Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1173: Phong Tỏa Hoàng Tuyền Lộ
Trường Sinh Đại Đế dẫn theo một đám thuộc hạ đưa tiễn nhóm người Diêm Xuyên.
Thất Sát đi ở phía trước, quay về phía Mặc Vũ Hề nói:
- Diêm phu nhân, ngày ấy thật sự xin lỗi. Ta thật sự là vô ý, để bù đắp khuyết điểm ngày ấy, chỗ này của ta có một quyển Lục Phượng Bảo Giám, xem như bù đắp tội lỗi đã gây ra ngày ấy!
Ngày ấy Mặc Vũ Hề thật sự tức giận. Nhưng chỉ cần Diêm Xuyên không có vấn đề gì, tất cả tức giận liền tiêu tan. Hơn nữa sau đó Mặc Vũ Hề tỉnh táo lại cũng hiểu rõ, Thất Sát chỉ là vô ý. Huống hồ Thất Sát lại là thuộc hạ của Đông Phương Chính Phái, Mặc Vũ Hề cũng không phải người thù dai.
- Ngày ấy, ta cũng có phần không đúng! Ngươi không cần tự trách!
Mặc Vũ Hề cười nói.
- Không. Sai chính là sai. A, đây là Lục Phượng Bảo Giám. Đối với ta, nó không có tác dụng gì, nhưng nó hẳn hữu dụng đối với phu nhân!
- Lục Phượng Bảo Giám sao?
- Không sai. Nghe đồn Hoàng ở kỷ thứ nhất, thân hóa bảy mươi hai đạo luân hồi. Hoàng là tổ tiên của vạn phượng, là tổ tiên của tất cả phượng hoàng trong thiên hạ. Sau khi thân hóa luân hồi, lại lo lắng bộ tộc phượng hoàng không có nàng che chở, đi tới diệt tộc, nàng đã truyền xuống sáu đường dẫn lớn, lại có lực lượng điều động bảy mươi hai đạo luân hồi. Phu nhân là Minh Phượng tôn sư, chính là một trong sáu đường dẫn lớn. Còn có năm đường dẫn lớn khác là Hỏa Phượng tôn sư, Băng Phượng tôn sư vân vân. Có vài phượng hoàng đã di chuyển đến ba giới khác. Mỗi người đều có sở trường riêng. Sau này có lẽ Diêm phu nhân sẽ gặp được. Đây là ghi chép về sở trường của sáu loại phượng hoàng. Đây là tư liệu về cường giả, không phải là pháp bảo gì, mong rằng Diêm phu nhân sẽ không từ chối!
Thất Sát nói.
- Lục Phượng Bảo Giám?
Mặc Vũ Hề nhẹ nhàng tiếp nhận.
- Đa tạ!
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái.
- Ha ha ha, Diêm phu nhân không trách là tốt rồi!
Thất Sát cười nói.
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái.
- Được rồi, Trường Sinh Đại Đế, sau này còn gặp lại!
Diêm Xuyên ở bên cạnh mở miệng nói.
Trường Sinh Đại Đế gật đầu một cái.
Nhóm người Diêm Xuyên bước lên xe rồng.
- Lên đường!
Bạch Khởi quát to một tiếng.
- Ngang! Ngang! Ngang!......
Sáu rồng rít gào một trận, tiếp đó kéo xe rồng tiếp tục bay về phía tây.
Trường Sinh Đại Đế nhìn theo nhóm người Diêm Xuyên rời đi.
Tử Vi Thiên Giới, Trung Thiên Châu, Tử Vi Điện!
Đám người Phá Quân, Văn Khúc, Vũ Khúc, Tham Lang, Cự Môn cung kính đứng ở hai bên.
- Chủ thượng, Diêm Xuyên đã rời khỏi Thiên giới Trường Sinh!
Văn Khúc cung kính nói.
- Ừm, Trường Sinh Đại Đế? A, không thể tưởng tượng được, hắn chuyển thế còn cực phẩm như vậy!
Tử Vi Đại Đế lộ ra một tia khinh thường.
- Chủ thượng, ngày ấy lấy thực lực của chủ thượng, cho dù Khổng Hoàng Thiên, Trường Sinh Đại Đế, cũng không phải là đối thủ của ngài! Vậy tại sao chúng ta lại quay về.
Phá Quân không hiểu nói.
- Trẫm biết. Nhưng trẫm đã mưu tính rất lâu, cũng không muốn vào lúc đó lại xảy ra tình hình!
Ngón tay Tử Vi Đại Đế nhẹ nhàng gõ lên tay vịn long ỷ nói.
- Ồ?
Phá Quân lộ vẻ không hiểu.
Văn Khúc dường như lại hiểu ra tất cả, cung kính nói:
- Chủ thượng, ngài muốn ra tay sao?
- Đúng!
Tử Vi Đại Đế gật đầu một cái.
- Vậy để thuộc hạ triệu tập binh lực, dời phương hướng đánh chiếm!
Văn Khúc cung kính nói.
- Không cần. Thiên đình Đại Chu sớm muộn cũng phải tiêu diệt. Khanh tiếp tục làm chuyện của khanh đi. Bên này, trẫm sẽ tự mình chủ trì!
Ánh mắt Tử Vi Đại Đế nhất thời cứng lại.
- Vâng!
Văn Khúc lên tiếng trả lời.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Phá Quân không hiểu nói.
Văn Khúc đứng bên cạnh hít sâu một hơi nói:
- Ý của chủ thượng là lập tức bắt Thiên giới Trường Sinh!
- A?
Phá Quân đột nhiên kinh ngạc nói.
- Bắt đầu từ kỷ thứ hai, chủ thượng đã đặt quân cờ mai phục tại Thiên giới Trường Sinh. Hiện tại là lúc nên thu quan. Một khi nắm được Thiên giới Trường Sinh, chủ thượng sẽ nhất thống Bắc Đẩu, Nam Đẩu. Tới lúc đó trong thiên hạ còn ai có thể làm gì được chúng ta? Mấy Đại Đế khác sao? A, bọn họ căn bản không đáng nhắc đến!
Văn Khúc ở bên cạnh cười nói.
- Hơn nữa, tính cách Trường Sinh Đại Đế quá mức tùy tiện. Hắn căn bản không thích hợp làm Đại Đế!
Tả Phụ đứng bên cạnh khẽ mỉm cười nói.
Ánh mắt đám người Phá Quân đột nhiên sáng rực lên.
- Chúng ta nhất định sẽ vì chủ thượng bất kể nhảy vào nước sôi lửa bỏng, cũng không chối từ!
Mọi người kích động nói.
Tử Vi Đại Đế gật đầu một cái:
- Tả Phụ, thông báo cho bên kia, chuẩn bị động thủ!
Tả Phụ tiến lên:
- Vâng!
Đông Ngoại Châu, Hàm Dương!
Chu Tước Đại Đế đi thuyết phục một đám Đại Đế, nhưng không có Đại Đế nào nguyện ý theo mình cùng đối phó Đại Trăn. Trong lòng hắn nhất thời cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Lúc này, nếu như lui về Chu Tước Thiên Giới, hắn lại cảm thấy mất hết mặt mũi.
Bởi vậy, hắn quyết định một mình đi tới Hàm Dương. Người khác không đến, vậy mình đến là được rồi.
Mình đường đường là một Đại Đế, chẳng lẽ còn sợ thất bại trong tay Diêm Xuyên hay sao?
Huống hồ, lúc này nhân thân Diêm Xuyên cũng không có mặt ở Hàm Dương. Hàm Dương trống trải như vậy, còn không phải mặc cho mình nhào nặn hay sao?
Đứng ở trên một đỉnh núi, Chu Tước Đại Đế lạnh lùng quan sát Hàm Dương Thành.
Ngày xưa hắn đã từng một lần thất thủ tại Đại Trăn. Lần này, hắn không muốn lại thất thủ lần nữa.
- Diêm Xuyên không có ở đây sao? Một đám hoàng hậu cũng không có ở đây? Con mèo tồi tệ kia cũng không ở đây? Hàm Dương Thành này đúng là không chỉ trống trải một cách tầm thường!
Chu Tước Đại Đế lạnh lùng nói.
- Tử Vi Đại Đế truyền tin tức cho thiên hạ, đại trận cướp đoạt tinh lực kia hẳn ở ngay trong dương gian. Rốt cuộc nó là đại trận gì lại có thể có được hiệu quả như vậy? Nếu như ta có được đại trận đó, chắc chắn ta có thể thu hồi được lực lượng bên trên ngôi sao. Ở trên tinh không, chung quy biến số quá lớn!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
Sau khi dò xét Hàm Dương Thành một lượt, hắn vẫn không tìm được cái gọi là đại trận cướp đoạt tinh lực. Hắn lại thấy được Hoàng Tuyền Lộ cách đó không xa.
- Hoàng Tuyền Lộ? Hừ, trước tiên phải phong tỏa Hoàng Tuyền Lộ của ngươi đã!
Chu Tước Đại Đế lạnh lùng nói.
Nói xong, chân hắn đột nhiên đạp mạnh xuống.
- Chu Tước phong ấn!
Ầm!
Trong nháy mắt hàng ngàn hàng tỉ dặm đại địa dưới chân hắn đột nhiên biến thành một màu đỏ ửng. Trên mặt đất, đột nhiên xuất hiện rất nhiều tia hỏa diễm. Hình dạng của mỗi hỏa diễm lại là một Chu Tước.
- A, chuyện gì vậy?
- Đã có chuyện gì xảy ra vậy?
- Tại sao đại địa bỗng nhiên trở nên cứng rắn như kim thạch vậy?
- Quá nhiều Chu Tước hỏa diễm!
............
.........
...
Trong lúc nhất thời, khắp Hàm Dương đều huyên náo.
Chu Tước phong ấn phong ấn đại địa, không chỉ ngăn cách Hoàng Tuyền Lộ, cho dù là Tử Tử đang ở cõi âm, cũng không thể nào dùng Hoàng Tuyền Lộ thuận lợi đi thông tới gần nơi này.
Rất nhiều quan viên lo lắng tiến thẳng đến Triều Thiên Điện.
Chu Tước Đại Đế lạnh lùng nhìn một Hàm Dương Thành đang hoang mang lo sợ.
Thất Sát đi ở phía trước, quay về phía Mặc Vũ Hề nói:
- Diêm phu nhân, ngày ấy thật sự xin lỗi. Ta thật sự là vô ý, để bù đắp khuyết điểm ngày ấy, chỗ này của ta có một quyển Lục Phượng Bảo Giám, xem như bù đắp tội lỗi đã gây ra ngày ấy!
Ngày ấy Mặc Vũ Hề thật sự tức giận. Nhưng chỉ cần Diêm Xuyên không có vấn đề gì, tất cả tức giận liền tiêu tan. Hơn nữa sau đó Mặc Vũ Hề tỉnh táo lại cũng hiểu rõ, Thất Sát chỉ là vô ý. Huống hồ Thất Sát lại là thuộc hạ của Đông Phương Chính Phái, Mặc Vũ Hề cũng không phải người thù dai.
- Ngày ấy, ta cũng có phần không đúng! Ngươi không cần tự trách!
Mặc Vũ Hề cười nói.
- Không. Sai chính là sai. A, đây là Lục Phượng Bảo Giám. Đối với ta, nó không có tác dụng gì, nhưng nó hẳn hữu dụng đối với phu nhân!
- Lục Phượng Bảo Giám sao?
- Không sai. Nghe đồn Hoàng ở kỷ thứ nhất, thân hóa bảy mươi hai đạo luân hồi. Hoàng là tổ tiên của vạn phượng, là tổ tiên của tất cả phượng hoàng trong thiên hạ. Sau khi thân hóa luân hồi, lại lo lắng bộ tộc phượng hoàng không có nàng che chở, đi tới diệt tộc, nàng đã truyền xuống sáu đường dẫn lớn, lại có lực lượng điều động bảy mươi hai đạo luân hồi. Phu nhân là Minh Phượng tôn sư, chính là một trong sáu đường dẫn lớn. Còn có năm đường dẫn lớn khác là Hỏa Phượng tôn sư, Băng Phượng tôn sư vân vân. Có vài phượng hoàng đã di chuyển đến ba giới khác. Mỗi người đều có sở trường riêng. Sau này có lẽ Diêm phu nhân sẽ gặp được. Đây là ghi chép về sở trường của sáu loại phượng hoàng. Đây là tư liệu về cường giả, không phải là pháp bảo gì, mong rằng Diêm phu nhân sẽ không từ chối!
Thất Sát nói.
- Lục Phượng Bảo Giám?
Mặc Vũ Hề nhẹ nhàng tiếp nhận.
- Đa tạ!
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái.
- Ha ha ha, Diêm phu nhân không trách là tốt rồi!
Thất Sát cười nói.
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái.
- Được rồi, Trường Sinh Đại Đế, sau này còn gặp lại!
Diêm Xuyên ở bên cạnh mở miệng nói.
Trường Sinh Đại Đế gật đầu một cái.
Nhóm người Diêm Xuyên bước lên xe rồng.
- Lên đường!
Bạch Khởi quát to một tiếng.
- Ngang! Ngang! Ngang!......
Sáu rồng rít gào một trận, tiếp đó kéo xe rồng tiếp tục bay về phía tây.
Trường Sinh Đại Đế nhìn theo nhóm người Diêm Xuyên rời đi.
Tử Vi Thiên Giới, Trung Thiên Châu, Tử Vi Điện!
Đám người Phá Quân, Văn Khúc, Vũ Khúc, Tham Lang, Cự Môn cung kính đứng ở hai bên.
- Chủ thượng, Diêm Xuyên đã rời khỏi Thiên giới Trường Sinh!
Văn Khúc cung kính nói.
- Ừm, Trường Sinh Đại Đế? A, không thể tưởng tượng được, hắn chuyển thế còn cực phẩm như vậy!
Tử Vi Đại Đế lộ ra một tia khinh thường.
- Chủ thượng, ngày ấy lấy thực lực của chủ thượng, cho dù Khổng Hoàng Thiên, Trường Sinh Đại Đế, cũng không phải là đối thủ của ngài! Vậy tại sao chúng ta lại quay về.
Phá Quân không hiểu nói.
- Trẫm biết. Nhưng trẫm đã mưu tính rất lâu, cũng không muốn vào lúc đó lại xảy ra tình hình!
Ngón tay Tử Vi Đại Đế nhẹ nhàng gõ lên tay vịn long ỷ nói.
- Ồ?
Phá Quân lộ vẻ không hiểu.
Văn Khúc dường như lại hiểu ra tất cả, cung kính nói:
- Chủ thượng, ngài muốn ra tay sao?
- Đúng!
Tử Vi Đại Đế gật đầu một cái.
- Vậy để thuộc hạ triệu tập binh lực, dời phương hướng đánh chiếm!
Văn Khúc cung kính nói.
- Không cần. Thiên đình Đại Chu sớm muộn cũng phải tiêu diệt. Khanh tiếp tục làm chuyện của khanh đi. Bên này, trẫm sẽ tự mình chủ trì!
Ánh mắt Tử Vi Đại Đế nhất thời cứng lại.
- Vâng!
Văn Khúc lên tiếng trả lời.
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
Phá Quân không hiểu nói.
Văn Khúc đứng bên cạnh hít sâu một hơi nói:
- Ý của chủ thượng là lập tức bắt Thiên giới Trường Sinh!
- A?
Phá Quân đột nhiên kinh ngạc nói.
- Bắt đầu từ kỷ thứ hai, chủ thượng đã đặt quân cờ mai phục tại Thiên giới Trường Sinh. Hiện tại là lúc nên thu quan. Một khi nắm được Thiên giới Trường Sinh, chủ thượng sẽ nhất thống Bắc Đẩu, Nam Đẩu. Tới lúc đó trong thiên hạ còn ai có thể làm gì được chúng ta? Mấy Đại Đế khác sao? A, bọn họ căn bản không đáng nhắc đến!
Văn Khúc ở bên cạnh cười nói.
- Hơn nữa, tính cách Trường Sinh Đại Đế quá mức tùy tiện. Hắn căn bản không thích hợp làm Đại Đế!
Tả Phụ đứng bên cạnh khẽ mỉm cười nói.
Ánh mắt đám người Phá Quân đột nhiên sáng rực lên.
- Chúng ta nhất định sẽ vì chủ thượng bất kể nhảy vào nước sôi lửa bỏng, cũng không chối từ!
Mọi người kích động nói.
Tử Vi Đại Đế gật đầu một cái:
- Tả Phụ, thông báo cho bên kia, chuẩn bị động thủ!
Tả Phụ tiến lên:
- Vâng!
Đông Ngoại Châu, Hàm Dương!
Chu Tước Đại Đế đi thuyết phục một đám Đại Đế, nhưng không có Đại Đế nào nguyện ý theo mình cùng đối phó Đại Trăn. Trong lòng hắn nhất thời cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Lúc này, nếu như lui về Chu Tước Thiên Giới, hắn lại cảm thấy mất hết mặt mũi.
Bởi vậy, hắn quyết định một mình đi tới Hàm Dương. Người khác không đến, vậy mình đến là được rồi.
Mình đường đường là một Đại Đế, chẳng lẽ còn sợ thất bại trong tay Diêm Xuyên hay sao?
Huống hồ, lúc này nhân thân Diêm Xuyên cũng không có mặt ở Hàm Dương. Hàm Dương trống trải như vậy, còn không phải mặc cho mình nhào nặn hay sao?
Đứng ở trên một đỉnh núi, Chu Tước Đại Đế lạnh lùng quan sát Hàm Dương Thành.
Ngày xưa hắn đã từng một lần thất thủ tại Đại Trăn. Lần này, hắn không muốn lại thất thủ lần nữa.
- Diêm Xuyên không có ở đây sao? Một đám hoàng hậu cũng không có ở đây? Con mèo tồi tệ kia cũng không ở đây? Hàm Dương Thành này đúng là không chỉ trống trải một cách tầm thường!
Chu Tước Đại Đế lạnh lùng nói.
- Tử Vi Đại Đế truyền tin tức cho thiên hạ, đại trận cướp đoạt tinh lực kia hẳn ở ngay trong dương gian. Rốt cuộc nó là đại trận gì lại có thể có được hiệu quả như vậy? Nếu như ta có được đại trận đó, chắc chắn ta có thể thu hồi được lực lượng bên trên ngôi sao. Ở trên tinh không, chung quy biến số quá lớn!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
Sau khi dò xét Hàm Dương Thành một lượt, hắn vẫn không tìm được cái gọi là đại trận cướp đoạt tinh lực. Hắn lại thấy được Hoàng Tuyền Lộ cách đó không xa.
- Hoàng Tuyền Lộ? Hừ, trước tiên phải phong tỏa Hoàng Tuyền Lộ của ngươi đã!
Chu Tước Đại Đế lạnh lùng nói.
Nói xong, chân hắn đột nhiên đạp mạnh xuống.
- Chu Tước phong ấn!
Ầm!
Trong nháy mắt hàng ngàn hàng tỉ dặm đại địa dưới chân hắn đột nhiên biến thành một màu đỏ ửng. Trên mặt đất, đột nhiên xuất hiện rất nhiều tia hỏa diễm. Hình dạng của mỗi hỏa diễm lại là một Chu Tước.
- A, chuyện gì vậy?
- Đã có chuyện gì xảy ra vậy?
- Tại sao đại địa bỗng nhiên trở nên cứng rắn như kim thạch vậy?
- Quá nhiều Chu Tước hỏa diễm!
............
.........
...
Trong lúc nhất thời, khắp Hàm Dương đều huyên náo.
Chu Tước phong ấn phong ấn đại địa, không chỉ ngăn cách Hoàng Tuyền Lộ, cho dù là Tử Tử đang ở cõi âm, cũng không thể nào dùng Hoàng Tuyền Lộ thuận lợi đi thông tới gần nơi này.
Rất nhiều quan viên lo lắng tiến thẳng đến Triều Thiên Điện.
Chu Tước Đại Đế lạnh lùng nhìn một Hàm Dương Thành đang hoang mang lo sợ.