Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1350: Không Tình Nguyện
Mục đích chính vì che đậy khí tức Đại Khí Tôn thức tỉnh, khiến Mệnh Số không có cách nào phát hiện.
Đáng tiếc, thời điểm cần che đậy nhất lại vẫn khiến Mệnh Số phát hiện, ép chết Đại Khí Tôn.
Lúc này, Mộng Hồng Anh dẫn theo một đám cường giả Thần giới trấn thủ ở bên trong đại trận.
Bên ngoài, lúc này chín cường giả tuyệt thế đang đứng. Mỗi người dẫn theo rất dông thuộc hạ, lạnh lùng nhìn vào trong đại trận.
Chín đại cường giả tuyệt thế, chính là chín Cương vực chủ Trung Thiên Châu, có vài người là thuộc hạ Tử Vi Đại Đế ngày xưa, có vài người là nhân tài mới xuất hiện, có vài người là lão quái vật.
Nhưng... những người này không thể nghi ngờ đều là những kẻ bắt nạt người yếu. Trong thời gian Thần giới cường thế, không có người nào dám phản lại. Bây giờ Thần giới suy yếu, từng người lại xông tới đánh giết.
- Thần giới? Ha ha ha, Mộng Hồng Anh, các ngươi không phải đều cảm nhận được sao? Đại Khí Tôn đã chết!
- Không chỉ Đại Khí Tôn, bảy vị thần trong lòng của các ngươi, không, sáu huynh đệ hồ lô, bọn họ vừa chết. Các ngươi hản cũng cảm ứng được chứ. Thần giới xong rồi!
- Mở đại trận ra, chúng ta sẽ tha chết cho các ngươi!
- Hừ, Đại Khí Tôn chết, Thần giới còn đắc tội với Thiên giới Đại Trăn. Thần giới các ngươi căn bản sẽ bị tiêu diệt đến nơi. Nhanh giao bảo vật của các ngươi ra đây!
............
......
...
Ngoài trận kẻ ác không ngừng kêu gào.
Lúc này các đệ tử Thần giới tâm lực uể oải, tín ngưỡng đổ nát. Tâm lực mỗi người đều quá mệt mỏi. Nếu không phải có Mộng Hồng Anh đứng ở trước nhất, những đệ tử đã một thời trung thành đối với Thần giới hẳn đã sớm suy sụp.
- Tiểu nhân vô sỉ! Lúc gia gia ta còn ở đây, các ngươi làm sao không dám đến đây?
Mộng Hồng Anh căm hận nói.
- Ha ha ha ha, bọn họ không phải đã chết rồi sao? Thần giới? Một tông môn lụi bại mà thôi. Ta muốn ngươi sống, ngươi được sông. Ta muốn ngươi chết, ngươi sẽ chết!
Một cường giả một sừng tùy tiện nói.
- Thật sao?
Trong hư không đột nhiên truyền đến một thanh âm lạnh như băng.
Trong thanh âm lộ ra một sát khí lớn lao. Sát khí vừa ra, tất cả mọi người đột nhiên giật mình, ngẩng đầu nhìn tới.
Bọn họ lại nhìn thấy giữa không trung có một nam tử mặc áo bào vàng, một mái tóc vàng. Phía sau lưng còn cõng một hồ lô vàng.
- Kim Cương?
Cường giả một sừng sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
Kim Cương? Kim Cương không chết sao?
Không nói Kim Cương, cho dù là bất kỳ ai trong số huynh đệ hồ lô lúc trước, bọn họ cũng chỉ có thể chạy mất dép.
Kim Cương trở lại?
- Tại sao Diêm Xuyên lại không giết chết bọn họ!
Cường giả một sừng bi thương phẫn nộ kêu.
- Chạy mau!
Các cường giả chín thế lực, gần như đồng thời bi thương phẫn nộ kinh sợ quay đầu chạy tứ tán.
- Hiện tại mới nhớ tới trốn sao? Hừ!
Sát Đế hừ lạnh, sát khí hung mãnh xông thẳng ra.
Ầm!
Phần lớn cường giả nhất thời bị sát khí của Sát Đế va nát vào thần hồn, ngã nhào trên đất. Nhẹ một chút, thì điên ngay tại chỗ.
Sát Đế xuất hiện, một đám cường giả cháy nhà hôi của nhất thời bị tiêu diệt hết.
Đám giá áo túi cơm đó căn bản không có khả năng va chạm với thập thất trọng thiên đỉnh phong. Chỉ cần một đạo sát khí cũng có thể tiêu diệt phần lớn bọn họ.
Bên trong đại trận, một đám đệ tử Thần giới nhất thời trợn to hai mắt, nhìn cảnh tượng như vậy không thể tin tưởng.
Kim Cương?
Kim Cương bảy bá chủ Thần giới hợp thể thành? Không phải hắn đã chết rồi sao?
Hắn không chết sao?
- Tổ sư!
- Bái kiến tổ sư!
- Tổ sư, rốt cuộc tổ sư đã trở lại!
............
.........
...
Một đám đệ tử Thần giới đều hoan hô lên. Tín ngưỡng vừarồi đổ nát, lại được dựng lên.
- Bái kiến sư tổ!
Mộng Hồng Anh cũng cung kính nói.
Thần sắc Mộng Hồng Anh phức tạp. Trước mắt là bảy người hợp nhất. Nàng nhất thời không thể nào tiếp nhận được.
Đặc biệt ngày xưa, cảnh tượng Đại Khí Tôn lấy đi tâm linh của mọi người, những đệ tử Thần giới khác thì không sao, nhưng Mộng Hồng Anh vẫn có chút canh cánh trong lòng.
- Từ hôm nay, Mộng Hồng Anh làm chủ nhân Thần giới!
Sát Đế trịnh trọng nói.
- Vâng!
Các đệ tử không hề dị nghị.
Sát Đế lẳng lặng nhìn mọi người.
- Bái kiến giới chủ!
Một đệ tử Thần giới mở miệng nói.
- Bái kiến giới chủ!
Một đám đệ tử Thần giới đều mở miệng.
Mộng Hồng Anh có chút mờ mịt thất thố. Sát Đế lại thoả mãn gật đầu một cái.
- Cho các ngươi thời gian mười ngày để chuẩn bị một chút. Sau mười ngày, theo ta vào Thiên giới Đại Trăn, ở lại Đại Trăn!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Cái gì? Đi Đại Trăn sao?
- Nhưng Diêm Xuyên đã giết Đại Khí Tôn!
- Tại sao?
............
......
...
Một nhóm người có chút không tình nguyện kêu lên.
- Sao?
Trong mắt Sát Đế phát ra hàn quang lạnh lẽo.
Nhất thời, tất cả đệ tử Thần giới không tiếp tục nói nữa.
Mộng Hồng Anh đối với chuyện đi tới Đại Trăn lại không có chút mâu thuẫn nào. Nàng nhanh chóng sắp xếp việc di chuyển.
Có Sát Đế tọa trấn, một đám đệ tử Thần giới lại không có người nào dám nói nhiều.
...
Thế giới Đại Ác.
Minh Vương dẫn theo một đám ác ma đã được thú giao hoán trao đổi, nhanh chóng đi tới các bộ tộc lớn trong thế giới Đại Ác.
Tướng Thần đã chết, tượng thần đổ nát.
Vô số ác ma hoảng sợ. Nhưng, dần dần tâm tình bọn họ cũng bình phục. Thôi miên của Tướng Thần cũng chậm rãi biến mất.
Lúc này, thủ lĩnh ác ma đến. Các ác ma nhanh chóng tụ lại.
Tất cả tiến hành đâu vào đấy.
Nhân thân Diêm Xuyên tọa trấn Hàm Dương Thành. Cương thi Diêm Xuyên tọa trấn Đại Tần Thành. Cả hai nhìn chằm chằm vào tình hình trận chiến trong thiên hạ này.
Hàm Dương Thành. Thượng thư phòng.
- Đại Đế, binh lực thế giới Đại Thiên đã tiến vào thế giới Đại Ác!
Lã Bất Vi cau mày nói.
- Trẫm đã biết!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Ồ? Đại Đế biết rồi sao?
- Lần này đối chiến với Đại Khí Tôn, khi yêu cầu quần hùng trong thiên hạ cùng tham chiến, ta đã hứa các loại lợi ích. Tướng Thần đã chết, vừa vặn mượn thế giới Đại Ác để hoàn trả ân tình lần này
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Ngày đó đối chiến với Đại Khí Tôn, Diêm Xuyên cũng không thực sự nắm chắc được tất cả phần thắng. Trong đó mạo hiểm lại cực lớn.
Cuối cùng, giành lấy được kết quả chiến thắng, Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không độc chiếm thành quả. Mình dẫn đầu chinh phạt thiên hạ chỉ là cái cớ.
- Vậy đất do Chung Sơn lấy thì sao?
Lã Bất Vi hiếu kỳ nói.
- Trùng hợp với lãnh thổ của thế giới thứ nhất của hắn!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Hoàn Tây Bắc Châu, Hoàn Tây Nam Châu, dương gian Bắc Ngoại Châu sao?
Lã Bất Vi kinh ngạc nói.
- Không. Còn có Trung Thiên Châu và cõi âm Bắc Ngoại Châu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Trung Thiên Châu?
- Không sai, đây cũng là nguyên nhân trẫm không có binh phạt Trung Thiên Châu. Chung Sơn đã ra tay, ít ngày nữa nơi đó tất nhiên sẽ là cương vực của Chung Sơn. Còn cõi âm Bắc Ngoại Châu, cũng phải trả lại. Minh Hà lão tổ đã cho trẫm mượn đại đạo Minh Hà cùng biển máu nguyên thủy!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lã Bất Vi gật đầu một cái.
- Thông báo Đông Phương Bất Bại, để hắn tự mình thu lấy Hoàn Đông Bắc Châu của thế giới Đại Ác đi.
Diêm Xuyên nói.
Đáng tiếc, thời điểm cần che đậy nhất lại vẫn khiến Mệnh Số phát hiện, ép chết Đại Khí Tôn.
Lúc này, Mộng Hồng Anh dẫn theo một đám cường giả Thần giới trấn thủ ở bên trong đại trận.
Bên ngoài, lúc này chín cường giả tuyệt thế đang đứng. Mỗi người dẫn theo rất dông thuộc hạ, lạnh lùng nhìn vào trong đại trận.
Chín đại cường giả tuyệt thế, chính là chín Cương vực chủ Trung Thiên Châu, có vài người là thuộc hạ Tử Vi Đại Đế ngày xưa, có vài người là nhân tài mới xuất hiện, có vài người là lão quái vật.
Nhưng... những người này không thể nghi ngờ đều là những kẻ bắt nạt người yếu. Trong thời gian Thần giới cường thế, không có người nào dám phản lại. Bây giờ Thần giới suy yếu, từng người lại xông tới đánh giết.
- Thần giới? Ha ha ha, Mộng Hồng Anh, các ngươi không phải đều cảm nhận được sao? Đại Khí Tôn đã chết!
- Không chỉ Đại Khí Tôn, bảy vị thần trong lòng của các ngươi, không, sáu huynh đệ hồ lô, bọn họ vừa chết. Các ngươi hản cũng cảm ứng được chứ. Thần giới xong rồi!
- Mở đại trận ra, chúng ta sẽ tha chết cho các ngươi!
- Hừ, Đại Khí Tôn chết, Thần giới còn đắc tội với Thiên giới Đại Trăn. Thần giới các ngươi căn bản sẽ bị tiêu diệt đến nơi. Nhanh giao bảo vật của các ngươi ra đây!
............
......
...
Ngoài trận kẻ ác không ngừng kêu gào.
Lúc này các đệ tử Thần giới tâm lực uể oải, tín ngưỡng đổ nát. Tâm lực mỗi người đều quá mệt mỏi. Nếu không phải có Mộng Hồng Anh đứng ở trước nhất, những đệ tử đã một thời trung thành đối với Thần giới hẳn đã sớm suy sụp.
- Tiểu nhân vô sỉ! Lúc gia gia ta còn ở đây, các ngươi làm sao không dám đến đây?
Mộng Hồng Anh căm hận nói.
- Ha ha ha ha, bọn họ không phải đã chết rồi sao? Thần giới? Một tông môn lụi bại mà thôi. Ta muốn ngươi sống, ngươi được sông. Ta muốn ngươi chết, ngươi sẽ chết!
Một cường giả một sừng tùy tiện nói.
- Thật sao?
Trong hư không đột nhiên truyền đến một thanh âm lạnh như băng.
Trong thanh âm lộ ra một sát khí lớn lao. Sát khí vừa ra, tất cả mọi người đột nhiên giật mình, ngẩng đầu nhìn tới.
Bọn họ lại nhìn thấy giữa không trung có một nam tử mặc áo bào vàng, một mái tóc vàng. Phía sau lưng còn cõng một hồ lô vàng.
- Kim Cương?
Cường giả một sừng sắc mặt đột nhiên trắng bệch.
Kim Cương? Kim Cương không chết sao?
Không nói Kim Cương, cho dù là bất kỳ ai trong số huynh đệ hồ lô lúc trước, bọn họ cũng chỉ có thể chạy mất dép.
Kim Cương trở lại?
- Tại sao Diêm Xuyên lại không giết chết bọn họ!
Cường giả một sừng bi thương phẫn nộ kêu.
- Chạy mau!
Các cường giả chín thế lực, gần như đồng thời bi thương phẫn nộ kinh sợ quay đầu chạy tứ tán.
- Hiện tại mới nhớ tới trốn sao? Hừ!
Sát Đế hừ lạnh, sát khí hung mãnh xông thẳng ra.
Ầm!
Phần lớn cường giả nhất thời bị sát khí của Sát Đế va nát vào thần hồn, ngã nhào trên đất. Nhẹ một chút, thì điên ngay tại chỗ.
Sát Đế xuất hiện, một đám cường giả cháy nhà hôi của nhất thời bị tiêu diệt hết.
Đám giá áo túi cơm đó căn bản không có khả năng va chạm với thập thất trọng thiên đỉnh phong. Chỉ cần một đạo sát khí cũng có thể tiêu diệt phần lớn bọn họ.
Bên trong đại trận, một đám đệ tử Thần giới nhất thời trợn to hai mắt, nhìn cảnh tượng như vậy không thể tin tưởng.
Kim Cương?
Kim Cương bảy bá chủ Thần giới hợp thể thành? Không phải hắn đã chết rồi sao?
Hắn không chết sao?
- Tổ sư!
- Bái kiến tổ sư!
- Tổ sư, rốt cuộc tổ sư đã trở lại!
............
.........
...
Một đám đệ tử Thần giới đều hoan hô lên. Tín ngưỡng vừarồi đổ nát, lại được dựng lên.
- Bái kiến sư tổ!
Mộng Hồng Anh cũng cung kính nói.
Thần sắc Mộng Hồng Anh phức tạp. Trước mắt là bảy người hợp nhất. Nàng nhất thời không thể nào tiếp nhận được.
Đặc biệt ngày xưa, cảnh tượng Đại Khí Tôn lấy đi tâm linh của mọi người, những đệ tử Thần giới khác thì không sao, nhưng Mộng Hồng Anh vẫn có chút canh cánh trong lòng.
- Từ hôm nay, Mộng Hồng Anh làm chủ nhân Thần giới!
Sát Đế trịnh trọng nói.
- Vâng!
Các đệ tử không hề dị nghị.
Sát Đế lẳng lặng nhìn mọi người.
- Bái kiến giới chủ!
Một đệ tử Thần giới mở miệng nói.
- Bái kiến giới chủ!
Một đám đệ tử Thần giới đều mở miệng.
Mộng Hồng Anh có chút mờ mịt thất thố. Sát Đế lại thoả mãn gật đầu một cái.
- Cho các ngươi thời gian mười ngày để chuẩn bị một chút. Sau mười ngày, theo ta vào Thiên giới Đại Trăn, ở lại Đại Trăn!
Sát Đế trầm giọng nói.
- Cái gì? Đi Đại Trăn sao?
- Nhưng Diêm Xuyên đã giết Đại Khí Tôn!
- Tại sao?
............
......
...
Một nhóm người có chút không tình nguyện kêu lên.
- Sao?
Trong mắt Sát Đế phát ra hàn quang lạnh lẽo.
Nhất thời, tất cả đệ tử Thần giới không tiếp tục nói nữa.
Mộng Hồng Anh đối với chuyện đi tới Đại Trăn lại không có chút mâu thuẫn nào. Nàng nhanh chóng sắp xếp việc di chuyển.
Có Sát Đế tọa trấn, một đám đệ tử Thần giới lại không có người nào dám nói nhiều.
...
Thế giới Đại Ác.
Minh Vương dẫn theo một đám ác ma đã được thú giao hoán trao đổi, nhanh chóng đi tới các bộ tộc lớn trong thế giới Đại Ác.
Tướng Thần đã chết, tượng thần đổ nát.
Vô số ác ma hoảng sợ. Nhưng, dần dần tâm tình bọn họ cũng bình phục. Thôi miên của Tướng Thần cũng chậm rãi biến mất.
Lúc này, thủ lĩnh ác ma đến. Các ác ma nhanh chóng tụ lại.
Tất cả tiến hành đâu vào đấy.
Nhân thân Diêm Xuyên tọa trấn Hàm Dương Thành. Cương thi Diêm Xuyên tọa trấn Đại Tần Thành. Cả hai nhìn chằm chằm vào tình hình trận chiến trong thiên hạ này.
Hàm Dương Thành. Thượng thư phòng.
- Đại Đế, binh lực thế giới Đại Thiên đã tiến vào thế giới Đại Ác!
Lã Bất Vi cau mày nói.
- Trẫm đã biết!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Ồ? Đại Đế biết rồi sao?
- Lần này đối chiến với Đại Khí Tôn, khi yêu cầu quần hùng trong thiên hạ cùng tham chiến, ta đã hứa các loại lợi ích. Tướng Thần đã chết, vừa vặn mượn thế giới Đại Ác để hoàn trả ân tình lần này
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Ngày đó đối chiến với Đại Khí Tôn, Diêm Xuyên cũng không thực sự nắm chắc được tất cả phần thắng. Trong đó mạo hiểm lại cực lớn.
Cuối cùng, giành lấy được kết quả chiến thắng, Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không độc chiếm thành quả. Mình dẫn đầu chinh phạt thiên hạ chỉ là cái cớ.
- Vậy đất do Chung Sơn lấy thì sao?
Lã Bất Vi hiếu kỳ nói.
- Trùng hợp với lãnh thổ của thế giới thứ nhất của hắn!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Hoàn Tây Bắc Châu, Hoàn Tây Nam Châu, dương gian Bắc Ngoại Châu sao?
Lã Bất Vi kinh ngạc nói.
- Không. Còn có Trung Thiên Châu và cõi âm Bắc Ngoại Châu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Trung Thiên Châu?
- Không sai, đây cũng là nguyên nhân trẫm không có binh phạt Trung Thiên Châu. Chung Sơn đã ra tay, ít ngày nữa nơi đó tất nhiên sẽ là cương vực của Chung Sơn. Còn cõi âm Bắc Ngoại Châu, cũng phải trả lại. Minh Hà lão tổ đã cho trẫm mượn đại đạo Minh Hà cùng biển máu nguyên thủy!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lã Bất Vi gật đầu một cái.
- Thông báo Đông Phương Bất Bại, để hắn tự mình thu lấy Hoàn Đông Bắc Châu của thế giới Đại Ác đi.
Diêm Xuyên nói.