Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1334: Không Nể Tình Huynh Đệ
Đạp ở bên trên tế đàn Đại Đế. Diêm Xuyên nắm chặt nắm tay, trừng mắt nhìn Đại Khí Tôn phía xa rời đi. Tế đàn Đại Đế đang phục hồi thân thể Diêm Xuyên.
- Đại Khí Tôn? Không ai có thể cướp hoàng hậu của trẫm đi được. Cường giả kỷ thứ nhất, vậy thì thế nào? Hừ!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Quay đầu lại, Diêm Xuyên nhanh chóng vọt về phía Hoàn Đông Bắc Châu.
Trong giây phút vừa nãy, Diêm Xuyên thiếu chút nữa đã bóp nát ngọc phù của bộ tộc Nhân Xà, nhưng Diêm Xuyên vẫn nhịn xuống. Dù sao, lời hứa của bộ tộc Nhân Xà chỉ là hổ trợ trong phạm vi đủ khả năng.
Nhưng bây giờ Phục Hy đối mặt Đại Khí Tôn, có thể đã vượt quá khả năng. Không hẳn có thể đạt được hiệu quả như mình mong muốn.
Kỷ thứ nhất? Kỷ thứ nhất quá mạnh mẽ. Mình nhất thời không chống đỡ được.
Mục tiêu của Diêm Xuyên chính là giáo trường Đông Phương.
Cùng lúc đó, thiên hạ kiêu hùng nhìn thấy Diêm Xuyên sống lại, mỗi người đều thở phào một hơi.
Không phải vì bọn họ lo lắng cho Diêm Xuyên, mà lo lắng vì năng lực của Đại Khí Tôn. Nếu như Diêm Xuyên cường đại như vậy cũng không hề chống đỡ một chưởng, bị Đại Khí Tôn tiêu diệt, vậy thiên hạ này hoàn toàn là thiên hạ của kỷ thứ nhất.
Hiện tại thì may rồi. Diêm Xuyên chung quy vẫn còn sống. Điều này nói rõ Đại Khí Tôn không hẳn có thể độc bá thiên hạ.
Tại cửa Hàm Dương, đám người Mặc Vũ Hề hết sức vui mừng.
Chỉ cần Diêm Xuyên không có chuyện gì là tốt rồi.
Diêm Xuyên xông thẳng về phía giáo trường Đông Phương.
Đông Phương Bất Bại, Liên Thần cũng nhìn thấy Diêm Xuyên lao đến.
- Sư tôn, hình như Diêm Xuyên đến tìm sư tôn?
Liên Thần cau mày nói.
- Đúng!
Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái.
- Hắn tới nơi này làm gì? Đại Khí Tôn cường đại như vậy, chẳng lẽ hắn còn muốn mời sư tôn giúp hắn báo thù sao?
Liên Thần cau mày nói.
- Mới vừa rồi bị Đại Khí Tôn tiêu diệt, là do Diêm Xuyên cố ý làm thế, bằng không cũng không thể nào dễ dàng như vậy. Hắn muốn thoát khỏi Đại Khí Tôn trước, sau đó tập hợp lực lượng cùng giết chết Đại Khí Tôn!
Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái.
- Hiện tại, hắn thật sự muốn tiêu diệt Đại Khí Tôn sao?
Liên Thần kinh ngạc nói.
Thiên Mâu, Mẫn Hoàng, ngăn cản Sát Đế lại.
Ngọc Lân truy sát Kim Đại Vũ. Nhưng không ngờ giữa đường lại xông ra một Hoàng Kim Đại Đế, một quyền đánh bay Ngọc Lân, dẫn theo Kim Đại Vũ nhanh chóng rời khỏi.
- Chạy đi đâu?
Ngọc Lân nôn nóng truy sát.
Một phía khác, Sát Đế nhìn Nhị huynh và Ngũ đệ, cười nhạt, cũng không để ý lắm.
- Tam huynh, như vậy là được rồi. Tam huynh phải nhớ rõ, mọi người chúng ta đều là vũ khí của chủ thượng, đều là tuyệt thế thần binh của chủ thượng, không thể có ý thức độc lập của riêng mình. Chúng ta thuộc về chủ thượng!
Mẫn Hoàng trịnh trọng nói.
- Ta không nói muốn phản bội chủ thượng?
Sát Đế thản nhiên nói.
- Tam huynh, tâm của tam huynh, từ sau khi đi một chuyến tới thế giới Đại Thiên, đã thay đổi rất nhiều, để lại máu rễ ở bên ngoài là hy vọng sẽ có một ngày có thể thoát khỏi Thần giới đúng không?
Mẫn Hoàng lắc đầu nói.
- Sao?
- Thập thất trọng thiên có thể thể ngộ đạo vũ hóa. Đại huynh, Nhị huynh thập thất trọng thiên. Tam huynh chỉ còn cách thập thất trọng thiên một bước. Chỉ cần Kim Đại Vũ còn sống, trong đời sau của hắn sớm muộn cũng sẽ có một người được sinh ra phù hợp cho tam huynh sống lại!
Mẫn Hoàng trầm giọng nói.
- Đời sau của Mộng Tam Sinh, ngoại trừ Mộng Tử Tử ra, những người khác đều lưu lại ở Thần giới, chỉ nghe theo hiệu lệnh của chủ thượng. Năm đó, tam huynh lại âm mưu tính đường lui, cho nên mấy người chúng ta mới phải nhẫn tâm đuổi giết bọn họ. Tam huynh, hãy giác ngộ đi!
Mẫn Hoàng khuyên nhủ.
- Sao?
Chân mày Thiên Mâu đột nhiên nhíu lại.
- Nhị huynh thế nào?
- Mời bảo bối, mở!
Ầm!
Hồ lô màu căm phía sau Thiên Mâu đột nhiên dâng trào ra một luồng ánh sáng. Phía trên luồng ánh sáng kia nhất thời hiện ra cảnh tượng Hoàng Kim Đại Đế ra tay.
- Cái gì? Hoàng Kim Đại Đế sao?
Mẫn Hoàng nhất thời biến sắc.
- Lão tam, ngươi tính toán thật sự không lộ chút sơ hở!
Thiên Mâu lạnh lùng nói.
- Nhị huynh, các ngươi quản quá nhiều rồi!
Sát Đế lạnh lùng nói.
- Đi, đuổi theo Ngọc Lân, giết chết Kim Đại Vũ!
Thiên Mâu trầm giọng nói.
- Vâng!
Mẫn Hoàng bay vút lên trời.
- Chạy đi đâu?
Sát Đế nhất thời lao về phía Mẫn Hoàng.
Ầm!
Thiên Mâu chắn ở trước mặt Sát Đế.
- Lão tam, ngươi còn khăng khăng một mực như vậy, đừng trách vi huynh không nể tình!
Thiên Mâu lạnh lùng nói.
Khuôn mặt Sát Đế lộ vẻ lạnh lẽo, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
- Mời bảo bối, xoay người!
Vèo!
Hồ lô Trảm Tiên nhất thời bắn ra Trảm Tiên Phi Đao, xông thẳng về phía Thiên Mâu.
- Khốn kiếp!
Ầm!
Hai người bắt đầu giao chiến. Mẫn Hoàng lại bay về phía một hướng.
- Đứng lại!
Sát Đế vừa chiến đấu, vừa đuổi theo Mẫn Hoàng.
Thiên Mâu đối chiến với Sát Đế, trong lúc hỗn chiến cũng rời khỏi Thần giới.
Các huynh đệ hồ lô đều rời khỏi.
Lúc này, thiên địa nổ vang. Ở nơi xa xôi, Đại Khí Tôn đối chiến với Diêm Xuyên.
Qua một hồi lâu, thiên địa lại trở nên yên tĩnh.
Ầm!
Khí tức khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Đại Khí Tôn dẫn theo Hồng Vân, Manh Lạc, Mộng Tam Sinh trở về.
Ầm!
Thiên uy cuồn cuộn xông thẳng ra.
- Bái kiến chủ thượng!
Vô số cường giả từ bốn phương tám hướng, cung kính bái nói.
Lúc trước Mộng Hồng Anh ngăn cản Đại Khí Tôn, lúc này cũng cung kính quỳ gối trước mặt Đại Khí Tôn.
Đại Khí Tôn đứng ở bên trên một đóa hoa sen màu trắng, nhìn xung quanh một chút.
- Chủ thượng, những người này là thủ lĩnh các thế lực lớn ở Trung Thiên Châu, đến đây xem lễ, hành lễ với chủ thượng!
Hồng Vân cung kính nói.
- Các an các chức, thu nạp Trung Thiên Châu!
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
- Vâng!
Ngàn vạn cường giả cung kính bái nói.
Một đám cường giả mang theo sự thành kính vô hạn đối với Đại Khí Tôn, nhanh chóng trở về các cương vực. Có thể đoán được, tất cả Trung Thiên Châu sẽ rất nhanh hành lễ với Đại Khí Tôn.
Đại Khí Tôn đứng ở bên trên bông hoa sen trắng, nhìn thế giới Đại Thiên một chút, lại nhìn thế giới Đại Ác một chút. Cuối cùng ánh mắt dường như có thể xuyên thủng hai giới âm dương, nhìn về phía thế giới Đại Thiện cõi âm.
- Chém ra tam thi, tam thi nhanh chóng dung hợp?
Đại Khí Tôn cau mày nói.
- Chủ thượng, những năm qua chủ thượng vũ hóa, thiên hạ xảy ra quá nhiều biến hóa, đã trải qua bốn kỷ!
Hồng Vân cung kính nói.
- Ồ?
Tiếp theo, Hồng Vân cung kính tự thuật một vài chuyện lớn phát sinh trong thiên hạ những năm qua, về mỗi cường giả tuyệt thế sinh ra.
Ầm!
Trong lúc Hồng Vân đang tự thuật, đột nhiên một Đằng yêu từ phía tây bay tới.
Oa!
Đằng yêu vừa đến, liền cung kính quay về phía Đại Khí Tôn cúi đầu.
Ầm! Ầm!......
Lần lượt các Đằng yêu trở về. Tổng cộng có bảy Đằng yêu, biến thành một vùng biển sợi mây khổng lồ hình vuông,
Hoàn Đông Bắc Châu, giáo trường Đông Phương.
Diêm Xuyên nhanh chóng bay tới.
Từ phía xa liền nhìn thấy hai loại lực lượng tụ tập trên bầu trời giáo trường Đông Phương.
Công đức, khí vận mỗi bên chiếm nửa bầu trời. Công đức, khí vận đều ngưng tụ ra một Kim Long.
- Đại Khí Tôn? Không ai có thể cướp hoàng hậu của trẫm đi được. Cường giả kỷ thứ nhất, vậy thì thế nào? Hừ!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Quay đầu lại, Diêm Xuyên nhanh chóng vọt về phía Hoàn Đông Bắc Châu.
Trong giây phút vừa nãy, Diêm Xuyên thiếu chút nữa đã bóp nát ngọc phù của bộ tộc Nhân Xà, nhưng Diêm Xuyên vẫn nhịn xuống. Dù sao, lời hứa của bộ tộc Nhân Xà chỉ là hổ trợ trong phạm vi đủ khả năng.
Nhưng bây giờ Phục Hy đối mặt Đại Khí Tôn, có thể đã vượt quá khả năng. Không hẳn có thể đạt được hiệu quả như mình mong muốn.
Kỷ thứ nhất? Kỷ thứ nhất quá mạnh mẽ. Mình nhất thời không chống đỡ được.
Mục tiêu của Diêm Xuyên chính là giáo trường Đông Phương.
Cùng lúc đó, thiên hạ kiêu hùng nhìn thấy Diêm Xuyên sống lại, mỗi người đều thở phào một hơi.
Không phải vì bọn họ lo lắng cho Diêm Xuyên, mà lo lắng vì năng lực của Đại Khí Tôn. Nếu như Diêm Xuyên cường đại như vậy cũng không hề chống đỡ một chưởng, bị Đại Khí Tôn tiêu diệt, vậy thiên hạ này hoàn toàn là thiên hạ của kỷ thứ nhất.
Hiện tại thì may rồi. Diêm Xuyên chung quy vẫn còn sống. Điều này nói rõ Đại Khí Tôn không hẳn có thể độc bá thiên hạ.
Tại cửa Hàm Dương, đám người Mặc Vũ Hề hết sức vui mừng.
Chỉ cần Diêm Xuyên không có chuyện gì là tốt rồi.
Diêm Xuyên xông thẳng về phía giáo trường Đông Phương.
Đông Phương Bất Bại, Liên Thần cũng nhìn thấy Diêm Xuyên lao đến.
- Sư tôn, hình như Diêm Xuyên đến tìm sư tôn?
Liên Thần cau mày nói.
- Đúng!
Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái.
- Hắn tới nơi này làm gì? Đại Khí Tôn cường đại như vậy, chẳng lẽ hắn còn muốn mời sư tôn giúp hắn báo thù sao?
Liên Thần cau mày nói.
- Mới vừa rồi bị Đại Khí Tôn tiêu diệt, là do Diêm Xuyên cố ý làm thế, bằng không cũng không thể nào dễ dàng như vậy. Hắn muốn thoát khỏi Đại Khí Tôn trước, sau đó tập hợp lực lượng cùng giết chết Đại Khí Tôn!
Đông Phương Bất Bại gật đầu một cái.
- Hiện tại, hắn thật sự muốn tiêu diệt Đại Khí Tôn sao?
Liên Thần kinh ngạc nói.
Thiên Mâu, Mẫn Hoàng, ngăn cản Sát Đế lại.
Ngọc Lân truy sát Kim Đại Vũ. Nhưng không ngờ giữa đường lại xông ra một Hoàng Kim Đại Đế, một quyền đánh bay Ngọc Lân, dẫn theo Kim Đại Vũ nhanh chóng rời khỏi.
- Chạy đi đâu?
Ngọc Lân nôn nóng truy sát.
Một phía khác, Sát Đế nhìn Nhị huynh và Ngũ đệ, cười nhạt, cũng không để ý lắm.
- Tam huynh, như vậy là được rồi. Tam huynh phải nhớ rõ, mọi người chúng ta đều là vũ khí của chủ thượng, đều là tuyệt thế thần binh của chủ thượng, không thể có ý thức độc lập của riêng mình. Chúng ta thuộc về chủ thượng!
Mẫn Hoàng trịnh trọng nói.
- Ta không nói muốn phản bội chủ thượng?
Sát Đế thản nhiên nói.
- Tam huynh, tâm của tam huynh, từ sau khi đi một chuyến tới thế giới Đại Thiên, đã thay đổi rất nhiều, để lại máu rễ ở bên ngoài là hy vọng sẽ có một ngày có thể thoát khỏi Thần giới đúng không?
Mẫn Hoàng lắc đầu nói.
- Sao?
- Thập thất trọng thiên có thể thể ngộ đạo vũ hóa. Đại huynh, Nhị huynh thập thất trọng thiên. Tam huynh chỉ còn cách thập thất trọng thiên một bước. Chỉ cần Kim Đại Vũ còn sống, trong đời sau của hắn sớm muộn cũng sẽ có một người được sinh ra phù hợp cho tam huynh sống lại!
Mẫn Hoàng trầm giọng nói.
- Đời sau của Mộng Tam Sinh, ngoại trừ Mộng Tử Tử ra, những người khác đều lưu lại ở Thần giới, chỉ nghe theo hiệu lệnh của chủ thượng. Năm đó, tam huynh lại âm mưu tính đường lui, cho nên mấy người chúng ta mới phải nhẫn tâm đuổi giết bọn họ. Tam huynh, hãy giác ngộ đi!
Mẫn Hoàng khuyên nhủ.
- Sao?
Chân mày Thiên Mâu đột nhiên nhíu lại.
- Nhị huynh thế nào?
- Mời bảo bối, mở!
Ầm!
Hồ lô màu căm phía sau Thiên Mâu đột nhiên dâng trào ra một luồng ánh sáng. Phía trên luồng ánh sáng kia nhất thời hiện ra cảnh tượng Hoàng Kim Đại Đế ra tay.
- Cái gì? Hoàng Kim Đại Đế sao?
Mẫn Hoàng nhất thời biến sắc.
- Lão tam, ngươi tính toán thật sự không lộ chút sơ hở!
Thiên Mâu lạnh lùng nói.
- Nhị huynh, các ngươi quản quá nhiều rồi!
Sát Đế lạnh lùng nói.
- Đi, đuổi theo Ngọc Lân, giết chết Kim Đại Vũ!
Thiên Mâu trầm giọng nói.
- Vâng!
Mẫn Hoàng bay vút lên trời.
- Chạy đi đâu?
Sát Đế nhất thời lao về phía Mẫn Hoàng.
Ầm!
Thiên Mâu chắn ở trước mặt Sát Đế.
- Lão tam, ngươi còn khăng khăng một mực như vậy, đừng trách vi huynh không nể tình!
Thiên Mâu lạnh lùng nói.
Khuôn mặt Sát Đế lộ vẻ lạnh lẽo, khí thế hung ác bắn ra bốn phía.
- Mời bảo bối, xoay người!
Vèo!
Hồ lô Trảm Tiên nhất thời bắn ra Trảm Tiên Phi Đao, xông thẳng về phía Thiên Mâu.
- Khốn kiếp!
Ầm!
Hai người bắt đầu giao chiến. Mẫn Hoàng lại bay về phía một hướng.
- Đứng lại!
Sát Đế vừa chiến đấu, vừa đuổi theo Mẫn Hoàng.
Thiên Mâu đối chiến với Sát Đế, trong lúc hỗn chiến cũng rời khỏi Thần giới.
Các huynh đệ hồ lô đều rời khỏi.
Lúc này, thiên địa nổ vang. Ở nơi xa xôi, Đại Khí Tôn đối chiến với Diêm Xuyên.
Qua một hồi lâu, thiên địa lại trở nên yên tĩnh.
Ầm!
Khí tức khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Đại Khí Tôn dẫn theo Hồng Vân, Manh Lạc, Mộng Tam Sinh trở về.
Ầm!
Thiên uy cuồn cuộn xông thẳng ra.
- Bái kiến chủ thượng!
Vô số cường giả từ bốn phương tám hướng, cung kính bái nói.
Lúc trước Mộng Hồng Anh ngăn cản Đại Khí Tôn, lúc này cũng cung kính quỳ gối trước mặt Đại Khí Tôn.
Đại Khí Tôn đứng ở bên trên một đóa hoa sen màu trắng, nhìn xung quanh một chút.
- Chủ thượng, những người này là thủ lĩnh các thế lực lớn ở Trung Thiên Châu, đến đây xem lễ, hành lễ với chủ thượng!
Hồng Vân cung kính nói.
- Các an các chức, thu nạp Trung Thiên Châu!
Đại Khí Tôn thản nhiên nói.
- Vâng!
Ngàn vạn cường giả cung kính bái nói.
Một đám cường giả mang theo sự thành kính vô hạn đối với Đại Khí Tôn, nhanh chóng trở về các cương vực. Có thể đoán được, tất cả Trung Thiên Châu sẽ rất nhanh hành lễ với Đại Khí Tôn.
Đại Khí Tôn đứng ở bên trên bông hoa sen trắng, nhìn thế giới Đại Thiên một chút, lại nhìn thế giới Đại Ác một chút. Cuối cùng ánh mắt dường như có thể xuyên thủng hai giới âm dương, nhìn về phía thế giới Đại Thiện cõi âm.
- Chém ra tam thi, tam thi nhanh chóng dung hợp?
Đại Khí Tôn cau mày nói.
- Chủ thượng, những năm qua chủ thượng vũ hóa, thiên hạ xảy ra quá nhiều biến hóa, đã trải qua bốn kỷ!
Hồng Vân cung kính nói.
- Ồ?
Tiếp theo, Hồng Vân cung kính tự thuật một vài chuyện lớn phát sinh trong thiên hạ những năm qua, về mỗi cường giả tuyệt thế sinh ra.
Ầm!
Trong lúc Hồng Vân đang tự thuật, đột nhiên một Đằng yêu từ phía tây bay tới.
Oa!
Đằng yêu vừa đến, liền cung kính quay về phía Đại Khí Tôn cúi đầu.
Ầm! Ầm!......
Lần lượt các Đằng yêu trở về. Tổng cộng có bảy Đằng yêu, biến thành một vùng biển sợi mây khổng lồ hình vuông,
Hoàn Đông Bắc Châu, giáo trường Đông Phương.
Diêm Xuyên nhanh chóng bay tới.
Từ phía xa liền nhìn thấy hai loại lực lượng tụ tập trên bầu trời giáo trường Đông Phương.
Công đức, khí vận mỗi bên chiếm nửa bầu trời. Công đức, khí vận đều ngưng tụ ra một Kim Long.