Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1274: Tương Lai Nghịch Thiên Chém Mệnh Số?
- Thi tổ, Tướng Thần Đại Đế?
Nam Ngoại Châu, sắc mặt Liên Thần trầm xuống.
Vừa kêu lên một tiếng, hiệu lệnh gần như tất cả cương thi trong thiên hạ sao?
Tướng Thần xuất thế, vạn thi hành lễ!
Sau khi rống to, Tướng Thần có loại cảm giác vui sướng tràn trề. Dường như một tiếng gầm lớn này đã tuyên bố với thiên hạ, Tướng Thần Đại Đế hùng tráng thiên hạ ngày xưa đã trở lại!
Đại Tần Thành, ánh mắt cương thi Diêm Xuyên lạnh lẽo. Qua một tiếng gầm rú này hắn cũng đã hiểu rõ. Sau này, đối thủ này sẽ là tồn tại khủng bố tới mức nào.
Thế giới Đại Thiện, trong mắt Ngự Thiên đại tôn cũng đầy lạnh lẽo. Nhưng trong ánh mắt cũng loé lên một tia nôn nóng. Không ai hiểu rõ Tướng Thần hơn Ngự Thiên đại tôn.
Bắc Ngoại Châu, cửa Sở Giang Điện, hai mắt Minh Hà lão tổ híp lại nhìn chằm chằm Tướng Thần Đại Đế phía nam.
Băng Thần ở bên cạnh hiếu kỳ nói:
- Chủ thượng, tiếng gào kia là đến từ Tướng Thần Đại Đế sao?
- Không sai!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Vậy thực lực của Tướng Thần thế nào?
Băng Thần hiếu kỳ nói.
- Ngươi không phải đã xem qua một vài tài liệu lịch sử sao? Chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu rõ về Tướng Thần?
Minh Hà lão tổ thản nhiên nói.
- Ta đã xem qua. Nhưng đó là thời điểm kỷ thứ hai sơ kỳ, Tướng Thần Đại Đế đã từng hùng tráng thiên địa, sau đó đã phai mờ trong chúng sinh!
Băng Thần hiếu kỳ nói.
- Hùng tráng thiên địa là có ý gì, ngươi còn không biết sao?
Minh Hà lão tổ thản nhiên nói.
- A?
- Hùng tráng thiên địa chính là tại thời kỳ đó, Tướng Thần trở thành đệ nhất thiên hạ lúc đó!
Minh Hà lão tổ giải thích.
- Đệ nhất thiên hạ?
- Không sai, ít nhất là đệ nhất thiên hạ bề ngoài. Chỉ có điều sau đó Tướng Thần biến mất, mới có đám người Tử Vi Đại Đế quật khởi!
Minh Hà lão tổ giải thích.
- Không phải nói Một Nửa mới là thiên hạ đệ nhất nhân của kỷ thứ hai sao?
Băng Thần không hiểu nói.
- Một Nửa, người này cực kỳ mờ ảo. Hắn từng xuất hiện tại thời điểm kỷ thứ hai. Lúc đó một mình hắn lực ép thiên hạ. Nhưng sau đó hắn lại biến mất. Sau khi Một Nửa biến mất, Tướng Thần xuất thế, quét ngang thiên hạ. Mãi đến tận sau khi Tướng Thần biến mất, chính là đến kỷ thứ hai hậu kỳ, Một Nửa mới lại xuất hiện. Một Nửa và Tướng Thần cũng chưa từng tiếp xúc qua!
Minh Hà lão tổ nói.
- Nói như vậy, trừ Một Nửa kia không biết thực lực, Tướng Thần Đại Đế hoàn toàn xứng đáng thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ hai sao?
Băng Thần giật mình hỏi lại
- Không sai!
Minh Hà lão tổ gật đầu một cái.
- Chủ thượng đã từng gặp Tướng Thần sao?
Băng Thần hiếu kỳ nói.
- Đã gặp một lần!
Minh Hà lão tổ không hề che giấu.
- Chủ thượng thấy hắn như thế đến. Trừ chủ thượng ngài ra, kỷ thứ hai mạnh hơn rất nhiều so với kỷ thứ ba. Ngày xưa Khổng Hoàng Thiên trên danh nghĩa thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ ba chỉ có thập ngũ trọng thiên mà thôi! Trừ chủ thượng ra, kỷ sau thực sự không bằng kỷ trước?
Băng Thần cau mày nói.
- Không!
Minh Hà lão tổ lắc đầu một cái.
- Thế giới đang phát triển. Mỗi kỷ đều có cường giả tuyệt thế sinh ra, không phân trước sau. Ta sinh ra ở kỷ thứ ba sơ kỳ. Sau đó bản thân ta chỉ biến mất mà thôi. Còn có Hồng Quân? Kỷ thứ tư, ngươi cũng không nên coi thường. Giới chủ Đại Thiên Chung Sơn kia chính là người sinh ra ở kỷ thứ tư. Trước đây không lâu Kiếm Ngạo, còn có Diêm Xuyên Đại Trăn, những người này còn chưa đi tới phần cuối của con đường tu hành. Bọn họ còn có rất nhiều không gian để tăng lên. Thiên hạ phân tranh, ai cũng không biết được kết quả cuối cùng!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Vâng!
- Biết vì sao đám người Tướng Thần, Khổng Hoàng Thiên, Tử Vi phải tàng hình trước thiên hạ không?
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Tại sao?
- Một thời đại quyết đấu, chung quy quá nhỏ. Tướng Thần ngủ say chính là muốn để đời sau quật khởi. Bởi vì nếu Tướng Thần một mình nắm giữ thiên hạ, hậu bối rất khó đánh ra thiên địa mới. Người có trái tim của cường giả, hi vọng cũng không phải là một mình đứng trên đỉnh cao quan sát thiên hạ. Nơi cao đó vô cùng lạnh lẽo. Nơi cao đó quá tịch mịch. Điều người có trái tim của cường giả hi vọng chính là đối thủ!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Đối thủ?
- Không sai, hi vọng rất nhiều đối thủ đồng cấp, hoặc là đối thủ càng mạnh hơn. Dù sao, vinh hoa phú quý đối với cường giả mà nói, thực sự quá dễ dàng. Hưởng thụ vinh hoa mấy vạn năm cuối cùng cũng cảm thấy chán ngấy. Cường giả cần mạnh hơn, như vậy tâm hồn mới có thể nhận được sự thỏa mãn lớn. Một mặt vì nghênh đón mệnh số tàn sát đẫm máu thiên hạ. Mặt khác, lại càng muốn có thể không ngừng trèo lên đỉnh cao, đạt tới đỉnh phong, sẽ so cao thấp cùng mệnh số!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- So cao thấp cùng mệnh số sao?
- Tất cả cường giả chỉ cần là người có trái tim của cường giả, chưa bao giờ sợ hãi mệnh số, cũng không sợ hãi cái chết. Điều khiến bọn họ sợ hãi chính là không có đối thủ. Mệnh số thì có thể làm sao? Tương lai nghịch thiên chém mệnh số!
Minh Hà lão tổ trầm giọng quát lên.
Ầm!
Trên đỉnh đầu Minh Hà lão tổ đột nhiên có một đạo thiên lôi đánh xuống.
Minh Hà lão tổ ngẩng đầu nhìn lên trời, trừng mắt một cái.
Ầm!
Một đạo thiên lôi kia ầm ầm tan đi.
Băng Thần ở bên cạnh lại sợ tới ngây người.
Tương lai nghịch thiên chém mệnh số?
Thiên lôi vừa nãy là do mệnh số cảm ứng sao?
- Cho nên nói, đây là một thời đại lớn. Bốn giới hợp nhất, kiêu hùng của bốn giới cùng nổi lên. Có kẻ trầm luân, tất nhiên cũng sẽ có kẻ quật khởi! Thời đại lớn đến, thiên hạ tranh đấu mở ra!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Vâng!
Băng Thần lộ vẻ kích động nói.
Nói xong, Minh Hà lão tổ lại dán mắt về phía cõi âm Nam Ngoại Châu.
Nam Ngoại Châu, Tướng Thần Đại Đế xuất thế. Hàng ngàn hàng vạn cương thi cúi lạy. Phía sau là vô số cường giả của bộ tộc Bàn Thạch đang quỳ lạy.
Trước mặt Tướng Thần Đại Đế là Liên Thần. Phía sau Liên Thần, một đám ác ma không ngừng nhíu mày.
Cánh long cốt cực lớn của Tướng Thần vừa mở ra, hắn dường như cực kỳ khoan khoái, nhẹ nhàng uốn éo đầu.
- Người siêu thoát?
Tướng Thần nhìn chằm chằm vào Liên Thần.
Liên Thần lạnh lùng nhìn về phía Tướng Thần, cũng không chút úy kỵ.
Tướng Thần quay đầu nhìn về phía tây, thấy được thế giới Đại Thiện.
Tướng Thần lại nhìn lên không trung một chút.
- Bốn giới. Lại là bốn giới. Mệnh số chém tam thi, lại muốn hợp nhất sao? Quả nhiên là một thời đại lớn, ha ha ha ha!
Tướng Thần cao giọng cười to.
Sau khi cười to, Tướng Thần nhìn về phía Liên Thần.
- Bàn Giáp, chuyện gì thế này?
Tướng Thần thản nhiên nói.
- Khởi bẩm Chân Chủ, bọn họ là người của thế giới Đại Ác, đây là giới chủ thế giới Đại Ác Liên Thần. Hắn muốn xâm lấn cõi âm Nam Ngoại Châu. Bộ tộc Bàn Thạch ta trú ở này, nên phát sinh xung đột. Cuối cùng tạo thành cục diện như vậy...!
Bàn Giáp lập tức nói.
- Ồ? Có đúng không? Đây chính là nói, cõi âm Nam Ngoại Châu là ranh giới của trẫm?
Tướng Thần Đại Đế thản nhiên nói.
Ách?
Bàn Giáp không dám nói không.
Nam Ngoại Châu, sắc mặt Liên Thần trầm xuống.
Vừa kêu lên một tiếng, hiệu lệnh gần như tất cả cương thi trong thiên hạ sao?
Tướng Thần xuất thế, vạn thi hành lễ!
Sau khi rống to, Tướng Thần có loại cảm giác vui sướng tràn trề. Dường như một tiếng gầm lớn này đã tuyên bố với thiên hạ, Tướng Thần Đại Đế hùng tráng thiên hạ ngày xưa đã trở lại!
Đại Tần Thành, ánh mắt cương thi Diêm Xuyên lạnh lẽo. Qua một tiếng gầm rú này hắn cũng đã hiểu rõ. Sau này, đối thủ này sẽ là tồn tại khủng bố tới mức nào.
Thế giới Đại Thiện, trong mắt Ngự Thiên đại tôn cũng đầy lạnh lẽo. Nhưng trong ánh mắt cũng loé lên một tia nôn nóng. Không ai hiểu rõ Tướng Thần hơn Ngự Thiên đại tôn.
Bắc Ngoại Châu, cửa Sở Giang Điện, hai mắt Minh Hà lão tổ híp lại nhìn chằm chằm Tướng Thần Đại Đế phía nam.
Băng Thần ở bên cạnh hiếu kỳ nói:
- Chủ thượng, tiếng gào kia là đến từ Tướng Thần Đại Đế sao?
- Không sai!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Vậy thực lực của Tướng Thần thế nào?
Băng Thần hiếu kỳ nói.
- Ngươi không phải đã xem qua một vài tài liệu lịch sử sao? Chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu rõ về Tướng Thần?
Minh Hà lão tổ thản nhiên nói.
- Ta đã xem qua. Nhưng đó là thời điểm kỷ thứ hai sơ kỳ, Tướng Thần Đại Đế đã từng hùng tráng thiên địa, sau đó đã phai mờ trong chúng sinh!
Băng Thần hiếu kỳ nói.
- Hùng tráng thiên địa là có ý gì, ngươi còn không biết sao?
Minh Hà lão tổ thản nhiên nói.
- A?
- Hùng tráng thiên địa chính là tại thời kỳ đó, Tướng Thần trở thành đệ nhất thiên hạ lúc đó!
Minh Hà lão tổ giải thích.
- Đệ nhất thiên hạ?
- Không sai, ít nhất là đệ nhất thiên hạ bề ngoài. Chỉ có điều sau đó Tướng Thần biến mất, mới có đám người Tử Vi Đại Đế quật khởi!
Minh Hà lão tổ giải thích.
- Không phải nói Một Nửa mới là thiên hạ đệ nhất nhân của kỷ thứ hai sao?
Băng Thần không hiểu nói.
- Một Nửa, người này cực kỳ mờ ảo. Hắn từng xuất hiện tại thời điểm kỷ thứ hai. Lúc đó một mình hắn lực ép thiên hạ. Nhưng sau đó hắn lại biến mất. Sau khi Một Nửa biến mất, Tướng Thần xuất thế, quét ngang thiên hạ. Mãi đến tận sau khi Tướng Thần biến mất, chính là đến kỷ thứ hai hậu kỳ, Một Nửa mới lại xuất hiện. Một Nửa và Tướng Thần cũng chưa từng tiếp xúc qua!
Minh Hà lão tổ nói.
- Nói như vậy, trừ Một Nửa kia không biết thực lực, Tướng Thần Đại Đế hoàn toàn xứng đáng thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ hai sao?
Băng Thần giật mình hỏi lại
- Không sai!
Minh Hà lão tổ gật đầu một cái.
- Chủ thượng đã từng gặp Tướng Thần sao?
Băng Thần hiếu kỳ nói.
- Đã gặp một lần!
Minh Hà lão tổ không hề che giấu.
- Chủ thượng thấy hắn như thế đến. Trừ chủ thượng ngài ra, kỷ thứ hai mạnh hơn rất nhiều so với kỷ thứ ba. Ngày xưa Khổng Hoàng Thiên trên danh nghĩa thiên hạ đệ nhất nhân kỷ thứ ba chỉ có thập ngũ trọng thiên mà thôi! Trừ chủ thượng ra, kỷ sau thực sự không bằng kỷ trước?
Băng Thần cau mày nói.
- Không!
Minh Hà lão tổ lắc đầu một cái.
- Thế giới đang phát triển. Mỗi kỷ đều có cường giả tuyệt thế sinh ra, không phân trước sau. Ta sinh ra ở kỷ thứ ba sơ kỳ. Sau đó bản thân ta chỉ biến mất mà thôi. Còn có Hồng Quân? Kỷ thứ tư, ngươi cũng không nên coi thường. Giới chủ Đại Thiên Chung Sơn kia chính là người sinh ra ở kỷ thứ tư. Trước đây không lâu Kiếm Ngạo, còn có Diêm Xuyên Đại Trăn, những người này còn chưa đi tới phần cuối của con đường tu hành. Bọn họ còn có rất nhiều không gian để tăng lên. Thiên hạ phân tranh, ai cũng không biết được kết quả cuối cùng!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Vâng!
- Biết vì sao đám người Tướng Thần, Khổng Hoàng Thiên, Tử Vi phải tàng hình trước thiên hạ không?
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Tại sao?
- Một thời đại quyết đấu, chung quy quá nhỏ. Tướng Thần ngủ say chính là muốn để đời sau quật khởi. Bởi vì nếu Tướng Thần một mình nắm giữ thiên hạ, hậu bối rất khó đánh ra thiên địa mới. Người có trái tim của cường giả, hi vọng cũng không phải là một mình đứng trên đỉnh cao quan sát thiên hạ. Nơi cao đó vô cùng lạnh lẽo. Nơi cao đó quá tịch mịch. Điều người có trái tim của cường giả hi vọng chính là đối thủ!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Đối thủ?
- Không sai, hi vọng rất nhiều đối thủ đồng cấp, hoặc là đối thủ càng mạnh hơn. Dù sao, vinh hoa phú quý đối với cường giả mà nói, thực sự quá dễ dàng. Hưởng thụ vinh hoa mấy vạn năm cuối cùng cũng cảm thấy chán ngấy. Cường giả cần mạnh hơn, như vậy tâm hồn mới có thể nhận được sự thỏa mãn lớn. Một mặt vì nghênh đón mệnh số tàn sát đẫm máu thiên hạ. Mặt khác, lại càng muốn có thể không ngừng trèo lên đỉnh cao, đạt tới đỉnh phong, sẽ so cao thấp cùng mệnh số!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- So cao thấp cùng mệnh số sao?
- Tất cả cường giả chỉ cần là người có trái tim của cường giả, chưa bao giờ sợ hãi mệnh số, cũng không sợ hãi cái chết. Điều khiến bọn họ sợ hãi chính là không có đối thủ. Mệnh số thì có thể làm sao? Tương lai nghịch thiên chém mệnh số!
Minh Hà lão tổ trầm giọng quát lên.
Ầm!
Trên đỉnh đầu Minh Hà lão tổ đột nhiên có một đạo thiên lôi đánh xuống.
Minh Hà lão tổ ngẩng đầu nhìn lên trời, trừng mắt một cái.
Ầm!
Một đạo thiên lôi kia ầm ầm tan đi.
Băng Thần ở bên cạnh lại sợ tới ngây người.
Tương lai nghịch thiên chém mệnh số?
Thiên lôi vừa nãy là do mệnh số cảm ứng sao?
- Cho nên nói, đây là một thời đại lớn. Bốn giới hợp nhất, kiêu hùng của bốn giới cùng nổi lên. Có kẻ trầm luân, tất nhiên cũng sẽ có kẻ quật khởi! Thời đại lớn đến, thiên hạ tranh đấu mở ra!
Minh Hà lão tổ trầm giọng nói.
- Vâng!
Băng Thần lộ vẻ kích động nói.
Nói xong, Minh Hà lão tổ lại dán mắt về phía cõi âm Nam Ngoại Châu.
Nam Ngoại Châu, Tướng Thần Đại Đế xuất thế. Hàng ngàn hàng vạn cương thi cúi lạy. Phía sau là vô số cường giả của bộ tộc Bàn Thạch đang quỳ lạy.
Trước mặt Tướng Thần Đại Đế là Liên Thần. Phía sau Liên Thần, một đám ác ma không ngừng nhíu mày.
Cánh long cốt cực lớn của Tướng Thần vừa mở ra, hắn dường như cực kỳ khoan khoái, nhẹ nhàng uốn éo đầu.
- Người siêu thoát?
Tướng Thần nhìn chằm chằm vào Liên Thần.
Liên Thần lạnh lùng nhìn về phía Tướng Thần, cũng không chút úy kỵ.
Tướng Thần quay đầu nhìn về phía tây, thấy được thế giới Đại Thiện.
Tướng Thần lại nhìn lên không trung một chút.
- Bốn giới. Lại là bốn giới. Mệnh số chém tam thi, lại muốn hợp nhất sao? Quả nhiên là một thời đại lớn, ha ha ha ha!
Tướng Thần cao giọng cười to.
Sau khi cười to, Tướng Thần nhìn về phía Liên Thần.
- Bàn Giáp, chuyện gì thế này?
Tướng Thần thản nhiên nói.
- Khởi bẩm Chân Chủ, bọn họ là người của thế giới Đại Ác, đây là giới chủ thế giới Đại Ác Liên Thần. Hắn muốn xâm lấn cõi âm Nam Ngoại Châu. Bộ tộc Bàn Thạch ta trú ở này, nên phát sinh xung đột. Cuối cùng tạo thành cục diện như vậy...!
Bàn Giáp lập tức nói.
- Ồ? Có đúng không? Đây chính là nói, cõi âm Nam Ngoại Châu là ranh giới của trẫm?
Tướng Thần Đại Đế thản nhiên nói.
Ách?
Bàn Giáp không dám nói không.