Tiên Nghịch
Chương 1681: Quần chiến Chiến lão quỷ
Khí tức mênh mông từ trái tim truyền vào cơ thể khiến thân thể Vương Lâm truyền ra những tiếng bùng bùng, làm cho cả người hắn như rơi vào trong cơn giông bão.
Tinh điểm trên mi tâm trong hai mắt điên cuồng xoay chuyển, không ngờ đều có dấu hiệu hình thành tinh điểm thứ chín.
Tiếng đập của trái tim khổng lồ kia hòa với nhịp đập trái tim của Vương Lâm. Thậm chí theo cảm nhận của Vương Lâm, hình như hắn có ảo giác là mình và trái tim đó đã dung hợp. Trái tim này giống hệt hắn. Trống ngực hắn từ từ đập cùng trái tim này, dần dần bùng lên một cảm giác mãnh liệt.
Cuối cùng bên tai Vương Lâm không còn nghe thấy tiếng động nào khác, chi còn tiếng thình thịch của trái tim. Tiếng động này vang vọng khiến toàn thân Vương Lâm xuất hiện một cảm giác cực kỳ thoải mái, vô cùng ấm áp. Đồng thời sự đau đớn trong tim cũng dần dần tan đi.
Một cảm giác minh ngộ đột nhiên tràn ngập trong đầu Vương Lâm. Hắn cảm nhận ra điều này từ trong nhịp đập của trái tim. Tại tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ này, Vương Lâm có cảm giác cực kỳ mãnh liệt khí trái tim đau như bị kim châm, giống như sắp sửa tan nát.
Đó không phải là phương thức công kích của thần thông hay pháp thuật. Lúc này Vương Lâm sau khi bình tĩnh lại, khi nhịp đập của trái tim hòa với nhịp tim hắn, từ từ hắn lần ra được một chút đầu mối.
Dùng trái tim của bản thân dẫn động trái tim của người khác, thay đổi nhịp tim của đối phương, khiến đối phương vỡ tim mà chết.cũng có thể khi nhịp tim của đối phương hòa hợp với mình xong thì gián tiếp khống chế đối phương, khó lòng phòng bị!
-Có lẽ ta có thể mượn cảm ngộ này sáng tạo ra một thức thần thông thuộc về bản thân!
Vương Lâm mở đôi mắt, trong mắt lấp lánh ánh sáng, vừa hấp thu khí tức Đạo cổ vừa không ngừng tính toán.
-Tiếng tim đập muốn khuếch tán ra thì cần một chút phụ trợ.trong bổn nguyên của ta có lôi bổn nguyên. Tiếng sấm sét cũng có hiệu quả tương tự. Nếu ngưng tụ lôi bổn nguyên trong trái tim, khiến tiếng tim đập to hơn vô số lần, sau đó truyền ra ngoài cơ thể.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên.
-Phương diện này còn phải phối hợp với Mộng Đạo của ta. Tiếng tim đập này dung hợp với Mộng Đạo, truyền vào trong tai đối phương có thể khiến người ta sinh ra ảo giác, khiến cho nhịp tim của đối phương thay đổi. Nếu có thể làm được như vậy thì nhất định sẽ có hiệu quả!
Đôi mắt Vương Lâm càng ngày càng ngời sáng.
-Nếu lại có thể dung hợp với hư hỏa trong hỏa bổn nguyên vào thuật này, đem dung hợp vào trong nhịp tim, khiến khi nhịp tim đối phương thay đổi lại xuất hiện sự xúc động, đồng thời nhóm lên hư hỏa.
Vương Lâm nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng tính toán. Bên cạnh hắn, Dĩ ti chi khôi như ác quỷ ngồi chồm hỗm ở đó, vẻ hung sát và bạo ngược trong mắt càng đậm, liên tục gầm rống vô thức. Trong lúc Vương Lâm đang dung hợp với trái tim của Diệp Mịch, tự thân cảm ngộ thần thông thì ở tầng thứ hai của vùng đất cổ mộ, tiếng chấn động kinh thiên động địa liên tục vang lên. Một trận ác chiến đang xảy ra.
Ầm một tiếng, thiên địa như bị xé rách, cuồng phong gào thét cuốn thân thể đệ tam phi Đường San đi, đánh văng vào bầu trời, rơi xuống mặt đất đang sụp đổ, cuốn lên một đám bụi lớn. Sắc mặt Đường San tái nhợt, gắng gượng đứng dậy, máu tươi tràn ra khỏi miệng, tâm thần chấn động, nàng đã bị trọng thương, cách nàng không xa, Vân Dật Phong sắc mặt xám như tro tàn, hai mắt nhắm nghiền không nhúc nhích. Hắn bị Chiến lão quỷ vừa rồi phất tay một cái, thương thế bộc phát, suýt nữa mất mạng.
Còn có Thác Sâm lúc này toàn thân tràn ngập hắc khí, bị phong ấn hoàn toàn, không thể thoát ra. Bầu trời lúc này hôn ám, gió lốc gào thét che phủ thiên địa. Mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong đó có một số người. Huyền Vũ chiến tướng. Chu Tước chiến tướng bất ngờ cũng ở trong đó. Giao chiến với hai người này chính là hai tu sĩ trung niên tới từ Ngũ Hành tinh. Thần thông của bốn người tràn ngập, ầm ầm vang dội, khó phân thắng bại. Nhưng so với bọn họ thì trận đại chiến chính thức đang kịch liệt diễn ra ở xa xa trong thiên địa.
Nơi đó là nơi Chiến lão quỷ và Lam Mộng Đạo Tôn đang giao chiến, còn có lão già họ Mã ở Ngũ Hành tinh. Hai người bọn họ đã khổ chiến với Chiến lão quỷ.
Thần sắc Lam Mộng Đạo Tôn âm trầm, bước chân đã hơi lảo đảo, hầu như chỉ biết phòng ngự, không thể tới quá gần Chiến lão quỷ. Chỉ có lão già họ Mã là ánh mắt lộ vẻ bất đắc dĩ nhưng ra tay thì thiên địa ầm vang, thần thông tràn ra.
Hắn không thể không ra tay. Hắn mang theo đồng tông Ngũ Hành tinh tới nơi này là yêu cầu của Huyền La Đại Thiên Tôn. Nếu hắn dám không ra tay thì sẽ khiến Huyền La Đại Thiên Tôn không vui, cả đời này đừng mong có ngày rời khỏi được động phủ giới này nữa.
Ánh mắt Chiến lão quỷ tràn ngập hàn quang. Nếu không phải bị hai người trước mặt này ngăn cản thì hắn đã sớm tiến vào tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ, đánh chết Vương Lâm, đoạt lấy hồn thứ ba rồi. Nhưng hai kẻ này rất khó chơi, lại càng không để ý tới thương thế mà ngăn chặn hắn. Do vậy dù là hắn thì trong một khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào đuổi tới tầng cuối cùng.
-Lam Mộng Đạo Tôn lão phu muốn thi triển đại thần thông thuật!
Trong khi ba người giao chiến, lão già họ Mã tiến lên mấy bước, sắc mặt hơi tái nhợt, lập tức truyền âm. Hầu như trong nháy mắt, Lam Mộng Đạo Tôn vung mạnh tay, thân thể tràn ngập lam quang, bao phủ tám hướng, đánh thẳng tới Chiến lão quỷ. Tiếng ầm ầm vang dội. Một chữ Chiến từ trên mi tâm Chiến lão quỷ nhanh chóng bành trướng ra ngoài, trực tiếp hóa thành một lực lượng ngập trời tràn ra, khiến lam quang kia vặn vẹo rồi sụp đổ.
-Hạt châu bằng hạt gạo mà cũng dám đua sáng với trăng!
Chiến lão quỷ hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên, thân thể nhoáng một cái liền tới gần lão già họ Mã kia. Hắn không cần quản Lam Mộng Đạo Tôn. Dù sao Lam Mộng Đạo Tôn còn chưa độ Huyền Kiếp.
Nhưng vẫn còn có lão già họ Mã kia. Cho nên Chiến lão quỷ nếu muốn không bị đối phương giằng co thì nhất định phải khiến đối phương bị trọng thương!
Lão già họ Mã lui lại phía sau, tay phải bắt quyết, điểm một chỉ lên bầu trời, đang muốn thi triển thần thông nhưng lại thấy Chiến lão quỷ lướt qua Lam Mộng Đạo Tôn vọt tới, thần sắc liền trở nên âm trầm.
-Lam Mộng Đạo Tôn này không ngờ chỉ một chút thời gian cũng không cản nổi hắn.
Nhưng cả lão già họ Mã và Chiến lão quỷ đều đã coi thường Lam Mộng Đạo Tôn. Lam Mộng Đạo Tôn là người mà Chưởng Tôn kiêng kỵ nhất trong thái cổ ngũ tôn, dù tu vi chưa đạt Huyền Kiếp nhưng lại có thủ đoạn nhất định! Giờ phút này Lam Mộng Đạo Tôn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Đám máu tươi này dung hợp với lam quang đang sụp đổ, lập tức hóa thành một cây cổ cầm!
Cổ cầm nọ tỏa ra khí tức tang thương, giống như đã tồn tại qua vô số năm tháng. Nó vốn vô hình, dung nhập trong máu Lam Mộng Đạo Tôn giờ phút này sau khi bị Lam Mộng Đạo Tôn phong ấn nhiều năm lại được lấy ra, tỏa ra lực lượng cực mạnh!
Cổ cầm này chính là chí bảo của Lam Mộng Đạo Tôn, cũng là đòn sát thủ cuối cùng của hắn.
Vật này mới là nguyên nhân chính thức khiến Chưởng Tôn kiêng kỵ. Cả đời Lam Mộng Đạo Tôn mới chỉ dùng cổ cầm này một lần. Đó là cuộc chiến khiến hắn thành danh, một bản đàn chôn vạn cốt, quay đầu đã ngàn năm. Hắn tuy chưa trải qua Huyền Kiếp nhưng với cổ cầm này lại còn tiêu hao nhiều tâm tư hơn là độ Huyền Kiếp để tế luyện ra. Vật này có lai lịch cực kỳ thần bí.
Mơ hồ nó giống như không phải là vật của động phủ giới này!
Cổ cầm biến ảo ra, đôi mắt Lam Mộng Đạo Tôn lộ vẻ bi ai. Hắn nhớ thê tử của hắn. Dù thê tử đang ở trong không gian trữ vật của hắn nhưng hắn lại không có cách nào khiến nàng hồi phục. Vừa than nhẹ, Lam Mộng Đạo Tôn khoanh chân ngồi xuống bên cổ cầm, hai tay đặt lên dây đàn, nhẹ nhàng lướt một cái. Tiếng đàn đột nhiên vang lên, lướt qua Lam Mộng Đạo Tôn, đi về phía lão già họ Mã và Chiến lão quỷ. Chiến lão quỷ đột nhiên dừng bước, thân thể lập tức lướt sang bên cạnh ba trượng, quay phắt đầu nhìn lại. Những tiếng đàn liên tiếp từ trong tay Lam Mộng Đạo Tôn vang lên, tràn ngập gợn sóng bao phủ Chiến lão quỷ, phong tỏa hết tất cả những phương vị xung quanh.
Hai mắt lão già họ Mã lộ ánh sáng kỳ dị, đồng tử khi nhìn về phía Lam Mộng Đạo Tôn đã co rút lại. Hắn không nhận ra cổ cầm kia nhưng cũng hiểu rằng vật ấy rất bất phàm. Lúc này hắn không cần phải nghĩ ngợi, tay phải giơ lên trời điểm một chỉ.
-Ngũ hành kim tiên! Ngưng tụ kim thiên!
Kim quang vô tận từ trong cơ thể lão già họ Mã bùng lên, bốc thẳng lên bầu trời. Trong phút chốc, bầu trời ầm vang, lập tức sụp đổ, bị một vùng kim quang bao phủ. Từ xa nhìn lại, cả bầu trời đã trở thành một dòng sông ánh sáng, uốn lượn quanh co!
-Ngũ hành thổ tiên! Ngưng tụ hắc địa!
Tay trái lão già họ Mã giơ lên điểm một chỉ xuống mặt đất. Mặt đất ầm vang, lập tức bị một vùng hắc ám thay thế, hướng về bốn phía điên cuồng lan ra. Chỉ trong nháy mắt, mặt đất nơi này đã hoàn toàn mơ hồ, trở thành một vùng hắc ám, bao phủ toàn bộ mọi vật!
Liên tục triển khai ngũ hành nhị thuật, thần sắc lão già họ Mã lúc này cực kỳ uể oải, cũng không muốn thi triển nhiều hơn, hướng về thiên địa đột nhiên vẫy một cái.
Giờ phút này tiếng cổ cầm của Lam Mộng Đạo Tôn càng ngày càng kịch liệt, hóa thành một vùng sát khí hoàn toàn phong tỏa bốn phía Chiến lão quỷ. Ánh mắt Chiến lão quỷ lóe sáng, tay phải giơ lên, trực tiếp vẽ về phía trước người. Một chữ Chiến xuất hiện, lan ra bốn phía. Chữ Chiến này lập tức sụp đổ, chấn động sự phong tỏa của tiếng đàn ở bốn xung quanh.
Tiếng đàn đột nhiên cao vút, tạo nên sóng gợn ngập trời, chống cự với lực lượng trong nháy mắt khi chữ Chiến sụp đổ. Cùng lúc đó, thần thông của lão già họ Mã liền tràn tới Chiến lão quỷ.
Chỉ thấy kim thiên ầm vang. Từ trên thiên không đột nhiên vươn ra một bàn tay kim sắc, hướng về phía Chiến lão quỷ ầm ầm đánh tới. Ngay sau đó, mặt đất màu đen cũng vươn ra một bàn tay khổng lồ đen kịt. Hai bàn tay đồng loạt đánh về phía Chiến lão quỷ.
Hàn quang trong mắt Chiến lão quỷ lóe lên, trong tích tắc khi thần thông tới gần, tay phải hắn giơ lên trực tiếp vỗ vào mi tâm. Ầm một tiếng, trong cơ thể Chiến lão quỷ liền có một hư ảnh mơ hồ như hồn phách lan ra, hiện lên phía sau Chiến lão quỷ. Hư ảnh này dường như mặc áo choàng, bộ mặt bị che kín chỉ lộ ra đôi mắt âm trầm và mái tóc dài. Đó là hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn lúc này đã chia lìa với thân thể Chiến lão quỷ!
Hồn phách Thất Thải Tiên Tôn mặc áo choàng kia nhanh chóng duỗi hai tay, sau đó gập lại giống như hình chữ thập, mái tóc tung bay, vung tay lên ầm ầm va chạm với hai bàn tay khổng lồ đang đánh tới. Cũng trong tích tắc này, khí tức Đạo cổ mơ hồ tràn ra từ trong tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ. Những tiếng thình thịch, thình thịch vang lên. Đó chính là tiếng trái tim của Vương Lâm!
Tinh điểm trên mi tâm trong hai mắt điên cuồng xoay chuyển, không ngờ đều có dấu hiệu hình thành tinh điểm thứ chín.
Tiếng đập của trái tim khổng lồ kia hòa với nhịp đập trái tim của Vương Lâm. Thậm chí theo cảm nhận của Vương Lâm, hình như hắn có ảo giác là mình và trái tim đó đã dung hợp. Trái tim này giống hệt hắn. Trống ngực hắn từ từ đập cùng trái tim này, dần dần bùng lên một cảm giác mãnh liệt.
Cuối cùng bên tai Vương Lâm không còn nghe thấy tiếng động nào khác, chi còn tiếng thình thịch của trái tim. Tiếng động này vang vọng khiến toàn thân Vương Lâm xuất hiện một cảm giác cực kỳ thoải mái, vô cùng ấm áp. Đồng thời sự đau đớn trong tim cũng dần dần tan đi.
Một cảm giác minh ngộ đột nhiên tràn ngập trong đầu Vương Lâm. Hắn cảm nhận ra điều này từ trong nhịp đập của trái tim. Tại tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ này, Vương Lâm có cảm giác cực kỳ mãnh liệt khí trái tim đau như bị kim châm, giống như sắp sửa tan nát.
Đó không phải là phương thức công kích của thần thông hay pháp thuật. Lúc này Vương Lâm sau khi bình tĩnh lại, khi nhịp đập của trái tim hòa với nhịp tim hắn, từ từ hắn lần ra được một chút đầu mối.
Dùng trái tim của bản thân dẫn động trái tim của người khác, thay đổi nhịp tim của đối phương, khiến đối phương vỡ tim mà chết.cũng có thể khi nhịp tim của đối phương hòa hợp với mình xong thì gián tiếp khống chế đối phương, khó lòng phòng bị!
-Có lẽ ta có thể mượn cảm ngộ này sáng tạo ra một thức thần thông thuộc về bản thân!
Vương Lâm mở đôi mắt, trong mắt lấp lánh ánh sáng, vừa hấp thu khí tức Đạo cổ vừa không ngừng tính toán.
-Tiếng tim đập muốn khuếch tán ra thì cần một chút phụ trợ.trong bổn nguyên của ta có lôi bổn nguyên. Tiếng sấm sét cũng có hiệu quả tương tự. Nếu ngưng tụ lôi bổn nguyên trong trái tim, khiến tiếng tim đập to hơn vô số lần, sau đó truyền ra ngoài cơ thể.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên.
-Phương diện này còn phải phối hợp với Mộng Đạo của ta. Tiếng tim đập này dung hợp với Mộng Đạo, truyền vào trong tai đối phương có thể khiến người ta sinh ra ảo giác, khiến cho nhịp tim của đối phương thay đổi. Nếu có thể làm được như vậy thì nhất định sẽ có hiệu quả!
Đôi mắt Vương Lâm càng ngày càng ngời sáng.
-Nếu lại có thể dung hợp với hư hỏa trong hỏa bổn nguyên vào thuật này, đem dung hợp vào trong nhịp tim, khiến khi nhịp tim đối phương thay đổi lại xuất hiện sự xúc động, đồng thời nhóm lên hư hỏa.
Vương Lâm nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng tính toán. Bên cạnh hắn, Dĩ ti chi khôi như ác quỷ ngồi chồm hỗm ở đó, vẻ hung sát và bạo ngược trong mắt càng đậm, liên tục gầm rống vô thức. Trong lúc Vương Lâm đang dung hợp với trái tim của Diệp Mịch, tự thân cảm ngộ thần thông thì ở tầng thứ hai của vùng đất cổ mộ, tiếng chấn động kinh thiên động địa liên tục vang lên. Một trận ác chiến đang xảy ra.
Ầm một tiếng, thiên địa như bị xé rách, cuồng phong gào thét cuốn thân thể đệ tam phi Đường San đi, đánh văng vào bầu trời, rơi xuống mặt đất đang sụp đổ, cuốn lên một đám bụi lớn. Sắc mặt Đường San tái nhợt, gắng gượng đứng dậy, máu tươi tràn ra khỏi miệng, tâm thần chấn động, nàng đã bị trọng thương, cách nàng không xa, Vân Dật Phong sắc mặt xám như tro tàn, hai mắt nhắm nghiền không nhúc nhích. Hắn bị Chiến lão quỷ vừa rồi phất tay một cái, thương thế bộc phát, suýt nữa mất mạng.
Còn có Thác Sâm lúc này toàn thân tràn ngập hắc khí, bị phong ấn hoàn toàn, không thể thoát ra. Bầu trời lúc này hôn ám, gió lốc gào thét che phủ thiên địa. Mơ hồ có thể nhìn thấy bên trong đó có một số người. Huyền Vũ chiến tướng. Chu Tước chiến tướng bất ngờ cũng ở trong đó. Giao chiến với hai người này chính là hai tu sĩ trung niên tới từ Ngũ Hành tinh. Thần thông của bốn người tràn ngập, ầm ầm vang dội, khó phân thắng bại. Nhưng so với bọn họ thì trận đại chiến chính thức đang kịch liệt diễn ra ở xa xa trong thiên địa.
Nơi đó là nơi Chiến lão quỷ và Lam Mộng Đạo Tôn đang giao chiến, còn có lão già họ Mã ở Ngũ Hành tinh. Hai người bọn họ đã khổ chiến với Chiến lão quỷ.
Thần sắc Lam Mộng Đạo Tôn âm trầm, bước chân đã hơi lảo đảo, hầu như chỉ biết phòng ngự, không thể tới quá gần Chiến lão quỷ. Chỉ có lão già họ Mã là ánh mắt lộ vẻ bất đắc dĩ nhưng ra tay thì thiên địa ầm vang, thần thông tràn ra.
Hắn không thể không ra tay. Hắn mang theo đồng tông Ngũ Hành tinh tới nơi này là yêu cầu của Huyền La Đại Thiên Tôn. Nếu hắn dám không ra tay thì sẽ khiến Huyền La Đại Thiên Tôn không vui, cả đời này đừng mong có ngày rời khỏi được động phủ giới này nữa.
Ánh mắt Chiến lão quỷ tràn ngập hàn quang. Nếu không phải bị hai người trước mặt này ngăn cản thì hắn đã sớm tiến vào tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ, đánh chết Vương Lâm, đoạt lấy hồn thứ ba rồi. Nhưng hai kẻ này rất khó chơi, lại càng không để ý tới thương thế mà ngăn chặn hắn. Do vậy dù là hắn thì trong một khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào đuổi tới tầng cuối cùng.
-Lam Mộng Đạo Tôn lão phu muốn thi triển đại thần thông thuật!
Trong khi ba người giao chiến, lão già họ Mã tiến lên mấy bước, sắc mặt hơi tái nhợt, lập tức truyền âm. Hầu như trong nháy mắt, Lam Mộng Đạo Tôn vung mạnh tay, thân thể tràn ngập lam quang, bao phủ tám hướng, đánh thẳng tới Chiến lão quỷ. Tiếng ầm ầm vang dội. Một chữ Chiến từ trên mi tâm Chiến lão quỷ nhanh chóng bành trướng ra ngoài, trực tiếp hóa thành một lực lượng ngập trời tràn ra, khiến lam quang kia vặn vẹo rồi sụp đổ.
-Hạt châu bằng hạt gạo mà cũng dám đua sáng với trăng!
Chiến lão quỷ hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên, thân thể nhoáng một cái liền tới gần lão già họ Mã kia. Hắn không cần quản Lam Mộng Đạo Tôn. Dù sao Lam Mộng Đạo Tôn còn chưa độ Huyền Kiếp.
Nhưng vẫn còn có lão già họ Mã kia. Cho nên Chiến lão quỷ nếu muốn không bị đối phương giằng co thì nhất định phải khiến đối phương bị trọng thương!
Lão già họ Mã lui lại phía sau, tay phải bắt quyết, điểm một chỉ lên bầu trời, đang muốn thi triển thần thông nhưng lại thấy Chiến lão quỷ lướt qua Lam Mộng Đạo Tôn vọt tới, thần sắc liền trở nên âm trầm.
-Lam Mộng Đạo Tôn này không ngờ chỉ một chút thời gian cũng không cản nổi hắn.
Nhưng cả lão già họ Mã và Chiến lão quỷ đều đã coi thường Lam Mộng Đạo Tôn. Lam Mộng Đạo Tôn là người mà Chưởng Tôn kiêng kỵ nhất trong thái cổ ngũ tôn, dù tu vi chưa đạt Huyền Kiếp nhưng lại có thủ đoạn nhất định! Giờ phút này Lam Mộng Đạo Tôn cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Đám máu tươi này dung hợp với lam quang đang sụp đổ, lập tức hóa thành một cây cổ cầm!
Cổ cầm nọ tỏa ra khí tức tang thương, giống như đã tồn tại qua vô số năm tháng. Nó vốn vô hình, dung nhập trong máu Lam Mộng Đạo Tôn giờ phút này sau khi bị Lam Mộng Đạo Tôn phong ấn nhiều năm lại được lấy ra, tỏa ra lực lượng cực mạnh!
Cổ cầm này chính là chí bảo của Lam Mộng Đạo Tôn, cũng là đòn sát thủ cuối cùng của hắn.
Vật này mới là nguyên nhân chính thức khiến Chưởng Tôn kiêng kỵ. Cả đời Lam Mộng Đạo Tôn mới chỉ dùng cổ cầm này một lần. Đó là cuộc chiến khiến hắn thành danh, một bản đàn chôn vạn cốt, quay đầu đã ngàn năm. Hắn tuy chưa trải qua Huyền Kiếp nhưng với cổ cầm này lại còn tiêu hao nhiều tâm tư hơn là độ Huyền Kiếp để tế luyện ra. Vật này có lai lịch cực kỳ thần bí.
Mơ hồ nó giống như không phải là vật của động phủ giới này!
Cổ cầm biến ảo ra, đôi mắt Lam Mộng Đạo Tôn lộ vẻ bi ai. Hắn nhớ thê tử của hắn. Dù thê tử đang ở trong không gian trữ vật của hắn nhưng hắn lại không có cách nào khiến nàng hồi phục. Vừa than nhẹ, Lam Mộng Đạo Tôn khoanh chân ngồi xuống bên cổ cầm, hai tay đặt lên dây đàn, nhẹ nhàng lướt một cái. Tiếng đàn đột nhiên vang lên, lướt qua Lam Mộng Đạo Tôn, đi về phía lão già họ Mã và Chiến lão quỷ. Chiến lão quỷ đột nhiên dừng bước, thân thể lập tức lướt sang bên cạnh ba trượng, quay phắt đầu nhìn lại. Những tiếng đàn liên tiếp từ trong tay Lam Mộng Đạo Tôn vang lên, tràn ngập gợn sóng bao phủ Chiến lão quỷ, phong tỏa hết tất cả những phương vị xung quanh.
Hai mắt lão già họ Mã lộ ánh sáng kỳ dị, đồng tử khi nhìn về phía Lam Mộng Đạo Tôn đã co rút lại. Hắn không nhận ra cổ cầm kia nhưng cũng hiểu rằng vật ấy rất bất phàm. Lúc này hắn không cần phải nghĩ ngợi, tay phải giơ lên trời điểm một chỉ.
-Ngũ hành kim tiên! Ngưng tụ kim thiên!
Kim quang vô tận từ trong cơ thể lão già họ Mã bùng lên, bốc thẳng lên bầu trời. Trong phút chốc, bầu trời ầm vang, lập tức sụp đổ, bị một vùng kim quang bao phủ. Từ xa nhìn lại, cả bầu trời đã trở thành một dòng sông ánh sáng, uốn lượn quanh co!
-Ngũ hành thổ tiên! Ngưng tụ hắc địa!
Tay trái lão già họ Mã giơ lên điểm một chỉ xuống mặt đất. Mặt đất ầm vang, lập tức bị một vùng hắc ám thay thế, hướng về bốn phía điên cuồng lan ra. Chỉ trong nháy mắt, mặt đất nơi này đã hoàn toàn mơ hồ, trở thành một vùng hắc ám, bao phủ toàn bộ mọi vật!
Liên tục triển khai ngũ hành nhị thuật, thần sắc lão già họ Mã lúc này cực kỳ uể oải, cũng không muốn thi triển nhiều hơn, hướng về thiên địa đột nhiên vẫy một cái.
Giờ phút này tiếng cổ cầm của Lam Mộng Đạo Tôn càng ngày càng kịch liệt, hóa thành một vùng sát khí hoàn toàn phong tỏa bốn phía Chiến lão quỷ. Ánh mắt Chiến lão quỷ lóe sáng, tay phải giơ lên, trực tiếp vẽ về phía trước người. Một chữ Chiến xuất hiện, lan ra bốn phía. Chữ Chiến này lập tức sụp đổ, chấn động sự phong tỏa của tiếng đàn ở bốn xung quanh.
Tiếng đàn đột nhiên cao vút, tạo nên sóng gợn ngập trời, chống cự với lực lượng trong nháy mắt khi chữ Chiến sụp đổ. Cùng lúc đó, thần thông của lão già họ Mã liền tràn tới Chiến lão quỷ.
Chỉ thấy kim thiên ầm vang. Từ trên thiên không đột nhiên vươn ra một bàn tay kim sắc, hướng về phía Chiến lão quỷ ầm ầm đánh tới. Ngay sau đó, mặt đất màu đen cũng vươn ra một bàn tay khổng lồ đen kịt. Hai bàn tay đồng loạt đánh về phía Chiến lão quỷ.
Hàn quang trong mắt Chiến lão quỷ lóe lên, trong tích tắc khi thần thông tới gần, tay phải hắn giơ lên trực tiếp vỗ vào mi tâm. Ầm một tiếng, trong cơ thể Chiến lão quỷ liền có một hư ảnh mơ hồ như hồn phách lan ra, hiện lên phía sau Chiến lão quỷ. Hư ảnh này dường như mặc áo choàng, bộ mặt bị che kín chỉ lộ ra đôi mắt âm trầm và mái tóc dài. Đó là hồn phách của Thất Thải Tiên Tôn lúc này đã chia lìa với thân thể Chiến lão quỷ!
Hồn phách Thất Thải Tiên Tôn mặc áo choàng kia nhanh chóng duỗi hai tay, sau đó gập lại giống như hình chữ thập, mái tóc tung bay, vung tay lên ầm ầm va chạm với hai bàn tay khổng lồ đang đánh tới. Cũng trong tích tắc này, khí tức Đạo cổ mơ hồ tràn ra từ trong tầng cuối cùng của vùng đất cổ mộ. Những tiếng thình thịch, thình thịch vang lên. Đó chính là tiếng trái tim của Vương Lâm!