Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tiên Nghịch

Chương 1384: Chủ động



Bị động và chủ động, chỉ khác nhau một chữ, nhưng lại là một trời một vực. Cái thay đổi không phải chỉ có hành động, mà còn có suy nghĩ!
 
Đạt tới thất tinh Cổ Thần, Vương Lâm trải qua hai ngàn năm tu đạo, rốt cuộc cũng làm cho thân thể Cổ Thần của mình đạt tới thất tinh!
 
Thất tinh Cổ Thần, sự hùng mạnh của thân thể cơ hồ không phải tu sĩ bước thứ hai có thể dễ dàng đả thương, trừ phi là Cổ Thần đang ở trong tổn kiếp, nếu không, như Cổ Thần ở tiên giới năm đó, phải bị vô số tiên nhân vây công mấy ngày mới có thể bị đả thương giết chết.
 
Thậm chí có thể nói, thất tinh Cổ Thần hoàn chỉnh, sự hùng mạnh của thân thể có thể cùng với tu sĩ bước thứ ba Không Niết Sơ Kỳ đánh một trận!
 
Hơn nữa quan trọng nhất chính là trong bộ tộc Cổ Thần, thất tinh Cổ Thần đại diện cho việc tiến vào quá trình trưởng thành phát triển nhanh chóng. Khi đạt tới thất tinh Cổ Thần, thân thể theo năm tháng trôi qua không ngừng hùng mạnh hơn!
 
Cổ Thần có cửu tinh, sau khi đạt tới ngũ tinh, tăng thêm một tinh cũng cực kỳ khó khăn, nhưng một khi thành công thực lực sẽ tăng lên gấp bội. Lúc này Vương Lâm phối hợp thần thông tu sĩ của hắn. hai đạo bổn nguyên lôi hỏa, cùng với đủ loại đạo thuật kỳ diệu, mặc dù hắn vẫn chưa đạt tới bước thứ ba, nhưng cũng có thể cùng với cao thủ bước thứ ba Không Niết Sơ Kỳ đánh một trận mà không bị yếu thế chút nào. Nếu như không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thì cũng đủ để chiến thắng!
 
Thất tinh Vương Lâm so với thất tinh Đồ Ti năm đó dĩ nhiên không yếu hơn chút nào. Đồ Ti mặc dù có đầy đủ truyền thừa, nhưng Vương Lâm cũng là tu sĩ đầu tiên từ cổ chí kim dung hợp với thân thể hùng mạnh của Cổ Thần!
 
Ngay cả cao thủ Không Niết Trung Kỳ, Vương Lâm cùng dám liều mạng, mặc dù Khả năng thất bại rất lớn, nhưng cho dù là cao thủ Không Niết Trung Kỳ nếu muốn giết chết hắn cùng cực kỳ khó khăn!
 
Trong bước thứ ba, Không Niết, Không Huyền, Không Kiếp, mỗi một cảnh giới đều giống như bước thứ hai, đều có bốn cấp độ Sơ Trung Hậu và đại viên mãn. Mỗi một cấp độ chênh lệch nhau rất lớn, có thể so với khoảng cách giữa Tịnh Niết và Toái Niết!
 
Ánh mắt Vương Lâm như đuốc ngồi vững trên ghế, để mặc cho lực phản chấn ở bên trong kịch liệt chấn động trong mười tám nhịp thở như trước. Nhưng sức mạnh khiến cho thân thể hắn tan vỡ sau mười tám nhịp thở lúc trước hiện giờ cũng không có quá nhiều ảnh hưởng tới thân thể mới tái tạo lại của hắn.
 
Liên tiếp ba nhịp thở sau đó trôi qua, lúc này đã là nhịp thở thứ mười chín, hai mươi, hai mươi mốt!
 
Ba nhịp thở trong nháy mắt trôi qua, lực phản chấn ầm ầm bạo tăng, trong khi tấn công thân thể Vương Lâm còn có một khí tức truyền thừa nồng đậm tràn vào.
 
Khí tức truyền thừa này bị Vương Lâm điên cuồng nuốt lấy, thân thể của hắn cùng với tay phải ấn lên trên thi thể cổ Ma kia giống như hóa thành hai cái lỗ đen khủng khiếp, đem khí tức truyền thừa này sau khi hút vào trong cơ thể lập tức tách ra làm hai đạo, nhanh chóng hấp thụ.
 
Sự hấp thụ này dưới lực phản chấn từ bên trong chiếc ghế diễn ra cực kỳ khó khăn, nhưng Vương Lâm không hề bỏ cuộc, hắn biết rõ một khi bỏ lỡ, sau này rất khó có thể gặp lại được cơ hội như vậy!
 
Hai mươi hai nhịp thở, hai mươi ba nhịp thở, hai mươi bốn nhịp thở!
 
Lực phản chấn trong chiếc ghế đã đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ, rít gào ầm ầm, thân thể thất tinh Cổ Thần của Vương Lâm cũng bắt đầu không chịu nổi.
 
Thân thể hắn trong lúc run lên xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, nhưng sức hồi phục của thất tinh Cổ Thần vượt xa so với lục tinh, dường như vừa mới tan vỡ, liền lập tức nhanh khôi phục lại.
 
Trên mi tâm của Vương Lâm, theo hắn không ngừng hấp thụ khí tức truyền thừa kia, Chỉ thấy ngoài bảy tinh điểm, không ngờ còn xuất hiện một vòng xoáy mơ hồ yếu ớt!
 
Vòng xoáy này chính là tinh điểm Cổ Thần thứ tám đang thành hình. Một khi tinh điểm này xuất hiện, Vương Lâm sẽ trở thành bát tinh Cổ Thần!
 
Bát tinh Cổ Thần, trong tinh không này cực kỳ hùng mạnh!
 
Chỉ là đạt tới bát tinh Cổ Thần quá khó khăn, vượt xa quá trình ngưng tụ thất tinh lúc trước.
 
Lúc này mặc dù lờ mờ xuất hiện vòng xoáy, nhưng nếu không nhìn kỹ, cũng hoàn toàn không thể phát hiện được!
 
Lúc này Vương Lâm không thể lơ là, nếu không vòng xoáy này sẽ lập tức tiêu tan, không lưu lại chút nào!
 
Cùng lúc đó, trong thi thể Cổ Ma ở phía trước Vương Lâm, ma khí vô biên ầm ầm vận chuyển được Vương Lâm điên cuồng nhập vào trong thi thể đó. Thậm chí ngay cả một ma tinh ở trong mắt phải Vương Lâm lúc trước vẫn chưa thành hình toàn bộ cũng đưa vào bên trong thi thể Cổ Ma này. Trong nháy mắt thân thể cổ Ma đã hóa đá lại mơ hồ có dấu hiệu hồi phục, trở nên không còn cứng như đá nữa mà hơi mềm một chút.
 
Trong mắt phải của thi thể này, vốn là một màn ảm đạm không ánh sáng, lúc này có u quang chậm rãi lóe lên dường như có thể nhìn thấy ở bên trong sắp sửa xuất hiện một ma tinh đang dần dần ngưng tụ, càng ngày càng trở nên rõ ràng!
 
Giờ phút này, đằng sau tấm lưới hư ảo ở cách Vương Lâm mấy trăm trượng về phía trước, Thác Sâm đang nhanh chóng chữa thương, thân thể của hắn trong mấy nhịp thở, máu thịt nhúc nhích đã hồi phục lại được tám phần!
 
thân thể của Thác Sâm là thân thể của Đồ Ti, Đồ Ti năm đó đã gần tiếp cận tới cửu tinh vương tộc Cổ Thần đạt tới đinh của bát tinh, thậm chí đã dừng ở bát tinh này rất lâu, chỉ thân thể của hắn cũng đã đạt tới cực hạn của bát tinh!
 
Vì muốn đột phá tiến vào cửu tinh, Đồ Ti đã thi triển một bí thuật của bộ tộc tạo ra phân thân, nhưng thuật này lại thất bại, cho nên mới xuất hiện ma niệm Thác Sâm!
 
thân thể mà Thác Sâm chiếm được, sức hồi phục vượt xa Vương Lâm nếu không bị một tiếng rống lúc trước làm bị thương quá nặng, quyết sẽ không để trì hoãn đến lúc này mới hồi phục.
 
Khôi phục tám phần cũng đã là cực hạn của hắn lúc này, hai phần cuối cùng kia không phải là thương thế trên thân thề, mà là sự tan vỡ trong tâm thần do sức mạnh của tiếng rống kia gây ra, cần phải bế quan dưỡng thương mới có thể hồi phục trong thời gian ngắn không thể khỏi hẳn.
 
Thác Sâm ngẩng mạnh đầu, tám tinh điểm trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn nhìn chằm chằm Vương Lâm đang ngồi trên ghế đằng sau tấm lưới hư ảo, thần sắc lộ ra vẻ phức tạp.
 
Có thể nói hắn trong thiên địa này là người hiểu rõ Vương Lâm nhất, từ năm đó khi hắn chỉ là một tu sĩ Kết Đan nhỏ nhoi, cho tới ngày hôm nay có được khí thế của một nhất đại tông sư, để cho mình có đủ thời gian khôi phục.
 
Chuyện này nói thì dễ nhưng người thực sự có thể làm được trong thiên hạ có thể có mấy người!
 
- Ngươi muốn cùng ta đánh một trận, ta sẽ làm cho ngươi vừa ý! Trận chiến năm đó ở bên ngoài Phong Giới Đại Trận vẫn chưa còn chưa đã. Hôm nay tại vùng đất Đạo cổ truyền thừa này, ngươi và ta sẽ tái chiến một lần nữa!
 
Thác Sâm vừa nói, thân thể từng bước tiến về phía trước. Tiếng ầm ầm vang vọng, hắn trực tiếp từ lỗ hổng trên những lá cổ Tức Diệp bước qua tấm lưới hư ảo, từng bước tiến vào trong cung điện truyền thừa này!
 
đây là lần đầu tiên trong lời nói của Thác Sâm không còn xưng là bổn thần nữa, chỉ là một cách xưng hô nhưng cũng lộ ra nội tâm của hắn, hắn đã thừa nhận thân phận Cổ Thần của Vương Lâm!
 
Thác Sâm cả đời này chưa bao giờ cho rằng Vương Lâm là Cổ Thần, ngay cả sau khi thoát vây, cũng thủy chung nhận định đối phương chẳng qua cũng chỉ là một tu sĩ cướp đi ký ức truyền thừa của mình. Cho dù là sau khi Vương Lâm trở thành lục tinh Cổ Thần, cùng với hắn đánh một trận, trong lòng Thác Sâm vẫn như cũ không hề coi trọng Vương Lâm hơn, hắn thủy chung cho rằng Vương Lâm không xứng đáng trở thành Cổ Thần!
 
Nhưng lúc này, sau khi nhìn thấy Vương Lâm trở thành thất tinh Cổ Thần, lại cảm nhận Cổ Thần lực vô biên trong cơ thể Vương Lâm, chính mắt nhìn thấy đối phương mặc dù đang trải qua truyền thừa cực kỳ nguy hiểm, vẫn có tôn nghiêm cho mình có thời gian để hồi phục, trong lòng hắn không thể không thừa nhận thân phận của đối phương cùng giống với mình, Cổ Thần!
 
- Ngươi và ta không thù không oán, trận chiến này là trận chiến định mệnh giữa hai người chúng ta, trận chiến truyền thừa!
 
Thanh âm Thác Sâm như sấm, ngay khi truyền ra, thân thể hắn hướng về phía trước ầm ầm bước tới, toàn bộ cung điện lập tức chấn động. Chỉ thấy thân thể Thác Sâm lớn lên, trong nháy mắt đã hóa thành cao ngàn trượng, tay phải nắm lại, đánh một quyền về phía trước!
 
Thân thể Cổ Thần có thể tùy ý mà biến hóa lớn nhỏ, điều này Thác Sâm có thể làm được! Vương Lâm trước kia hoàn toàn không thể hiểu rõ, nhưng lúc này, khi trở thành thất tinh Cổ Thần, hắn mơ hồ tìm ra được một giới hạn, dường như thân thể ngàn trượng sau khi trở thành thất tinh không phải là cực hạn của thất tinh!
 
Hai mắt Vương Lâm như điện, ngay khi Thác Sâm bước vào cung điện này, tuôn ra tinh quang trong hai mắt còn có sát khí ngợp trời nổi lên, bảy tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm nhanh chóng xoay tròn. Ngay khi một quyền của Thác Sâm cách không tới gần, Vương Lâm giơ tay trái lên, nắm tay lại hướng về phía trước không chút do dự đánh một quyền!
 
Hai Cổ Thần, hai người đều là truyền thừa của Đồ Ti, ớ bên trong cung điện này triển khai một trận chiến định mệnh thứ hai!
 
Ở phía sau Thác Sâm, theo một quyền hắn xuất ra, cả cung điện nổi lên cuồng phong âm vang. Cuồng phong quét qua khiến cho Linh Động và Chu cẩn nhanh chóng lùi ra phía sau. Hai người lúc này đã bị trọng thương, không thể trợ chiến, chỉ có khoanh chân ngồi ở xa, nhanh chóng trị thương.
 
Linh Động thần sắc bình tĩnh, không để ý tới kết quả của trận chiến này như thế nào mà toàn bộ tâm thần tập trung thổ nạp.
 
Còn Chu Cẩn kia ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp. Chính mắt hắn nhìn thấy sức mạnh của Vương Lâm trước và sau khi tiến vào cổ mộ khác nhau, lúc này một tia ảo tưởng cuối cùng đã bị chặt đứt, trong lúc trầm mặc nhắm hai mắt lại, bắt đầu trị thương.
 
Phía sau Thác Sâm ngay khi một quyền này vung lên, bất ngờ còn có một hư ảnh khổng lồ hiện ra. Hư ảnh này cao tới trời, to lớn vô cùng, thần sắc tràn ngập một vẻ bạo ngược, còn có một vẻ cuồng ngạo miệt thị chúng sinh điên cuồng hiển lộ ra.
 
Ngay khi hắn xuất hiện, cung điện này kịch liệt run lên, giống như sắp sửa sụp đổ!
 
hư ảnh này chính là Đồ Ti!
 
hư ảnh của bát tinh vương tộc Cổ Thần Đồ Ti! Thác Sâm là một tia ma niệm của Đồ Ti, mặc dù lúc này ma niệm đảo ngược tôn ti, nhưng linh hồn hắn, hết thảy của hắn vẫn là Đồ Ti!
 
Lúc này một quyền toàn lực xuất ra, hư ảnh Đồ Ti đột nhiên hiện ra, ở phía sau Thác Sâm cũng vung tay phải lên, giống như lưu tinh ầm ầm chuyển động, theo Thác Sâm cũng lao thẳng đến Vương Lâm đánh tới!
 
Ở phía sau Vương Lâm trong khoảnh khắc này cũng hiện ra một hư ảnh khổng lồ cao tới trời. hư ảnh này không ngờ cũng là Đồ Ti! Nhưng so với Đồ Ti ở phía sau Thác Sâm, hư ảnh này không có một chút gì bạo ngược, mà có một vẻ cơ trí cùng tang thương!
 
Theo một quyền Vương Lâm hư ảnh Đồ Ti ở phía sau giơ tay trái lên, sau khi nắm lại ầm ầm tung một quyền đánh về phía trước!
 
Nếu có trời, thì lúc này thiên địa sẽ biến sắc! Nếu có mây, thì lúc này phong vân sẽ cuồn cuộn!
 
Cảnh tượng này là một Cảnh tượng định mệnh!
 
Từ xa nhìn lại, hai hư ảnh Cổ Thần khổng lồ này cao chọc trời, tướng mạo giống y hệt nhau, thậm chí ngay cả kích thước cũng không khác biệt chút nào, những vết nứt trên da toàn bộ cũng hoàn toàn giống nhau đang vung quyền lên, triển khai một đòn tấn công điên cuồng!
 
Sự khác nhau duy nhất chính là một Cổ Thần bạo ngược giống như ma thần, còn Cổ Thần kia thì lại cơ trí bình tĩnh!
 
Ở dưới thân thể hai Cổ Thần khổng lồ này là Vương Lâm và Thác Sâm!
 
Hai người càng ngày càng gần, trong thời gian ngắn Thác Sâm đã tới gần đài cao, từ trên không trung hữu quyền ầm ầm giáng xuống, cùng với tả quyền của Vương Lâm trực tiếp va chạm vào nhau!
 
Cùng lúc đó, ngay khi hai người triển khai trận chiến định mệnh này, xa xa ở bên ngoài tấm lưới hư ảo, lập tức xuất hiện một thân ảnh uyển chuyển. Thân ảnh này chính là nữ tử phong tình, một trong viễn cổ bát phi!
 
Tiếng ầm vang kinh thiên, ngay khi nắm tay của Vương Lâm và Thác Sâm chạm vào nhau, hư ảnh Đồ Ti ở phía sau bọn họ cũng song quyền va chạm!
 
Giống như hư không trong cung điện bị xé rách, trong tiếng ầm ầm, toàn thân hư ảnh Đồ Ti ở phía sau Thác Sâm chấn động, cánh tay phải chợt vỡ tan, toàn thân lảo đảo, thân thể hắn ầm một tiếng, không ngừng lùi về phía sau, mỗi bước cả ngàn trượng, sau bốn bước, hư ảnh Đồ Ti bạo ngược dữ tợn kia ầm ầm tan vỡ.
 
Hư ảnh Đồ Ti cơ trí ở phía sau Vương Lâm cũng toàn thân chấn động, cánh tay trái trực tiếp vỡ tung, lảo đảo lui về phía sau ba bước, toàn thân tràn ngập vô số vết nứt, trong phút chốc vỡ thành từng mảnh, trực tiếp nổ tung.
 
Hai hư ảnh Cổ Thần bành trướng, triển khai đòn tấn công kinh thiên động địa, hư không trong cung điện này lập tức xuất hiện một cái khe rất lớn, trong tiếng rắc rắc từ giữa hai hư ảnh Cổ Thần này hiện ra nhanh chóng hoá thành một cái khe nối liền thiên địa!
 
Dưới tiếng nổ ầm ầm, trong trận chiến định mệnh này, nắm tay của Thác Sâm va chạm với Vương Lâm, thân thể hắn chấn động. hai mắt loé lên tinh quang, ở giữa hai nắm tay của hai người bất ngờ xuất hiện vô số gợn song vặn vẹo giống như là mặt nước! Trong những gợn sóng kia còn ẩn chứa một sức tấn công đáng sợ, trong lúc xé rách ầm ầm cuộn lên.
 
Một quyền của hai người, tuy cách thức khác nhau, nhưng đều là dựa vào sức mạnh!
 
Ngay khi nắm tay Thác Sâm hạ xuống, liền trong nháy mắt vung ra chín mươi chín quyền! Nhìn như một quyền, nhưng thực tế là chín mươi chín quyền của hắn quá nhanh, ngay khi giáng xuống liền trong nháy mắt dung hợp lại thành một quyền. Đây chính là đạo của Thác Sâm, dĩ lực phá thiên!
 
- Một quyền không đánh nát được ngươi, ta sẽ dung chín mươi chín quyền, hoàn toàn không dung bất cứ kỹ xảo gì, cho dù sức phản kháng của người là vô tận, dưới chín mươi chín quyền như từng sóng dữ này cũng phải nát bấy!
 
Còn một quyền của Vương Lâm lại thi triển Huyền Vũ Thuật mà Chu Tước đời thứ hai ở trên Đại Đế Tinh đã cảm ngộ ra, lấy lực phản chấn dung nhập vào trong quyền, mượn uy lực của lực phản chấn, khiến cho một quyền của bản thân ầm ầm bộc phát!
 
Đơn giản mà nói, một quyền này của Vương Lâm chính là đem Thác Sâm biến thành mặt nước, một quyền của hắn đánh tới, ngay khi va chạm với một quyền của đối phương sẽ hình thành lực phản chấn rất manh, mà lực phản chấn này lại bị Vương Lâm mượn lấy một cách xảo diệu, hoá thành lực tấn công của bản thân. Cho nên một quyền đánh tới, lực lượng cũng không phải là của một mình hắn, mà còn có lực của Thác Sâm!
 
Cùng với Thác Sâm đọ sức, so sức mạnh của chín mươi chín quyền hoá thành một thể của Thác Sâm, sức mạnh ẩn chứa trong một quyền này của Vương Lâm cũng không phải là hai loại sức mạnh. Ngoài sức mạnh mượn được của Thác Sâm, còn có một sức mạnh tối quan trọng khác!
 
Cũng vì có sức mạnh này nên Vương Lâm mới có thể ngang nhiên mà đối mặt với bát tinh Thác Sâm!
 
Sức mạnh này chính là lực bài xích phản chấn đang ầm ầm bộc phát ra từ trong chiếc ghế bên dưới!
 
Sức mạnh này chảy vào trong cơ thể, theo một quyền gào thét xuất ra, hoá thành thần thông ngợp trời, cùng với nắm tay của Thác Sâm va chạm vào nhau!
 
Trong tiếng ầm vang, khoé miệng Vương Lâm tràn ra máu tươi, từ chiếc ghế bên dưới truyền ra từng tiếng rắc rắc, chỉ thấy trên đó xuất hiện những vết nứt. Ngay khi những vết nứt này xuất hiện, tiếng ầm ầm vang lên kinh thiên, đài cao ở dưới chiếc ghế kia bắt đầu tan vỡ từ dưới đáy, trong nháy mắt, đã vớ hơn phân nửa, tan thành từng mảnh!
 
Khoé miệng Thác Sâm cũng chảy máu tươi, thân thể hắn ở giữa không trung, không như Vương Lâm có thể đem lực đạo phát tiết ra, lúc này thân thể lảo đạo, thịch thịch liên tiếp lùi lại mấy trăm trượng, tới gần tấm lưới hư ảo kia!
 
- Sảng khoái! Chỉ cần với cách đọ sức này. Vương Lâm ngươi quả thực có tư cách tự xưng là Cổ Thần!
 
Trong lúc Thác Sâm lui về phía sau, nữ tử phong tình bên trong tấm lưới không biết dùng loại thần thông nào mà lại ngưng tụ được thân thể, dựa vào cảm ứng với Thác Sâm mà tìm được nơi này, tận mắt nhìn thấy trận chiến giữa Vương Lâm và Thác Sâm!
 
Nàng biến sắc, ánh mắt lộ sát khí, thân thể nhoáng lên một cái muốn đi vào bên trong tấm lưới trợ giúp Thác Sâm giết người!
 
Nhưng ngay khi nàng định bước vào bên trong tấm lưới, Thác Sâm trong lúc lùi lại tới gần, tay phải nắm lại, xoay người hướng về nữ tử phong tình bên trong tấm lưới phía sau đang muốn đi ra trực tiếp đánh một quyền!
 
- Cút ngay! Trận đánh của bộ tộc bổn thần, người ngoài không có tư cách xen vào!
 
Nữ tử phong tình kia hiển nhiên không ngờ Thác Sâm lại đột nhiên ra tay với mình. Ngay khi một quyền này đánh tới, lập tức nàng hai tay bắt quyết vung lên phía trước người, hoá thành một dải lụa xoay tròn, kháng cự lại một quyền bất ngờ của Thác Sâm!
 
Trong tiếng ầm ầm, nữ tử phong tình này vốn đã trọng thương, lúc này phun ra máu tươi, thân thể sau khi lùi lại mấy bước, vẻ phong tình quyến rũ hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một vẻ dữ tợn cùng với một thanh âm bén nhọn.
 
- Thác Sâm, ngươi dám làm phản bổn phi sao!
 
Ánh mắt Thác Sâm lộ hàn quang, trong lúc cười lạnh lại vung tay phải hướng về phía trước đánh một quyền, hoá thành một cơn cuồng phong lao thẳng tới tiên phi kia, trong miệng âm trầm nói:
 
- Ngươi vẫn thật sự tưởng rằng bổn thần là hạng người lỗ mãng hay sao. Nếu không phải vì muốn mượn ngươi để trị thương, bổn thần sao có thể để cho ngươi thao túng. Trong thiên địa này, lại có người có tư cách thao túng bổn thần hay sao! Ngươi chỉ là đồ chơi của Tiên Tôn mà cũng dám có âm mưu với bổn thần sao! Cút đi cho bổn thần!
 
Trong tiếng ầm vang, cơn cuồng phong do một quyền của Thác Sâm hoá thành trực tiếp nhảy vào bên trong tấm lưới hư ảo, khiến cho tiên phi vốn đã bị thương lại một lần nữa lui về phía sau.
 
Sau khi lùi lại phía sau mấy ngàn trượng, hai tay Thác Sâm túm lấy tấm lưới lớn kia, hướng vào phía trong hung hăng kéo một cái, lập tức sức mạnh Cổ Thần bộc phát, dung nhập vào trong tấm lưới hư ảo này, lại một lần nữa phong kín, khiến cho tiên phi không thể tiến vào!
 
Hết thảy chuyện này chỉ diễn ra trong nháy mắt, Thác Sâm xoay người, nhìn về phía Vương Lâm.
 
- Hiện giờ không ai có thể quấy rầy trận chiến này của ta với ngươi!
 
Mặc dù đài cao đã vỡ hơn phân nửa, nhưng theo sự tan vỡ của nó, theo thời gian từng nhịp thở một trôi qua, lúc này đã là nhịp thở thứ ba mươi, lực phản chấn từ trong ghế truyền ra đã tới giới hạn mà Vương Lâm có thể chịu được, ngay cả sức hồi phục của thất tinh Cổ Thần cũng không chịu nổi.
 
Hai đạo bổn nguyên trong cơ thể hắn cấp tốc triệt tiêu, rất khó có thể trụ vững.
 
Nếu cứ tiếp tuc như vậy, thân thể hắn sẽ lại một lần nữa tan vớ, hoàn toàn tử vong!
 
Theo lực phản chấn từ bên trong ghế càng ngày càng mạnh, khí tức truyền thừa từ bên trong bạo tăng, được Vương Lâm điên cuồng hấp thu. Trên mi tâm hắn, vòng xoáy tinh điểm thứ tám kia càng ngày càng rõ rang!
 
Thi thể Cổ Ma khổng lồ kia trong trân chiến lúc trước vẫn chưa bị huỷ hoại lúc này trong mắt phải theo ma khí điên cuồng nhập vào, ma tinh thứ hai, ma tinh thứ ba, ma tinh thứ tư trực tiếp hiện ra! Theo Vương Lâm không ngừng chủ động hấp thụ khí tức truyền thừa này, trong mắt trái của hắn, bất ngờ có máu tươi chảy xuống! Khí tức truyền thừa này vì năm đó Lý Quảng bắn rơi mắt trái của Diệp Mịch nên không hoàn chỉnh, càng hấp thu khí tức này, mắt trái Vương Lâm lại càng đau nhức! Giống như hắn đã trở thành đạo cổ năm đó, mắt trái bị tan vỡ! Thậm chí mắt trái nhìn thiên địa lúc này cũng xuất hiện sự lờ mờ, giống như một con mắt trái của hắn đang nhanh chóng mất đi! Nếu chỉ như thế cũng thôi, chỉ là một con mắt trái Vương Lâm cũng không cần để ý! Nhưng mắt trái của Đạo Cổ năm đó bị Lý Quảng bắn rơi cũng ẩn chưa ký ức nửa đời của đối phương cùng những ký ức về quê hương, vì thế trong khi mắt trái này đang đau nhức, ký ức của Vương Lâm giống như bị xé rách, ký ức nửa đời suốt ngàn năm cùng với nỗi nhớ Mộ Uyển và cố hương giới nội, đối với Chu Tước Tinh, đối với tất cả mọi người, đều bị xé rách, giống như theo mắt trái tiêu tan bắt đầu biến mất!
 
- Đem mắt trái của ta trả lại cho ta Trong lúc Vương Lâm hấp thu khí tức truyền thừa này, trong đầu lại một lần nức vang lên tiếng gào thét này! Đúng lúc này, sau khi Thác Sâm phong ấn tấm lưới hư ảo, trong mắt bùng lên chiến ý, hướng về Vương Lâm đi nhanh tới, tay phải hắn giơ lên trời hung hăng nắm lại. Trong tiếng nổ ầm ầm, chỉ thấy một thanh trường mâu dài trăm tượng bất ngờ xuất hiên trong tay phải Thác Sâm, bị hắn cầm trong tay! Pháp khí vương tộc của Đồ Ti, Diệt Thần Mâu! Trong tiếng gào thét, Thác Sâm tay phải cầm Diệt Thần Mâu, hướng về phía Vương Lâm hung hăng phóng tới.
 
Trong tiếng ầm ầm, Diệt Thần Mâu này loé lên ánh sang chói mắt, tản mát ra khí tức Cổ Thần nồng đậm, như một tia chớp phá khai thiên địa, lao thẳng tới Vương Lâm!
 
Mắt trái của Vương Lâm không ngừng chảy máu, nhuốm đỏ thân thể, nhìn thấy mà giật mình. Ngay khi Diệt Thần Mâu này gào thét lao tới, Vương Lâm ngảng đầu, mắt trái của hắn nhìn mọi vật đã mơ hồ hơn phân nửa, ký ức trong đầu càng bị xé rách khiến cho mặt hắn nổi đầy gân xanh. Ngay khi Diệt Thần Mâu tới gần, Thác Sâm trong nháy mắt nhảy vọt tới, thời gian đã trôi qua bốn mươi nhịp thở! Lực phản chấn trong chiếc ghế dâng lên, ầm ầm truyền vào trong cơ thể Vương Lâm. Hắn nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện ra Đạo Cổ Diệp Mịch năm đó ngồi ở trên ghế này, hướng về phái trước vung một quyền! Một chưởng!
 
- Thần chấn, binh tu liệt vị!
 
Vương Lâm nhắm mắt, thân thể như đang hô hấp, hung hăng hít một hơi, dưới lực phản chấn kịch liệt thất khiếu chảy máu, nhưng từ bên trong chiếc ghé kia đã hập thu được một lượng lớn khí tức truyền thừa, tay trái hướng về phái trước nhẹ nhàng vung một quyền. Hu không phái trước lập tức vặn vẹo, từng gợn sóng lấy hắn làm trung tâm hướng về bốn phía tràn ra!
 
Tinh điểm thứ tám bên ngoài bảy tinh điểm trên mi tâm đang xoay tròn kia, theo một cái hít hơi bất ngờ ngưng tụ lại, vòng xoáy kia nhanh chóng hình thành! Vòng xoáy ngưng tụ, mặc dù vẫn còn rất lâu mới có thể chính thức trở thành tinh điểm thứ tám, nhưng cũng giống như Trúc Cơ tu sĩ, chỉ cần là Trúc Cơ cũng có tư cách trở thành bát tinh Cổ Thần. Bất cứ một tinh điểm nào sinh ra cũng đều phải từ tiên khí xoay tròn thành hình, sau đó không ngừng ngưng tụ trong lúc xoay tròn, khi hấp thụ đủ Cổ Thần lực sẽ thành tinh điểm! Tốc độ của Diệt Thần Mâu cực nhanh, gào thét lao mạnh tới, chỉ còn cách Vương Lâm chưa tới mười trượng. Tóc Vương Lâm cuộn về phía sau, đã vụn từ đài cao bên dưới chiếc ghế hướng về phía sau bắn loạn xạ.
 
- Ma đạo, sinh tử nghịch động!
 
Vương Lâm thuỷ chung nhắm hai mắt, tay trái từ quyền hoá thành một chỉ, điểm mạnh về phía trước. Trong tiếng ầm vang, ngón tay này điểm vào không ngờ chính là Diệt Thần Mâu! Ngay khi ngón tay này va chạm với Diệt Thần Mâu sắc nhọn kia, hai mắt Vương Lâm mở bừng ra! Cùng lúc đó, thần thức của hắn lại ầm ầm tuôn ra, bất chấp hết thảy dung nhập vào trong chiếc ghế. Dưới lực phản chấn của chiếc ghế này, từng tầng thần thức kia trong lúc tan vớ, theo chiếc ghế đi vào tầng thứ ba có trái tim đang đập, tiến thẳng tới trái tim kia!
 
Chương trước Chương tiếp
Loading...