Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1131: Không Phải Là Đối Thủ
- Làm càn!
Thanh Long Đại Đế trừng mắt một cái.
Cương thi Diêm Xuyên một chút cũng không nhường, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Thanh Long Đại Đế.
Hơn ba trăm người kia đã bị đại trận Chu Thiên Tinh Đấu phế bỏ. Một khi thả lại chỉ có thể tăng thêm thù hận, không bằng giam giữ tại Đại Trăn.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí vừa hòa hoãn, lại trở nên khẩn trương.
- Thanh Long Đại Đế, ngươi đã từ chỗ Thiên Cương nhận được thứ ngươi muốn. Ngươi nên biết thế nào là đủ. Ngươi sẽ không cho rằng mình không hề tổn thất có thể nhận được bảo vật của Thiên Cương, sau đó sẽ chuyển thù hận của Thiên Cương tới cho ta chứ? Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy? Có được ắt phải có mất! Mời các ngươi trở về đi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Nếu như trẫm nhất định phải mang đi bọn họ thì sao?
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, khí thế quanh thân Thanh Long Đại Đế được phóng ra. Một thiên uy khí từ trên trời giáng xuống, nhất thời ép tới bên trong Đại Tần Thành. Vô số tu giả nhất thời cảm thấy không thở nổi.
Chu Tước Đại Đế đối chiến với Hoàng Kim Đại Đế và Sát Đế!
Chu Tước Đại Đế tất nhiên hiểu rõ ràng về thực lực của Hoàng Kim Đại Đế. Nhưng Sát Đế mạnh mẽ như vậy lại khiến Chu Tước Đại Đế hết lần này tới lần khác phải kinh ngạc.
- Mời bảo bối xoay người!
Trảm tiên phi đao lại hóa thành một đạo lưu quang bắn nhanh ra, trong nháy mắt va về phía Chu Tước Đại Đế.
Ầm!
Trong nháy mắt Trảm tiên phi đao lại bay trở về. Trên bả vai của Chu Tước Đại Đế xuất hiện một vết máu lớn.
- Không thể nào. Ngươi là ai?
Chu Tước Đại Đế quát lớn.
- Chu Tước Đại Đế, ngươi đúng thật là kẻ hay quên! Ngươi không nhớ ra sao?
Hoàng Kim Đại Đế cười lạnh nói.
- Hồ lô?
Chu Tước Đại Đế trừng mắt nói.
- Ta nhớ ra rồi. Thời điểm kỷ thứ hai, có hai người đến Chu Tước Thiên Giới ta gây sự. Một người cầm hồ lô màu lục, phóng ra Hỏa nha đầy trời, đấu hỏa của Hỏa Chu Tước của ta. Một người cầm hồ lô màu tím, có thể thu nạp vạn vật? Bọn họ tự xưng là người của Thần giới?
Ánh mắt Chu Tước Đại Đế nhất thời tỏ ra ngưng trọng.
- Nghĩ tới rồi sao? Đó là hồ lô Hỏa Nha của lão tứ và hồ lô Hồng Mông của Lão Thất!
Sát Đế lạnh lùng nói.
- Lão Tứ? Lão Thất? Ngươi cũng là người của Thần giới sao?
Chu Tước Đại Đế nhất thời lo lắng.
- Hừ!
Sát Đế cười lạnh.
Ầm!
Sát Đế ra tay càng thêm hung ác.
Trước Trung Ương Điện.
- Nếu như trẫm nhất định phải mang bọn họ đi thì sao?
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, khí thế quanh thân Thanh Long Đại Đế được phóng ra. Một khí tức thiên uy từ trên trời giáng xuống, nhất thời ép tới bên trong Đại Tần Thành, vô số tu giả nhất thời cảm thấy không thở nổi.
Cương thi Diêm Xuyên tiến lên một bước, một chút cũng không nhường nói:
- Thanh Long Đại Đế, trẫm cân nhắc đến Chu Tước Đại Đế, ngươi cho rằng trẫm không cân nhắc tới ngươi sao?
- Hả?
Sắc mặt Thanh Long Đại Đế trầm xuống.
Cương thi Diêm Xuyên cũng không nói những lời vô nghĩa, mà nhìn về phía một gian đại điện khác.
Két!
Cánh cửa đại điện kia ầm ầm mở ra. Một nam tử mặc áo bào đen, đang cầm cốc trà thưởng thức.
- Thông Thiên giáo chủ?
Trong một đám đại thần, rất nhiều người liếc mắt một cái đều nhận ra được.
- Vừa nãy ta đã suy nghĩ. Hai Đại Đế đến, ngươi sẽ làm thế nào? Không thể tưởng tượng được ngươi ngoại trừ mời ta đến đây, còn mời cả Hoàng Kim Đại Đế!
Thông Thiên giáo chủ nở nụ cười cao giọng nói.
Vèo!
Trong nháy mắt, Thông Thiên giáo chủ đã xuất hiện ở trước mặt Diêm Xuyên.
- Trận chiến ngày hôm này, ngươi ứng phó được không?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ nói.
Thông Thiên nhìn Thanh Long Đại Đế, lông mày thoáng nhíu lại nói:
- Đại Đế kỷ thứ hai, thực lực mỗi người đều không kém gì lão sư. Tuy nhiên ngày xưa khi ta chiến đấu một trận với lão sư, ta đã là thập ngũ trọng thiên. Vì tình giao hữu giữa ngươi và ta, ta giúp ngươi chiến đấu một trận!
- Được!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Tiếp đó, cương thi Diêm Xuyên lại nhìn ngược về phía Thanh Long Đại Đế.
- Thanh Long Đại Đế, ngươi cũng thấy đấy. Mời ngươi trở về đi. Trọng bảo của Thiên Cương lẽ ra đã có thể trung hoà tổn hao của ngươi rồi!
Cương thi Diêm Xuyên lại khuyên nhủ.
- Diêm Xuyên? Ngươi quả nhiên có vô số mưu tính. Tuy nhiên, giả như ngươi là trẫm, ngươi sẽ đi thẳng sao?
Thanh Long Đại Đế trầm cười nói.
- Sẽ không!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vậy là được rồi. Nếu ngươi muốn trẫm rút đi, vậy ngươi cần phải xuất ra thủ điện khiến trẫm rút đi!
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
- Như vậy, ta đành đắc tội!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Xem ra, ta vẫn phải ra tay!
Thông Thiên giáo chủ cười nói.
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Thanh Long Đại Đế lại nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Thông Thiên giáo chủ? Kiếp này trẫm đã sớm nghe nói về đại danh của ngươi. Cao đồ mạnh nhất của Hồng Quân? Để ta xem bản lãnh của ngươi thế nào!
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
Nói xong, Thanh Long Đại Đế vung tay lên nói:
- Không có mệnh lệnh của trẫm, không được phép ra tay!
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Thông Thiên giáo chủ nhìn chằm chằm vào Thanh Long Đại Đế. Sau đó hắn hít một hơi thật sâu, đưa tay rút Tru Tiên Kiếm trên lưng ra.
- Nhất Kiếm Tru Tiên!
Thông Thiên giáo chủ quát lớn.
Tru Tiên Kiếm trong tay Thông Thiên giáo chủ lập tức bắn nhanh về phía Thanh Long Đại Đế.
Ầm!
Một đạo ánh kiếm màu tím cắt phá hư không, xông thẳng về phía Thanh Long Đại Đế.
Thanh Long Đại Đế giơ tay vồ một cái. Trong hư không lập tức xuất hiện một trảo cương vuốt rồng màu xanh.
Ầm!
Kiếm trảo va chạm vào nhau, âm thanh rung chuyển thiên địa.
Thông Thiên giáo chủ đạp chân xuống, bắn nhanh về phía Thanh Long Đại Đế.
Ầm!
Hai đại cường giả tuyệt thế nhanh chóng lao vào một chỗ chiến đấu với nhau.
Kiếm đạo Thông Thiên tùy ý phát ra khí tức cực kỳ băng lạnh. Trong lúc nhất thời, khắp trời đều là thân ảnh của Thông Thiên giáo chủ. Thân hình vung lên rất nhanh, lưu lại từng kiếm ngân khổng lồ. Hư không bị xé rách vô số. Hai người vừa chiến đấu vừa không ngừng di chuyển bên trên không trung.
Mỗi thuộc hạ của Thanh Long Đại Đế không ngừng nhíu mày.
Thanh Long Đại Đế và Thông Thiên giáo chủ chiến đấu quá nhanh. Tu giả bình thường thậm chí không có cách nào thấy rõ động tác của hai người.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hai người vung ra trảo cương và kiếm quang. Mỗi đạo kiếm quang, đều giống như một dải ngân Hà giống. Trong lúc nhất thời trên bầu trời Đại Tần Thành hiện ra hàng ngàn hàng tỉ hố đen.
Trận chiến này diễn ra trong suốt một ngày.
- Thông Thiên giáo chủ, kiếm đạo quả nhiên lợi hại!
Yêu Thiên Thương trầm giọng nói.
- Còn chưa đủ. Thông Thiên đã tận lực, vẫn không phải là đối thủ của Thanh Long Đại Đế!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Meo, không phải chứ? Ta thấy hai người chiến đấu cân sức ngang tài mà!
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Ngươi xem lại đi!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
Ầm!
Trên bầu trời, Thanh Long Đại Đế dường như có chút phiền chán. Quanh thân Thanh Long Đại Đế đột nhiên phát ra hàng ngàn hàng tỉ ánh sáng màu xanh. Ánh sáng màu xanh vừa ra, như biển rộng lan về khắp các phía.
Thanh Long Đại Đế trừng mắt một cái.
Cương thi Diêm Xuyên một chút cũng không nhường, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Thanh Long Đại Đế.
Hơn ba trăm người kia đã bị đại trận Chu Thiên Tinh Đấu phế bỏ. Một khi thả lại chỉ có thể tăng thêm thù hận, không bằng giam giữ tại Đại Trăn.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí vừa hòa hoãn, lại trở nên khẩn trương.
- Thanh Long Đại Đế, ngươi đã từ chỗ Thiên Cương nhận được thứ ngươi muốn. Ngươi nên biết thế nào là đủ. Ngươi sẽ không cho rằng mình không hề tổn thất có thể nhận được bảo vật của Thiên Cương, sau đó sẽ chuyển thù hận của Thiên Cương tới cho ta chứ? Trên đời làm gì có chuyện tốt như vậy? Có được ắt phải có mất! Mời các ngươi trở về đi!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Nếu như trẫm nhất định phải mang đi bọn họ thì sao?
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, khí thế quanh thân Thanh Long Đại Đế được phóng ra. Một thiên uy khí từ trên trời giáng xuống, nhất thời ép tới bên trong Đại Tần Thành. Vô số tu giả nhất thời cảm thấy không thở nổi.
Chu Tước Đại Đế đối chiến với Hoàng Kim Đại Đế và Sát Đế!
Chu Tước Đại Đế tất nhiên hiểu rõ ràng về thực lực của Hoàng Kim Đại Đế. Nhưng Sát Đế mạnh mẽ như vậy lại khiến Chu Tước Đại Đế hết lần này tới lần khác phải kinh ngạc.
- Mời bảo bối xoay người!
Trảm tiên phi đao lại hóa thành một đạo lưu quang bắn nhanh ra, trong nháy mắt va về phía Chu Tước Đại Đế.
Ầm!
Trong nháy mắt Trảm tiên phi đao lại bay trở về. Trên bả vai của Chu Tước Đại Đế xuất hiện một vết máu lớn.
- Không thể nào. Ngươi là ai?
Chu Tước Đại Đế quát lớn.
- Chu Tước Đại Đế, ngươi đúng thật là kẻ hay quên! Ngươi không nhớ ra sao?
Hoàng Kim Đại Đế cười lạnh nói.
- Hồ lô?
Chu Tước Đại Đế trừng mắt nói.
- Ta nhớ ra rồi. Thời điểm kỷ thứ hai, có hai người đến Chu Tước Thiên Giới ta gây sự. Một người cầm hồ lô màu lục, phóng ra Hỏa nha đầy trời, đấu hỏa của Hỏa Chu Tước của ta. Một người cầm hồ lô màu tím, có thể thu nạp vạn vật? Bọn họ tự xưng là người của Thần giới?
Ánh mắt Chu Tước Đại Đế nhất thời tỏ ra ngưng trọng.
- Nghĩ tới rồi sao? Đó là hồ lô Hỏa Nha của lão tứ và hồ lô Hồng Mông của Lão Thất!
Sát Đế lạnh lùng nói.
- Lão Tứ? Lão Thất? Ngươi cũng là người của Thần giới sao?
Chu Tước Đại Đế nhất thời lo lắng.
- Hừ!
Sát Đế cười lạnh.
Ầm!
Sát Đế ra tay càng thêm hung ác.
Trước Trung Ương Điện.
- Nếu như trẫm nhất định phải mang bọn họ đi thì sao?
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
Trong lúc đang nói chuyện, khí thế quanh thân Thanh Long Đại Đế được phóng ra. Một khí tức thiên uy từ trên trời giáng xuống, nhất thời ép tới bên trong Đại Tần Thành, vô số tu giả nhất thời cảm thấy không thở nổi.
Cương thi Diêm Xuyên tiến lên một bước, một chút cũng không nhường nói:
- Thanh Long Đại Đế, trẫm cân nhắc đến Chu Tước Đại Đế, ngươi cho rằng trẫm không cân nhắc tới ngươi sao?
- Hả?
Sắc mặt Thanh Long Đại Đế trầm xuống.
Cương thi Diêm Xuyên cũng không nói những lời vô nghĩa, mà nhìn về phía một gian đại điện khác.
Két!
Cánh cửa đại điện kia ầm ầm mở ra. Một nam tử mặc áo bào đen, đang cầm cốc trà thưởng thức.
- Thông Thiên giáo chủ?
Trong một đám đại thần, rất nhiều người liếc mắt một cái đều nhận ra được.
- Vừa nãy ta đã suy nghĩ. Hai Đại Đế đến, ngươi sẽ làm thế nào? Không thể tưởng tượng được ngươi ngoại trừ mời ta đến đây, còn mời cả Hoàng Kim Đại Đế!
Thông Thiên giáo chủ nở nụ cười cao giọng nói.
Vèo!
Trong nháy mắt, Thông Thiên giáo chủ đã xuất hiện ở trước mặt Diêm Xuyên.
- Trận chiến ngày hôm này, ngươi ứng phó được không?
Cương thi Diêm Xuyên nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ nói.
Thông Thiên nhìn Thanh Long Đại Đế, lông mày thoáng nhíu lại nói:
- Đại Đế kỷ thứ hai, thực lực mỗi người đều không kém gì lão sư. Tuy nhiên ngày xưa khi ta chiến đấu một trận với lão sư, ta đã là thập ngũ trọng thiên. Vì tình giao hữu giữa ngươi và ta, ta giúp ngươi chiến đấu một trận!
- Được!
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Tiếp đó, cương thi Diêm Xuyên lại nhìn ngược về phía Thanh Long Đại Đế.
- Thanh Long Đại Đế, ngươi cũng thấy đấy. Mời ngươi trở về đi. Trọng bảo của Thiên Cương lẽ ra đã có thể trung hoà tổn hao của ngươi rồi!
Cương thi Diêm Xuyên lại khuyên nhủ.
- Diêm Xuyên? Ngươi quả nhiên có vô số mưu tính. Tuy nhiên, giả như ngươi là trẫm, ngươi sẽ đi thẳng sao?
Thanh Long Đại Đế trầm cười nói.
- Sẽ không!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vậy là được rồi. Nếu ngươi muốn trẫm rút đi, vậy ngươi cần phải xuất ra thủ điện khiến trẫm rút đi!
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
- Như vậy, ta đành đắc tội!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Xem ra, ta vẫn phải ra tay!
Thông Thiên giáo chủ cười nói.
Cương thi Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Thanh Long Đại Đế lại nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ.
- Thông Thiên giáo chủ? Kiếp này trẫm đã sớm nghe nói về đại danh của ngươi. Cao đồ mạnh nhất của Hồng Quân? Để ta xem bản lãnh của ngươi thế nào!
Thanh Long Đại Đế trầm giọng nói.
Nói xong, Thanh Long Đại Đế vung tay lên nói:
- Không có mệnh lệnh của trẫm, không được phép ra tay!
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Thông Thiên giáo chủ nhìn chằm chằm vào Thanh Long Đại Đế. Sau đó hắn hít một hơi thật sâu, đưa tay rút Tru Tiên Kiếm trên lưng ra.
- Nhất Kiếm Tru Tiên!
Thông Thiên giáo chủ quát lớn.
Tru Tiên Kiếm trong tay Thông Thiên giáo chủ lập tức bắn nhanh về phía Thanh Long Đại Đế.
Ầm!
Một đạo ánh kiếm màu tím cắt phá hư không, xông thẳng về phía Thanh Long Đại Đế.
Thanh Long Đại Đế giơ tay vồ một cái. Trong hư không lập tức xuất hiện một trảo cương vuốt rồng màu xanh.
Ầm!
Kiếm trảo va chạm vào nhau, âm thanh rung chuyển thiên địa.
Thông Thiên giáo chủ đạp chân xuống, bắn nhanh về phía Thanh Long Đại Đế.
Ầm!
Hai đại cường giả tuyệt thế nhanh chóng lao vào một chỗ chiến đấu với nhau.
Kiếm đạo Thông Thiên tùy ý phát ra khí tức cực kỳ băng lạnh. Trong lúc nhất thời, khắp trời đều là thân ảnh của Thông Thiên giáo chủ. Thân hình vung lên rất nhanh, lưu lại từng kiếm ngân khổng lồ. Hư không bị xé rách vô số. Hai người vừa chiến đấu vừa không ngừng di chuyển bên trên không trung.
Mỗi thuộc hạ của Thanh Long Đại Đế không ngừng nhíu mày.
Thanh Long Đại Đế và Thông Thiên giáo chủ chiến đấu quá nhanh. Tu giả bình thường thậm chí không có cách nào thấy rõ động tác của hai người.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy hai người vung ra trảo cương và kiếm quang. Mỗi đạo kiếm quang, đều giống như một dải ngân Hà giống. Trong lúc nhất thời trên bầu trời Đại Tần Thành hiện ra hàng ngàn hàng tỉ hố đen.
Trận chiến này diễn ra trong suốt một ngày.
- Thông Thiên giáo chủ, kiếm đạo quả nhiên lợi hại!
Yêu Thiên Thương trầm giọng nói.
- Còn chưa đủ. Thông Thiên đã tận lực, vẫn không phải là đối thủ của Thanh Long Đại Đế!
Cương thi Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Meo, không phải chứ? Ta thấy hai người chiến đấu cân sức ngang tài mà!
Miêu Miêu không hiểu nói.
- Ngươi xem lại đi!
Cương thi Diêm Xuyên nói.
Ầm!
Trên bầu trời, Thanh Long Đại Đế dường như có chút phiền chán. Quanh thân Thanh Long Đại Đế đột nhiên phát ra hàng ngàn hàng tỉ ánh sáng màu xanh. Ánh sáng màu xanh vừa ra, như biển rộng lan về khắp các phía.