Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1261: Liên Hệ Nhân Quả
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Không có gia chủ, trưởng lão truyền thừa nắm giữ quyền hạn lớn nhất.
Trưởng lão truyền thừa ra lệnh một tiếng, Khổng gia từ bỏ cơ nghiệp Nam Ngoại Châu, tiến vào cõi âm, chuẩn bị nương nhờ vào Diêm Xuyên.
..
Sau hai tháng. Cõi âm, Đại Tần Thành.
Khổng Hạt Tử gặp mặt cương thi Diêm Xuyên.
- Diêm đế, lão tổ tông đã chết. Khổng gia từ đây xin nhờ Diêm đế!
Khổng Hạt Tử khổ sở nói.
Cương thi Diêm Xuyên nâng Khổng Hạt Tử dậy:
- Yên tâm, ta đã đáp ứng Khổng Hoàng Thiên. Hắn cũng là tổ tiên đời này của ta. Khổng gia tiến vào Đại Trăn, Đại Trăn nhất định sẽ che chở!
- Tạ ơn Diêm đế!
Khổng Hạt Tử cười khổ nói.
Nhớ đến lúc đầu Khổng gia hăng hái như vậy, chưa từng nghĩ đến hiện tại.
- Chuyện của Khổng Tước Tử, ta cũng biết. Ngươi cũng không cần quá để ý làm gì. Dù sao, Khổng Hoàng Thiên vẫn chưa thật sự chết hẳn, sẽ có một ngày sống lại!
Cương thi Diêm Xuyên an ủi.
- Cái... cái gì?
Thân hình Khổng Hạt Tử đột nhiên run lên, kích động sợ hãi kêu lên.
Phía sau Khổng Hạt Tử, một đám tử tôn Khổng gia cũng kinh ngạc trừng mắt lên.
- Khổng Hoàng Thiên chỉ vũ hóa. Chỉ cần Khổng gia không bị tiêu diệt, cuối cùng hắn cũng có một ngày sống lại!
Cương thi Diêm Xuyên giải thích.
Tiếp theo, cương thi Diêm Xuyên miêu tả chuyện vũ hóa lại một lần nữa.
- Ha ha ha ha ha, được, được, được!
Khổng Hạt Tử nhất thời mừng như điên nói.
Cùng lúc đó, hai hàng nước mắt chảy ra. Một đám con cháu Khổng Gia đều vui vẻ khác thường. Lão tổ tông còn có thể sống lại, thật tốt quá. Tất cả đều đáng giá, tất cả đều đáng giá.
- Đúng rồi, ta nhớ được. Khổng gia còn có một người. Khổng Ma Vương ngày xưa bị Khổng Hoàng Thiên tranh đoạt địa vị thánh nhân, tiếp theo lưu hắn lại cõi âm, không biết vì cái gì?
Cương thi Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
Khổng Ma Vương ngày xưa là người mạnh nhất của Khổng gia tại thế giới phong ấn. Chỉ có điều đến thiên hạ này, thực lực không đáng chú ý. Sau khi Khổng Hoàng Thiên xuất thế, cưỡng ép thực lực của Khổng Ma Vương tăng lên tới Tổ tiên cửu trọng thiên, lại tranh đoạt với Thiên số mạnh mẽ lấy địa vị thánh nhân.
Nhưng Khổng Ma Vương lại không theo Khổng Hoàng Thiên tiến vào dương gian, vẫn ẩn nấp trong cõi âm, tung tích không rõ.
- Ta không rõ ràng. Yên tâm, Diêm đế. Ta sẽ mau chóng phái người liên hệ với Khổng Ma Vương, để hắn đến gặp mặt Diêm đế!
Khổng Hạt Tử lập tức nói rằng.
- Được!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Ngươi tu luyện con ngươi hủy diệt, đối với bản thân cũng tổn hao tới cực điểm đi. Hay là ngươi hãy đi tu dưỡng. Ta đã dành ra một khu vực, tạm thời thu xếp cho Khổng gia!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Tạ ơn Diêm đế!
Khổng Hạt Tử gật đầu một cái.
Địa cầu, khu vực tam giác với một trăm mộ lớn.
Trên mặt biển.
- Meo, Diêm Xuyên vừa nãy ngươi bố trí trận pháp gì vậy?
Miêu Miêu hiếu kỳ nói.
- Đi thôi, sau này ngươi sẽ biết!
Diêm Xuyên cười nói.
- Meo, không nói thì đừng nói!
Miêu Miêu quay đầu nói.
Triệu A Phòng ở bên cạnh mỉm cười.
- Phu quân, nên thôi diễn, ta đã thôi diễn. Nhưng địa cầu này là một mảnh hỗn độn, ta suy tính không được!
Triệu A Phòng cau mày nói.
- Bởi vì biến số quá nhiều. Hơn nữa, thiên địa này không nằm trong bàn tay của Mệnh số!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Có cần dẫn một nhóm biến số ra ngoài không?
Triệu A Phòng hiếu kỳ nói.
- Tạm thời không cần. Sau này hãy nói đi!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái.
- Được rồi!
Triệu A Phòng gật đầu một cái.
- Gọi Đông Phương Chính Phái đi. Chúng ta cần phải trở về!
Diêm Xuyên nói.
- Meo, tên nam tử dung tục kia sao? Cứ để hắn ở lại nơi này thì tốt hơn. Lần trước đi gọi hắn, một mình hắn trốn trong phòng, không biết định làm gì. Hắn còn dùng cấm chế bảo vệ quanh gian phòng, còndùng rèm cửa sổ kéo xuống. Thời điểm kéo rèm cửa, hắn còn dùng ánh mắt hèn mọn thoáng nhìn ra bên ngoài. Không biết hắn làm cái gì không thể để người khác nhìn thấy chứ!
Miêu Miêu rung đùi đắc ý nói.
- Mỗi người mỗi sở thích khác nhau thôi!
Triệu A Phòng cười nói.
- Đông Phương Chính Phái, nên đi thôi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Âm thanh dường như xuyên qua hư không, xông thẳng tới một gian phòng phía xa.
Trong phòng, Đông Phương Chính Phái đang hết sức chăm chú nhìn máy vi tính.
Trong máy tính truyền đến những âm thanh thô tục.
Đông Phương Chính Phái trợn cả mắt lên.
Bỗng nhiên giọng nói của Diêm Xuyên truyền đến. Đông Phương Chính Phái chợt giật mình.
- A? Lúc này đã phải đi rồi sao?
Đông Phương Chính Phái nhất thời tiếc nuối cả kinh kêu lên.
Tuy nhiên, hắn nhanh chóng phục hồi lại tinh thần.
- Được rồi. Thật may ta thông minh, góp nhặt nhiều đĩa CD như vậy, còn có máy vi tính nữa. Sau khi ra đến bên ngoài, ta cũng có thể từ từ xem. Khà khà khà!
Đông Phương Chính Phái lộ vẻ luyến tiếc tắt máy vi tính.
Sau đó hắn cẩn thận cất máy vi tính và một rương đĩa CD ở bên cạnh, sửa sang lại quần áo một chút, lúc này mới ra khỏi phòng.
Vèo!
Trong chớp mắt, Đông Phương Chính Phái đã tới chỗ của nhóm người Diêm Xuyên.
- Đi thôi!
Diêm Xuyên nói.
Đoàn người đạp không bay lên trời, rời khỏi địa cầu!
Dương gian, Nam Ngoại Châu!
Liên Thần đang ở bên trên bông sen lớn. Ngón tay Liên Thần nhẹ nhàng bấm động, dường như đang suy tính cái gì. Đứng trước mặt hắn là một đám cường giả thế giới Đại Ác.
Qua một hồi lâu, Liên Thần mới chậm rãi giương đôi mắt.
- Chủ thượng!
Mọi người nhìn về phía Liên Thần.
Hít sâu một cái, Liên Thần trầm giọng nói:
- Bản tôn đã từng suy tính về Chung Sơn. Nhưng đáng tiếc lại không cách nào suy tính được!
- Không suy tính được sao?
Mọi người nghi ngờ nói.
- Ngày xưa, thời điểm Chung Sơn mới vừa siêu thoát, bản tôn còn có thể suy tính được một chút phía ngoài. Chung Sơn ngày xưa còn có dấu vết có thể theo. Nhưng bây giờ.... Xem ra thế giới Đại Thiên trong một trăm vạn năm qua tất nhiên đã xảy ra chuyện ghê gớm nào đó!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Liên Thần, chuyện ghê gớm nào vậy?
Minh Vương nghi ngờ nói.
- Ta không rõ. Minh Vương, ngươi chủ công điều tra mọi việc trong thế giới Đại Thiên! Bản tôn cần tất cả tin tức của thế giới Đại Thiên, tất cả những chuyện đã phát sinh trong một trăm vạn năm này!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Vâng!
Minh Vương lên tiếng trả lời.
- Chủ thượng, còn Diêm Xuyên kia chúng ta nên làm sao bây giờ?
Thiên Cương vẫn cảm thấy có chút không cam lòng.
Ngày ấy rút đi, chỉ vì Liên Thần không muốn hủy hình chiếu của mình mà thôi. Dù sao, lúc đó chính là bản thể của Chung Sơn.
- Diêm Xuyên sao?
Hai mắt Liên Thần híp lại.
Mọi người nhìn về phía Liên Thần.
- Chờ một thời gian đi. Lúc này vẫn chưa phải lúc để ra tay xử lý hắn!
Liên Thần trầm giọng nói.
- A? Tại sao?
Thiên Cương không cam lòng nói.
- Bản tôn vừa suy tính một chút. Bản thân tên Diêm Xuyên này lại liên luỵ tới nhân quả cực lớn!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Nhân quả cực lớn sao?
- Ngoại trừ bản tôn ra, ít nhất hắn còn liên luỵ nhân quả với bốn cường giả thập thất trọng thiên khác!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Nhân quả với bốn cường giả thập thất trọng thiên sao?
Mọi người nhất thời sững sờ không nói thành lời.
Mọi người lên tiếng trả lời.
Không có gia chủ, trưởng lão truyền thừa nắm giữ quyền hạn lớn nhất.
Trưởng lão truyền thừa ra lệnh một tiếng, Khổng gia từ bỏ cơ nghiệp Nam Ngoại Châu, tiến vào cõi âm, chuẩn bị nương nhờ vào Diêm Xuyên.
..
Sau hai tháng. Cõi âm, Đại Tần Thành.
Khổng Hạt Tử gặp mặt cương thi Diêm Xuyên.
- Diêm đế, lão tổ tông đã chết. Khổng gia từ đây xin nhờ Diêm đế!
Khổng Hạt Tử khổ sở nói.
Cương thi Diêm Xuyên nâng Khổng Hạt Tử dậy:
- Yên tâm, ta đã đáp ứng Khổng Hoàng Thiên. Hắn cũng là tổ tiên đời này của ta. Khổng gia tiến vào Đại Trăn, Đại Trăn nhất định sẽ che chở!
- Tạ ơn Diêm đế!
Khổng Hạt Tử cười khổ nói.
Nhớ đến lúc đầu Khổng gia hăng hái như vậy, chưa từng nghĩ đến hiện tại.
- Chuyện của Khổng Tước Tử, ta cũng biết. Ngươi cũng không cần quá để ý làm gì. Dù sao, Khổng Hoàng Thiên vẫn chưa thật sự chết hẳn, sẽ có một ngày sống lại!
Cương thi Diêm Xuyên an ủi.
- Cái... cái gì?
Thân hình Khổng Hạt Tử đột nhiên run lên, kích động sợ hãi kêu lên.
Phía sau Khổng Hạt Tử, một đám tử tôn Khổng gia cũng kinh ngạc trừng mắt lên.
- Khổng Hoàng Thiên chỉ vũ hóa. Chỉ cần Khổng gia không bị tiêu diệt, cuối cùng hắn cũng có một ngày sống lại!
Cương thi Diêm Xuyên giải thích.
Tiếp theo, cương thi Diêm Xuyên miêu tả chuyện vũ hóa lại một lần nữa.
- Ha ha ha ha ha, được, được, được!
Khổng Hạt Tử nhất thời mừng như điên nói.
Cùng lúc đó, hai hàng nước mắt chảy ra. Một đám con cháu Khổng Gia đều vui vẻ khác thường. Lão tổ tông còn có thể sống lại, thật tốt quá. Tất cả đều đáng giá, tất cả đều đáng giá.
- Đúng rồi, ta nhớ được. Khổng gia còn có một người. Khổng Ma Vương ngày xưa bị Khổng Hoàng Thiên tranh đoạt địa vị thánh nhân, tiếp theo lưu hắn lại cõi âm, không biết vì cái gì?
Cương thi Diêm Xuyên hiếu kỳ nói.
Khổng Ma Vương ngày xưa là người mạnh nhất của Khổng gia tại thế giới phong ấn. Chỉ có điều đến thiên hạ này, thực lực không đáng chú ý. Sau khi Khổng Hoàng Thiên xuất thế, cưỡng ép thực lực của Khổng Ma Vương tăng lên tới Tổ tiên cửu trọng thiên, lại tranh đoạt với Thiên số mạnh mẽ lấy địa vị thánh nhân.
Nhưng Khổng Ma Vương lại không theo Khổng Hoàng Thiên tiến vào dương gian, vẫn ẩn nấp trong cõi âm, tung tích không rõ.
- Ta không rõ ràng. Yên tâm, Diêm đế. Ta sẽ mau chóng phái người liên hệ với Khổng Ma Vương, để hắn đến gặp mặt Diêm đế!
Khổng Hạt Tử lập tức nói rằng.
- Được!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Ngươi tu luyện con ngươi hủy diệt, đối với bản thân cũng tổn hao tới cực điểm đi. Hay là ngươi hãy đi tu dưỡng. Ta đã dành ra một khu vực, tạm thời thu xếp cho Khổng gia!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Tạ ơn Diêm đế!
Khổng Hạt Tử gật đầu một cái.
Địa cầu, khu vực tam giác với một trăm mộ lớn.
Trên mặt biển.
- Meo, Diêm Xuyên vừa nãy ngươi bố trí trận pháp gì vậy?
Miêu Miêu hiếu kỳ nói.
- Đi thôi, sau này ngươi sẽ biết!
Diêm Xuyên cười nói.
- Meo, không nói thì đừng nói!
Miêu Miêu quay đầu nói.
Triệu A Phòng ở bên cạnh mỉm cười.
- Phu quân, nên thôi diễn, ta đã thôi diễn. Nhưng địa cầu này là một mảnh hỗn độn, ta suy tính không được!
Triệu A Phòng cau mày nói.
- Bởi vì biến số quá nhiều. Hơn nữa, thiên địa này không nằm trong bàn tay của Mệnh số!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Có cần dẫn một nhóm biến số ra ngoài không?
Triệu A Phòng hiếu kỳ nói.
- Tạm thời không cần. Sau này hãy nói đi!
Diêm Xuyên lắc đầu một cái.
- Được rồi!
Triệu A Phòng gật đầu một cái.
- Gọi Đông Phương Chính Phái đi. Chúng ta cần phải trở về!
Diêm Xuyên nói.
- Meo, tên nam tử dung tục kia sao? Cứ để hắn ở lại nơi này thì tốt hơn. Lần trước đi gọi hắn, một mình hắn trốn trong phòng, không biết định làm gì. Hắn còn dùng cấm chế bảo vệ quanh gian phòng, còndùng rèm cửa sổ kéo xuống. Thời điểm kéo rèm cửa, hắn còn dùng ánh mắt hèn mọn thoáng nhìn ra bên ngoài. Không biết hắn làm cái gì không thể để người khác nhìn thấy chứ!
Miêu Miêu rung đùi đắc ý nói.
- Mỗi người mỗi sở thích khác nhau thôi!
Triệu A Phòng cười nói.
- Đông Phương Chính Phái, nên đi thôi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Âm thanh dường như xuyên qua hư không, xông thẳng tới một gian phòng phía xa.
Trong phòng, Đông Phương Chính Phái đang hết sức chăm chú nhìn máy vi tính.
Trong máy tính truyền đến những âm thanh thô tục.
Đông Phương Chính Phái trợn cả mắt lên.
Bỗng nhiên giọng nói của Diêm Xuyên truyền đến. Đông Phương Chính Phái chợt giật mình.
- A? Lúc này đã phải đi rồi sao?
Đông Phương Chính Phái nhất thời tiếc nuối cả kinh kêu lên.
Tuy nhiên, hắn nhanh chóng phục hồi lại tinh thần.
- Được rồi. Thật may ta thông minh, góp nhặt nhiều đĩa CD như vậy, còn có máy vi tính nữa. Sau khi ra đến bên ngoài, ta cũng có thể từ từ xem. Khà khà khà!
Đông Phương Chính Phái lộ vẻ luyến tiếc tắt máy vi tính.
Sau đó hắn cẩn thận cất máy vi tính và một rương đĩa CD ở bên cạnh, sửa sang lại quần áo một chút, lúc này mới ra khỏi phòng.
Vèo!
Trong chớp mắt, Đông Phương Chính Phái đã tới chỗ của nhóm người Diêm Xuyên.
- Đi thôi!
Diêm Xuyên nói.
Đoàn người đạp không bay lên trời, rời khỏi địa cầu!
Dương gian, Nam Ngoại Châu!
Liên Thần đang ở bên trên bông sen lớn. Ngón tay Liên Thần nhẹ nhàng bấm động, dường như đang suy tính cái gì. Đứng trước mặt hắn là một đám cường giả thế giới Đại Ác.
Qua một hồi lâu, Liên Thần mới chậm rãi giương đôi mắt.
- Chủ thượng!
Mọi người nhìn về phía Liên Thần.
Hít sâu một cái, Liên Thần trầm giọng nói:
- Bản tôn đã từng suy tính về Chung Sơn. Nhưng đáng tiếc lại không cách nào suy tính được!
- Không suy tính được sao?
Mọi người nghi ngờ nói.
- Ngày xưa, thời điểm Chung Sơn mới vừa siêu thoát, bản tôn còn có thể suy tính được một chút phía ngoài. Chung Sơn ngày xưa còn có dấu vết có thể theo. Nhưng bây giờ.... Xem ra thế giới Đại Thiên trong một trăm vạn năm qua tất nhiên đã xảy ra chuyện ghê gớm nào đó!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Liên Thần, chuyện ghê gớm nào vậy?
Minh Vương nghi ngờ nói.
- Ta không rõ. Minh Vương, ngươi chủ công điều tra mọi việc trong thế giới Đại Thiên! Bản tôn cần tất cả tin tức của thế giới Đại Thiên, tất cả những chuyện đã phát sinh trong một trăm vạn năm này!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Vâng!
Minh Vương lên tiếng trả lời.
- Chủ thượng, còn Diêm Xuyên kia chúng ta nên làm sao bây giờ?
Thiên Cương vẫn cảm thấy có chút không cam lòng.
Ngày ấy rút đi, chỉ vì Liên Thần không muốn hủy hình chiếu của mình mà thôi. Dù sao, lúc đó chính là bản thể của Chung Sơn.
- Diêm Xuyên sao?
Hai mắt Liên Thần híp lại.
Mọi người nhìn về phía Liên Thần.
- Chờ một thời gian đi. Lúc này vẫn chưa phải lúc để ra tay xử lý hắn!
Liên Thần trầm giọng nói.
- A? Tại sao?
Thiên Cương không cam lòng nói.
- Bản tôn vừa suy tính một chút. Bản thân tên Diêm Xuyên này lại liên luỵ tới nhân quả cực lớn!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Nhân quả cực lớn sao?
- Ngoại trừ bản tôn ra, ít nhất hắn còn liên luỵ nhân quả với bốn cường giả thập thất trọng thiên khác!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Nhân quả với bốn cường giả thập thất trọng thiên sao?
Mọi người nhất thời sững sờ không nói thành lời.