Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1105: Quyết Chết Non
Tham Lang phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bắn về phía sau va nát rất nhiều ngôi sao phía xa.
- Khốn kiếp!
Phá Quân từ phía sau đâm một thương về phía Quyết.
Ầm!
Ngực Quyết bị đâm mạnh ầm ầm nổ nát. Trong nháy mắt nội phủ bắn ra. Trích tinh thủ cùng cánh tay phải đều ầm ầm nổ nát rời khỏi thân thể.
Ầm!
Chưởng cương trích tinh thủ khổng lồ ầm ầm nổ nát, vô số tinh lực lại từ trên trời giáng xuống, tiến vào trong cơ thể Tham Lang.
Thân thể Quyết gần như vỡ nát, chỉ còn lại nửa người. Nửa người còn lại này lại có vô số vết rạn.
- Mệnh cách bị nghiền nát? Tiện nghi ngươi rồi!
Phá Quân lạnh lùng nói.
Nói xong, Phá Quân xông thẳng trong đám các ngôi sao phía xa, tìm kiếm Tham Lang.
Cả người Quyết đều trở nên vô cùng yêu ớt.
Tay trái nắm lấy tay phải trong không trung, lộ ra một tia bi thương.
Trích tinh thủ, dưới một thương hung mãnh của Phá Quân, cánh tay phải của Quyết hoàn toàn vỡ nát. Nhưng một tay này lại hoàn hảo không chút tổn hại.
Loáng một cái nửa người Quyết đã biến mất không thấy nữa.
ở nơi xa xôi, Yêu Thiên Thương đang nhanh chóng bỏ chạy. Đột nhiên hư không bên cạnh hắn chớp hiện. Một mảnh huyết nhục rơi ra.
- Quyết?
Đầu tiên Yêu Thiên Thương cảm thấy vui mừng, tiếp theo mặt lộ vẻ hoảng sợ.
- Đi mau!
Quyết cực kỳ yếu ớt nói.
- Làm sao lại ra như vậy? Ngươi thế nào?
Yêu Thiên Thương sợ hãi kêu lên.
- Mệnh cách bể nát. Ta cũng sắp chết. Ít nhất, ta còn có thể chết ở trước mặt ngươi!
Quyết lộ ra một tia cay đắng.
- Không!
- Đi mau, đi mau. Ta đến trước mặt ngươi, chỉ vì có vài câu di ngôn cuối cùng muốn nói với ngươi!
Quyết nói.
Yêu Thiên Thương ôm Quyết nhanh chóng ép sát mặt đất chạy trốn. Hắn gào khóc nói:
- Ngươi nói đi!
- Sau khi ta chết, không nên mai táng ta. Ngươi hãy ăn ta đi! Ta muốn mai táng trong cơ thể của ngươi. Ngươi và ta là một thể. Tuy rằng không phải dung hợp, nhưng vẫn tính là một thể, ta cũng không tiếc nữa!
Quyết yếu ớt nói.
- Không, ngươi không có việc gì đâu!
Yêu Thiên Thương khóc ròng nói.
- Ha ha, ngươi không rõ sao. Mệnh cách của mạng không phải chỉ đơn giản là bị nghiền nát, mà là không còn. Ngay vừa nãy mệnh cách của ta đã bị Phá Quân chém nát tan biến rồi. Ta bây giờ chỉ là một thi thể, là ý chí ngày xưa chống đỡ ta đến bây giờ. Không còn bao nhiêu lời để nói nữa!
Quyết khổ sở nói.
Nước mắt Yêu Thiên Thương tuôn ra.
- Ngươi không nên tranh bá với người trong thiên hạ, cũng không muốn học ta tranh bá thiên hạ. Ngươi hãy đi tới Thiên đình Đại Trăn. Đi tới nơi đó, ngươi có mệnh cách thỏ tổ. Bgươi có thể trở thành thỏ tộc chí tôn Đại Trăn. Diêm Xuyên nhất định sẽ thu nạp ngươi!
Quyết yếu ớt nói.
- Ta.. không, ta muốn báo thù cho ngươi!
Yêu Thiên Thương khóc nói.
- Ta chính là ngươi, ngươi còn sống, chính là ta sống. Ta không muốn ngươi báo thù cho ta. Ta chỉ cần ngươi còn sống là tốt rồi!
Quyết lắc đầu nói.
- Không!
Yêu Thiên Thương khóc lớn.
Một phía khác, Phá Quân đã tìm được Tham Lang.
Toàn thân Tham Lang đã bị Quyết sắp chết phản công đánh thành một bãi thịt nát đang hấp hối.
Cũng may, cuối cùng tinh lực của Tham Lang Tinh nhanh chóng vọt tới. Khiến Tham Lang có một cơ hội hồi phục.
Tinh lực bao phủ, hắn đang nhanh chóng hồi phục.
- Tham Lang, ngươi thế nào?
Phá Quân lo lắng nói.
- Không chết được! Ta bất cẩn. Với thương thế này, ít nhất phải mất một năm nửa năm mới có thể hồi phục!
Tham Lang cười khổ nói.
- Thiên Cơ, Thiên Thương, mấy tên hỗn đản các ngươi còn không mau tới đây!
Phá Quân quay về phía dưới hét lớn.
Tám thuộc hạ nhanh chóng phóng về phía trên tinh không.
- Đại nhân?
- Đại nhân người thế nào?
Mọi người lo lắng nói.
- Tham Lang không chết được. Nhưng không thể chịu nổi nếu bị kẻ khác đến quấy rầy. Mấy người các ngươi trông chừng Tham Lang. Ai dám tới quấy rầy, giết không tha!
Phá Quân quát lên.
- Vâng!
Tám người lên tiếng trả lời.
- Đại nhân, người muốn đi đâu?
Thiên Thương hỏi.
- Ta sao? Ta phải mang tên Yêu Thiên Thương kia về, để Tham Lang tự mình xử trí. Các ngươi ở lại đây!
Phá Quân trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Vèo!
Phá Quân mang theo một mối thù hận lớn, vọt về phía xa, đi tìm Yêu Thiên Thương.
Phá Quân một đường bay đi, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở bên ngoài trăm vạn dặm!
Nhưng lúc này Yêu Thiên Thương đã biến mất.
Sắc mặt Phá Quân trầm xuống, vung tay lên:
- Tinh lực, tìm!
Vù!
Rất nhiều tinh quang chiếu xuống phía trên mặt đất. Trong nháy mắt, tinh quang tập trung tại một chỗ. Nơi đó xuất hiện một cái bóng nhàn nhạt. Dáng dấp của cái bóng đó chính là Yêu Thiên Thương. Hắn đang vội vàng chạy theo một hướng, từ từ tan biến.
- Muốn chạy trốn sao?
Ánh mắt Phá Quân lạnh như băng. Hắn theo hướng đi của cái bóng kia, nhanh chóng đuổi theo.
Phía xa, Yêu Thiên Thương ôm nửa người của Quyết, không ngừng bi thương.
Tuy nói Quyết là kiếp trước của mình, nhưng từ nhỏ đến lớn, mình đều do Quyết giáo dục. Dối với Quyết, Yêu Thiên Thương theo bản năng có sự ỷ lại, giống như đối với sư tôn của mình vậy.
Nhưng hôm nay, Quyết muốn để cho mình chạy trốn, đã kéo Tham Lang cùng nhau chết.
- Ta chính là ngươi. Ngươi còn sống, chính là ta sống. Ta không muốn ngươi báo thù. Ta chỉ cần ngươi còn sống là tốt rồi!
Quyết suy yếu nói.
- Không. Sẽ có một ngày, ta báo thù cho ngươi. Ta nhất định phải báo thù. Ngươi yên tâm, bây giờ ta không địch lại bọn họ, ta sẽ chịu đựng. Ta sẽ nhẫn nhịn. Nhưng mối thù này không đội trời chung. Tham Lang, Phá Quân, ta nhất định phải chém bọn họ thành muôn mảnh!
Yêu Thiên Thương gào lên đau xót.
Quyết muốn ngăn cản, nhưng lúc này hắn quá suy nhược. Hắn lộ ra một nụ cười cay đắng.
- Muốn chém ta thành muôn mảnh sao? Ngươi cho rằng mình còn có cơ hội đó sao?
Một tiếng hét lớn vang lên phía trước Yêu Thiên Thương.
Ầm!
Một khí thế hung mãnh phát ra. Núi rừng xung quanh, ầm ầm san thành bình địa.
Thân hình Yêu Thiên Thương đột nhiên dừng lại. Hắn kinh ngạc về một thân ảnh phía trước. Đó là Phá Quân toàn thân mặc áo choàng hồng, vẻ mặt tức giận.
- Phá Quân?
Con mắt Yêu Thiên Thương đỏ ửng nói.
- Ngươi!
Quyết suy yếu sợ hãi nói.
Quyết lại không lo lắng cho mình. Lúc này hắn lo lắng nhất chính là Yêu Thiên Thương.
- A!
Phá Quân đột nhiên rống to một tiếng.
Một âm thanh khủng khiếp vang vọng. Hư không xung quanh đột nhiên lay động một hồi lâu. Dường như có một đợt sóng trùng kích đánh về phía Yêu Thiên Thương.
Ầm!
Thân hình Yêu Thiên Thương ầm ầm bay ngược mười trượng mới có thể đứng vững.
- Phá Quân, ngươi thật sự muốn chém tận giết tuyệt sao?
Quyết suy yếu gian nan nói.
Vẻ mặt phẫn nộ của Phá Quân lúc trước thoáng thu lại. Hắn vung tay lên.
Ầm!
Trong nhất thời vị trí cương vực nơi ba người đang đứng bị vô số kim quang bao phủ.
Kim quang bao phủ xuống, hư không đột nhiên lay động. Bên ngoài nhất thời không nhìn rõ tình hình bên trong.
Nơi xa xôi, đám người Thiên Thương đang chiếu cố cho Tham Lang, đồng thời cũng chăm chú quan sát tình hình của Phá Quân ở phía xa.
Bỗng nhiên, vô số kim quang bao phủ cả một khu vực lớn. Sắc mặt mọi người liền trầm xuống.
- Bên kia?
- Khốn kiếp!
Phá Quân từ phía sau đâm một thương về phía Quyết.
Ầm!
Ngực Quyết bị đâm mạnh ầm ầm nổ nát. Trong nháy mắt nội phủ bắn ra. Trích tinh thủ cùng cánh tay phải đều ầm ầm nổ nát rời khỏi thân thể.
Ầm!
Chưởng cương trích tinh thủ khổng lồ ầm ầm nổ nát, vô số tinh lực lại từ trên trời giáng xuống, tiến vào trong cơ thể Tham Lang.
Thân thể Quyết gần như vỡ nát, chỉ còn lại nửa người. Nửa người còn lại này lại có vô số vết rạn.
- Mệnh cách bị nghiền nát? Tiện nghi ngươi rồi!
Phá Quân lạnh lùng nói.
Nói xong, Phá Quân xông thẳng trong đám các ngôi sao phía xa, tìm kiếm Tham Lang.
Cả người Quyết đều trở nên vô cùng yêu ớt.
Tay trái nắm lấy tay phải trong không trung, lộ ra một tia bi thương.
Trích tinh thủ, dưới một thương hung mãnh của Phá Quân, cánh tay phải của Quyết hoàn toàn vỡ nát. Nhưng một tay này lại hoàn hảo không chút tổn hại.
Loáng một cái nửa người Quyết đã biến mất không thấy nữa.
ở nơi xa xôi, Yêu Thiên Thương đang nhanh chóng bỏ chạy. Đột nhiên hư không bên cạnh hắn chớp hiện. Một mảnh huyết nhục rơi ra.
- Quyết?
Đầu tiên Yêu Thiên Thương cảm thấy vui mừng, tiếp theo mặt lộ vẻ hoảng sợ.
- Đi mau!
Quyết cực kỳ yếu ớt nói.
- Làm sao lại ra như vậy? Ngươi thế nào?
Yêu Thiên Thương sợ hãi kêu lên.
- Mệnh cách bể nát. Ta cũng sắp chết. Ít nhất, ta còn có thể chết ở trước mặt ngươi!
Quyết lộ ra một tia cay đắng.
- Không!
- Đi mau, đi mau. Ta đến trước mặt ngươi, chỉ vì có vài câu di ngôn cuối cùng muốn nói với ngươi!
Quyết nói.
Yêu Thiên Thương ôm Quyết nhanh chóng ép sát mặt đất chạy trốn. Hắn gào khóc nói:
- Ngươi nói đi!
- Sau khi ta chết, không nên mai táng ta. Ngươi hãy ăn ta đi! Ta muốn mai táng trong cơ thể của ngươi. Ngươi và ta là một thể. Tuy rằng không phải dung hợp, nhưng vẫn tính là một thể, ta cũng không tiếc nữa!
Quyết yếu ớt nói.
- Không, ngươi không có việc gì đâu!
Yêu Thiên Thương khóc ròng nói.
- Ha ha, ngươi không rõ sao. Mệnh cách của mạng không phải chỉ đơn giản là bị nghiền nát, mà là không còn. Ngay vừa nãy mệnh cách của ta đã bị Phá Quân chém nát tan biến rồi. Ta bây giờ chỉ là một thi thể, là ý chí ngày xưa chống đỡ ta đến bây giờ. Không còn bao nhiêu lời để nói nữa!
Quyết khổ sở nói.
Nước mắt Yêu Thiên Thương tuôn ra.
- Ngươi không nên tranh bá với người trong thiên hạ, cũng không muốn học ta tranh bá thiên hạ. Ngươi hãy đi tới Thiên đình Đại Trăn. Đi tới nơi đó, ngươi có mệnh cách thỏ tổ. Bgươi có thể trở thành thỏ tộc chí tôn Đại Trăn. Diêm Xuyên nhất định sẽ thu nạp ngươi!
Quyết yếu ớt nói.
- Ta.. không, ta muốn báo thù cho ngươi!
Yêu Thiên Thương khóc nói.
- Ta chính là ngươi, ngươi còn sống, chính là ta sống. Ta không muốn ngươi báo thù cho ta. Ta chỉ cần ngươi còn sống là tốt rồi!
Quyết lắc đầu nói.
- Không!
Yêu Thiên Thương khóc lớn.
Một phía khác, Phá Quân đã tìm được Tham Lang.
Toàn thân Tham Lang đã bị Quyết sắp chết phản công đánh thành một bãi thịt nát đang hấp hối.
Cũng may, cuối cùng tinh lực của Tham Lang Tinh nhanh chóng vọt tới. Khiến Tham Lang có một cơ hội hồi phục.
Tinh lực bao phủ, hắn đang nhanh chóng hồi phục.
- Tham Lang, ngươi thế nào?
Phá Quân lo lắng nói.
- Không chết được! Ta bất cẩn. Với thương thế này, ít nhất phải mất một năm nửa năm mới có thể hồi phục!
Tham Lang cười khổ nói.
- Thiên Cơ, Thiên Thương, mấy tên hỗn đản các ngươi còn không mau tới đây!
Phá Quân quay về phía dưới hét lớn.
Tám thuộc hạ nhanh chóng phóng về phía trên tinh không.
- Đại nhân?
- Đại nhân người thế nào?
Mọi người lo lắng nói.
- Tham Lang không chết được. Nhưng không thể chịu nổi nếu bị kẻ khác đến quấy rầy. Mấy người các ngươi trông chừng Tham Lang. Ai dám tới quấy rầy, giết không tha!
Phá Quân quát lên.
- Vâng!
Tám người lên tiếng trả lời.
- Đại nhân, người muốn đi đâu?
Thiên Thương hỏi.
- Ta sao? Ta phải mang tên Yêu Thiên Thương kia về, để Tham Lang tự mình xử trí. Các ngươi ở lại đây!
Phá Quân trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Vèo!
Phá Quân mang theo một mối thù hận lớn, vọt về phía xa, đi tìm Yêu Thiên Thương.
Phá Quân một đường bay đi, tốc độ vô cùng nhanh chóng. Trong chớp mắt hắn đã xuất hiện ở bên ngoài trăm vạn dặm!
Nhưng lúc này Yêu Thiên Thương đã biến mất.
Sắc mặt Phá Quân trầm xuống, vung tay lên:
- Tinh lực, tìm!
Vù!
Rất nhiều tinh quang chiếu xuống phía trên mặt đất. Trong nháy mắt, tinh quang tập trung tại một chỗ. Nơi đó xuất hiện một cái bóng nhàn nhạt. Dáng dấp của cái bóng đó chính là Yêu Thiên Thương. Hắn đang vội vàng chạy theo một hướng, từ từ tan biến.
- Muốn chạy trốn sao?
Ánh mắt Phá Quân lạnh như băng. Hắn theo hướng đi của cái bóng kia, nhanh chóng đuổi theo.
Phía xa, Yêu Thiên Thương ôm nửa người của Quyết, không ngừng bi thương.
Tuy nói Quyết là kiếp trước của mình, nhưng từ nhỏ đến lớn, mình đều do Quyết giáo dục. Dối với Quyết, Yêu Thiên Thương theo bản năng có sự ỷ lại, giống như đối với sư tôn của mình vậy.
Nhưng hôm nay, Quyết muốn để cho mình chạy trốn, đã kéo Tham Lang cùng nhau chết.
- Ta chính là ngươi. Ngươi còn sống, chính là ta sống. Ta không muốn ngươi báo thù. Ta chỉ cần ngươi còn sống là tốt rồi!
Quyết suy yếu nói.
- Không. Sẽ có một ngày, ta báo thù cho ngươi. Ta nhất định phải báo thù. Ngươi yên tâm, bây giờ ta không địch lại bọn họ, ta sẽ chịu đựng. Ta sẽ nhẫn nhịn. Nhưng mối thù này không đội trời chung. Tham Lang, Phá Quân, ta nhất định phải chém bọn họ thành muôn mảnh!
Yêu Thiên Thương gào lên đau xót.
Quyết muốn ngăn cản, nhưng lúc này hắn quá suy nhược. Hắn lộ ra một nụ cười cay đắng.
- Muốn chém ta thành muôn mảnh sao? Ngươi cho rằng mình còn có cơ hội đó sao?
Một tiếng hét lớn vang lên phía trước Yêu Thiên Thương.
Ầm!
Một khí thế hung mãnh phát ra. Núi rừng xung quanh, ầm ầm san thành bình địa.
Thân hình Yêu Thiên Thương đột nhiên dừng lại. Hắn kinh ngạc về một thân ảnh phía trước. Đó là Phá Quân toàn thân mặc áo choàng hồng, vẻ mặt tức giận.
- Phá Quân?
Con mắt Yêu Thiên Thương đỏ ửng nói.
- Ngươi!
Quyết suy yếu sợ hãi nói.
Quyết lại không lo lắng cho mình. Lúc này hắn lo lắng nhất chính là Yêu Thiên Thương.
- A!
Phá Quân đột nhiên rống to một tiếng.
Một âm thanh khủng khiếp vang vọng. Hư không xung quanh đột nhiên lay động một hồi lâu. Dường như có một đợt sóng trùng kích đánh về phía Yêu Thiên Thương.
Ầm!
Thân hình Yêu Thiên Thương ầm ầm bay ngược mười trượng mới có thể đứng vững.
- Phá Quân, ngươi thật sự muốn chém tận giết tuyệt sao?
Quyết suy yếu gian nan nói.
Vẻ mặt phẫn nộ của Phá Quân lúc trước thoáng thu lại. Hắn vung tay lên.
Ầm!
Trong nhất thời vị trí cương vực nơi ba người đang đứng bị vô số kim quang bao phủ.
Kim quang bao phủ xuống, hư không đột nhiên lay động. Bên ngoài nhất thời không nhìn rõ tình hình bên trong.
Nơi xa xôi, đám người Thiên Thương đang chiếu cố cho Tham Lang, đồng thời cũng chăm chú quan sát tình hình của Phá Quân ở phía xa.
Bỗng nhiên, vô số kim quang bao phủ cả một khu vực lớn. Sắc mặt mọi người liền trầm xuống.
- Bên kia?