Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1320: Sư Huynh Liên Thần
Sau một quyền, cương thi Diêm Xuyên, Tướng Thần đều lui về phía sau.
Hai mắt cương thi Diêm Xuyên thoáng nheo lại:
- Thân thể của ngươi lại giống như ta?
Lực lượng như thế, bá đạo như thế? Lúc này sắc mặt cương thi Diêm Xuyên cực kỳ phức tạp. Ban đầu, cương thi Diêm Xuyên vốn cho là Tướng Thần sáng chế công pháp thân thể tướng thần, cũng bởi vì chưa đủ tự tin đối với thân thể của mình mới sáng tạo ra phương pháp này. Nhưng hiện tại xem ra, thân thể Tướng Thần hiện tại cũng không thu kém gì mình.
Thân thể cường hãn như vậy, vì sao còn muốn sáng chế thân thể tướng thần cho người khác tu luyện?
- Không sai, là thân thể chặt chẽ giống như ta!
Tướng Thần thoả mãn cười nói.
- Giống nhau? Ngươi có ý gì?
Diêm Xuyên trầm giọng nói. Dường như phát hiện một điểm không tầm thường.
Hai đại cường giả lạnh lùng đối diện nhìn nhau.
Một phía khác, trong ba ngàn thiên đạo.
Ầm ầm ầm!
Đại khí chi liên không ngừng bị phân giải, không ngừng bị Thiên Đạo Luân Hồi hòa tan, chuyển hóa thành lực lượng do Diêm Xuyên khống chế, tích tụ ở trong con mắt lớn phía trên.
Tướng Thần vốn đứng đối diện cương thi Diêm Xuyên, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía con mắt thật lớn đang nhắm mắt kia.
Ầm!
Đã không còn cánh hoa, đại khí chi liên nhất thời nổ tung, hoàn toàn phân giải, hóa thành lực lượng cuồn cuộn tràn vào trong con mắt lớn.
Con mắt thật lớn tỏa ra một khí tức uy hiếp trí mạng, khiến hai mắt Tướng Thần đều híp lại.
Lúc này, bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay của nhân thân Diêm Xuyên, lực lượng của Liên Thần càng ngày càng yếu. Hắn đang dần dần hấp hối.
- Liên Thần, ngươi hoàn toàn thất bại rồi. Bây giờ tất cả thần lực của ngươi đều đã bị trẫm làm hao mòn sạch sẽ. Tiếp đó, ngươi hãy chuẩn bị rơi vào trong giấc ngủ say đi!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- A, được làm vua thua làm giặc!
Liên Thần lộ ra một tia cay đắng.
Mà giờ phút này, tại Hoàn Đông Bắc Châu.
Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm Liên Thần trong lòng bàn tay Diêm Xuyên tại Nam Ngoại Châu.
- Ôi!
Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở dài.
Đột nhiên, Đông Phương Bất Bại duỗi bàn tay phải ra, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
- Vù!
Trong lòng bàn tay Đông Phương Bất Bại đột nhiên xuất hiện vô số quang điểm. Quang điểm vừa ra, dường như trong nháy mắt đã liên kết với những vì sao trên bầu trời.
Vù!
Những ngôi sao trong thiên hạ càng trở nên sáng hơn. Tầng sao nông, thậm chí tầng sao sâu, vô số ngôi sao đều sáng lóa.
Nhân thân Diêm Xuyên tại Nam Ngoại Châu lại nhất thời biến sắc ngẩng đầu nhìn lên trời.
Bởi vì Diêm Xuyên chợt phát hiện, ngoại trừ mình ra, hình như có một người khác đang điều động dẫn dắt lực lượng của những vì sao trên bầu trời.
Không chỉ có như vậy, những vì sao trên bầu trời gần như đều phát sáng.
Ba ngàn siêu sao trong tầng sao sâu lại hoàn toàn phát sáng?
Phải biết rằng, ngay cả bản thân nhân thân Diêm Xuyên cũng chỉ có thể thao túng hơn hai ngàn ngôi sao mà thôi. Mà bây giờ ba ngàn siêu sao lại bị một người nào đó thao túng tất cả.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Là ai làm vậy?
Nhân thân Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
Ngoại trừ mình ra, còn có người có thể điều động lực ượng của những vì sao trên bầu trời sao?
Nếu như nhân thân Diêm Xuyên nhìn thấy được Đông Phương Bất Bại, hắn ắt sẽ càng thêm khiếp sợ. Bởi vì trong lòng bàn tay phải của Đông Phương Bất Bại lại gần giống với vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Vô số tinh điểm đang vờn xung quanh lòng bàn tay phải của Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại nhìn vào lòng bàn tay, trong mắt đột nhiên cứng lại. Trong lòng bàn tay dường như xuất hiện một không gian nhỏ bị xé rách.
Vù!
Trong không gian nhỏ bị xé ráchnhất thời nhô lên một thân ảnh. Đó lại chinh là Liên Thần đang hấp hối. Liên Thần lại đột nhiên truyền tống đến lòng bàn tay của Đông Phương Bất Bại?
Nam Ngoại Châu cách xa đó, sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên lại hoàn toàn thay đổi.
Không thấy Liên Thần đâu nữa?
Một lực lượng khác đột nhiên xuất hiện ở trong lòng bàn tay của mình di chuyển Liên Thần đi tới một chỗ khác?
- Là ai?
Nhân thân Diêm Xuyên cả kinh kêu lên.
Nhân thân Diêm Xuyên quay đầu tại quan sát kiểm tra khắp nơi. Nhưng xung quanh căn bản không thấy bóng dáng của Liên Thần.
Trong lòng Diêm Xuyên thoáng lo lắng. Người có thể dễ dàng đánh cắp Liên Thần từ trong lòng bàn tay của mình như vậy, là người có thực lực cường đại đến mức nào?
Nhưng ai là người đã cứu Liên Thần đây?
Sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên khó coi đến cực điểm.
- Bành!
Nhân thân Diêm Xuyên thu hồi vũ trụ trong lòng bàn tay, sắc mặt âm trầm.
Tại Hoàn Đông Bắc Châu, Liên Thần được truyền tống đến trong lòng bàn tay của Đông Phương Bất Bại.
Lực lượng trong tay Đông Phương Bất Bại giảm xuống.
Vù!
Liên Thần suy yếu, rơi xuống ở trước mặt Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại nhìn Liên Thần với dáng vẻ suy yếu như vậy, sắc mặt âm trầm.
Liên Thần đột nhiên nhìn thấy Đông Phương Bất Bại, trong nháy mắt giật mình một cái, dường như cực kỳ sợ hãi. Một loại sợ hãi theo bản năng. Nhưng rất nhanh tâm tình của hắn đã hồi phục. Trên mặt Liên Thần lộ ra một sự cay đắng.
- Đệ tử bất hiếu, khấu tạ ơn sư tôn đã cứu giúp!
Liên Thần quay về phía Đông Phương Bất Bại quỳ xuống.
Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm vào Liên Thần.
Thần sắc Liên Thần lộ ra vẻ cay đắng:
- Đệ tử đã sai. Thời điểm kỷ thứ hai, đệ tử không nên trộm Đại khí chi liên của sư tôn trốn về phía thế giới Đại Ác. Đệ tử biết sai rồi, khẩn cầu sư tôn trách phạt!
Liên Thần quỳ gối trước mặt Đông Phương Bất Bại, vẻ mặt thực sự sám hối.
Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm vào Liên Thần một hồi, dường như đang suy nghĩ nên xử trí như thế nào.
Qua một hồi lâu, Đông Phương Bất Bại mới thản nhiên nói:
- Thôi, tại Nam Ngoại Châu, nếu như ngươi đã thất bại, vậy ở lại giáo trường Đông Phương, đi dạy dỗ những sư đệ kia đi!
- Vâng, tạ ơn sư tôn, tạ ơn sư tôn!
Liên Thần nhanh chóng ngẩng đầu lên nói.
Đông Phương Bất Bại nhẹ nhàng phất tay áo. Liên Thần lập tức đứng lên, cung kính đứng ở phía sau Đông Phương Bất Bại.
Cách Đông Phương Bất Bại không xa, lúc này một đám các đệ tử của Đông Phương Bất Bại đang đứng, trong đó có cả Mạnh Văn Nhược, Mạnh Dung Dung và tiền bối Mạnh Lăng Thiên.
Một đám đệ tử Đông Phương Bất Bại trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên. Trong đầu mỗi người đều cảm thấy trống rỗng.
Tình huống gì vậy?
Đây là Liên Thần? Giới chủ thế giới Đại Ác sao?
Chúa tể một giới, Liên Thần, là sư huynh của mình sao?
- Sư đệ, ngươi tát ta một cái thử xem, có phải là ta đang nằm mơ hay không?
Bốp!
- Ôi, ngươi lại đánh ta thật sao?
- Là sự thật sao? Đây không phải là đang nằm mơ sao?
- Liên Thần... là sư huynh của ta sao?
.........
...
Một đám đệ tử giáo trường Đông Phương, trên mặt đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Ngày xưa Liên Thần hung hăng càn quấy bá đạo như vậy, mọi người nhìn thấy vẫn thường rất khó chịu. Nhưng bây giờ hắn lại biến thành người của mình, tất nhiên mỗi người đều cảm thấy vô cùng vui mừng, mà không hề có chút đố kị nào.
Nam Ngoại Châu!
Liên Thần đột nhiên biến mất, sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên trầm xuống. Hắn quan sát điều tra xung quanh lại không có kết quả.
Hai mắt cương thi Diêm Xuyên thoáng nheo lại:
- Thân thể của ngươi lại giống như ta?
Lực lượng như thế, bá đạo như thế? Lúc này sắc mặt cương thi Diêm Xuyên cực kỳ phức tạp. Ban đầu, cương thi Diêm Xuyên vốn cho là Tướng Thần sáng chế công pháp thân thể tướng thần, cũng bởi vì chưa đủ tự tin đối với thân thể của mình mới sáng tạo ra phương pháp này. Nhưng hiện tại xem ra, thân thể Tướng Thần hiện tại cũng không thu kém gì mình.
Thân thể cường hãn như vậy, vì sao còn muốn sáng chế thân thể tướng thần cho người khác tu luyện?
- Không sai, là thân thể chặt chẽ giống như ta!
Tướng Thần thoả mãn cười nói.
- Giống nhau? Ngươi có ý gì?
Diêm Xuyên trầm giọng nói. Dường như phát hiện một điểm không tầm thường.
Hai đại cường giả lạnh lùng đối diện nhìn nhau.
Một phía khác, trong ba ngàn thiên đạo.
Ầm ầm ầm!
Đại khí chi liên không ngừng bị phân giải, không ngừng bị Thiên Đạo Luân Hồi hòa tan, chuyển hóa thành lực lượng do Diêm Xuyên khống chế, tích tụ ở trong con mắt lớn phía trên.
Tướng Thần vốn đứng đối diện cương thi Diêm Xuyên, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía con mắt thật lớn đang nhắm mắt kia.
Ầm!
Đã không còn cánh hoa, đại khí chi liên nhất thời nổ tung, hoàn toàn phân giải, hóa thành lực lượng cuồn cuộn tràn vào trong con mắt lớn.
Con mắt thật lớn tỏa ra một khí tức uy hiếp trí mạng, khiến hai mắt Tướng Thần đều híp lại.
Lúc này, bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay của nhân thân Diêm Xuyên, lực lượng của Liên Thần càng ngày càng yếu. Hắn đang dần dần hấp hối.
- Liên Thần, ngươi hoàn toàn thất bại rồi. Bây giờ tất cả thần lực của ngươi đều đã bị trẫm làm hao mòn sạch sẽ. Tiếp đó, ngươi hãy chuẩn bị rơi vào trong giấc ngủ say đi!
Nhân thân Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- A, được làm vua thua làm giặc!
Liên Thần lộ ra một tia cay đắng.
Mà giờ phút này, tại Hoàn Đông Bắc Châu.
Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm Liên Thần trong lòng bàn tay Diêm Xuyên tại Nam Ngoại Châu.
- Ôi!
Đông Phương Bất Bại khe khẽ thở dài.
Đột nhiên, Đông Phương Bất Bại duỗi bàn tay phải ra, ngẩng đầu nhìn lên không trung.
- Vù!
Trong lòng bàn tay Đông Phương Bất Bại đột nhiên xuất hiện vô số quang điểm. Quang điểm vừa ra, dường như trong nháy mắt đã liên kết với những vì sao trên bầu trời.
Vù!
Những ngôi sao trong thiên hạ càng trở nên sáng hơn. Tầng sao nông, thậm chí tầng sao sâu, vô số ngôi sao đều sáng lóa.
Nhân thân Diêm Xuyên tại Nam Ngoại Châu lại nhất thời biến sắc ngẩng đầu nhìn lên trời.
Bởi vì Diêm Xuyên chợt phát hiện, ngoại trừ mình ra, hình như có một người khác đang điều động dẫn dắt lực lượng của những vì sao trên bầu trời.
Không chỉ có như vậy, những vì sao trên bầu trời gần như đều phát sáng.
Ba ngàn siêu sao trong tầng sao sâu lại hoàn toàn phát sáng?
Phải biết rằng, ngay cả bản thân nhân thân Diêm Xuyên cũng chỉ có thể thao túng hơn hai ngàn ngôi sao mà thôi. Mà bây giờ ba ngàn siêu sao lại bị một người nào đó thao túng tất cả.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Là ai làm vậy?
Nhân thân Diêm Xuyên kinh ngạc nói.
Ngoại trừ mình ra, còn có người có thể điều động lực ượng của những vì sao trên bầu trời sao?
Nếu như nhân thân Diêm Xuyên nhìn thấy được Đông Phương Bất Bại, hắn ắt sẽ càng thêm khiếp sợ. Bởi vì trong lòng bàn tay phải của Đông Phương Bất Bại lại gần giống với vũ trụ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Vô số tinh điểm đang vờn xung quanh lòng bàn tay phải của Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại nhìn vào lòng bàn tay, trong mắt đột nhiên cứng lại. Trong lòng bàn tay dường như xuất hiện một không gian nhỏ bị xé rách.
Vù!
Trong không gian nhỏ bị xé ráchnhất thời nhô lên một thân ảnh. Đó lại chinh là Liên Thần đang hấp hối. Liên Thần lại đột nhiên truyền tống đến lòng bàn tay của Đông Phương Bất Bại?
Nam Ngoại Châu cách xa đó, sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên lại hoàn toàn thay đổi.
Không thấy Liên Thần đâu nữa?
Một lực lượng khác đột nhiên xuất hiện ở trong lòng bàn tay của mình di chuyển Liên Thần đi tới một chỗ khác?
- Là ai?
Nhân thân Diêm Xuyên cả kinh kêu lên.
Nhân thân Diêm Xuyên quay đầu tại quan sát kiểm tra khắp nơi. Nhưng xung quanh căn bản không thấy bóng dáng của Liên Thần.
Trong lòng Diêm Xuyên thoáng lo lắng. Người có thể dễ dàng đánh cắp Liên Thần từ trong lòng bàn tay của mình như vậy, là người có thực lực cường đại đến mức nào?
Nhưng ai là người đã cứu Liên Thần đây?
Sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên khó coi đến cực điểm.
- Bành!
Nhân thân Diêm Xuyên thu hồi vũ trụ trong lòng bàn tay, sắc mặt âm trầm.
Tại Hoàn Đông Bắc Châu, Liên Thần được truyền tống đến trong lòng bàn tay của Đông Phương Bất Bại.
Lực lượng trong tay Đông Phương Bất Bại giảm xuống.
Vù!
Liên Thần suy yếu, rơi xuống ở trước mặt Đông Phương Bất Bại.
Đông Phương Bất Bại nhìn Liên Thần với dáng vẻ suy yếu như vậy, sắc mặt âm trầm.
Liên Thần đột nhiên nhìn thấy Đông Phương Bất Bại, trong nháy mắt giật mình một cái, dường như cực kỳ sợ hãi. Một loại sợ hãi theo bản năng. Nhưng rất nhanh tâm tình của hắn đã hồi phục. Trên mặt Liên Thần lộ ra một sự cay đắng.
- Đệ tử bất hiếu, khấu tạ ơn sư tôn đã cứu giúp!
Liên Thần quay về phía Đông Phương Bất Bại quỳ xuống.
Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm vào Liên Thần.
Thần sắc Liên Thần lộ ra vẻ cay đắng:
- Đệ tử đã sai. Thời điểm kỷ thứ hai, đệ tử không nên trộm Đại khí chi liên của sư tôn trốn về phía thế giới Đại Ác. Đệ tử biết sai rồi, khẩn cầu sư tôn trách phạt!
Liên Thần quỳ gối trước mặt Đông Phương Bất Bại, vẻ mặt thực sự sám hối.
Đông Phương Bất Bại nhìn chằm chằm vào Liên Thần một hồi, dường như đang suy nghĩ nên xử trí như thế nào.
Qua một hồi lâu, Đông Phương Bất Bại mới thản nhiên nói:
- Thôi, tại Nam Ngoại Châu, nếu như ngươi đã thất bại, vậy ở lại giáo trường Đông Phương, đi dạy dỗ những sư đệ kia đi!
- Vâng, tạ ơn sư tôn, tạ ơn sư tôn!
Liên Thần nhanh chóng ngẩng đầu lên nói.
Đông Phương Bất Bại nhẹ nhàng phất tay áo. Liên Thần lập tức đứng lên, cung kính đứng ở phía sau Đông Phương Bất Bại.
Cách Đông Phương Bất Bại không xa, lúc này một đám các đệ tử của Đông Phương Bất Bại đang đứng, trong đó có cả Mạnh Văn Nhược, Mạnh Dung Dung và tiền bối Mạnh Lăng Thiên.
Một đám đệ tử Đông Phương Bất Bại trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên. Trong đầu mỗi người đều cảm thấy trống rỗng.
Tình huống gì vậy?
Đây là Liên Thần? Giới chủ thế giới Đại Ác sao?
Chúa tể một giới, Liên Thần, là sư huynh của mình sao?
- Sư đệ, ngươi tát ta một cái thử xem, có phải là ta đang nằm mơ hay không?
Bốp!
- Ôi, ngươi lại đánh ta thật sao?
- Là sự thật sao? Đây không phải là đang nằm mơ sao?
- Liên Thần... là sư huynh của ta sao?
.........
...
Một đám đệ tử giáo trường Đông Phương, trên mặt đều lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.
Ngày xưa Liên Thần hung hăng càn quấy bá đạo như vậy, mọi người nhìn thấy vẫn thường rất khó chịu. Nhưng bây giờ hắn lại biến thành người của mình, tất nhiên mỗi người đều cảm thấy vô cùng vui mừng, mà không hề có chút đố kị nào.
Nam Ngoại Châu!
Liên Thần đột nhiên biến mất, sắc mặt nhân thân Diêm Xuyên trầm xuống. Hắn quan sát điều tra xung quanh lại không có kết quả.