Tiên Quốc Đại Đế
Chương 1066: Lực Rung Động Của Những Vì Sao Trên Bầu Trời
-Thần thông vũ trụ trong lòng bàn tay, dẫn động bách thụ, đại đạo bách thụ lại dẫn động những vì sao trên bầu trời. Tiếp đó những vì sao trên bầu trời nhốt Hoàng Kim Đại Đế lại.
Mặc dù thực lực của Diêm Xuyên hôm nay phải trải qua mấy lần đòn bẩy mới nhốt được Hoàng Kim Đại Đế lại.
Ầm!
Ầm!
...
...
...
Bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay, Hoàng Kim Đại Đế không biết đã đánh ra bao nhiêu quyền. Lúc này trong mắt hắn cũng đầy kinh sợ.
Vào thời điểm Kỷ thứ hai hắn đã gặp vô số thần thông nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy thần thông nào quỷ dị như vậy.
Ầm!
Lại một quyền hung mãnh đánh vào phía trên vô số những vì sao.
Hoàng Kim Đại Đế dường như có chút phiền chán. Dù sao, hắn đã đánh nửa ngày cũng không có kết quả.
Hoàng Kim Đại Đế hít một hơi dài, sau đó ngừng lại.
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại, phất tay một cái.
Ầm!
Loáng một cái, thân hình Hoàng Kim Đại Đế lại xuất hiện ở bên trên Đông Hải.
Vũ trụ trong lòng bàn tay thoáng dừng lại.
Diêm Xuyên đứng chắp tay, nhìn về phía Hoàng Kim Đại Đế.
Hoàng Kim Đại Đế đột nhiên được tự do, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Đồng thời hắn cũng nhìn thấy ánh mắt Diêm Xuyên hoàn toàn không hề nhường nhịn.
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế thoáng tức giận. Hắn nhất thời muốn ra tay, nhưng bàn tay đưa ra một nửa, lại cố gắng kìm chế.
Lần đầu tiên, Hoàng Kim Đại Đế nhìn thẳng vào Diêm Xuyên.
Trong ánh mắt của hắn đã không còn sự khinh miệt lúc trước. Dù sao, Diêm Xuyên có thể nhốt mình lại khiến mình trở thành bất đắc dĩ, nhưng hắn không chịu nổi Diêm Xuyên xem thường mình.
Vừa nãy, mình không thể làm gì, mới dừng lại không đánh ra những đoàn mạnh mẽ kia. Nói đúng ra, là Diêm Xuyên thả mình đi ra, chứ không phải mình phá tan được thần thông Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên một lui bước, nếu mình lại ra tay, trái lại sẽ khiến người ta coi thường.
- Hoàng Kim Đại Đế, mời trở về đi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế chớp động một hồi:
- Đây là thần thông gì vậy?
- Huyễn thuật Đại hư vô thiên! Ngươi cũng có thể gọi nó 'Vũ trụ trong lòng bàn tay'.
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay? Ha ha ha ha, được lắm vũ trụ trong lòng bàn tay! Diêm Xuyên, Bạo Tạc thú là của ngươi. Chờ sau khi ta lấy lại nửa lực lượng của ta, ta sẽ trở lại tìm ngươi lĩnh giáo!
Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.
- Bất cứ lúc nào cũng được!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Được! Sát Đế, chúng ta đi!
Hoàng Kim Đại Đế quay về phía Sát Đế đang đứng bên cạnh nói.
Sát Đế gật đầu một cái. Hắn quay đầu liếc nhìn Diêm Xuyên, thần sắc có phần phức tạp, sau đó theo Hoàng Kim Đại Đế đạp không rời đi.
Vèo!
Trong chớp mắt, hai người không còn thấy hình bóng nữa.
Nam Ngoại Châu, lúc này có thể nhìn thấy các cường giả Đông Hải đều lộ vẻ mờ mịt.
Khổng Hoàng Thiên hít sâu một cái, nhưng không nói gì. Hắn quay đầu lại đi vào Hoàng Thiên điện.
Nhưng đám người Sa Hoàng thật lâu không có cách nào quên được.
Hoàng Kim Đại Đế rút đi?
Hoàng Kim Đại Đế đánh quyền vào những vì sao trên bầu trời. Lực lượng mạnh mẽ kia, cho dù là một đám cường giả cũng không ngăn được.
Một người đã cường đại như thế lại bị Diêm Xuyên nhốt lại lâu như vậy?
Cõi âm, trước Sở Giang Điện.
- Ha ha ha ha, vũ trụ trong lòng bàn tay? Được lắm vũ trụ trong lòng bàn tay. Ngày xưa tại sao ở bên trong Thập điện đại trận, lại không có cách nào thi triển? Chỉ đến lực lượng thập tam trọng thiên mới có thể thi triển? Đúng rồi, còn nhất định phải có đại đạo bách thụ. Ha ha ha, lần sau nhất định phải cảm nhận một chút!
Minh Hà lão tổ cười to nói. Vừa cười, Minh Hà lão tổ vừa đi vào Sở Giang Điện.
Bên trên Đông Hải, lúc này thần sắc Bạo Tạc Vương Thú phức tạp nhìn Diêm Xuyên.
Nói ra, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Diêm Xuyên, Bạo Tạc thú căn bản không để nhân vật nhỏ này vào trong mắt. Nhưng, lúc này mới bao lâu? Không ngờ lực lượng của Diêm Xuyên lại tăng vọt đến như vậy?
- Ngang! Ngang!...
Phía xa, xe Ngũ Long của Diêm Xuyên Ngũ Long từ phía xa bay tới.
Diêm Xuyên nhìn Bạo Tạc Vương Thú:
- Bạo Tạc Vương Thú, hi vọng ngươi nhớ kỹ lời hứa lúc trước!
Nói xong, Diêm Xuyên bước lên xe rồng.
- Meo!
Miêu Miêu nhảy đi tới.
Điệp Hậu suy nghĩ một chút, cũng bước lên xe rồng. Nhưng tuy là như vậy, trong lòng Điệp Hậu vẫn cảm thấy rất chấn động.
- Về triều!
Diêm Xuyên nói.
- Ngang!
Ngũ Long rít gào. Xe rồng nhanh chóng bay về phía Hàm Dương.
Diêm Xuyên đi vào bên trong xe rồng.
Hai nàng nhanh chóng vào theo.
- Két!
Cửa xe rồng ầm ầm đóng.
Ầm!
Diêm Xuyên đặt mông ngồi xuống, khoanh chân, trong bàn tay phải thoáng rung động.
- Meo, Diêm Xuyên ngươi làm sao vậy?
Miêu Miêu sợ hãi kêu lên bay tới.
Điệp Hậu cũng lộ vẻ kinh ngạc.
- Không có gì, chỉ là mất lực, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi!
Diêm Xuyên cười khổ nói.
Vũ trụ trong lòng bàn tay, uy lực hùng vĩ. Nhưng bắt đầu thôi động, cũng rất vất vả. Ít nhất với tu vi của Diêm Xuyên bây giờ vẫn có chút miễn cưỡng.
Dù sao, lần này không giống với những lần trước đây. Lần này hắn mượn bách thụ, điều động tất cả những vì sao tại dương gian trong thiên hạ.
- Mất lực?
Điệp Hậu thoáng kinh ngạc.
- Ngươi.. vừa nãy ngươi dọa Hoàng Kim Đại Đế?
Điệp Hậu đột nhiên cả kinh kêu lên.
- Meo?
Miêu Miêu giật mình, cũng mở to mắt.
Diêm Xuyên thoáng cười khổ một hồi, gật đầu một cái:
- Nếu như Hoàng Kim Đại Đế kiên trì thêm nửa canh giờ nữa, ta sẽ không giữ nổi hắn!
Ngay vừa nãy, Diêm Xuyên đã đến cực hạn. Hắn thả Hoàng Kim Đại Đế đi ra, cũng là hành động bất đắc dĩ.
Điệp Hậu:...!
- Meo, Diêm Xuyên, ngươi thật là thông minh!
Miêu Miêu nhất thời hưng phấn kêu lên.
- Cái này cũng là hành động bất đắc dĩ. Nếu như tu vi mạnh hơn một phần, vậy càng tốt hơn!
Diêm Xuyên cười nói.
- Mạnh hơn?
Điệp Hậu trợn trừng con mắt.
Hiện tại còn chưa mạnh sao? Ngay cả Hoàng Kim Đại Đế cũng phải rút lui.
Nghĩ đến lực lượng của Hoàng Kim Đại Đế, Điệp Hậu cảm thấy lạnh cả tim. Một quyền đánh ra, những vì sao trên bầu trời đều chấn động. Đây là một lực lượng hung hãn tới mức nào.
Hơn nữa, Hoàng Kim Đại Đế chịu cục tức này, đây mới là một nửa lực lượng của hắn? Hắn còn có một nửa lực lượng đang chờ thu hồi?
Còn nữa, nếu như Hoàng Kim Đại Đế mở ra Thiên Đình, lại triệu tập lực lượng một quốc gia, lực lượng của Hoàng Kim Đại Đế sẽ còn hung hãn tới mức nào?
Nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt Điệp Hậu nhìn Diêm Xuyên càng lúc càng cổ quái. Dù sao, cho dù một nhân vật cường thế như thế, lại phải ăn quả đắng trong tay Diêm Xuyên?
...
Diêm Xuyên rời khỏi Đông Hải.
Thần sắc Bạo Tạc Vương Thú lại càng ngày càng phức tạp.
- Vương, vừa nãy đáp ứng cùng Đại Trăn kết minh có tính không?
Một Bạo Tạc thú hỏi.
Vương Thú trầm mặc một hồi, gật đầu nói:
- Tính!
- Cùng Diêm Xuyên kết minh, chung quy vẫn tốt hơn so với người khác! Ít nhất Diêm Xuyên sẽ không can thiệp quá nhiều vào chuyện của ta. Hoàng Kim Đại Đế vừa rút lui, hắn lập tức lui đi!
Vương Thú thở dài nói.
Vương Thú không biết là, Diêm Xuyên không phải không muốn nói với hắn thêm vài điều. Chỉ là lúc này hắn thật sự không có khí lực.
Mặc dù thực lực của Diêm Xuyên hôm nay phải trải qua mấy lần đòn bẩy mới nhốt được Hoàng Kim Đại Đế lại.
Ầm!
Ầm!
...
...
...
Bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay, Hoàng Kim Đại Đế không biết đã đánh ra bao nhiêu quyền. Lúc này trong mắt hắn cũng đầy kinh sợ.
Vào thời điểm Kỷ thứ hai hắn đã gặp vô số thần thông nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy thần thông nào quỷ dị như vậy.
Ầm!
Lại một quyền hung mãnh đánh vào phía trên vô số những vì sao.
Hoàng Kim Đại Đế dường như có chút phiền chán. Dù sao, hắn đã đánh nửa ngày cũng không có kết quả.
Hoàng Kim Đại Đế hít một hơi dài, sau đó ngừng lại.
Trong mắt Diêm Xuyên nhất thời cứng lại, phất tay một cái.
Ầm!
Loáng một cái, thân hình Hoàng Kim Đại Đế lại xuất hiện ở bên trên Đông Hải.
Vũ trụ trong lòng bàn tay thoáng dừng lại.
Diêm Xuyên đứng chắp tay, nhìn về phía Hoàng Kim Đại Đế.
Hoàng Kim Đại Đế đột nhiên được tự do, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Đồng thời hắn cũng nhìn thấy ánh mắt Diêm Xuyên hoàn toàn không hề nhường nhịn.
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế thoáng tức giận. Hắn nhất thời muốn ra tay, nhưng bàn tay đưa ra một nửa, lại cố gắng kìm chế.
Lần đầu tiên, Hoàng Kim Đại Đế nhìn thẳng vào Diêm Xuyên.
Trong ánh mắt của hắn đã không còn sự khinh miệt lúc trước. Dù sao, Diêm Xuyên có thể nhốt mình lại khiến mình trở thành bất đắc dĩ, nhưng hắn không chịu nổi Diêm Xuyên xem thường mình.
Vừa nãy, mình không thể làm gì, mới dừng lại không đánh ra những đoàn mạnh mẽ kia. Nói đúng ra, là Diêm Xuyên thả mình đi ra, chứ không phải mình phá tan được thần thông Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên một lui bước, nếu mình lại ra tay, trái lại sẽ khiến người ta coi thường.
- Hoàng Kim Đại Đế, mời trở về đi!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Trong mắt Hoàng Kim Đại Đế chớp động một hồi:
- Đây là thần thông gì vậy?
- Huyễn thuật Đại hư vô thiên! Ngươi cũng có thể gọi nó 'Vũ trụ trong lòng bàn tay'.
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay? Ha ha ha ha, được lắm vũ trụ trong lòng bàn tay! Diêm Xuyên, Bạo Tạc thú là của ngươi. Chờ sau khi ta lấy lại nửa lực lượng của ta, ta sẽ trở lại tìm ngươi lĩnh giáo!
Hoàng Kim Đại Đế trầm giọng nói.
- Bất cứ lúc nào cũng được!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Được! Sát Đế, chúng ta đi!
Hoàng Kim Đại Đế quay về phía Sát Đế đang đứng bên cạnh nói.
Sát Đế gật đầu một cái. Hắn quay đầu liếc nhìn Diêm Xuyên, thần sắc có phần phức tạp, sau đó theo Hoàng Kim Đại Đế đạp không rời đi.
Vèo!
Trong chớp mắt, hai người không còn thấy hình bóng nữa.
Nam Ngoại Châu, lúc này có thể nhìn thấy các cường giả Đông Hải đều lộ vẻ mờ mịt.
Khổng Hoàng Thiên hít sâu một cái, nhưng không nói gì. Hắn quay đầu lại đi vào Hoàng Thiên điện.
Nhưng đám người Sa Hoàng thật lâu không có cách nào quên được.
Hoàng Kim Đại Đế rút đi?
Hoàng Kim Đại Đế đánh quyền vào những vì sao trên bầu trời. Lực lượng mạnh mẽ kia, cho dù là một đám cường giả cũng không ngăn được.
Một người đã cường đại như thế lại bị Diêm Xuyên nhốt lại lâu như vậy?
Cõi âm, trước Sở Giang Điện.
- Ha ha ha ha, vũ trụ trong lòng bàn tay? Được lắm vũ trụ trong lòng bàn tay. Ngày xưa tại sao ở bên trong Thập điện đại trận, lại không có cách nào thi triển? Chỉ đến lực lượng thập tam trọng thiên mới có thể thi triển? Đúng rồi, còn nhất định phải có đại đạo bách thụ. Ha ha ha, lần sau nhất định phải cảm nhận một chút!
Minh Hà lão tổ cười to nói. Vừa cười, Minh Hà lão tổ vừa đi vào Sở Giang Điện.
Bên trên Đông Hải, lúc này thần sắc Bạo Tạc Vương Thú phức tạp nhìn Diêm Xuyên.
Nói ra, thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Diêm Xuyên, Bạo Tạc thú căn bản không để nhân vật nhỏ này vào trong mắt. Nhưng, lúc này mới bao lâu? Không ngờ lực lượng của Diêm Xuyên lại tăng vọt đến như vậy?
- Ngang! Ngang!...
Phía xa, xe Ngũ Long của Diêm Xuyên Ngũ Long từ phía xa bay tới.
Diêm Xuyên nhìn Bạo Tạc Vương Thú:
- Bạo Tạc Vương Thú, hi vọng ngươi nhớ kỹ lời hứa lúc trước!
Nói xong, Diêm Xuyên bước lên xe rồng.
- Meo!
Miêu Miêu nhảy đi tới.
Điệp Hậu suy nghĩ một chút, cũng bước lên xe rồng. Nhưng tuy là như vậy, trong lòng Điệp Hậu vẫn cảm thấy rất chấn động.
- Về triều!
Diêm Xuyên nói.
- Ngang!
Ngũ Long rít gào. Xe rồng nhanh chóng bay về phía Hàm Dương.
Diêm Xuyên đi vào bên trong xe rồng.
Hai nàng nhanh chóng vào theo.
- Két!
Cửa xe rồng ầm ầm đóng.
Ầm!
Diêm Xuyên đặt mông ngồi xuống, khoanh chân, trong bàn tay phải thoáng rung động.
- Meo, Diêm Xuyên ngươi làm sao vậy?
Miêu Miêu sợ hãi kêu lên bay tới.
Điệp Hậu cũng lộ vẻ kinh ngạc.
- Không có gì, chỉ là mất lực, nghỉ ngơi một chút là tốt rồi!
Diêm Xuyên cười khổ nói.
Vũ trụ trong lòng bàn tay, uy lực hùng vĩ. Nhưng bắt đầu thôi động, cũng rất vất vả. Ít nhất với tu vi của Diêm Xuyên bây giờ vẫn có chút miễn cưỡng.
Dù sao, lần này không giống với những lần trước đây. Lần này hắn mượn bách thụ, điều động tất cả những vì sao tại dương gian trong thiên hạ.
- Mất lực?
Điệp Hậu thoáng kinh ngạc.
- Ngươi.. vừa nãy ngươi dọa Hoàng Kim Đại Đế?
Điệp Hậu đột nhiên cả kinh kêu lên.
- Meo?
Miêu Miêu giật mình, cũng mở to mắt.
Diêm Xuyên thoáng cười khổ một hồi, gật đầu một cái:
- Nếu như Hoàng Kim Đại Đế kiên trì thêm nửa canh giờ nữa, ta sẽ không giữ nổi hắn!
Ngay vừa nãy, Diêm Xuyên đã đến cực hạn. Hắn thả Hoàng Kim Đại Đế đi ra, cũng là hành động bất đắc dĩ.
Điệp Hậu:...!
- Meo, Diêm Xuyên, ngươi thật là thông minh!
Miêu Miêu nhất thời hưng phấn kêu lên.
- Cái này cũng là hành động bất đắc dĩ. Nếu như tu vi mạnh hơn một phần, vậy càng tốt hơn!
Diêm Xuyên cười nói.
- Mạnh hơn?
Điệp Hậu trợn trừng con mắt.
Hiện tại còn chưa mạnh sao? Ngay cả Hoàng Kim Đại Đế cũng phải rút lui.
Nghĩ đến lực lượng của Hoàng Kim Đại Đế, Điệp Hậu cảm thấy lạnh cả tim. Một quyền đánh ra, những vì sao trên bầu trời đều chấn động. Đây là một lực lượng hung hãn tới mức nào.
Hơn nữa, Hoàng Kim Đại Đế chịu cục tức này, đây mới là một nửa lực lượng của hắn? Hắn còn có một nửa lực lượng đang chờ thu hồi?
Còn nữa, nếu như Hoàng Kim Đại Đế mở ra Thiên Đình, lại triệu tập lực lượng một quốc gia, lực lượng của Hoàng Kim Đại Đế sẽ còn hung hãn tới mức nào?
Nghĩ đi nghĩ lại, ánh mắt Điệp Hậu nhìn Diêm Xuyên càng lúc càng cổ quái. Dù sao, cho dù một nhân vật cường thế như thế, lại phải ăn quả đắng trong tay Diêm Xuyên?
...
Diêm Xuyên rời khỏi Đông Hải.
Thần sắc Bạo Tạc Vương Thú lại càng ngày càng phức tạp.
- Vương, vừa nãy đáp ứng cùng Đại Trăn kết minh có tính không?
Một Bạo Tạc thú hỏi.
Vương Thú trầm mặc một hồi, gật đầu nói:
- Tính!
- Cùng Diêm Xuyên kết minh, chung quy vẫn tốt hơn so với người khác! Ít nhất Diêm Xuyên sẽ không can thiệp quá nhiều vào chuyện của ta. Hoàng Kim Đại Đế vừa rút lui, hắn lập tức lui đi!
Vương Thú thở dài nói.
Vương Thú không biết là, Diêm Xuyên không phải không muốn nói với hắn thêm vài điều. Chỉ là lúc này hắn thật sự không có khí lực.