Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1070: Miêu Thị
- Ồ? Đây là một dòng suối ngầm? Lẽ nào dưới đáy còn thông với chỗ nào khác sao?
Cương thi Diêm Xuyên lộ ra một tia nghi hoặc.
Nhưng lúc này, cương thi Diêm Xuyên không rảnh để đi tra xét. Hắn tiếp tục hấp thu Thái Âm U Tuyền tăng cường bản thân.
Trong lúc cương thi Diêm Xuyên bế quan, Nhân thân Diêm Xuyên chủ trì công việc của Đại Trăn trong hai giới âm dương.
- Thiên Đế, Vương Tiễn công phạt, một Cương vực chủ nguyện ý đầu hàng!
Lã Bất Vi cười nói.
- Chuẩn!
Diêm Xuyên thoả mãn gật đầu một cái.
Dương gian chỉ còn dư lại hai Cương vực chủ đang chống cự.
- Binh lực còn dư thừa, đưa vào cõi âm, Vương Tiễn lại đi trợ chiến!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Dương gian tiến vào giai đoạn kết thúc cuối cùng.
Cõi âm, cuộc chinh phạt mới chính thức bắt đầu.
Quân đội Đại Trăn động viên hết binh mã, công phạt khắp nơi.
Ngoại trừ cương vực của tám đại kiêu hùng ngày xưa đã cùng Đại Trăn kết minh, còn có sáu cương vực vô chủ. Đây chính là mục tiêu trọng điểm của Đại Trăn hiện tại.
Cái U Vương, Mông Điềm, Vương Tiễn, ba đại quân đoàn trưởng vừa ra, quân tiên phong Đại Trăn nhất thời không gì địch nổi.
Trong lúc nhất thời, tám đại kiêu hùng nhất thời có chút hoảng hốt.
Có thể thấy rõ ràng đây là khúc nhạc dạo đầu của Đại Trăn để nuốt lấy toàn Đông Ngoại Châu khúc.
Một khi sáu đại cương vực bị đánh chiếm, mục tiêu kế tiếp, có phải là chúng ta hay không?
Tám đại kiêu hùng lo lắng không ngừng, nhanh chóng phái sứ giả đi tới Đại Tần Thành.
Nhưng Lý Tư đang nắm quyền quản lý chính tại Đại Tần Thành. Diêm Xuyên đóng cửa không gặp?
Điều này giống như một loại tín hiệu nào đó, khiến sứ giả tám phương nhất thời thấp thỏm không ngừng.
Tại sao Diêm Xuyên không gặp mình? Lý Tư cũng không hề đề cập tới chuyện xuất binh?
Sứ giả tại Đại Tần Thành đợi một thời gian, liền mang theo một sự khủng hoảng trở về.
Tám đại kiêu hùng càng thêm không ngừng lo lắng.
Lúc này ba đại quân đoàn Vương Tiễn, Mông Điềm, Cái U Vương đang công phạt với tốc độ cực nhanh. Bọn họ một đường khải hoàn ca thu lấy rất nhiều thành trì.
Tất cả đều rất thuận lợi. Ba đại quân đoàn trưởng dần dần thoải mái tụ lại với nhau, nhìn một bản đồ cực lớn.
- Hai vị, không nên tranh với ta. Chỗ này, để ta đến đánh chiếm!
Mông Điềm cười nói.
- Tại sao lại như vậy? Mông đại nhân, đại nhân cũng quá bá đạo. Lần trước đã bị đạ nhân đoạt đi. Lần này, nói cái gì cũng phải lưu lại cho ta!
Vương Tiễn cười nói.
Cái U Vương ở bên cạnh, mỉm cười không nói gì.
- Báo!
Bên ngoài lều lớn truyền đến một tiếng quát to.
- Vào đi!
Cái U Vương kêu lên.
Một thám tử đi vào, nhất thời quỳ một chân trên đất nói:
- Bẩm ba vị nguyên soái, Cương vực Tùng Điền, tại một sơn trang Miêu thị vốn không đáng chú ý, mười vạn đại quân của ta đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
- Sao?
Sắc mặt ba đại nguyên soái đột nhiên trầm xuống.
- Cương vực Tùng Điền? Sơn trang Miêu thị?
Mông Điềm trầm giọng nói.
- Vâng, sơn trang Miêu thị ở trong một rừng núi cực kỳ xa xôi, độc trùng chướng khí vô số. Bởi vậy cho tới nay, thám tử triều ta đều không mấy để ý tới chỗ này. Mãi đến tận lần này, vì muốn hoàn toàn khống chế cương vực Tùng Điền, dựa theo yêu cầu của nguyên soái, mỗi bộ lạc cỡ lớn, tông môn, sơn trang đều phải đi một chuyến. Bởi vậy, quân ta mới đi sơn trang Miêu thị. Để có thể tiêu diệt hết, một tướng quân tiền tuyến dẫn theo mười vạn đại quân đi vào. Kết quả, bọn họ bị âm thầm tiêu diệt hoàn toàn!
Thám tử cau mày nói.
- Âm thầm, tiêu diệt mười vạn đại quân của ta?
Sắc mặt Vương Tiễn trầm xuống.
- Sơn trang Miêu thị sao?
Giọng nói của Cái U Vương đột nhiên biến đổi.
- Cái đại nhân, đại nhân đã nghe nói qua sao?
Mông Điềm xem ra.
- Không có. Tuy nhiên, chắc các vị còn nhớ Quỷ Như Lai lúc trước? Thời điểm Thiên Đế đối phó với Chiến Quỷ Như Lai, có một nam tử xuất hiện. Hắn tạo ra Quỷ Như Lai, Còn chỉ tay khiến Quỷ Như Lai đã bị Thiên Đế giết chết sống lại. Dường như hắn tên là Miêu Như Lai!
Cái U Vương nói.
- Miêu Như Lai?
Con ngươi của Vương Tiễn, Mông Điềm thoáng co lại.
Dương gian, nhân thân Diêm Xuyên tuy đang ở Hàm Dương, nhưng vẫn chú ý tớt toàn Nam Ngoại Châu!
- Thiên Đế, Vũ Chiếu đối chiến Khổng Hoàng Thiên. Quyết đi ra khỏi chỗ bế quan, đứng ở một đỉnh núi xem chiến!
Lưu Cương nói.
- Xem ra, Quyết đã gần luyện hóa Sa Hoàng và Yêu Thiên Thương xong!
Diêm Xuyên trầm tư nói.
- Yêu Thiên Thương đưa tới táng thiên đồng quan. Lần này...
Lưu Cương lại nhíu mày mở miệng nói.
- Điều gì nên làm, trẫm đã làm. Tất cả phải xem tạo hóa của bản thân hắn. Nếu như vẫn bị Quyết luyện hóa hoàn toàn, cũng chỉ có thể là mạng của hắn thôi!
Diêm Xuyên lắc đầu nói.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
- Còn có Táng thiên đồng quan một cái cuối cùng. Lưu Cương, thông báo tất cả Hán vệ trong thiên hạ, tăng cường tìm kiếm đối với một cái táng thiên đồng quan cuối cùng này!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
- Thiên Đế, cõi âm truyền tin tức đến, dường như Vương Tiễn bọn họ phát hiện sào huyệt của Miêu gia!
Lã Bất Vi mở miệng nói.
Diêm Xuyên suy ngẫm một hồi nói:
- Việc này, trẫm tin tưởng bọn họ có thể xử lý!
- Vâng!
Lã Bất Vi gật đầu một cái.
Đối với Miêu gia, Diêm Xuyên lựa chọn không để ý tới, giao cõi âm cho các thành viên nòng cốt tự mình xử lý.
- Thiên Đế, trước đây không lâu, có người nhìn thấy Đông Phương Bất Bại đã xuất hiện ở Nam Ngoại Châu. Hay là Đông Phương Bất Bại cũng dự định khiêu chiến Khổng Hoàng Thiên!
Lưu Cương lại nói.
- Ồ? Trong mắt Diêm Xuyên sáng ngời.
...
Cõi âm, Thái Âm Tinh.
Miêu Miêu buồn bực ngán ngẩm sau khi đi một vòng xung quanh Đại Quảng Hàn Cung trở ra. Đồng thời không quên đấu võ mồm với Điệp Hậu.
Dần dần, hai nàng đã đi tới một Thiên điện.
Trong Thiên điện, trên vách tường vẽ bốn mươi hai bức họa đồ cực lớn.
- Đây là do phụ thân lưu lại. Ngươi và ta mỗi người hai mươi mốt bức. Trước đây ta tìm hiểu không ra. Hiện tại có lẽ có thể hiểu rõ!
Điệp Hậu cau mày nói.
- Phụ thân ngày ấy cho hai người chúng ta Thiên Sổ Đại Võng, chính là dùng để xem những bức họa đồ này. Nếu như ngươi còn xem không hiểu, chính là kẻ ngốc rồi!
Miêu Miêu lắc đầu nói.
- Ngươi mới ngốc!
Điệp Hậu kêu lên.
- Meo!
Miêu Miêu rung đùi đắc ý không để ý tới Điệp Hậu, mà nhìn về phía một đống bức họa đồ lớn kia.
Nhìn một hồi, tâm thần Miêu Miêu liền chìm vào trong đó.
- Hừ!
Điệp Hậu hừ lạnh một tiếng, sau đó nàng cũng bắt đầu tìm hiểu những bức họa đồ kia.
Sâu trong lòng đất bên trong Đại Quảng Hàn Cung, cương thi Diêm Xuyên không ngừng hút Thái Âm U Tuyền vào.
Nhưng, bất luận cương thi Diêm Xuyên hút thế nào, Thái Âm U Tuyền trong ao đều nhanh chóng bị bù đắp.
Khi vừa bắt đầu vẫn không có chuyện gì đáng chú ý. Nhưng sau một thời gian dài, cương thi Diêm Xuyên rốt cuộc không nhịn được cảm thấy hiếu kỳ.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên chìm xuống đáy ao.
Quả nhiên, dưới đáy ao hắn nhìn thấy có một lỗ thủng.
Cương thi Diêm Xuyên Thu hồi cánh long cốt lớn và răng nanh, nhanh chóng chui vào trong đó.
Hắn từ từ tiến vào bên trong. Hắn cũng không biết thông đạo này sẽ thông tới chỗ nào.
Cương thi Diêm Xuyên lộ ra một tia nghi hoặc.
Nhưng lúc này, cương thi Diêm Xuyên không rảnh để đi tra xét. Hắn tiếp tục hấp thu Thái Âm U Tuyền tăng cường bản thân.
Trong lúc cương thi Diêm Xuyên bế quan, Nhân thân Diêm Xuyên chủ trì công việc của Đại Trăn trong hai giới âm dương.
- Thiên Đế, Vương Tiễn công phạt, một Cương vực chủ nguyện ý đầu hàng!
Lã Bất Vi cười nói.
- Chuẩn!
Diêm Xuyên thoả mãn gật đầu một cái.
Dương gian chỉ còn dư lại hai Cương vực chủ đang chống cự.
- Binh lực còn dư thừa, đưa vào cõi âm, Vương Tiễn lại đi trợ chiến!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Dương gian tiến vào giai đoạn kết thúc cuối cùng.
Cõi âm, cuộc chinh phạt mới chính thức bắt đầu.
Quân đội Đại Trăn động viên hết binh mã, công phạt khắp nơi.
Ngoại trừ cương vực của tám đại kiêu hùng ngày xưa đã cùng Đại Trăn kết minh, còn có sáu cương vực vô chủ. Đây chính là mục tiêu trọng điểm của Đại Trăn hiện tại.
Cái U Vương, Mông Điềm, Vương Tiễn, ba đại quân đoàn trưởng vừa ra, quân tiên phong Đại Trăn nhất thời không gì địch nổi.
Trong lúc nhất thời, tám đại kiêu hùng nhất thời có chút hoảng hốt.
Có thể thấy rõ ràng đây là khúc nhạc dạo đầu của Đại Trăn để nuốt lấy toàn Đông Ngoại Châu khúc.
Một khi sáu đại cương vực bị đánh chiếm, mục tiêu kế tiếp, có phải là chúng ta hay không?
Tám đại kiêu hùng lo lắng không ngừng, nhanh chóng phái sứ giả đi tới Đại Tần Thành.
Nhưng Lý Tư đang nắm quyền quản lý chính tại Đại Tần Thành. Diêm Xuyên đóng cửa không gặp?
Điều này giống như một loại tín hiệu nào đó, khiến sứ giả tám phương nhất thời thấp thỏm không ngừng.
Tại sao Diêm Xuyên không gặp mình? Lý Tư cũng không hề đề cập tới chuyện xuất binh?
Sứ giả tại Đại Tần Thành đợi một thời gian, liền mang theo một sự khủng hoảng trở về.
Tám đại kiêu hùng càng thêm không ngừng lo lắng.
Lúc này ba đại quân đoàn Vương Tiễn, Mông Điềm, Cái U Vương đang công phạt với tốc độ cực nhanh. Bọn họ một đường khải hoàn ca thu lấy rất nhiều thành trì.
Tất cả đều rất thuận lợi. Ba đại quân đoàn trưởng dần dần thoải mái tụ lại với nhau, nhìn một bản đồ cực lớn.
- Hai vị, không nên tranh với ta. Chỗ này, để ta đến đánh chiếm!
Mông Điềm cười nói.
- Tại sao lại như vậy? Mông đại nhân, đại nhân cũng quá bá đạo. Lần trước đã bị đạ nhân đoạt đi. Lần này, nói cái gì cũng phải lưu lại cho ta!
Vương Tiễn cười nói.
Cái U Vương ở bên cạnh, mỉm cười không nói gì.
- Báo!
Bên ngoài lều lớn truyền đến một tiếng quát to.
- Vào đi!
Cái U Vương kêu lên.
Một thám tử đi vào, nhất thời quỳ một chân trên đất nói:
- Bẩm ba vị nguyên soái, Cương vực Tùng Điền, tại một sơn trang Miêu thị vốn không đáng chú ý, mười vạn đại quân của ta đã bị tiêu diệt hoàn toàn!
- Sao?
Sắc mặt ba đại nguyên soái đột nhiên trầm xuống.
- Cương vực Tùng Điền? Sơn trang Miêu thị?
Mông Điềm trầm giọng nói.
- Vâng, sơn trang Miêu thị ở trong một rừng núi cực kỳ xa xôi, độc trùng chướng khí vô số. Bởi vậy cho tới nay, thám tử triều ta đều không mấy để ý tới chỗ này. Mãi đến tận lần này, vì muốn hoàn toàn khống chế cương vực Tùng Điền, dựa theo yêu cầu của nguyên soái, mỗi bộ lạc cỡ lớn, tông môn, sơn trang đều phải đi một chuyến. Bởi vậy, quân ta mới đi sơn trang Miêu thị. Để có thể tiêu diệt hết, một tướng quân tiền tuyến dẫn theo mười vạn đại quân đi vào. Kết quả, bọn họ bị âm thầm tiêu diệt hoàn toàn!
Thám tử cau mày nói.
- Âm thầm, tiêu diệt mười vạn đại quân của ta?
Sắc mặt Vương Tiễn trầm xuống.
- Sơn trang Miêu thị sao?
Giọng nói của Cái U Vương đột nhiên biến đổi.
- Cái đại nhân, đại nhân đã nghe nói qua sao?
Mông Điềm xem ra.
- Không có. Tuy nhiên, chắc các vị còn nhớ Quỷ Như Lai lúc trước? Thời điểm Thiên Đế đối phó với Chiến Quỷ Như Lai, có một nam tử xuất hiện. Hắn tạo ra Quỷ Như Lai, Còn chỉ tay khiến Quỷ Như Lai đã bị Thiên Đế giết chết sống lại. Dường như hắn tên là Miêu Như Lai!
Cái U Vương nói.
- Miêu Như Lai?
Con ngươi của Vương Tiễn, Mông Điềm thoáng co lại.
Dương gian, nhân thân Diêm Xuyên tuy đang ở Hàm Dương, nhưng vẫn chú ý tớt toàn Nam Ngoại Châu!
- Thiên Đế, Vũ Chiếu đối chiến Khổng Hoàng Thiên. Quyết đi ra khỏi chỗ bế quan, đứng ở một đỉnh núi xem chiến!
Lưu Cương nói.
- Xem ra, Quyết đã gần luyện hóa Sa Hoàng và Yêu Thiên Thương xong!
Diêm Xuyên trầm tư nói.
- Yêu Thiên Thương đưa tới táng thiên đồng quan. Lần này...
Lưu Cương lại nhíu mày mở miệng nói.
- Điều gì nên làm, trẫm đã làm. Tất cả phải xem tạo hóa của bản thân hắn. Nếu như vẫn bị Quyết luyện hóa hoàn toàn, cũng chỉ có thể là mạng của hắn thôi!
Diêm Xuyên lắc đầu nói.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
- Còn có Táng thiên đồng quan một cái cuối cùng. Lưu Cương, thông báo tất cả Hán vệ trong thiên hạ, tăng cường tìm kiếm đối với một cái táng thiên đồng quan cuối cùng này!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
- Thiên Đế, cõi âm truyền tin tức đến, dường như Vương Tiễn bọn họ phát hiện sào huyệt của Miêu gia!
Lã Bất Vi mở miệng nói.
Diêm Xuyên suy ngẫm một hồi nói:
- Việc này, trẫm tin tưởng bọn họ có thể xử lý!
- Vâng!
Lã Bất Vi gật đầu một cái.
Đối với Miêu gia, Diêm Xuyên lựa chọn không để ý tới, giao cõi âm cho các thành viên nòng cốt tự mình xử lý.
- Thiên Đế, trước đây không lâu, có người nhìn thấy Đông Phương Bất Bại đã xuất hiện ở Nam Ngoại Châu. Hay là Đông Phương Bất Bại cũng dự định khiêu chiến Khổng Hoàng Thiên!
Lưu Cương lại nói.
- Ồ? Trong mắt Diêm Xuyên sáng ngời.
...
Cõi âm, Thái Âm Tinh.
Miêu Miêu buồn bực ngán ngẩm sau khi đi một vòng xung quanh Đại Quảng Hàn Cung trở ra. Đồng thời không quên đấu võ mồm với Điệp Hậu.
Dần dần, hai nàng đã đi tới một Thiên điện.
Trong Thiên điện, trên vách tường vẽ bốn mươi hai bức họa đồ cực lớn.
- Đây là do phụ thân lưu lại. Ngươi và ta mỗi người hai mươi mốt bức. Trước đây ta tìm hiểu không ra. Hiện tại có lẽ có thể hiểu rõ!
Điệp Hậu cau mày nói.
- Phụ thân ngày ấy cho hai người chúng ta Thiên Sổ Đại Võng, chính là dùng để xem những bức họa đồ này. Nếu như ngươi còn xem không hiểu, chính là kẻ ngốc rồi!
Miêu Miêu lắc đầu nói.
- Ngươi mới ngốc!
Điệp Hậu kêu lên.
- Meo!
Miêu Miêu rung đùi đắc ý không để ý tới Điệp Hậu, mà nhìn về phía một đống bức họa đồ lớn kia.
Nhìn một hồi, tâm thần Miêu Miêu liền chìm vào trong đó.
- Hừ!
Điệp Hậu hừ lạnh một tiếng, sau đó nàng cũng bắt đầu tìm hiểu những bức họa đồ kia.
Sâu trong lòng đất bên trong Đại Quảng Hàn Cung, cương thi Diêm Xuyên không ngừng hút Thái Âm U Tuyền vào.
Nhưng, bất luận cương thi Diêm Xuyên hút thế nào, Thái Âm U Tuyền trong ao đều nhanh chóng bị bù đắp.
Khi vừa bắt đầu vẫn không có chuyện gì đáng chú ý. Nhưng sau một thời gian dài, cương thi Diêm Xuyên rốt cuộc không nhịn được cảm thấy hiếu kỳ.
Ầm!
Cương thi Diêm Xuyên chìm xuống đáy ao.
Quả nhiên, dưới đáy ao hắn nhìn thấy có một lỗ thủng.
Cương thi Diêm Xuyên Thu hồi cánh long cốt lớn và răng nanh, nhanh chóng chui vào trong đó.
Hắn từ từ tiến vào bên trong. Hắn cũng không biết thông đạo này sẽ thông tới chỗ nào.