Tiên Nghịch
Chương 745: Viêm Lôi Tử
- Sơn Hà Đồ này năm đó bản quân đã từng nghiên cứu hàng ngàn năm. Cho dù ngươi có đồ thật, với luyện khí sĩ cấp bậc thượng tiên nhỏ nhoi của ngươi, bản quân cũng có thể phá được!
Thanh niên tà khí kia trong tiếng cười lạnh, tiến lên một bước, đang định đuổi theo. Nhưng lập tức hắn dừng thân mình lại, ánh mắt lóe lên hàn quang, nhìn xuống mặt đất dưới chân.
Chỉ thấy mảnh vỡ đại lục này trong nháy mắt bắt đầu chấn động, cũng không phải chỉ riêng nơi này, mà tất cả các đại lục toàn bộ đều chấn động, mức độ chấn động cực kỳ kịch liệt. Gần như trong khoảnh khắc, vô số những ngọn núi trên đại lục này ầm ầm sụp xuống, giống như có một bàn tay to quét ngang, sang bằng hết thảy mọi vật.
Ngay lập tức, những mảnh đại lục này bất ngờ bay lên. Tốc độ này quá nhanh, gần như trong phút chốc liền tới gần thanh niên tà khí đang ở trên không trung. Người này ánh mắt sững lại, thân mình lập tức bay lên.
Còn Vương Lâm, hắn lập tức thu hồi pháp bảo, nhanh chóng bay ra xa, ánh mắt lộ vẻ bình tĩnh, không nhìn về mặt đất, mà hết sức không ngừng bay lui về phía sau, ý đồ dung nhập vào trời đất mà đi.
Đột nhiên, một tiếng có tiếng Lôi Thú rít gào, từ bốn phía xa xa truyền đến. Cùng với những mảnh vỡ đại lục bay lên không trung, những sợi xích bên ngoài rìa kịch liệt lay động. Trên mỗi một đầu sợi xích đều có một Lôi Thú, chúng không ngừng rít gào, thân mình đạp vào khoảng không.
Những đại lục này rõ ra là nhờ vào sức mạnh to lớn của rất nhiều Lôi Thú mà bay lên.
Giờ phút này, không chỉ có đại lục chỗ của Vương Lâm và nam tử tà khí kia chấn động, mà toàn bộ tổng cộng bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục của Lôi Tiên Giới đồng thời chấn động, cùng nhau bay lên không trung.
Đây là một đại trận, lấy mảnh vỡ chỗ Vương Lâm và nam tử tà khí làm trung tâm, hình thành một hình hoa mai tạo thành một đại trận tuyệt luân!
Bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục này trong lúc đó đều được nối với nhau bởi một sợi xích, trên mỗi một sợi xích đều có một Lôi Thú rít gào, kéo lên không trung.
Do đó, toàn bộ Lôi Tiên Giới dường như chỉ còn những tiếng động do những mảnh vỡ đại lục chuyển động vang lên. Bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục này dưới sức mạnh to lớn của những Lôi Thú không chỉ chấn động mà còn xoay tròn vây xung quanh mảnh vỡ ở vị trí trung tâm. Bốn mươi tám mảnh vỡ đại lục còn lại chậm rãi chuyển động, lúc đầu tốc độ còn thong thả, một lát sau càng ngày càng nhanh.
Những sợi xích ở ngoài rìa liên kết những mảnh vỡ đại lục của trận pháp tuyệt luân này với nhau lúc này đã tan vỡ, như vậy, không còn một sức mạnh nào có thể ngăn cản được chuyển động này.
Dần dần tốc độ hoàn toàn có thể tương đương với một tu sĩ phi hành, dưới chuyển động này, lập tức có một cơn lốc xoáy xuất hiện. Cơn lốc xoáy này cực lớn!
Trên mặt mỗi mảnh vỡ đại lục này, toàn bộ núi non đều sụp xuống, chấn động kịch liệt, lập tức làm nổi lên một trận kịch biến trên toàn bộ Lôi Tiên Giới!
Nhất là cơn lốc xoáy do bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục chuyển động tạo ra dường như lại hình thành một hang động rất sâu, sinh ra một lực hút khó có thể tưởng tượng được.
Dưới lực hút cùng với những chấn động này, toàn bộ Lôi Tiên Giới run rẩy, bắt đầu thật sự sụp đổ.
Đây không phải là một mảnh vỡ đại lục nào đó sụp đổ, không phải là hư không ở một nơi nào đó sụp đổ, mà là toàn bộ Lôi Tiên Giới sau nhiều năm vỡ ra làm vô số mảnh, đây là lần thứ hai sụp đổ trong phạm vi lớn như vậy!
Trên không trung, từng vết nứt đáng sợ hiện lên ngang bầu trời. Từ trong những vết nứt đó thổi ra từng đợt gió lạnh, như thể xé ra vô số những vết rách, không ngừng mở rộng, dường như là ngày tận thế.
Tu sĩ ở Lôi Tiên Giới giờ phút này tâm thần cũng hoảng loạn, không thể nói nên lời.
Cho dù là nam tử tà khí kia lúc này cũng hoàn toàn thất thần. Hắn chẳng thể nghĩ tới người này dẫn mình tới đây, không ngờ lại có một hành động lớn như vậy.
- Lấy mảnh vỡ của Lôi Tiên Giới sụp đổ tạo thành trận pháp… Xem bộ dạng, có lẽ trận pháp không chỉ đơn giản như vậy… chẳng lẽ người này muốn đem Lôi Tiên Giới này luyện thành pháp bảo!
Nam tử tà khí điều hòa hơi thở, với kiến thức của hắn, giờ phút này cũng không thể không nói một câu:
- Điên khùng!
Vương Lâm trợn mắt há mồm, bên tai vang lên những tiếng gào thét của những vết nứt hư không cùng với những tiếng nổ ầm ầm của Lôi Tiên Giới từ phía xa truyền lại, như thể có vô số những mảnh vỡ đại lục va chạm với nhau. Hắn đang tức tốc lui về phía sau lập tức chậm lại, bốn phía không ngừng xuất hiện những vết nứt, khí tức hủy diệt như muốn nuốt lấy hết thảy từ bên trong truyền ra, khiến tâm thần hắn kịch chấn, da đầu run lên.
Một tiếng cười dài cuồng ngạo vang lên giữa trời đất. Cùng lúc đó trên bầu trời thân ảnh của lão già thần bí biến ảo hiện ra. Hắn trong mắt lộ vẻ hưng phấn, mở miệng nói:
- Lão phu từ trước tới giờ đã đến Lôi Tiên Giới hàng trăm lần, đã chuẩn bị hàng vạn năm. Tu sĩ trên thế gian này còn có ai quyết đoán như Viêm Lôi Tử ta, luyện hóa Lôi Tiên Giới. Kể cả Thanh Thủy Tiên Quân uy danh hiển hách năm đó cũng sao dám làm, ha ha!
Lão phu lấy một nửa Lôi Tiên Giới làm pháp bảo, trong La Thiên Tinh Vực này, ai có thể là đối thủ của ta! Lấy pháp bảo này mở ra vách ngăn không gian, từ nay về sau tu sĩ La Thiên Tinh Vực không cần La Thiên Thạch nữa, có thể tự do tiến vào Liên Minh Tinh Vực. Trọng Huyền Tử, năm đó lão phu bị ngươi bức phải bỏ đi xa, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ đem theo tu sĩ La Thiên Tinh Vực san bằng Liên Minh Tinh Vực!
Bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục của Lôi Tiên Giới trong lúc xoay tròn, bị cơn lốc xoáy này lôi cuốn, sụp đổ tan vỡ trong phạm vi lớn. Lực hút hùng mạnh của cơn lốc xoáy vô cùng lớn kia tràn ra toàn bộ Lôi Tiên Giới.
Sự sụp đổ trong phạm vi lớn liên tục không ngừng, càng ngày càng kịch liệt, những vết nứt trên bầu trời càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt xuất hiện ở khắp nơi, giống như những thanh kiếm sắc từ bên trong rạch ra, nhanh chóng kéo dài. Nếu đứng ở khoảng cách gần, cảnh tượng này sẽ làm cho người ta chấn động, đồng thời lập tức sẽ bị nuốt lấy.
Giờ phút này, ánh mắt Viêm Lôi Tử lộ ra ánh sáng kỳ dị, toàn thân lơ lửng giữa không trung, song chưởng đưa ra, lập tức những mảnh vỡ đại lục ở dưới chân cũng chẫm rãi chuyển động.
- Lôi Tiên Đại Trận được lão phu hôm nay lại tái hiện!
Viêm Lôi Tử trong tiếng cười lớn, hai tay bấm quyết, lập tức toàn thân phát ra nguyên lực hùng mạnh, dung nhập với mặt đất dưới chân, trong nháy mắt lan tràn như không có điểm kết thúc. Tâm thần Vương Lâm kịch chấn, sắc mặt rất âm trầm, trôi nổi trong không trung phía xa xa, nhìn chằm chằm Viêm Lôi Tử, trầm mặc không nói.
Còn thanh niên đầy tà khí kia, ánh mắt lóe lên, chậm rãi nói:
- Luyện hóa tiên giới thành pháp bảo, quả là rất thú vị! Chỉ có điều nếu chỉ đơn thuần như vậy, không có pháp linh, thì có tác dụng gì!
Viêm Lôi Tử trên trời cười ha hả, nói:
- Ai nói không có! Pháp linh, hiện!
Hắn nói xong, há miệng phun ra một đạo khi xám.
Bên trong đạo khí xám kia có một mảnh kính cũ to bằng lòng bàn tay, mảnh kính này đón gió lập tức dài ra, trong thời gian ngắn lập tức tăng lên mấy lần, hình thành một mảnh kính lớn hình tròn cao hơn nửa thân người.
Trên mặt kính gợn sóng một hổi, từ trong bay ra một nguyên thần. Nguyên thần này vừa xuất hiện liền có nguyên lực nồng đậm tràn ngập.
- Nguyên thần của Âm Hư tu sĩ!
Ánh mắt Vương Lâm ngưng lại.
- Tứ phẩm thượng tiên!
Thanh niên tà khí kia liếc nhìn nguyên thần một cái, hắn không nóng lòng ra tay, ngược lại trong lòng lại muốn nhìn xem, người tự xưng là Viêm Lôi Tử này rốt cuộc định luyện hóa Lôi Tiên Giới như thế nào.
Hơn nữa với tu vi của hắn, hiển nhiên liếc mắt một cái có thể nhìn ra Viêm Lôi Tử trên trời lúc này cũng không phải là bản thể, mà chỉ là phân thân hư ảo.
Trong mắt nguyên thần Âm Hư kia là một mảng mờ mịt, khi hắn xuất hiện, Viêm Lôi Tử quát khẽ:
- Đệ tứ thập cửu thần, đi!
Lời vừa nói ra, nguyên thần kia lập tức trong mắt bừng sáng, giống như thần thức lóe lên, hướng về Viêm Lôi Tử ôm quyền, thân mình nhoáng lên một cái, dung nhập vào trong mặt đất, trong nháy mắt hóa thành một đám nguyên lực biến mất. Với một cách thức mà Vương Lâm không thể hiểu được, ngay tức khắc nguyên thần này đã tới một chỗ ở bên cạnh bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục, toàn bộ nguyên thần dung nhập vào bên trong.
Lập tức bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục kia giống như sống lại, linh tính tăng lên rất nhiều.
Không dừng lại ở đó, dưới sự quan sát chăm chú của Vương Lâm, trên mặt kính lại gợn sóng. Từng nguyên thần một lần lượt bay ra, Viêm Lôi Tử quát khẽ một cái, những nguyên thần Âm Hư vừa mới xuất hiện liền lập tức nhập vào mặt đất, biến mất hoàn toàn.
Rất nhanh, trong bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục không ngừng xoay tròn đã có mười tám mảnh có pháp bảo chi linh.
- Pháp Linh, tiếp tục hiện ra!
Ánh mắt Viêm Lôi Tử lộ vẻ hưng phấn, lập tức mảnh kính kia gợn sóng kịch liệt, lại bay ra một nguyên thần. Nguyên thần này vừa xuất hiện lập tức tràn ra nguyên lực, hùng mạnh hơn cả mười tám nguyên thần lúc trước. Vương Lâm lập tức điều khí, nhận ra đây là nguyên thần Dương Thực.
- Cửu phẩm thượng tiên, không tồi!
Thanh niên tà khí kia thần sắc thủy chung vẫn như thường, bình thản nói.
Thanh niên tà khí kia trong tiếng cười lạnh, tiến lên một bước, đang định đuổi theo. Nhưng lập tức hắn dừng thân mình lại, ánh mắt lóe lên hàn quang, nhìn xuống mặt đất dưới chân.
Chỉ thấy mảnh vỡ đại lục này trong nháy mắt bắt đầu chấn động, cũng không phải chỉ riêng nơi này, mà tất cả các đại lục toàn bộ đều chấn động, mức độ chấn động cực kỳ kịch liệt. Gần như trong khoảnh khắc, vô số những ngọn núi trên đại lục này ầm ầm sụp xuống, giống như có một bàn tay to quét ngang, sang bằng hết thảy mọi vật.
Ngay lập tức, những mảnh đại lục này bất ngờ bay lên. Tốc độ này quá nhanh, gần như trong phút chốc liền tới gần thanh niên tà khí đang ở trên không trung. Người này ánh mắt sững lại, thân mình lập tức bay lên.
Còn Vương Lâm, hắn lập tức thu hồi pháp bảo, nhanh chóng bay ra xa, ánh mắt lộ vẻ bình tĩnh, không nhìn về mặt đất, mà hết sức không ngừng bay lui về phía sau, ý đồ dung nhập vào trời đất mà đi.
Đột nhiên, một tiếng có tiếng Lôi Thú rít gào, từ bốn phía xa xa truyền đến. Cùng với những mảnh vỡ đại lục bay lên không trung, những sợi xích bên ngoài rìa kịch liệt lay động. Trên mỗi một đầu sợi xích đều có một Lôi Thú, chúng không ngừng rít gào, thân mình đạp vào khoảng không.
Những đại lục này rõ ra là nhờ vào sức mạnh to lớn của rất nhiều Lôi Thú mà bay lên.
Giờ phút này, không chỉ có đại lục chỗ của Vương Lâm và nam tử tà khí kia chấn động, mà toàn bộ tổng cộng bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục của Lôi Tiên Giới đồng thời chấn động, cùng nhau bay lên không trung.
Đây là một đại trận, lấy mảnh vỡ chỗ Vương Lâm và nam tử tà khí làm trung tâm, hình thành một hình hoa mai tạo thành một đại trận tuyệt luân!
Bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục này trong lúc đó đều được nối với nhau bởi một sợi xích, trên mỗi một sợi xích đều có một Lôi Thú rít gào, kéo lên không trung.
Do đó, toàn bộ Lôi Tiên Giới dường như chỉ còn những tiếng động do những mảnh vỡ đại lục chuyển động vang lên. Bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục này dưới sức mạnh to lớn của những Lôi Thú không chỉ chấn động mà còn xoay tròn vây xung quanh mảnh vỡ ở vị trí trung tâm. Bốn mươi tám mảnh vỡ đại lục còn lại chậm rãi chuyển động, lúc đầu tốc độ còn thong thả, một lát sau càng ngày càng nhanh.
Những sợi xích ở ngoài rìa liên kết những mảnh vỡ đại lục của trận pháp tuyệt luân này với nhau lúc này đã tan vỡ, như vậy, không còn một sức mạnh nào có thể ngăn cản được chuyển động này.
Dần dần tốc độ hoàn toàn có thể tương đương với một tu sĩ phi hành, dưới chuyển động này, lập tức có một cơn lốc xoáy xuất hiện. Cơn lốc xoáy này cực lớn!
Trên mặt mỗi mảnh vỡ đại lục này, toàn bộ núi non đều sụp xuống, chấn động kịch liệt, lập tức làm nổi lên một trận kịch biến trên toàn bộ Lôi Tiên Giới!
Nhất là cơn lốc xoáy do bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục chuyển động tạo ra dường như lại hình thành một hang động rất sâu, sinh ra một lực hút khó có thể tưởng tượng được.
Dưới lực hút cùng với những chấn động này, toàn bộ Lôi Tiên Giới run rẩy, bắt đầu thật sự sụp đổ.
Đây không phải là một mảnh vỡ đại lục nào đó sụp đổ, không phải là hư không ở một nơi nào đó sụp đổ, mà là toàn bộ Lôi Tiên Giới sau nhiều năm vỡ ra làm vô số mảnh, đây là lần thứ hai sụp đổ trong phạm vi lớn như vậy!
Trên không trung, từng vết nứt đáng sợ hiện lên ngang bầu trời. Từ trong những vết nứt đó thổi ra từng đợt gió lạnh, như thể xé ra vô số những vết rách, không ngừng mở rộng, dường như là ngày tận thế.
Tu sĩ ở Lôi Tiên Giới giờ phút này tâm thần cũng hoảng loạn, không thể nói nên lời.
Cho dù là nam tử tà khí kia lúc này cũng hoàn toàn thất thần. Hắn chẳng thể nghĩ tới người này dẫn mình tới đây, không ngờ lại có một hành động lớn như vậy.
- Lấy mảnh vỡ của Lôi Tiên Giới sụp đổ tạo thành trận pháp… Xem bộ dạng, có lẽ trận pháp không chỉ đơn giản như vậy… chẳng lẽ người này muốn đem Lôi Tiên Giới này luyện thành pháp bảo!
Nam tử tà khí điều hòa hơi thở, với kiến thức của hắn, giờ phút này cũng không thể không nói một câu:
- Điên khùng!
Vương Lâm trợn mắt há mồm, bên tai vang lên những tiếng gào thét của những vết nứt hư không cùng với những tiếng nổ ầm ầm của Lôi Tiên Giới từ phía xa truyền lại, như thể có vô số những mảnh vỡ đại lục va chạm với nhau. Hắn đang tức tốc lui về phía sau lập tức chậm lại, bốn phía không ngừng xuất hiện những vết nứt, khí tức hủy diệt như muốn nuốt lấy hết thảy từ bên trong truyền ra, khiến tâm thần hắn kịch chấn, da đầu run lên.
Một tiếng cười dài cuồng ngạo vang lên giữa trời đất. Cùng lúc đó trên bầu trời thân ảnh của lão già thần bí biến ảo hiện ra. Hắn trong mắt lộ vẻ hưng phấn, mở miệng nói:
- Lão phu từ trước tới giờ đã đến Lôi Tiên Giới hàng trăm lần, đã chuẩn bị hàng vạn năm. Tu sĩ trên thế gian này còn có ai quyết đoán như Viêm Lôi Tử ta, luyện hóa Lôi Tiên Giới. Kể cả Thanh Thủy Tiên Quân uy danh hiển hách năm đó cũng sao dám làm, ha ha!
Lão phu lấy một nửa Lôi Tiên Giới làm pháp bảo, trong La Thiên Tinh Vực này, ai có thể là đối thủ của ta! Lấy pháp bảo này mở ra vách ngăn không gian, từ nay về sau tu sĩ La Thiên Tinh Vực không cần La Thiên Thạch nữa, có thể tự do tiến vào Liên Minh Tinh Vực. Trọng Huyền Tử, năm đó lão phu bị ngươi bức phải bỏ đi xa, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ đem theo tu sĩ La Thiên Tinh Vực san bằng Liên Minh Tinh Vực!
Bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục của Lôi Tiên Giới trong lúc xoay tròn, bị cơn lốc xoáy này lôi cuốn, sụp đổ tan vỡ trong phạm vi lớn. Lực hút hùng mạnh của cơn lốc xoáy vô cùng lớn kia tràn ra toàn bộ Lôi Tiên Giới.
Sự sụp đổ trong phạm vi lớn liên tục không ngừng, càng ngày càng kịch liệt, những vết nứt trên bầu trời càng ngày càng nhiều, trong nháy mắt xuất hiện ở khắp nơi, giống như những thanh kiếm sắc từ bên trong rạch ra, nhanh chóng kéo dài. Nếu đứng ở khoảng cách gần, cảnh tượng này sẽ làm cho người ta chấn động, đồng thời lập tức sẽ bị nuốt lấy.
Giờ phút này, ánh mắt Viêm Lôi Tử lộ ra ánh sáng kỳ dị, toàn thân lơ lửng giữa không trung, song chưởng đưa ra, lập tức những mảnh vỡ đại lục ở dưới chân cũng chẫm rãi chuyển động.
- Lôi Tiên Đại Trận được lão phu hôm nay lại tái hiện!
Viêm Lôi Tử trong tiếng cười lớn, hai tay bấm quyết, lập tức toàn thân phát ra nguyên lực hùng mạnh, dung nhập với mặt đất dưới chân, trong nháy mắt lan tràn như không có điểm kết thúc. Tâm thần Vương Lâm kịch chấn, sắc mặt rất âm trầm, trôi nổi trong không trung phía xa xa, nhìn chằm chằm Viêm Lôi Tử, trầm mặc không nói.
Còn thanh niên đầy tà khí kia, ánh mắt lóe lên, chậm rãi nói:
- Luyện hóa tiên giới thành pháp bảo, quả là rất thú vị! Chỉ có điều nếu chỉ đơn thuần như vậy, không có pháp linh, thì có tác dụng gì!
Viêm Lôi Tử trên trời cười ha hả, nói:
- Ai nói không có! Pháp linh, hiện!
Hắn nói xong, há miệng phun ra một đạo khi xám.
Bên trong đạo khí xám kia có một mảnh kính cũ to bằng lòng bàn tay, mảnh kính này đón gió lập tức dài ra, trong thời gian ngắn lập tức tăng lên mấy lần, hình thành một mảnh kính lớn hình tròn cao hơn nửa thân người.
Trên mặt kính gợn sóng một hổi, từ trong bay ra một nguyên thần. Nguyên thần này vừa xuất hiện liền có nguyên lực nồng đậm tràn ngập.
- Nguyên thần của Âm Hư tu sĩ!
Ánh mắt Vương Lâm ngưng lại.
- Tứ phẩm thượng tiên!
Thanh niên tà khí kia liếc nhìn nguyên thần một cái, hắn không nóng lòng ra tay, ngược lại trong lòng lại muốn nhìn xem, người tự xưng là Viêm Lôi Tử này rốt cuộc định luyện hóa Lôi Tiên Giới như thế nào.
Hơn nữa với tu vi của hắn, hiển nhiên liếc mắt một cái có thể nhìn ra Viêm Lôi Tử trên trời lúc này cũng không phải là bản thể, mà chỉ là phân thân hư ảo.
Trong mắt nguyên thần Âm Hư kia là một mảng mờ mịt, khi hắn xuất hiện, Viêm Lôi Tử quát khẽ:
- Đệ tứ thập cửu thần, đi!
Lời vừa nói ra, nguyên thần kia lập tức trong mắt bừng sáng, giống như thần thức lóe lên, hướng về Viêm Lôi Tử ôm quyền, thân mình nhoáng lên một cái, dung nhập vào trong mặt đất, trong nháy mắt hóa thành một đám nguyên lực biến mất. Với một cách thức mà Vương Lâm không thể hiểu được, ngay tức khắc nguyên thần này đã tới một chỗ ở bên cạnh bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục, toàn bộ nguyên thần dung nhập vào bên trong.
Lập tức bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục kia giống như sống lại, linh tính tăng lên rất nhiều.
Không dừng lại ở đó, dưới sự quan sát chăm chú của Vương Lâm, trên mặt kính lại gợn sóng. Từng nguyên thần một lần lượt bay ra, Viêm Lôi Tử quát khẽ một cái, những nguyên thần Âm Hư vừa mới xuất hiện liền lập tức nhập vào mặt đất, biến mất hoàn toàn.
Rất nhanh, trong bốn mươi chín mảnh vỡ đại lục không ngừng xoay tròn đã có mười tám mảnh có pháp bảo chi linh.
- Pháp Linh, tiếp tục hiện ra!
Ánh mắt Viêm Lôi Tử lộ vẻ hưng phấn, lập tức mảnh kính kia gợn sóng kịch liệt, lại bay ra một nguyên thần. Nguyên thần này vừa xuất hiện lập tức tràn ra nguyên lực, hùng mạnh hơn cả mười tám nguyên thần lúc trước. Vương Lâm lập tức điều khí, nhận ra đây là nguyên thần Dương Thực.
- Cửu phẩm thượng tiên, không tồi!
Thanh niên tà khí kia thần sắc thủy chung vẫn như thường, bình thản nói.