Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Nghịch

Chương 968: Định thân thuật



- Thanh Lâm tuy mạnh, nhưng căn cứ vào quan sát và những tư liệu của Tu Chân Liên Minh ta những năm nay, ta có chín phần nắm chắc người này tới lúc hấp hối, nếu có thể bắt lấy người này, lấy phương pháp đặc biệt khống chế, Tu Chân Liên Minh ra sẽ không còn có đối thủ!
 
Tiếng vang ầm ầm trong nháy mắt truyền ra bốn phía. Chỉ thấy ngay khi tinh quang vạn trượng trên Thú Cốt từ bên trong bùng phát ra lập tức chấn động, từng đạo hào quang từ trên đó tràn ra, Thú Cốt kia lập tức ầm một tiếng sụp đổ, hóa thành vô số những mảnh vỡ hướng về bốn phía quét ngang ra.
 
Hết thảy những chuyện này tuy nói thì từ tốn, nhưng thực tế gần như trong nháy mắt, từng đạo hào quang vạn trượng kia chiếu rọi, ngay lập tức khiến cho mọi người hai mắt đau nhức, đều lui ra phía sau.
 
Thanh Lâm lạnh lùng nhìn thánh tổ của Phù Tộc, lại nâng tay phải lên, một ấn quyết kỳ dị liền ở trong tay truyền ra, vung về phía trước một cái, ngay lập tức có tiếng gào thét tràn ra. Trong tiếng gào thét kia, ấn quyết kỳ dị này hóa thành một ký hiệu phát ra thanh quang, lơ lửng trên hư không phía trên nữ tử kia.
 
Ngay khi ký hiệu ấn quyết thứ nhất được đánh ra, lập tức cơn lốc xoáy Táng Tiên bị kéo lên ở bên dưới nữ tử kia liền phát ra một thanh âm giống như tiếng rít gào.
 
Chỉ thấy bên trong cơn lốc xoáy Táng Tiên kia, có một hồn phách gào thét lao ra, những hồn phách này ban đầu số lượng không nhiều, nhưng gần như trong chớp mắt liền không biết từ đâu điên cuồng mạnh mẽ xuất hiện.
 
Cơn lốc xoáy khổng lồ kia lập tức vùng vẫy thoát khỏi sự kiềm chế của nữ tử này, trong tiếng ầm ầm vang vọng, liền bắt đầu xoáy tròn. Trong lúc xoay tròn, tốc độ ngày một nhanh hơn, thậm chí còn có từng trận thanh âm như thể xé rách thiên địa tràn ngập bốn phía.
 
Ở trong này, một số lượng hồn phách không thể tưởng tượng nổi toàn bộ theo sự chuyển động cơn lốc xoáy, bộ dạng dữ tợn, gầm rú thê lương lao ra, như thể một cánh cửa địa ngục đã được mở ra.
 
Số lượng những hồn phách này rất nhiều, Vương Lâm chỉ nhìn thoáng qua lập tức da đầu liền run lên. Trong những hồn phách này có tiên nhân, có người của Phù Tộc, còn có một vài người luyện khí thời thượng cổ, lại còn có một vài loại hung thú mà Vương Lâm chưa bao giờ gặp qua.
 
Bên trong những hồn phách này đều có một uy áp đáng sợ, tuy lúc này đã sớm tử vong, nhưng từ uy áp này cũng có thể cảm nhận được rõ ràng những hồn phách này khi còn sống, mỗi người đều cực kỳ hùng mạnh! Có thể được Tiên Đế đưa vào trong Táng Tiên Trì này, tất nhiên phải có tư cách! Trong tiếng gào thét vô tận này, cơn lốc xoáy Táng Tiên bỗng nhiên như sóng biển dâng lên, ở bên dưới nữ tử kia cấp tốc xoay tròn, một lực hút còn mạnh hơn lực hút lúc trước vô số lần trong phút chốc xuất hiện.
 
Nhưng kỳ dị là lực hút này chỉ có tác dụng với nữ tử này, còn đối với đám người Vương Lâm lại không hề có ảnh hưởng gì.
 
Thanh Lâm không hề tạm dừng, hai tay bấm quyết, lập tức có một đạo ấn quyết biến ảo hiện ra trên thân thể đang lơ lửng của nữ tử kia. Ngay khi ấn quyết này vừa xuất hiện, cơn lốc xoáy Táng Tiên phía dưới lại gào thét lớn hơn nữa, tốc độ quay tròn lại tăng lên gấp bội, dường như hóa thành một cái miệng vừa to vừa sâu, hoàn toàn nuốt lấy nữ tử này.
 
Máu đen trên hai mắt nữ tử chảy xuống ngày một nhiều, từ xa nhìn lại như thể là nước mắt chảy xuống, chỉ có điều nước mắt này làm cho người ta nhìn thấy mà ghê người.
 
- Tại sao ngươi lại gạt ta… tại sao lại gạt ta, tại sao!
 
Thanh âm nữ tử này mang theo một sức mạnh xuyên thấu mạnh mẽ, lúc này hết sức truyền ra, lập tức hai dấu ấn bên ngoài thân thể của nàng lập tức run rẩy, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
 
Càng đáng sợ hơn là hư không bên ngoài thân thể của nữ tử này không ngờ vang lên tiếng động chói tai, lập tức vỡn vụn, hư không dường như sụp đổ.
 
Thanh âm này xuyên thấu ra lại hình thành những tiếng nổ liên tiếp, ở bốn phía điên cuồng vang lên, cuối cùng hóa thành một cơn gió lốc lao thẳng đến Thanh Lâm.
 
Hai tai Vương Lâm liền có máu tươi chảy ra, mặc dù hắn không lúc nào ngừng vận chuyển linh lực, lại có thân thể của Cổ Thần, nhưng dưới thanh âm này vẫn bị thương tổn.
 
Bên tai dường như xuất hiện thanh âm nổi lên ba chữ vang vọng to nhỏ, rất lâu không tiêu tan.
 
- Tại vì sao, Tại vì sao, Tại vì sao, Tại vì sao, Tại vì sao.
 
Trên mặt Vương Lâm lộ ra vẻ hoảng sợ, nghiêng đầu nhìn lại, không chỉ có hắn mà Tư Đồ Nam và những người khác gần như cũng đều như thế. Chỉ có ba người Thiên Vận Tử và Hư Không Tử cùng với nam tử áo đen kia thần sắc âm trầm, vẫn chưa bị ảnh hưởng.
 
Thanh âm hóa thành gió lốc kia lao thẳng đến Thanh Lâm, Thanh Lâm thần sắc lạnh như băng, nâng tay phải lên, chỉ về phía trước. Một chỉ xuất ra, lập tức sóng âm đang gào thét kia dừng lại một chút! Dường như có một quy tắc thiên địa không thể tưởng tượng được trong nháy mắt giáng xuống trần gian, theo ý nguyện của người giáng lâm đem hết thảy mọi thứ trong thiên địa trong nháy mắt tước hết mọi quyền được chuyển động, lại hóa thành vô số những sức mạnh quy tắc vây quanh, đình chỉ hết thảy chuyển động.
 
- Định thân thuật!
 
Vương Lâm hai mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, còn có một tia kích động mạnh mẽ xuất hiện. Định thân thuật đối với hắn là một thần thông tiên thuật cực kỳ quan trọng.
 
Cả đời Vương Lâm trong nhiều lần gặp hiểm cảnh, bởi vì có định thân thuật, do đó mới có thể bình an vượt qua. Có thể nói, định thân thuật này là một pháp thuật tuy thiếu sót nhưng lại quan trọng nhất đời hắn.
 
Chỉ là hắn tự học định thân thuật từ ngọc giản mà Tiên Đế Thanh Lâm lưu lại năm đó, trên đời này chưa bao giờ gặp người thứ hai thi triển thuật này. Do đó, muốn thăng tiến hơn, thậm chí phá vỡ căn nguyên của thuật này hoàn toàn không có cơ hội.
 
Nhưng lúc này, đây là lần đầu tiên hắn nhìn định thân thuật từ tay người khác thi triển, vả lại người thi triển định thân thuật lại chính là Thanh Lâm! Vừa rồi nhìn thấy định thân thuật được thi triển, đối với người khác có lẽ cảm ngộ không sâu, nhưng Vương Lâm có thể nói là người được truyền thừa định thân thuật của Thanh Lâm, được tận mắt nhìn thấy định thân thuật này được thi triển, đối với hắn mà nói có ý nghĩa cực kỳ trọng đại.
 
Việc này không khác gì lời dạy bảo của Thanh Lâm, dường như Thanh Lâm là sư phụ, Vương Lâm là đồ đệ, sau khi đồ đệ nắm được định thân thuật, sư phụ ở trước mặt tự mình thi triển một lần, khiến cho đồ đệ có cơ hội để xác minh điều chỉnh! Cơ hội này Vương Lâm nằm mơ cũng muốn có được, như thể là Bạch Phàm tái thế, ở trước mặt Vương Lâm, đem Hô Phong Hoán Vũ, Tát Đậu Thành Binh, Sơn Băng, Địa Liệt, Âm Nguyệt Hữu Tình toàn bộ một lần thi triển ra! Chỉ có điều lúc này cũng không có cơ hội để suy nghĩ tỉ mỉ, Vương Lâm chỉ có thể trong nháy mắt nhớ thật kỹ trong lòng, tạm gác lại để sau khi rời khỏi nơi này, bế quan cảm ngộ.
 
Tay phải Thanh Lâm vẫn chưa dừng lại, sau khi dừng cơn gió lốc lại, nhanh chóng bấm quyết, không chút do dự, lập tức liền có bảy ký hiệu ấn quyết lần lượt hiện ra, trong nháy mắt liền tràn ngập lên người nữ tử kia, cùng hợp lại với hai ấn quyết trước, hình thành một Cửu Ấn Trận! Ở xung quanh thân thể nữ tử kia, chín ấn quyết này vây thành vòng tròn, lại tản mát ra từng trận ánh sáng kỳ dị. Trong khoảnh khắc này, ngay khi toàn bộ chín ấn quyết này xuất hiện, cơn lốc xoáy Táng Tiên bên dưới nữ tử kia ầm ầm bùng nổ! Cơn lốc xoáy Táng Tiên này gào thét kinh thiên, không ngừng kịch liệt xoay tròn mà phóng đại lên, lại có vô số hồn phách rít gào từ bên trong cơn lốc xoáy rít gào lao ra, hướng thẳng đến nữ tử kia.
 
Gần như trong nháy mắt, xung quanh thân thể của nữ tử kia chít chít toàn là hồn phách. Những hồn phách này ngưng tụ lẫn nhau, không ngờ hóa thành những sợi xích màu đen, ngay lập tức khóa toàn thân nữ tử kia lại, hung hăng kéo xuống cơn lốc xoáy phía dưới.
 
Cơn lốc xoáy phía dưới lại gào thét phóng lên cao, lực hút không thể tưởng tượng được từ bên trong bùng nổ, khiến cho thân thể thánh tổ của Phù Tộc hoàn toàn không thể giãy giụa, bị vô số sợi xích sắt khóa lại, chậm rãi một lần nữa bị kéo vào trong cơn lốc xoáy đang dâng lên.
 
Thần sắc nữ tử này lộ ra vẻ thê lương, ký hiệu trên mi tâm lóe lên. Mỗi một lần ký hiệu lóe lên đều có vang lên tiếng động rầm rầm, những sợi xích sắt bên ngoài cơ thể nàng đều sụp đổ, hóa thành một đám hồn phách bị xé nát trong tiếng kêu gào thảm thiết tiêu tan, bị hút vào trong cơn lốc xoáy Táng Tiên.
 
Nhưng gần như những hồn phách vừa mới sụp đổ, ngay lập tức lại có vô số hồn phách từ bên trong cơn lốc xoáy Táng Tiên lao ra, lại ngưng tụ thành một sợi xích sắt, tiếp tục khóa chặt lấy.
 
Cảnh tượng này khiến cho mọi người bốn phía nhìn thấy đều trầm ngâm, tâm thần chấn động, đều cùng nhảy dựng lên.
 
Nữ tử kia cất lên tiếng cười thảm. Nàng ở đã bị phong ấn ở trong này rất nhiều năm, sớm đã không còn tu vi năm đó, nếu không có phân thân này của Thanh Lâm, nàng vùng vẫy một chút gần như còn có thể thoát ra, nhưng lúc nay, cũng không còn một cơ hội nào.
 
Trong tiếng cười thảm, hốc mắt trống rỗng này dường như có thần thái, mặc dù không có hai mắt, nhưng lúc này cũng có một đạo thanh khí ở trong hốc mắt lưu chuyển, dường như thay cho hai mắt, có sự linh động.
 
Nàng nhìn Thanh Lâm ở phía trước đang ngăn cản mình thoát khỏi, cười thảm nói:
 
- Cả đời ta, hận nhất là ngươi, chính là ngươi, Thanh Lâm!
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...