Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Nghịch

Chương 893: Tung tích Tịch Niết



Kiếm này dài bảy thước, chiều rộng ba tấc. Mũi kiếm màu bạch ngân, phảng phất như một ánh trăng, cũng có linh hoạt, sắc bén. Lúc này trôi nổi trên tay Vương Lâm, kiếm phát ra những thanh âm vang vọng.
 
Tay phải Vương Lâm lập tức vỗ lên trên, lạc ấn thần thức liền xâm nhập sâu vào bên trong.
 
Trường kiếm lập tức chấn động, một đạo kiếm khí trực tiếp lao ra, cuốn lấy trường kiếm phiêu phù chung quanh Vương Lâm.
 
"Đúng là một thanh kiếm tốt!" Vương Lâm ánh mắt lộ ra vẻ vui sướng, xoay người lại, nhoáng lên một cái, thẳng tới một thanh phi kiếm khác mà đi. Tu sĩ Sát Vực giới ở chung quanh căn bản không thể ngăn cản được bước chân Vương Lâm, lúc này bị Tát Đậu Thành Binh biến ảo thành vô số hồn phách quay chung quanh, thêm vào nữa là vô tận lôi đình, ầm vang giữa trong thiên địa.
 
Vương Lâm một bước bước ra, tay phải hư không hung hắng bắt lấy, lập tức lại một thanh trường kiếm trong giãy dụa bị Vương Lâm nắm vào tay. Kiếm này giãy dụa cực kỳ kịch liệt, phản phất như không chịu khuất phục trong tay Vương Lâm vậy, trong khi giãy dụa bỗng nhiên kiếm minh vô tận xuất hiện.
 
Trong nháy mắt, chín thanh trường kiếm còn lại đồng thời phát ra kiếm minh, nhoáng lên một cái thẳng tới Vương Lâm, tốc độ nhanh không thể tin nổi.
 
Càng bay càng nhanh, chính thanh trường kiếm không ngờ lại dung hợp với nhau thành một. Kiếm mang vô cùng lăng lệ, trực tiếp đâm thẳng tới Vương Lâm.
 
Vương Lâm hai mắt hàn quang chợt lóe, lui về phía sau, trường kiếm trong tay giãy dụa ngày càng kịch liệt hơn. Hắn hừ lạnh một tiếng, đơn giản không tiếp tục áp chế, mà là tay phải bấm niệm thần chú, lập tức từng đạo cấm chế khắc lên trên phi kiếm. Sau khi bị phong ấn, Vương Lâm ném liền vào trong túi trữ vật.
 
Lúc này, chín thanh phi kiếm hợp nhất thành một thanh kiếm lớn, chung quanh có vô tận kiếm quang vờn quanh. Kiếm khí còn lộ ra âm hàn nồng đậm, Vương Lâm ngay lập tức có thể cảm nhận được làn gió phảng phất như muốn phá vỡ thân thể mình trực tiếp nhần chìm nguyên thần vậy.
 
Trong lúc này, mảnh đất bằng phẳng của Sát Vực giới bỗng nhiên ánh sáng đỏ sậm lóe lên, một người đàn ông trung niên mặc áo bào đỏ chợt lóe xuất hiện ra.
 
Người đàn ông trung niên này vừa xuất hiện, thân mình nhoáng lên một cái, tốc độ như một tia chớp, gần như đảo mắt một cái đã tới trung tâm đại chiến. Tay phải hư không một cái, lập tức bốn nữ nhân biến ảo từ bốn Bạch Ngọc Hồ Lô lập tức bị nam tử này dẫn dắt, không ngờ đã khai phá được trở ngại lớn, thẳng tới Vương Lâm mà đi.
 
Người đàn ông trung niên này theo sát ngay sau, cả người phảng phất như hóa thành một làn khói hồng, xuyên qua hư không, nhằm thẳng tới Vương Lâm.
 
Hắn đã ẩn tàng ở trong này thật lâu rồi, luôn luôn chờ thời cơ ra tay. Thanh Thủy kia hắn không dám trêu chọc vào. Mặc dù Hứa Mộc này hắn cũng có chút kiêng kị. Nhìn tu sĩ bốn phía, người này khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, trong lòng thầm nhủ: "Xem ra Thần Ma Tử kia cũng ôm tính toán giống như ta, đáng tiếc ngày đó Liên Minh thu hút Tịnh Niết tu sĩ, ta không có tham dự, nếu không hôm nay cũng phải lo lắng đề phòng như vậy."
 
Vương Lâm tâm thần lập tức chấn động mạnh, thân mình không chút do dự bước tới phía trước một bước, tay phải bấm niệm thần chú sau đó chỉ tới phía trước trong miệng hô nhẹ:
 
-Hô Phong!
 
Trong thời gian ngắn, hắc phong gào thét trong thiên địa, không ngờ hóa thành ba đầu hắc long rít gào mà ra, trực tiếp lao ra vờn quanh bốn phía Vương Lâm. Bốn bóng dáng hư ảo lập tức quấn quanh một đầu hắc long, hai mắt của hắc long này lập tức lộ ra một chút mê mang.
 
Nhưng hai đầu hắc long còn lại không hề tạm dừng, thẳng tới người đàn ông trung niên biến thành khói hồng mà tới.
 
Một tiếng cười dài vang lên, khói hồng kia ầm một cái tiêu tan, hóa thành người đàn ông trung niên. Người này hai mắt như đuốc, nhoáng cái về phía trước, cả người phảng phất như hư ảo trong suốt, không ngờ hai đầu hắc long xuyên thấu đi qua, nhanh chóng tiếp cận Vương Lâm bằng tốc độ nhanh nhất.
 
-Hứa Mộc, không cần che dấu tu vi, có thể ở trong vòng nhiều tu sĩ Âm Dương Hư Thực với Khuy Niết như vậy mà không bị tổn hao gì, nhất định là Tịnh Niết tu sĩ!
 
Vương Lâm trong mắt tinh quang chợt lóe, trong lòng hắn trước đây là hoài nghi, trong Sát Vực giới này không ngờ có Tịnh Niết tu sĩ, chỉ là thần thức của hắn còn đình lại ở Khuy Niết sơ kỳ, căn bản không thể nhận biết được tồn tại của Tịnh Niết tu sĩ!
 
Nhưng lúc này, nhìn thấy người đàn ông trung niên này, Vương Lâm lập tức cảm nhận được một khí tức vượt xa khí tức của Khuy Niết tu sĩ!
 
"Tịnh Niết!" Vương Lâm thở sâu, ánh mắt lộ ra chiến ý, chuẩn xác mà nói, đây là lần thứ hai hắn chiến với Tịnh Niết tu sĩ. Lần đầu tiên là Huyết Tổ, lần thứ hai này, chính là người đàn ông trung niên trước mắt!
 
-Khí tức người này không có mạnh như Huyết Tổ, chắc là Tịnh Niết sơ kỳ!
 
Người đàn ông trung niên kia giậm chân tại chỗ mà tới, tay phải vung lên, lập tức chín kiếm hợp nhất thành một kiếm chấn động, liền bồi hồi ở bên cạnh người này, phát ra kiếm minh thần phục.
 
"Dùng người này để thử xem thực lực chân chính của ta lúc này là gì??" Vương Lâm trong mắt hàn quang chợt lóe, không hề lùi về phía sau. Tay phải hung hăng nắm chặt, thẳng tới phía trước.
 
Người đàn ông trung niên kia mặc dù thần sắc thong dong, nhưng trong lòng cũng không yên, hắn có chút không nhìn thấu được tu vi chân chính của người trước mắt. Bên ngoài mà nhìn, Hứa Mộc này chẳng qua chỉ là Khuy Niết sơ kỳ, có thể nói kém mình một trời một vực.
 
Nhưng hắn lại không biết vì sao, khoảnh khắc nhìn thấy Hứa Mộc này, có một loại cảm giác hết hồn. Phảng phất như cơ thể đối phương cất dấu một cỗ khí tức mạnh mẽ vô cùng, khí tức này làm cho hắn phi thường kiêng kị.
 
"Người này nhất định là che giấu tu vi!" Người đàn ông trung niên không có coi thường Vương Lâm, mà đã đánh đồng đối phương có cùng cấp bậc với mình. Ánh mắt hắn chợt lóe, tay phải bấm niệm thàn chút, lập tức vô số quang điểm trong không trung biến ảo, trong thời gian ngắn ngưng tụ vào trong lòng bàn tay của hắn.
 
-Lấy ra sức mạnh của thiên địa!
 
Đồng tử Vương Lâm co rút lại, thần thông của Tịnh Niết tu sĩ, ngoại trừ am hiểm quy tắc ra, chính là có thể lấy được nguyên lực trong thiên địa.
 
Trên thực tế đây cũng là chỗ hùng mạnh của Tịnh Niết tu sĩ, sức mạnh của thiên địa ở trên con người, căn bản là không sợ lãng phí. Bất cứ lúc nào cũng có thể thi triển thần thông lấy ra.
 
Người đàn ông trung niên này chỉ tay phải về phía trước, trong miệng quát khẽ:
 
-Hồng Trạch Hoang Sa!
 
Tinh quang từ bốn phương tám hướng ngưng tụ mà tới, cũng hóa thành một tảng cát dày màu đen. Đất cát này không tầm thường chút nào, mà là do nguyên lực trong thiên địa được thần thông thuật biến ảo mà thành.
 
Trong mỗi một hạt cát đất, đều ẩn chứa nguyên lực thiên địa rất mạnh, ngoại trừ đó ra, còn có một trận pháp bao hàm ở bên trong, bên trong cát đất là một mảnh hồng trạch.
 
Vương Lâm nắm tay phải tới trước, Cổ Thần tinh điểm ẩn dưới mi tâm tam nhãn xoay tròn nhanh chóng, dung nhập vào trong cánh tay, hung hắng kích về trước.
 
Ầm một tiếng nổ vang, Vương Lâm một quyền này oanh kích tới lập tức cánh tay có Cổ Thần lực biến ảo thành khổng lồ, phảng phất như một người không lồ đang đấm tới.
 
Cổ Thần lực đố kháng thiên địa nguyên lực của Tịnh Niết tu sĩ.
 
Đám cát hồng trạch kia che phủ trời đất, trong khoảnh khắc Cổ Thần quyền của Vương Lâm tiến tới, trong mắt người đàn ông trung niên kia lóe ra ánh sáng kỳ dị, cười dài nói:
 
-Hồng Trạch ảo pháp, trở thành thật!
 
Vô tận cát đất hồng trạch trong nháy mắt ngưng tụ lại. Trong khoảnh khắc Cổ Thần quyền của Vương Lâm oanh kích tới, không ngờ ngưng tụ thành hình, hóa thành một nắm tay to lớn giống như đúc cánh tay Cổ Thần của Vương Lâm.
 
Cái này, chính là thần thông của người đàn ông trung niên.
 
-Ta ngộ ra quy tắc, là quy tắc ảo!
 
Người đàn ông trung niên vung hai bàn tay ra, cát đất hồng trạch ngưng tụ thành một cánh tay thật lớn, bỗng nhiên oanh kích cùng một chỗ với quyền của Vương Lâm.
 
Tiếng động ầm ầm điên cuồng vang vọng trong Sát Vực giới, gió lốc nhất thời cuộn lên quét tới chung quanh. Một vài tu sĩ không tránh kịp lập tức bị gió lốc này quấn tới, kinh hãi bị cuốn vào trong gió lốc, kêu lên những tiếng kêu thảm thiết, hóa thành sương máu, trở thành một bộ phận trong gió lốc.
 
Trong trung tâm gió lốc, cánh tay thật lớn do thần thông của người đàn ông trung niên biến ảo thành, ầm một tiếng tan vỡ, hóa thành vô số cát đất bay mù trời.
 
Thân thể Vương Lâm cũng chấn động tương tự, cánh tay phải chết lặng trong nháy mắt, sau một lát liền nổi lên từng trận đau đớn. Thân thể bị một lực vô biên quét ngang mà không ngừng lùi về phía sau.
 
"Đây là Tịnh Niết tu sĩ sao??" Vương Lâm ánh mắt lộ ra hàn quang.
 
Người đàn ông trung niên kia trong lòng càng thêm chắc chắn, Hứa Mộc trước mắt này chính là che dấu tu vi của mình. Nếu không, tu sĩ Khuy Niết chân chính, dưới thuật của mình, tất nhiên không thể chống lại được.
 
Người đàn ông trung niên đưa hai tay về phía trước vỗ vỗ hư không, nguyên lực trong cơ thể thuận thế mà ra. Lập tức đất cát phía trước ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một đầu tiên hạc bằng đất cát khổng lồ. Dưới một tiếng hạc kêu long trời nở đất, vỗ cánh trực tiếp lao về phía Vương Lâm.
 
Đúng lúc này, trên mảnh đất bằng xa xa bạch quang chợt lóe ra, một lão nhân áo xanh cũng biến ảo hiện ra. Hắn liếm liếm môi, ánh mắt chợt lóe, bay nhanh tới.
 
-Lão phu buông tha cơ hội Liên Minh thu hút, chính là không muốn chọc vào phiền toái, ẩn tàng lâu như vậy rồi, nếu không có e dè Thanh Thủy kia, nói thế nào cũng không hiện thân. Chỉ có điều lúc này Huyễn Hư Tử cùng Hứa Mộc đấu pháp, cũng là một cơ hội cho Thần Ma Tử ta lập công lao lớn!
 
Lão nhân bóng dáng cực nhanh, hóa thành một đạo tơ mỏng, thẳng tới Vương Lâm. Trong khi Vương Lâm lui ra phía sau, lão nhân hai mắt chợt lộ hung quang, hai tay bấm niệm thần chú, lại có hai ngọn lửa màu lục ngưng tụ trong lòng bàn tay.
 
Lão nhân này cả đời tu đạo, tính cách cực kỳ cẩn thận, tuyệt không làm việc gì không nắm chắc. Mắc dù trong Sát Vực giới, cũng là như vậy.
 
Năm đó hắn ở tu chân tinh của mình, rất cẩn thận, dùng mấy ngàn năm giết vô số tu sĩ cướp đoạt rất nhiều đan dược pháp bảo, mãi tới khi rời đi, cũng không có người biết được việc đó do hắn gây nên.
 
Ở trong Sát Vực giới, hắn lại cực kỳ cẩn thận, lúc này lựa chọn thời cơ cũng có thể nói là tuyệt vời!Gần như trong khoảnh khắc, lão nhân dĩ nhiên đã tới quá gần Vương Lâm.
 
Hắn không sợ bị Vương Lâm phát hiện ra, lại lan tràn nguyên lực trong cơ thể ra bốn phía chung quanh, khiến cho sức mạnh thiên địa chung quanh xảy ra kịch biến lớn, xuất hiện từng trận vặn vẹo.
 
-Ta xem ngươi làm sao có thể thi triển được Súc Địa Thành Thốn!
 
Lão nhân Thần Ma Tử trong mắt chợt lóe sát khí, cả thân thể như một mũi tên rời khỏi cung, thét lên một tiếng dài, hai tay vung lên phía trước.
 
Nhưng trong nháy mắt kịch biến lại nổi lên!
 
Chỉ thấy đám mây tím trên bầu trời quay cuồng, bên trong truyền ra một tiếng hừ thảm, lại có bảy bóng dáng màu tím từ trên trời rơi ầm ầm xuống dưới. Mãi tới khi xuống mặt đất, bảy đạo màu tím này tan vỡ từng cái một, cuối cùng chỉ còn lại một!
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...