Tiên Ngục
Chương 230: Vô Cực Thiên Âm (hạ)
Tô Triệt đã nhìn ra, tư chất của nàng là song linh căn, ở cái tuổi này có thể đạt tới Luyện Khí tầng chín cũng coi như là tương đối khá.
Sau đó, Tô Triệt lại lặng lẽ hỏi:
- Vị sư thúc suất lĩnh các ngươi lịch lãm kia, nên xưng hô như thế nào?
- Hư ~~~
Nữ hài tử dựng lên một ngón tay bên miệng, truyền âm nói ra:
- Đây không phải là sư thúc, là sư tổ mới đúng.
- Sư tổ?
Tô Triệt hơi sững sờ, trong lòng tự nhủ:
- Trong mười môn phái tiên đạo lớn, chỉ có đại tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mới có thể được xưng là sư tổ, điểm này đều là giống nhau. Trừ khi là cái kia...
Nghĩ tới đây, trong nội tâm bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng truyền âm trả lời:
- Nàng không phải là Thiên Âm sư tổ chứ?
- Ừ.
Nữ hài tử kia dùng sức gật đầu, truyền âm nói ra:
- Như thế nào, rất kinh ngạc đúng không?
- Đúng vậy, đúng vậy.
Tô Triệt thì thào nói nhỏ, sững sờ gật đầu.
Thật sự là không thể tưởng được, nàng dĩ nhiên là Thiên Âm tiếng tăm lừng lẫy, như sấm bên tai của Tu Chân Giới...
- Tại sao có thể là một bộ bình dị gần gũi, tính tình tốt như thế nhỉ?
Tô Triệt vẫn là cảm thấy rất không có khả năng, lại truy vấn một lần nữa:
- Nàng thật là Thiên Âm sư tổ?
- Đương nhiên.
Nữ hài tử có chút vểnh lên miệng, như ăn dấm chua nhắc nhở:
- Sư huynh, ngươi còn không biết tên của ta.
- A, không có ý tứ.
Tô Triệt cũng cảm giác mình có chút thất lễ, lúc này mới hỏi:
- Sư muội xưng hô như thế nào?
- Ta gọi là Tống Như Huyên.
Nữ hài tử ngọt ngào trả lời.
Kế tiếp, Tô Triệt và nàng câu thông trò chuyện, nhưng trong nội tâm lại một mực rung động với cái tên Thiên Âm.
Thiên Âm, năm ấy hai mươi sáu tuổi liền tấn thăng làm Kim Đan sơ kỳ, được Tu Chân Giới công nhận là thiên tài số một, tư chất thủy hệ Thiên linh căn, nghe nói là phúc duyên thâm hậu, Thiên Tứ đạo thể, từ khi sinh ra đến giờ, liền giống như có được một Đạo khí thượng phẩm ở trong tay.
Còn có tin đồn, nàng hẳn là một vị đại nhân vật nào đó của Vô Cực Môn chuyển thế trùng tu, bởi vậy ở trong Vô Cực Môn, có địa vị cấp sư tổ.
Danh tiếng của Thiên Âm, Tô Triệt nhất định là sớm có nghe thấy, chỉ là không nghĩ tới, nàng dĩ nhiên là ôn nhu uyển chuyển, bình dị gần gũi như thế, nguyên bản còn tưởng rằng, nàng là thiên chi kiều nữ như vậy, hẳn là thần sắc lãnh ngạo, miệt thị hết thảy mới đúng...
Nghĩ tới đây, Tô Triệt không khỏi hiếu kỳ, lại truyền âm lần nữa hỏi:
- Tống sư muội, Thiên Âm sư tổ ở quý phái có thân phận địa vị trọng yếu như thế, sao chư vị sư tổ Vô Cực Môn lại yên tâm cho nàng đi vào Ma giới dưới mặt đất gặp nguy hiểm?
- Không biết.
Tống Như Huyên lắc đầu, trả lời:
- Dù sao, sau khi Thiên Âm sư tổ tấn cấp Kim Đan kỳ, cứ cách hai tháng, đều suất lĩnh rất nhiều đệ tử xuống Ma giới dưới mặt đất lịch lãm, tính đến lúc này... Hẳn là lần thứ mười hai a.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, cái này cũng đoán được, trong chuyện này nhất định có duyên cớ, hẳn là thuộc về bí mật cá nhân của Thiên Âm trong Ma giới. Dưới mặt đất, khẳng định có một vật cực kỳ trọng yếu đối với nàng.
Đại đội nhân mã tiếp tục đi về phía trước, lúc cách mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh còn có hơn mười dặm, cũng đã thấy được, trên núi tách ra các loại quang diễm pháp thuật đủ mọi màu sắc, đã nói rõ, cục diện chiến đấu chỗ đó đã là tương đối kịch liệt.
Ma giới dưới mặt đất ánh sáng hôn ám, chính là vì như thế, quang diễm pháp thuật mới có thể truyền được xa hơn.
- Phi hành tầng thấp, lập tức chạy tới.
Tiếng nói ôn nhu của Thiên Âm, quanh quẩn ở bên tai mỗi người.
Các đệ tử cùng ứng một tiếng.
Hơn mười dặm lộ trình, thời gian nháy mắt là có thể bay đến, bất quá, thời điểm sắp đến mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh, phía bên phải bay tới một đoàn Âm Vân, hiển nhiên là một ít đội Phi Thiên Dạ Xoa.
Thiên Âm bay ở phía trước nhất, quay đầu nhìn hơn hai mươi đệ tử Trúc Cơ ở sau lưng phân phó nói:
- Các ngươi đi trước ngăn đội Dạ Xoa kia lại, sau đó lại tập hợp trong mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh.
- Vâng, sư tổ.
Hơn hai mươi đệ tử Trúc Cơ thay đổi phương hướng, thoát ly đội ngũ, vọt về phía chút ít Phi Thiên Dạ Xoa kia.
Dù sao cũng là đệ tử Trúc Cơ của siêu cấp môn phái, cho dù là lấy một địch hai, đồng thời ứng phó hai đầu Dạ Xoa cũng có thể chiến thắng, hơn nữa phối hợp trận hình, tiêu diệt đội Dạ Xoa kia hẳn là không thành vấn đề.
Rầm rầm rầm... Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Hai chi đội ngũ cách xa nhau gần trăm trượng, hơn hai mươi đệ tử Trúc Cơ của Vô Cực Môn đã xuất thủ.
- Thiên Địa Vô Cực.
Một tiếng thét ra lệnh, hai mươi mấy người đồng thời phát phi kiếm ra.
- Càn Khôn Vô Cực.
Lại là một tiếng thét ra lệnh, phần phật hạ xuống, hai mươi mấy mặt pháp thuẫn hoàn toàn giống nhau gào thét đi ra, hợp thành một tường phòng ngự không thể phá vỡ.
Oanh…
Vài chục đầu Phi Thiên Dạ Xoa quơ cương xiên, điên cuồng tru lên trùng kích đến...
Bên này, phần đông đệ tử Luyện Khí kỳ của Vô Cực Môn, ánh mắt si mê ngẩng đầu nhìn hình ảnh các sư huynh chiến đấu, trong mắt bọn hắn, lực lượng Trúc Cơ kỳ chính là cường đại cao không thể chạm.
Chỉ là ở trong mắt Tô Triệt, chỉ cảm thấy xu thế công thủ của những đệ tử Trúc Cơ kia thật là đẹp mắt, nhưng mà không ít sơ hở, nếu đổi lại là mình, trong nháy mắt có thể tìm ra rất nhiều phương thức tránh đi công kích của bọn hắn, đột phá phòng ngự của bọn hắn...
Nghĩ tới đây, đột nhiên Tô Triệt ý thức được, tuy tu vi thực lực của mình vẫn là Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ là tầm mắt và tâm tình, đã vượt xa trình tự những đệ tử Trúc Cơ kia.
- Đây là bởi vì...
- Đúng vậy, chủ nhân.
Lão Hắc đồng ý nói:
- Đã trải qua trạng thái Thiên Nhân hợp nhất ở Phong Lôi chi nhãn kia, cảnh giới tâm linh của ngươi tăng lên vài cấp độ, khống chế đối với lực lượng bản thân, đã đạt đến một cảnh giới mới.
- Cảnh giới mới...
Tô Triệt không tiếng động cười cười, trong đầu lại hồi tưởng lại lần nữa, hình ảnh mình điểm nhẹ bước chân, như đi dạo qua trận mưa Thiên Lôi kia.
Giờ phút này, bên mỏ Hắc Diệu Thủy Tinh kia ma diễm ngập trời, hơn một trăm con Phi Thiên Dạ Xoa phe phẩy hai cánh, hiệp bọc Âm Phong, hướng về phía một cái quặng mỏ ở bên dưới cuồng oanh loạn tạc.
- Những người Vô Cực Môn kia, bị ngăn ở trong quặng mỏ. Không có tiếp viện mà nói, bọn họ thật sự là bỏ mạng tại đây.
Trong nội tâm Tô Triệt đoán rằng:
- Không biết Ngọc Thanh sư huynh có ở trong quặng mỏ hay không.
Phải biết rằng, nơi này là Ma giới dưới mặt đất, Địa Ma càng đánh càng nhiều, nhân loại tu sĩ chỉ có thể là càng liều mạng càng ít.
- Ô a...
Đã có không ít Dạ Xoa phát hiện đội ngũ tiếp viện của Tô Triệt, lập tức bay ra hơn ba mươi con Dạ Xoa, xông lại muốn ngăn cản.
Sưu…
Một thân ảnh tịnh lệ gia tốc trong nháy mắt, Thiên Âm cũng không có sử bất luận pháp bảo phi hành gì, dây thắt lưng bồng bềnh, giống như Tiên tử lạc đến thế gian, đón đầu những Dạ Xoa đang giương nanh múa vuốt kia.