Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Ngục

Chương 1350: Hoang dại pháp bảo




Biết rõ nơi đây có bảo vật, làm sao có thể bỏ qua.
Hiện tại không dám đi trêu chọc nó, tương lai thì chưa chắc.
Cứ như vậy đi đi nghỉ nghỉ, thời gian trăm năm cũng đã trôi qua, trong khoảng thời gian này, Tô Triệt thu hoạch tổng cộng hơn mười vật tài liệu có tính chất bảo vật Hỗn Độn, được xưng tụng linh bảo chỉ có một cây Diệt Ma Thương này.
Chỉ trong trăm năm có thể thu hoạch giống được từng này, Tô Triệt tự nhận là vận khí của mình rất tốt, phải biết rằng, mấy Tiên Tôn như Tiếu La Thiên du đãng mấy ngàn vạn năm ở trong Hỗn Độn lĩnh vực, cũng chưa chắc có thể tìm được một Hỗn Độn Linh Bảo.
Có lẽ là bởi vì, trong phạm vi bao phủ của thiên đạo, đã bị bọn họ tìm tòi vô số lần. Phần lớn bảo vật đã dựng dục thành hình đều rơi vào trong tay bọn họ, muốn tìm được bảo, rất là khó khăn. Mà khu vực Tô Triệt đang thăm dò này chưa bao giờ bị người tìm qua, mới có thể tìm được nhiều đồ như vậy.
Trăm năm đã tới, y theo ước định, hẳn phải trở về thương nghị cùng Tiếu La Thiên một chút, tối thiểu cũng muốn báo cho hắn một tiếng bình an.
Trên đường trở về, không cần phóng ra Nguyên Thần Chi Lực cẩn thận tìm tòi, chỉ cần thuận theo tâm linh định vị của Đăng Tháp tọa tiêu, nhắm hai mắt bay thẳng đến là được. Trên đường cũng không cần nghỉ ngơi, chỉ dùng nửa năm thời gian, Tô Triệt cũng đã trở lại trước mặt Tiếu La Thiên.
Sau khi gặp mặt, Tô Triệt lắc đầu, câu nói đầu tiên chính là:
- Rất đáng tiếc. Tìm không được.
- Như này cũng không kỳ quái.
Tiếu La Thiên mỉm cười nói:
- Ta ở trong Hỗn Độn vô số một trăm năm, rất lâu cũng không thu hoạch được gì.
- Một người du đãng Hỗn Độn vô số năm. Ngài cũng không thấy tịch mịch ư, tiền bối kiên nhẫn, thật là khiến người kính nể.
Tô Triệt tự đáy lòng nói.
- Sẽ không tịch mịch.
Tiếu La Thiên ha hả cười nói:
- Tùy thân thế giới của ta, có hàng ngàn tỷ sinh linh, mấy ngàn phân thân của ta ở bên trong thể nghiệm lấy cuộc sống bất đồng của riêng mình, thời thời khắc khắc cũng là vô cùng phong phú, như thế nào lại tịch mịch đây.
-Mấy ngàn phân thân...
Tô Triệt âm thầm chắc lưỡi, gật đầu đáp:
- Điều này cũng đúng.
Sáng chế phân thân tại trong Tiểu Thế Giới của chính mình hưởng thụ cuộc sống, vô số tiên nhân đều làm như vậy, đây cũng không phải là phát minh độc nhất vô nhị của Tô Triệt.
Nhàn thoại nói xong, Tô Triệt đem Diệt Ma Thương đưa ra, cũng đem chuyện mình suýt bỏ mạng nói ra một lần.
Mấy thứ khác thu hoạch được trong Hỗn Độn, Tô Triệt hoàn toàn không có ý định giấu diếm với Tiếu La Thiên, nói xong, cũng đem một nửa thu hoạch phân cho hắn. Tô Triệt luôn khinh thường kẻ hẹp hòi, che che lấp lấp. Huống chi, trong lòng Tô Triệt cũng là hiểu rõ, Tiếu La Thiên đường đường là Tiên Tôn, hắn cũng chỉ để ý mấy món có cấp bậc Hỗn Độn Chí Bảo. Về phần cấp bậc linh bảo Hỗn Độn pháp bảo, trên tay hắn khẳng định không chỉ một, không thể nào để ý thu hoạch một trăm năm của mình.
Dù sao cũng là Tiên Tôn, chớ để người ta khinh thường về khí độ và ý chí.
Nghe qua Tô Triệt miêu tả, Tiếu La Thiên cũng lộ ra chút kinh ngạc, lập tức nói:
- Có thể hay không cho ta xem một chút?
Tô Triệt không có hoài nghi chút nào, lập tức đem Diệt Ma Thương đặt lên trên tay của hắn.
Ông...
Diệt Ma Thương đã nhận chủ, rất không tình nguyện rơi vào tay ngoại nhân, phát ra từng tiếng ông ông chói tai, tỏ vẻ kháng nghị. Hơn nữa, đang ở trong tay Tiếu La Thiên kịch liệt rung động, muốn tránh thoát khỏi tay hắn.
Chỉ tiếc, đối phương là một vị Tiên Tôn, so với Tô Triệt cường đại hơn quá nhiều, làm sao có thể thoát ra được.
- Quả nhiên là mười phần dã tính a!
Tiếu La Thiên yên lặng cảm thụ một phen, mới đưa Diệt Ma Thương trả lại cho Tô Triệt, cũng nói:
- Xem ra, Hỗn Độn Linh Bảo hoang dã, so với vài món kia mà ta từng thu được, khác nhau đúng là thật lớn.
- A?
Tô Triệt tò mò hỏi:
- Cùng là Hỗn Độn Linh Bảo như nhau, lại có tồn tại khác nhau sao?
- Hẳn là.
Tiếu La Thiên gật đầu trả lời:
- Ta thu hoạch vài món kia, bản năng công kích tuyệt đối không có mạnh mẽ như vậy, như vậy nói rõ, linh bảo trong phạm vi thiên đạo quản hạt, đã được Thượng Thiên Chi Lực thuần hóa qua một lần rồi. Mà ngươi nhận được cái thanh Linh thương này, cũng là mãnh thú có dã tính mười phần, cực kỳ bá đạo.
Tô Triệt yên lặng gật đầu, hơi suy nghĩ một chút, mới nói:
- Trên đường thăm dò, thông qua cây thương này, từng dự cảm trước được hai cái tồn tại cực kỳ cường đại, cũng làm cho cái thanh Linh thương này cảm thấy sợ hãi. Nói như vậy, mặc dù tại đó còn có một kiện Hỗn Độn Chí Bảo, ta cũng không dám qua thu nó a.
- Đúng vậy.
Tiếu La Thiên tràn ngập áy náy nói:
- Cho tới bây giờ, ta cũng không có đi ra ngoài, thật đúng là không biết, pháp bảo hoang dã hung hãn như thế, cư nhiên sẽ chủ động phát động công kích đối với sinh linh...Điểm này, đúng là suy nghĩ không được chu toàn a.
Trước kia, hắn tìm được vài món Hỗn Độn Linh Bảo, chúng cũng là cứ gặp người là bỏ chạy, chưa bao giờ phát sinh tình huống chủ động công kích. Ngươi nếu có thể đuổi theo nó, cũng trấn áp được nó, bảo vật tự nhiên tới tay, cơ hồ không có gì nguy hiểm.
Nhiều nhất, cũng chính là nhất thời sơ suất, bị nó chạy thoát từ trong tay, còn muốn tốn hao khí lực đi đuổi bắt thêm một lần mà thôi. Mà thanh Diệt Ma Thương trong tay Tô Triệt này, thế nhưng ở ngoài vạn dặm, chủ động bay tới, phát động công kích trí mạng... Cùng nó so sánh với, vài món linh bảo mà Tiếu La Thiên từng thu hoạch, quả thực nhát gan, đơn thuần tựa như nai con vừa mới ra đời.
Sau khi nói lời xin lỗi, Tiếu La Thiên lại là chủ động nói:
- Nếu không được, vậy thì bỏ đi thôi. Đợi đến ngày sau, chờ đến lúc ngươi thành tựu Tiên Tôn chi thân, thực lực đầy đủ, rồi đi tìm nó cũng giống nhau. Dù sao, ta đã đợi mấy trăm vạn năm, cũng không không quan tâm chút thời gian này.
Ý ở ngoài lời, đối với tốc độ tu luyện của Tô Triệt, hắn vô cùng tin tưởng, cho là không cần quá lâu, Tô Triệt có thể thành tựu Tiên Tôn đạo quả, cùng ngồi ngang hang với mình.
Tô Triệt cũng là nói:
- Lần này trở về, ta chính là muốn gặp mặt ngài nói một tiếng, ta không muốn bỏ dở nửa chừng, ta còn muốn đi ra ngoài tiếp tục thăm dò, hơn nữa, lần này đi ra ngoài, có thể trong ngàn năm cũng không thể trở về.
- Ngươi là muốn...
Tiếu La Thiên mơ hồ đoán được tính toán của hắn.
Tô Triệt một lần nữa ra rời nhà, thoát khỏi phạm vi bao trùm của thiên đạo, tiến vào mênh mông Hỗn Độn tiếp tục thăm dò. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Mặc dù trong Hỗn Độn chứa nhiều nguy hiểm chưa biết, nhưng có thể thoát khỏi tất cả Tiên Tôn cùng Ma Tổ bức ép cùng uy hiếp, ở bên ngoài, mình có thể yên tâm tu luyện, tầm bảo, không cần phải lo lắng bọn họ sẽ tìm được mình.
Nhiều nhất một ngàn năm, chỉ cần có thể tấn thăng đến Tiên Đế tu vi, Tô Triệt tự tin, đối mặt bất kỳ một Tiên Tôn hoặc Ma Tổ nào, cũng là có sức đánh một trận, hơn nữa còn có thiên đạo bảo vệ, ai cũng không cần sợ.
Đến lúc đó, hãy trở về!
Chương trước Chương tiếp
Loading...