Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1150: Phong Ấn Hải Nhãn Bị Phá Hủy
- Thiên Đế yên tâm, ta đã truyền tin qua đó!
Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
- Còn nữa, tiếp tục tìm kiếm tin tức của Đông Phương Bất Bại. Tử Vi Đại Đế đã không chiếm lĩnh Hoàn Đông Bắc Châu nữa, trái lại xoay sang đối phó Thiên đình Đại Chu. Đông Phương Bất Bại ở kỷ thứ hai tất nhiên cũng không đơn giản!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mười ngày sau, xe sáu rồng kéo của Diêm Xuyên bay ra khỏi Hàm Dương, tiến về phía tây nhanh.
Nhân thân Diêm Xuyên rời khỏi Hàm Dương không bao lâu, tin tức của Phá Quân nhất thời truyền khắp thiên hạ. Bất luận dương gian, cõi âm, tất cả đều là tin tức Phá Quân gặp phải ở Đại Trăn.
Cõi âm, Nam Ngoại Châu.
- Phá Quân? Cướp đoạt tinh lực? Chẳng trách thủ hạ Diêm Xuyên bỗng nhiên tăng thêm nhiều cường giả như vậy?
Ánh mắt Chu Tước Đại Đế lạnh như băng.
- Đúng vậy, chủ thượng, xem ra ba mươi người lần trước cùng chủ thượng đi tới Đại Tần Thành cũng bị......!
- Diêm Xuyên sao?
Trong mắt Chu Tước Đại Đế bắn ra hàn quang.
- Chủ thượng, trận pháp cướp đoạt tinh lực kia quá mức quỷ dị. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng quét sạch. Bằng không, đội ngũ cường giả của Đại Trăn sẽ càng đánh càng nhiều. Tới khi đó Diêm Xuyên sẽ trở thành một người độc đại!
- Không sai. Diêm Xuyên? Hừ! Trẫm muốn đi gặp ba vị Đại Đế Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long. Phải mau chóng bóp chết trận pháp uy hiếp chúng ta!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
Ngoại trừ Chu Tước Đại Đế ra, bất kể cường giả kỷ thứ hai nào thông với ngôi sao nhận được tin tức này đều trở nên xôn xao. Nhất thời mọi người lại nhìn về phía Thiên đình Đại Trăn, dĩ nhiên ôm ấp thái độ thù địch mãnh liệt.
Dương gian, Hoàn Đông Nam Châu. Hoàng Kim Thiên Giới!
Xe rồng của Diêm Xuyên dừng ở trung tâm chủ điện, bên ngoài Hoàng Kim Điện.
- Người tới là người phương nào?
Một đám tướng sĩ thân mang kim giáp bay vút lên trời.
Ở ngoài xe rồng, Bạch Khởi và Kim Đại Vũ đang đứng.
- Đại Trăn Thiên Đế đến thăm. Mong được gặp Hoàng Kim Đại Đế!
Bạch Khởi quát to một tiếng.
Nghe thấy Bạch Khở nói vậy, tướng sĩ mặc kim giáp phía xa nhanh chóng bay trở lại bẩm báo.
Nhưng hắn mới vừa bay một hồi.
Két!
Phía xa, cửa Hoàng Kim Điện ầm ầm mở ra.
...
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Miêu Miêu quấn quít lấy cương thi Diêm Xuyên.
- Meo, Diêm Xuyên, nhân thân ngươi đi tới phía tây, tại sao không cho ta đi cùng. Ta cũng muốn đi theo!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Cương thi Diêm Xuyên khẽ mỉm cười:
- Xe rồng bay, cũng không có gì hay để chơi đùa. Hiện tại đã đi tới đó, táng thiên đồng quan hợp nhất, ta không có cách nào tùy ý truyền tống vật phẩm. Tuy nhiên, cũng may ngươi có thể truyền tống đến chỗ nhân thân của ta. Ngươi có Ô Kim Sào, đến lúc đó ta cần thứ gì, sẽ thông báo ngươi truyền tống qua được chứ?
- Nhưng... nhưng Vũ Hề tỷ tỷ cũng đi rồi!
Miêu Miêu vẫn canh cánh trong lòng.
- Vũ Hề và Võ Chiếu chung quy có chút liên hệ máu mủ. Cho nên, chuyến này cũng dẫn nàng đi thăm một chút!
Cương thi Diêm Xuyên cười nói.
- Meo, ta cũng muốn đi chơi!
Miêu Miêu ủy khuất nói.
- Yên tâm đi. Có chơi vui, nhất định sẽ kêu ngươi tới!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Được rồi!
Miêu Miêu bất đắc dĩ phải chấp nhận.
...
Dương gian, Nam Hải!
Nam Hải ở trung tâm của Nam Ngoại Châu, Hoàn Đông Nam Châu, Hoàn Tây Nam Châu.
Một hải vực phía tây Nam Hải có một toà Long cung cực lớn.
Dáng vẻ của Long cung ngày giống như Đông Hải Long Cung ngày trước, chỉ có điều quy mô có nhỏ hơn một chút.
Tại chủ điện Long cung, Thuỷ Tinh Cung Nam Hải.
Bên trong Thuỷ Tinh Cung, một nam tử với dáng vẻ già nua đang ngồi bên trên long ỷ. Một đám thuộc hạ đứng ở hai bên.
Ở giữa, một nam tử gầy gò dáng vẻ vênh váo tự đắc.
- Lão Long Hoàng, chí tôn sai ta tới mời lão vào Tây Ngoại Châu!
Nam tử gầy gò kia cười nói.
Nam tử già nua hít sâu một cái nói:
- Không phải ta đã truyền Long tộc Nam Hải, cho tên bất hiếu kia rồi sao? Hắn không phải đã thần phục Thành Tổ sao? Tại sao các ngươi còn đến tìm lão già ta nữa?
- Ngươi là Long Hoàng Nam Hải ngày xưa. Tuy rằng ngươi đã giao Long tộc cho con trai ngươi, nhưng không phải ngươi vẫn còn một nửa hay sao? Huống hồ, chí tôn đối với Hải Nhãn Nam Hải này...!
Nam tử gầy gò cười nói.
- Khốn kiếp!
Lão Long Hoàng Nam Hải nhất thời quát lớn.
- Đó là chức trách đời đời của Long tộc ta. Thành Tổ đã phá hủy phong ấn của Hải Nhãn ở Đông Hải, còn muốn phá hoại phong ấn Nam Hải ta sao?
Lão Long Hoàng nhất thời nổi giận nói.
- Ha ha, cái này cũng không có cách nào. Tây Ngoại Châu gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có, cho nên, mới hi vọng mở phong ấn ra. Vẫn mong lão Long Hoàng thành toàn!
Nam tử gầy gò cười nói.
- Nguy cơ? Nguy cơ? Khốn kiếp, nguy cơ cái gì, hắn làm chó của Võ Chiếu, còn muốn kéo theo tất cả Long tộc chôn cùng sao? Không được. Cút. Nam Hải không hoan nghênh các ngươi!
Lão Long Hoàng nổi giận nói.
Đang lúc lão Long Hoàng đuổi người, đột nhiên đáy biển phía xa truyền đến một tiếng động rất lớn.
Ầm!
Nghe thấy tiếng động rất lớn này, lão Long Hoàng nhất thời biến sắc. Các Long Vương bên trong Thuỷ Tinh Cung cũng nhất thời biến sắc.
- Ngươi... ngươi... ngươi... tên gian tặc, ngươi gạt chúng ta ở đây, lại lén lút phá hủy phong ấn Hải Nhãn sao?
Lão Long Hoàng nhất thời cả kinh kêu lên.
Ầm!
Một nhóm người nhanh chóng xông thẳng ra, phóng nhanh về phía tiếng nổ phát ra.
Bọn họ nhanh chóng đến nơi tiếng nổ phát ra.
Trên mặt đất, khắp nơi đều là rất nhiều lính tôm tướng cua nằm ngổn ngang. Tất cả đều bị nổ nát.
Rất nhiều bùn đất dưới lòng biển đã bị vụ nổ hất tung lên làm vẩn đục cả một khoảng rộng, căn bản không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
- Ê a! Ê a!............
Trong nước biển vẩn đục đột nhiên truyền đến những tiếng trẻ con nói cười.
- Đây là?
Sắc mặt lão Long Hoàng trầm xuống. Hắn vung tay lên.
Ầm!
Vô số bùn đất dưới lòng biển đang vẩn đục nhanh chóng lắng đọng. Trong nháy mắt ở giữa lộ ra một quái vật kỳ lạ.
Quái vật có hình dạng cực kỳ khả ái. Một cái đầu cực kỳ lớn màu phấn hồng dường như được làm bằng băng. Hai con mắt to sáng lấp lánh. Xung quanh thân thể có tám cái đuôi lớn dài ba trượng.
Tám cái đuôi lớn dài ba trượng lại có màu sắc khác nhau, đang đong đưa. Nước biển cuồn cuộn rung chuyển.
- Ê a! Ê a!
Quái vật phát ra những tiếng kêu rất dễ thương.
Xung quanh có mấy trăm cường giả áo bào đen. Phía dưới là một huyệt động. Bên trên huyệt động kia có một phong ấn hình con rồng. Phong ấn đã bị phá rách một đường nhỏ. Quái vật chính từ trong đường rách nhỏ kia hiện ra.
- Phong ấn đã bị phá rách?
Lão Long Hoàng nhất thời biến sắc.
- Bắt nó lại!
Mấy trăm cường giả mặc áo bào đen nhất thời kêu lên.
Ầm!
Một nhóm người chộp về phía quái vật.
- Ê a, ê a!
Quái vật dường như cực kỳ vui mừng, nhào về phía nhóm người cường giả áo bào đen.
Trong chớp mắt quái vật và người mặc áo bào đen tiến tới gần nhau. Dường như quái vật kia nhiều năm không nhìn thấy người thân, hết sức vui mừng.
- Ta đến đây, ha ha!
Một cường giả nhất thời xông lên phía trước nhất, giơ tay chộp tới một chưởng.
Quỷ Cốc Tử trịnh trọng nói.
- Còn nữa, tiếp tục tìm kiếm tin tức của Đông Phương Bất Bại. Tử Vi Đại Đế đã không chiếm lĩnh Hoàn Đông Bắc Châu nữa, trái lại xoay sang đối phó Thiên đình Đại Chu. Đông Phương Bất Bại ở kỷ thứ hai tất nhiên cũng không đơn giản!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Mười ngày sau, xe sáu rồng kéo của Diêm Xuyên bay ra khỏi Hàm Dương, tiến về phía tây nhanh.
Nhân thân Diêm Xuyên rời khỏi Hàm Dương không bao lâu, tin tức của Phá Quân nhất thời truyền khắp thiên hạ. Bất luận dương gian, cõi âm, tất cả đều là tin tức Phá Quân gặp phải ở Đại Trăn.
Cõi âm, Nam Ngoại Châu.
- Phá Quân? Cướp đoạt tinh lực? Chẳng trách thủ hạ Diêm Xuyên bỗng nhiên tăng thêm nhiều cường giả như vậy?
Ánh mắt Chu Tước Đại Đế lạnh như băng.
- Đúng vậy, chủ thượng, xem ra ba mươi người lần trước cùng chủ thượng đi tới Đại Tần Thành cũng bị......!
- Diêm Xuyên sao?
Trong mắt Chu Tước Đại Đế bắn ra hàn quang.
- Chủ thượng, trận pháp cướp đoạt tinh lực kia quá mức quỷ dị. Chúng ta nhất định phải nhanh chóng quét sạch. Bằng không, đội ngũ cường giả của Đại Trăn sẽ càng đánh càng nhiều. Tới khi đó Diêm Xuyên sẽ trở thành một người độc đại!
- Không sai. Diêm Xuyên? Hừ! Trẫm muốn đi gặp ba vị Đại Đế Bạch Hổ, Huyền Vũ, Thanh Long. Phải mau chóng bóp chết trận pháp uy hiếp chúng ta!
Chu Tước Đại Đế trầm giọng nói.
Ngoại trừ Chu Tước Đại Đế ra, bất kể cường giả kỷ thứ hai nào thông với ngôi sao nhận được tin tức này đều trở nên xôn xao. Nhất thời mọi người lại nhìn về phía Thiên đình Đại Trăn, dĩ nhiên ôm ấp thái độ thù địch mãnh liệt.
Dương gian, Hoàn Đông Nam Châu. Hoàng Kim Thiên Giới!
Xe rồng của Diêm Xuyên dừng ở trung tâm chủ điện, bên ngoài Hoàng Kim Điện.
- Người tới là người phương nào?
Một đám tướng sĩ thân mang kim giáp bay vút lên trời.
Ở ngoài xe rồng, Bạch Khởi và Kim Đại Vũ đang đứng.
- Đại Trăn Thiên Đế đến thăm. Mong được gặp Hoàng Kim Đại Đế!
Bạch Khởi quát to một tiếng.
Nghe thấy Bạch Khở nói vậy, tướng sĩ mặc kim giáp phía xa nhanh chóng bay trở lại bẩm báo.
Nhưng hắn mới vừa bay một hồi.
Két!
Phía xa, cửa Hoàng Kim Điện ầm ầm mở ra.
...
Cõi âm, Đại Tần Thành.
Miêu Miêu quấn quít lấy cương thi Diêm Xuyên.
- Meo, Diêm Xuyên, nhân thân ngươi đi tới phía tây, tại sao không cho ta đi cùng. Ta cũng muốn đi theo!
Miêu Miêu nhất thời kêu lên.
Cương thi Diêm Xuyên khẽ mỉm cười:
- Xe rồng bay, cũng không có gì hay để chơi đùa. Hiện tại đã đi tới đó, táng thiên đồng quan hợp nhất, ta không có cách nào tùy ý truyền tống vật phẩm. Tuy nhiên, cũng may ngươi có thể truyền tống đến chỗ nhân thân của ta. Ngươi có Ô Kim Sào, đến lúc đó ta cần thứ gì, sẽ thông báo ngươi truyền tống qua được chứ?
- Nhưng... nhưng Vũ Hề tỷ tỷ cũng đi rồi!
Miêu Miêu vẫn canh cánh trong lòng.
- Vũ Hề và Võ Chiếu chung quy có chút liên hệ máu mủ. Cho nên, chuyến này cũng dẫn nàng đi thăm một chút!
Cương thi Diêm Xuyên cười nói.
- Meo, ta cũng muốn đi chơi!
Miêu Miêu ủy khuất nói.
- Yên tâm đi. Có chơi vui, nhất định sẽ kêu ngươi tới!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
- Được rồi!
Miêu Miêu bất đắc dĩ phải chấp nhận.
...
Dương gian, Nam Hải!
Nam Hải ở trung tâm của Nam Ngoại Châu, Hoàn Đông Nam Châu, Hoàn Tây Nam Châu.
Một hải vực phía tây Nam Hải có một toà Long cung cực lớn.
Dáng vẻ của Long cung ngày giống như Đông Hải Long Cung ngày trước, chỉ có điều quy mô có nhỏ hơn một chút.
Tại chủ điện Long cung, Thuỷ Tinh Cung Nam Hải.
Bên trong Thuỷ Tinh Cung, một nam tử với dáng vẻ già nua đang ngồi bên trên long ỷ. Một đám thuộc hạ đứng ở hai bên.
Ở giữa, một nam tử gầy gò dáng vẻ vênh váo tự đắc.
- Lão Long Hoàng, chí tôn sai ta tới mời lão vào Tây Ngoại Châu!
Nam tử gầy gò kia cười nói.
Nam tử già nua hít sâu một cái nói:
- Không phải ta đã truyền Long tộc Nam Hải, cho tên bất hiếu kia rồi sao? Hắn không phải đã thần phục Thành Tổ sao? Tại sao các ngươi còn đến tìm lão già ta nữa?
- Ngươi là Long Hoàng Nam Hải ngày xưa. Tuy rằng ngươi đã giao Long tộc cho con trai ngươi, nhưng không phải ngươi vẫn còn một nửa hay sao? Huống hồ, chí tôn đối với Hải Nhãn Nam Hải này...!
Nam tử gầy gò cười nói.
- Khốn kiếp!
Lão Long Hoàng Nam Hải nhất thời quát lớn.
- Đó là chức trách đời đời của Long tộc ta. Thành Tổ đã phá hủy phong ấn của Hải Nhãn ở Đông Hải, còn muốn phá hoại phong ấn Nam Hải ta sao?
Lão Long Hoàng nhất thời nổi giận nói.
- Ha ha, cái này cũng không có cách nào. Tây Ngoại Châu gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có, cho nên, mới hi vọng mở phong ấn ra. Vẫn mong lão Long Hoàng thành toàn!
Nam tử gầy gò cười nói.
- Nguy cơ? Nguy cơ? Khốn kiếp, nguy cơ cái gì, hắn làm chó của Võ Chiếu, còn muốn kéo theo tất cả Long tộc chôn cùng sao? Không được. Cút. Nam Hải không hoan nghênh các ngươi!
Lão Long Hoàng nổi giận nói.
Đang lúc lão Long Hoàng đuổi người, đột nhiên đáy biển phía xa truyền đến một tiếng động rất lớn.
Ầm!
Nghe thấy tiếng động rất lớn này, lão Long Hoàng nhất thời biến sắc. Các Long Vương bên trong Thuỷ Tinh Cung cũng nhất thời biến sắc.
- Ngươi... ngươi... ngươi... tên gian tặc, ngươi gạt chúng ta ở đây, lại lén lút phá hủy phong ấn Hải Nhãn sao?
Lão Long Hoàng nhất thời cả kinh kêu lên.
Ầm!
Một nhóm người nhanh chóng xông thẳng ra, phóng nhanh về phía tiếng nổ phát ra.
Bọn họ nhanh chóng đến nơi tiếng nổ phát ra.
Trên mặt đất, khắp nơi đều là rất nhiều lính tôm tướng cua nằm ngổn ngang. Tất cả đều bị nổ nát.
Rất nhiều bùn đất dưới lòng biển đã bị vụ nổ hất tung lên làm vẩn đục cả một khoảng rộng, căn bản không nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
- Ê a! Ê a!............
Trong nước biển vẩn đục đột nhiên truyền đến những tiếng trẻ con nói cười.
- Đây là?
Sắc mặt lão Long Hoàng trầm xuống. Hắn vung tay lên.
Ầm!
Vô số bùn đất dưới lòng biển đang vẩn đục nhanh chóng lắng đọng. Trong nháy mắt ở giữa lộ ra một quái vật kỳ lạ.
Quái vật có hình dạng cực kỳ khả ái. Một cái đầu cực kỳ lớn màu phấn hồng dường như được làm bằng băng. Hai con mắt to sáng lấp lánh. Xung quanh thân thể có tám cái đuôi lớn dài ba trượng.
Tám cái đuôi lớn dài ba trượng lại có màu sắc khác nhau, đang đong đưa. Nước biển cuồn cuộn rung chuyển.
- Ê a! Ê a!
Quái vật phát ra những tiếng kêu rất dễ thương.
Xung quanh có mấy trăm cường giả áo bào đen. Phía dưới là một huyệt động. Bên trên huyệt động kia có một phong ấn hình con rồng. Phong ấn đã bị phá rách một đường nhỏ. Quái vật chính từ trong đường rách nhỏ kia hiện ra.
- Phong ấn đã bị phá rách?
Lão Long Hoàng nhất thời biến sắc.
- Bắt nó lại!
Mấy trăm cường giả mặc áo bào đen nhất thời kêu lên.
Ầm!
Một nhóm người chộp về phía quái vật.
- Ê a, ê a!
Quái vật dường như cực kỳ vui mừng, nhào về phía nhóm người cường giả áo bào đen.
Trong chớp mắt quái vật và người mặc áo bào đen tiến tới gần nhau. Dường như quái vật kia nhiều năm không nhìn thấy người thân, hết sức vui mừng.
- Ta đến đây, ha ha!
Một cường giả nhất thời xông lên phía trước nhất, giơ tay chộp tới một chưởng.