Tiên Quốc Đại Đế
Chương 268: Đấu bại Cự Lộc
Sau khi Thiên Thụ đại hội kết thúc, có lẽ Nhạc Nghị sẽ phải đón lấy vị trí Mạnh Tử Thu, vì vậy rất nhiều bí mật Mạnh Tử Thu cũng đã nói cho Nhạc Nghị.
- Chư vị, bình tĩnh chớ nóng, viện chủ tự có tính toán!
Nhạc Nghị lắc đầu.
- Ta biết năng lực của Tư Mã Vân Thiên, chúng ta chưa chắc có thể thắng, nhưng chỉ cần viện chủ không ra tay, đối với số mệnh ảnh hưởng không lớn, nhưng mà vạn nhất viện chủ thua, số mệnh Cự Lộc thư viện ta sẽ bị tổn hại thật lớn a!
Một vị đại hiền lo lắng nói.
Nhạc Nghị nhìn Số Mệnh Vân Hải trên đỉnh đầu.
Hai cái Số Mệnh Kim Long bởi vì mở Thiên Thụ đại hội đến bây giờ còn bị vây trong giai đoạn suy yếu, ba đầu Số Mệnh Kim Long khác gầm thét về phía Phong Thần Sách.
Trầm mặc một hồi, Nhạc Nghị lắc lắc đầu nói:
- Chư vị, các ngươi không cần lo rồi, thư viện có một ít bí mật, các ngươi không biết, viện chủ tự mình xuất chiến, là chính xác nhất!
- Bí mật? Bí mật gì?
Một đám đại hiền cau mày nói.
Nhạc Nghị lắc lắc đầu nói:
- Nếu chư vị nguyện ý buông tha cho tiêu dao tự tại, tham dự vào chính vụ Cự Lộc thư viện, có lẽ sẽ có thể biết đến, hiện tại, xin lỗi!
- Ồ!?
Năm tên đại hiền cau mày.
Bí mật của Cự Lộc thư viện, tuy là một đám đại hiền, biết được cũng không nhiều lắm, không tham gia vào chính vụ, bình thời cũng chỉ có thể đề nghị. Nhìn Mạnh Tử Thu tự mình đối chiến Tư Mã Vân Thiên, chỉ có chỉ có thể khe khẽ thở dài.
- Rầm ù ù!
Trên đấu đài, mặt đất đột nhiên vỡ vụn hơn phân nửa.
Đá vụn chậm rãi hiện lên, vòng quanh trung tâm hai người đang đánh cờ, chậm rãi xoay tròn.
Hai người có Kỳ đạo đỉnh phong, trong lúc hạ cờ, Hạo nhiên chính khí thản nhiên tràn ra, huyền cơ trong quân cờ, giống như là theo Hạo nhiên chính khí tràn đến trên phiến đá vụn ở bốn phía.
Đá vụn biến thành dạ minh châu sáng chói, vòng quanh hai người, lấy quỹ tích huyền ảo nhanh chóng xoay tròn.
Đá vụn hơn ngàn năm, giống như sao băng, vòng quanh hai người, giống như là vô số tinh thần xoay tròn trong tinh không.
Bốn phía, vô số tu giả sử dụng pháp thuật làm gương, nhìn bàn cờ trên đấu đài.
- Phốc! Phốc!.........
Một đám nho tu nhìn mà đầu váng mắt hoa, thậm chí miệng phun tiên huyết.
- Dịch Phong, ngươi đã nhìn rõ chưa?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Tầm nhìn của thần, cuối cùng vẫn còn chưa đủ, bàn cờ này, ta có thể xem hiểu, nhưng phần cần thời gian đi lý giải. Trong khoảng thời gian ngắn, rất khó mà xem thấu đáo được, tựa như bàn cờ lúc trước mà Vương đánh với hạ thần, mặc dù hạ thần cố gắng vô cùng, nhưng mà đó là tầm nhìn cực hạn của phàm nhân, để cho rất nhiều điểm thần cũng nhìn không thấu, phải chờ tới kết thúc ván cờ mà từ từ lĩnh ngộ!
Dịch Phong thở dài nói.
- Hai năm qua ở Cự Lộc thành không ngừng tăng lên tầm nhìn, đích xác là có chút gấp gáp! Hiện tại, ta giúp ngươi thể ngộ ván cờ này, nhắm mắt lại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói. Nguồn tại http://Truyện FULL
- Dạ!
Dịch Phong gật đầu.
Diêm Xuyên vươn tay lên, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện vô số viên sao nhỏ, mấy viên sao nhỏ vờn quanh ở lòng bàn tay, giống như là trong lòng bàn tay nâng lên một vũ trụ vậy.
Nếu có người nhìn kỹ, sẽ phát hiện, quỹ tích vận hành của các viên sao nhỏ giữa vũ trụ trong lòng bàn tay hắn rất giống với quỹ tích đá vụn vờn quanh Tư Mã Vân Thiên, Mạnh Tử Thu đang còn đánh cờ ở trên đấu đài.
- Ba!
Diêm Xuyên đưa bàn tay dán vào sau ót của Dịch Phong.
- Vù vù hô!
Đầu tóc Dịch Phong đột nhiên không gió mà bay, giống như là đã nhận thức triệt để nhất ván cờ trên đấu đài kia.
Diêm Xuyên nhìn đấu đài, đem toàn bộ lý giải, phân tích, cùng một tia ý thức của mình quán thâu cho Dịch Phong.
Nếu nói về hóa giải thế cờ, đối với nhận thức ván cờ. Với tầm nhìn nhiều năm của Diêm Xuyên, tự nhiên so với Dịch Phong mạnh hơn rất nhiều.
Dịch Phong giống như là trong nháy mắt đã đặt mình trong ở trong bàn cờ vậy, nhanh chóng lý giải ván cờ kia của Mạnh Tử Thu và Tư Mã Vân Thiên.
- Rầm ù ù!
Trên đấu đài, Tư Mã Vân Thiên nắm lấy con cờ, không ngừng hạ xuống, trong mắt chiến ý hừng hực, một quân cờ lại một quân cờ, từng bước ép tới.
Mạnh Tử Thu khẽ nhíu mày. Không ngừng hạ cờ. Bốn phía, Hạo nhiên chính khí càng ngày càng nhiều, cả đấu đài cũng bị Hạo nhiên chính khí của hai người nhuộm thành một màu trắng noãn.
Bốn phía mấy vạn nho tu, bởi vì nhìn bàn cờ này, có gần vạn người bị thương nặng tâm thần, hộc máu không dám nhìn nhiều.
Một ván này, đã đạt đỉnh của kỳ đạo! Vẫn đánh suốt ba canh giờ, trời cũng đã tối đen rồi. Hạo nhiên chính khí lại càng phát sáng vô cùng.
- Trả lại công đạo cho ta!
Tư Mã Vân Thiên hạ một quân cờ xuống.
- Ba!
- Rầm!
Quay chung quanh hai người, đá vụn đột nhiên nổ tung mà ra. Nhất thời bắn về bốn phương tám hướng.
Một cổ gió lớn từ nơi bàn cờ thổi về bốn phía, Mạnh Tử Thu nắm quân cờ mà đặt giữa không trung, thật lâu không cách nào hạ xuống.
Nơi xa, một đám đại hiền không khỏi run lên.
- Xong!
Một đại hiền ấp úng nói.
- Ba!
Mạnh Tử Thu nắm tay bóp nát con cờ.
Ngẩng đầu, nhìn về phía Tư Mã Vân Thiên với vẻ mặt như hung tướng, khe khẽ thở dài:
- Ngươi thắng!
- Rầm!
Trên bầu trời, đột nhiên nổ tung một tiếng.
- Ngang! Ngang! Ngang!
Ba con Số Mệnh Kim Long đột nhiên rên rỉ một tiếng.
Số Mệnh Vân Hải cuồn cuộn, đột nhiên hướng về phía Phong Thần Sách mà trôi dần tới.
Phong Thần Sách giống như là có một cổ hấp lực khổng lồ, hung hăng hấp thu Số Mệnh Vân Hải cuồn cuộn.
- Ngang!
Số Mệnh Kim Long rên rỉ, số mệnh bị mất đi, nho tu bốn phía, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Này, viện chủ bại?
- Không thể nào, Cự Lộc thư viện ta làm sao có thể bại?
- Tại sao, viện chủ làm sao có thể bại?
...............
.........
...
Đám đại nho của Cự Lộc thư viện rên rỉ không dứt.
Năm tên đại hiền lại càng lộ vẻ buồn bã cực lớn.
Số mệnh của Cự Lộc thư viện, năm vạn năm, đây là lần đầu tiên bị mất đi! Lần đầu tiên bị người đoạt đi a!
- Ha ha..., cha, gia gia, các lão tổ tông, các ngươi mở mắt nhìn một chút, ta thắng, ta để cho Cự Lộc thư viện trả giá thật lớn!
Tư Mã Vân Thiên bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười dài, trong tiếng cười dài, hai hàng nước mắt không tự chủ được mà chảy xuống. Ủy khuất nhiều năm, rốt cục có thể trả thù.
- Rầm ù ù!
Một lần trôi đi này, gần một phần tư số mệnh chảy vào trong Phong Thần Sách, trên Số Mệnh Vân Hải, thậm chí một đầu Số Mệnh Kim Long cũng đột nhiên mất đi ý thức, chảy vào trong Phong Thần Sách.
- Ngang!
Ở bên trong Phong Thần Sách, cũng bỗng nhiên có được một đầu Kim Long.
Ý thức mất đi, nhưng vừa vào trong Phong Thần Sách, ý thức mới lại được ra đời.
Một đầu Kim Long chỉ thuộc về Phong Thần Sách xuất hiện rồi, Kim Long vờn quanh Phong Thần Sách, gầm thét ngất trời.
- Ngang!
Cả Cự Lộc thành cũng là tiếng gầm hưng phấn Kim Long.
Số mệnh đã ngừng trôi, Tư Mã Vân Thiên chỉ đấu cờ một lần, đã thắng được một phần tư số mệnh.
- Chư vị, bình tĩnh chớ nóng, viện chủ tự có tính toán!
Nhạc Nghị lắc đầu.
- Ta biết năng lực của Tư Mã Vân Thiên, chúng ta chưa chắc có thể thắng, nhưng chỉ cần viện chủ không ra tay, đối với số mệnh ảnh hưởng không lớn, nhưng mà vạn nhất viện chủ thua, số mệnh Cự Lộc thư viện ta sẽ bị tổn hại thật lớn a!
Một vị đại hiền lo lắng nói.
Nhạc Nghị nhìn Số Mệnh Vân Hải trên đỉnh đầu.
Hai cái Số Mệnh Kim Long bởi vì mở Thiên Thụ đại hội đến bây giờ còn bị vây trong giai đoạn suy yếu, ba đầu Số Mệnh Kim Long khác gầm thét về phía Phong Thần Sách.
Trầm mặc một hồi, Nhạc Nghị lắc lắc đầu nói:
- Chư vị, các ngươi không cần lo rồi, thư viện có một ít bí mật, các ngươi không biết, viện chủ tự mình xuất chiến, là chính xác nhất!
- Bí mật? Bí mật gì?
Một đám đại hiền cau mày nói.
Nhạc Nghị lắc lắc đầu nói:
- Nếu chư vị nguyện ý buông tha cho tiêu dao tự tại, tham dự vào chính vụ Cự Lộc thư viện, có lẽ sẽ có thể biết đến, hiện tại, xin lỗi!
- Ồ!?
Năm tên đại hiền cau mày.
Bí mật của Cự Lộc thư viện, tuy là một đám đại hiền, biết được cũng không nhiều lắm, không tham gia vào chính vụ, bình thời cũng chỉ có thể đề nghị. Nhìn Mạnh Tử Thu tự mình đối chiến Tư Mã Vân Thiên, chỉ có chỉ có thể khe khẽ thở dài.
- Rầm ù ù!
Trên đấu đài, mặt đất đột nhiên vỡ vụn hơn phân nửa.
Đá vụn chậm rãi hiện lên, vòng quanh trung tâm hai người đang đánh cờ, chậm rãi xoay tròn.
Hai người có Kỳ đạo đỉnh phong, trong lúc hạ cờ, Hạo nhiên chính khí thản nhiên tràn ra, huyền cơ trong quân cờ, giống như là theo Hạo nhiên chính khí tràn đến trên phiến đá vụn ở bốn phía.
Đá vụn biến thành dạ minh châu sáng chói, vòng quanh hai người, lấy quỹ tích huyền ảo nhanh chóng xoay tròn.
Đá vụn hơn ngàn năm, giống như sao băng, vòng quanh hai người, giống như là vô số tinh thần xoay tròn trong tinh không.
Bốn phía, vô số tu giả sử dụng pháp thuật làm gương, nhìn bàn cờ trên đấu đài.
- Phốc! Phốc!.........
Một đám nho tu nhìn mà đầu váng mắt hoa, thậm chí miệng phun tiên huyết.
- Dịch Phong, ngươi đã nhìn rõ chưa?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Tầm nhìn của thần, cuối cùng vẫn còn chưa đủ, bàn cờ này, ta có thể xem hiểu, nhưng phần cần thời gian đi lý giải. Trong khoảng thời gian ngắn, rất khó mà xem thấu đáo được, tựa như bàn cờ lúc trước mà Vương đánh với hạ thần, mặc dù hạ thần cố gắng vô cùng, nhưng mà đó là tầm nhìn cực hạn của phàm nhân, để cho rất nhiều điểm thần cũng nhìn không thấu, phải chờ tới kết thúc ván cờ mà từ từ lĩnh ngộ!
Dịch Phong thở dài nói.
- Hai năm qua ở Cự Lộc thành không ngừng tăng lên tầm nhìn, đích xác là có chút gấp gáp! Hiện tại, ta giúp ngươi thể ngộ ván cờ này, nhắm mắt lại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói. Nguồn tại http://Truyện FULL
- Dạ!
Dịch Phong gật đầu.
Diêm Xuyên vươn tay lên, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện vô số viên sao nhỏ, mấy viên sao nhỏ vờn quanh ở lòng bàn tay, giống như là trong lòng bàn tay nâng lên một vũ trụ vậy.
Nếu có người nhìn kỹ, sẽ phát hiện, quỹ tích vận hành của các viên sao nhỏ giữa vũ trụ trong lòng bàn tay hắn rất giống với quỹ tích đá vụn vờn quanh Tư Mã Vân Thiên, Mạnh Tử Thu đang còn đánh cờ ở trên đấu đài.
- Ba!
Diêm Xuyên đưa bàn tay dán vào sau ót của Dịch Phong.
- Vù vù hô!
Đầu tóc Dịch Phong đột nhiên không gió mà bay, giống như là đã nhận thức triệt để nhất ván cờ trên đấu đài kia.
Diêm Xuyên nhìn đấu đài, đem toàn bộ lý giải, phân tích, cùng một tia ý thức của mình quán thâu cho Dịch Phong.
Nếu nói về hóa giải thế cờ, đối với nhận thức ván cờ. Với tầm nhìn nhiều năm của Diêm Xuyên, tự nhiên so với Dịch Phong mạnh hơn rất nhiều.
Dịch Phong giống như là trong nháy mắt đã đặt mình trong ở trong bàn cờ vậy, nhanh chóng lý giải ván cờ kia của Mạnh Tử Thu và Tư Mã Vân Thiên.
- Rầm ù ù!
Trên đấu đài, Tư Mã Vân Thiên nắm lấy con cờ, không ngừng hạ xuống, trong mắt chiến ý hừng hực, một quân cờ lại một quân cờ, từng bước ép tới.
Mạnh Tử Thu khẽ nhíu mày. Không ngừng hạ cờ. Bốn phía, Hạo nhiên chính khí càng ngày càng nhiều, cả đấu đài cũng bị Hạo nhiên chính khí của hai người nhuộm thành một màu trắng noãn.
Bốn phía mấy vạn nho tu, bởi vì nhìn bàn cờ này, có gần vạn người bị thương nặng tâm thần, hộc máu không dám nhìn nhiều.
Một ván này, đã đạt đỉnh của kỳ đạo! Vẫn đánh suốt ba canh giờ, trời cũng đã tối đen rồi. Hạo nhiên chính khí lại càng phát sáng vô cùng.
- Trả lại công đạo cho ta!
Tư Mã Vân Thiên hạ một quân cờ xuống.
- Ba!
- Rầm!
Quay chung quanh hai người, đá vụn đột nhiên nổ tung mà ra. Nhất thời bắn về bốn phương tám hướng.
Một cổ gió lớn từ nơi bàn cờ thổi về bốn phía, Mạnh Tử Thu nắm quân cờ mà đặt giữa không trung, thật lâu không cách nào hạ xuống.
Nơi xa, một đám đại hiền không khỏi run lên.
- Xong!
Một đại hiền ấp úng nói.
- Ba!
Mạnh Tử Thu nắm tay bóp nát con cờ.
Ngẩng đầu, nhìn về phía Tư Mã Vân Thiên với vẻ mặt như hung tướng, khe khẽ thở dài:
- Ngươi thắng!
- Rầm!
Trên bầu trời, đột nhiên nổ tung một tiếng.
- Ngang! Ngang! Ngang!
Ba con Số Mệnh Kim Long đột nhiên rên rỉ một tiếng.
Số Mệnh Vân Hải cuồn cuộn, đột nhiên hướng về phía Phong Thần Sách mà trôi dần tới.
Phong Thần Sách giống như là có một cổ hấp lực khổng lồ, hung hăng hấp thu Số Mệnh Vân Hải cuồn cuộn.
- Ngang!
Số Mệnh Kim Long rên rỉ, số mệnh bị mất đi, nho tu bốn phía, tất cả đều lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Này, viện chủ bại?
- Không thể nào, Cự Lộc thư viện ta làm sao có thể bại?
- Tại sao, viện chủ làm sao có thể bại?
...............
.........
...
Đám đại nho của Cự Lộc thư viện rên rỉ không dứt.
Năm tên đại hiền lại càng lộ vẻ buồn bã cực lớn.
Số mệnh của Cự Lộc thư viện, năm vạn năm, đây là lần đầu tiên bị mất đi! Lần đầu tiên bị người đoạt đi a!
- Ha ha..., cha, gia gia, các lão tổ tông, các ngươi mở mắt nhìn một chút, ta thắng, ta để cho Cự Lộc thư viện trả giá thật lớn!
Tư Mã Vân Thiên bỗng nhiên ngửa mặt lên trời cười dài, trong tiếng cười dài, hai hàng nước mắt không tự chủ được mà chảy xuống. Ủy khuất nhiều năm, rốt cục có thể trả thù.
- Rầm ù ù!
Một lần trôi đi này, gần một phần tư số mệnh chảy vào trong Phong Thần Sách, trên Số Mệnh Vân Hải, thậm chí một đầu Số Mệnh Kim Long cũng đột nhiên mất đi ý thức, chảy vào trong Phong Thần Sách.
- Ngang!
Ở bên trong Phong Thần Sách, cũng bỗng nhiên có được một đầu Kim Long.
Ý thức mất đi, nhưng vừa vào trong Phong Thần Sách, ý thức mới lại được ra đời.
Một đầu Kim Long chỉ thuộc về Phong Thần Sách xuất hiện rồi, Kim Long vờn quanh Phong Thần Sách, gầm thét ngất trời.
- Ngang!
Cả Cự Lộc thành cũng là tiếng gầm hưng phấn Kim Long.
Số mệnh đã ngừng trôi, Tư Mã Vân Thiên chỉ đấu cờ một lần, đã thắng được một phần tư số mệnh.