Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Ngục

Chương 3: Sơn cốc chữa thương (thượng)




Trong thiên hạ, không biết bao nhiêu người cầu đạo đánh nhau đến vỡ đầu, muốn chen vào môn phái tu tiên chính thức, trở thành đệ tử của môn phái để có chỗ dựa.
Nhưng tiêu chuẩn lựa chọn đệ tử của các đại môn phái đều cực kỳ nghiêm khắc, trừ phi tư chất tu luyện của bản thân ngươi đặc biệt xuất sắc, nếu không, cần phải cố gắng rất lớn mới có một tia cơ hội, có hi vọng trở thành một thành viên trong số đệ tử chính thức.
Thông thường, đệ tử của môn phái cỡ lớn chính thức chia làm ba cấp độ, "đệ tử ngoại môn",""đệ tử nội môn", "đệ tử chân truyền", về phần thân phận đệ tử ký danh hiện giờ của Tô Triệt, căn bản không được tính là người trong môn phái, chỉ là một nhân viên tự tu ở tít xa ngoài môn phái, cho dù đến trình độ nhất định cũng sẽ bị xếp vào hàng ngũ phế vật, hoàn toàn bị khu trục. Hơn nữa, tất cả quá trình tu luyện đều phải dựa vào bản thân, không được môn phái trợ giúp một chút nào cả. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cho nên, ký danh đệ tử cũng gọi là đệ tử tự tu.
Muốn trở thành đệ tử ngoại môn chính thức, nếu bình thường thì phải phù hợp hai điều kiện:
Đầu tiên, phải tu thành chân khí trước khi cốt linh mười lăm tuổi, trở thành tu sĩ Luyện Khí tầng một, lấy đó để chứng minh tư chất tổng hợp của bản thân, xác thực khả năng tu tiên.
Tiếp theo, phải hoàn thành các nhiệm vụ bên ngoài mà môn phái tuyên bố, thu hoạch đủ điểm cống hiến môn phái.
Cả hai thiếu một thứ cũng không được!
Thế nhưng trước mắt mà nói, Tô Triệt ngay cả một điều cũng không thể thỏa mãn.
Đã mười bốn tuổi, còn chưa tu thành chân khí, điểm cống hiến môn phái chỉ mới hoàn thành không đến một phần ba, mắt thấy sắp mười lăm tuổi rồi, hy vọng tu tiên chẳng lẽ phải tan vỡ sao?
Dưới tình thế cấp bách, hắn cũng bất chấp tất cả, cùng một gã đệ tử ký danh khác tiếp nhận mấy nhiệm vụ môn phái có độ khó không nhỏ, muốn đánh cược tất cả một lần, dù không thành công thì cũng thành nhân!
Hai người bọn hắn đi vào vùng núi này là vì hái thuốc, nếu như có thể tốt số hái được dược liệu quý hiếm, chẳng những có thể thu hoạch đủ điểm cống hiến môn phái, còn có thể đổi được một số linh đan diệu dược nhất định, có trợ giúp rất lớn cho tu luyện, có hi vọng hình thành chân khí, chính thức bước vào Luyện Khí tầng một.
Nếu vậy thì mộng tưởng trở thành ngoại môn đệ tử cũng có thể được thực hiện rồi.
Đều nói hy vọng càng nhiều thất vọng càng lớn, nhưng lại không nghĩ đến, lần này lên núi, vận khí quả thực không tệ, vậy mà trên vách đá dựng đứng ở sơn cốc này phát hiện thấy một cây linh thảo quý hiếm Xích Diễm Quả có 300 năm dược linh.
Nếu gốc linh thảo như vậy đến tay, vậy thì cái gì cũng có được, đồng thời cũng đủ để thõa mãn nguyện vọng nhập môn của hai người.
Trước lợi ích lớn, tên đồng bạn kia của Tô Triệt liên nổi lên tham niệm muốn độc chiếm, khi hai người leo lên vách đá thì thừa dịp bất ngờ, hắn đánh một chưởng vào đỉnh đầu Tô Triệt, khiến hắn ngã xuống vách núi, trọng thương mà chết.
Cơ duyên xảo hợp, bộ khoái trẻ tuổi lại có cơ hội để mượn xác hoàn hồn.
- Tu tiên, tu tiên, tu tiên có thể vĩnh sinh, ta há có thể không quan tâm, nhưng phải làm rõ trận tai nạn kia có phải là do Tu tiên giả tạo thành hay không, nếu đúng là thế, như vậy, dù đến cuối đời cũng phải báo thù này!
Bộ khoái trẻ tuổi quyết định, sắp sửa dùng thân phận Tô Triệt để bước vào con đường tu tiên, dù gặp phải trắc trở, nguy hiểm thế nào cũng đều không sao cả.
Đương nhiên, chỉ sống lại lần nữa còn chưa đủ, ít nhất thì thân thể này hiện giờ đã bị thương, tổn hại không ra hình dáng gì cả, còn chưa biết phải xử lý thế nào đây.
Phần đầu của thân thể này, bị người dùng chưởng lực đánh lên đỉnh đầu, lại té xuống từ vách núi cao hơn mười mét, nếu không phải thân là võ giả Luyện Thể kỳ, trình độ kiên cường dẻo dai của da thịt gân cốt hơn xa thường nhân, thì nhất định đã trở thành bánh thịt rồi.
Dù vậy hắn cũng bị tróc da bong thịt, nhiều chỗ gãy xương, co quắp trên mặt đất thành một tư thế vặn vẹo kỳ quái.
Làm sao bây giờ?
Trong đầu tuy có trí nhớ hai đời, bất quá, có thể phát huy tác dụng vào lúc này có lẽ chỉ có chút bổn sự mà Tô Triệt tu luyện được thôi.
Trước khi trở thành Luyện Khí sĩ chính thức, tu luyện giả dùng các loại phương thức rèn luyện thân thể, cường hóa tố chất thân thể, xem như là tạo cơ sở để tu luyện chân khí. Trụ cột đủ vững chắc rồi, chỉ cần có thể có được phương pháp Luyện Khí không tệ lắm thì việc tu thành chân khí hẳn không phải việc gì khó.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải có đủ linh căn, đây là điều tối thiểu nhất, nếu ngay cả linh căn cũng không có, đàm tiên luận đạo hoàn toàn là si tâm vọng tưởng, ngay cả chút tư cách cũng không có.
Linh căn tốt xấu thì nói sau, tạm thời không đề cập tới, việc cấp bách là phải dựa vào pháp môn Luyện Thể để chữa thương, trước tiên khôi phục lại năng lực hành động tối thiểu nhất đã rồi mới nói tiếp.
Công pháp Luyện Thể, không biết kiếp trước Tô Triệt đã kiên trì tu luyện khổ cực như thế nào, vậy mà tiểu bộ khoái chỉ là linh hồn ký sinh sau khi chết, nhưng cũng có được toàn bộ trí nhớ về bộ công pháp Luyện Thể này, làm quen một chút cũng có thể vận hành một cách trơn tru.
Công pháp vận chuyển hai tuần, thân thể phảng phất như mặt đất khô cạn được tưới nước, Tô Triệt cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, rõ ràng thân thể đã có thêm chút khí lực.
Vì vậy, liền giãy dụa ngồi dậy, cố nén đau nhức kịch liệt điều chỉnh tư thế, nửa ngồi nửa dựa vào tảng đá bên cạnh, lại bắt đầu vận chuyển công pháp lần nữa.
Quả nhiên, loại tư thế vặn vẹo ban nãy khiến việc vận chuyển công pháp tăng thêm khó khăn không nhỏ, giờ đã tốt hơn nhiều rồi.
Công pháp Luyện Thể kỳ, năng lượng lưu chuyển trong cơ thể cũng không phải là chân khí, mà là nội lực không biết thấp hơn bao nhiêu bậc, còn thuộc về phạm trù võ học thế gian, hiệu quả chữa thương đương nhiên cũng không được rõ ràng.
Đây là lời tuyến bố theo kinh nghiệm trong trí nhớ kiếp trước, theo lý thuyết thì ít nhất phải mất ba ngày mới có thể đứng lên được, cần chống một đôi quải trượng, mới có hi vọng rời khỏi nơi này.
Chương trước Chương tiếp
Loading...