụi mây khổng lồ.
Tay Khổng Huyền Thủy bóp, bụi mây khổng lồ bị đè ép biến hình, mắt gã lóe tia đắc ý.
Bỗng biển cát bên dưới lại bạo tạc, ba bụi mây khổng lồ hình giao long vọt ra khỏi cát, nhanh chóng lao hướng Khổng Huyền Thủy.
Khổng Huyền Thủy biến sắc mặt:
- Còn nữa?
Ba bụi mây khổng lồ quất hướng Khổng Huyền Thủy, dưới chân Diêm Xuyên cũng xuất hiện bụi mây khổng lồ đỡ hắn từ từ bay lên.
Chín Trung Hư cảnh lao nhanh hướng phi chu.
Tử Tử bỗng bước ra một bước, mắt lóe tia âm trầm:
- Để ta xem ai dám lại đây!
Chín Trung Hư cảnh biến sắc mặt, khựng người lại.
Họ biết rõ sự khủng bố của Tử Tử, thậm chí có một Trung Hư cảnh trong nhóm tự nếm mùi. Trung Hư cảnh nhé, đụng phải Tử Tử rồi xui xẻo một tháng, thậm chí thê tử ân ái bỏ trốn với người phàm, quá sỉ nhục, cũng là ác mộng mãi mãi của người đó.
Hiện tại Tử Tử bước ra một bước, chín Trung Hư cảnh không dám tới gần. Tử Tử thánh nữ này quá tà dị.
*Ầm!*
Bên kia, ba bụi mây khổng lồ đánh hướng Khổng Huyền Thủy.
Khổng Huyền Thủy vỗ ra ba chưởng ầm ầm chặn lại ba bụi mây khổng lồ, nhưng gã định níu chân Diêm Xuyên cũng bị dừng lại.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hãy lấy ra bảo vật bị ngươi áp chế đi, nếu không thì hôm nay ngươi không ngăn được ta. Ta nhìn ra ngươi có bảy phần lực lượng áp chế bảo vật đó.
Khổng Huyền Thủy lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên, lại nhìn Tử Tử, mắt chớp lóe.
Khổng Huyền Thủy ánh mắt lạnh như băng nói:
- Không sai, không lấy ra, ta không làm gì được các ngươi, nhưng dù có lấy ra thì ta chỉ dùng được một lần, nếu thế thì không bằng lấy mệnh cách của Tử Tử ra cho rồi!
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lẽo gằn giọng:
- Ngươi nói cái gì?
Lấy ra mệnh cách, mỗi người chỉ có một mệnh cách, nếu bị lấy đi thì chết chắc.
Khổng Huyền Thủy lạnh giọng nói:
- Tử Tử vốn là ta một tay tạo ra, không có ta thì phụ mẫuc của nàng sẽ không kết hợp, cho nên mệnh cách vốn thuộc về ta!
Mộng Hồng Anh ở một bên biến sắc mặt:
- Khổng điện chủ, ngươi nói cái gì? Phụ mẫu Tử Tử kết hợp là do người làm? Bọn họ đều là người Mộng gia, huynh muội kết hợp thiên lý thế tụ không dung, gia gia vì thế mà chịu nhiều áp lực, thì ra do ngươi thúc đẩy mà thành!
Khổng Huyền Thủy mắt lạnh băng:
- Hừ!
Mộng Hồng Anh tức giận nói:
- Xen vào chuyện Mộng gia, gia gia ta nhất định sẽ không tha cho ngươi. Quý Thần điện? Cho dù ngươi có là Quý Thần điện chủ cũng vô dụng!
Khổng Huyền Thủy lạnh băng nói:
- Ta không hiếm lạ.
Mộng Hồng Anh mí mắt giật giật, từ trong con ngươi của Khổng Huyền Thủy nàn thấy sự điên cuồng, vì mệnh cách của Tử Tử, Khổng Huyền Thủy không cần cả Quý Thần điện chủ?
Khổng Huyền Thủy nhìn chằm chằm Diêm Xuyên.
Khổng Huyền Thủy ánh mắt lạnh băng nói:
- Nếu ngươi đã muốn thấy hết sức mạnh của ta thì cứ xem, bảo vật đó nếu dùng để trấn áp các ngươi thì ai cũng đừng mơ đi được!
Khổng Huyền Thủy vươn tay, từ trong tay áo lấy ra một bảo vật màu đen. Bảo vật ngày càng to ra, bốn phía bị nước đen bao phủ, Khổng Huyền Thủy không ngừng rót vào lực lượng màu đen áp chế bảo vệ bị nước đen bao bọc.
Bảo vật xuất hiện, Diêm Xuyên cảm giác có hơi thở trấn áp mạnh mẽ.
*Ầm ầm!*
Nước đen từ từ rút đi, khí thế trấn áp vọt bốn phương tám hướng, các tu giả bị đè ép muốn nín thở, khí thế trấn áp này còn khủng bố hơn cả lúc trước thiên phạt.
Diêm Xuyên ánh mắt dần nghiêm túc.
Tử Tử hơi lo lắng đứng bên cạnh Diêm Xuyên, hắn che nàng ra sau lưng.
Dưới chân Diêm Xuyên sa mạc mấp máy, bên dưới ẩn nấp ngày càng nhiều bụi mây khổng lồ, hắn đang tích súc lực lượng.
Kim Đại Vũ kinh sợ nói:
- Khí thế trấn áp thật mạnh!
Nước đen từ từ rút đi, lộ ra một khối bia đá to, bên trên có bốn chữ lớn 'đại trấn giới bia'.
Mộng Hồng Anh kinh ngạc kêu lên:
- Đại trấn giới bia?
Khổng Huyền Thủy mắt lạnh lùng, nói:
- Đúng vậy, đại trấn giới bia. Vì mệnh cách của Tử Tử, ta cố ý đi lấy đại trấn giới bia, pháp bảo rất mạnh, vài năm nay ta không thể luyện hóa nó, nhưng chỉ có nó là trấn áp được mệnh cách của Tử Tử, đó là của ta, ai cũng đừng mơ nhúng chàm!
Khổng Huyền Thủy cười lạnh nói:
- Hãy cảm nhận đại trấn giới bia đi!
Bia đá to lớn từ trên trời giáng xuống, đè ép bên dưới.
*Bùm!*
Không khí nhăn nheo như là đè ép bão tố, đại trấn giới bia đánh vào bão cát vô tận.
- Đại định thiên tỉ!
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm, ngự tỉ xông lên trời.
*Ầm!*
Đại định thiên tỉ, đại trấn giới bia ầm ầm va nhau.
Bốn phía tốc lên bão tố.
Mặc dù tài liệu của đại định thiên tỉ mạnh nhưng tiếc rằng thực lực của Diêm Xuyên quá yếu.
*Két két két!*
Đại định thiên tỉ bị đè ép từ từ rơi xuống.
*Bùm!*
*Bùm!*
*Bùm!*
Trong sa mạc bỗng vọt ra chín bụi mây khổng lồ xông lên trời, đè chặt đại định thiên tỉ.
Tiếc rằng đại trấn giới bia quá mạnh, đại định thiên tỉ vẫn bị đè ép từ từ xuống, quan trọng hơn trong đó có ý trấn áp, nó đè ép tất cả mọi người. Phút chốc đám Mộng Hồng Anh, Kim Đại Vũ đều hành động khó khăn.
Tùy theo đại trấn giới bia chìm xuống một phần thì lực áp chế mọi người lại tăng lớn một phần.
Mộng Hồng Anh kinh ngạc kêu lên:
- Sao...sao có thể?
Khổng Huyền Thủy mắt lóe tia hung ác, nói:
- Đại trấn giới bia, còn có ta là thượng hư cảnh dốc hết sức thúc đây, các ngươi không giãy dụa thoát được đâu!
Diêm Xuyên gầm lên: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Khởi!
*Ầm!*
*Ầm!*
*Ầm!*
Trong sa mạc đột nhiên lao ra hàng trăm bụi mây khổng lồ, vọt hướng đại định thiên tỉ. Thế trầm xuống của đại định thiên tỉ chợt khựng lại.
*Ầm!*
Đại định thiên tỉ đã ổn định, không trầm xuống nữa.
Khổng Huyền Thủy nét mặt sa sầm:
- A?
Mắt Khổng Huyền Thủy lóe tia tham lam:
- Có không ít pháp bảo nhỉ, tiếc rằng ngươi không xứng có nó!
Dù là đại định thiên tỉ hay bụi mây khổng lồ thì Khổng Huyền Thủy đều thấy ra chúng bất phàm, nếu không làm sao chặn được đại trấn giới bia?
Đang lúc Khổng Huyền Thủy định tiếp tục tấn công thì.
Phía xa bỗng vang tiếng hét lớn:
- Khổng Huyền Thủy to gan!
Khổng Huyền Thủy ngoái đầu nhìn.
Là Cổ Nguyệt Thánh Tử, tay gã nâng một cuộn giấy, biểu tình âm trầm nhìn Khổng Huyền Thủy.
Khổng Huyền Thủy biến sắc mặt:
- Cổ Nguyệt Thánh Tử?
Cổ Nguyệt Thánh Tử quát:
- To gan lắm, Khổng Huyền Thủy, Đại Chiêu thánh chủ sắp đặt đại trấn giới bia mà ngươi cũng dám đụng vào?
Khổng Huyền Thủy biểu tình biến đổi.
- Làm sao có thể? Làm sao có thể mau như vậy? Kinh Chiếu làm sao biết được?
Khổng Huyền Thủy biểu tình hốt hoảng.
Cổ Nguyệt Thánh Tử giơ pháp chỉ, quát:
- Có pháp chỉ của thánh chủ ở đây, ngươi còn không giao ra đại trấn giới bia, bó tay chịu trói?
Vốn Cổ Nguyệt Thánh Tử còn muốn đợi, ít nhất chờ Diêm Xuyên chịu thiệt đã. Nhưng đại định thiên tỉ va chạm với đại trấn giới bia, tình hình giằng co.
Cổ Nguyệt Thánh Tử không dám chờ thêm, lỡ đại trấn giới bia bị gì thì gã sẽ bị thánh chủ trách tội.
Cổ Nguyệt Thánh Tử bất đắc dĩ đành cao giọng quát. Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn phương xa, Cổ Nguyệt Thánh Tử lấy ra pháp chỉ, Khổng Huyền Thủy ra vẻ kinh hoàng?
Đó là kinh hoàng nhỉ?
Gã là cường giả thượng hư cảnh, còn là điện chủ Thần Tông thánh địa, tại sao có vẻ kinh hoàng?
Khổng Huyền Thủy điên cuồng nói:
- Xem ra vẫn không thể giấu được rồi. Kinh Chiếu, Kinh Chiếu! Thủ đoạn thật lợi hại! Giao ra đại trấn giới bia? Không được, sắp thành công rồi, ta phải có được mệnh cách của Tử Tử!
Kinh Chiếu ở cách xa hàng ức vạn dặm, mệnh cách của Tử Tử ngay trước mắt, sao có thể từ bỏ? Lúc này sao bỏ được?
Khổng Huyền Thủy hét to:
- Lại chờ chút, chờ ta có được mệnh cách của Tử Tử, ta sẽ thả đại trấn giới bia lại chỗ cũ, ta sẽ đi Đại Chiêu thánh địa thỉnh tội!
Cổ Nguyệt Thánh Tử cười lạnh.
Cổ Nguyệt Thánh Tử lạnh lùng hét:
- Thỉnh tội? Quá muộn rồi! Vật của thánh chủ trong thiên hạ ai dám đụng? Chỉ có ngươi không biết sống chết! Thánh chủ có pháp chỉ, kẻ trộm bia tử hình ngay tại chỗ, kẻ dám phản kháng tru cửu tộc!
Kẻ trộm bia tử hình ngay tại chỗ? Kẻ dám phản kháng tru cửu tộc?
Khổng Huyền Thủy lộ vẻ cực kỳ kinh khủng:
- Không, Kinh Chiếu, nàng không cho ta đường sống ư? Nàng không cho ta đường sống!
Diêm Xuyên rất khó hiểu nỗi kinh hoàng của Khổng Huyền Thủy. Thiên hạ to lớn, ngươi đấu không lại Kinh Chiếu không biết trốn À? Tại sao sợ như vậy? Kinh Chiếu thật sự đáng sợ đến thế sao? Cách hàng ức vạn dặm, một cái tên đã hù ngươi teo tim? Ngươi là thượng hư cảnh đó, có cốt khí chút được không?
Cổ Nguyệt Thánh Tử quát:
- Khổng Huyền Thủy, còn không lĩnh chỉ!
Cổ Nguyệt Thánh Tử quát khiến mặt Khổng Huyền Thủy lộ ra tuyệt vọng, nhìn hướng Khổng Ngạo Thiên.
- Cha?
Khổng Ngạo Thiên không hiểu tại sao phụ thân kinh hoàng như vậy.
Khổng Huyền Thủy nhìn nhi tử, mặt lộ hiền từ, rồi thì ánh mắt dứt khoát.
Khổng Huyền Thủy bi tráng nói:
- Kinh Chiếu đã nói thì vi phụ chết chắc rồi. Ngạo Thiên, trước khi chết vi phụ làm một việc cho ngươi, vi phụ nhất định phải lấy mệnh cách của Tử Tử cho ngươi!
Khổng Ngạo Thiên hoảng hốt hỏi:
- Cha? Rốt cuộc làm sao vậy?
Khổng Huyền Thủy không nói chuyện, toàn thân bỗng tuôn ra nhiều khói đen, xung quanh vòng quanh thật nhiều công đức.
- Đại trấn giới bia, trấn cho ta!
Khổng Huyền Thủy dùng hết sức thúc đẩy đại trấn giới bia, lực lượng mạnh mẽ đè ép đại định thiên tỉ.
- To gan!
Trên hư không bỗng truyền đến giọng nữ quát lạnh, trong tiếng hét tràn ngập bá khí cao cao tại thương. Tiếng hét đè ép các tu giả bốn phía run lên, thậm chí một vài người tâm trí không kiên cường bị bá khí đè ép khuỵu gối xuống.
Khổng Huyền Thủy liếc mắt thấy, biểu tình tức giận nói:
- Ta đã nói rồi, không ai được đi!
*Vèo!*
Khí thế mạnh mẽ tỏa ra, thân hình gã chắn trước mũi tàu.
Diêm Xuyên đi ở cuối cùng, lạnh lùng nói:
- Khổng điện chủ, hiện tại ngươi đang ức chế bảo vật nào đó đúng không?
Khổng Huyền Thủy mặt trầm xuống:
- A?
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mới rồi một kích của ngươi căn bản không đến tình độ thượng hư cảnh, không từ bỏ áp chế pháp bảo thì ngươi không thể ngăn được chúng ta. Tử Tử là thê tử của ta, không ai có thể ngăn cản ta mang đi nàng!
Khổng Huyền Thủy lạnh lùng nói:
- Nhảm nhí, ỷ vào được chuẩn tiên khí là mơ ngăn được ta sao? Chuẩn tiên khí thì sao chứ? Ngươi căn bản không thể khống chế nó!
Diêm Xuyên mắt lóe tia sáng lạnh, không chút lùi bước nói:
- Vậy ngươi cứ thử xem?
Khổng Huyền Thủy hét với chín Trung Hư cảnh:
- Ra tay đi!
Nói rồi Khổng Huyền Thủy vỗ một chưởng, không khí xuất hiện một thủ ấn đen đè ép hướng Diêm Xuyên.
Biển cát như bạo tạc, từ bên trong lao ra bụi mây khổng lồ hình giao long vung hướng thủ ấnc đen.
*Ầm!*
Bụi mây khổng lồ đập vỡ chưởng to, chém hướng Khổng Huyền Thủy.
- A?
Khổng Huyền Thủy con ngươi co rút, vươn tay đỡ lấy thiên trảo.
*Ầm!*
Một đại thủ ấn bắt lấy bụi mây khổng lồ hình rồng. Khoảnh khắc Khổng Huyền Thủy đã kiềm chế bụi mây khổng lồ.
Tay Khổng Huyền Thủy bóp, bụi mây khổng lồ bị đè ép biến hình, mắt gã lóe tia đắc ý.
Bỗng biển cát bên dưới lại bạo tạc, ba bụi mây khổng lồ hình giao long vọt ra khỏi cát, nhanh chóng lao hướng Khổng Huyền Thủy.
Khổng Huyền Thủy biến sắc mặt:
- Còn nữa?
Ba bụi mây khổng lồ quất hướng Khổng Huyền Thủy, dưới chân Diêm Xuyên cũng xuất hiện bụi mây khổng lồ đỡ hắn từ từ bay lên.
Chín Trung Hư cảnh lao nhanh hướng phi chu.
Tử Tử bỗng bước ra một bước, mắt lóe tia âm trầm:
- Để ta xem ai dám lại đây!
Chín Trung Hư cảnh biến sắc mặt, khựng người lại.
Họ biết rõ sự khủng bố của Tử Tử, thậm chí có một Trung Hư cảnh trong nhóm tự nếm mùi. Trung Hư cảnh nhé, đụng phải Tử Tử rồi xui xẻo một tháng, thậm chí thê tử ân ái bỏ trốn với người phàm, quá sỉ nhục, cũng là ác mộng mãi mãi của người đó.
Hiện tại Tử Tử bước ra một bước, chín Trung Hư cảnh không dám tới gần. Tử Tử thánh nữ này quá tà dị.
*Ầm!*
Bên kia, ba bụi mây khổng lồ đánh hướng Khổng Huyền Thủy.
Khổng Huyền Thủy vỗ ra ba chưởng ầm ầm chặn lại ba bụi mây khổng lồ, nhưng gã định níu chân Diêm Xuyên cũng bị dừng lại.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Hãy lấy ra bảo vật bị ngươi áp chế đi, nếu không thì hôm nay ngươi không ngăn được ta. Ta nhìn ra ngươi có bảy phần lực lượng áp chế bảo vật đó.
Khổng Huyền Thủy lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên, lại nhìn Tử Tử, mắt chớp lóe.
Khổng Huyền Thủy ánh mắt lạnh như băng nói:
- Không sai, không lấy ra, ta không làm gì được các ngươi, nhưng dù có lấy ra thì ta chỉ dùng được một lần, nếu thế thì không bằng lấy mệnh cách của Tử Tử ra cho rồi!
Diêm Xuyên ánh mắt lạnh lẽo gằn giọng:
- Ngươi nói cái gì?
Lấy ra mệnh cách, mỗi người chỉ có một mệnh cách, nếu bị lấy đi thì chết chắc.
Khổng Huyền Thủy lạnh giọng nói:
- Tử Tử vốn là ta một tay tạo ra, không có ta thì phụ mẫuc của nàng sẽ không kết hợp, cho nên mệnh cách vốn thuộc về ta!
Mộng Hồng Anh ở một bên biến sắc mặt:
- Khổng điện chủ, ngươi nói cái gì? Phụ mẫu Tử Tử kết hợp là do người làm? Bọn họ đều là người Mộng gia, huynh muội kết hợp thiên lý thế tụ không dung, gia gia vì thế mà chịu nhiều áp lực, thì ra do ngươi thúc đẩy mà thành!
Khổng Huyền Thủy mắt lạnh băng:
- Hừ!
Mộng Hồng Anh tức giận nói:
- Xen vào chuyện Mộng gia, gia gia ta nhất định sẽ không tha cho ngươi. Quý Thần điện? Cho dù ngươi có là Quý Thần điện chủ cũng vô dụng!
Khổng Huyền Thủy lạnh băng nói:
- Ta không hiếm lạ.
Mộng Hồng Anh mí mắt giật giật, từ trong con ngươi của Khổng Huyền Thủy nàn thấy sự điên cuồng, vì mệnh cách của Tử Tử, Khổng Huyền Thủy không cần cả Quý Thần điện chủ?
Khổng Huyền Thủy nhìn chằm chằm Diêm Xuyên.
Khổng Huyền Thủy ánh mắt lạnh băng nói:
- Nếu ngươi đã muốn thấy hết sức mạnh của ta thì cứ xem, bảo vật đó nếu dùng để trấn áp các ngươi thì ai cũng đừng mơ đi được!
Khổng Huyền Thủy vươn tay, từ trong tay áo lấy ra một bảo vật màu đen. Bảo vật ngày càng to ra, bốn phía bị nước đen bao phủ, Khổng Huyền Thủy không ngừng rót vào lực lượng màu đen áp chế bảo vệ bị nước đen bao bọc.
Bảo vật xuất hiện, Diêm Xuyên cảm giác có hơi thở trấn áp mạnh mẽ.
*Ầm ầm!*
Nước đen từ từ rút đi, khí thế trấn áp vọt bốn phương tám hướng, các tu giả bị đè ép muốn nín thở, khí thế trấn áp này còn khủng bố hơn cả lúc trước thiên phạt.
Diêm Xuyên ánh mắt dần nghiêm túc.
Tử Tử hơi lo lắng đứng bên cạnh Diêm Xuyên, hắn che nàng ra sau lưng.
Dưới chân Diêm Xuyên sa mạc mấp máy, bên dưới ẩn nấp ngày càng nhiều bụi mây khổng lồ, hắn đang tích súc lực lượng.
Kim Đại Vũ kinh sợ nói:
- Khí thế trấn áp thật mạnh!
Nước đen từ từ rút đi, lộ ra một khối bia đá to, bên trên có bốn chữ lớn 'đại trấn giới bia'.
Mộng Hồng Anh kinh ngạc kêu lên:
- Đại trấn giới bia?
Khổng Huyền Thủy mắt lạnh lùng, nói:
- Đúng vậy, đại trấn giới bia. Vì mệnh cách của Tử Tử, ta cố ý đi lấy đại trấn giới bia, pháp bảo rất mạnh, vài năm nay ta không thể luyện hóa nó, nhưng chỉ có nó là trấn áp được mệnh cách của Tử Tử, đó là của ta, ai cũng đừng mơ nhúng chàm!
Khổng Huyền Thủy cười lạnh nói:
- Hãy cảm nhận đại trấn giới bia đi!
Bia đá to lớn từ trên trời giáng xuống, đè ép bên dưới.
*Bùm!*
Không khí nhăn nheo như là đè ép bão tố, đại trấn giới bia đánh vào bão cát vô tận.
- Đại định thiên tỉ!
Diêm Xuyên nét mặt sa sầm, ngự tỉ xông lên trời.
*Ầm!*
Đại định thiên tỉ, đại trấn giới bia ầm ầm va nhau.
Bốn phía tốc lên bão tố.
Mặc dù tài liệu của đại định thiên tỉ mạnh nhưng tiếc rằng thực lực của Diêm Xuyên quá yếu.
*Két két két!*
Đại định thiên tỉ bị đè ép từ từ rơi xuống.
*Bùm!*
*Bùm!*
*Bùm!*
Trong sa mạc bỗng vọt ra chín bụi mây khổng lồ xông lên trời, đè chặt đại định thiên tỉ.
Tiếc rằng đại trấn giới bia quá mạnh, đại định thiên tỉ vẫn bị đè ép từ từ xuống, quan trọng hơn trong đó có ý trấn áp, nó đè ép tất cả mọi người. Phút chốc đám Mộng Hồng Anh, Kim Đại Vũ đều hành động khó khăn.
Tùy theo đại trấn giới bia chìm xuống một phần thì lực áp chế mọi người lại tăng lớn một phần.
Mộng Hồng Anh kinh ngạc kêu lên:
- Sao...sao có thể?
Khổng Huyền Thủy mắt lóe tia hung ác, nói:
- Đại trấn giới bia, còn có ta là thượng hư cảnh dốc hết sức thúc đây, các ngươi không giãy dụa thoát được đâu!
Diêm Xuyên gầm lên: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
- Khởi!
*Ầm!*
*Ầm!*
*Ầm!*
Trong sa mạc đột nhiên lao ra hàng trăm bụi mây khổng lồ, vọt hướng đại định thiên tỉ. Thế trầm xuống của đại định thiên tỉ chợt khựng lại.
*Ầm!*
Đại định thiên tỉ đã ổn định, không trầm xuống nữa.
Khổng Huyền Thủy nét mặt sa sầm:
- A?
Mắt Khổng Huyền Thủy lóe tia tham lam:
- Có không ít pháp bảo nhỉ, tiếc rằng ngươi không xứng có nó!
Dù là đại định thiên tỉ hay bụi mây khổng lồ thì Khổng Huyền Thủy đều thấy ra chúng bất phàm, nếu không làm sao chặn được đại trấn giới bia?
Đang lúc Khổng Huyền Thủy định tiếp tục tấn công thì.
Phía xa bỗng vang tiếng hét lớn:
- Khổng Huyền Thủy to gan!
Khổng Huyền Thủy ngoái đầu nhìn.
Là Cổ Nguyệt Thánh Tử, tay gã nâng một cuộn giấy, biểu tình âm trầm nhìn Khổng Huyền Thủy.
Khổng Huyền Thủy biến sắc mặt:
- Cổ Nguyệt Thánh Tử?
Cổ Nguyệt Thánh Tử quát:
- To gan lắm, Khổng Huyền Thủy, Đại Chiêu thánh chủ sắp đặt đại trấn giới bia mà ngươi cũng dám đụng vào?
Khổng Huyền Thủy biểu tình biến đổi.
- Làm sao có thể? Làm sao có thể mau như vậy? Kinh Chiếu làm sao biết được?
Khổng Huyền Thủy biểu tình hốt hoảng.
Cổ Nguyệt Thánh Tử giơ pháp chỉ, quát:
- Có pháp chỉ của thánh chủ ở đây, ngươi còn không giao ra đại trấn giới bia, bó tay chịu trói?
Vốn Cổ Nguyệt Thánh Tử còn muốn đợi, ít nhất chờ Diêm Xuyên chịu thiệt đã. Nhưng đại định thiên tỉ va chạm với đại trấn giới bia, tình hình giằng co.
Cổ Nguyệt Thánh Tử không dám chờ thêm, lỡ đại trấn giới bia bị gì thì gã sẽ bị thánh chủ trách tội.
Cổ Nguyệt Thánh Tử bất đắc dĩ đành cao giọng quát. Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn phương xa, Cổ Nguyệt Thánh Tử lấy ra pháp chỉ, Khổng Huyền Thủy ra vẻ kinh hoàng?
Đó là kinh hoàng nhỉ?
Gã là cường giả thượng hư cảnh, còn là điện chủ Thần Tông thánh địa, tại sao có vẻ kinh hoàng?
Khổng Huyền Thủy điên cuồng nói:
- Xem ra vẫn không thể giấu được rồi. Kinh Chiếu, Kinh Chiếu! Thủ đoạn thật lợi hại! Giao ra đại trấn giới bia? Không được, sắp thành công rồi, ta phải có được mệnh cách của Tử Tử!
Kinh Chiếu ở cách xa hàng ức vạn dặm, mệnh cách của Tử Tử ngay trước mắt, sao có thể từ bỏ? Lúc này sao bỏ được?
Khổng Huyền Thủy hét to:
- Lại chờ chút, chờ ta có được mệnh cách của Tử Tử, ta sẽ thả đại trấn giới bia lại chỗ cũ, ta sẽ đi Đại Chiêu thánh địa thỉnh tội!
Cổ Nguyệt Thánh Tử cười lạnh.
Cổ Nguyệt Thánh Tử lạnh lùng hét:
- Thỉnh tội? Quá muộn rồi! Vật của thánh chủ trong thiên hạ ai dám đụng? Chỉ có ngươi không biết sống chết! Thánh chủ có pháp chỉ, kẻ trộm bia tử hình ngay tại chỗ, kẻ dám phản kháng tru cửu tộc!
Kẻ trộm bia tử hình ngay tại chỗ? Kẻ dám phản kháng tru cửu tộc?
Khổng Huyền Thủy lộ vẻ cực kỳ kinh khủng:
- Không, Kinh Chiếu, nàng không cho ta đường sống ư? Nàng không cho ta đường sống!
Diêm Xuyên rất khó hiểu nỗi kinh hoàng của Khổng Huyền Thủy. Thiên hạ to lớn, ngươi đấu không lại Kinh Chiếu không biết trốn À? Tại sao sợ như vậy? Kinh Chiếu thật sự đáng sợ đến thế sao? Cách hàng ức vạn dặm, một cái tên đã hù ngươi teo tim? Ngươi là thượng hư cảnh đó, có cốt khí chút được không?
Cổ Nguyệt Thánh Tử quát:
- Khổng Huyền Thủy, còn không lĩnh chỉ!
Cổ Nguyệt Thánh Tử quát khiến mặt Khổng Huyền Thủy lộ ra tuyệt vọng, nhìn hướng Khổng Ngạo Thiên.
- Cha?
Khổng Ngạo Thiên không hiểu tại sao phụ thân kinh hoàng như vậy.
Khổng Huyền Thủy nhìn nhi tử, mặt lộ hiền từ, rồi thì ánh mắt dứt khoát.
Khổng Huyền Thủy bi tráng nói:
- Kinh Chiếu đã nói thì vi phụ chết chắc rồi. Ngạo Thiên, trước khi chết vi phụ làm một việc cho ngươi, vi phụ nhất định phải lấy mệnh cách của Tử Tử cho ngươi!
Khổng Ngạo Thiên hoảng hốt hỏi:
- Cha? Rốt cuộc làm sao vậy?
Khổng Huyền Thủy không nói chuyện, toàn thân bỗng tuôn ra nhiều khói đen, xung quanh vòng quanh thật nhiều công đức.
- Đại trấn giới bia, trấn cho ta!
Khổng Huyền Thủy dùng hết sức thúc đẩy đại trấn giới bia, lực lượng mạnh mẽ đè ép đại định thiên tỉ.
- To gan!
Trên hư không bỗng truyền đến giọng nữ quát lạnh, trong tiếng hét tràn ngập bá khí cao cao tại thương. Tiếng hét đè ép các tu giả bốn phía run lên, thậm chí một vài người tâm trí không kiên cường bị bá khí đè ép khuỵu gối xuống.