Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1245: Đi Sứ Tới Thế Giới Đại Thiên
- Một trăm vạn năm qua? Xem ra trong khoảng thời gian này thế giới Đại Thiên đã phát sinh quá nhiều chuyện. Năm đó thời điểm trẫm và Chung Sơn chiến đấu một trận cuối cùng, Kiếm Ngạo đã là nhất thập tứ trọng thiên? Một trăm vạn năm qua hẳn là xxảy ra rất nhiều chuyện!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Một đám trọng thần đều gật đầu một cái.
Dù sao Huyền Vũ Đại Đế cũng là tu vi thập ngũ trọng thiên đỉnh phong, được nghiệp vị Đại Đế giúp đỡ, có thể nâng tới thực lực thập lục trọng thiên. Nhưng hắn vẫn bị giết chết. Điều này nói rõ thực lực của Kiếm Ngạo, Huyền Nguyên khẳng định mạnh hơn so với Huyền Vũ Đại Đế.
- Báo!
Ngoài thư phòng truyền đến âm thanh.
- Đi vào!
Một Hán vệ đi tới bên cạnh Lưu Cương, cung kính thi lễ với Diêm Xuyên.
- Khởi bẩm Đại Đế, nơi giáp ranh giữa cõi âm Tây Ngoại Châu và Nội Nam Châu phát sinh một cuộc đại chiến tuyệt thế. Cuối cùng Bạch Hổ Đại Đế bị bắt, bị áp giải về phía dương gian!
Hán vệ cung kính nói.
- Ồ? Bạch Hổ Đại Đế bị bắt sao?
Trong mắt Diêm Xuyên trầm xuống.
- A, trước đây không lâu các sao trên không trung lập lòe. Xem ra cục diện các Đại Đế trèo lên đỉnh đã hoàn toàn đổ nát rồi!
Lã Bất Vi cười khổ nói.
- Tử Vi Đại Đế, Chu Tước Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế, Thanh Long Đại Đế đã chết. Bạch Hổ Đại Đế trở thành tù nhân. Trường Sinh Đại Đế từ bỏ Thiên Giới. Chỉ còn lại Hoàng Kim Đại Đế.
Dịch Phong gật đầu một cái.
Nhớ đến lúc đầu, một đám Thiên Giới được dựng lên, khí thế thực sự không thể ngăn cản.
Bây giờ,.........
Quần thần hít sâu một hơi, đồng thời nhìn về phía Diêm Xuyên.
Thiên hạ đời nào cũng có anh hùng xuất hiện. Vậy phải xem ai có thể là người cười cuối cùng!
Thế giới Đại Thiên, thế giới Đại Ác vừa xuất hiện, liền có thể thấy được vài kẻ cường thế. Hai Đại Đế, trong chớp mắt kẻ bị bắt, kẻ bị giết.
- Đại Đế, tại ba giới, thám tử của chúng ta lại truyền tin tức đến. Thiên địa ngày xưa dưới sự va chạm đã khiến các thám tử bị thương vài người, nhưng chưa chết. Tin tức truyền đến, hai giới đang nhanh chóng dung hòa. Thời khắc dung hòa, ba nghìn thiên đạo của từng thế giới cùng với ba nghìn thiên đạo ta thế giới thứ nhất của chúng đã bổ sung lẫn nhau.
Dịch Phong giải thích.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vương Tiễn!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần có mặt!
Vương Tiễn tiến lên.
- Khanh tự mình đi tới Bắc Ngoại Châu, gặp Chung Sơn, giao lá thư này của trẫm tới tận tay Chung Sơn!
Diêm Xuyên lấy ra một bức thư nói.
- Vâng!
Vương Tiễn lên tiếng trả lời.
Một tháng sau, tại nơi Dương gian Bắc Ngoại Châu và thế giới Đại Thiên tiếp xúc trước tiên.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa hồi phục sáng rõ. Nhưng tất cả thiên địa Bắc Ngoại Châu vẫn đang không ngừng run rẩy.
Bắc Ngoại Châu, một toà thành bay cực lớn với tên gọi là Thiên đình Lăng Tiêu.
Thiên đình Lăng Tiêu chính là vị trí giới chủ thế giới Đại Thiên. Trên bầu trời có vô số khí số vờn quanh.
Chủ điện trung tâm có tên là Trường sinh bất tử điện.
Trong đại điện, văn võ cả triều đang đứng thẳng.
Bên trên long ỷ ở giữa, toàn thân Chung Sơn mặc long bào kim sắc đang ngồi. Dưới long ỷ toả ra từng trận kim quang. Kim quang bắn ra, xông thẳng tới khắp nơi trong thiên địa, trấn áp thiên địa, ổn định sự hỗn loạn của hai giới.
- Dịch Diễn! Tin tức từ các nơi báo tới thế nào?
Chung Sơn trầm hỏi.
- Khởi bẩm giới chủ, thế giới Đại Thiên ngày xưa đã mở rộng hai trăm lần. Bây giờ, không gian mở rộng đã ngưng tụ, lại hồi phục chín dương sáu âm như ngày xưa. Bắc châu của thế giới Đại Thiên và Bắc Ngoại Châu của thế giới thứ nhất đang giao hòa lẫn nhau. Tám châu khác ở dương gian, phía bắc của chỗ này, Thiên đình Lăng Tiêu ta ở vị trí trọng tâm của thiên hạ!
Thần tử Dịch Diễn cung kính nói.
- Được!
Chung Sơn gật đầu một cái.
- Báo!
Ngoài điện truyền đến tiếng hô to.
Rất nhanh có một người thị vệ xông vào đại điện.
- Khởi bẩm giới chủ, Vương Tiễn thay mặt Đại đế Đại Trăn của Thiên giới Đại Trăn, thỉnh gặp!
Thị vệ cung kính nói.
- Vương Tiễn sao?
Chung Sơn giật mình.
Tất cả văn võ trong triều lại xôn xao, tiếp theo sắc mặt cứng lại. Tất cả đều ngừng thở, không tiếp tục nói nữa.
Một trăm vạn năm trước, tất cả lão thần đều nhớ rất rõ ràng trận chiến cuối cùng tại thế giới Đại Thiên. Ngày xưa Doanh dẫn theo quần thần Đại Tần đã cùng bên mình quyết đấu một trận cuối cùng.
- Mời đi vào!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Chung Sơn dùng một mời, mà không phải l;à Truyền. Chỉ khác nhau một chữ, đã nói rõ Chung Sơn cực kỳ coi trọng đối với Diêm Xuyên.
Rất nhanh, Vương Tiễn được mời vào đại điện, quần thần đồng thời nhìn về phía Vương Tiễn.
- quân đoàn trưởng thứ sáu của Thiên giới Đại Trăn, Vương Tiễn, thay mặt Đại Đế đến đây, ra mặt Chung giới chủ!
Vương Tiễn cực kỳ trịnh trọng nói.
- Doanh có thể thức tỉnh, trẫm cũng thấy an lòng! Hắn nợ trẫm, đường đường chính chính chiến đấu một trận!
Chung Sơn cười sang sảng nói.
Vương Tiễn khẽ mỉm cười:
- Đại Đế và Chung giới chủ chiến đấu một trận, Đại Đế cũng nhớ mãi không quên. Đại Đế sai ta mang đến đây một lá thư. Vẫn mong Chung giới chủ xem qua!
Vương Tiễn đưa lá thư của Diêm Xuyên ra.
Một thái giám nhanh chóng tới tiếp nhận lá thư, đi tới đài cao, giao lá thư cho Chung Sơn.
Chung Sơn lập tức mở lá thư ra xem.
Dương gian, Nam Ngoại Châu.
Theo thời gian chuyển dời, Nam Ngoại Châu cũng dần dần hồi phục thanh minh. Hai giới dung hợp với nhau, thiên đạo dung hợp lẫn nhau.
Bên trong thiên địa vẫn không ngừng run rẩy.
Trên đỉnh một ngọn núi khổng lồ, khắp nơi có vô số hoa sen vờn quanh. Trung tâm là một toà hoa sen cực lớn. Bên trên hoa sen, Liên Thần đang ngồi khoanh chân.
Bông hoa sen Liên Thần đang ngồi có mười bảy màu, chậm rãi phóng ra hào quang, trấn áp tất cả thiên địa Nam Ngoại Châu.
Xung quanh có một đám ác ma đang cung kính đứng. Đồng thời liên tục có người mới tới.
Vèo! Vèo!
Lại là mấy đạo hào quang phóng tới. Đó chính là Minh Vương, Thiên Cương, áp giải Bạch Hổ Đại Đế đến.
Quanh thân Bạch Hổ Đại Đế bị rất nhiều xiềng xích xuyên qua. Toàn thân Bạch Hổ Đại Đế bị trói chặt không thể di chuyển được.
Lúc này, vẻ mặt Bạch Hổ Đại Đế sợ hãi nhìn Minh Vương và Thiên Cương đã bắt giữ mình.
Ngày xưa mình căn bản không để ý tới hai người này. Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ lại khiến mình trở thành tù nhân?
Vì sao thực lực của bọn họ tăng lên nhanh như vậy?
Là Liên Thần, nhất định Liên Thần?
Hai thuộc hạ của Liên Thần đã có thể bắt được mình. Vậy thực lực của Liên Thần sẽ còn cường hãn tới mức nào?
Tuy rằng Bạch Hổ Đại Đế bị bắt, nhưng nhãn lực vẫn có.
Nhìn hư không run rẩy, còn có Liên Thần ngồi ở bên trên bông sen cực lớn, trong lòng Bạch Hổ Đại Đế lập tức hiểu rõ. Chính là người này, trấn áp một thế giới.
- Bẩm chủ thượng, đã bắt giữ Bạch Hổ Đại Đế. Dưới chân hắn là tế đàn Đại Đế, quả nhiên thần diệu vô biên!
Minh Vương cười nói.
Liên Thần nhẹ nhàng mở con mắt ra, nhìn về phía tế đàn Đại Đế dưới chân Bạch Hổ Đại Đế, thần quang trong mắt lấp loé, lông mày đột nhiên nhíu lại một cái.
- Chủ thượng, có thể thích hợp hay không?
Thiên Cương hiếu kỳ nói.
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Một đám trọng thần đều gật đầu một cái.
Dù sao Huyền Vũ Đại Đế cũng là tu vi thập ngũ trọng thiên đỉnh phong, được nghiệp vị Đại Đế giúp đỡ, có thể nâng tới thực lực thập lục trọng thiên. Nhưng hắn vẫn bị giết chết. Điều này nói rõ thực lực của Kiếm Ngạo, Huyền Nguyên khẳng định mạnh hơn so với Huyền Vũ Đại Đế.
- Báo!
Ngoài thư phòng truyền đến âm thanh.
- Đi vào!
Một Hán vệ đi tới bên cạnh Lưu Cương, cung kính thi lễ với Diêm Xuyên.
- Khởi bẩm Đại Đế, nơi giáp ranh giữa cõi âm Tây Ngoại Châu và Nội Nam Châu phát sinh một cuộc đại chiến tuyệt thế. Cuối cùng Bạch Hổ Đại Đế bị bắt, bị áp giải về phía dương gian!
Hán vệ cung kính nói.
- Ồ? Bạch Hổ Đại Đế bị bắt sao?
Trong mắt Diêm Xuyên trầm xuống.
- A, trước đây không lâu các sao trên không trung lập lòe. Xem ra cục diện các Đại Đế trèo lên đỉnh đã hoàn toàn đổ nát rồi!
Lã Bất Vi cười khổ nói.
- Tử Vi Đại Đế, Chu Tước Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế, Thanh Long Đại Đế đã chết. Bạch Hổ Đại Đế trở thành tù nhân. Trường Sinh Đại Đế từ bỏ Thiên Giới. Chỉ còn lại Hoàng Kim Đại Đế.
Dịch Phong gật đầu một cái.
Nhớ đến lúc đầu, một đám Thiên Giới được dựng lên, khí thế thực sự không thể ngăn cản.
Bây giờ,.........
Quần thần hít sâu một hơi, đồng thời nhìn về phía Diêm Xuyên.
Thiên hạ đời nào cũng có anh hùng xuất hiện. Vậy phải xem ai có thể là người cười cuối cùng!
Thế giới Đại Thiên, thế giới Đại Ác vừa xuất hiện, liền có thể thấy được vài kẻ cường thế. Hai Đại Đế, trong chớp mắt kẻ bị bắt, kẻ bị giết.
- Đại Đế, tại ba giới, thám tử của chúng ta lại truyền tin tức đến. Thiên địa ngày xưa dưới sự va chạm đã khiến các thám tử bị thương vài người, nhưng chưa chết. Tin tức truyền đến, hai giới đang nhanh chóng dung hòa. Thời khắc dung hòa, ba nghìn thiên đạo của từng thế giới cùng với ba nghìn thiên đạo ta thế giới thứ nhất của chúng đã bổ sung lẫn nhau.
Dịch Phong giải thích.
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Vương Tiễn!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần có mặt!
Vương Tiễn tiến lên.
- Khanh tự mình đi tới Bắc Ngoại Châu, gặp Chung Sơn, giao lá thư này của trẫm tới tận tay Chung Sơn!
Diêm Xuyên lấy ra một bức thư nói.
- Vâng!
Vương Tiễn lên tiếng trả lời.
Một tháng sau, tại nơi Dương gian Bắc Ngoại Châu và thế giới Đại Thiên tiếp xúc trước tiên.
Ầm ầm ầm!
Thiên địa hồi phục sáng rõ. Nhưng tất cả thiên địa Bắc Ngoại Châu vẫn đang không ngừng run rẩy.
Bắc Ngoại Châu, một toà thành bay cực lớn với tên gọi là Thiên đình Lăng Tiêu.
Thiên đình Lăng Tiêu chính là vị trí giới chủ thế giới Đại Thiên. Trên bầu trời có vô số khí số vờn quanh.
Chủ điện trung tâm có tên là Trường sinh bất tử điện.
Trong đại điện, văn võ cả triều đang đứng thẳng.
Bên trên long ỷ ở giữa, toàn thân Chung Sơn mặc long bào kim sắc đang ngồi. Dưới long ỷ toả ra từng trận kim quang. Kim quang bắn ra, xông thẳng tới khắp nơi trong thiên địa, trấn áp thiên địa, ổn định sự hỗn loạn của hai giới.
- Dịch Diễn! Tin tức từ các nơi báo tới thế nào?
Chung Sơn trầm hỏi.
- Khởi bẩm giới chủ, thế giới Đại Thiên ngày xưa đã mở rộng hai trăm lần. Bây giờ, không gian mở rộng đã ngưng tụ, lại hồi phục chín dương sáu âm như ngày xưa. Bắc châu của thế giới Đại Thiên và Bắc Ngoại Châu của thế giới thứ nhất đang giao hòa lẫn nhau. Tám châu khác ở dương gian, phía bắc của chỗ này, Thiên đình Lăng Tiêu ta ở vị trí trọng tâm của thiên hạ!
Thần tử Dịch Diễn cung kính nói.
- Được!
Chung Sơn gật đầu một cái.
- Báo!
Ngoài điện truyền đến tiếng hô to.
Rất nhanh có một người thị vệ xông vào đại điện.
- Khởi bẩm giới chủ, Vương Tiễn thay mặt Đại đế Đại Trăn của Thiên giới Đại Trăn, thỉnh gặp!
Thị vệ cung kính nói.
- Vương Tiễn sao?
Chung Sơn giật mình.
Tất cả văn võ trong triều lại xôn xao, tiếp theo sắc mặt cứng lại. Tất cả đều ngừng thở, không tiếp tục nói nữa.
Một trăm vạn năm trước, tất cả lão thần đều nhớ rất rõ ràng trận chiến cuối cùng tại thế giới Đại Thiên. Ngày xưa Doanh dẫn theo quần thần Đại Tần đã cùng bên mình quyết đấu một trận cuối cùng.
- Mời đi vào!
Chung Sơn trịnh trọng nói.
Chung Sơn dùng một mời, mà không phải l;à Truyền. Chỉ khác nhau một chữ, đã nói rõ Chung Sơn cực kỳ coi trọng đối với Diêm Xuyên.
Rất nhanh, Vương Tiễn được mời vào đại điện, quần thần đồng thời nhìn về phía Vương Tiễn.
- quân đoàn trưởng thứ sáu của Thiên giới Đại Trăn, Vương Tiễn, thay mặt Đại Đế đến đây, ra mặt Chung giới chủ!
Vương Tiễn cực kỳ trịnh trọng nói.
- Doanh có thể thức tỉnh, trẫm cũng thấy an lòng! Hắn nợ trẫm, đường đường chính chính chiến đấu một trận!
Chung Sơn cười sang sảng nói.
Vương Tiễn khẽ mỉm cười:
- Đại Đế và Chung giới chủ chiến đấu một trận, Đại Đế cũng nhớ mãi không quên. Đại Đế sai ta mang đến đây một lá thư. Vẫn mong Chung giới chủ xem qua!
Vương Tiễn đưa lá thư của Diêm Xuyên ra.
Một thái giám nhanh chóng tới tiếp nhận lá thư, đi tới đài cao, giao lá thư cho Chung Sơn.
Chung Sơn lập tức mở lá thư ra xem.
Dương gian, Nam Ngoại Châu.
Theo thời gian chuyển dời, Nam Ngoại Châu cũng dần dần hồi phục thanh minh. Hai giới dung hợp với nhau, thiên đạo dung hợp lẫn nhau.
Bên trong thiên địa vẫn không ngừng run rẩy.
Trên đỉnh một ngọn núi khổng lồ, khắp nơi có vô số hoa sen vờn quanh. Trung tâm là một toà hoa sen cực lớn. Bên trên hoa sen, Liên Thần đang ngồi khoanh chân.
Bông hoa sen Liên Thần đang ngồi có mười bảy màu, chậm rãi phóng ra hào quang, trấn áp tất cả thiên địa Nam Ngoại Châu.
Xung quanh có một đám ác ma đang cung kính đứng. Đồng thời liên tục có người mới tới.
Vèo! Vèo!
Lại là mấy đạo hào quang phóng tới. Đó chính là Minh Vương, Thiên Cương, áp giải Bạch Hổ Đại Đế đến.
Quanh thân Bạch Hổ Đại Đế bị rất nhiều xiềng xích xuyên qua. Toàn thân Bạch Hổ Đại Đế bị trói chặt không thể di chuyển được.
Lúc này, vẻ mặt Bạch Hổ Đại Đế sợ hãi nhìn Minh Vương và Thiên Cương đã bắt giữ mình.
Ngày xưa mình căn bản không để ý tới hai người này. Trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ lại khiến mình trở thành tù nhân?
Vì sao thực lực của bọn họ tăng lên nhanh như vậy?
Là Liên Thần, nhất định Liên Thần?
Hai thuộc hạ của Liên Thần đã có thể bắt được mình. Vậy thực lực của Liên Thần sẽ còn cường hãn tới mức nào?
Tuy rằng Bạch Hổ Đại Đế bị bắt, nhưng nhãn lực vẫn có.
Nhìn hư không run rẩy, còn có Liên Thần ngồi ở bên trên bông sen cực lớn, trong lòng Bạch Hổ Đại Đế lập tức hiểu rõ. Chính là người này, trấn áp một thế giới.
- Bẩm chủ thượng, đã bắt giữ Bạch Hổ Đại Đế. Dưới chân hắn là tế đàn Đại Đế, quả nhiên thần diệu vô biên!
Minh Vương cười nói.
Liên Thần nhẹ nhàng mở con mắt ra, nhìn về phía tế đàn Đại Đế dưới chân Bạch Hổ Đại Đế, thần quang trong mắt lấp loé, lông mày đột nhiên nhíu lại một cái.
- Chủ thượng, có thể thích hợp hay không?
Thiên Cương hiếu kỳ nói.