Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1140: Tướng Thần Chưa Thức Tỉnh
Miệt Thế liều mạng giãy dụa, nhưng lực lượng của trấn thế đồng quan quá cường đại.
Ầm! Ầm! Ầm!......
Trên bầu trời Đông Hải, ở trong bóng tối không ngừng truyền đến những tiếng chấn động kịch liệt. Người ngoài lại không cách nào thấy những điều xảy ra ở bên trong.
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh.
Ầm!
Miệt Thế ầm ầm nổ nát đại đạo của mình. Lực lượng vô tận tràn vào trong cơ thể Miệt Thế. Hắn lại một lần nữa đẩy trấn thế đồng quan.
Trấn thế đồng quan cũng run lên bần bật, nhưng trong nháy mắt đã trở nên ổn định.
- Không!
Trong bóng tối truyền ra tiếng kêu không cam lòng tan nát cõi lòng.
- Một ngày đã qua. Miệt Thế, ngươi có thể nói được rồi chứ?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn chằm chằm Miệt Thế trầm giọng nói.
Miệt Thế quay đầu nhìn cương thi Diêm Xuyên, trong mắt loé ra một cảm giác cực kì không cam lòng, một cảm giác bi tráng cay đắng.
- Tướng thần Thứ Chủ Thế giới Đại Thiên? Ha ha, ta đã thất bại. Tuy nhiên cũng tốt. Ít nhất ta chỉ là bại trong tay ngươi. Bắt đầu từ khi biết tất cả những điều này, ta đã cố gắng nỗ lực phá phần gông xiềng này, nhưng cuối cùng vẫn là công dã tràng. Ngươi luyện hóa ta đi, dùng thân thể tướng thần của ta, làm cường hãn thân thể tướng thần của ngươi, cố gắng hoàn thành giấc mộng của ta!
Miệt Thế bỗng nhiên khổ sở nói.
Hai người nhất định phải chết một. Bây giờ, mình lại không có sức mạnh cường đại. Tuy rằng Miệt Thế vô cùng không cam lòng, nhưng dường như đã nhìn ra được.
- Tướng thần Thứ Chủ, cái gì gọi là Tướng thần Thứ Chủ? Còn nữa, ta nhớ ngày ấy ngươi đã từng nói bốn thân thể hợp nhất, mới thật sự là thân thể tướng thần. Ngươi và ta đều là vật hy sinh? Còn có cái gọi là đại kiếp nạn là gì? Chúng ta tu luyện thân thể tướng thần, có đại kiếp nạn gì?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Miệt Thế cay đắng nở nụ cười:
- Ngươi không phát hiện ra sao? Công pháp này của chúng ta tên là gì? Thân thể tướng thần? Thật ra như vậy đã rất rõ ràng rồi!
- Có ý gì?
Cương thi Diêm Xuyên không hiểu nói.
- Thân thể tướng thần, thân thể tướng thần chính là thân thể của tướng thần.
Miệt Thế khổ sở nói.
- Ồ?
Con ngươi cương thi Diêm Xuyên đột nhiên co lại.
Thân thể tướng thần, ngày xưa hắn chỉ cho rằng đây là tên của một công pháp, nhưng chưa từng nghĩ tới công pháp này còn có cách giải thích khác.
- Chúng ta tu luyện công pháp này, chỉ vì tu luyện ra một thân thể vô địch. Thân thể vô địch này cuối cùng không phải của chúng ta. Chúng ta chỉ là giá áo cho người khác mà thôi!
Miệt Thế khổ sở nói.
- Để cho người khác sử dụng sao? Ngươi muốn nói, chúng ta luyện ra thân thể cường hãn, bốn tướng thần tu luyện thân thể cường hãn chém giết lẫn nhau luyện hóa lẫn nhau để tăng cường bản thân. Sau khi đạt tới mức độ mạnh nhất, sẽ bị người khác đoạt xác sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Không sai, tướng thần Đại Đế!
Miệt Thế khổ sở nói.
- Tướng thần Đại Đế?
Mí mắt cương thi Diêm Xuyên lộ vẻ kinh hoàng.
- Bây giờ một đám Đại Đế đều là Đại Đế sinh ra ở trung hậu kỳ của kỷ thứ hai. Tướng thần Đại Đế là sinh ra ở sơ kỳ của kỷ thứ hai. Tướng thần! Thi tổ tướng thần! Thậm chí ta đã nghi ngờ, thi tổ tướng thần tồn tại ở kỷ thứ nhất, chỉ sau đi tới kỷ thứ hai sơ kỳ mới làm đến Đại Đế. Tại bộ tộc Bàn Thạch đã ta tìm hiểu được, tướng thần vừa xuất hiện, vạn dặm đều là biển thây, là vạn thi chi tổ!
Miệt Thế giải thích.
- Ha ha ha ha, thân thể tướng thần, đây không phải là một cái tên chẳng ra sao cả. Mà mục đích cuối cùng của công pháp này chính là luyện hóa ra một thân thể cường hãn đến cực điểm cho tướng thần Đại Đế, cung cấp một thân thể cho tướng thần trong tương lai khi tướng thần thức tỉnh, chiếm thân!
Miệt Thế khổ sở nói.
- Thi tổ, tướng thần?
Cương thi Diêm Xuyên hít sâu một hơi.
- Ha ha ha, ta không ngừng muốn khiến mình trở nên cường đại, để tương lai vào thời điểm tướng thần thức tỉnh, có thể cùng hắn đánh một trận. Nhưng rõ ràng ta không thể nào thực hiện được. Hơn nữa, một khi luyện thành công pháp này, sẽ không bao giờ có ngày quay đầu lại được nữa. Cho dù chuyển thế sống lại, nó cũng đời đời kiếp kiếp theo ngươi. Diêm Xuyên, ngươi nhất định phải đọ sức với hắn!
Mặt Miệt Thế lộ vẻ dữ tợn nói.
- Ta sẽ làm vậy. Không ai có thể nghĩ tới chuyện chiếm thân thể của ta được!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Cho nên, ngươi mới phải càng tăng cường. Trước khi tướng thần thức tỉnh, ngươi nhất định phải luyện hóa hai thân thể tướng thần còn lại. Ngươi nhất định phải đạt được mạnh nhất. Ta không cam lòng, ta không cam lòng bị ngươi đánh bại, càng không cam lòng hơn khi vừa mới bắt đầu đã nhất định phải luyện thân vì người khác!
Miệt Thế bi phẫn nói.
- Thi tổ, tướng thần Đại Đế là đại kiếp nạn của chúng ta. Vậy bộ tộc Bàn Thạch thì sao? Bọn họ gọi chúng ta là Thứ Chủ là có ý gì?
Cương thi Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Tướng thần sáng tạo ra bộ tộc Bàn Thạch, được cường giả bộ tộc Bàn Thạch tôn xưng làm Chân chủ. Chúng ta là thân thể chân chủ của bọn họ, tất nhiên chúng ta chính là Thứ Chủ. Bọn họ chỉ tôn thờ Chân chủ. Đối với chúng ta, bọn họ cũng không tuân theo, chỉ tình cờ dành cho chút lợi ích mà thôi. Diêm Xuyên, nhớ kỹ, cẩn thận với bộ tộc Bàn Thạch. Bọn họ vĩnh viễn không thể nào đứng ở phía bên ngươi. Bọn họ chỉ là người hầu của tướng thần, chỉ nghe theo lời nói của tướng thần mà thôi! Cẩn thận với bộ tộc Bàn Thạch!
Miệt Thế trầm giọng nói.
- Bộ tộc Bàn Thạch?
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Ngươi yên tâm. Nếu như bộ tộc Bàn Thạch biết thân phận của ngươi, đương nhiên sẽ không ngăn cản ngươi phát triển. Dù sao, dưới cái nhìn của bọn họ, thế lực của ngươi càng lớn, sau đó đều sẽ bị tướng thần đoạt lấy. Ha ha ha!
Miệt Thế khinh thường cười to nói.
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên càng lúc càng ngưng trọng.
- Được rồi. Bắt đầu đi, để ta tăng cường thực lực của ngươi!
Miệt Thế lắc lắc đầu nói.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên rống to một tiếng, mở miệng quay về phía Miệt Thế cắn nuốt.
Giờ phút này, Miệt Thế cũng không hề chống cự, mặc cho cương thi Diêm Xuyên hung mãnh nuốt mình.
Ầm!
Miệt Thế bị cương thi Diêm Xuyên nuốt vào trong bụng.
Miệt Thế tự biết mình hẳn phải chết, nên không chống cự, lực lượng của thân thể tướng thần cuồn cuộn điên cuồng tràn vào trong thân thể cương thi Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Trong lúc nhất thời xung quanh cương th iDiêm Xuyên phát ra thi khí cuồn cuộn.
Trấn thế đồng quan đã thu vào. Thiên địa lại trở nên trong sáng. Nhưng ở giữa thi khí cuồn cuộn quả thật vẫn bao vây bên trong.
Thời khắc luyện hóa Miệt Thế, cương thi Diêm Xuyên nhất thời cảm nhận được thân thể mình phát sinh biến hóa.
Tất cả thân thể dường như càng trở nên dầy hơn. Phía sau lưng cương thi Diêm Xuyên đột nhiên rung động một hồi.
Rắc rắc rắc rắc!
Phía sau lưng, da dẻ nhanh chóng nứt ra, dần dần, phóng ra một đôi cánh cực lớn màu đỏ.
Ầm!
Vẫn là đôi cánh long cốt cực lớn, chỉ có điều nó không phải là màu đen mà là một màu đỏ tươi.
Ầm!
Lệ khí cuồn cuộn toả ra khắp nơi. Khắp biển rộng đột nhiên trầm xuống.
Ầm! Ầm! Ầm!......
Trên bầu trời Đông Hải, ở trong bóng tối không ngừng truyền đến những tiếng chấn động kịch liệt. Người ngoài lại không cách nào thấy những điều xảy ra ở bên trong.
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh.
Ầm!
Miệt Thế ầm ầm nổ nát đại đạo của mình. Lực lượng vô tận tràn vào trong cơ thể Miệt Thế. Hắn lại một lần nữa đẩy trấn thế đồng quan.
Trấn thế đồng quan cũng run lên bần bật, nhưng trong nháy mắt đã trở nên ổn định.
- Không!
Trong bóng tối truyền ra tiếng kêu không cam lòng tan nát cõi lòng.
- Một ngày đã qua. Miệt Thế, ngươi có thể nói được rồi chứ?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn chằm chằm Miệt Thế trầm giọng nói.
Miệt Thế quay đầu nhìn cương thi Diêm Xuyên, trong mắt loé ra một cảm giác cực kì không cam lòng, một cảm giác bi tráng cay đắng.
- Tướng thần Thứ Chủ Thế giới Đại Thiên? Ha ha, ta đã thất bại. Tuy nhiên cũng tốt. Ít nhất ta chỉ là bại trong tay ngươi. Bắt đầu từ khi biết tất cả những điều này, ta đã cố gắng nỗ lực phá phần gông xiềng này, nhưng cuối cùng vẫn là công dã tràng. Ngươi luyện hóa ta đi, dùng thân thể tướng thần của ta, làm cường hãn thân thể tướng thần của ngươi, cố gắng hoàn thành giấc mộng của ta!
Miệt Thế bỗng nhiên khổ sở nói.
Hai người nhất định phải chết một. Bây giờ, mình lại không có sức mạnh cường đại. Tuy rằng Miệt Thế vô cùng không cam lòng, nhưng dường như đã nhìn ra được.
- Tướng thần Thứ Chủ, cái gì gọi là Tướng thần Thứ Chủ? Còn nữa, ta nhớ ngày ấy ngươi đã từng nói bốn thân thể hợp nhất, mới thật sự là thân thể tướng thần. Ngươi và ta đều là vật hy sinh? Còn có cái gọi là đại kiếp nạn là gì? Chúng ta tu luyện thân thể tướng thần, có đại kiếp nạn gì?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Miệt Thế cay đắng nở nụ cười:
- Ngươi không phát hiện ra sao? Công pháp này của chúng ta tên là gì? Thân thể tướng thần? Thật ra như vậy đã rất rõ ràng rồi!
- Có ý gì?
Cương thi Diêm Xuyên không hiểu nói.
- Thân thể tướng thần, thân thể tướng thần chính là thân thể của tướng thần.
Miệt Thế khổ sở nói.
- Ồ?
Con ngươi cương thi Diêm Xuyên đột nhiên co lại.
Thân thể tướng thần, ngày xưa hắn chỉ cho rằng đây là tên của một công pháp, nhưng chưa từng nghĩ tới công pháp này còn có cách giải thích khác.
- Chúng ta tu luyện công pháp này, chỉ vì tu luyện ra một thân thể vô địch. Thân thể vô địch này cuối cùng không phải của chúng ta. Chúng ta chỉ là giá áo cho người khác mà thôi!
Miệt Thế khổ sở nói.
- Để cho người khác sử dụng sao? Ngươi muốn nói, chúng ta luyện ra thân thể cường hãn, bốn tướng thần tu luyện thân thể cường hãn chém giết lẫn nhau luyện hóa lẫn nhau để tăng cường bản thân. Sau khi đạt tới mức độ mạnh nhất, sẽ bị người khác đoạt xác sao?
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Không sai, tướng thần Đại Đế!
Miệt Thế khổ sở nói.
- Tướng thần Đại Đế?
Mí mắt cương thi Diêm Xuyên lộ vẻ kinh hoàng.
- Bây giờ một đám Đại Đế đều là Đại Đế sinh ra ở trung hậu kỳ của kỷ thứ hai. Tướng thần Đại Đế là sinh ra ở sơ kỳ của kỷ thứ hai. Tướng thần! Thi tổ tướng thần! Thậm chí ta đã nghi ngờ, thi tổ tướng thần tồn tại ở kỷ thứ nhất, chỉ sau đi tới kỷ thứ hai sơ kỳ mới làm đến Đại Đế. Tại bộ tộc Bàn Thạch đã ta tìm hiểu được, tướng thần vừa xuất hiện, vạn dặm đều là biển thây, là vạn thi chi tổ!
Miệt Thế giải thích.
- Ha ha ha ha, thân thể tướng thần, đây không phải là một cái tên chẳng ra sao cả. Mà mục đích cuối cùng của công pháp này chính là luyện hóa ra một thân thể cường hãn đến cực điểm cho tướng thần Đại Đế, cung cấp một thân thể cho tướng thần trong tương lai khi tướng thần thức tỉnh, chiếm thân!
Miệt Thế khổ sở nói.
- Thi tổ, tướng thần?
Cương thi Diêm Xuyên hít sâu một hơi.
- Ha ha ha, ta không ngừng muốn khiến mình trở nên cường đại, để tương lai vào thời điểm tướng thần thức tỉnh, có thể cùng hắn đánh một trận. Nhưng rõ ràng ta không thể nào thực hiện được. Hơn nữa, một khi luyện thành công pháp này, sẽ không bao giờ có ngày quay đầu lại được nữa. Cho dù chuyển thế sống lại, nó cũng đời đời kiếp kiếp theo ngươi. Diêm Xuyên, ngươi nhất định phải đọ sức với hắn!
Mặt Miệt Thế lộ vẻ dữ tợn nói.
- Ta sẽ làm vậy. Không ai có thể nghĩ tới chuyện chiếm thân thể của ta được!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
- Cho nên, ngươi mới phải càng tăng cường. Trước khi tướng thần thức tỉnh, ngươi nhất định phải luyện hóa hai thân thể tướng thần còn lại. Ngươi nhất định phải đạt được mạnh nhất. Ta không cam lòng, ta không cam lòng bị ngươi đánh bại, càng không cam lòng hơn khi vừa mới bắt đầu đã nhất định phải luyện thân vì người khác!
Miệt Thế bi phẫn nói.
- Thi tổ, tướng thần Đại Đế là đại kiếp nạn của chúng ta. Vậy bộ tộc Bàn Thạch thì sao? Bọn họ gọi chúng ta là Thứ Chủ là có ý gì?
Cương thi Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Tướng thần sáng tạo ra bộ tộc Bàn Thạch, được cường giả bộ tộc Bàn Thạch tôn xưng làm Chân chủ. Chúng ta là thân thể chân chủ của bọn họ, tất nhiên chúng ta chính là Thứ Chủ. Bọn họ chỉ tôn thờ Chân chủ. Đối với chúng ta, bọn họ cũng không tuân theo, chỉ tình cờ dành cho chút lợi ích mà thôi. Diêm Xuyên, nhớ kỹ, cẩn thận với bộ tộc Bàn Thạch. Bọn họ vĩnh viễn không thể nào đứng ở phía bên ngươi. Bọn họ chỉ là người hầu của tướng thần, chỉ nghe theo lời nói của tướng thần mà thôi! Cẩn thận với bộ tộc Bàn Thạch!
Miệt Thế trầm giọng nói.
- Bộ tộc Bàn Thạch?
Cương thi Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Ngươi yên tâm. Nếu như bộ tộc Bàn Thạch biết thân phận của ngươi, đương nhiên sẽ không ngăn cản ngươi phát triển. Dù sao, dưới cái nhìn của bọn họ, thế lực của ngươi càng lớn, sau đó đều sẽ bị tướng thần đoạt lấy. Ha ha ha!
Miệt Thế khinh thường cười to nói.
Trong mắt cương thi Diêm Xuyên càng lúc càng ngưng trọng.
- Được rồi. Bắt đầu đi, để ta tăng cường thực lực của ngươi!
Miệt Thế lắc lắc đầu nói.
- A!
Cương thi Diêm Xuyên rống to một tiếng, mở miệng quay về phía Miệt Thế cắn nuốt.
Giờ phút này, Miệt Thế cũng không hề chống cự, mặc cho cương thi Diêm Xuyên hung mãnh nuốt mình.
Ầm!
Miệt Thế bị cương thi Diêm Xuyên nuốt vào trong bụng.
Miệt Thế tự biết mình hẳn phải chết, nên không chống cự, lực lượng của thân thể tướng thần cuồn cuộn điên cuồng tràn vào trong thân thể cương thi Diêm Xuyên.
Ầm ầm ầm!
Trong lúc nhất thời xung quanh cương th iDiêm Xuyên phát ra thi khí cuồn cuộn.
Trấn thế đồng quan đã thu vào. Thiên địa lại trở nên trong sáng. Nhưng ở giữa thi khí cuồn cuộn quả thật vẫn bao vây bên trong.
Thời khắc luyện hóa Miệt Thế, cương thi Diêm Xuyên nhất thời cảm nhận được thân thể mình phát sinh biến hóa.
Tất cả thân thể dường như càng trở nên dầy hơn. Phía sau lưng cương thi Diêm Xuyên đột nhiên rung động một hồi.
Rắc rắc rắc rắc!
Phía sau lưng, da dẻ nhanh chóng nứt ra, dần dần, phóng ra một đôi cánh cực lớn màu đỏ.
Ầm!
Vẫn là đôi cánh long cốt cực lớn, chỉ có điều nó không phải là màu đen mà là một màu đỏ tươi.
Ầm!
Lệ khí cuồn cuộn toả ra khắp nơi. Khắp biển rộng đột nhiên trầm xuống.