Tiên Ngục
Chương 30: Nhân Yêu Ma (hạ)
Hô ~~~
Cảm giác hơi mê muội chợt lóe lên, chỉ cảm thấy ý thức của mình đã phá vỡ một tầng, một cái lĩnh vực phi thường quen thuộc, lại cực kỳ lạ lẫm, đúng là một loại cảm giác đặc dị khó có thể miêu tả dược.
Thấy được!
Não hải lĩnh vực như một mảnh sương mù mịt mờ, giống như trong không gian kỳ diệu vô cùng rộng lớn, một tòa tiểu tháp hắc sắc lẳng lặng lơ lửng, vẫn là cái bộ dáng không chút thu hút kia, nhìn từ bề ngoài nó có chín tầng.
Một tòa tiểu tháp hắc sắc cao chín tầng?
Ngưng tụ nhãn lực lại lần nữa, Tô Triệt chỉ cảm thấy ý thức của mình hướng dần dần đến tòa tiểu tháp này, cảm giác khoảng cách như tồn tại thật sự, dần dần tiếp cận, mình lại càng lúc càng nhỏ, tòa tháp này lại càng biến càng lớn...
Đợi đến lúc cảm giác mình cực kỳ nhỏ bé, tòa hắc tháp này ngược lại cao ngút trời, Tô Triệt biết được, đây mới là tỉ lệ thật sự của cả hai.
Giờ phút này, Tô Triệt chứng kiến rõ ràng, tầng dưới hắc tháp có hai đại môn trái phải đi ngược chiều, đại môn ở trên thì không có vật gì, lại không thấy khắc chữ, cũng không có hoa văn, mà ngay cả cái tay cầm cửa cũng không có.
Hai đại môn bình thường không có gì lạ, nhưng bên trên tháp cơ ngoài cửa có hai pho tượng đứng sừng sững, khiến cho Tô Triệt sững sờ.
Nói chúng là hai pho tượng cũng không chính xác, chuẩn xác mà nói, hẳn là hai sinh vật bị một tầng thủy tinh trong suốt phong bế bên trong, giống như hổ phách.
Trong pho tượng bên trái phong bế một người,trông thấy đặc điểm của khuôn mặt kia, Tô Triệt lập tức nhận ra đó chính là ngoại môn đệ tử Thiên Huyền Tông lúc ở Huyết Mạc sơn mạch bị tiểu tháp hấp thu, "Trần Thạch". Trần Thạch bị phong bế trong thủy tinh trong suốt, hai mắt nhắm nghiền giống như người chết. Nhưng không biết vì cái gì, Tô Triệt lại cảm thấy hắn còn chưa có chết...
Một pho tượng khác thì phong bế một sinh vật kỳ quái, thân hình tối tăm mờ mịt, khó có thể phân biệt tứ chi, nhưng đầu của nó thì cực kỳ khủng bố, đầu đính ác ma song giác, còn có gương mặt tà ác dữ tợn đến cực điểm. Không thể nghi ngờ, nó chính là Thiên Ma Ngoại Vực đã bị tiểu tháp thu khi mình tiếp nhận khảo nghiệm.
- Đúng vậy, đều không chết, cái này là một người một ma còn sống!
Mặc dù không rõ nguyên nhân, nhưng Tô Triệt chỉ có thể khẳng định như vậy.
Sau đó lại chứng kiến trên tháp phía dưới chân pho tượng Trần Thạch có khắc một chữ "Nhân", trên tháp cơ dưới chân pho tượng Thiên Ma có khắc một chữ "Ma", mà ở giữa bọn hắn lại có khắc một chữ "Yêu".
Nhân -- Yêu -- Ma.
Tô Triệt hiểu được một chút, thử dùng ý thức của mình thăm dò hai đại môn hắc tháp, muốn đẩy nó ra, đi vào bên trong nhìn xem, nhưng đại môn lại không chút sứt mẻ!
Tuy rằng đẩy không mở, nhưng vẫn có phản ứng!
Chỉ thấy chữ "Yêu" ở giữa hai pho tượng bỗng nhiên ánh quang mang lập loè, hào quang màu đỏ như máu, cực kỳ quỷ dị.
Đến lúc này, Tô Triệt càng thêm khẳng định, vội vàng dùng tư tưởng tư tưởng ý thức hướng về phía hắc tháp nói:
- Có phải thiếu một Yêu hay không? Cần phải bắt một con yêu thú mới có thể khai mở đại môn?
Hô! Chữ "Yêu" màu đỏ như máu chớp động hai cái, hiển nhiên là đáp lại Tô Triệt, suy đoán chính xác!
- Nhân đã có, ma đã có, còn thiếu một Yêu!
Tô Triệt suy nghĩ, lại hỏi:
- Là yêu thú gì cũng được? Cấp bậc thấp một chút cũng được hay sao?
Chữ "Yêu" lại lóe lên hai cái, đáp án vẫn là chính xác.
- Ân.
Tô Triệt ứng một tiếng, trong lòng tự nhủ:
- Cũng có thể như thế, dù sao thực lực Trần Thạch và Thiên Ma Ngoại Vực đều không cao...
Sau đó, Tô Triệt dùng ý thức vây quanh tòa hắc tháp này vài vòng, cũng không có phát hiện cửa sổ hay cửa sau hay đường tắt các loại, một lát sau không nhận được bất kỳ phản ứng nào của hắc tháp nữa, liền đi ra khỏi não hải của mình.
Trong động phủ, Tô Triệt đứng dậy hoạt động chân tay, trong nội tâm suy nghĩ:
- Thế hệ tu hành trên thế gian, không còn gì ngoài nhân yêu ma tam đại chủng tộc, cái tòa hắc tháp này nuốt sạch tam tộc, khẩu vị thật lớn, quả thật không giống bình thường...
Vậy thì đành thỏa mãn nhu cầu của nó, nghĩ biện pháp bắt một con yêu thú vậy!
Tô Triệt đã tìm được nơi tu luyện của Lôi Tiếu, một tòa lầu nhỏ hai tầng, xây dựng trên một vách đá, cửa sau ở phía Tây thậm chí nhô ra vách núi hơn một trượng, hơi có chút ý cảnh không trung lâu các. Không thể nghi ngờ, nhìn ra từ cửa sổ tầm mắt nhất định sẽ rất rộng.
Môn phù khảm ở bên trái đại môn đang ở trạng thái bình thường, nói rõ chủ nhân ở nhà, cũng không phải đang bế quan. Tô Triệt đụng nhẹ vào cấm chế trên cửa, nhắc nhở chủ nhân: có khách tới thăm.
- Tô sư đệ, mau mời tiến!
Đại môn tự động mở ra, tiếng nói của Lôi Tiếu từ trong nhà truyền ra. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Tô Triệt đi vào phòng tiếp khách ở lầu một, Lôi Tiếu mang theo nụ cười nhiệt tình đi xuống từ lầu hai.
Sau khi ngồi xuống hàn huyên vài câu, Tô Triệt lập tức lộ ý đồ đến:
- Lôi sư huynh, ta cần bắt sống một đầu yêu thú cấp thấp, không biết có phương pháp nào đơn giản không?
- Yêu thú cấp thấp?
Lôi Tiếu cười hỏi:
- Yêu thú cấp một sơ giai cũng có thể sao?
- Có thể.
Tô Triệt gật đầu nói.
Yêu thú cấp một, luận thực lực thì ngang với tu sĩ nhân loại Luyện Khí kỳ, như vậy thì yêu thú cấp một sơ giải sẽ ngang với tu sĩ nhân loại Luyện Khí sơ kỳ, thuộc về tầng lớp chót nhất trong yêu thú nhất tộc.
Nhưng mặc dù là yêu thú thực lực thấp nhất cũng không phải một tiểu tu sĩ Luyện Khí tầng một như Tô Triệt có thể ứng phó một mình, cho nên, Tô Triệt mới tìm Lôi Tiếu, nhờ hắn nghĩ kế giúp.
Lôi Tiếu nghĩ nghĩ, dựa theo thực lực trước mắt của Tô Triệt mà đưa ra đề nghị:
- Chỉ là yêu thú cấp một sơ giai, cũng không khó làm lắm, thậm chí không cần tự mình mạo hiểm đi bắt, chỉ cần có linh thạch, đi đến một ít khu vực đặc biệt có thể mua được rất dễ dàng.
- Ước chừng cần bao nhiêu linh thạch?
Tô Triệt hỏi.
- Không cao hơn hai mươi linh thạch, tiền hằng tháng của chúng ta cũng đủ dùng rồi.
- Hai mươi linh thạch, vẫn còn lấy ra được. . .
Tô Triệt nhẹ gật đầu, trên người còn một trăm mười khỏa linh thạch, cũng đủ dùng rồi.
- Vậy thì dễ xử lý.
Lôi Tiếu mỉm cười nói:
- Ở bên ngoài Huyền Cơ thành phía đông mấy trăm dặm có một Âm Phong hạp cốc, nơi đó là một trong các nơi lịch lãm rèn luyện của đệ tử phái ta. Ở nơi trú quân bên ngoài hạp cốc có thể mua được yêu thú cấp thấp. Rất nhiều đệ tử cũng thuận tiện khi hoàn thành các nhiệm vụ môn phái ở bên ngoài mà bắt vài đầu yêu thú cấp thấp, bán cho những tán tu ở ngoại giới có nhu cầu, qua đó kiếm thêm linh thạch, hoặc đổi lấy dược liệu.
- Đã minh bạch!
Tô Triệt có chút tâm hỷ, đứng dậy thi lễ nói:
- Đa tạ Lôi sư huynh, vậy ta liền đến Âm Phong hạp cốc xem.
- Đừng vội, đừng vội!
Thấy hắn có ý muốn cáo từ, Lôi Tiếu ngoắc tay ngăn cản nói:
- Hai ngày trước, ta tiếp nhận một nhiệm vụ môn phái, cũng muốn đi Âm Phong hạp cốc một chuyến. Vốn cũng không vội gì, kéo đến mười ngày tám ngày cũng không vội, nhưng giờ vừa lúc, ta và ngươi có thể kết bạn đồng hành, cùng đi với nhau.