Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1346: Tu Mạng
Đại Khí Tôn bỗng nhiên quay về phía mọi người cung kính thi lễ.
Trừ Minh Hà lão tổ đối chiến với Mệnh Số, những người khác đều yên lặng một hồi.
Trước kia Diêm Xuyên có thành kiến đối với Đại Khí Tôn, lúc này cũng khe khẽ thở dài.
Nhìn Mệnh Số chiến đấu phía xa, Đại Khí Tôn đau thương nở nụ cười, tiếp đó vung tay lên.
Vù!
Tử Tử đang ở trong lòng Diêm Xuyên đột nhiên giật mình tỉnh dậy.
- Phu quân, ta làm sao lại ở đây?
Tử Tử kinh ngạc nói.
Không chỉ riêng Tử Tử, tất cả vô số sinh linh Trung Thiên Châu, đột nhiên giật mình. Mỗi người đều hồi phục tâm linh.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Ta làm sao lại ở đây?
- Ta đã làm gì?
......
......
...
Trung Thiên Châu, vô số sinh linh đều cảm thấy mờ mịt. Tiếp theo bọn họ nghe người khác thuật lại chuyện đã xảy ra.
- Tử Tử, nàng có khỏe không?
Trên mặt Diêm Xuyên lộ vẻ vui mừng.
Đại Khí Tôn lại nhìn thiên địa phía sau, ánh mắt lộ ra một tia không nỡ, chậm rãi mở hai tay ra.
- Bằng vào vũ hóa của ta, đổi lấy một sự an bình cho thiên hạ. Các vị, ta sẽ quan sát các ngươi!
Đại Khí Tôn dẫn theo một phần không cam lòng thở dài nói.
Vù!
Ý thức thể của Đại Khí Tôn chậm rãi tản ra, càng tán càng nhạt mãi đến tận lúc dần dần biến mất.
Tất cả đám người Diêm Xuyên, Chung Sơn, Đông Phương Bất Bại cảm thấy tiếc hận.
Ý thức Đại Khí Tôn tự diệt.
Cách đó không xa, Mệnh Số đang cùng Minh Hà lão tổ chiến đấu, cũng dần dần ngừng lại.
Minh Hà lão tổ đứng ở nơi không xa nhìn chằm chằm vào Mệnh Số.
Mệnh Số theo dõi Đại Khí Tôn tiêu vong, càng ngày càng ít, dần dần hoàn toàn tan đi.
Tâm tình mọi người hết sức nặng nề.
Mệnh Số khi nhận được mục đích của mình, ý thức lại chậm rãi rút đi.
Mệnh Số dần dần rút lui, Tướng Thần bị Mệnh Số ký thể, thân hình lại run rẩy mãnh liệt, dần dần khôi phục thần trí.
Vù!
Khí tức Mệnh Số làm người chấn động cả hồn phách, đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng. Mọi người đều thở phào một hơi.
- Mệnh Số đã rút lui!
Chung Sơn mở miệng nói.
Cách đó không xa vẻ mặt Tướng Thần vẫn còn sợ hãi.
Mệnh Số đi, nhưng trong lòng mọi người lại không cách nào bình tĩnh lại. Dù sao một màn vừa nãy kia đã quá dọa người rồi.
Nếu không phải cuối cùng Đại Khí Tôn tự nguyện vũ hóa, theo ý thức Mệnh Số không ngừng trở về, người nơi này, có khả năng sẽ phải chết hết.
- Tướng Thần Đại Đế!
Cương thi Diêm Xuyên tiến lên một bước.
- Sao?
Tướng Thần ngẩng đầu nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Chúng ta muốn biết, vừa nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ngươi lại bị Mệnh Số ký thể?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mọi người đồng thời nhìn chằm chằm Tướng Thần.
Tướng Thần khe khẽ thở dài.
- Mệnh Số lựa chọn ta, ta cũng rất bất đắc dĩ. Kỷ thứ hai đã từng có một lần. Lần đó, Mệnh Số ký sinh vào thân thể của ta, giết quần hùng trong thiên hạ lúc đó, còn xóa đi một phần ký ức của muôn dân. Chờ sau khi ý thức thể của Mệnh Số rút đi, ta mới biết được! Đây là lần thứ hai rồi!
Tướng Thần cau mày nói.
- Lần thứ hai? Tại sao lại là ngươi?
Diêm Xuyên lại nói.
- Có lẽ là do thân thể của ta đi!
Tướng Thần trầm giọng nói.
- Thân thể?
Thân thể tướng thần cường hãn tràn ra mười chín dải ánh sáng.
Đông Phương Bất Bại đứng bên cạnh lại lắc đầu một cái:
- Việc đã đến nước này, Tướng Thần, ngươi còn muốn giấu nữa sao?
- Ồ?
Mọi người nhìn về phía Đông Phương Bất Bại.
Hai mắt Tướng Thần híp lại, nhưng cũng không hề ngăn cản.
- Một mạng hai vận ba phong thuỷ, bốn tích âm đức năm đọc sách! Ha ha, đế vương giả, tu mạng! Nhưng các ngươi có biết, thế nào là tu mạng hay không?
Đông Phương Bất Bại nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Năm đọc sách, tu chính là khí vận, cũng chính là ngưng tụ thân thể Đại Khí Tôn. Một mạng kia, tu thế nào cũng không ngoài Mệnh Số?
Diêm Xuyên đột nhiên giật mình nói.
Võ Chiếu cũng nhất thời biến sắc.
- Nghiệp vị Đại Đế, cùng thiên đạo cùng bay. Vì sao có thể cùng thiên đạo cùng bay? Các vị có nghĩ tới hay không? Ba nghìn thiên đạo hợp thành thiên địa. Có thể nói, thiên địa vạn vật đều do ba nghìn thiên đạo tạo thành. Vậy sao nghiệp vị Đại Đế có thể cùng thiên đạo cùng bay?
Đông Phương Bất Bại hỏi.
Diêm Xuyên đột nhiên nhìn về phía tế đàn Đại Đế dưới chân.
- Mệnh Số?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
- Các ngươi tu chính là Mệnh Số. Hoặc có một ngày, một người nào đó trong các ngươi, chính là Mệnh Số tương lai, là kẻ cầm đầu giết chết thiên hạ! Có thể... ngươi... chính là Mệnh Số!
Đông Phương Bất Bại nhìn về phía Diêm Xuyên.
Đông Phương Bất Bại lại nhìn Võ Chiếu.
Trong mắt tất cả mọi người lộ vẻ kinh hoàng.
- Không, ta không thể nào là Mệnh Số được!
Diêm Xuyên một trận khiếp đảm nói.
- Đúng vậy, ngươi bây giờ thật sự không phải là Mệnh Số. Nhưng, chờ tới tương lai sẽ có một ngày ngươi có thể xác định ngươi không bị Mệnh Số đoạt thể? Dù sao đi nữa, đạo của các ngươi chính là đại đạo Mệnh Số!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Một khi đã như vậy, ta không cần tới tế đàn Đại Đế này nữa!
Võ Chiếu lộ ra một tia kinh hãi nói.
- Không muốn? Ha ha, các ngươi nhìn lại một chút, tế đàn Đại Đế thật sự dễ dàng từ bỏ như vậy sao?
Tướng Thần lộ ra một nụ cười khổ nói.
- Ồ?
Mọi người không rõ nhìn về phía Tướng Thần.
Đông Phương Bất Bại nói:
- Tế đàn Đại Đế, một khi có, sẽ rất khó bỏ đi được. Năm đó ta bỏ đi tế đàn Đại Đế đã phải trả một cái giá không nhỏ. Đương nhiên, Trường Sinh Đại Đế có tính toán khác. Tâm tính của hắn chính là vô lại. Cho dù là Mệnh Số cũng không thể cải tạo được tâm tính vô lại của hắn. Mệnh Số cũng không thể luôn chú ý được. Tế đàn Đại Đế của ba người theo ta thấy đã rất khó bỏ được rồi!
Đông Phương Bất Bại nhìn về phía ba người Võ Chiếu, Tướng Thần, Diêm Xuyên.
- Tu mạng chính là tu mình thành Mệnh Số? Không, ta vĩnh viễn sẽ không trở thành Mệnh Số!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Nói xong, cương thi Diêm Xuyên đột nhiên nhìn về phía Tướng Thần.
- Ta hiểu. Tướng Thần Đại Đế, ngươi đưa ra công pháp thân thể tướng thần, cũng không phải vì muốn luyện hóa chúng ta, mà vì có một ngày, chúng ta có thể thay thế ngươi, làm người chết thế cho ngươi, để Mệnh Số ký thể thay ngươi?
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên phát lạnh nói.
- A, ngươi vẫn đoán được!
Tướng Thần cũng không hề che giấu nữa:
- Lúc trước, ta thiếu một chút đã có thể thoát được Mệnh Số ký thể. Ngày xưa ta không muốn luyện hóa ngươi. Nhưng đáng tiếc, ngươi vẫn làm ta thất vọng. Như vậy, lưu ngươi lại đã vô dụng. Vậy để ta luyện hóa đi. Tiếp theo, ta đã có thể thoát khỏi việc Mệnh Số ký thể rồi!
- A, ta sẽ tự mình đối phó Mệnh Số. Ngươi muốn đánh vậy đánh đi!
Cương thi Diêm Xuyên tiến lên một bước, trong mắt lạnh lẽo. Phía sau lưng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh lóng cốt màu đen cực lớn.
Trong vô cực.
Cương thi Diêm Xuyên cùng Tướng Thần đứng đối diện nhau. Hai người đều giang rộng đôi cánh cốt long cực lớn của mình. Hai mắt đỏ ửng, miệng phun răng nanh.
Người chưa động, một cỗ ý chí chiến đấu đã xông thẳng ra.
Tướng Thần cười lạnh.
Trừ Minh Hà lão tổ đối chiến với Mệnh Số, những người khác đều yên lặng một hồi.
Trước kia Diêm Xuyên có thành kiến đối với Đại Khí Tôn, lúc này cũng khe khẽ thở dài.
Nhìn Mệnh Số chiến đấu phía xa, Đại Khí Tôn đau thương nở nụ cười, tiếp đó vung tay lên.
Vù!
Tử Tử đang ở trong lòng Diêm Xuyên đột nhiên giật mình tỉnh dậy.
- Phu quân, ta làm sao lại ở đây?
Tử Tử kinh ngạc nói.
Không chỉ riêng Tử Tử, tất cả vô số sinh linh Trung Thiên Châu, đột nhiên giật mình. Mỗi người đều hồi phục tâm linh.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Ta làm sao lại ở đây?
- Ta đã làm gì?
......
......
...
Trung Thiên Châu, vô số sinh linh đều cảm thấy mờ mịt. Tiếp theo bọn họ nghe người khác thuật lại chuyện đã xảy ra.
- Tử Tử, nàng có khỏe không?
Trên mặt Diêm Xuyên lộ vẻ vui mừng.
Đại Khí Tôn lại nhìn thiên địa phía sau, ánh mắt lộ ra một tia không nỡ, chậm rãi mở hai tay ra.
- Bằng vào vũ hóa của ta, đổi lấy một sự an bình cho thiên hạ. Các vị, ta sẽ quan sát các ngươi!
Đại Khí Tôn dẫn theo một phần không cam lòng thở dài nói.
Vù!
Ý thức thể của Đại Khí Tôn chậm rãi tản ra, càng tán càng nhạt mãi đến tận lúc dần dần biến mất.
Tất cả đám người Diêm Xuyên, Chung Sơn, Đông Phương Bất Bại cảm thấy tiếc hận.
Ý thức Đại Khí Tôn tự diệt.
Cách đó không xa, Mệnh Số đang cùng Minh Hà lão tổ chiến đấu, cũng dần dần ngừng lại.
Minh Hà lão tổ đứng ở nơi không xa nhìn chằm chằm vào Mệnh Số.
Mệnh Số theo dõi Đại Khí Tôn tiêu vong, càng ngày càng ít, dần dần hoàn toàn tan đi.
Tâm tình mọi người hết sức nặng nề.
Mệnh Số khi nhận được mục đích của mình, ý thức lại chậm rãi rút đi.
Mệnh Số dần dần rút lui, Tướng Thần bị Mệnh Số ký thể, thân hình lại run rẩy mãnh liệt, dần dần khôi phục thần trí.
Vù!
Khí tức Mệnh Số làm người chấn động cả hồn phách, đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng. Mọi người đều thở phào một hơi.
- Mệnh Số đã rút lui!
Chung Sơn mở miệng nói.
Cách đó không xa vẻ mặt Tướng Thần vẫn còn sợ hãi.
Mệnh Số đi, nhưng trong lòng mọi người lại không cách nào bình tĩnh lại. Dù sao một màn vừa nãy kia đã quá dọa người rồi.
Nếu không phải cuối cùng Đại Khí Tôn tự nguyện vũ hóa, theo ý thức Mệnh Số không ngừng trở về, người nơi này, có khả năng sẽ phải chết hết.
- Tướng Thần Đại Đế!
Cương thi Diêm Xuyên tiến lên một bước.
- Sao?
Tướng Thần ngẩng đầu nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Chúng ta muốn biết, vừa nãy rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tại sao ngươi lại bị Mệnh Số ký thể?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mọi người đồng thời nhìn chằm chằm Tướng Thần.
Tướng Thần khe khẽ thở dài.
- Mệnh Số lựa chọn ta, ta cũng rất bất đắc dĩ. Kỷ thứ hai đã từng có một lần. Lần đó, Mệnh Số ký sinh vào thân thể của ta, giết quần hùng trong thiên hạ lúc đó, còn xóa đi một phần ký ức của muôn dân. Chờ sau khi ý thức thể của Mệnh Số rút đi, ta mới biết được! Đây là lần thứ hai rồi!
Tướng Thần cau mày nói.
- Lần thứ hai? Tại sao lại là ngươi?
Diêm Xuyên lại nói.
- Có lẽ là do thân thể của ta đi!
Tướng Thần trầm giọng nói.
- Thân thể?
Thân thể tướng thần cường hãn tràn ra mười chín dải ánh sáng.
Đông Phương Bất Bại đứng bên cạnh lại lắc đầu một cái:
- Việc đã đến nước này, Tướng Thần, ngươi còn muốn giấu nữa sao?
- Ồ?
Mọi người nhìn về phía Đông Phương Bất Bại.
Hai mắt Tướng Thần híp lại, nhưng cũng không hề ngăn cản.
- Một mạng hai vận ba phong thuỷ, bốn tích âm đức năm đọc sách! Ha ha, đế vương giả, tu mạng! Nhưng các ngươi có biết, thế nào là tu mạng hay không?
Đông Phương Bất Bại nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Năm đọc sách, tu chính là khí vận, cũng chính là ngưng tụ thân thể Đại Khí Tôn. Một mạng kia, tu thế nào cũng không ngoài Mệnh Số?
Diêm Xuyên đột nhiên giật mình nói.
Võ Chiếu cũng nhất thời biến sắc.
- Nghiệp vị Đại Đế, cùng thiên đạo cùng bay. Vì sao có thể cùng thiên đạo cùng bay? Các vị có nghĩ tới hay không? Ba nghìn thiên đạo hợp thành thiên địa. Có thể nói, thiên địa vạn vật đều do ba nghìn thiên đạo tạo thành. Vậy sao nghiệp vị Đại Đế có thể cùng thiên đạo cùng bay?
Đông Phương Bất Bại hỏi.
Diêm Xuyên đột nhiên nhìn về phía tế đàn Đại Đế dưới chân.
- Mệnh Số?
Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
- Các ngươi tu chính là Mệnh Số. Hoặc có một ngày, một người nào đó trong các ngươi, chính là Mệnh Số tương lai, là kẻ cầm đầu giết chết thiên hạ! Có thể... ngươi... chính là Mệnh Số!
Đông Phương Bất Bại nhìn về phía Diêm Xuyên.
Đông Phương Bất Bại lại nhìn Võ Chiếu.
Trong mắt tất cả mọi người lộ vẻ kinh hoàng.
- Không, ta không thể nào là Mệnh Số được!
Diêm Xuyên một trận khiếp đảm nói.
- Đúng vậy, ngươi bây giờ thật sự không phải là Mệnh Số. Nhưng, chờ tới tương lai sẽ có một ngày ngươi có thể xác định ngươi không bị Mệnh Số đoạt thể? Dù sao đi nữa, đạo của các ngươi chính là đại đạo Mệnh Số!
Đông Phương Bất Bại nói.
- Một khi đã như vậy, ta không cần tới tế đàn Đại Đế này nữa!
Võ Chiếu lộ ra một tia kinh hãi nói.
- Không muốn? Ha ha, các ngươi nhìn lại một chút, tế đàn Đại Đế thật sự dễ dàng từ bỏ như vậy sao?
Tướng Thần lộ ra một nụ cười khổ nói.
- Ồ?
Mọi người không rõ nhìn về phía Tướng Thần.
Đông Phương Bất Bại nói:
- Tế đàn Đại Đế, một khi có, sẽ rất khó bỏ đi được. Năm đó ta bỏ đi tế đàn Đại Đế đã phải trả một cái giá không nhỏ. Đương nhiên, Trường Sinh Đại Đế có tính toán khác. Tâm tính của hắn chính là vô lại. Cho dù là Mệnh Số cũng không thể cải tạo được tâm tính vô lại của hắn. Mệnh Số cũng không thể luôn chú ý được. Tế đàn Đại Đế của ba người theo ta thấy đã rất khó bỏ được rồi!
Đông Phương Bất Bại nhìn về phía ba người Võ Chiếu, Tướng Thần, Diêm Xuyên.
- Tu mạng chính là tu mình thành Mệnh Số? Không, ta vĩnh viễn sẽ không trở thành Mệnh Số!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Nói xong, cương thi Diêm Xuyên đột nhiên nhìn về phía Tướng Thần.
- Ta hiểu. Tướng Thần Đại Đế, ngươi đưa ra công pháp thân thể tướng thần, cũng không phải vì muốn luyện hóa chúng ta, mà vì có một ngày, chúng ta có thể thay thế ngươi, làm người chết thế cho ngươi, để Mệnh Số ký thể thay ngươi?
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên phát lạnh nói.
- A, ngươi vẫn đoán được!
Tướng Thần cũng không hề che giấu nữa:
- Lúc trước, ta thiếu một chút đã có thể thoát được Mệnh Số ký thể. Ngày xưa ta không muốn luyện hóa ngươi. Nhưng đáng tiếc, ngươi vẫn làm ta thất vọng. Như vậy, lưu ngươi lại đã vô dụng. Vậy để ta luyện hóa đi. Tiếp theo, ta đã có thể thoát khỏi việc Mệnh Số ký thể rồi!
- A, ta sẽ tự mình đối phó Mệnh Số. Ngươi muốn đánh vậy đánh đi!
Cương thi Diêm Xuyên tiến lên một bước, trong mắt lạnh lẽo. Phía sau lưng đột nhiên xuất hiện một đôi cánh lóng cốt màu đen cực lớn.
Trong vô cực.
Cương thi Diêm Xuyên cùng Tướng Thần đứng đối diện nhau. Hai người đều giang rộng đôi cánh cốt long cực lớn của mình. Hai mắt đỏ ửng, miệng phun răng nanh.
Người chưa động, một cỗ ý chí chiến đấu đã xông thẳng ra.
Tướng Thần cười lạnh.