Tiên Ngục
Chương 212: Vạn Quỷ Già Thiên đại trận (hạ)
Nếu chúng nó chui vào trong cơ thể của mình, kia không khác gì dê vào miệng cọp.
- Đã được gọi là Vạn Quỷ đại trận, thì không thoát được phương thức công kích quỷ vật chiếm cứ thân thể này.
Lão Hắc suy đoán ngược lại cực kỳ lạc quan:
- Nói không chừng, sau trận phân tranh này, chúng ta không cần tốn hao một viên linh thạch, là có thể gom góp đủ ba nghìn âm hồn rồi.
Tô Triệt thì trầm mặc không nói, trong đầu suy tư, còn phải nhiều một ít, sâu một ít...
Vạn Quỷ tru lên, Già Thiên đại trận chính thức khởi động, vô số âm hồn giống như biển gầm bắn ra, nhấc lên âm phong ngập trời, từ trên xuống dưới, hướng về phía tất cả mọi người trong phường thị lao tới.
Oanh!
Một khi đã xảy ra giao chiến cùng các tu sĩ, các vòng bảo hộ phòng ngự đồng thời tách ra quang hoa sáng chói, trông rất đẹp mắt, rất đồ sộ.
Tu sĩ ở đây ít nhất cũng là tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, lực phòng ngự đều là không thể khinh thường, ngày bình thường, chỉ là đối mặt một ít âm hồn cấp thấp trùng kích, hẳn là không đáng để lo mới đúng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Nhưng mà hôm nay bất đồng, ở dưới Già Thiên đại trận tăng phúc, tùy tiện một con âm hồn cũng có thể tăng thực lực lên gấp mười lần, hơn nữa, số lượng chúng nó lại khủng bố, tập hợp đến cùng một chỗ, lực trùng kích kia sẽ cực kỳ đáng sợ.
Đạo lý này, giống như là một võ lâm cao thủ của thế tục, dưới trạng thái du đấu, có thể thoải mái giết chết trên trăm tên binh lính bình thường; Nhưng mà, nếu như một trăm tên lính liên hợp lại, phát động công kích hung hãn không sợ chết, cái dạng võ lâm cao thủ gì cũng phải tạm lánh mũi nhọn, không có khả năng tới đối chiến.
Giờ phút này tình huống cũng chính là như vậy, các tu sĩ trong phường thị, hoàn toàn gặp phải cục diện một chút cũng không có thể trốn tránh, chỉ có thể cứng ngắc đẩy ra công kích hung hãn không sợ chết của vô số âm hồn.
Một chén nước không tạc chết người, nhưng mà một cơn hồng thủy đánh tới, có thể cuốn người đi.
Chỉ là lần công kích thứ nhất, đã có người bị nghiền nát phòng ngự, bị mấy trăm âm hồn gặm nhấm hồn phách mà kêu thảm thiết, chỉ có điều, tiếng kêu thảm thiết của hắn, những người khác căn bản nghe không được, hoàn toàn bị tiếng gào thét của vô số ác quỷ che kín, những người đứng xem chỉ có thể nhìn thấy hắn giương miệng rộng, ánh mắt hoảng sợ, mặt đầy thống khổ thê thảm.
Loại tình huống này, càng là người ngày bình thường giỏi về đùa bỡn Quỷ Hồn, bị chết ngược lại càng nhanh, trên người bởi vì bọn họ tồn tại một loại khí tức nô dịch Quỷ Hồn đặc thù, có lẽ người bình thường cảm ứng không đến, mà các loại âm hồn đều rất e ngại, nhưng mà hôm nay, âm hồn thế lớn, không hề sợ hãi bọn họ, ngược lại tràn đầy căm hận và phẫn hận đối với loại khí tức này.
Bởi vậy, những chuyên gia chơi quỷ này gặp phải trùng kích nghiêm trọng nhất.
Tất cả mọi người đem hết toàn lực kháng cự, ngăn cản, tránh né âm hồn trùng kích, chỉ có một người, lại mở rộng ngực, căn bản không làm chống cự, tùy ý để những âm hồn kia nhào tới trên người mình.
Tô Triệt núp ở phía dưới một cây đại thụ, không muốn bị những người khác chứng kiến dị trạng của mình, giờ phút này, phòng hộ gì cũng không có thi triển, chỉ là dựa vào đại thụ, nhắm hai mắt, giống như một người chết, yên lặng cho đại quân âm hồn trùng kích vào.
O o a a...
Hằng hà sa số âm hồn xông vào trong cơ thể Tô Triệt, tìm kiếm lấy hồn phách của hắn, muốn bắt nó xé nát, nuốt chững...
Chỉ là ở trong não vực của Tô Triệt, ngoại trừ một tòa bảo tháp màu đen, cái gì cũng tìm không thấy.
- Oa ha ha ha...
Cái này trong chốc lát, làm cho lão Hắc bề bộn lên, hắn huyễn hóa ra vài chục cánh tay, xuyên thấu qua bảo tháp Tiên Ngục, tận tình bắt những âm hồn cấp thấp kia.
Một trảo một cái, một trảo một cái, mỗi cánh tay sẽ không thất bại.
Không phải lão Hắc lợi hại đến cỡ nào, mà là vì bảo tháp Tiên Ngục đang phóng xạ kim quang, tất cả những âm hồn xông vào kia đều bị trấn áp xuống, khiến cho chúng nó mất đi năng lực hành động, giống như là quả treo ở trên cây, tùy ý lão Hắc tận tình ngắt lấy.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn là, đẳng cấp những âm hồn này quá thấp, đại bộ phận ngay cả cấp bậc Quỷ tốt cũng chưa tới, chính là Quỷ Hồn bình thường nhất. Nếu như thoáng cái xông tới hơn mười con Quỷ vệ Luyện Khí kỳ, thì sẽ không có khả năng dễ dàng như vậy.
Thời gian chậm rãi chảy xuôi, trong phường thị, càng ngày càng nhiều tu sĩ ngã trên mặt đất, phòng ngự của bọn hắn ảm đạm, đã sớm mất đi hết thảy uy năng, hồn phách của bọn hắn bị đại quân âm hồn xé nát, nuốt chững, triệt để tiêu tán, ngay cả cơ hội đầu thai chuyển thế cũng không có.
Đây là triệt triệt để để tử vong, một loại tử vong đáng sợ nhất, kết cục vô cùng thê thảm. Mặc dù trước khi bọn họ chết, cũng diệt sát một ít âm hồn, đồng dạng tước đoạt tư cách chuyển thế đầu thai của những âm hồn này...
Lão Hắc còn đang bận sống âm hồn, Tô Triệt cũng không có quá nhàn rỗi. Đến giờ phút này, trong phường thị đã chết đi hơn phân nửa tu sĩ Trúc Cơ, mặc dù người chết rất nhiều, nhưng âm hồn lại không hiểu được cướp lấy túi càn khôn của bọn họ.
Đây cũng là nói, người chết túi càn khôn đã trở thành vật vô chủ, Tô Triệt đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội phát tài trước mắt này. Vì vậy, Tô Triệt đầu tiên là thi triển ra hấp lực, huyễn hóa ra một bàn tay vô hình, thu lấy những túi càn khôn gần nhất, lặng lẽ đưa vào trong Tiên Ngục.
Đương nhiên, còn có các pháp bảo mà bọn họ rơi xuống trên mặt đất, đồng dạng sẽ không bỏ qua.
Phải biết rằng, đây đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cho dù là tán tu, toàn bộ thân gia cũng sẽ không ít hơn một vạn linh thạch, huống chi, trong này nhất định có người thân gia hiển hách.
Trong khu vực này, tất cả tài vật đều bị Tô Triệt lấy hết không còn, sau đó, Tô Triệt giả mạo như một dũng sĩ kiên cường bất khuất, cứng ngắc đẩy ra vô số âm hồn đánh sâu vào, từng bước một, rảo bước tiến lên những khu vực khác...
Ven đường hắn đi tới, ngay cả hàng hóa trên những quầy hàng vô chủ kia, cũng bị Tô Triệt mượn gió bẻ măng.
Cách đó không xa, có một người sống sót còn đang đau khổ giãy dụa, đem hết toàn lực ngăn cản âm hồn tập kích, giờ phút này, thình lình thấy được hành vi của Tô Triệt, lập tức vô cùng khiếp sợ.
- Người này là người hay quỷ, vì cái gì không hề phòng ngự, lại có thể nhàn nhã như đi dạo trong vạn quỷ vây công vậy?
- Ai nha, hắn tuyệt đối là yêu quái, hơn nữa còn là một tên khốn kiếp, lại lấy đi tất cả hàng hóa trên quầy, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, hắn quá... A không xong...
Bị hành vi Tô Triệt làm cho hơi có chút thất thần, phòng ngự của hắn xuất hiện lỗ thủng, hô kéo kéo, hơn mười âm hồn chui vào, nhào vào não vực của hắn, một hồi đại chiến tranh đoạt hồn phách triển khai ở trong đầu của hắn...
Đợi cho Tô Triệt đi ngang qua bên cạnh hắn, hắn còn sót lại một tia ý thức, trong nội tâm mắng:
- Hỗn đản, không cần phải đoạt, túi càn khôn của ta..