Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1153: Giải Phong Ấn, Một Đám Thần Thú
Tại Hải Nhãn, hai cổ thế lực đang tranh đấu.
Trong đó một phương chính là do Khổng Tước Tử dẫn đầu. Tay hắn cầm Khổng Tước linh. Phía sau hắn là gần vạn tu giả. Mỗi người đều có khí thế hùng hổ.
Một phương khác lại là một nam tử mặc áo bào đen, tay vịn một thanh trường kiếm màu đen, cực kỳ khí suất. Đi theo phía sau nam tử kia là một đám thuộc hạ.
- Thiên Đế, đó là quân đoàn trưởng thứ sáu dưới trướng Trường Sinh Đại Đế, Thất Sát! Nghe đồn thực lực của hắn yếu hơn so với Phá Quân một chút, nhưng cũng có tu vi là thập ngũ trọng thiên. Đại khái thực lực của hắn gần với Quyết ngày xưa!
Bạch Khởi giải thích.
- Thất Sát?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
Phía xa, Khổng Tước Tử trợn mắt nhìn.
- Thất Sát, Thôn Thiên Vĩ Thú nơi này là của chúng ta!
- Ha ha ha, nơi này là Nam Hải, là khu vực ở giữa hai phe thế lực chúng ta. Ngươi nói nó là của ngươi, thì sẽ là của ngươi sao? Trên cương vực Vĩnh Hằng có một con Thôn Thiên Vĩ Thú. Tại sao ngươi không đi tới đó mà bắt?
Thất Sát cười lạnh.
Tuy rằng Khổng Tước Tử dẫn đến vạn người, nhưng Thất Sát cũng không hề úy kỵ. Thậm chí hắn căn bản không nhìn vào trong mắt. Nếu như không phải nể mặt mũi của Khổng Hoàng Thiên, mình căn bản không cần phí lời với Khổng Tước Tử.
- Ngang!
Lúc này, phía xa chợt vang lên tiếng rồng gầm. Nhóm người Diêm Xuyên đã bay tới.
- Sao?
Tất cả đám người Khổng Tước Tử, Thất Sát đều mắt lạnh nhìn qua.
- Diêm Xuyên?
Khổng Tước Tử cau mày nói.
Thất Sát lại nhìn chằm chằm vào Mặc Vũ Hề. Nói chuẩn xác hơn là hắn nhìn chằm chằm vào tinh thể màu tím ở mi tâm củaMặc Vũ Hề.
- Minh Phượng tôn sư?
Thất Sát ngưng trọng nhìn về phía Mặc Vũ Hề.
- Diêm Xuyên, ngươi tới đây làm gì? Ngươi cũng muốn tranh đoạt Thôn Thiên Vĩ Thú với Khổng gia ta sao?
Khổng Tước Tử trừng mắt một cái nói.
Diêm Xuyên cười nhạt:
- Ta đã biết chuyện ở cương vực Vĩnh Hằng!
- Sao?
Khổng Tước Tử trầm giọng nói.
- Khổng Tước Tử, Thất Sát? Ta nghĩ, các ngươi đối với Thôn Thiên Vĩ Thú hẳn đều là tình thế bắt buộc!
Diêm Xuyên cười nói.
- Làm sao? Ngươi cũng muốn nhúng một tay vào sao?
Thất Sát bỗng nhiên cười khẩy nói.
Khổng Tước Tử lại nhíu mày nhìn Diêm Xuyên.
- Thôn Thiên Vĩ Thú vẫn đang trong phong ấn, hai vị không nhìn qua trước, đã quyết định nó thuộc về ai rồi sao?
Diêm Xuyên cười nói.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Khổng Tước Tử không hiểu nói.
- Nói vậy, các vị đều nguồn tin tức của riêng mình. Phong ấn này là do Long Hoàng Nam Hải hi sinh thân mình để bù đắp lại. Nhưng trước đây còn nhớ chỉ có một con Thôn Thiên Vĩ Thú đi ra. Tại sao chỉ có một con? Chẳng lẽ những con khác có phản ứng chậm hơn sao?
Diêm Xuyên hỏi.
Sắc mặt Thất Sát đột nhiên trầm xuống. Hắn cúi đầu nhìn về phía sâu trong nước biển đã bị nhóm người mình ép ra. Đó là một phong ấn cực lớn.
- Lúc trước chỉ có một cái khe, chỉ có một Thôn Thiên Vĩ Thú đi ra. Đó là bởi vì nó là con nhỏ nhất sao?
Sắc mặt Thất Sát trầm xuống.
- Ta nghĩ như vậy!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Trước đó chính là một con Thôn Thiên Vĩ Thú yếu nhất?
Khổng Tước Tử nhất thời mờ mịt nói.
- Sau khi hai vị đánh nhau chết sống, nhất định có thể khuất phục tất cả Thôn Thiên Vĩ Thú nơi này sao? Nơi này không thuộc về bất luận phe nào. Thôn Thiên Vĩ Thú cũng không thực sự nhất định thuộc về ai. Hơn nữa bên trong khẳng định không chỉ có một con. Vâỵ không bằng, mỗi người dựa vào thủ đoạn mà làm? Các ngươi thấy thế nào?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Khổng Tước Tử và Thất Sát nhìn nhau một cái.
- Được!
Hai người đồng thời lên tiếng trả lời.
Hai người hiểu rõ. Hiện tại mới có một lúc Diêm Xuyên đã đến. Nếu còn tiếp tục dây dưa, khẳng định càng ngày sẽ càng có nhiều cường giả tới đây. Bọn họ nhất định phải nhanh lên.
- Ta đến phá phong ấn! Thập Nhị Sát, chờ lâm trận!
Thất Sát nói.
- Vâng!
Thập Nhị Sát lên tiếng trả lời.
Trong lúc đang nói chuyện, Thất Sát đột nhiên rút trường kiếm của mình ra.
Khổng Tước Tử, Diêm Xuyên đều chờ lâm trận.
- Phá!
Thất Sát quát to một tiếng. Một đạo kiếm quang chói mắt xông thẳng tới chỗ phong ấn.
Ầm!
Phong ấn cực lớn ầm ầm nổ tung ra, lộ ra một miệng huyệt động cực lớn.
Lần này không giống như tình hình ở Đông Hải. Nước biển xung quanh không hề tràn vào trong huyệt động.
Mà bên trong huyệt động nhô lên rất nhiều cái đuôi.
- Thôn Thiên Vĩ Thú!
Ánh mắt Khổng Tước Tử lộ vẻ hưng phấn.
- Ê a!
Vù!
Con Thôn Thiên Vĩ Thú thứ nhất chạy ra khỏi huyệt động.
Ầm!
Tám cái đuôi của nó vung một cái, hư không xung quanh đột nhiên lay động.
- Đây là Thôn Thiên Vĩ Thú lớn năm mươi trượng?
Một cường giả phía sau Khổng Tước Tử cả kinh kêu lên.
Bây giờ Thôn Thiên Vĩ Thú ở cương vực Vĩnh Hằng có kích thước trăm trượng. Lúc mới vừa lúc xuất thế, nó chỉ có chưa tới mười trượng. Nhưng con Thôn Thiên Vĩ Thú trước mắt lại có thể có kích thước năm mươi trượng?
- Quả nhiên là Thôn Thiên Vĩ Thú!
Trong mắt Thất Sát loé ra một tia hưng phấn.
Phía xa mí mắt Diêm Xuyên lại híp lại, lộ vẻ kinh hoàng.
Bởi vì bên trong huyệt động kia lại truyền đến âm thanh của Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Ê a! Ê a! Ê a!............
Vô số âm thanh vang lên.
Ầm ầm ầm!
Mỗi con Thôn Thiên Vĩ Thú, nhanh chóng tràn ra khỏi Hải Nhãn.
Trong nháy mắt, gần hai trăm con Thôn Thiên Vĩ Thú bay ra ngoài.
Lớn cũng phải kích thước hai trăm trượng. Nhỏ cũng có kích thước ba mươi trượng.
- Ê a! Ê a!......
Thôn Thiên Vĩ Thú không ngừng kêu to, dáng vẻ cực kỳ khả ái. Đồng thời những con Thôn Thiên Vĩ Thú này, hưng phấn vui vẻ nhào về phía các tu giả ở bốn phương tám hướng.
Hai trăm con? Hai trăm con Thôn Thiên Vĩ Thú?
Gần như tất cả mọi người đều đột nhiên giật mình!
Lúc này cho dù là Diêm Xuyên cũng nhất thời biến sắc! Nhiều như vậy sao?
Tin tức về cương vực Vĩnh Hằng lại không ngừng truyền đến chỗ Diêm Xuyên. Thôn Thiên Vĩ Thú với kích thước mười trượng, tại cương vực Vĩnh Hằng kia căn bản không ai địch nổi.
Phải biết rằng, cương vực Vĩnh Hằng có một ít thành trì lớn, khẳng định có Tổ tiên tọa trấn. Cho dù là Tổ tiên, Thôn Thiên Vĩ Thú mười trượng kia cũng ăn được.
Bây giờ, đám Thôn Thiên Vĩ Thú trước mắt lớn nhất là hai trăm trượng, nhỏ nhất là ba mươi trượng. Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú tự do?
Đây là Thôn Thiên Vĩ Thú do Phục Hy phong ấn sao?
- Quá nhiều!
Sắc mặt Khổng Tước Tử trầm xuống.
Thất Sát cũng nhất thời biến sắc.
- Ê a, ê a, ê a, ê a!
Hai trăm Thôn Thiên Vĩ Thú đột nhiên kích động nhào về phía đoàn người xung quanh.
Đám người kia chính là vô số mỹ thực. Thôn Thiên Vĩ Thú tất nhiên tranh nhau chen lấn.
Nhóm người Khổng Tước Tử đứng mũi chịu sào. Hơn vạn người đã trở thành một phần thịnh yến cho Thao Thiết. Phần lớn Thôn Thiên Vĩ Thú đều nhào về phía Khổng Tước Tử.
Thôn Thiên Vĩ Thú dường như có thể phân biệt ra được cường giả nào mạnh hơn, vị nào ngon hơn.
Thất Sát, cường giả thập ngũ trọng thiên, mặc dù tu vi mới vào thập ngũ trọng thiên nhưng lại là một người mạnh nhất nơi này. Bởi vậy, Thôn Thiên Vĩ Thú lớn nhất với kích thước hai trăm trượng kia lập tức xông thẳng về phía Thất Sát.
Trong đó một phương chính là do Khổng Tước Tử dẫn đầu. Tay hắn cầm Khổng Tước linh. Phía sau hắn là gần vạn tu giả. Mỗi người đều có khí thế hùng hổ.
Một phương khác lại là một nam tử mặc áo bào đen, tay vịn một thanh trường kiếm màu đen, cực kỳ khí suất. Đi theo phía sau nam tử kia là một đám thuộc hạ.
- Thiên Đế, đó là quân đoàn trưởng thứ sáu dưới trướng Trường Sinh Đại Đế, Thất Sát! Nghe đồn thực lực của hắn yếu hơn so với Phá Quân một chút, nhưng cũng có tu vi là thập ngũ trọng thiên. Đại khái thực lực của hắn gần với Quyết ngày xưa!
Bạch Khởi giải thích.
- Thất Sát?
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
Phía xa, Khổng Tước Tử trợn mắt nhìn.
- Thất Sát, Thôn Thiên Vĩ Thú nơi này là của chúng ta!
- Ha ha ha, nơi này là Nam Hải, là khu vực ở giữa hai phe thế lực chúng ta. Ngươi nói nó là của ngươi, thì sẽ là của ngươi sao? Trên cương vực Vĩnh Hằng có một con Thôn Thiên Vĩ Thú. Tại sao ngươi không đi tới đó mà bắt?
Thất Sát cười lạnh.
Tuy rằng Khổng Tước Tử dẫn đến vạn người, nhưng Thất Sát cũng không hề úy kỵ. Thậm chí hắn căn bản không nhìn vào trong mắt. Nếu như không phải nể mặt mũi của Khổng Hoàng Thiên, mình căn bản không cần phí lời với Khổng Tước Tử.
- Ngang!
Lúc này, phía xa chợt vang lên tiếng rồng gầm. Nhóm người Diêm Xuyên đã bay tới.
- Sao?
Tất cả đám người Khổng Tước Tử, Thất Sát đều mắt lạnh nhìn qua.
- Diêm Xuyên?
Khổng Tước Tử cau mày nói.
Thất Sát lại nhìn chằm chằm vào Mặc Vũ Hề. Nói chuẩn xác hơn là hắn nhìn chằm chằm vào tinh thể màu tím ở mi tâm củaMặc Vũ Hề.
- Minh Phượng tôn sư?
Thất Sát ngưng trọng nhìn về phía Mặc Vũ Hề.
- Diêm Xuyên, ngươi tới đây làm gì? Ngươi cũng muốn tranh đoạt Thôn Thiên Vĩ Thú với Khổng gia ta sao?
Khổng Tước Tử trừng mắt một cái nói.
Diêm Xuyên cười nhạt:
- Ta đã biết chuyện ở cương vực Vĩnh Hằng!
- Sao?
Khổng Tước Tử trầm giọng nói.
- Khổng Tước Tử, Thất Sát? Ta nghĩ, các ngươi đối với Thôn Thiên Vĩ Thú hẳn đều là tình thế bắt buộc!
Diêm Xuyên cười nói.
- Làm sao? Ngươi cũng muốn nhúng một tay vào sao?
Thất Sát bỗng nhiên cười khẩy nói.
Khổng Tước Tử lại nhíu mày nhìn Diêm Xuyên.
- Thôn Thiên Vĩ Thú vẫn đang trong phong ấn, hai vị không nhìn qua trước, đã quyết định nó thuộc về ai rồi sao?
Diêm Xuyên cười nói.
- Ngươi nói vậy là có ý gì?
Khổng Tước Tử không hiểu nói.
- Nói vậy, các vị đều nguồn tin tức của riêng mình. Phong ấn này là do Long Hoàng Nam Hải hi sinh thân mình để bù đắp lại. Nhưng trước đây còn nhớ chỉ có một con Thôn Thiên Vĩ Thú đi ra. Tại sao chỉ có một con? Chẳng lẽ những con khác có phản ứng chậm hơn sao?
Diêm Xuyên hỏi.
Sắc mặt Thất Sát đột nhiên trầm xuống. Hắn cúi đầu nhìn về phía sâu trong nước biển đã bị nhóm người mình ép ra. Đó là một phong ấn cực lớn.
- Lúc trước chỉ có một cái khe, chỉ có một Thôn Thiên Vĩ Thú đi ra. Đó là bởi vì nó là con nhỏ nhất sao?
Sắc mặt Thất Sát trầm xuống.
- Ta nghĩ như vậy!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Trước đó chính là một con Thôn Thiên Vĩ Thú yếu nhất?
Khổng Tước Tử nhất thời mờ mịt nói.
- Sau khi hai vị đánh nhau chết sống, nhất định có thể khuất phục tất cả Thôn Thiên Vĩ Thú nơi này sao? Nơi này không thuộc về bất luận phe nào. Thôn Thiên Vĩ Thú cũng không thực sự nhất định thuộc về ai. Hơn nữa bên trong khẳng định không chỉ có một con. Vâỵ không bằng, mỗi người dựa vào thủ đoạn mà làm? Các ngươi thấy thế nào?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Khổng Tước Tử và Thất Sát nhìn nhau một cái.
- Được!
Hai người đồng thời lên tiếng trả lời.
Hai người hiểu rõ. Hiện tại mới có một lúc Diêm Xuyên đã đến. Nếu còn tiếp tục dây dưa, khẳng định càng ngày sẽ càng có nhiều cường giả tới đây. Bọn họ nhất định phải nhanh lên.
- Ta đến phá phong ấn! Thập Nhị Sát, chờ lâm trận!
Thất Sát nói.
- Vâng!
Thập Nhị Sát lên tiếng trả lời.
Trong lúc đang nói chuyện, Thất Sát đột nhiên rút trường kiếm của mình ra.
Khổng Tước Tử, Diêm Xuyên đều chờ lâm trận.
- Phá!
Thất Sát quát to một tiếng. Một đạo kiếm quang chói mắt xông thẳng tới chỗ phong ấn.
Ầm!
Phong ấn cực lớn ầm ầm nổ tung ra, lộ ra một miệng huyệt động cực lớn.
Lần này không giống như tình hình ở Đông Hải. Nước biển xung quanh không hề tràn vào trong huyệt động.
Mà bên trong huyệt động nhô lên rất nhiều cái đuôi.
- Thôn Thiên Vĩ Thú!
Ánh mắt Khổng Tước Tử lộ vẻ hưng phấn.
- Ê a!
Vù!
Con Thôn Thiên Vĩ Thú thứ nhất chạy ra khỏi huyệt động.
Ầm!
Tám cái đuôi của nó vung một cái, hư không xung quanh đột nhiên lay động.
- Đây là Thôn Thiên Vĩ Thú lớn năm mươi trượng?
Một cường giả phía sau Khổng Tước Tử cả kinh kêu lên.
Bây giờ Thôn Thiên Vĩ Thú ở cương vực Vĩnh Hằng có kích thước trăm trượng. Lúc mới vừa lúc xuất thế, nó chỉ có chưa tới mười trượng. Nhưng con Thôn Thiên Vĩ Thú trước mắt lại có thể có kích thước năm mươi trượng?
- Quả nhiên là Thôn Thiên Vĩ Thú!
Trong mắt Thất Sát loé ra một tia hưng phấn.
Phía xa mí mắt Diêm Xuyên lại híp lại, lộ vẻ kinh hoàng.
Bởi vì bên trong huyệt động kia lại truyền đến âm thanh của Thôn Thiên Vĩ Thú.
- Ê a! Ê a! Ê a!............
Vô số âm thanh vang lên.
Ầm ầm ầm!
Mỗi con Thôn Thiên Vĩ Thú, nhanh chóng tràn ra khỏi Hải Nhãn.
Trong nháy mắt, gần hai trăm con Thôn Thiên Vĩ Thú bay ra ngoài.
Lớn cũng phải kích thước hai trăm trượng. Nhỏ cũng có kích thước ba mươi trượng.
- Ê a! Ê a!......
Thôn Thiên Vĩ Thú không ngừng kêu to, dáng vẻ cực kỳ khả ái. Đồng thời những con Thôn Thiên Vĩ Thú này, hưng phấn vui vẻ nhào về phía các tu giả ở bốn phương tám hướng.
Hai trăm con? Hai trăm con Thôn Thiên Vĩ Thú?
Gần như tất cả mọi người đều đột nhiên giật mình!
Lúc này cho dù là Diêm Xuyên cũng nhất thời biến sắc! Nhiều như vậy sao?
Tin tức về cương vực Vĩnh Hằng lại không ngừng truyền đến chỗ Diêm Xuyên. Thôn Thiên Vĩ Thú với kích thước mười trượng, tại cương vực Vĩnh Hằng kia căn bản không ai địch nổi.
Phải biết rằng, cương vực Vĩnh Hằng có một ít thành trì lớn, khẳng định có Tổ tiên tọa trấn. Cho dù là Tổ tiên, Thôn Thiên Vĩ Thú mười trượng kia cũng ăn được.
Bây giờ, đám Thôn Thiên Vĩ Thú trước mắt lớn nhất là hai trăm trượng, nhỏ nhất là ba mươi trượng. Một đám Thôn Thiên Vĩ Thú tự do?
Đây là Thôn Thiên Vĩ Thú do Phục Hy phong ấn sao?
- Quá nhiều!
Sắc mặt Khổng Tước Tử trầm xuống.
Thất Sát cũng nhất thời biến sắc.
- Ê a, ê a, ê a, ê a!
Hai trăm Thôn Thiên Vĩ Thú đột nhiên kích động nhào về phía đoàn người xung quanh.
Đám người kia chính là vô số mỹ thực. Thôn Thiên Vĩ Thú tất nhiên tranh nhau chen lấn.
Nhóm người Khổng Tước Tử đứng mũi chịu sào. Hơn vạn người đã trở thành một phần thịnh yến cho Thao Thiết. Phần lớn Thôn Thiên Vĩ Thú đều nhào về phía Khổng Tước Tử.
Thôn Thiên Vĩ Thú dường như có thể phân biệt ra được cường giả nào mạnh hơn, vị nào ngon hơn.
Thất Sát, cường giả thập ngũ trọng thiên, mặc dù tu vi mới vào thập ngũ trọng thiên nhưng lại là một người mạnh nhất nơi này. Bởi vậy, Thôn Thiên Vĩ Thú lớn nhất với kích thước hai trăm trượng kia lập tức xông thẳng về phía Thất Sát.