Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1175: Diêm Xuyên Thứ Ba
Vô số thần tử lộ vẻ kinh ngạc.
Nhưng Lã Bất Vi lại quay về phía Thiên Các, lộ ra một sự cung kính.
Những tiếng bước chân truyền đến. Từ trong Thiên Các, có một nam tử mặc ào bào trắng chậm rãi đi ra.
Nam tử này có hai con ngươi màu bạc, có một loại cảm giác làm người ta chấn động cả hồn phách.
- Trời, Thiên Đế sao?
Không biết ai là người đầu tiên sợ hãi kêu lên.
- Thiên Đế!
Tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.
Hai Thiên Đế, một đi tới Tây Ngoại Châu, còn một đang ở cõi âm.
Trước mắt tại sao lại xuất hiện một Thiên Đế nữa vậy? Hơn nữa người này có khí độ càng thêm siêu phàm thoát tục.
- Bái kiến Thiên Đế!
Một đám thần tử nhất thời cung kính bái lạy nói.
Trong lúc nhất thời, Diêm Xuyên xuất hiện khiến tất cả lo lắng của đám quần thần đều biến mất. Bọn họ sùng bái một cách mù quáng. Bọn họ cảm thấy chỉ cần có Diêm Xuyên ở đây, dường như tất cả mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Diêm Xuyên với con ngươi bạc!
Diêm Xuyên ngân đồng chậm rãi đi tới phía trước quần thần. Hắn đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Chu Tước Đại Đế đang đứng bên ngoài thành.
- Diêm Xuyên?
Chu Tước Đại Đế cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Không phải chỉ có hai Diêm Xuyên sao? Không phải chỉ có hai Diêm Xuyên thôi sao? Thám tử của mình vẫn truyền tin tức đến, một Diêm Xuyên đang ở cõi âm. Một Diêm Xuyên khác đang ở phía tây.
Tại sao lại còn có Diêm Xuyên thứ ba?
Lúc này, người quan tâm tới Hàm Dương không chỉ một mình Chu Tước Đại Đế.
Chẳng biết từ lúc nào Bạch Hổ Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế cũng đã đến dương gian. Bọn họ đứng ở cửa Hoàng Tuyền Lộ tại Bắc Ngoại Châu, nhìn chằm chằm về phía Hàm Dương.
- Lại một Diêm Xuyên nữa sao?
- Không thể nào. Thuật tính toán của ta chỉ có thể thôi diễn được hai Diêm Xuyên? Sao có thể không thôi diễn được hắn chứ?
Huyền Vũ Đại Đế kinh ngạc nói.
- Thiên đình Đại Trăn, quả nhiên cực kỳ quỷ dị!
Dương gian, Tây Ngoại Châu! Trong Lạc Dương Thành!
Bên trên một sân thượng thật cao. Xung quanh chỉ có hai người một nam một nữ ngồi bên cạnh một chiếc bàn đá uống trà.
Hai người này chính là Võ Chiếu và Thông Thiên giáo chủ.
Võ Chiếu rót cho Thông Thiên giáo chủ một chén trà.
- Tiền tuyến truyền tin tức đến, xe rồng của Diêm Xuyên đã tiến vào địa giới Tây Ngoại Châu. Ngươi có thể nhìn thấy hắn không?
Võ Chiếu cười nói.
Thông Thiên giáo chủ lắc đầu một cái:
- Bản thân ta là tu vi thập ngũ trọng thiên, có thể nhìn ra thiên hạ dương gian. Nhưng thiên hạ quá lớn. Chỉ có xuất hiện một tiêu điểm cực lớn, mới có thể nhìn ra được. Còn nhóm người Diêm Xuyên trong thiên hạ rộng lớn này có vẻ quá bé nhỏ không đáng kể, giống như một hạt bụi trên bầu trời, làm sao có thể tìm ra được?
Võ Chiếu gật đầu một cái.
- Nếu như Diêm Xuyên có thể bắt được Phá Quân. Điều này đối với chúng ta mà nói cũng là một phần trợ lực lớn!
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Đây là sân khấu của chúng ta, thiên hạ của chúng ta. Sớm hay muộn, tất cả thiên hạ này sẽ là của chúng ta!
Trong ánh mắt Thông Thiên giáo chủ nhất thời cứng lại nói.
- Không sai!
Võ Chiếu cười gật đầu một cái.
- Lần này Diêm Xuyên đến đây, lấy số bao nhiêu?
Võ Chiếu cười nói.
- Số một trăm linh tám!
Thông Thiên giáo chủ trầm tư một chút nói.
- Cũng tốt!
Võ Chiếu gật đầu một cái.
...
Đông Ngoại Châu, Hàm Dương Thành.
Diêm Xuyên ngân đồng bước ra khỏi Thiên Các, lạnh lùng nhìn Chu Tước Đại Đế phía xa.
- Diêm Xuyên? Lại còn có một Diêm Xuyên nữa sao? Cũng tốt, nói vậy ngươi cũng không có cách nào điều động tư thế thiên hạ Đại Trăn đi. Chờ trẫm bắt ngươi!
Chu Tước Đại Đế lộ ra một tia hưng phấn.
Vù!
Diêm Xuyên ngân đồng đạp không lao ra khỏi Hàm Dương.
- Thiên Đế!
Có vài thần tử lo lắng nói.
Trong chớp mắt Diêm Xuyên ngân đồng đã bay đến gần Chu Tước Đại Đế.
- Sao vậy? Ngươi muốn đánh một trận với trẫm như vậy sao?
Chu Tước Đại Đế nghi hoặc không hiểu nói.
Không chỉ Chu Tước Đại Đế, tại Bắc Ngoại Châu Huyền Vũ Đại Đế, Bạch Hổ Đại Đế đều lộ vẻ mờ mịt.
Ánh mắt Diêm Xuyên với con ngươi bạc vẫn lạnh lẽo, thậm chí ngay cả nói chuyện với Chu Tước Đại Đế cũng không có hứng thú.
- Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành!
Diêm Xuyên ngân đồng hét lớn từng tiếng.
Vù!
Xung quanh hai người đột nhiên xuất hiện chín cái thiên mạch cực lớn.
Thiên mạch vừa ra, hư không xung quanh lay động một hồi. Thiên đạo phục chế đến từ thế giới Đại Thiên chung quay có chút bài xích đối với thế giới thứ nhất.
- Ha ha ha, chỉ dựa vào cái này thôi sao?
Chu Tước Đại Đế lộ ra một tia khinh thường.
- Ba nghìn thiên đạo hiện!
Diêm Xuyên ngân đồng kêu lên.
Ầm!
Xung quanh hai người đột nhiên xuất hiện ba nghìn thiên đạo.
Tuy nhiên, ánh mắt Chu Tước Đại Đế vẫn đầy khinh thường.
- Ngươi muốn dựa vào cái này sao? Lần trước bốn người đối phó với Thanh Long Đại Đế, ngươi sử dụng này đã không đủ nhìn. Thế nào? Hiện tại ngươi vẫn muốn giẫm lên vết xe đổ lần trước sao? Ha ha, đầu ngươi thực sự hỏng rồi!
Chu Tước Đại Đế lộ ra một tia khinh thường nói.
Không chỉ có Chu Tước Đại Đế, ở nơi xa xôi hai Đại Đế Bạch Hổ, Huyền Vũ cũng không coi trọng.
Còn có một người nữa cũng đang nhìn về phía Hàm Dương. Đó chính là Minh Hà lão tổ tại cửa Sở Giang Điện cõi âm.
Minh Hà lão tổ dường như cực kỳ quan tâm đối với mọi chuyện của Diêm Xuyên. Lúc này Hàm Dương gặp nạn, Minh Hà lão tổ lại đưa mắt nhìn tới.
- Ba nghìn thiên đạo Thế giới Đại Thiên sao? Không được tuần hoàn, thì chính là một đống phế liệu thôi!
Minh Hà lão tổ không hiểu nói.
- Tuy nhiên, Diêm Xuyên ngân đồng này thật kỳ lạ. Ngay cả ta cũng không thể suy tính được hắn. A!
Trong mắt Minh Hà lão tổ loé ra một tia trêu tức.
Dương gian, Chu Tước Đại Đế khinh thường nhìn Diêm Xuyên ngân đồng. Hắn cũng không phí lời, nhất thời đưa bàn tay về phía Diêm Xuyên ngân đồng chộp lấy:
- Trời làm bậy, còn sống được. Nhưng tự làm bậy, thì không thể sống!
Ầm!
Một chưởng cương với hình dạng hỏa diễm cực lớn cào nát hư không, chộp về phía Diêm Xuyên ngân đồng.
Diêm Xuyên ngân đồng đứng chắp tay. Trong con ngươi phóng ra một đạo ngân quang.
Vù!
Xung quanh có một trăm thiên đạo đột nhiên run lên. Tiếp theo, từ trong ba nghìn thiên đạo tuôn ra rất nhiều năng lượng loạn lưu với màu sắc khác nhau.
Ầm!
Năng lượng loạn lưu cực kỳ bá đạo, trong nháy mắt đã tách chưởng cương màu đỏ rực kia ra, tiếp theo đẩy vào trong một đám thiên đạo.
- Ồ?
Ánh mắt Minh Hà lão tổ đột nhiên sáng lên.
Bạch Hổ, Huyền Vũ Đại Đế lại lộ vẻ mờ mịt.
Người kinh ngạc nhất chính là Chu Tước Đại Đế. Tuy rằng vừa nãy hắn đánh ra một chưởng kia có phần tùy ý, nhưng cũng không thể bị Diêm Xuyên tiêu trừ một cách dễ đàng như vậy được.
- Chu Tước thét dài, vạn hỏa cùng lên!
Chu Tước Đại Đế hét dài một tiếng.
- Minh!
Đột nhiên phía sau Chu Tước Đại Đế xuất hiện huyễn ảnh một Chu Tước cực lớn. Huyễn ảnh Chu Tước nhìn lên trời kêu lên một tiếng thật dài. Tiếp theo hỏa diễm cuồn cuộn đột nhiên hiện lên. Hỏa diễm hóa thành hình dáng của Chu Tước. Trăm vạn Hỏa Chu Tước lao thẳng đến chỗ Diêm Xuyên ngân đồng.
- Ba nghìn thiên đạo trận, tiêu hóa!
Diêm Xuyên ngân đồng kêu lên.
Nhưng Lã Bất Vi lại quay về phía Thiên Các, lộ ra một sự cung kính.
Những tiếng bước chân truyền đến. Từ trong Thiên Các, có một nam tử mặc ào bào trắng chậm rãi đi ra.
Nam tử này có hai con ngươi màu bạc, có một loại cảm giác làm người ta chấn động cả hồn phách.
- Trời, Thiên Đế sao?
Không biết ai là người đầu tiên sợ hãi kêu lên.
- Thiên Đế!
Tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc.
Hai Thiên Đế, một đi tới Tây Ngoại Châu, còn một đang ở cõi âm.
Trước mắt tại sao lại xuất hiện một Thiên Đế nữa vậy? Hơn nữa người này có khí độ càng thêm siêu phàm thoát tục.
- Bái kiến Thiên Đế!
Một đám thần tử nhất thời cung kính bái lạy nói.
Trong lúc nhất thời, Diêm Xuyên xuất hiện khiến tất cả lo lắng của đám quần thần đều biến mất. Bọn họ sùng bái một cách mù quáng. Bọn họ cảm thấy chỉ cần có Diêm Xuyên ở đây, dường như tất cả mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Diêm Xuyên với con ngươi bạc!
Diêm Xuyên ngân đồng chậm rãi đi tới phía trước quần thần. Hắn đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Chu Tước Đại Đế đang đứng bên ngoài thành.
- Diêm Xuyên?
Chu Tước Đại Đế cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Không phải chỉ có hai Diêm Xuyên sao? Không phải chỉ có hai Diêm Xuyên thôi sao? Thám tử của mình vẫn truyền tin tức đến, một Diêm Xuyên đang ở cõi âm. Một Diêm Xuyên khác đang ở phía tây.
Tại sao lại còn có Diêm Xuyên thứ ba?
Lúc này, người quan tâm tới Hàm Dương không chỉ một mình Chu Tước Đại Đế.
Chẳng biết từ lúc nào Bạch Hổ Đại Đế, Huyền Vũ Đại Đế cũng đã đến dương gian. Bọn họ đứng ở cửa Hoàng Tuyền Lộ tại Bắc Ngoại Châu, nhìn chằm chằm về phía Hàm Dương.
- Lại một Diêm Xuyên nữa sao?
- Không thể nào. Thuật tính toán của ta chỉ có thể thôi diễn được hai Diêm Xuyên? Sao có thể không thôi diễn được hắn chứ?
Huyền Vũ Đại Đế kinh ngạc nói.
- Thiên đình Đại Trăn, quả nhiên cực kỳ quỷ dị!
Dương gian, Tây Ngoại Châu! Trong Lạc Dương Thành!
Bên trên một sân thượng thật cao. Xung quanh chỉ có hai người một nam một nữ ngồi bên cạnh một chiếc bàn đá uống trà.
Hai người này chính là Võ Chiếu và Thông Thiên giáo chủ.
Võ Chiếu rót cho Thông Thiên giáo chủ một chén trà.
- Tiền tuyến truyền tin tức đến, xe rồng của Diêm Xuyên đã tiến vào địa giới Tây Ngoại Châu. Ngươi có thể nhìn thấy hắn không?
Võ Chiếu cười nói.
Thông Thiên giáo chủ lắc đầu một cái:
- Bản thân ta là tu vi thập ngũ trọng thiên, có thể nhìn ra thiên hạ dương gian. Nhưng thiên hạ quá lớn. Chỉ có xuất hiện một tiêu điểm cực lớn, mới có thể nhìn ra được. Còn nhóm người Diêm Xuyên trong thiên hạ rộng lớn này có vẻ quá bé nhỏ không đáng kể, giống như một hạt bụi trên bầu trời, làm sao có thể tìm ra được?
Võ Chiếu gật đầu một cái.
- Nếu như Diêm Xuyên có thể bắt được Phá Quân. Điều này đối với chúng ta mà nói cũng là một phần trợ lực lớn!
Võ Chiếu trầm giọng nói.
- Đây là sân khấu của chúng ta, thiên hạ của chúng ta. Sớm hay muộn, tất cả thiên hạ này sẽ là của chúng ta!
Trong ánh mắt Thông Thiên giáo chủ nhất thời cứng lại nói.
- Không sai!
Võ Chiếu cười gật đầu một cái.
- Lần này Diêm Xuyên đến đây, lấy số bao nhiêu?
Võ Chiếu cười nói.
- Số một trăm linh tám!
Thông Thiên giáo chủ trầm tư một chút nói.
- Cũng tốt!
Võ Chiếu gật đầu một cái.
...
Đông Ngoại Châu, Hàm Dương Thành.
Diêm Xuyên ngân đồng bước ra khỏi Thiên Các, lạnh lùng nhìn Chu Tước Đại Đế phía xa.
- Diêm Xuyên? Lại còn có một Diêm Xuyên nữa sao? Cũng tốt, nói vậy ngươi cũng không có cách nào điều động tư thế thiên hạ Đại Trăn đi. Chờ trẫm bắt ngươi!
Chu Tước Đại Đế lộ ra một tia hưng phấn.
Vù!
Diêm Xuyên ngân đồng đạp không lao ra khỏi Hàm Dương.
- Thiên Đế!
Có vài thần tử lo lắng nói.
Trong chớp mắt Diêm Xuyên ngân đồng đã bay đến gần Chu Tước Đại Đế.
- Sao vậy? Ngươi muốn đánh một trận với trẫm như vậy sao?
Chu Tước Đại Đế nghi hoặc không hiểu nói.
Không chỉ Chu Tước Đại Đế, tại Bắc Ngoại Châu Huyền Vũ Đại Đế, Bạch Hổ Đại Đế đều lộ vẻ mờ mịt.
Ánh mắt Diêm Xuyên với con ngươi bạc vẫn lạnh lẽo, thậm chí ngay cả nói chuyện với Chu Tước Đại Đế cũng không có hứng thú.
- Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tiền Hành!
Diêm Xuyên ngân đồng hét lớn từng tiếng.
Vù!
Xung quanh hai người đột nhiên xuất hiện chín cái thiên mạch cực lớn.
Thiên mạch vừa ra, hư không xung quanh lay động một hồi. Thiên đạo phục chế đến từ thế giới Đại Thiên chung quay có chút bài xích đối với thế giới thứ nhất.
- Ha ha ha, chỉ dựa vào cái này thôi sao?
Chu Tước Đại Đế lộ ra một tia khinh thường.
- Ba nghìn thiên đạo hiện!
Diêm Xuyên ngân đồng kêu lên.
Ầm!
Xung quanh hai người đột nhiên xuất hiện ba nghìn thiên đạo.
Tuy nhiên, ánh mắt Chu Tước Đại Đế vẫn đầy khinh thường.
- Ngươi muốn dựa vào cái này sao? Lần trước bốn người đối phó với Thanh Long Đại Đế, ngươi sử dụng này đã không đủ nhìn. Thế nào? Hiện tại ngươi vẫn muốn giẫm lên vết xe đổ lần trước sao? Ha ha, đầu ngươi thực sự hỏng rồi!
Chu Tước Đại Đế lộ ra một tia khinh thường nói.
Không chỉ có Chu Tước Đại Đế, ở nơi xa xôi hai Đại Đế Bạch Hổ, Huyền Vũ cũng không coi trọng.
Còn có một người nữa cũng đang nhìn về phía Hàm Dương. Đó chính là Minh Hà lão tổ tại cửa Sở Giang Điện cõi âm.
Minh Hà lão tổ dường như cực kỳ quan tâm đối với mọi chuyện của Diêm Xuyên. Lúc này Hàm Dương gặp nạn, Minh Hà lão tổ lại đưa mắt nhìn tới.
- Ba nghìn thiên đạo Thế giới Đại Thiên sao? Không được tuần hoàn, thì chính là một đống phế liệu thôi!
Minh Hà lão tổ không hiểu nói.
- Tuy nhiên, Diêm Xuyên ngân đồng này thật kỳ lạ. Ngay cả ta cũng không thể suy tính được hắn. A!
Trong mắt Minh Hà lão tổ loé ra một tia trêu tức.
Dương gian, Chu Tước Đại Đế khinh thường nhìn Diêm Xuyên ngân đồng. Hắn cũng không phí lời, nhất thời đưa bàn tay về phía Diêm Xuyên ngân đồng chộp lấy:
- Trời làm bậy, còn sống được. Nhưng tự làm bậy, thì không thể sống!
Ầm!
Một chưởng cương với hình dạng hỏa diễm cực lớn cào nát hư không, chộp về phía Diêm Xuyên ngân đồng.
Diêm Xuyên ngân đồng đứng chắp tay. Trong con ngươi phóng ra một đạo ngân quang.
Vù!
Xung quanh có một trăm thiên đạo đột nhiên run lên. Tiếp theo, từ trong ba nghìn thiên đạo tuôn ra rất nhiều năng lượng loạn lưu với màu sắc khác nhau.
Ầm!
Năng lượng loạn lưu cực kỳ bá đạo, trong nháy mắt đã tách chưởng cương màu đỏ rực kia ra, tiếp theo đẩy vào trong một đám thiên đạo.
- Ồ?
Ánh mắt Minh Hà lão tổ đột nhiên sáng lên.
Bạch Hổ, Huyền Vũ Đại Đế lại lộ vẻ mờ mịt.
Người kinh ngạc nhất chính là Chu Tước Đại Đế. Tuy rằng vừa nãy hắn đánh ra một chưởng kia có phần tùy ý, nhưng cũng không thể bị Diêm Xuyên tiêu trừ một cách dễ đàng như vậy được.
- Chu Tước thét dài, vạn hỏa cùng lên!
Chu Tước Đại Đế hét dài một tiếng.
- Minh!
Đột nhiên phía sau Chu Tước Đại Đế xuất hiện huyễn ảnh một Chu Tước cực lớn. Huyễn ảnh Chu Tước nhìn lên trời kêu lên một tiếng thật dài. Tiếp theo hỏa diễm cuồn cuộn đột nhiên hiện lên. Hỏa diễm hóa thành hình dáng của Chu Tước. Trăm vạn Hỏa Chu Tước lao thẳng đến chỗ Diêm Xuyên ngân đồng.
- Ba nghìn thiên đạo trận, tiêu hóa!
Diêm Xuyên ngân đồng kêu lên.